Thơ ơi Thơ
GIỌT MƯA DĨ VÃNG
Thuả ấy yêu em gió mưa bay
Mái nghèo ôm ấp mối tình say
Ngoài hiên từng giọt mưa lơi lả
Mình đứng âm thầm tay đan tay
Làm thơ tình ái ngày mưa lộng
Anh hướng về xa chân trời mộng
Vừng hồng len lỏi dưới chân mây
Mơ tình yêu mãi chẳng hao gầy
Gom góp tin yêu thành mây lớn
Nào ngờ gió nổi bập bềnh bay
Tình ta tan vỡ như giọt nước
Lạnh buốt hồn anh em có hay ?
Sang sông sánh bước cùng duyên mới
Mưa về sướt mướt nhớ nhung không ?
Cây đàn anh dạo ngày xưa đó
Vẫn xót xa buồn tiếng gió Ðông
Chiều nay gió tạt tiếng mưa rơi
Bóng người yêu dấu đã xa vời
Ngược dòng nước bạc về dĩ vãng
Sầu đắng câu thơ tím khung trời…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:48:47 bởi vũkimThanh >
HÒA TẤU ÐÊM ÐÔNG
Ta gặp nhau trong đêm lạnh giá
Mùa giáng sinh xứ lạ vào say
Ngoài kia cánh tuyết bay bay
Cùng anh tôi bỗng say say nhịp đàn
Quên đi nhé muôn vàn gian khổ
Với muộn phiền loang lổ hồn ta
Cùng nhau hòa tấu thơ ca
Vùi chôn đi những xót xa cuộc đời
Kể từ lúc thác nguồn lận đận
Rồi đến khi sông núi cách rời
Ai giăng mây xám ngang trời
Cho bao sóng gió biển khơi vào lòng
Vùng đất trắng dãi dầu sương gió
Người thương người khắc khoải chờ mong
Chân chồn nhịp bước long đong
Tay buồn xiết chặt mấy vòng thương đau
Anh nhẹ lướt phím đàn uyển chuyển
Tiếng sáo hiền dìu dịu tình quê
Ngạt ngào đồng lúa con đê
Cây cầu nho nhỏ đê mê giọng hò
Tôi nhấn mạnh con đò rẽ nước
Miền thanh bình xanh mướt cỏ hoa
Trăng nghiêng ánh sáng ngọc ngà
Xuống hồn nhân thế bao la tình nồng
Xứ người vẫn chất chồng Ðông giá
Cung đàn thêm rung động thiết tha
Quê hương đầm ấm phương xa
Vui lên ta dạo chan hòa mùa Xuân…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:49:16 bởi vũkimThanh >
TRẢ NỢ
Có nợ với thơ từ kiếp trước
Bây giờ đến lượt phải trả vay
Mặt trời chưa dậy qua đầu núi
Ngõ hồn quýnh quáng tiếng thơ lay
Mắt nhắm mắt mở đi tìm bút
Nguệch ngoạc đôi dòng phác nhanh tay
Ðây tình,nhân, thế, muôn nghiệp trước
Cùng Trăng…Mây ..Nước…ở trong này…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:49:43 bởi vũkimThanh >
TÌNH THƠ
Tơ trời rạn vỡ hoàng hôn đổ
Vật vã cơn mê sóng đạp bờ
Gió bụi cuồng quay trơ sỏi đá
Trần trụi bên đời…Trái tim -Thơ
Thơ đến khi hồn ta héo khô
Ươm tình dệt mộng chốn bơ vơ
Tưới mát tâm hồn cho ta tỉnh
Tỉnh rồi say đắm …gối tay thơ…
Ta sẽ yêu nàng mãi Thơ ơi
Tình yêu ngôn ngữ vọng khắp trời
Hoa Xuân không thắm hơn mầu nhớ
Gió núi không mòn sắc hương Thơ
Biển đời sâu hiểm lắm Thơ ơi
Thương mến cùng ta có mấy lời
Ðông buồn hiu quạnh thêm hơi ấm
Khốn khó chung tình…Chớ buông lơi.
