Thơ ơi Thơ
TIẾNG PHÁO NĂM XƯA
Tiếng pháo giao thừa về
Râm ran ngoài đầu ngõ
Khói xanh nhòa sắc đỏ
Gợi buồn nhớ miên man …
Ngày ấy …Ước mơ gì
Sánh vai anh nghệ sĩ
Con đường tình ta đi
Hoa bướm ghen thầm thì
Ngày ấy…Quá rộn ràng
Pháo cưới rập rồn vang
Xe hoa về tới xóm
Ngẩn ngơ bao nhiêu chàng
Em cười…Tươi mầu nắng
Em hát… suối thơ lan
Cung đàn anh gợn sóng
Ôm tình em…Trăng vàng.
Quê anh hoa Phượng nở
Ðỏ thắm trời Hè sang
Quê em sông Hồng cuộn
Rực phù sa mênh mang …
Bên nhau mùa biển động
Tình yêu sao chứa chan
Anh đem thơ vào mộng
Hoà âm lên phím đàn …
Nhưng nào ngờ duyên kiếp
Cũng bạc màu thời gian
Nghiã đá vàng pha khói
Loang đầy dòng nghiệt oan
Em dong thuyền tách bến
Nổi trôi trong gian nan
Anh ôm sầu gom góp
Lòng sông ánh trăng tan …
Anh trông mây ngóng gió
Thuyền ơi đừng đi xa
Trên bến đời giông bão
Gọi tên em thiết tha
Anh giang vòng tay đón
Muôn tình thương bao la
Sao em đành xa vắng
Ðể ngày xanh xót xa
Ðêm nay giao thừa về
Ngoài kia pháo xôn xang
Tung toé màu kỷ niệm
Phảng phất hương bẽ bàng
Chuyện tình ngày xưa ấy
Héo dần trong hồn hoang
Dư âm ngày hôn lễ
Buồn hơn xác pháo tàn…
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 18:17:37 bởi vũkimThanh >
TÌNH MƠ
Thả hồn vào cuộc tình mơ
Mặc cho thiên hạ vẩn vơ trách mình
Ta giữ trái tim trung trinh
Cho người thương mến bên mình niềm vui
Tình thơ giấc mộng mù đui
Lạc trong đêm tối ngậm ngùi yêu thương
Hình dung mái tóc Thu vương
Lạnh lùng môi ướt trên đường mưa bay
Hình dung đôi mắt em say
Hương tình lan tỏa tràn đầy vai nhanh
Ru nhau ngon giấc mộng lành
Thương nhau ở nét mong manh cuộc đời
Em cứ làm mây ngàn khơi
Anh làm cơn gió bên đời em bay
Ðường xa vời vợi vòng tay
Và đôi tim nhỏ ngày ngày nhớ nhung
Tình yêu ngang trái khôn cùng
Hạnh phúc trả giá qua vùng tai ương
Lời thơ triũ nặng tình thương
Như chùm quả chín ngọt đường trao nhau
Ôm em …ôm trọn niềm đau
Mùa Xuân rộng mở đường tàu suy tư
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 18:18:05 bởi vũkimThanh >
KHAO KHÁT MÀU TRUNG GIAN
Những chiều tan trường về
Cầm tay nhau mộng ước
Hương hoa sữa rộn ràng
Theo sát em từng bước …
Bức tranh tình non nước
Hà Nội yêu dấu ơi
Ðất trời hiền hậu quá
Cầu Long Biên sáng ngời …
Nhưng giông bão cuộc đời
Từ phương nao ập tới
Bức tranh xưa tuyệt vời
Nhạt nhòa trong mong đợi
Câu từ ly chới với
Ghim vào giữa tim nhau
Anh băng qua biển lớn
Hồn rướm máu thương đau
Lang thang trên xứ lạ
Xót xa miền mờ sao
Ðêm từng đêm ảo não
Nhớ em yêu hôm nào …
Trường mỹ thuật thanh cao
Trăng sao vương đầy áo
Em vui như cô giáo
Lý luận mầu sắc giao
Mầu nóng gần mầu lạnh
Cần trung gian bắc cầu
Mầu trắng rất quan trọng
Không được gọi là mầu.
Sáng tạo cho nghệ thuật
Như bơi giữa dòng sâu
Tuổi trẻ thường tha thiết
Chẳng cần biết về đâu
Xa nhau em u sầu
Lạnh lùng đông nhiệt huyết
Những đường nét hồn nhiên
Trôi dạt phương trời tuyết …
Anh chìm sâu nuối tiếc
Hoá thân thành gam mầu
Ðốt vụn sa mạc cát
Thiêu nát lòng địa cầu…
Triền miên trong lưu lạc
Khao khát mầu trung gian
Dù là đen hay trắng
Hàn gắn tôi với nàng.
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 18:19:22 bởi vũkimThanh >
ANH ÐÃ NGHE THẤY
Anh đã nghe thấy tiếng nói của em
Từ trái tim nơi trời xa thăm thẳm
Cám ơn gió chở tình em say đắm
Muôn nụ cười xanh thắm những mùa Xuân
Chim Én ơi đừng khóc giữa gian truân
Nghẹn tia nắng ban mai không đủ ấm
Bàn tay trắng xưa xôn xao hoa gấm
Ðừng vô tình ôm giấc mộng đơn côi
Cho đêm thâu đen đặc nỗi bồi hồi
Cho ngày tháng cứ nổi trôi niềm nhớ
Cho mảnh tình nơi phương xa trăn trở
Cho lá buồn chuyên chở mùa Thu đi
Anh được gì và em sẽ được gì ?
Khi bão cuốn bến xưa chưa trở lại
Ngõ hồn ai thêm tan hoang trống trải
Gọi sầu về chìm đắm mãi nơi đây
Niềm hạnh phúc như cây úa héo gầy
Trời xanh lắm nhưng mây đen ảo não
Trái tim ai bập bềnh trong gió bão
Tia chớp nào lóe hư ảo tình đau
Hãy cất giữ tình yêu với trăng sao
Và mộng ước căng tròn trong tuổi ngọc
Giọt nước mắt ép sâu vào tim óc
Chờ ngày về cho tiếng khóc thanh cao
Anh sẽ về dù ngày tháng phai màu
Thả hồn lướt giữa tình em lộng gió
Anh vuốt ve thiết tha bờ vai nhỏ
Ngàn nụ hôn trong mưa gió ngọt ngào
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 18:19:50 bởi vũkimThanh >
CÁM ƠN MỘT ÐỜI TRĂN TRỞ
(Thân tặng nhạc sĩ Trần Tiến)
Bồng bế cây đàn ghi ta
Ngược xuôi tìm bài hát lạ
Nét nhạc nào sâu trong đá
Tứ thơ nào nép trong hoa
Con thuyền nào nỡ chia xa
Bến buồn quạnh hiu vô cớ
Câu hò nhặt khoan lơ lớ
Ðục thương trong nhớ đợi chờ
Anh mải mê vùng hoang sơ
Hồn thơ ngẩn ngơ sắc lá
Hợp âm dấy lên biển cả
Tìm …quên vất vả dâng đời
Bồng bềnh nhạc khúc anh khơi
Quyện vào hồn muôn mọi giới
Chất dân ca trong vời vợi
Dập dìu tỏa khắp nơi nơi
Ðây miền cánh bướm chơi vơi
Tủi thân người sang bến mới
Nắm (lá diêu bông ) rười rượi
Thương em tất tưởi sông hồ
Ðây ngàn vạt nắng thắm tô
Nhấp nhô ngựa ô sườn núi
Kia bóng hình ai cắm cúi
Mạ non xanh ngát ngọt bùi
Ngẫu hứng qua cầu vui vui
Khó quên cô em nhỏ xiú
Tóc mây xôn xao hiền dịu
Choàng vai nũng nịu nghiêng đầu
Tôi qua bao nhiêu sông sâu
Qua bao nhịp cầu cách trở
Mộng lòng bao phen đổ vỡ
Nhạc anh an ủi không ngờ
Gặp người nhạc sĩ như mơ
Cám ơn một đời trăn trở
Luân Ðôn thu niên kỷ nhớ
Tình quê sóng nhạc … vô bờ
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 18:21:16 bởi vũkimThanh >
VKT ui, lời thơ nhẹ nhàng, dạt dào
Bài này hay lắm, chắc chắn Nhac sĩ TT sẽ rất cảm động và yêu thích
Chúc Thanh luôn vui, khoẻ, thơ thì lúc nào cũng tuôn trào
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2005 18:50:42 bởi tulipdenus >
ÐÔI DÒNG THÂN ÁI
( Kính tặng nhạc sĩ Phạm Duy )
Gặp người xao xuyến đêm nay
Nguồn Thơ… sóng nhạc …quyện say tâm hồn
Bài ca người mãi trường tồn
Trong lòng nước Việt trong hồn thế nhân
Đêm đen dội tiếng chuông ngân
Bình minh chợt thức trong ngần không gian
Phạm Duy khơi suối nhạc vàng
Tuôn tràn biển biếc ngút ngàn yêu thương
Hiến đời cung bậc vô thường
Dâng đời thanh sắc ngát hương diệu kỳ
Nồng nàn… đau đớn… chia ly
(Bầy chim bỏ xứ) xá gì tuyết gieo
Ðường xa sóng gió ngặt nghèo
Gồng đôi cánh nhỏ chở theo sơn hà
Niềm tin rộng lớn thiết tha
Thăng trầm kết tụ trường ca hào hùng
Dù cho bão tố mịt mùng
Dù cho thế sự chập chùng hiểm nguy
Cùng nhau ta hát lên đi
Gắn hàn bất hạnh loạn ly điêu tàn
Xôn xao toả sáng âm vang
Quê hương hiền dịu…mơ màng…vấn vương
Tóc người phủ trắng phong sương
Cho hồn nhân thế thiên đường mật hoa
Tình người chan chứa đậm đà
Linh hồn nghệ thuật bao la tuyệt vời
Cùng người cạn chén rượu đời
Cùng người vùng vẫy biển khơi nhạc tình
Mừng người trên đỉnh quang vinh
Ðôi dòng thân ái nghiã tình nghệ nhân.
Vũ kim Thanh
London 6-1996
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 18:21:48 bởi vũkimThanh >
CÓ NHỮNG NGƯỜI ÐI
Có những dòng sông không mênh mông
Sóng ngầm ẩn chứa cả biển Ðông
Ðôi bờ nghiêng ngả nghe tiếng vỗ
Thầm thả hồn theo giấc mộng hồng
Có những ngày sinh chớm vào Ðông
Lá vàng mơ ước chảy theo sông
Như chiếc thuyền xa tìm bến mộng
Ngày tháng buồn vui mãi bềnh bồng
Có những mùa yêu giữa tầng không
Tri kỷ phiêu du chốn non bồng
Chưa biết tương lai và hơi thở
Ân tình rộng mở giữa bão giông
Có những người đi gánh viển vông
Gom ánh Trăng rơi sưởi tim nồng
Ðêm đêm vượt biển tìm rung động
Lo đám Mây trời có ấm không ?
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 18:22:18 bởi vũkimThanh >
NỖI NIỀM Tranh sơn dầu Vũ kim Thanh
LÀM SAO GIAM ÐƯỢC CÂU THƠ
(Thân tặng các bạn tri âm, tri kỷ )
Dù cho một cổ đôi tròng
Dù cho cuộc sống lòng vòng quẩn quanh
Ôi… dòng nước mắt long lanh
Thấm vào Trời Ðất biến thành nguồn Thơ
Ðâu đây vẳng tiếng ầu.. ơ...
Nâng cành hoa gẫy xoa mờ niềm đau
Người ơi …hãy đến gần nhau
Chia cay xẻ đắng trước sau quyện hòa
Tình người là muôn đóa hoa
Sắc hương lan tỏa kiêu sa đượm màu
Cõi đời …ngục thất … đêm sâu
Làm sao giam được ngàn câu thơ tình
Làm sao trói được bình minh
Làm sao giết được ân tình … niềm tin
Hãy như chiếc lọ im lìm
Dù trong bóng tối không chìm sắc men
Thế thời…thời thế… bon chen
Ta quăng đi hết đỏ đen hận thù
Người ơi …xóa sạch âm u
Thắp muôn tia sáng thiên thu tình người
Người ơi …hãy cất tiếng cười
Mùa Xuân vô tận thắm tươi sơn hà
Nắm tay chung hát bài ca
Quê hương…Ðất mẹ một nhà Việt Nam .
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2009 18:36:53 bởi vũkimThanh >
SUỐI THƠ
Giữa đêm ai nhả vầng thơ
Suối nguồn bất tận thẫn thờ phút giây
Bềnh bồng theo gió theo mây
Lững lờ như sóng tràn đầy biển xa
Sương đêm khói phủ nhạt nhòa
Thềm trời sao tỏa nụ hoa ngất tình
Nhà ai có mảnh trăng xinh
Núi non hoa nở khoe tình trong đêm
Dáng ai vai xỏa tóc mềm
Bước như liễu rủ thơ thêm men nồng
Suối nguồn thơ thật mênh mông
Men yêu nhã sợi tơ hồng trong mơ
trời xanh mây phủ sao mờ
Lao xao sóng biển thẫn thờ về đây
Biển trời non nước tình đầy
Vầng thơ suối chảy từ đây ngập lòng
Cho phép MYE góp vui cùng anh thanh nha ,chúc thơ anh mãi bất tận mênh mang!
Xin cám ơn MYE và các bạn đã tới thăm và tặng thơ cho dòng suối thơ ca thêm phong phú ,trữ tình .Chúc các bạn vui ,khoẻ yêu đời và thành đạt .hạnh phúc . Thân tặng MYE và các bạn bài này :
GƯỈ NGƯỜI PHƯƠNG XA
Mấy lời tâm huyết người ơi
Thăm nhau cho cả biển, trời, hương quê
Khơi nguồn mở lối đi về
Mênh mang cánh Nét tràn trề niềm vui
Tha hương vơi bớt ngậm ngùi
Trăng vàng lóng lánh lả lơi thuyền tình
Người là một đóa hoa xinh
Chở mùa xuân đến chung tình hòa ca
Cho dù cách trở bao la
Cho dù bão tố nhạt nhòa thời gian
Cho dù Xuân cạn hoa tàn
Suối lòng róc rách ngập tràn hồn ai
Ðào nguyên ,tiên cảnh , bồng lai
Trêu hoa ghẹo nguyệt hước hài cùng nhau
Trái tim chồng chéo thương đau
Như tranh ấn tượng lóe màu ái ân
Biển nghiêng cánh sóng gieo vần
Trầm luân giọt nước trong ngần suối khe
Sương đa tình vít ngọn tre
Hôn nhau say đắm bên hè Thu phong
Tà dương sầu tím cô phòng
Bốn mùa khao khát chờ mong tình người
Nàng Thơ cất tiếng hát cười
Thắm tình tri kỷ xanh tươi đất trời
Suối nguồn vang vọng tuyệt vời
Nỗi niềm thầm kín muôn đời thế nhân ….
Vũ kim Thanh
Lon Don 10-2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 18:22:49 bởi vũkimThanh >
YÊU TRĂNG
Tôi yêu Trăng từ nhỏ
Ðâu phải đến bây giờ
Mỗi mùa Trung thu đến
Lòng nao nao ngẩn ngơ
Trăng vui thời niên thiếu
Trăng náo nức vào yêu
Trăng chập chờn viễn xứ
Soi thấu đời cô liêu
Ngày xưa ông Lý Bạch
Thả Trăng vào rượu Thơ
Nghèo khó Hàn mạc Tử
Bán Trăng mua vần Thơ
Mười tám năm lớ ngớ
Mới gặp được bạn Thơ
Rủ nhau mua rượu uống
Ngắm Trăng trong sương mờ …
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 18:23:57 bởi vũkimThanh >
XUÂN
Quanh đi quẩn lại đã vào Xuân
Tha hương khốn khó nhạt tinh thần
Hồn vía cháy đen cơn nắng hạ
Khao khát êm đềm hạt mưa Xuân
Bơ vơ xứ người Xuân không đến
Bút nghiên cô quạnh chẳng màng Xuân
Ðời muôn lốc xoáy tuôn chảy xiết
Lưu lạc vui gì thiết tha Xuân ?
Vũ kim Thanh
XUÂN
Quanh đi quẩn lại đã vào Xuân
Tha hương khốn khó nhạt tinh thần
Hồn vía cháy đen cơn nắng hạ
Khao khát êm đềm hạt mưa Xuân
Bơ vơ xứ người Xuân không đến
Bút nghiên cô quạnh chẳng màng Xuân
Ðời muôn lốc xoáy tuôn chảy xiết
Lưu lạc vui gì thiết tha Xuân ?
Vũ kim Thanh
YÊU XUÂN
Mùa Xuân hoa lá vui cười
Sao lòng ai nỡ buồn nơi xứ người
Dù rằng chốn nọ xa xôi
Nhưng Xuân đâu có làm người buồn đau
Xin đừng than trách bể dâu
Ai không có một niềm đau riêng mình
Mùa Xuân hoa nở thật tình
Lòng Xuân sẽ nở riêng mình - riêng ta
Trong lòng Xuân mãi chan hòa
Tình yêu sẽ đến mặn mà cho ai
Yêu Xuân yêu cả nắng mai
Yêu em yêu cả ngày dài lẫn đêm
Ơ kìa nụ đã tròn thêm
Hoa kia sẽ nở môi thêm thắm hồng
Nụ tình hé đó...đẹp không...?
Hoa tình rực rỡ...Xuân nồng ai ơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2005 04:12:57 bởi MM_Ngoc >
XIN EM ÐỪNG ÐỢI
Em ơi…Tình thật hay mơ ?
Mà em thương nhớ đợi chờ ... hoài công .
Ðời anh mây gió lông bông
Nay đây mai đó chắc không thể về
Em đừng day dứt, đam mê
Ðừng làm héo hắt trăng thề nửa đêm
Ðời em hoa mộng êm đềm
Ðoan trang thuỳ mỵ lại thêm sang giầu
Còn anh chẳng biết về đâu?
Số phần hàn sĩ ngập sầu tuyết sương
Cám ơn em có lòng thương
Nhưng đừng chờ đợi lỡ đường tơ duyên
Anh như chim nhỏ bay chuyền
Trời cao , đất rộng còn nguyên nỗi buồn…
Vũ kim Thanh
Đã đưa vào TV trang 9 r.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2007 18:24:36 bởi vũkimThanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: