(All photos by vukimThanh)
Quê hương hai tiếng sao nặng nghĩa
Thương nhớ ngàn đời dẫu cách xa
Rừng Thu trút lá bay tơi tả
Còn ta nào dễ đã phôi pha ….
Tôi đã trở về thăm lại những con sông giữa lòng quê hương yêu mến , những con sông hiền lành chịu đựng nắng mưa cần mẫn chở hạt phù sa nuôi những ruộng đồng thân thiện ….Tôi sinh ra nơi phố thị Hải Phòng, nhưng lại có dịp sinh sống tại làng thôn quê cha đất tổ ,đó là thôn Cương Nha ,xã Khởi nghĩa ,huyện Tiên Lãng , ngoại thành Hải Phòng. Trong những tháng năm gia đình tôi phải đi sơ tán tránh bom đạn Mỹ oanh tạc thành phố , nên tôi có dịp được hoà nhập với đời sống của người dân nông thôn , hiểu biết được phần nào sự sinh hoạt cực khổ , giãi nắng dầm mưa , bán mặt cho đất , bán lưng cho trời , hiểu biết được khát vọng và tình người nông dân chân chất …
Làng quê của cha tôi ngày đó nghèo lắm , không có điện , không có nước , đời sống dân tình phải tự lực cánh sinh , ngoài công điểm làm ăn trong Hợp tác xã , tới mùa thu hoạch luá thì được chia theo phần công điểm , ngoài ra muốn có tiền thì họ phải trồng thêm thuốc Lào , trồng Ðay để đan võng , bện dây thừng mà bán mới có tiền sinh hoạt , nhiều người nghèo lắm , dân làng phải đi mò cua bắt ốc mà ăn , đi bắt cào cào trâu trấu ,đi vớt Rươi mỗi khi có mùa Rươi nổi mà cải thiện…Cuộc sống của người dân nông thôn không có thời gian nào rảnh rỗi cả , ban ngày làm ruộng tất bật, đêm về lại đốt đèn dầu ,đập đay, giã gạo , đan lát tới khuya ,vất vả vô cùng ….
Con sông Văn Úc chảy từ biển vào chia đôi gianh giới Kiến An và huyện lỵ Tiên lãng , muốn vào đất Tiên Lãng quê tôi phải đi qua con sông rộng đó bằng bến phà Khuể , bến phà Khuể này trong những năm chiến tranh cũng đã bị máy bay giặc Mỹ oanh tạc và ném bom nổ chậm xuống bến sông , cho nên lúc đó tuyến đường qua lại bị cắt mạch, phải đi ngược theo triền đê xuống phía hạ lưu hay thượng lưu sông mà đi đò qua lại , rất cực khổ …
Tôi trở về thăm quê cha vào một ngày mưa , chụp bức hình này ghi lại hình bóng con phà vẫn ngày đêm chở khách sang sông , những nhân viên bến phà vẫn cần cù nhẫn nại phục vụ hành khách qua sông an toàn bất kể ngày mưa ngày nắng .
Những đám lục bình ngày đêm bồng bềnh trôi dạt muôn nơi , những con đò ,con thuyền ngày mưa lặng lẽ cắm sào ven sông và tiếng ai đó ru con đầm ấm dạt dào .
Quê hương tôi đó , những cụm tre tầu chuối như vẫy tay chào đón người về , những con đường trải nắng dầm mưa phong sương huyền thoại ,những cây cầu khẳng khiu lắt lẻo, những mái đình cong vút như với tay gõ cửa Trời xanh kêu gọi ban ơn ban phước cho đồng đất quê tôi ….Tôi ra cánh đồng lúa xanh vời vợi đang thì con gái ,bùi ngùi tìm lại những nấm mộ của cha ông , thắp nén nhang thơm ngạt ngào tình nghĩa .
Con kênh nho nhỏ ngày xưa tôi thường câu cá giúp gia đình cải thiện vẫn nằm yên dưới mưa thầm lặng , tôi như thấy bóng hình tôi thuả nào còn lẩn quẩn nơi đây …chờ đợi ngóng trông cái phao của cần câu cá cắn .
Xóm làng nay đã có nhiều đổi khác , cái cổng làng ra vào được dựng lên với hàng chữ (Làng văn hoá Cương Nha) , những con đường bê tông ngang dọc khắp làng , nhiều nhà ngói hai tầng như những biệt thự xinh đẹp ,lấp ló sau vòm lá xanh tươi , trong nhà lát đá hoa bóng loáng , rào xây sân gạch gọn gàng , thỉnh thoảng tiếng xe máy chạy vè vè , rộn rã làng thôn…Những con đường lên huyện ngày xưa ngập ngụa bùn lầy , khi qua đây phải vác xe đạp trên vai lội bùn mà đi thì nay đã được sửa sang rộng rãi , lát nhựa phẳng phiu , xe ô tô chạy thẳng tới tận làng trên xóm dưới.
Những con đường đá xanh lổn nhổn trên huyện lỵ xưa kia nay đã thành phố phường, nhà cửa san sát , hàng quán khang trang , buôn bán sầm uất …
Hôm ra cánh đồng ngày mưa , anh em tôi đang loay hoay thắp hương trước mộ ông tôi thì có một người đàn bà đội mưa đi ra , bà ta trong nhà nhìn ra ngoài đồng , đoán là tôi về thăm mộ ,nên đội mưa đi ra thăm hỏi …
Tôi rất mừng rỡ gặp lại người quen xưa :
-Cháu thấy làng ta lạ quá cô ạ , đường xá cũng đổi thay , nhà nào cũng có điện đóm , ti vi , nhiều nhà có cả xe máy, điện thoại nữa ….không như xưa nghèo xác nghèo xơ cô nhỉ ?
Cô đó nói :
_Bây giờ khác xưa nhiều rồi cháu ơi….nhiều người đi làm xa cũng có tiền xây nhà , nhiều người không có tiền thì nhà nước họ giúp đỡ ,xoá đói giảm nghèo, họ cấp cho tiền lợp nhà ngói , cho nên cháu thấy không còn nhà lụp xụp nữa đó ….
Tôi vui mừng khi nhìn thấy quê tôi đổi thay thực sự , đồng lúa xanh mướt như hát mừng hội ngộ ,bà con xóm làng tay bắt mặt mừng , xa xa khu nghĩa trang liệt sĩ đã tu sửa gọn gàng , tôn kính trang nghiêm, đậm dấu ấn khắc ghi mảnh đất này với bao nhiêu xương máu của nhiều thế hệ mới có hôm nay .Những hội hè , tín ngưỡng , Ðền chùa , Miếu mạo , Nhà thờ vẫn tự do sinh hoạt thoải mái ..chẳng có ai ngăn trở cả …Tiếng đàn ngũ cung của dân tộc Việt vẫn nhịp nhàng vang vọng núi sông ,vang vọng trong tâm hồn người xa xứ khôn nguôi
Tôi đã đi xa ngàn trùng , đã là người nhập quốc tịch khác , nhưng trong tâm hồn và dòng máu tôi vẫn là những cánh đồng , những núi sông hiền lành bình dị ,vẫn là những kỷ niệm buồn vui cay đắng ngày nào , vẫn mái tóc đen phật phờ và làn da vàng bất hủ ,vẫn tiềm ẩn trong hồn mái Chuà nghi ngút khói hương mầu nhiệm , an ủi nhân gian….tất cả luôn theo tôi trên mọi nẻo đường …Càng xa quê hương tôi càng thương càng nhớ , càng cảm thông với những mảnh đời còn đang bất hạnh trên những vùng đất nắng mưa .
Xin cám ơn các bạn đã thương yêu chia sẻ những ân tình ,Xin cám ơn quê hương Việt Nam ngàn đời yêu dấu.
Vũ kimThanh
Làng An Dụ kế bên cạnh, ngày xưa tiêu điều bây giờ trông thật khang trang
(All photo by vukimThanh)
Những con kênh này ngày xưa tôi thường câu cá
Bây giờ mạng lưới điện chạy khắp nơi quanh vùng.