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:50:13 bởi vũkimThanh >
BẾN SÔNG
Em lấy chồng tôi ở lại bến sông
Con đò vắng mãi bềnh bồng thương nhớ
Con sông dài nằm còng queo bồi lở
Và lòng tôi nức nở giấc mộng chiều
Em lấy chồng bến tím lạnh cô liêu
Sóng vùi lấp những đêm vui hò hẹn
Gió dậy thì từng cơn nghe nghèn nghẹn
Kỷ niệm trôi e thẹn chẳng quay về
Trăng bây giờ như uống phải bùa mê
Chẳng buồn sáng thêm ủ ê mặt nước
Áo cô dâu ngạt ngào hương tha thướt
Cho thuyền ai chèo vội vã ngược dòng
Em lấy chồng từ đây hết trông mong
Hồn trống vắng men yêu sầu lay lắt
Thủy triều lên như kim đâm dao cắt
Trái tim chìm hiu hắt cả miền sông …
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:50:42 bởi vũkimThanh >
CHỈ GIẤC MƠ THÔI
Ta đang mơ hay tỉnh ?
Bên ngoài phi cơ nhanh
Là cánh đồng luá chín
Dăm ba con trâu xanh
Phi cơ đang hạ thấp
Lấp ló mái nhà tranh
Lũy tre làng ru gió
Sông Hồng nắng vàng hanh…
Ta đang mơ hay tỉnh ?
Ðúng rồi … Quê hương tôi
Ðàn cò bay thẳng lối
Mây tung tăng lưng đồi
Ðúng rồi quê hương tôi
Nhìn phiá xa biển khơi
Lô nhô nhiều mom đảo
Cánh buồm nâu ra khơi
Kia rồi … Bố mẹ tôi
Lom khom ngoài đầu ngõ
Tóc trắng như mây trời
Mắt ngấn lệ đầy vơi…
Gia đình mừng xum họp
Bạn bè hết chia phôi
Tâm hồn thôi trống vắng
Sụt sùi trong đơn côi …
Tôi sẽ đi thăm lại
Khắp ba miền quê hương
kỷ niệm thời thơ ấu
Tới những người thân thương
Tôi sẽ nghiêng mình viếng
Những nấm mồ phơi sương
Phảng phất hương dăm nén
Ðượm cả trời tiếc thương
Chào quê hương đổi mới
Mừng đất nước hồi xinh
Người Việt Nam bình dị
Nụ cười duyên xinh xinh
Tôi sẽ xây dựng lại
Căn nhà lá phai phôi
Trồng hoa thơm ven lối
Tiếng đàn vang xa xôi …
Giật mình choàng tỉnh giấc
Thôi rồi giấc mơ thôi
Mặt trời lên đỉnh núi
Trái tim vẫn bồi hồi…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:51:09 bởi vũkimThanh >
BỤI ÐỜI
Ðáy mắt tôi hoen đỏ cát bụi đời
Thân xác em nhuốm đen màu tội lỗi
Chợt gặp nhau đây , ngượng nghịu nụ cười
Cay đắng bờ môi , bồi hồi tóc rối …
Bơ vơ vào đời
Nhọc bước
Đơn côi…
Thuở xa xưa ấy em cũng như tôi
Nhìn đời hời hợt dạo dàn trên môi
Bài học vào đời toàn màu tinh khiết
Áo trắng học trò
Lãng đãng
Êm trôi…
Rồi e ấp khi tuổi mộng vừa tròn
Anh chập chững làm thơ tình trên cát
Trăng buông gió mát ,dào dạt trời mây
Cùng nhau lý luận…đời là dựng xây…
Cười tươi rạng rỡ
Bao điều
Thơ ngây…
Giờ gặp nhau đây cay đắng tình đời
Bao nhiêu năm trời lạc bước đơn côi
Nghĩ lại cuộc đời ngày xưa hồng thắm
Bây giờ mảnh đời chìm đắm tanh hôi…
Như hạt bụi đời
Quay cuồng
Chơi vơi…
Khi cơn say chưa đến em chợt khóc
Tôi thương hận nghẹn lời mím chặt môi
