Thơ ơi Thơ
KHÓ QUÊN
Tuyết trắng mãi trong hồn người biệt xứ
Mưa giăng đầy ngập đôi mắt biệt ly
Ðiệp khúc buồn ta cố muốn quên đi
Mà quên không được những gì Việt Nam.
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2007 06:31:18 bởi vũkimThanh >
MAI NÀY GẶP LẠI
Gặp nhau đoạn cuối cuộc đời
Lưng còng …móm mém… vài lời hỏi han
Chỉ còn biển chữ mênh mang
Từ tâm hồn ấy tràn sang hồn này
Câu thơ xưa vẫn mê say
Rộn ràng sông núi từ ngày mới quen …
Vũ kim Thanh
MUỐN SAY CÙNG NGƯỜI
Kính tặng thi sĩ Nguyễn Hãn tác giả cuả (những khúc say)
Ngày xưa nổi tiếng Lưu Linh
Ngày nay Nguyễn Hãn thiệt tình… say hơn
Say từ Xuân hé chập chờn
Say sang Ðông giá đêm hôm tối mù
Rập rờn thuyền nước phiêu du
Núi nhìn biển biếc sương Thu ngập hồn
Sém da nắng Hạ bồn chồn
Cánh ong ,cái cối xay cồn cào …say
Say quên cả tháng lẫn ngày
Say duyên dang dở ,tơ đầy đọa thân
Say từng đêm trắng phân vân
Tình sâu, nghiã nặng ,tri ân , bạn thù
Rượu người nồng ấm chân tu
Men người lóng lánh nhân từ Phật tâm
Thiên thu thơm nức xa gần
Thế nhân vạn đại còn ngần ngại chi
Rượu tình ta cứ say đi
Cho lòng quên khuấy những gì nỉ non
Say cho nậm cạn… be mòn
Cho đôi mắt ráo lệ tròn từ ly
Dòng đời Tham -Hận –Sân –Si
Sóng buồn lặng lẽ dạt đi phương nào
Người say giấc mộng thanh tao
Trăng trong vời vợi bay vào cõi mơ
Rượu thơ… ngào ngạt… rượu thơ
Ðời thêm hương sắc lơ mơ say cùng
Gian nguy mới tỏ anh hùng
Say sưa mới rõ bao dung nụ cười
Ước gì ta được cùng người
Kề vai ,chạm chén, cùng cười cùng say
Say mèm…giời đất lăn quay
Hồn đem bút mực cấy cày …thành thơ ….
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2005 08:57:35 bởi vũkimThanh >
NGẬM NGÙI
Duyên tình lỡ nhịp từ đâu
Tơ chùng phím lạnh âu sầu nét mi
Sương mờ giăng mằc lối đi
Trăng buồn tê tái mòn đi ít nhiều
Người đi có thấy cô liêu
Tôi thầm đứng đếm những chiều gió mưa
Ngậm ngùi gợi giấc mơ xưa
Lênh đênh tình khúc gió mưa vào hồn
Vũ kim Thanh
NGƯỜI THƠ ƠI
Người thơ ơi… hỡi người thơ…
Gần nhau giây phút vạn giờ nhớ thương
Nhớ miền tóc đẫm hơi sương
Nhớ vừng trán rộng toát hương biển trời
Mỗi người là một mảnh đời
Là men rượu qúi là lời triết nhân
Suối tình ngào ngạt trong ngần
Quyện hoà âm sắc vang ngân tuyệt vời
Sông hồ có lúc đầy vơi
Núi non thất thế dặm khơi một mình
Xá chi vần vũ điêu linh
Ý thơ biêng biếc hài hình mỹ nhân
Yêu thơ yêu cả phong trần
Yêu trăng còm cõi yêu chân đạp bùn
Yêu người già nói run run
Yêu bờ môi mọng từng chùm mùa xuân
Đói- no ,sướng- khổ ,xa -gần…
Người thơ là những cán cân cuộc đời
Tim buồn êm tiếng à ơi
Hồn đau có cả trùng khơi vỗ về
Chân đi ngàn dặm sơn khê
Lòng nghe giăng mắc bộn bề cố hương
Trăm nghìn vạn mảnh tình thương
Bên nhau bên những nẻo đường chông gai
Bút xanh giấy trắng miệt mài
khắc trên buốt giá tượng đài thời gian
Mênh mang giữa giọng ngâm vàng
Có hàng lệ nhỏ ngỡ ngàng người ơi
Tôi thương cái nắng bên trời
Yêu người nghệ sĩ ngàn đời hát rong
Quê hương lặng lẽ chờ mong
Siêu nhân là những tấm lòng vì nhau .
Vũ kim Thanh
NHỚ
(Chiều 30 Tết xứ người )
Trời đổ mưa buồn rét căm căm
Ðèn đêm hiu hắt lá quay vòng
Còn vài tiếng nữa sang năm mới
Khúc hát xa quê thấy não lòng.
Giờ này con chắc phương trời ấy
Nức nở trong lòng nỗi nhớ thương
Thành tâm khấn nguyện bên bàn Phật
Bóng mẹ u hoài lẫn khói hương
Như đàn chim nhỏ trong sương tuyết
Chấp chới cánh buồn nhớ cố hương
Nhớ miền nắng ấm lành cây trái
Nhớ mẹ Việt Nam rất hiền lương.
Vũ kim Thanh
NHƯ HẠT MƯA BAY
Hạt mưa dính chặt ngoài cửa kính
Nó muốn bay vào …căn nhà xinh.
Nó đâu có ngờ khung cửa ấy
Sừng sững chắn đường … tấm thủy tinh.
Ðôi lúc như hạt mưa lung linh
Quen ai cũng muốn kết thân tình
Ngu ngơ mơ ước khu vườn đẹp
Trời giăng nghèo khó …ngăn bước vinh .
Thanh đạm cuộc đời như tái sinh
Nhạc –Thơ –trăng –gió kết nhân tình
Thương yêu dào dạt như biển lớn
Quên đời ngang trái … bước điêu linh…
Vũ kim Thanh
NỖI NIỀM QUÁN NƯỚC
Ðã là cái quán nước
Chẳng nề chi trẻ già
Người hay và kẻ dở
Như làn gió bay qua…
Người hay buông tình hoa
Hương thơm ngời lấp loá
Kẻ dở thả bất nhã
Ðánh toẹt vào góc nhà
Ngày bao người lại qua
Bao cảnh đời biến hóa
Thương gia chủ vất vả
Suốt ngày phải xuê xoa…
Thân phận là quán nước
Chỉ mong ước nhân hòa
Lòng bao la mở rộng
Mời mọi người vào ra…
Vũ kim Thanh
SÓNG NHẠC VĂN THÌN
(Kính tặng nhạc sĩ Nguyễn văn Thìn ,Hải Phòng )
Chẳng bao giờ có con sóng cuối cùng
Vỗ vào bờ để biển thôi rền rĩ
Chẳng bao giờ tâm hồn người nhạc sĩ
Nét nhạc vơi dù chua chát cuộc đời
Tôi gặp người…Người nhạc sĩ tuyệt vời
Từ tấm bé đã khắp nơi ngang dọc
Nốt thăng trầm hằn sâu trong tim óc
Suối… rừng xanh , buôn ,sóc , tới thành đô …
Từ khói mây trong thung lũng sông hồ
Ðến khét lẹt khói bom…Tung hầm hố …
Tiếng nhạc người … Tiếng quân reo … bão đổ…
Xuống đầu thù mau giải phóng quê hương
Tiếng dịu dàng mỏng mảnh tấm voan sương
Buông nhè nhẹ cho ruộng nương tươi mát
Là ý thơ cuả kiếp người đen bạc
Thổi bùng lên ngọn lửa ấm quang vinh
Là sắt son của ngàn vạn chuyện tình
Yêu khôn xiết và nhớ thương da diết …
Là lạc quan không bao giờ cạn kiệt
Như trời xuân phơi phới sắc thanh bình
Như người lính ôm thầm lặng hy sinh
Như loài ong cứ rộn rình … làm mật
Những bài ca lớn lên từ sự thật
Từ đồng hoang hiu hắt dấu chân người
Từ đồng muối lóng lánh cánh trắng tươi
Từ cánh én cánh diều say sưa gió
Từ ánh sao niú sườn non nho nhỏ
Ðến bình minh chín đỏ rạn chân trời
Từ tình người chìm đắm giữa mù khơi
Ðến khát vọng cội nguồn ơi phiêu bạt …
Kỉ niệm vàng son…bào mòn tóc bạc…
Thân ái nhân từ… dòng nhạc thêm sâu….
Ánh mắt trong … người thanh thoát âu sầu
Bản giao hưởng muôn mầu yêu cuộc sống
Cơn mưa Hạ miền quê sao thơ mộng
Cỏ hoa nghiêng…lồng lộng hợp âm tình …
Ði bên người giữa mưa nắng lung linh
Hồn hoà nhịp dạt dào dâng cánh sóng
Ôi huyết cầu trong trái tim nóng bỏng
Ôi tán dừa ước vọng một thời yêu
Ôi bến bãi vương vương sắc hương chiều
Ôi cánh phượng mắt môi trai gái biển …
Khuông nhạc đời nồng nàn như đàn kiến
Tất bật… cần cù …túm tụm …thấp, cao….
Những vòng cung luyến láy tựa cánh Ðào
Những dòng kẻ thẳng căng ngời … chân lý…
Những hoa mỹ tô hoàng hôn mộng mị
Những rộn ràng điểm ý chí niềm tin
Những trắng đen người thao thiết đi tìm
Những đơn kép nhọc nhằn đan tiết tấu
Những nốt tròn như vầng trăng hiền hậu…
Toả âm giai vào sân khấu…cuộc đời…
Vào hồn tôi … vượt biên giới xa xôi
Réo rắt mãi… bên bến trời...sớm …tối…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2006 05:51:44 bởi vũkimThanh >
TA VẪN CÒN TẤT CẢ
Sao ta lại nhìn đời
Lạnh lùng đôi mắt biếc
Mây xanh ngát lưng trời
Nắng hồng vương tha thiết
Có phải buồn vì đời
Hay buồn vì tình duyên
Ðời là cơn sóng dữ
Phũ phàng dôị triền miên…
Chuyện tình…oan nghiệt lắm
Trong dân gian bao la
Mấy ai được nồng thắm
Như son trên câu ca ..
Ðừng ủ rũ buồn phiền
Ðừng cạn niềm hy vọng
Dù thương đau trầm trọng
Thời gian rồi sẽ qua ..
Ta vẫn còn tất cả
Cung đàn hôn ngón tay
Nồng nàn hơn tình ái
Ðượm buồn nhưng mê say
Ta vẫn còn tất cả
Những âm thanh hiền hoà
Như một làn gió thổi
Dạt dào trong hồn ta
Ta vẫn còn tất cả
Những gì đã đi qua
Bạn đời là kỉ niệm…
Bạn lòng là tình ca…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2005 09:12:36 bởi vũkimThanh >
TẬN CÙNG MẾN THƯƠNG
Tôi bay về phía xa vời
Trên lưng cõng cả biển trời quê hương
Trái tim hoá đá vô thường
Ngàn năm ghi khắc tình thương đậm đà
Xứ người bão tuyết sương sa
Tình Thơ, tình nước dung hoà không gian
Thương nhau trong lúc cơ hàn
Mến nhau trong lúc cao sang tuyệt vời
Cho dù cách biệt đôi nơi
Tôi nguyền giữ trọn những lời vàng son
Núi sông có lúc hao mòn
Duyên thơ tôi mãi vuông tròn thủy chung
Ngoài sông mưa khóc não nùng
Tôi ôm con chữ tận cùng mến thương…
Vũ kim Thanh
THỜI TIẾT
Ở đây thời tiết lạ kỳ
Sáng Xuân ,trưa Hạ ,chiều thì Thu, Ðông .
Ði đâu cũng (thủ) áo bông
Ði đâu cũng thấy mênh mông cảm hoài
Thoáng trông thấy bóng hình ai
Dạt dào tưởng nhớ áo dài quê hương
Chiều về ngân ngấn hơi sương
Run run ngọn cỏ thương thương màu trời
Tà dương chìm đắm chơi vơi
Lạc loài cánh nhỏ góc trời bơ bơ…
Vũ kim Thanh
THUỐC LÀO
Bạn ơi…dan diú với thuốc lào
Nhiều lần làm tớ bị lao đao
Bình minh độc ẩm ngờ mây toả
Trăng tà ru mộng tiếng suối xao
Con rằng : (Nguy hiểm cha đừng hút)
Vợ : (khó chịu ghê khói thuốc lào)
Khốn nỗi xa quê buồn phát ốm
Vài điếu khoả khuây …đỡ gian laọ..
Vũ kim Thanh
THƯƠNG
Gió chiều run rẩy quai nón trắng
Mười ngón tay đan lệ chuyển mau
Biệt ly đôi tiếng không nói hết
Nắng vàng vây kín những thương đau
Lững thững anh về đơn vị mới
Bên đời sương gió áo chinh nhân
Thương em…thương lắm người em nhỏ
Mòn mỏi mắt buồn nhớ tri ân…
Vũ kim Thanh
TẦN SỐ TÌNH YÊU
Cơn sóng nào đã xóa dấu chân em
Ðể tôi mãi kiếm tìm trong kỷ niệm
Bờ cát vàng vẫn nằm im thầm kín
Gió thì thào như bảo :cố quên đi
Ðừng u buồn ,mê muội , quá tình si
Người con gái năm xưa sang bến mới
Còn gì đâu mà trông mong chờ đợi
Còn gì đâu tình thắm ấm làn môi
Biển thét gào sùi bọt trắng như vôi
Tràn bờ bãi xoá tan hình bóng cũ
Cám ơn gió … cho ta lời nhắn nhủ
Nhưng con người khác hẳn với thiên nhiên
Tình tan nát còn niú kéo ưu phiền
Tần số tình trên một làn sóng điện …
Tín hiệu vô hình …buồn…thương…ẩn hiện
Gầm thét…xoáy mòn…đục khoét tâm tư…
Con thuyền buồn trong bão tố lắc lư
Mong từng phút cho trời yên biển lặng
Ðể trời xanh mãi nhuộm hồng ánh nắng
Cho tâm hồn chất ngất tiếng yêu thương
Cuộc tình tàn lòng vơi bớt cô đơn
Trong hoài bão kiếm tìm hình bóng cũ …
Biển vẫn thét vẫn gào cơn giận dữ
Gió vẫn lay tà áo quá nhạt nhòa
Tôi vẫn đi hoang dại dưới chiều tà
Tần số tình vẫn chập chờn …ẩn hiện…
Vũ kim Thanh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: