CÓ MỘT TÌNH YÊU NHƯ THẾ
Cánh chim mải bay quên về tổ ấm
Em không buồn không giận đâu anh
Bởi tình yêu đã trở thành tia nắng
Sưởi cho em bớt lạnh lúc Đông về
Có lẽ chẳng ai tin có tình yêu như thế
Chỉ em tin vì em rất yêu anh
Em nhuộm mắt nhìn cho màu lá thêm xanh
Vui với niềm vui đôi lứa quanh mình
Yêu không tiếc bởi vì lòng đã biết
Dâng bao nhiêu vẫn chưa hết tràn trề
Cũng có khi thành lũ ngập triền đê
Cứ để nồng nàn anh cuốn em đi
Kim Giang
CƠN BÃO
Làm cơn bão cuốn em vào trời lộng
Tình yêu thương rung động trái tim hồng
Thế gian này chẳng đủ chỗ mênh mông
Ðể chất chứa tình đôi ta yêu dấu
Càng xa vắng càng xuyến xao biển động
Khát khao hoài huyền mộng ngát trời xanh
Em dụi đầu hoà hơi thở trong anh
Thơ diễm tuyệt quên cô phòng đơn lạnh
Ta sung sướng chắp cho nhau đôi cánh
Bay thật xa vùng cay đắng trần gian
Trong mắt em là muôn áng mây ngàn
Là thiên đàng luôn chứa chan mộng mị
Nhớ thương ơi dù cách xa vạn lý
Chiều chiều ghi nhật ký khắc tim nhau
Dù lệ thơ có len lén thương đau
Chẳng phai nhạt tình trầu cau huyền bí
Ta cứ bay qua muôn ngàn thế kỷ
Dư âm xưa thầm thì kể buồn vui
Núi sông say dâng hương sắc ngọt bùi
Giấy bút gọi... tâm hồn xin dâng hiến .
Vũ kimThanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2007 05:02:38 bởi vũkimThanh >