Mình đã dại khờ không chung lối bước
Ðời lại đẩy xô tới đáy vực rồi …
Ðôi cánh tay khô
Giang hồ…
Hương phấn
Gom nhau hơi ấm…
Bay vào hư vô…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:51:40 bởi vũkimThanh >
CUNG ÐÀN ƠI
Cung đàn ơi …
Hãy nói thay lời ta
Hãy hát vang tình ca
Trong trái tim cằn khô
Khi hạnh phúc hững hờ…
Cung đàn ơi …
Góp sức cho đời ta
Âu yếm thêm hồn ta
Trong bão táp phong ba
Khi nước mắt chan hòa…
Cung đàn ơi …
Cung đàn ơi có biết
Ta mến yêu tha thiết
Muôn tiếng nhạc,vần thơ
Triù mến chẳng bến bờ
Nhạc trong tôi từng giờ
Ðừng phai mờ giai điệu
Ðời bôn ba không thiếu
Cung đàn vợ hiền mơ…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:52:09 bởi vũkimThanh >
ĐÒ DỌC
Ðêm thanh gió nhẹ xuôi con nước
Trăng sáng lòng sông ngập ánh vàng
Bóng dừa nghiêng lá theo làn gió
Như vẫy con đò rẽ sang ngang
Vẳng tiếng ai ca ngọt nhịp đàn
Mơ màng cô lái bỗng xôn xang
Mai sau nếu lấy chồng xứ lạ
Em cũng mang theo ánh trăng vàng
Mênh mang huyền diệu trên sông nước
Lờ lững con đò dâng ý thơ
Ru hồn lữ khách trong mê đắm
Gợn nước lung linh toả đôi bờ
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:52:36 bởi vũkimThanh >
EM SẼ ÐỢI ANH
Em sẽ đợi anh kiếp sau
Tròn duyên chồng vợ đượm màu ái ân
Em giờ bất hạnh muôn phần
Tình riêng anh cứ ân cần người ta
Em dấu kín dòng lệ sa
Bến đời em đợi tình ta một ngày
Một ngày mưa gió thôi bay
Một ngày hai đứa mình say rượu hồng
Một ngày thuyền neo bến sông
Anh làm Thơ để em bồng bế con
Trăng vàng ngồi tựa đầu non
Hờn em mà để héo mòn mùa Thu
Tình ta đẹp tựa tiếng ru
Ðừng quên em nhé cho dù nghìn năm
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:53:25 bởi vũkimThanh >
HÌNH BÓNG EM TÔI
Em tôi là một loài hoa
Chẳng héo chẳng vỡ chẳng nhoà sắc hương
Biết rằng xa cách cung đường
Mưa giông chớp giật tơ vương chẳng rời
Gom hờn góp giận đầy vơi
Hành tinh lầm lũi , đất trời cô đơn …
Cây cao bóng cả rập rờn
Bàn tay nhỏ bé gạt cơn sóng đời
Tình thơ toả ngát muôn nơi
Tình em chân chính sáng ngời sắc xuân
Trùng trùng điệp điệp trầm luân
Ðôi vòng tay trọn muôn phần cho thơ
Yêu thơ yêu chẳng bến bờ
Tình thơ chẳng có ngây thơ chút nào
Hình như trăng gió xôn xao
Hồn anh chợt nhớ hôm nào…Vườn em…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:53:49 bởi vũkimThanh >
NỬA ÐỜI TRĂN TRỞ
Nửa đời nghe gió mưa đi
Lạnh lùng trăn trở ôm ghì lấy thơ
Nưả đời bút họa sông hồ
Thuyền trăng…bến nước …ngẩn ngơ… lạc dòng…
Nửa đời lõm phím tơ trong
Ðục nguồn phiêu bạt long đong xứ người
Nửa đời lệ đẫm nụ cười
Trời Ðông khao khát vành nôi ân tình
Nửa đời giữa xứ văn minh
Cô đơn…sóng cả…quanh mình… đảo chao…
Nửa đời tỉnh giấc chiêm bao
Giữa lòng nhân thế cồn cào buồn thương
Nàng Thơ ơi… tựa khói sương
Cùng ta đi nốt quãng đường còn xa…
V ũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:54:17 bởi vũkimThanh >
NƯỚC MẮT CHO NGƯỜI
Tuy anh đến muộn bến nước xanh
Em như thuyền nhỏ cứ tròng trành
Kẻ đến trước anh tình hời hợt
Bể ái thuyền ân rất mong manh
Anh hẹn gặp nhau dưới cỏ xanh
Từ đây em sống sao cho đành
Bốn mùa đào chôn ngàn ước mộng
Chẳng vùi lấp được bóng hình anh
Tương lai thoi thóp vận chẳng lành
Sóng tình nghiêng ngả nắng vàng hanh
Chậm chân duyên nợ thành dĩ vãng
Ngọc báu thơ ngây hóa mảnh sành
Cầu mong anh sống yên bình nhé
Ðừng trốn đi đâu lá lìa cành
Dù không áo cưới xe hoa rước
Nước mắt cho người mãi long lanh
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:54:48 bởi vũkimThanh >
TIẾNG THƠ
Người từ phương xa tới nơi này
Cùng tôi tâm sự tiếng thơ bay
Giữa trời Anh Quốc cô đơn lạnh
Nghe ấm hồn thơ…ngất ngây…say…
Ai biết yêu thơ từ thủa nào
Tình thơ tỏa nắng ấm xôn xao
Hình thơ duyên dáng hương theo gió
Sắc thắm dân ca đượm ngọt ngào…
Ðây tiếng ca dao của quê nhà
Ðây tình hoài vọng vẫn thiết tha
Ðây đời sương gió trong hoang lạnh
Ðây niềm hy vọng khó phôi pha…
Ðầy ắp hương đời trong tiếng ngâm
Tâm tình ngàn dặm với tri âm
Biển đời trong đục lên cung phím
Thanh thoát nỗi niềm đã lặng câm …
Kỷ niệm xa vời trong quá khứ
Lấp lánh hiện về muôn ánh sao
Bỗng như sống dậy trong tiềm thức
Từ thuả ngàn xưa đã hư hao …
Nhạc thơ huyền diệu tha thiết quá
Ru hồn lữ khách đến xuyến xao
Vầng trăng viễn xứ quên đêm lạnh
Vạn vật ngỡ ngàng như chiêm bao…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:55:14 bởi vũkimThanh >
NƯỚC MẮT MUỘN MÀNG
Nín đi em …giọt nước mắt muộn màng
Cũng đau xót vỡ tan đời sầu hận
Anh thương em một tình thương vô tận
Chẳng thành lời giữa lận đận hồn hoang
Nín đi em …chiều rơi, nắng chín vàng
Rừng ngủ ngoan như điạ đàng huyền thoại
Nước mắt em như đêm sâu khắc khoải
Trùm lên anh vạn kiếp khó nguôi ngoai
Chuyện tình yêu buồn ,vui, lưu luyến hoài
Em hãy hát liên khúc thơ tình ái
Em hãy cười như dòng sông từng trải
Em hãy yêu cày ải luống thời gian
Dù tình yêu gặp giông tố phũ phàng
Trong xa vắng cứ mơ màng diệu vợi
Em yêu ơi đừng xót xa nghĩ ngợi
Tương lai là vời vợi ánh Trăng lan
Xin đừng khóc mùa Thu thêm héo tàn
Sẽ có ngày huy hoàng đền chờ đợi
Anh sẽ về tặng em mùa Xuân mới
Hạnh phúc hòa nước mắt ấm không gian
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2008 02:55:44 bởi vũkimThanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: