Thơ ơi Thơ
ĐÊM HUYỀN THOẠI Có khi nào anh ngang qua đây Lặng im dâng đầy nỗi nhớ Đêm huyền thoại như đang chuyền hơi thở Gần kề thủ thỉ bên tai Chẳng biết mình đã đúng hay sai Cứ để gió heo may Thổi loang miền hoang dại Sao bền mãi mãi...Mà mong Nỡ trách đâu Đôi phút xao lòng Chân chếnh choáng treo đèn Lồng trước gió Cửa tình yêu có chiều đương ngỏ Dành riêng một lối ai về Trăng lạnh lùng Mà như có bùa mê Cây cỏ hương Quê Tứ bề ngào ngạt Bao dồn nén Cứ nỉ nài muốn hát Bốc cháy mình trong đêm khát Mênh mông Kim Giang Đêm huyền thoại buồn..
rưng rức lòng
Bao chờ đợi nhớ mong
khắc khoải...
Phương trời xa...
người ơi sao đi mãi?
Đêm thật dài...
Đêm hoang dại...
nhớ ai....
Thầm ước mong...
anh bất chợt qua đây
Giữa mênh mông...
đầy đắm say nhung nhớ...
Sao anh chẳng đến
để trao nhau hơi thở...
Đêm huyền thoại
đêm thương nhớ
người ơi!
Thương Giang Hoà khúc tình ca non sông ơi
Nỗi niềm chan chứa chẳng thể vơi
Trăng vàng vũ điệu mời sóng nước
Thuyền thơ hẹn ước lộng trùng khơi
Vũ kim Thanh Nào hãy về đây hỡi người ơi!
Thương Giang lưu lạc ở xa xôi...
Nơi dòng Đơ-nhep xanh biêng biếc
Sẽ cùng đổ về vườn thơ thôi...
Thương Giang
Ðơ -Nhep lênh đênh ở xứ người
Có mùa Tuyết lạnh nắng hồng tươi
Cánh buồm viễn xứ thương hoài mộng
Khao khát nguồn xưa động lòng người .
Vũ kim Thanh
Ơi Bờ yêu dấu của sông ơi
Hãy trở sông đi đến cuối trời
Hãy đắp ngăn dòng khi nước lũ
Hãy đừng lấn tới lúc sông vơi
Kim Giang
Hoà khúc tình ca non sông ơi
Nỗi niềm chan chứa chẳng thể vơi
Trăng vàng vũ điệu mời sóng nước
Thuyền thơ hẹn ước lộng trùng khơi
Vũ kim Thanh
Nào hãy về đây hỡi người ơi!
Thương Giang lưu lạc ở xa xôi...
Nơi dòng Đơ-nhep xanh biêng biếc
Sẽ cùng đổ về vườn thơ thôi...
Thương Giang
Ðơ -Nhep lênh đênh ở xứ người
Có mùa Tuyết lạnh nắng hồng tươi
Cánh buồm viễn xứ thương hoài mộng
Khao khát nguồn xưa động lòng người .
Vũ kim Thanh
Ơi Bờ yêu dấu của sông ơi
Hãy trở sông đi đến cuối trời
Hãy đắp ngăn dòng khi nước lũ
Hãy đừng lấn tới lúc sông vơi
Kim Giang
Thương Giang trở về từ xa xôi
Chẳng lấn sông nhà...lúc sông vơi.
Đã kết tỷ muội...sao em nỡ...
Để sông Kim lở...sông Thương bồi...?
Thương Giang
Sông Thames ở LonDon. Photo by Vu kim Thanh
Có một dòng sông ở Luân Ðôn
Muốn hoà ngọt mát thỏa tâm hồn
Theo họ nhà Giang ra biển rộng
Trăng hiền lay động mộng càn khôn.
Vũ kim Thanh
Ơi những vơi đầy nhớ thương ơi
Hồn thơ lai láng ánh trăng ngời
Dòng sông thiếu nữ như dáng ngọc
Xao xuyến mây trời sóng tóc lơi
Kim Giang
Tôi sẽ trở về bến yêu thương
Tắm mát thỏa thuê sạch bụi đường
Hoà cùng bọt sóng con nước xiết
Hồn thơ muôn áng viết ngàn chương .
Vũ kim Thanh
Trở về nguồn...
Có một dòng chảy từ Luân Đôn
Về đây...là nước chảy về nguồn
Họ Giang luôn mở rộng tay đón
Người hãy mau về hòa dòng luôn...
Thương Giang
Hoà khúc tình ca non sông ơi
Nỗi niềm chan chứa chẳng thể vơi
Trăng vàng vũ điệu mời sóng nước
Thuyền thơ hẹn ước lộng trùng khơi
Vũ kim Thanh
Tôi biết một người ; Vũ Kim Thanh
Bao năm ly hương sống bên Anh
Dòng sông tuổi thơ còn khơi dậy
Hoài bảo nước non được an lành.
Nghinh Nguyên
Như những lá thu cuốn rời cành
Lạc loài xứ lạ kiếp mong manh
Thương nhớ cố hương luôn dằn vặt
Cô đơn chôn chặt mộng ngày xanh
Vũ kim Thanh
Cám ơn bạn Nghinh Nguyên đã cảm thông chia sẻ .
Nào hãy về đây hỡi người ơi!
Thương Giang lưu lạc ở xa xôi...
Nơi dòng Đơ-nhep xanh biêng biếc
Sẽ cùng đổ về vườn thơ thôi...
Thương Giang
Ðơ -Nhep lênh đênh ở xứ người
Có mùa Tuyết lạnh nắng hồng tươi
Cánh buồm viễn xứ thương hoài mộng
Khao khát nguồn xưa động lòng người .
Vũ kim Thanh
Ơi Bờ yêu dấu của sông ơi
Hãy trở sông đi đến cuối trời
Hãy đắp ngăn dòng khi nước lũ
Hãy đừng lấn tới lúc sông vơi
Kim Giang
Thương Giang trở về từ xa xôi
Chẳng lấn sông nhà...lúc sông vơi.
Đã kết tỷ muội...sao em nỡ...
Để sông Kim lở...sông Thương bồi...?
Thương Giang
Sông núi cùng ta đi muôn nơi
Kề vai sát cánh mến thương ơi
Bến bờ cổ tích Trăng gieo mộng
Ánh vàng rung động tiếng thơ khơi…
Vũ kim Thanh
Photo by Vu kim Thanh
ĐÊM HUYỀN THOẠI
Có khi nào anh ngang qua đây
Lặng im dâng đầy nỗi nhớ
Đêm huyền thoại như đang chuyền hơi thở
Gần kề thủ thỉ bên tai
Chẳng biết mình đã đúng hay sai
Cứ để gió heo may
Thổi loang miền hoang dại
Sao bền mãi mãi...Mà mong
Nỡ trách đâu
Đôi phút xao lòng
Chân chếnh choáng treo đèn Lồng trước gió
Cửa tình yêu có chiều đương ngỏ
Dành riêng một lối ai về
Trăng lạnh lùng
Mà như có bùa mê
Cây cỏ hương Quê
Tứ bề ngào ngạt
Bao dồn nén
Cứ nỉ nài muốn hát
Bốc cháy mình trong đêm khát
Mênh mông
Kim Giang
Thân họa :
CHO ÐỜI LỘNG LẪY
Anh sẽ ngang qua nhà em
Kề vai chia đều nỗi nhớ
Trái tim so cùng nhịp thở
Yêu thương thoả nỗi mong chờ
Thuyền tình băng trong đêm mơ
Dòng sông nghẹn ngào tiếng sóng
Trăng cười rắc màu vàng óng
Ðôi môi lóng ngóng tìm thơ
Chúng mình có phải là mơ
Thẫn thờ khát khao nhung nhớ
Cung đàn ngày xưa dang dở
Không còn than thở bơ vơ
Bờ bến đam mê rực rỡ
Ôm nhau cho trọn vòng tay
Ðắng cay dẫu là dâu bể
Sao ngăn nổi cánh mây bay.
Huyền thoại đêm Ðông bốc cháy
Ấm êm hạnh phúc tháng ngày
Em ơi thả hồn vùng vẫy
Cho đời lộng lẫy cơn say …
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2009 17:42:07 bởi vũkimThanh >
Bigben bên dòng sông Thames . Photo by vu kim Thanh
ANH VỀ BÊN NHÁNH SÔNG CON
Anh về bên nhánh sông con
Yêu em quên hết héo hon cuộc đời
Hồn em dào dạt trùng khơi
Ánh trăng vàng múa lả lơi dặm ngàn
Em ca anh luyến nhịp đàn
Muôn mùa thương nhớ ngập tràn dòng say
Em ơi xiết chặt vòng tay
Mình bay lên những tháng ngày thần tiên
Vũ Kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2009 20:18:18 bởi vũkimThanh >
Trích đoạn: vũkimThanh
Bigben bên dòng sông Thames . Photo by vu kim Thanh
ANH VỀ BÊN NHÁNH SÔNG CON
Anh về bên nhánh sông con
Yêu em quên hết héo hon cuộc đời
Hồn em dào dạt trùng khơi
Ánh trăng vàng múa lả lơi dặm ngàn
Em ca anh luyến nhịp đàn
Muôn mùa thương nhớ ngập tràn dòng say
Em ơi xiết chặt vòng tay
Mình bay lên những tháng ngày thần tiên
Vũ Kim Thanh
BÊN NHAU
Ngàn muôn tinh tú diệu huyền
Vàng son lấp lánh cả miền mộng mơ
Xôn xao sóng vỗ bến bờ
Tóc tiên ai vuốt đường tơ Nguyệt Cầm
Yêu Trăng chẳng thẹn với rằm
Khuyết hao đứt nối như Tằm vấn vương
Cánh chim bằng vượt mù sương
Vần gieo vần tiếp ngàn chương thơ tình
Rẽ mây tìm gọi bình minh
Sống vì nhau thác ước thành Quỳnh Giao
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2009 15:43:42 bởi KimGiang >
Bigben bên dòng sông Thames . Photo by vu kim Thanh
ANH VỀ BÊN NHÁNH SÔNG CON
Anh về bên nhánh sông con
Yêu em quên hết héo hon cuộc đời
Hồn em dào dạt trùng khơi
Ánh trăng vàng múa lả lơi dặm ngàn
Em ca anh luyến nhịp đàn
Muôn mùa thương nhớ ngập tràn dòng say
Em ơi xiết chặt vòng tay
Mình bay lên những tháng ngày thần tiên
Vũ Kim Thanh
BÊN NHAU
Ngàn muôn tinh tú diệu huyền
Vàng son lấp lánh cả miền mộng mơ
Xôn xao sóng vỗ bến bờ
Tóc tiên ai vuốt đường tơ Nguyệt Cầm
Yêu Trăng chẳng thẹn với rằm
Khuyết hao đứt nối như Tằm vấn vương
Cánh chim bằng vượt mù sương
Vần gieo vần tiếp ngàn chương thơ tình
Vén mây tìm gọi bình minh
Sống vì nhau thác ước thành Quỳnh Giao
Kim Giang
BAY SUỐT THIÊN THU
Hiện thực hay cõi chiêm bao
Dòng sông thổn thức ngàn sao diệu kỳ
Tình thơ không thể chia ly
Ánh dương ngời sáng cuốn đi muộn phiền
Lời thơ như ngón tay tiên
Vuốt ve xoa lấp những điên đảo đời
Thuyền yêu lộng gió ra khơi
Quỳnh Giao tươi nhánh Trăng lơi lả tình
Môi em mọng cánh hoa xinh
Mắt nhung lộng lẫy bình minh dịu hiền
Phượng Loan gãy cánh lại liền
Cây khô đơm nụ giữa miền hoang vu
Em ơi phá nát ngục tù
Trái tim bay suốt thiên thu ngọt bùi
Vũ kim Thanh
NGỐC ƠI
Hoang đảo buồn trống vắng
Em gọi Người Thơ ơi
Biển không còn vỗ sóng
Dấu yêu quên trả lời
Em của anh ngốc lắm
Hai bàn tay vốc nắng
Ngỡ đã ôm được trời
Cách vời xa thăm thẳm
Em của anh ngốc lắm
Ngẩn ngơ hoài mãi thôi
Cứ chạy theo dòng nước
Vớt Trăng gom vàng mười
Chợt nghe tiếng anh cười
Em của anh ngốc lắm
Ngốc...Anh yêu...Trọn đời
Kim Giang
Thân họa :
TIẾNG LÒNG ƠI
Tiếng lòng em xa khơi
Xoáy vào đời chơi vơi
Dòng hải lưu mừng rỡ
Tung sóng anh trả lời
Trời mây cao xanh thắm
Nheo mắt lắc đầu cười
Bàn tay Ngốc trong trắng
Chỉ ôm người Thơ thôi
Mong cho Ngốc sánh đôi
Cùng người Thơ đi mãi
Dẫu góc biển chân trời
Ngàn đời hồng thắm môi
Trăng vàng trong tim sáng
Lung linh miền nước vang
Hồn thơ bay muôn áng
Dìu nhau xây thiên đàng .
Vũ kim Thanh
Kim Giang và Thương Giang thân mến. Thời gian này quả thực là anh đang bận về tranh ảnh một chút. Nhưng không quên vườn thơ đâu. Hy vọng nay mai rảnh rang sẽ tiếp tục xướng họa cùng các bạn cho vui nhé. Chúc những giòng sông đầy ắp thi hứng , hạnh phúc và thành đạt. Cám ơn các bạn tới thăm. Thân ái Vũ kim Thanh
THUYỀN THƯƠNG
Em nồng nàn sóng nhớ
Anh thành con thuyền thương
Hồn gào căng buồm gió
Lênh đênh băng trùng dương
Trái tim tạo thiên đường
Suối thơ mừng bỡ ngỡ
Bến đời sầu vạn cổ
Cây tình trổ hoa hương
Bờ mi em đọng sương
Trải mềm đêm thương nhớ
Ðiạ cầu xanh nín thở
Vầng Trăng chở yêu về
Kề môi nhau đam mê
Ngọt ngào xua đêm tối
Giấc mơ hồng đưa lối
Vượt nhức nhối cô đơn
Vũ kim Thanh
BẾN VẮNG
Hôm nay về bến nhớ
Mong lạc miền lãng quên
Anh giờ đã xa em
Ngả nghiêng từng góc phố
Mỗi khi lòng bão tố
Em vẫn tìm nơi anh
Như cánh chim bạt gió
Tìm đậu nương lá cành
Sao anh lại xa em
Đế Thu vàng lá úa
Hôm nay về với nhớ
Ru nỗi buồn dịu êm
Để băng giá từ tim
Tan trả bầu máu nóng
Cho dạt dào ngọn sóng
Thoa bến bờ nhức đau
Kim Giang
ANH NÀO CÓ XA EM
Anh nào có xa em
Ðể rừng Thu sầu héo
Bến đời quên trong trẻo
Môi hồng biếng ngân reo
Trái tim khóc lạnh đông
Nghẹn ngào dòng sông vắng
Câu thơ tình thức trắng
Mong ngàn nắng mênh mông
Ðàn chơi vơi hư không
Liêu trai đường sương trắng
Bờ vai yêu trống vắng
Tóc hiền lắng ngạt ngào .
Anh nào có xa em
Cành xanh đầy búp nhớ
Diễm kiều hồn Trăng mở
Sóng tình thở ôm bờ ….
Em cứ yêu cứ mơ
Hoà tan vào nhau nhé
Bến thuyền thôi buồn tẻ
Biển tươi trẻ không ngờ …
Vũ kim Thanh
MÙA THU TRẮNG
Tôi về căn nhà ấy
Cửa ngõ đóng im lìm
Lặng lẽ về phía biển
Gọi sóng gió vào tim
Nắng chiều có vàng kim
Mà mây sà xuống thấp
Dòng sông còn ôm ấp
Tình yêu thương nhau không ?
Ðàn nấc khúc mùa Ðông
Chữ khóc oang nhật ký
Trăng gầy xa tri kỷ
Lãng mạn buồn mênh mông
Chẳng biết nơi đâu mộng
Rủ nhau xây thiên đàng
Bóng thuyền trên sông đắng
Chở Thu trắng sang ngang .
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2009 07:43:54 bởi vũkimThanh >
ĐỪNG HỎI VÌ SAO
Giờ anh ở đâu
Thì thầm gió thổi
Thì thầm em gọi
Anh giờ nơi đâu
Đi suốt con đường
Vàng hoa Cúc nở
Vàng như nỗi nhớ
Khi mình xa nhau
Đừng hỏi vì sao
Khoảng trời vời vợi
Mây buồn chơi vơi
Vì sao đừng hỏi
Yêu là biết thôi
Kim Giang
VŨ KHÚC BỀNH BỒNG
Anh vẫn cuối trời
Lênh đênh gió lạnh
Nỗi buồn canh cánh
Tím mảng trời xanh
Em vẫn bên anh
Tình thương quấn quyện
Thu vàng lưu luyến
Hồn Xuân chinh nguyên
Ơi cánh chim Khuyên
Trên cành lộc biếc
Mình không đơn chiếc
Nuối tiếc thời gian
Ðôi cánh tay đan
Nhớ hồng môi nóng
Dẫu đời lạnh cóng
Thơ óng tim nồng
Vũ khúc bềnh bồng
Xuôi dòng sông rộng
Bóng Trăng lồng lộng
Ngời sáng mênh mông
Vũ kim Thanh
Photo by Vu kim Thanh
Quốc gia tự do. Photo by Vu kim Thanh
quote:
Trích đoạn: Hanhgia
Gửi bác Thanh
Bác sống ở bên ấy tự do
Lấy cờ che cái tổ tò vò
Ở ta nếu bác làm như thế
Phản động tày trời tội gán cho./.
Thân chào bạn Hanhgia.
Tôi chỉ là người nhìn thấy những hình ảnh đời thường , chụp mang lên đây cho các bạn xem thôi. Không phải tôi tự ý cắt lá cờ của Anh Quốc mà may cái quần áo đó. Mong các bạn chớ có hiểu lầm. Ảnh này tôi chụp tại cửa hàng bán quần áo trong trung tâm thành phố Luân Ðôn. Các bạn coi sẽ tự hiểu thôi. Thân ái Vũ kim Thanh
Cửa hàng bán mốt thời trang và đồ lưu niệm ở trung tâm thành phố Luân Ðôn. Photo by Vu kim Thanh (chụp xuyên qua kính )
Mốt thời trang ở London. Photo by Vũ kim Thanh
Cái mốt thời trang ở xứ này
Thôi thì cứ thoải mái cắt may
Tự do hạnh phúc là thế đấy
Chẳng kẻ dèm pha chẳng đọa đầy.
Vũ kim Thanh
Tự do yêu thương. Photo by vu kim Thanh
Yêu thương mãi mãi trong ta
Nghìn trùng cách trở vẫn là gần nhau.
Vũ kim Thanh
Tự do hương say. Photo by Vu kim Thanh
Vũ kim Thanh chân thành cám ơn tất cả các thi hữu và các bạn bốn phương đã tới họa thơ giao lưu , chia sẻ với nhau trong những tháng năm qua. Nay không tiếp tục được nữa. Chúc các bạn luôn bình an , hạnh phúc và có nhiều thơ hay.
Chào thân ái và tạm biệt. Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2009 20:46:01 bởi vũkimThanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: