Thơ ơi Thơ
Trích đoạn: Triky
NIỀM ĐAU MUÔN THỦA
Người hỡi...Đời tôi như biển dội
Ùa vào ngập lụt trái tim côi
Tim óc đều chìm trong màn tối
Cây cối thương yêu chẳng đâm chồi
Tôi cũng như người đã chia phôi
Niềm đau muôn thủa réo bồi hồi
Xót xa lệ tủi bao đêm khóc
Mảnh tình lăn lóc giữa dòng trôi
Kỷ niệm như hồn ma lầm lũi
Tìm về cắn xé xác thân tôi
Tôi hận trời sinh chi duyên số
Cố nhân còn thấy ngọt bờ môi?
Tôi muốn yêu thương với một người
Trọn đời chung thủy một người thôi
Nhưng nào có được như mơ ước
Bạc phước ai kia tước mất rồi
Đành vuốt cung sầu cho biển lặng
Mong dòng thi họa nắng lên ngôi
Tinh tú ngả nghiêng như thầm bảo
Cả trời mộng ảo giữa tình tôi .
Vũ kim Thanh
Đa đoan
Đa đoan ôm mãi tình đời
Đau khổ kêu trời, trời biết làm sao
Người mang cái số hoa đào
Khổ lây cả những người nào mắc vô.
Tri Kỷ
MONG NGƯỜI ÊM ẤM
Trên đời ai muốn đa đoan
Trời giăng giăng sợi nghiệt oan vào lòng
Cho quân tử phải long đong
Cho mỹ nhân chịu bao vòng héo hon
Đường trần phía trước vẫn còn
Sông sâu ,vực thẳm ,núi non ,băng hà
Tôi với người giữa mưa sa
Một mai gặp mặt cười xòa hay...than?
Mong người êm ấm bình an
Tôi làm xuân thắm bên ngàn người qua
Tơ trời đôi lúc phôi pha
Tơ tình chắc chẳng nhạt nhòa được đâu
Tri âm chung bắc nhịp cầu
Cho câu quan họ bể dâu đi về
Vũ kim Thanh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:09:04 bởi vũkimThanh >
quote:
Trích đoạn: tulipdenus
XƯỚNG:
HOA NỞ TRỜI ĐÔNG
Một nhành hoa nở giữa trời đông
Lỡ bước bâng khuâng khách chạnh lòng
Cánh mỏng đong đưa kệ gió rét
Thân mềm ngoe nguẩy mặc cuồng phong
Mộ loài hoa vẫy trong trời đất
Thẹn kiếp người vùi giữa núi sông
Gặp gỡ hôm nay nguyền sống dậy
Chí trai sừng sững sánh ngàn Thông!
Tulipdenus Thân Họa tiếp bài HOA NỞ TRỜI ĐÔNG của TULIP
ĐỒNG TÂM
Trời gieo nghiệt ngã sắc Thu Đông
Héo hắt chim muông cũng mủi lòng
Nghiệp lớn xa nhau thêm buốt rét
Thương tình lệ đẫm cánh thư phong
Vì đâu bão nổi khi bằng đất
Cạn kiệt hồn nhân ,nước ngập sông
Dạ sắt lòng gang vùng đứng dậy
Trăm ngàn khốn khó cũng hanh thông.
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2005 10:05:09 bởi vũkimThanh >
TÌNH TỰ MÙA ĐÔNG
Đông rồi đó trùm khăn cho ấm nhé
Bờ vai mềm đừng vương vấn mùa thu
Cổ cao thon ngần trắng hệt trăng tròn
Giữa cho ấm kẻo đau anh buồn đấy
Em có thấy gió đông về se lạnh
Chiếc lá vàng sót lại đứng cô đơn
Bầy chim sẻ tái tê mình run rẩy
Trên cành khô đôi chân nhỏ buồn hơn
Cái rét buốt đang len từ từ đến
Bờ môi ngoan đừng ngần ngại - buồn anh
Sưởi trong lòng đôi tay nhỏ mong manh
Tim anh đó vì em thành ngọn lửa
Anh chẳng muốn dù một giây lần lữa
Chỉ muốn ôm ngôi sao nhỏ vào lòng
Ghì cho hồn gần mãi chẳng mùa đông
Cho gía rét không còn đâu tức tối
Em nhỏ bé đừng nhìn anh bối rối
Làm anh càng choáng ngợp hồn hư hao
Mắt môi tình đừng biếng nhác thủa nào
Ta trao nhé nụ hồng quên gía rét
Em nơi đó giữa mùa đông khắc nghiệt
Làm đau anh - thương lắm nhỏ ỵêu ơi
Đến đây nào đông tàn lụi ngay thôi
Em sẽ ấm trong lòng anh mãi mãi R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2005 14:10:51 bởi Viet duong nhan >
HÃY HÁT NỮA ÐI BÀI TÌNH CA
Khu phố êm đềm vang tiếng ca
Những người viễn xứ sống chan hòa
Mừng gíang sinh về hoa tươi thắm
Nhạc khúc tình ca thật đậm đà
Anh viết bài ca cho nhân gian
Tôi ghép vần thơ đẹp mộng vàng
Cho đời hiu quạnh thêm hương sắc
Cho tình nứt rạn đón xuân sang
Tâm hồn nghệ sĩ rất thiết tha
Từ con đường nhỏ nở đầy hoa
Cành khô viên sỏi nằm đơn lạnh
Thành phố xa hoa dáng lụa là
Nghệ sĩ muôn đời yêu lãng du
Rừng đêm tăm tối qúa âm u
Núi cao vực thẳm hay bão tố
Thắp sáng thương yêu quá mịt mù
Hãy hát nữa đi bài tình ca
Dư âm vang vọng tỏa ấm nhà
Ấm hồn vong quốc đời sương gió
Chói sáng tinh cầu rất kiêu sa
Hãy hãy nữa đi bài tình ca
Hãy hát nữa đi bài tình ca
Vũ kim Thanh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:09:57 bởi vũkimThanh >
CHƯƠNG TRÌNH THĂNG TIẾN HÔN NHÂN
(Kính tặng linh mục Phêrô Chu quang Minh cùng các Cha ,các anh chị em trong trương trình thăng tiến hôn nhân và các bạn )
Thưa các bạn …Tôi là người ngoại đạo
Chưa một lần xưng tội trước thánh đường
Tôi định cư ở xứ sở mù sương
Hồn lay lắt từng đêm ngày băng giá
Kể từ lúc lênh đênh trên biển cả
Xa quê hương xa tổ ấm thân thương
Nước mắt tôi đã nhỏ đẫm cung đường
Tình tôi cũng một đôi lần khô héo
Chuyện nhân thế bao uất hờn bạc bẽo
Ðời quắt quay muôn uốn éo không ngờ
Mộng và thực đôi khi quá hững hờ
Lòng chua xót biết đâu bờ hạnh phúc ?
Hôm nay đây tôi gặp người linh mục
Chu Quang Minh lòng bác ái nhân từ
Người chỉ dạy gột rửa vết ưu tư
Chăm sóc tới từng cành hoa mầm sống
Tình ai đó? đắm chìm trong biển động
Nhà ai kia? Đang tốc mái gió lùa
Và dòng đời ghen ghét mãi hơn thua
Kết cuộc vẫn bọt bèo xô ghềnh đá
Thân trầm luân trong vũng lầy vất vả
Tình hợp tan như sương khói dại khờ
Cảnh như thơ mà sầu đắng bơ vơ
Tâm èo uột hồn dật dờ cõi chết…
Người thành tâm trên con đường liên kết
Giang rộng tay nguyện xin Chúa ban ơn
Người ân cần ve vuốt những giận hờn
Người tha thiết yêu thương là trên hết …
Dù đường đời có gian lao đuối mệt
Dù lệ tình có đặc sệt máu khô
Dù niềm tin trong bóng tối mơ hồ
Dù mái tóc đã bạc phơ tàn úa
(Biết cảm thông và lắng nghe lời Chúa)
(Biết lắng nghe và kính trọng lẫn nhau )
(Biết nhẫn nhục và hòa giải )cơ cầu
(Biết hiếu nghiã thề thuỷ chung ) trọn kiếp.
Người trăn trở với ngàn trang tâm huyết
Chuyện đời thường ,chuyện Thiên Chuá, hồng ân
Vì tương lai chúng ta ráng chuyên cần
Lo vun đắp cho tâm hồn giầu có …
(Ðừng có đứng núi này trông núi nọ)
(Ðược ít nhiều đến đâu hay đến đó )
(Và cuộc đời méo mó có hơn không )
Xiết chặt tay nhau lũy thép thành đồng.
Hãy dâng hiến những bông hồng thông cảm
Hãy khiêm nhường và cam đảm tự tin
Hãy lột trần những khuyết điểm im lìm
Hãy tẩy xóa những buồn đau u ám …
Tôi bâng khuâng giữa tình người …tình bạn …
Hồn ngất ngây ôi bầu khí trong lành
Vòm giáo đường lộng lẫy với trời xanh
Người linh mục và trái tim tươi sáng.
Vũ kim Thanh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:10:52 bởi vũkimThanh >
LỜI CẦU NGUYỆN
Giáng sinh ơi…sao lại về quá vội
Tuyết sương giăng như mắc tội trần ai
Người ơi người…vạn vật …có nguôi ngoai
Nhìn Thánh giá với hình hài Ðức Chuá ?
Những cái đinh sao lặng câm muôn thuả
Máu chảy hoài tới vạn kiếp không phai.
Chúa hy sinh để thế tội muôn loài
Tín đồ mãi chắp tay cầu hạnh phúc …
Người con yêu trái tim như trống giục
Mong ban ơn đợi cứu rỗi niềm đau
Thánh ca ơi…có phép lạ nhiệm màu
Vườn địa đàng hãy ngát Xuân huyền thoại
Tình… vô hình …giữa đời thường oan trái
Ðức tin yêu sao thắm mãi bao điều
Cây ô liu đã trổ lá hoa nhiều
Con như thể Adam chiều bạn gái
Trái táo tươi trong tay con trót hái
Có ngọt ngào hay chát đắng vô duyên
Ðôi mắt người yêu con rất dịu hiền
Cứ trào lệ đẫm ướt Thơ tình ái ?
Con không biết làm thế nào cho phải
Giáng sinh về cầu nguyện Chúa ban ơn
Cho nhân gian ,chúng con bớt tủi hờn
Chuông giáo đường trong tim con vang vọng…
Vũ kim Thanh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:11:35 bởi vũkimThanh >
Xướng :
CHỚ DẠI
Đừng hỏi khi nào LÁ sẽ rơi
LÁ rơi hay chẳng, đáng chi cười
Sống dành ba thước nằm che đất
Chết họp bát tiên trấn cửa trời
Bởi tiếc trần gian nhiều bạn tếu
Ngại về thượng giới thiếu người chơi
Tình ai duyên mới dường tha thiết
Chớ dại buông trôi cái của đời !
Lá chờ rơi Họa:
NGÀY NAO
Ngày nao cánh lá ấy buông rơi
Chắc chắn hồn tôi khóc chẳng cười
Lệ đẫm Ðường thi sầu rạn đất
Tình khơi chất ngất hận xa trời
Triền miên ký ức dăm câu tếu
Xướng họa mênh mang rộn cuộc chơi
Chẳng gặp hiền nhân mà thắm thiết
Thiên thu vạn kiếp sống bên đời
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2005 07:23:24 bởi vũkimThanh >
CHA ƠI …
Cha về cực lạc miền xa
Chúng con đau đớn lệ hòa cùng mây
Bao nhiêu thân hữu tới đây
Xẻ chia ly biệt phút này cha ơi
Cha cất cánh bay về trời
Cha ơi phù hộ cho đời đẹp tươi
Chúng con xin nguyện làm người
Yêu thương thân ái dù tơi tả lòng
Dù cho số phận long đong
Tình cha muôn thủa trong lòng chúng con
Dù cho sông cạn núi mòn
Ơn cha mãi mãi vàng son để đời …
Vũ kim Thanh
Hải phòng VN 4-2004
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:12:32 bởi vũkimThanh >
NỖI BUỒN VÀ NIỀM ÐAU
Nỗi buồn anh thuyền trôi không gặp gió
Niềm đau tôi cơn gió chẳng gặp thuyền
Tháng ngày vật lộn triền miên
Giữa vùng sa mạc nát nghiền tâm tư
Bay xa làm kiếp lãng du
Chồn chân ở chốn rừng thu lá tàn
Ðời reo cung điệu bẽ bàng
Chông chênh phím lạnh võ vàng niềm đau
Ước gì khuya sớm cùng nhau
Vượt ngàn hải lý bạt màu sóng xô
Nắm tay xây dựng cơ đồ
Thơ ca, hội họa … điểm tô cuộc đời
Ươm mùa xuân thắm nơi nơi
Hồn nhiên phơi phới giữa trời tự do
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:13:16 bởi vũkimThanh >
BẾN CŨ THƯƠNG YÊU
Cơn gió đời thổi dâng nước triều lên
Tình tri kỷ lại ấm êm bờ bến
Ai hoá thạch kỷ niệm giăng tơ nhện
Ai ra đi vẫn nguyên vẹn lời thề
Cố nhân ơi dòng thơ nhỏ đam mê
Như trái đất xoay về trên trục đứng
Như trái tim vẫn phồng căng chứa đựng
Nụ hôn nồng cuồn cuộn tiếng muôn sông
Ta mất đi cái thơ ấu tuổi hồng
Nhưng kéo lại trời biển Ðông thầm nhớ
Cả sa mạc với mênh mông cách trở
Bao buồn vui tựa hạt cát vàng mơ
Anh yêu em như sóng nước vô bờ
Như luồng gió nâng cánh Mây lầm lỡ
Con đường tình cho dù còn dang dở
Bình minh lên như hoa nở đường yêu
Vần thơ nhỏ không nói đủ bao điều
Vẫn thầm kín mỹ miều trong tim nóng
Nơi xứ lạ giữa tuyết sương lạnh cóng
Anh hướng về bờ bến cũ thương yêu
Có hồn thơ bay bay giữa sương chiều
Có nước mắt có nụ cười …thỏa mộng .
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:13:55 bởi vũkimThanh >
TÌNH TA BẤT TỬ
Bằng lăng chết chớm sang Thu
Tình ta bất tử cho dù xa nhau
Vườn hoa trăm sắc vạn màu
Thời gian vò nát theo nhau lìa đời
Yêu thương chẳng thể nào vơi
Khi hai đứa nguyện chung lời bên nhau
Xin đừng giận nắng phai màu
Môi hồng thêm những nét nhàu cô đơn
Phố hoa hoang lạnh tiếng đờn
Trái tim quặn sóng giận hờn nhớ thương
Trăng sầu như giọt lệ vương
Thấm đầm vạt áo trùng dương tủi buồn
Phương xa nhung nhớ em luôn
Cả con sông đỏ sóng cuồn cuộn trôi
Nhớ hôm hai đứa mình ngồi
Trong vòng tay ấm làn môi Xuân về
Có bầy chim nhỏ u mê
Hỏi thầm nhau họ nguyện thề làm chi ?
Rồi xòe cánh kéo nhau đi
Ðể người ta tỏ tình gì đẹp hơn
Nhớ ngày mưa giận gió hờn
Áo quần ướt át đường trơn đi về
Trái tim rạo rực đam mê
Thiết tha hình bóng cận kề hồn nhau
Nửa câu thơ chẳng bay màu
Ánh sao xanh tỏa sáng sau sương mù
Cho dù cách biệt ngàn Thu
Tình ta vẫn đẹp chẳng lu chẳng mờ
Em vẽ lên muôn bài thơ
Ghép vào cành mộng lá mơ tháng ngày
Trái đất ơi xin đừng quay
Cho ta giữ mãi tình này bên nhau
Quê ta ngan ngát hương cau
Vòng tay ấm để dành nhau ngày về
Vũ kim Thanh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:14:50 bởi vũkimThanh >
TÌNH TA BÊN SẮC HOA
Em yêu hoa Ti Gôn
Hồng xinh hình tim vỡ
Những giọt máu như thơ
Nhỏ vào đời thương nhớ
Tình yêu như bến lở
Dạt dào muôn sóng bồi
Hoa Ti Gôn huyền thoại
Tuyệt vời thêm người ơi
Chuyện tình ấy xa xôi
Hợp tan như hoa vỡ
Anh và em duyên nợ
Ðến với nhau như mơ
Dẫu một ngày làm vợ
Ðể ngàn năm đợi chờ
Dẫu một lần nhỏ lệ
Sóng sánh dòng sông thơ
Nguyện trọn tình Xuân tơ
Rung rinh cùng hoa vỡ
Nhưng đôi ta đâu sợ
Tình tan nát vu vơ…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:15:22 bởi vũkimThanh >
YÊU THẦM
Yêu thầm có tội lỗi không em
Biển khát dâng cao ngọn sóng thèm
Aỏ giác như vừng dương chợt sáng
Chơi vơi bóng dáng mộng hom hem
Hồn thơ lạc vận phơi ghềnh đá
Cỏ lá Trăng về điểm phấn kem
Thế giới muôn loài vui tiệc hội
Yêu thầm có tội lỗi không em ?
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:15:50 bởi vũkimThanh >
CÓ KHI NÀO EM NHỚ
Có khi nào em nhớ
Căn nhà lá đơn sơ
Bên hồ xanh óng ánh
Trăng về dệt mộng mơ
Có khi nào em nhớ
Bên dòng suối nên thơ
Rì rào tung bọt trắng
Anh bế em sang bờ
Như đoá hoa thầm kín
E ấp chuyện vào đời
Môi em bừng nắng hạ
Tóc huyền xõa buông lơi
Có khi nào em nhớ
Giận dỗi chuyện vu vơ
Vài ngày không gặp gỡ
Nhớ nhau buồn ngẩn ngơ
Có khi nào em nhớ
Chuyện vượt biển du cư
Mắt quầng thâm đẫm lệ
Nghẹn câu nói giã từ
Tả tơi trời mưa bão
Cuồng phong sóng lắc lư
Con thuyền buồn viễn xứ
Lênh đênh trong đêm thu
Rồi tới miền đất lạ
Sương tuyết cuốn mịt mù
Trái tim sầu băng giá
Mình như hai người tù
Cùng thả hồn lặng lẽ
Vào thế giới mộng du
Tìm kiếm từng đốm lửa
Hong ngày tháng âm u
Xứ người trăng mùa thu
Chìm đắm giữa sương mù
Chỉ tay anh buồn nói :
Như mình trăng du cư
Có khi nào em nhớ
Tình mình trong suy tư
Có khi nào em nhớ
Nỗi buồn trăng du cư
Vũ kim Thanh
Trang thơ đã đưa vào TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:16:22 bởi vũkimThanh >
HƯƠNG TÌNH MÂY
Người như một áng mây hồng
Một ngày chợt tới chất chồng hồn tôi
Ðường đời cách biệt xa xôi
Ðôi tim huyền ảo núi đồi tình yêu
Quê hương nắng sớm mưa chiều
Người ơi ghi khắc những điều nhớ thương
Cái chiều gió cuốn bụi đường
Nắng vàng ánh mắt vấn vương ta về
Chia tay chẳng nói câu thề
Mà sao đầm ấm bộn bề niềm tin
Tình đời như những cánh chim
Gặp nhau giây phút đắm chìm mù khơi
Tình ta ca khúc vào đời
Hoa đua sắc thắm mưa lơi trăng thề
Xa nhau thương nhớ não nề
Người ơi xiết chặt đam mê ngọt ngào
Nghìn trùng tựa giấc chiêm bao
Cảm thông ,chia sẻ đi vào đời nhau
Nắng Xuân rồi cũng phai màu
Tình người tôi giữ trước sau một lòng
Người ơi ấp ủ chờ mong
Ngày nao xum họp tình đong thật đầy
Tha phương ôm trọn trời mây
Trái tim bát ngát ngất ngây hương tình
Vũ kim Thanh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2008 04:16:54 bởi vũkimThanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: