Thơ ơi Thơ
Trái tim ơi …hãy cố tìm
Ðại dương chân lý cánh chim giữa trời
Người ơi … nghe tiếng lòng rơi
Bâng khuâng thấu hiểu tiếng đời than van?
Người ơi… ôm hận ly tan
Ngậm ngùi thương xót Trăng vàng cô đơn?
Bút nghiêng dòng lệ tủi hờn
Giấy giang tay đón chập chờn niềm mơ
Người ơi… thơ chẳng làm ngơ
Thế gian từng phúp từng giờ trôi qua
Tiếng chuông Thơ nguyện thiết tha
Bay vào vũ trụ ngọc ngà tương lai
Vũ kim Thanh
Những vì sao rơi
Người ơi chân lý nơi nao
Ngậm ngùi tôi mới bước vào dòng thơ
Ánh trăng non khuất xa mờ
Luyến ngày thơ ấu, luyến bờ hoa mua
Ra đời mới biết chát chua
Bao nhiêu vị ngọt cợt đùa mà thôi
Biết rằng lắm kẻ như tôi
Sao mà vẫn oán ông trời bất công
Tương lai chẳng có ánh hồng
Thì còn chờ đợi trông mong cái gì..
Bút nghiêng đau rát dòng thi
Ngẩn ngơ lạc giữa những vì sao rơi
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Trái tim ơi …hãy cố tìm
Ðại dương chân lý cánh chim giữa trời
Người ơi … nghe tiếng lòng rơi
Bâng khuâng thấu hiểu tiếng đời than van?
Người ơi… ôm hận ly tan
Ngậm ngùi thương xót Trăng vàng cô đơn?
Bút nghiêng dòng lệ tủi hờn
Giấy giang tay đón chập chờn niềm mơ
Người ơi… thơ chẳng làm ngơ
Thế gian từng phúp từng giờ trôi qua
Tiếng chuông Thơ nguyện thiết tha
Bay vào vũ trụ ngọc ngà tương lai
Vũ kim Thanh
Những vì sao rơi
Người ơi chân lý nơi nao
Ngậm ngùi tôi mới bước vào dòng thơ
Ánh trăng non khuất xa mờ
Luyến ngày thơ ấu, luyến bờ hoa mua
Ra đời mới biết chát chua
Bao nhiêu vị ngọt cợt đùa mà thôi
Biết rằng lắm kẻ như tôi
Sao mà vẫn oán ông trời bất công
Tương lai chẳng có ánh hồng
Thì còn chờ đợi trông mong cái gì..
Bút nghiêng đau rát dòng thi
Ngẩn ngơ lạc giữa những vì sao rơi
THƯƠNG NGƯỜI THƯƠNG THƠ
Tôi hướng về phía xa vời
Trăng gầy đăm đắm sao rơi lạnh lùng
Thê lương huyền bí không trung
Tóc mây như thể bão bùng vừa qua
Niềm tin chết đuối xót xa
Thói đời là một biển hòa máu tươi
Một khi khôn lớn thành người
Ai ai cũng trải năm mười vết thương
Người ơi …gom góp chán trường
Ðội trời, đạp đất, tìm hương đậm đà
Tôn vinh cho những lời ca
Khơi dòng nhạc nóng quyện hòa cùng thơ
Phím đời tươi tốt ước mơ
Cỏ hoa hy vọng đợi chờ mùa Xuân
Nhân gian vơi bớt trầm luân
Tiếng đàn tương hội rung ngân dịu dàng
Thuyền yêu cập bến mơ màng
Hồn trinh gợn sóng mênh mang thơ về
Thương người lạc giữa tái tê
Thương thơ một thủa đê mê mộng hờ
Dìu nhau tung cánh vào thơ
Xa rời dĩ vãng hoang sơ tiêu điều
Trái tim mở rộng thương yêu
Trời xanh quên hận muôn chiều gió mưa
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 04:55:02 bởi vũkimThanh >
Xin vui lòng ghé trang "Thơ Đường Xướng+Hoạ "
TRÂN TRỌNG KÍNH MỜI
Trân trọng kính mời xướng họa thơ.
Ngâm nga ngẫu hứng mấy vần thơ.
Mời người tri kỷ nâng ly rượu.
Kính bạn văn nhân trải tứ thơ.
Dệt ý, gieo vần câu đối khó.
Nâng tay, phóng bút kết duyên thơ
Bốn phương mặc khách và thi hữu.
Ngạo nghễ chung vui xướng họa thơ.
TMH Kính Mời
NGẠO NGHỄ XƯỚNG HỌA ĐƯỜNG THI
Kính mời xướng họa luật thơ Đường.
Cái thú thanh tao lắm kẻ thương.
Lựa chữ, chọn câu cùng rượu Đế.
Hạ vần, vảy bút mực còn Vương.
Khởi đề thơ xướng đời mưa bão.
Kết ý, đối lời kiếp gío sương.
Ngạo nghễ ngâm nga tình bạn hữu.
Say sưa xướng hoạ luật thơ đường.
TMH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2005 16:30:44 bởi Tran Manh hung >
Trích đoạn: Tran Manh hung
Xin vui lòng ghé trang "Thơ Đường Xướng+Hoạ "
TRÂN TRỌNG KÍNH MỜI
Trân trọng kính mời xướng họa thơ.
Ngâm nga ngẫu hứng mấy vần thơ.
Mời người tri kỷ nâng ly rượu.
Kính bạn văn nhân trải tứ thơ.
Dệt ý, gieo vần câu đối khó.
Nâng tay, phóng bút kết duyên thơ
Bốn phương mặc khách và thi hữu.
Ngạo nghễ chung vui xướng họa thơ.
TMH Kính Mời
Bác Hùng thân mến .thấy bác khởi xướng mạch thơ Ðường naỳ đã lâu ,mà tôi cũng bận quá chưa ghé thăm được .Nhận được thiếp mời của bác tôi rất lấy làm vinh hạnh ,nên có đôi dòng đối sau :
THAM DỰ ÐƯỜNG THƠ
Bạn mời tới dự hội Ðường thơ
Gió dịu Mây hiền nét họa mơ
Cạn chén tri âm men phúc rượu
Cung đàn ngẫu hứng tỏa hương thơ
Thuyền tình chung sức vượt gian khó
Núi biếc rừng xanh hòa duyên tơ
Lóng lánh Trăng sao ngời hiện hữu
Ðường thi nặng trĩu mối tình Thơ
Vũ kim Thanh
CÕI TIÊN
Ta đã mộng du về cõi tiên
Ðo lòng mây gió kết bạn hiền
Cõi tiên buồn lắm triền miên khổ
Tiên trần loang lổ chẳng đường biên
Thế giới đâu đâu cũng người hiền
Ðâu đâu cũng có lắm kẻ điên
Thần quyền thóa mạ dần chân lý
Và lũ gian tham ,bọn tục nghiền
Tiên trần kết cuộc cũng đảo điên
Thơ nặng tim đau trải mọi miền
Sóng gầm ứa máu đời mù mịt
Hồn xác vật vờ bến nào yên
Tháng năm kim cổ mộng triền miên
Bồng lai tiên cảnh khó bạn hiền
Ở chốn phàm trần mình tri kỷ
Còn hơn tuyệt mỹ cõi thần tiên
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 04:55:46 bởi vũkimThanh >
NÉT MẦU GIAI ÐIỆU
Em đúng là một cung đàn
Rộn ràng uyển chuyển muôn ngàn tiếng tơ
Liệng chao giữa khoảng trời mơ
Thả hồn mong ước đợi chờ nhớ thương
Ngất ngây cung bậc vô thường
Nỗi lòng chất chứa những cường độ ngân
Mối tình thầm kín trong ngần
Bao đêm huyền ảo tình thân dạt dào
Môi em vạn cánh hoa đào
Anh yêu anh qúi ép vào hồn xanh
Trời mây đáy mắt long lanh
Bao nhiêu thiện ý em dành cho anh
Sợi tình ơi … quá mong manh
Căng mình trên phím ,rừng thanh ,bể trầm
Dựng lên muôn tiếng bão gầm
Cuộn cao sóng gió ầm ầm trùng khơi
Làm nên tinh tú ngập trời
Ðêm Trăng huyền diệu rực ngời sắc Thu
Tâm hồn ai quá âm u
Chợt hạnh phúc tới sương mù nát tan
Bình minh đùa giỡn chứa chan
Hồn khô dào dạt ngập tràn suối thơ
Cung đàn chợt thức lơ ngơ
Hóa thân hòa nhập mộng mơ thiên đường
Tâm can quyện ý thơ vương
Hợp âm réo rắt đại dương ánh vàng
Em cứ tiết tấu cao sang
Trộn dòng lệ máu thở than với đời
Anh lang thang mãi muôn nơi
Lắng nghe tiếng vọng ngàn đời lòng em
Hồn hoang lạnh buốt đêm đen
Có luồng hơi ấm.ngọn đèn canh thâu
Cánh chim chưa biết về đâu
Bên nhau vơi bớt dãi dầu nắng mưa
Mình bay vào khoảng trống thừa
Làm muôn nốt nhạc nguyện đưa vào đời
Tóc sương em cứ buông lơi
Trái tim đầy mộng ngập trời rộn vang
Ôm em giây phút ngỡ ngàng
Lời thơ tình nhạc thênh thang tuyệt vời
Niềm vui cất cánh lả lơi
Nét mầu giai điệu để đời mùa Xuân
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 04:56:16 bởi vũkimThanh >
LẠC BƯỚC
Mỗi lần hai đứa đi phố lớn
Mộng ước hàn huyên mộng ước đầu
Ðường phố Luân Ðôn như huyền thoại
Chẳng biết tâm hồn lạc về đâu?
Xe cộ lao mình trong nắng mới
Nhà cửa chen chân đứng chọc trời
Tượng đài muôn thủa như chờ đợi
Ôm hết vào lòng gió biển khơi
Ðèn đóm long lanh như núi ngọc
Luân vũ tưng bừng rạo rực say
Dập dìu tha thướt muôn sắc tộc
Ðàn bồ câu trắng phất phơ bay
Sông Thames ôm ấp tình đô thị
Lấp lánh hoàng hôn nhuộm sóng vàng
Con tàu xuôi ngược dòng mơ mộng
Big Ben lồng lộng đếm thời gian
Vui chân theo mãi dòng tâm sự
Môi má em hồng đượm mùi hương
Bỗng dưng em huých vào anh nhẹ
Thôi chết anh ơi…Lạc mất đường…
Mây gió trên trời còn ngơ ngác
Nhìn ngang ngó dọc niú tay nhau
Trách gì hai đứa mình không lạc
Kià… kià…đèn đỏ…Bước mau mau…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 04:56:46 bởi vũkimThanh >
BẢO TÀNG VIỆN LUÂN ÐÔN
Tôi không nhớ lần này lần thứ mấy
Tới nơi đây bảo tàng viện Luân Ðôn
Hòa dòng người bước nối bước dập dồn
Chiêm ngưỡng… ngẩn ngơ… từng rừng tranh… núi tượng
Tôi xuýt xoa…ôi mênh mông triù tượng
Hồn nhập hồn chất ngất quấn quyện say
Phong cảnh con người thế giới đổi thay
Ðang tươi sống trong tầm tay …tuyệt mỹ
Tôi xuôi ngược thời gian từng thế kỷ
Hôn nồng nàn lên màu sắc tình thi
Tim bồng bềnh dâng máu huyết từ bi
Lòng tha thiết gọi… kêu …tên nghệ sĩ
Tôi bồi hồi điệp trùng bao ý nghĩ
Mình là người hay phù thủy ,chim muông?
Lạc vào đây miền ngà ngọc thiên đường
Miền thương nhớ …bát ngát hương mê đắm
Quên ngoài đời đang trầm luân cay đắng
Tay vươn tay đón bắt ánh hào quang
Ðây tiền nhân khai phá lối thênh thang
Nghệ thuật sáng ngàn khung trời thơ mộng
Lịch sử ngổn ngang khua tâm hồn rung động
Lúc hào hùng thần khí vút trời cao
Lúc cuồn cuộn âm vang sóng ba đào
Lúc lầm lũi sa mạc hoang khao khát
Lúc hiền lành như ruộng nương bóng mát
Lúc cô đơn ngờ nghệch lắng sâu buồn
Lúc như tranh tĩnh vật nép trong khuôn
Hừng hực nóng hay lạnh tanh chưa rõ nghĩa
Lúc rờn rợn vùng dị kinh …nghiã địa
Lúc nghẹn ngào cầu nguyện đấng quang minh
Mong bạo chuá khắp mọi miền sụp đổ
Cho nhân gian đã bao đời thống khổ
Cho nụ cười xóa lấp dấu nghiệt oan
Cho muôn phương và non nước điêu tàn
Mãi no ấm tự do thơm màu nắng
Tôi sung sướng trong vòng tay muôn sắc
Muốn khóc…Muốn cười … muốn nhẩy múa lượn bay
Muốn tương tư yêu mảng khối mỏng dầy
Muốn đi mãi trong lâu đài thần thánh
Muốn nghiêng mình trước thành công óng ánh
Trước linh hồn bất tử với thời gian
Trước mồ hôi và xương máu huy hoàng
Ðã xây đắp…soi niềm tin cuộc sống
Trời mùa Ðông…Mùa Ðông cuồng gió lộng
Tôi lạc loài dò dẫm giữa băng sơn
Ðôi môi tím ,tuyết nhuộm trắng vai sờn
Hồn ấm …Nặng…Cả bảo tàng vô giá …
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 04:57:12 bởi vũkimThanh >
NÓI VỚI VỌNG PHU
Ðã bao người khắc họa đá vọng phu
Ðã bao đêm ta lạc chốn âm u
Ðã bao lần chồi yêu thương vừa nhú
Lại oằn mình bốc cháy tựa lá thu
Ta hòa đời vào làn gió phiêu du
Quấn quyện ôm thạch nữ giữa sa mù
Hồn gào thét niềm cô đơn rung động
Em ơi em ….Tình yêu hay ngục tù ?
Ta đã đến bên nhau mà chẳng nói
Có khác chi tim vỡ , nát mùi hương
Như Ti-Gôn chẳng giọt máu yêu thương
Nhỏ một chút vào đại dương tâm huyết
Thơ tha thiết như đóa hoa bất diệt
Cứ theo nhau dù cạn kiệt linh hồn
Dư âm xưa chợt tím tái hoàng hôn
Ðể sầu nhớ cứ bồn chồn sương tuyết
Câu ca nào cứ gằn lên da diết
Nụ hôn nào cứ biền biệt đời nhau
Sóng biển nào cứ vật vã phai mầu
Nghịch cảnh nào làm đớn đau lòng cát
Trái tim ta đâu có còn tươi mát
Vấn vương hoài giữa bát ngát mộng mơ
Khóc cạn khô cả thân xác dại khờ
Mong thành đá bên em tròn đôi lứa
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 04:57:37 bởi vũkimThanh >
Ðoản khúc số 1
VỀ ÐI NGƯỜI ƠI
Trời thu …vàng lá… rụng rơi…rụng rơi…
Tình ta sầu héo gió cuốn ra khơi
Cô đơn bên trời mù tối
Gió mưa tím đen tâm hồn
Bờ bến…vô tình…
Người ơi …còn đến… làm chi ?…làm chi ?…
Vần thơ ngày ấy ai nỡ quăng đi
Xây bao ước mộng chung lối
Bây giờ đã hai phương trời
Nào thiết tha đời…
Về đi … người hỡi… về đi …người ơi …
Khổ đau thuả ấy xin hãy buông lơi
Trăng xưa uá tàn quên lối
Môi hồng đã phai sắc rồi
Còn tiếc chi người…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 04:58:08 bởi vũkimThanh >
Ðoản khúc 2
TÔI VẪN BAY
Tôi và em
Nguyện bay cùng chiều
Tôi làm gió
Nâng cánh mây xiêu
Hai đứa mộng vàng son trọn kiếp
Sao giờ đây nước mắt muôn chiều
Tôi không trách
Tình em bội bạc
Không trách đời
Phai nhạt hương yêu
Không hờn oán dòng sông hy vọng
Lật thuyền tôi chìm đắm tiêu điều
Tôi vẫn bơi …
Tôi vẫn bay …
Tôi vẫn tìm trong cơn say
Hình bóng ấy chưa phai tàn
Ðã phũ phàng …rời xa
Tôi vẫn bơi …
Tôi vẫn bay …
Tôi vẫn tìm trong thương vay
Lời gian dối .. như tơ vàng
Ðã ngập tràn … hồn tôi
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 04:58:39 bởi vũkimThanh >
TÌM NGUỒN HUẾ XƯA
Hò…ơ…
(Chứ) Nón bài thơ che mưa che nắng
(Chứ) Che tâm hồn xa vắng người thương
(Chứ) Chân trời góc biển tuyết sương
(Chứ) Nhớ về núi Ngự…sông Hương hờ.. ơ…đợi chờ…
Luân đôn tuyết nhạt sương mờ
Trước thềm năm mới ngẩn ngơ lạnh lùng
Từng cơn gió cuốn mịt mùng
Cây khô góp lá người chung niềm sầu
Cạn ly một chút rượu mầu
Hoà ca một khúc bể dâu tình đời
Câu thơ ai khắc ngang trời
Biển tung sóng vỗ mù khơi thuyền tình
Khoan hò giọng Huế lung linh
Ai đi mô rứa thương mình nhớ ta
Giữa lòng đất mẹ bao la
Huế xưa xưa ấy thật xa thật gần
Dòng Hương gột sạch phong trần
Hồi chuông Linh Mụ còn ngân vọng đều
Tràng Tiền mới nhịp xanh rêu
Con đò Vĩ Dạ còn khêu lửa tình
Ngày nào khói đạn chiến chinh
Ngậm ngùi núi Ngự điêu linh Hoàng thành
Ðông Ba sương đọng mái tranh
Nón thơ Ðồng Khánh mong manh thẫn thờ
Hoa phai bướm lạc bơ vơ
Tình ơi cái thuả ban sơ mặn mà
Cánh buồm viễn xứ trôi xa
Âm thầm bóng nước trăng tà gọi nhau
Áo em tím giữa mùa Ngâu
Thả hồn xuôi mái chìm sâu giọt buồn
Ðêm nay băng giá buông buông
Nỗi lòng tri kỷ tìm nguồn Huế xưa
Thương người đi giữa … gió mưa.
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 04:59:06 bởi vũkimThanh >
Đoản khúc 3 :
GIAI ÐIỆU THU XƯA
Cây đàn của tôi như chiếc lá Thu
Phím sắt lạnh tanh âm thanh mịt mù
Chuyện tình cuả em như cánh gió Thu
Sắt se hoang lạnh dâng sầu âm u
Chiều nào vàng mơ ta đã biết nhau
Cất bước vào Thơ nghe rung động chiều
Nhạc lòng quẩn quanh hai tiếng lứa đôi
Xiết tay nhau chặt cho đời lên ngôi
Rồi một ngày Thu em khóc với tôi
Thôi hết rồi anh vỡ tan mộng rồi
Cha mẹ chọn cho bến nước đục trong
Xót xa duyên tình chúng mình long đong
Ngậm ngùi mình tôi nâng chiếc lá rơi
Cháy xém lòng tay đắng cay từng ngày
Cây đàn khẳng khiu than vãn lệ rơi
Những dư âm lạc giữa trời chơi vơi …
Vũ kim Thanh
Trang thơ đưa TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 04:59:31 bởi vũkimThanh >
CHỈ GIẤC MƠ THÔI
Ta đang mơ hay tỉnh
Bên ngoài phi cơ nhanh
Là cánh đồng lúa chín
Dăm ba con trâu xanh
Phi cơ đang hạ thấp
Lấp ló mái nhà tranh
Lũy tre làng ru gió
Sông Hồng nắng vàng hanh
Ta đang mơ hay tỉnh
Ðúng rồi quê hương tôi
Ðàn cò bay thẳng lối
Mây tung tăng lưng đồi
Ðúng rồi quê hương tôi
Nhìn phía xa biển khơi
Lô nhô nhiều mom đảo
Cánh buồm nâu ra khơi
Kia rồi bố mẹ tôi
Lom khom ngoài đầu ngõ
Tóc trắng như mây trời
Mắt ngấn lệ đấy vơi
Gia đình mừng xum họp
Bạn bè hết chia phôi
Tâm hồn thôi trống vắng
Sụt sùi trong đơn côi
Tôi sẽ đi thăm lại
Khắp ba miền quê hương
Kỷ niệm thời thơ ấu
Tới những người thân thương
Tôi sẽ nghiêng mình viếng
Những nấm mồ phơi sương
Phảng phất hương dăm nén
Ðượm cả trời tiếc thương
Chào quê hương đổi mới
Mừng đất nước hồi xinh
Người Việt Nam bình dị
Nụ cười duyên xinh xinh
Tôi sẽ xây dựng lại
Căn nhà lá phai phôi
Trồng hoa thơm ven lối
Tiếng đàn vang xa xôi
Giật mình choàng tỉnh giấc
Thôi rồi giấc mơ thôi
Mặt trời lên đỉnh núi
Trái tim vẫn bồi hồi
Vũ kim Thanh
LonDon 1995
:bài thơ đã đưa vào TV:
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2008 04:59:55 bởi vũkimThanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: