Thơ ơi Thơ
VẪN…
Cơn mưa vẫn đi qua
Ðôi mắt nhung hiền hòa
Mỗi khi em chợt nghĩ
Hình bóng người phương xa…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2008 20:04:53 bởi vũkimThanh >
UỐNG RƯỢU VỚI … GIÓ …
Một chén rượu thật đầy ta với … gió
Uống đi rồi để gió mãi cuồng quay
Cho hồn ta rồi cũng ngấm men say
Ðể quên bớt những đắng cay trần thế
Ðã nhiều lúc hồn ta đau ứa lệ
Dứt day buồn bao thương nhớ miên man
Từ luỹ tre ,con suối ,quãng đường làng
Từ thành phố chốn huy hoàng ta đã sống
Từ con người thiết tha như trong mộng
Từ con đường rung động nở đầy hoa
Từ khói lam bay quanh quấn mọi nhà
Từ bạn hữu sống đậm đà tình nghiã
Mà giờ đây hồn ta như nghiã điạ
Giá băng sầu nỗi thương nhớ quê hương
Dẫu ở đây cuộc sống đã thiên đường
Mà lòng vẫn vấn vương tình quê cũ
Nếu gió bay qua đại dương ta nhắn nhủ
Gửi lời chào…lời ấp ủ tình thương…
Dù đời ta có đi khắp muôn phương
Việt Nam vẫn trong lòng người viễn xứ
Vũ kim Thanh…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2008 20:05:38 bởi vũkimThanh >
XIN EM ÐỪNG ÐỢI
Em ơi…Tình thật hay mơ ?
Mà em thương nhớ đợi chờ ... hoài công .
Ðời anh mây gió lông bông
Nay đây mai đó chắc không thể về
Em đừng day dứt, đam mê
Ðừng làm héo hắt trăng thề nửa đêm
Ðời em hoa mộng êm đềm
Ðoan trang thuỳ mỵ lại thêm sang giầu
Còn anh chẳng biết về đâu?
Số phần hàn sĩ ngập sầu tuyết sương
Cám ơn em có lòng thương
Nhưng đừng chờ đợi lỡ đường tơ duyên
Anh như chim nhỏ bay chuyền
Trời cao , đất rộng còn nguyên nỗi buồn…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2008 20:06:40 bởi vũkimThanh >
XIN ÐỪNG BẮN
Xin đừng bắn mũi tên tình yêu
Vào trang thơ vàng cháy mây chiều
Vào con tim uá tàn mộng mị
Vào biển xanh nhàu nát cô liêu
Xin đừng bắn mũi tên tình yêu
Ðể hồn tôi gượng đỡ cánh diều
Gió thơ ngây góp gom kỉ niệm
Năm tháng buồn gượng giấc mơ xiêu
Xin đừng bắn mũi tên tình yêu
Hạ cánh cung nặng triũ giáo điều
Chùng dây căng rít lời tình phụ
Nghìn bẽ bàng một phút tin yêu
Xin đừng bắn mũi tên tình yêu …
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:23:37 bởi vũkimThanh >
TÔI MUỐN LÀ GIỌT NẮNG
Tôi muốn là giọt nắng
Rơi trên bàn tay ngà
Tôi muốn là giọt nắng
Hôn lên em làn da
Cho em hồng đôi má
Cho em đẹp kiêu sa
Giữa dòng đời phiền muộn
Ngập tràn hương tình ca
Tôi muốn là giọt nắng
Rơi vào vùng mưa sa
Sưởi ấm hồn vạn vật
Rét mướt những ngày qua
Tôi muốn là giọt nắng
Âm thầm trong thiết tha
Lau khô dòng nước mắt
Trong đêm buồn xót xa
Tôi muốn là giọt nắng
Bay bay trong bao la
Tôi muốn là giọt nắng
Ðẩy mùa Ðông đi xa…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:23:12 bởi vũkimThanh >
TÌNH VƯƠNG HOANG ÐẢO
Con thuyền bé nhỏ mang định mệnh
Âm thầm vượt biển đến Hồng Kông
Dừng tạm nơi đây hoang đảo vắng
Kiếm tìm chút nước tránh cơn dông
Heo hút cỏ cây đá cứa chân
Chênh vênh sóng dữ đập hãi hùng
Anh nắm tay em trên hoang đảo
Chân trời mù mịt tóc cuốn tung
Một nụ hôn yêu hương biển mặn
Một lời thân ái đến trăm năm
Con đường viễn xứ đầy dông bão
Lác đác chim trời bóng xa xăm
Tổ quốc xa rồi xin đừng khóc
Lệ buồn đã nhỏ đắng biển Ðông
Rồi mai đây đến khung trời mộng
Giữ mãi trong tim mối tình nồng .
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:22:41 bởi vũkimThanh >
TÌNH XA
Anh biết được trái tim em đang khóc
Và tim anh cũng mệt nhọc vô cùng
Bởi tình đời là vạn kiếp lao lung
Còn tình trường ngập sóng bồi...sóng lở…
Anh đã thấu được hai từ dang dở
Phút ban đầu đã cắm ngập tim gan
Ðã phân chia đường gianh giới rõ ràng
Ðã thấm đẫm máu tươi cùng luân lý
Hai chúng ta không phải người ích kỷ
Cũng chẳng là kẻ hào phóng thênh thang
Chuyện tình yêu như vớt ánh trăng vàng
Cứ cố gắng biết bao giờ đầy túi
Ta khao khát không bao giờ tàn lụi
Bùng cháy thui để lại đống tro tàn
Cứ vô tư tươi xanh giữa đại ngàn
Ðừng để ý một vài làn gió lạnh
Dù một phút trái tim mình mọc cánh
Dù một lần bốn mắt biếc chạm nhau
Dù tình xa chấp nhận những thương đau
Vui chua chát vẫn mỉm cười với nắng
Ta hãy giữ cuộc tình mình trong trắng
Ðẹp như tranh và trải mộng như thơ
Trong cơn mê vòng tay vẫn đợi chờ
Tình xa vắng vẫn điệp trùng thương nhớ.
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:24:03 bởi vũkimThanh >
TÔI VÀ TIỀN
Tôi không mơ bạc vàng
Mà chỉ màng tình cảm
Trong tâm hồn không bao giờ bén bảng
Một tình thương mang nhan sắc bạc vàng
Cuộc đời tôi có nghèo
Như bèo trôi mặt nước
Nhưng trên đường tôi bước
Bạc vàng kia là nô lệ không mầu
Tôi muốn trôi trôi mãi
Trên dòng đời rộng rãi
Một tình cảm vô biên
Không mua được bằng tiền
Vì tiền là sứ giả
Trong xã hội loài người
Không thể là sứ giả
Trong tình cảm lòng tôi…
Vũ kim Thanh MONEY AND ME
I don’t dream about silver or gold
But only yearm for feelings from the heart
And my soul will neve be haunted
By longings tainted by the touch of gold.
Although I’m very poor in this life
Nothing but a weed on the water’s surface
Yet on the path I take to find
Money and gold are but faceless slaves.
I wish there’d flow on and on
In this cunrrent life wide and broad
Afeeling of love with limit
Which can not be purchased by money
For money is like ambassador
Necessary in any human community
But it can’t be acce pted as ambassador
In my heart or in any of my feelings .
Vu kim Thanh
Translated by Thanh Cherry
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:24:20 bởi vũkimThanh >
TỪ THÁNG NĂM NÀY
Anh hôn làn tóc rối
Ôm ấp bờ vai khô
Tâm hồn anh phủ lấp
Lên vết thương hải hồ
Ðời chìm đắm tiếng buồn
Nước mắt át mưa tuôn
Ðêm đen che mầu nắng
Mình vẫn gần nhau luôn
Kể từ tháng năm này
Mình xiết chặt đôi tay
Trên con đường phiêu bạt
Từ bi với tháng ngày
Mình quên đi quá khứ
Những đêm buồn mưa sa
Tình thương là trăng đẹp
Chiếu sáng trong lòng ta
Mình cùng nhau xây đắp
Thiên đường tình bao la
Như thiên thần chắp cánh
Hồn thơ bay bay xa…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:24:44 bởi vũkimThanh >
TƯƠI LÊN…ƠI ÁNH TRĂNG NGÀ
Em ơi…gắng dậy nghe em
Quên cơn đau ốm rối ren nhọc lòng
Anh luôn một dạ cầu mong
Cùng em đứng vững giữa dòng sóng xô
Ðời ta lận đận giang hồ
Hiểm nguy bão tố nhấp nhô hải hà
Tươi lên … ơi ánh trăng ngà
Mênh mang tình khúc mượt mà dâng hương
Vòng tay nồng ấm yêu thương
Trái tim thấm máu khói sương nhạt nhòa
Thời gian là một bài ca
Em là nốt nhạc sáng lòa đêm thâu
Xua tan những nét âu sầu
Quên đi buốt giá dãi dầu trần gian
Vui lên anh lướt cung đàn
Ðưa em xa những bàng hoàng ngày qua …
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:25:07 bởi vũkimThanh >
VỀ ÐÂY NHÉ…
Có phải em là người thương năm cũ
Ðã trở về hiện hữu ở nơi đây
Khu vườn trăng cuả chúng mình thuả ấy
Vẫn tỏa hương đây đó đậm dấu giầy
Em đã đến với đời anh trống vắng
Hồn thở dài lệ trắng đắng chân mây
Vườn hy vọng em trồng cây mơ mộng
Chùm hoa thơm không xao động hao gầy
Trái tim côi anh thức lên từ đấy
Ðã rộn ràng dòng máu nóng hồng hoang
Ðã biết yêu chan chứa tiếng tơ vàng
Biết rung cảm trước địa đàng ánh sáng
Anh ao ước một tình Thơ hoành tráng
Nhưng âm thầm như những đám mây say
Như hoàng hôn đang chôn dấu một ngày
Như dòng suối lắt lay vùng nắng cháy…
Em ra đi anh vô cùng áy náy
Lũ buồn phiền lại rỉa rói tâm tư
Anh thèm nghe một lời nói nhân từ
Khát dòng chữ thẳng hàng từ tim nhỏ
Ta đã qua một quãng đời khốn khó
Ðến bây giờ đàn khúc biệt ly sao
Em ở đâu , ở mãi hành tinh nào ?
Về đây nhé …em ơi … về đây nhé…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:25:36 bởi vũkimThanh >
VỠ MỘNG THÔI
Chắc vỡ mộng thôi … vỡ mộng thôi …
Duyên kiếp … Trời ơi…Lỡ làng rồi
Anh phương trời tuyết đàn con dại
Em ở quê nhà đã trọn đôi
Ðối hoạ văn chương tình nồng thắm
Ðừng quá bay xa … luống ngậm ngùi
Một mai hai đứa mình tương hội
Chớ để nàng Thơ gióng buồm trôi…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:25:55 bởi vũkimThanh >
DƯ ÂM NGÀY ẤY
Người tình nào?
Ði bên em… hoang vắng bờ môi mộng
Nụ cười nào ?
Nghe chua cay trên từng ý thơ say
Vùng biển nào?
Trong mắt em …rét mướt hồn lưu lạc
Lời nguyện nào?
Trong tim em bay giữa khung trời xanh
Một ngày nào?
Ta chia tay trên sóng đời tơi tả
Một ngày nào?
Em vu qui anh lượm dấu chân qua
Một mùa nào ?
Cơn mưa sa hoa lá ngừng xây mộng
Dư âm nào?
Buông chơi vơi khóc Trời đất bao la…
Cô đơn về ...Ðiệp trùng …cơn gió buồn man dại
Người tình xa… Em còn nhớ thương ta?
Ðêm Ðông về… Rừng Thu khoác áo nào ấm dạ
Kỷ niệm ơi….Ðừng nhỏ lệ phôi pha…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:26:16 bởi vũkimThanh >
ANH VẪN KHÓC TRƯỚC ÐỜI THƯỜNG -MỘNG MỊ
Anh không muốn trốn mình trong tháp ngà
Xa lánh đời tung bão táp mưa sa
Anh giang rộng vòng tay ôm tất cả
Những ngọt bùi , cay đắng … khắp thiên hà
Em chẳng cần phải đi tận đâu xa
Buồn day rứt những điều không , điều có
Chuyện tình ta phải chăng là lốc gió
Cuốn hút nhau vào huyền bí bao la
Anh vẫn khóc trước đời thường ,mộng mị
Giọt nước mắt bi thương không vô lý
Cứ đầm đìa ngập ý chí ,suy tư
Ngập dối gian… ngập thân ái ...nhân từ
Bài thơ xưa một ngày thành bất tử
Anh xé hồn tung vào miền quá khứ
Bình nguyên kia hoa lá vẫn vô tư
Anh và em sao tính toán cộng trừ ?
Rồi một ngày ta sẽ xa nhau mãi
Mê cung nào sẽ hậu đãi tình ta ?
Anh mong ước trên những ngón tay ngà
Có chiếc nhẫn của Thơ ca ban tặng
Ðến bên em anh muốn làm giọt nắng
Tỏa hết mình để sưởi ấm tình ca
Dù sóng thần có vùi lấp nhạt nhòa
Tình anh em luôn chan hòa gìn giữ
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:26:40 bởi vũkimThanh >
NGƯỜI HÁT DẠO TRÊN ÐƯỜNG PHỐ LUÂN ÐÔN
Người hát dạo …
Chân duỗi…chân co…
Ðàn căng tiếng…
Trời ngại ngùng chuyển gió
Mưa quên tạnh …cứ loăng quăng to nhỏ
Lam -ba -đa…Bùng cháy đỏ cây cành
Vài đồng xu của người khách bộ hành
Leng keng thả lúc nhạc tàn..buốt giá.
Tôi và phố cứ nao nao nghiêng ngả
Rất cảm thông nỗi vất vả cơ hàn
Ngón tay cong như cắn chặt cung đàn
Người nghệ sĩ chỉ giầu sang cảm hứng
Cái hộp đàn cũng lẳng lơ chứa đựng
Ðói…
Rét…
Thờ ơ…
Và điêu đứng…Tình đời.
Vũ kim Thanh
Xong TV trang này
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2009 03:27:00 bởi vũkimThanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: