daonamxuong
CÓ PHẢI ...
Thốt lời yêu khi tuổi đời cuối lối
Cảm nhận tình lúc chiều rớt bên song
Hoàng hôn về trỗi dậy bão trong lòng
Muộn màng quá, ôi dòng sông phẳng lặng
Có một thoáng dạ bảo rằng: xa vắng
Niềm cô đơn gối mộng những đêm buồn
Người đến còn đồng nghĩa lệ trào tuôn
Lời từ tạ ... nỗi đau luồn tim óc
Thôi xin để hồn lao theo con dốc
Buổi chiều tà, nắng gió thốc tận tim
Người đừng về, cho thương nhớ lãng quên
Ngày hay tháng ... cũng thênh thang lạc lối
Yêu muộn màng chỉ đau buồn, người hỡi
Muôn đời xa, xin giữ mỗi duyên đời
Kỷ niệm tình vùi tận đáy tim tôi
Từng quyến luyến ấp ôm lời giã biệt
Đêm ân ái còn say niềm tha thiết
Lạnh sương này mải miết với liêu trai
Cám ơn Người ... gợi nỗi nhớ không phai
Lời từ tạ ... xuôi dài theo ký ức ...
Đời phiêu lãng ... vẫn còn đây ... thao thức
daonamxuong
VỠ MỘNG
Trang bị cọ ... lòng mơ làm hoạ sĩ
Dùng bút chì, tôi phác thảo chân dung
Tô sắc tin yêu, rung nét tận cùng
Thi thoảng lẫn trắng đen chung ý thích
Giữ chặt khung, để không cho xê dịch
Gắng định hình ... mong ước đáy lòng tôi
Phủ nhiều xanh niềm mộng sẽ tuyệt vời
Màu hy vọng, sáng ngời trong tâm tưởng
Điểm sắc nhớ đỏ vàng dò tìm hướng
Quyện màu tim ... máu đỏ ... cuộn cuồn say
Tình yêu ơi ... vẽ lúc gió vờn bay
Hong phơi hết từng nghệch ngờ tang tóc
Cố gắng vẽ nhưng nét sai ngang dọc
Tô điểm hoài màu bút lại mờ phai
Tranh nhạt nhoà, điểm sắc nhớ thương ai
Nét cọ đã không cho dài ý tưởng
Thẫn thờ xa niềm mong, không dung dưỡng
Xếp hành trang, cất gọn mối tình tàn
Người cứ đi ... buồn sẽ chẳng lần than
Hành trình tiếp ... nẻo đời trong đơn độc
Chiều nay nghe ... lạnh từng cơn gió thốc ...
daonamxuong
PHIẾN ĐÊM
Trở lại tìm, ngày tháng của dịu êm
Nghe thao thức, rót thêm vào tiềm thức
Trăng đêm tàn, vẫn sáng ngôi sao phúc
Ước mơ còn ... trỗi dậy, chực chờ tâm
Đêm đi hoang, khẽ gọi áng mây ngàn
Chợt cánh gió, rủ khuya về ru ngủ
Kỷ niệm xưa nhớ làm sao ... là đủ...
Khi muộn màng... trăng cất giọng nghe khan
Mùa thu này, lá lại trải thênh thang
Về nguồn cội, cõi lòng chao đảo mộng
Có ai không... nghĩ thật nhiều lẽ sống...
Để chân tình không tan vỡ từ tâm
Đêm vào khuya, lùa cái lạnh căm căm
Chợt thảng thốt khi bóng mờ nhân ảnh
Rót thật đầy mùa gió đông cô quạnh
Kỷ niệm buồn lại canh cánh gọi tên
Lại trở về, với niềm nhớ... không quên
Xin đêm vắng đừng trao thương, trao mộng
Xin cõi lòng, mãi đừng cho xao động
Tin yêu nào, thôi sống đoạ đày nhau
daonamxuong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2012 09:26:33 bởi daonamxuong >
XUÂN TAN
Mùa xuân chuẩn bị đi xa
Tạ từ thương nhớ ngọc ngà từng trao
Gió xuân thôi liệng thôi chao
Hình như giận nắng theo vào trải phơi
Ừ thì nắng chẳng đợi mời
Kéo từng màu sánh vàng tươi sắc hè
Phượng râm ran rủ lũ ve
Bảo rằng hãy đến kết se duyên mình
Trên trời thả ánh lung linh
Trôi vào quên lãng mối tình mây mưa
Bay cao mặc lũ gió đùa
Hẹn hò xa vắng lệ thừa lại chan
Hôm nay xuân níu gió ngàn
Vẫn mong sum họp với đàn én xưa
Nhưng nay đêm thiếu ngày thừa
Làm sao nối mộng cho vừa tình ai
daonamxuong
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: