Cuộc Chiến Quyền Lực
Rei Hino 14.08.2011 10:14:23 (permalink)
"Quyền lực khẳng định địa vị của một con người trong một môi trường sống và làm việc" - Tôi nói, chẳng phải của ông danh nhân nào cả. Tôi cũng biết sẽ có ý kiến tích cực hoặc tiêu cực nhưng Tôi nói xong thì đó là ý của Tôi. Các bạn thế nào thì tùy.

Tôi không giống các nhà văn khác có thời gian ngồi thả trí tưởng tượng cho đau cái lời. Tôi chỉ viết với những gì Tôi chứng kiến. Nếu văn chương của Tôi có làm các vị cụt hứng thì đành cáo lỗi.
........

Chương Mở Đầu: Những Gương Mặt Điển Hình Của Công Ty.

Tôi nhận được lời mời của ngài GĐ của một công ty hạng vừa (theo tôi biết là không lớn không nhỏ ở cái tỉnh khỉ ho cò gáy đó) về làm kỹ thuật. Nói cho oai chứ kỹ sư chính vẫn là Ngài, Tôi chỉ thực hành theo "sách giáo khoa". Ngài dạy sao Tôi làm vậy. Nhóm công nhân kỹ thuật thì chẳng có chuyện gì xảy ra vì chúng tôi một lũ đực rựa, đánh thì kéo nhau ra đánh chứ không ì xèo như đám đàn bà. (Tôi thấy các ông nhà thơ nhà văn giống đàn bà ở chỗ đó Thôi thì cũng chúc mừng mấy ông nếu đàn bà có tuyệt chủng cũng còn mấy ông nối dõi tông đường ). Không có lửa làm sao có khói phải không các bạn, cũng như Tôi chẳng điên gì ngồi tập làm nhà văn nhưng thấy mà không viết một tập truyền kỳ thì uổng phí con mắt mình biết mấy. Cuối cùng Tôi lại hứng lên và viết.

Cả công ty gồm có :

Sếp

Sếp : Ông vua của thế giới của riêng lão tạo lập. Tôi hay gọi đùa là hạ bệ. Thỉnh thoảng Tôi mới gọi là Sếp. Bình thường thì Tôi gọi như mọi người : Anh Đức.

Sếp có một cô vợ nhìn cũng gọi là tạm, vẫn không bằng con vợ Tôi. Vợ Tôi là chúa của các loài hoa mà.Tôi thường hát "trong đôi mắt anh em là tất cả" cho nó sung sướng tự nguyện làm cái việc mà nó hay giả vờ quên : đi chợ, nấu cơm và trông con. Sếp nhìn cũng phong lắm, gái nhìn vào cũng thèm đáo để chứ chẳng chơi, lại thêm cái miệng ngọt hết ý. (Gặp tụi này chửi tàn sát vô nhân đạo các bạn ạ. Tôi phải tập làm nhà văn để rủa lão trả thù một lát mới được ). Tôi nghe cô vợ hay đọc đùa :" Bánh mì phải có pate. Trai mà không có máu dê...ứ thèm " , Sếp Tôi là chủ trại dê đó đó. Không phải khen chứ Tôi phải phục ông này lăn ra đất, lão ra đường nói gì gái cũng nghe tăm tắp.Thậm chí lão nói lão có vợ con rồi gái nó vẫn theo. Cuối cùng Tôi kết luận được một điều : lão có nhu cầu về giải quyết ..stress. Các em có nhu cầu về tiền. Quy luật tất yêu là cả hai hút lấy nhau. Rất logic.
Vợ Sếp không nằm trong danh sách của công ty nên chỉ được quyền dạy dỗ Sếp ở nhà. Lâu lâu lại ghé công ty "thăm hỏi" tình hình Sếp có gì tiến triển không, xin vài số điện thoại của anh chị em nhân viên để "làm quen" cho thân mật.

Cánh Tay Phải của Sếp : Thủ Quỹ kiêm..bồ nhí Sếp: Ms Nguyễn Thị..Theo biện luận của Sếp thì là em gái kết nghĩa, đã đồng cam cộng khổ cùng với Sếp suốt 7 năm trời. (Đó là lời của Sếp, còn theo điều tra của tình báo thì mức độ chính xác lên đến một phần ngàn.) Là người nắm quyền và thậm chí nắm đầu giũ cổ Sếp Tôi bất cứ lúc nào chỉ với một giọt nước mắt. Ả phán như Bà phán. Cả công ty ai cũng ghét ả nhưng phải theo mà vuốt để được yên thân, có cơ hội thăng quan tiến chức, có được nhiều chế độ ưu đãi.Cô ả dáng dấp cũng cao ráo, không quý phái. Cặp mắt trắng dã như cá chết ,cặp mắt này nhìn vào là muốn bỏ của chạy lấy người. Chắc Sếp Tôi khi chấm mút cô ả phải nhắm mắt lại để tránh bị mất hứng giữa đường hoặc ngược lại.

Cánh Tay Trái của Sếp : Kế Toán Trưởng kiêm...lung tung việc : Mr. Khiêm."Á hậu" nam của công ty chúng tôi, dưới một người trên mấy mươi người. Một anh chàng khá khôn ngoan, phải nói là xảo quyệt, nhưng cũng coi như là một kẻ có chút đầu óc.Một con chó dễ thương trung thành của Sếp Tôi.

Một người có quyền lực to hơn cả Sếp : Thủ Kho to hơn thủ trưởng : Ms Tám "Tàng". Một trong ba cô gái già còn xót lại của công ty được chứng nhận độc thân vô thời hạn (không tính các em bé mới mọc lông măng). Cái miệng tía lia, thổ địa của cái xứ này. Một nữ trợ thủ đắc lực của "con hồ ly tinh" - vợ Sếp gọi thế. Tôi thay mặt Sếp xếp cô này vào Top "Cánh chân phải đắc lực".

Một người anh em kết nghĩa "cắt máu ăn thề" sống chết có nhau với Sếp Tôi : cu cậu Khắc, đã đồng hành cùng với Sếp suốt mấy năm liền từ lúc còn đầu quân bên Huy Hoàng. Sau nội chiến, các nhân viên dưới trướng Sếp lúc bấy giờ đã tách ra theo Sếp về thành lập nên H.D.T. Công thần số một của Sếp. Tôi thay mặt Sếp đưa cu cậu này vào "Cánh chân trái đắc lực".

Chân giữa của Sếp Tôi ở đâu thì Tôi tài cách mấy cũng xin đầu hàng. Chắc Vợ Sếp nắm chứ Tôi trước là khách mời hợp tác, sai lại là lính trăm phần trăm. Tương lai có thể theo Bill Gate làm osin cũng không chừng. Việc này hơi hoang tưởng nhưng đôi lúc cũng phải tự cho mình một tia hy vọng gì đó để cười.

Một cô nàng cũng đã lập gia đình, hai vợ chồng làm chung cơ quan : Nhân viên phòng kinh doanh. Cô vợ thì "cuốn theo chiều gió", anh chồng thì "cuốn theo chiều...vợ". Tiếng nói không có trọng lượng nhưng lại là nhân viên có năng lực, nhiệt tình - Là loại người cơ hội tuy nhiên vẫn có đạo đức.

Đối thủ để tạo nên cuộc chiến vô tiền khoáng hậu này không phải là vợ Sếp mà là cô cháu gái của Sếp : Ms Mai Thanh Lý. Theo đánh giá của các chuyên viên chiêm ngưỡng sắc đẹp thì Ms Thanh Lý được xếp hàng Top có khuôn mặt thánh thiện, nhưng khá độc tài.Một cô nàng thông minh khiến các "tay chân" của Sếp phải kiêng dè, tìm cách loại ra vì sợ mất chỗ ngồi. Trong công việc bọn họ không có tinh thần hợp tác nên luôn gây nên xung đột.Khi con người muốn triệt hạ một ai đó phải nắm trong tay một cái gì hoặc là đóng một vai trò quan trọng nào đó trong Công ty.Mai Thanh Lý được đưa vào để quản lý Sếp và có nhiệm vụ Quản lý truy cập xử lý mọi thông tin trong và ngoài công ty.

Những trụ cột cuối cùng còn xót lại là Tôi và các kỹ thuật viên khác : những người anh em nằm trong nhóm "cocc", có dây mơ rễ chùm chùm với Sếp, được con nhỏ Thanh Lý khi tử tế nó tặng cho một tiếng "cậu". Lúc không vui nó chào mình : "ê mấy ông kia tới biểu coi".

Mấy mươi nhân mạng còn lại được xếp vào vận động viên cổ vũ cho trận đấu quyền lực này.Riêng em trai của Nguyễn Thị cũng vừa được chị gái đưa lên làm kỹ thuật có nhiệm vụ báo cáo lại cho chị của mình tình hình các anh em.

Nhiệm vụ của chúng tôi là luôn luôn lắng nghe nhưng còn lâu mới chịu hiểu.

Một Công ty khá tầm cỡ chứ các bạn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2011 19:11:03 bởi Rei Hino >
#1
    Rei Hino 21.08.2011 13:40:58 (permalink)
    Chương I. Về Miền Tây

    8 tháng 3
    Một ngày chủ nhật bận rộn của Sếp.
    Sáng : họp
    Trưa : dự sinh nhật con của công ty bạn
    Chiều : vợ gọi nhưng bận tiệc tùng.
    Tối : cô cháu gái điện thoại réo liên tục:
    - Cậu hở ? Sao giờ chưa đón con. Con tự đi à nha.
    Sếp giọng gấp gáp :
    - Con ở yên đó, đi không biết đường biết ngõ tụi buôn người ở Tiền Giang dụ bắt bán là chết cậu con à.Đợi cậu 2h nữa là có mặt. Cậu đang trên đường đến đây.
    Nói xong Sếp vội vàng lái chiếc innova đưa Tôi cùng hai nàng tài nữ của công ty đi rước cô cháu gái tại nhà bạn của cô ấy.
    Những nụ cười gượng gạo, những cái bắt tay vô cùng khách sáo nhưng cũng được chào nhau cho xong thủ tục đầu tiên. Sếp đích thân lái con innova băng băng trên quốc lộ I về miền tây.
    Câu chuyện giữa hai cậu cháu khá hài hước. Trước tiên vẫn là một câu giải thích :
    - Sáng giờ cậu lung tung việc nên không kịp đón con. Đây là hai chị sẽ hướng dẫn cho con sau này. Nếu có thắc mắc gì cứ gặp hai chị. Cậu công tác liên tục nên không có ở nhà để hướng dẫn cho con.
    Thanh Lý cười vui vẻ gật đầu và cái đầu của cô ấy bắt đầu hoạt động : "Không biết bà nào là bà bồ ông nữa, tui nghe đồn lâu lắm rồi đó. Đừng tưởng tui không biết nhé cậu." Đương nhiên Sếp chẳng hề biết.
    Hai cô nàng đã quá say xe nên đã nằm xụi lơ ra ghế. Tôi nghĩ họ vẫn cố dỏng tai lên nghe hai cậu cháu nói chuyện. Tôi còn nhớ lúc đó đã gần 2h sáng. Sài Gòn về khuya càng nguy hiểm. Trên đoạn Quốc lộ I có rất nhiều đoạn tối, nơi tập trung nhiều kẻ trộm cướp, Sếp tập trung lái cho thật nhanh để đưa chúng tôi về miền Tây.

    "Về miền Tây gạo trắng nước trong
    vui niềm vui ấm no cuộc sống..."
    Trước khi về miền Tây thì tôi chỉ ngâm nga mỗi bài này, làm việc một thời gian tôi lại hát thêm được Phải Lòng Con Gái Bến Tre . Vợ Tôi không phải Gái Bến Tre nên Tôi thường hát để cho nó nổi ghen bắt Tôi nghỉ làm việc ở nhà trông con. Đời được vợ nuôi còn gì bằng. Đàn ông nhờ vợ được hay không chỗ ấy các bạn ạ.
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2011 13:43:25 bởi Rei Hino >
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9