Thơ ơi Thơ
TÌNH YÊU QUAN HỌ
Người ơi (Buông áo em ra)
Kẻo câu nước mắt trắng nhòa trang thơ
Người ơi đừng hẹn đừng chờ
Quan Họ (Dã bạn) còn ngơ ngẩn lòng
Kim Giang
NGẬP TRỜI QUAN HỌ
Quan họ gọi lúa trổ đòng
Gọi thuyền đón bạn xuôi dòng sông mơ
Gọi Trăng soi tỏ đôi bờ
Gọi trầu cánh Phượng vào thơ tỏ tình
Bóng Si xanh ngát sân đình
Tứ thân áo thắm quyện mình với ta
Quai thao nón lá kiêu sa
Tưng bừng lễ hội hợp ca ngọt bùi
Bên nhau tan hết ngậm ngùi
Ðồng chua nước mặn cũng vui hoà mình
Cánh cò như mộng lung linh
Phù sa trộn ánh bình minh rực màu
Nhành tre ngả ngón ngang đầu
Gốc Ða trầm mặc lũ trâu rộn cười
Khát khao một phút bên người
Hoà ca điệu Lý cho tươi mát lòng
Có nhau bến nước xanh trong
Bàn tay sương gió vun đong ân tình
Giã từ lưu luyến bóng hình
Mây trôi bèo dạt duyên tình còn đây
Mỏi mòn mong ánh Trăng đầy
Héo hon bến hẹn cỏ cây đượm buồn
Người đi ghi khắc cội nguồn
Xót thương dòng lệ ai tuôn chiều vàng
Quan họ êm xóm ấm làng
Dạt dào biển lớn mênh mang nghĩa đời
Tôi đi giữa tuyết sương rơi
Thương câu quan họ nhớ lời ước xưa ….
Mong trang thơ ấy đừng mưa
Cánh chim bạt gió đong đưa nhịp chèo
Hồn hoang sương phủ tím đèo
Cành Sim đất mẹ ,mái nghèo quê cha
Tình yêu quan họ bao la
Ðào Nguyên trái ngọc mộng ngà cung tơ
Xứ người lầm lũi bơ vơ
Ngập trời quan họ chẳng mờ trong tim …
Ðàn huyền chẳng chịu ngủ im
Tấu muôn cung bậc kiếm tìm tri âm
Yêu nhau chín đỏ thâm tâm
Nhờ câu quan họ thì thầm trao duyên
Vũ kim Thanh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2008 21:31:23 bởi Huyền Băng >
v
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2008 04:06:05 bởi vũkimThanh >
Trích đoạn: vũkimThanh
TÌNH YÊU QUAN HỌ
Người ơi (Buông áo em ra)
Kẻo câu nước mắt trắng nhòa trang thơ
Người ơi đừng hẹn đừng chờ
Quan Họ (Dã bạn) còn ngơ ngẩn lòng
Kim Giang
NGẬP TRỜI QUAN HỌ
Quan họ gọi lúa trổ đòng
Gọi thuyền đón bạn xuôi dòng sông mơ
Gọi Trăng soi tỏ đôi bờ
Gọi trầu cánh Phượng vào thơ tỏ tình
Bóng Si xanh ngát sân đình
Tứ thân áo thắm quyện mình với ta
Quai thao nón lá kiêu sa
Tưng bừng lễ hội hợp ca ngọt bùi
Bên nhau tan hết ngậm ngùi
Ðồng chua nước mặn cũng vui hoà mình
Cánh cò như mộng lung linh
Phù sa trộn ánh bình minh rực màu
Nhành tre ngả ngón ngang đầu
Gốc Ða trầm mặc lũ trâu rộn cười
Khát khao một phút bên người
Hoà ca điệu Lý cho tươi mát lòng
Có nhau bến nước xanh trong
Bàn tay sương gió vun đong ân tình
Giã từ lưu luyến bóng hình
Mây trôi bèo dạt duyên tình còn đây
Mỏi mòn mong ánh Trăng đầy
Héo hon bến hẹn cỏ cây đượm buồn
Người đi ghi khắc cội nguồn
Xót thương dòng lệ ai tuôn chiều vàng
Quan họ êm xóm ấm làng
Dạt dào biển lớn mênh mang nghĩa đời
Tôi đi giữa tuyết sương rơi
Thương câu quan họ nhớ lời ước xưa ….
Mong trang thơ ấy đừng mưa
Cánh chim bạt gió đong đưa nhịp chèo
Hồn hoang sương phủ tím đèo
Cành Sim đất mẹ ,mái nghèo quê cha
Tình yêu quan họ bao la
Ðào Nguyên trái ngọc mộng ngà cung tơ
Xứ người lầm lũi bơ vơ
Ngập trời quan họ chẳng mờ trong tim …
Ðàn huyền chẳng chịu ngủ im
Tấu muôn cung bậc kiếm tìm tri âm
Yêu nhau chín đỏ thâm tâm
Nhờ câu quan họ thì thầm trao duyên
Vũ kim Thanh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/BD17B56AED0C4B62AD449E36C4ED82A9.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2008 05:32:00 bởi hongsang >
Cám ơn Hồng Sang tới thăm và lồng tấm ảnh đẹp , chúc bạn vui tươi , yêu đời. thân ái vũ kim Thanh
ƯỚC MONG MÃI MÃI THẤY NGƯỜI CƯỜI
(Kính tặng hương hồn thi sĩ Ðào quang Hán)
Thác lệ trời ơi cứ buả vây
Thương người chìm khuất phía chân mây
Tình thơ nâng cánh đời phiêu bạt
Mong giấc ngàn thu hạt mộng đầy
Người đi nơi ấy sương mờ tối
Trăng sao đưa lối cõi lòng say
Tôi vời cánh gió chiều hưu quạnh
Bay về chung thắp nén nhang cay
Từ độ bên nhau viết tình thơ
Tôi thương tôi nhớ lắm từng giờ
Ngọt bùi cay đắng ly rượu nóng
Thơ về trau chuốt óng như tơ
Cây đào Kinh Bắc vẫn đợi chờ
Tình người đất Cảng ấm cung mơ
Trăng Mười luyến nhớ mùa hội ngộ
Ðâu ngờ bão tố đến xác xơ
Tôi nhớ những lần mua hương hoa
Bên nhau thăm viếng những bạn ta
Cùng hội cùng thuyền khi sức kiệt
Tôi còn biền biệt tận trời xa
Tôi mất người rồi mất thật sao
Ðây là sự thật hay chiêm bao
Tôi tìm kỷ niệm rưng rưng khóc
Ruột gan tim óc tựa xé cào
Người vẫn trong tôi với muôn người
Ứơc mong mãi mãi thấy người cười
Nụ cười bất tử trong tim sáng
Cùng với nàng thơ duyên dáng tươi
Vũ kim Thanh
LonDon những ngày cực buồn
14-6-2008
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2008 21:28:46 bởi Huyền Băng >
TimEm cũng có những kỷ niệm rất sâu sắc với Cố Thi Sỹ Đào Quang Hán;
Xin phép anh Vũ Kim Thanh cho TimEm được post bức hình mình yêu thích để như đang được trò chuyện với người Bạn vong niên!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/27232/A233075989E844D8A7541139C6C03259.JPG[/image] Vẫn thấy như đang đứng trước người Nụ cười hạnh phúc nét duyên vui Xa xôi trời đất giờ đôi ngả "Thơ với Nàng Thơ" những ngậm ngùi!!!
TimEm cũng có những kỷ niệm rất sâu sắc với Cố Thi Sỹ Đào Quang Hán;
Xin phép anh Vũ Kim Thanh cho TimEm được post bức hình mình yêu thích
để như đang được trò chuyện với người Bạn vong niên!
Vẫn thấy như đang đứng trước người
Nụ cười hạnh phúc nét duyên vui
Xa xôi trời đất giờ đôi ngả
"Thơ với Nàng Thơ" những ngậm ngùi!!!
_____________________________
Giang-Hồ-Thư-Quán Xin cám ơn bạn Tim Em đã sẻ chia nỗi niềm với vũ kim Thanh và cố thi sĩ Ðào quang Hán , mình xin kết một câu thơ của bạn vào bài thơ này để gửi tới người bạn của chúng ta. Chào thân ái Vũ kim Thanh
MUÔN CÁNH ĐÀO TƯƠI
(Thân tặng thi nhân Ðào quang Hán)
(Thơ với nàng thơ những ngậm ngùi )
Muôn cánh Ðào tươi nét xuân vui
Những trang thơ ấm tình thi hữu
Mãi mãi trong tôi đượm ngọt bùi
Hoàng hôn dẫu kéo người qua núi
Tôi còn ngậm tủi khóc chơi vơi
Tình thơ kết ánh hào quang sáng
Soi bước giữa đời đêm đen thui
Nghĩa bạn vàng son ôi tuyệt vời
Tôi dù biền biệt tận cuối trời
Ngàn trùng cách trở luôn thương nhớ
Quê hương rộng mở tựa ngàn khơi
Tôi ôm kỷ niệm vào xuân tới
Có bóng người bên thắm nụ cười
Có ngàn bài thơ tình hội ngộ
Mỗi độ Trăng tròn hay Trăng vơi
Hội thơ vẫn nở khắp nơi nơi
Dấu ấn thời gian vẫn ngời ngời
Tôi đàn người hát câu quan họ
Réo rắt tim hồng tiếng …Người ơi …
Vũ kim Thanh
LonDon những ngày cực buồn 16-6-2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2008 15:31:14 bởi vũkimThanh >
Thành kính sẻ chia nỗi tiếc thương với gia quyến cố Thi Sỹ Đào Quang Hán. Xin phép anh Vũ Kim Thanh được họa theo dòng xúc cảm:
THƠ TIỄN BẠN
Sông tràn lệ đắng khóc chia ly
Sấm sét chan hoà với cố tri
Dạ nát lòng tan trời đất vỡ
Người đi kẻ ở mộng tàn thi
Nghe thơ cứ ngỡ còn đâu đó
Thấy Bá Nha xưa nhớ Tử Kỳ
Núi sững sờ trông về vạn lý
Mây quằn quại níu bước người đi
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2008 23:57:00 bởi KimGiang >
Trích đoạn: KimGiang
Thành kính sẻ chia nỗi tiếc thương với gia quyến cố Thi Sỹ Đào Quang Hán. Xin phép anh Vũ Kim Thanh được họa theo dòng xúc cảm:
THƠ TIỄN BẠN
Sông tràn lệ đắng khóc chia ly
Sấm sét chan hoà với cố tri
Dạ nát lòng tan trời đất vỡ
Người đi kẻ ở mộng tàn thi
Nghe thơ cứ ngỡ còn đâu đó
Thấy Bá Nha xưa nhớ Tử Kỳ
Núi sững sờ trông về vạn lý
Mây quằn quại níu bước người đi
Kim Giang
Xin cám ơn Kim Giang có sự chia sẻ nỗi niềm , thân hoạ Thơ tiễn bạn :
NGÀN THU KỶ NIỆM
( Kính tặng cố thi sĩ Ðào quang Hán )
Ðâu ngờ sấm sét vọng từ ly
Ðất thảm trời sầu tiếc cố tri
Bạn hữu muôn phương tim rạn vỡ
Than ôi … ác mộng lỡ đường thi
Ngàn thu kỷ niệm còn đây đó
Vạn kiếp bên nhau mãi diệu kỳ
Cách biệt âm dương không định lý
Yêu thương toả sáng chí ta đi
Vũ kim Thanh
NGÀN THU KỶ NIỆM
( Kính tặng cố thi sĩ Ðào quang Hán )
Ðâu ngờ sấm sét vọng từ ly
Ðất thảm trời sầu tiếc cố tri
Bạn hữu muôn phương tim rạn vỡ
Than ôi … ác mộng lỡ đường thi
Ngàn thu kỷ niệm còn đây đó
Vạn kiếp bên nhau mãi diệu kỳ
Cách biệt âm dương không định lý
Yêu thương toả sáng chí ta đi
Vũ kim Thanh
BIỆT LY
Thôi đã từ nay mãi biệt ly
Đôi ta từng thắm thiết tương tri
Giờ đây đôi ngả đường xa thẳm
Còn lại hai dòng suối cạn thi
Nổi nhớ niềm thương trăng rạn vỡ
Câu buông vần lửng ý phân kỳ
Người ơi bay mãi vườn tiên cảnh
Theo lối người ta vững bước đi
Xin chân thành cám ơn các bạn Kim Giang ,Trạc Tuyền , Hoa Ngâu và các bạn khác nữa ,đã chia sẻ nỗi buồn với Vũ kim Thanh và cố thi sĩ Ðào quang Hán. Chúc các bạn và gia đình bình an hạnh phúc. Chào thân aí Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2008 06:58:45 bởi vũkimThanh >
Táo xanh và Lê đỏ- Tranh sơn dầu Vũ kim Thanh
(The Blush Pears and Granny Smiths Apples)
Ngọt ngào Lê đỏ Táo xanh
Cho dòng sông mãi long lanh tình hồng
Cải ngàn thương nhớ trổ bông
Trăng vàng huyền ảo bềnh bồng hương thơ …
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2008 19:00:51 bởi vũkimThanh >
Sao mà khổ thế hả bác Thanh Hết chú bây giờ lại thầy Thanh Phen này tôi học nghề nhuộm tóc Thiên hạ ối người mộng tiếng "Anh" Mà lạ, Chẳng có họ hàng bà con chi Xưng xưng gọi "Chú" nghĩ cũng kì Chẳng dạy tiết nào " Thầy" cứ gọi Khiến ai đau đớn lệ hoen mi Tôi về thu hết ba xuân lại Ủ thành loại rượu gọi "Xuân thì" Chỉ tặng riêng anh,Chàng họa sĩ Say rượu mơ ai tiếng thầm thì
Bạn Nguyễn thế Duyên thân mến , thời gian này mình bận không vào chăm sóc trang thơ được , nên hồi âm chậm trễ mong thông cảm nhé , cám ơn bạn tặng thơ và chúc bạn vui vẻ hạnh phúc .
MEN TÌNH
Rượu (Xuân Thì) ướp nắng
Men tình thơ trong trắng
In đất trời quê hương
Cám ơn người thân tặng
Hạ vàng câu thương nhớ
Ðường xưa dẫu trong mơ
Ðàn trùng dây than thở
Sông buồn trôi lặng lờ
Ðời lênh đênh sầu khổ
Xạc xào muôn lá đổ
Hồn Thu vàng mong manh
Mấy ai giấc mộng lành
Dạt dào ân nghĩa nặng
Ùa vào Ðông trống vắng
Một câu hò đêm Trăng
Hát ru ngàn cay đắng
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2008 20:14:45 bởi vũkimThanh >
CHẲNG ƯỚC NHIỀU
Chỉ bấy nhiêu thôi chẳng ước nhiều
Coi như có nắng sưởi qua chiều
Tri âm vắng tiếng lòng khô rạn
Xướng họa thưa người dạ ướt xiêu
Gối mỏi chân chồn tâm mãi sáng
Tơ rung phách nhập giọng ngân đều
Người say kẻ tỉnh đưa chân tới
Thấy chữ thâm tình thấm bấy nhiêu.
Kim Giang
Thân họa :
NHẮC NHỞ TRI ÂM
Phương xa vạn lý nhớ thương nhiều
Biển ngát trời xanh diễm tuyệt chiều
Trái ngọt vườn yêu thêm chín rạn
Chim muông gọi bạn bóng liêu xiêu
Thuyền ai phía trước đêm trăng sáng
Nước biếc huyền mơ quyện tiếng tiêu
Nhắc nhở bền tâm luôn tiến tới
Gian nan chới với có bao nhiêu?
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2008 18:36:26 bởi vũkimThanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: