TÂM TÌNH
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 13 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 188 bài trong đề mục
Ct.Ly 18.02.2015 14:20:11 (permalink)
Tóc nâu 18.02.2015 23:15:48 (permalink)
Nguyệt Hạ


  LẦN ĐẦU GÓI BÁNH TÉT

...

Nhìn công trình của mình, tôi thấy ta phục ta quá, ngon dở bên trong không cần biết, tôi đã gói và cột được những đòn bánh tét xinh xinh. Lần đầu tiên vậy là giỏi lắm rồi. Từ từ làm nhiều lần chắc là sẽ hoàn hảo.


Nguyệt Hạ

(Lt - TD)
Feb 12, 2015

 
Không phục mới là lạ đó nàng Nguyệt Hạ ơi!
Giỏi giang như vậy mà cứ đi khen người khác, bộ hổng sợ bị hờn hử? 
Nhìn mấy đòn bánh tét mà ngon con mắt gì đâu á Nguyệt Hạ. TN thích bánh tét hơn bánh chưng, một là vì dân gốc Sài gòn rặc, hai là vì ăn qua hai loại thì thấy bánh tét gọn hơn và ít thịt mỡ hơn, tuy là dạng bánh tét không 'soang trọng' như dạng bánh chưng. Mà nghĩ lại thấy hay hay... đại đa số người miền Nam trọng cái bề trong hơn cái bề ngoài, chắc vì vậy mà giống như bánh trái họ làm và dùng vậy. ( nói nho nhỏ giữa hai đứa mình nghe thôi nha, hổng thôi bị rầy là ' kỳ thị' thì kẹt và tội cho tui lắm đa!)


Thấy Nguyêt Hạ đã tét ra xem bên trong tròn méo như thể nào và qua cách diễn đạt thì thành công vượt bực rồi, chừng nào bày bàn dùng cơm Tết thì nhón giùm TN một khoanh nha, xin cảm ơn trước thiệt nhiều.


Đến công cho Nguyệt Hạ với cành đào mùa Tết mà TN đã chọn lựa kỳ rồi lên Paris mua về nè.
 

 
Thân chúc Nguyệt Hạ và gia đình một mùa Tết Ất Mùi thật hạnh phúc, một năm mới với nhiều thành đạt nữa nha.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2015 23:19:16 bởi Tóc nâu >
Attached Image(s)
Nguyệt Hạ 19.02.2015 02:05:40 (permalink)
 
 
 
Chị Khế, chị Ly và Tóc nâu thương thương,
 
Năm nay chắc Nguyệt Hạ hên lắm đây, mấp mé đầu năm được tam vị cô nương đến chơi cho những lời khen tặng và chúc Tết.


Em cám ơn chị Khế khen em giỏi biết làm bánh tét... Mấy chục năm nay cứ sợ mình gói không chặt nên không dám làm. Bây giờ thì biết rồi, chuyện gói bánh không khó chị ơi. Chỉ làm sao cho nhân nằm chính giữa cho đẹp là khó.
 
Chị Ly, em làm bánh không có thịt mỡ, chỉ để thịt nạc vì ở nhà ai cũng sợ mỡ. Để em gởi dây nét qua cho chị một đòn nha. Sẽ lựa đòn đẹp nhất, bảo đảm ăn vào ngon mà không sợ lên cân á.
 
Tóc nâu, người khéo tay khéo chân, từ dzăng chương chữ nghĩa tới nồi niêu xoong chảo, tới thêu thùa may dzá, kiêm luôn hờn giựn ngắt dzéo dâng dâng dà dâng dâng... (Nói muốn ngọng rồi nè...). Bánh đầu tay làm ra khoái quá nên tự khen mình đó mà. Tóc nâu biết hông, ừ thì cứ cho bánh chưng soang trọng đi, nhưng khi cắt ra, phần tư phần tám gì nhìn miếng bánh chưng mất cảm tình quá a, trong khi từng lát bánh tét tròn trịa đẹp đẽ xinh xinh, cái nào thích hơn hử? Mỗi khi phải ăn bánh chưng, NH lấy cái ruột qua một bên vì thấy nhiều mỡ là ớn rồi, chỉ ăn nếp thôi.
 
Tối nay sẽ có bàn cúng giao thừa, bây giờ gõ xong vài hàng sẽ đi gói bánh tét chay tiếp vì lỡ hứa rồi. Khi nào dọn bàn, NH sẽ nhón lát bánh nào đẹp nhất cho Tóc Nâu, chị Ly sẽ có một đòn qua đường nét và chị Khế thì NH cũng ăn giùm luôn nha. Nguy to, kiểu này qua tết sẽ thành cái lu biết lăn :)
 
Cám ơn cành đào từ Paris nha, chọn lựa kỹ ha, đi về chắc Tóc Nâu ôm khư khư trên tay cho khỏi rụng hết mấy cái nụ? Ở đây nhà có cây đào, năm nay cây buồn chỉ cho vài chục bông, nở hết trước ngày rằm tháng chạp. Ra vườn chỉ thấy toàn lá, thế là không thấy Tết nhất gì cả...
Khoe với Tóc nâu nè,
 
 


Nguyệt Hạ thương chúc chị Khế, chị Ly, Tóc Nâu và tất cả các anh chị, các bạn một năm mới Ất Mùi thật nhiều may mắn và sức khỏe dồi dào.


 
 
Nguyệt Hạ 31.03.2015 07:20:25 (permalink)
 
 
 
 





Mùa Xuân Mới



Mùa Xuân đến rồi ở đây. Thì cũng ngày tháng trôi qua nhưng trời có nóng hơn, nắng có gắt hơn nên gọi tên mùa mới.Tưởng mùa xuân mới đến làm gì, tự nhiên bày việc ra làm, thế là tiêu tùng tuần lễ trời đẹp như mơ ngoài kia. Nắng vừa phải, nóng vừa phải, gió mát êm êm để cả nhà xoay ra làm việc chân tay.



Bắt đầu bằng ý muốn thay sàn phòng con. Năm năm trước, cả nhà thay sàn gỗ, con muốn giữ lại thảm trong phòng. Ừ thì chìu con, vì thảm mới thay. Và cũng theo ý con, để phòng con đặc biệt khác cả nhà. Năm năm sau, thảm vẫn còn sạch những mẹ muốn thay gỗ cho nhà giống nhau. Đầu tuần đi tìm mua gỗ, hai ba tiệm, không có mẫu giống như mình đã làm. Họ không sản xuất kiểu đó nữa. Buồn chưa. Con đồng ý thay kiểu khác một tí, cũng lại là cho phòng con khác biệt. Đành vậy, vì không có gỗ giống thì làm sao...

Buổi sáng thức dậy, ăn sáng xong, dọn các thứ lủng củng từ phòng con ra ngoài. Sao mà nhiều hộp nhiều thùng thế. Cũng tại mẹ thích bày trò, lâu nay mẹ cho các món đồ chơi của con vào từng hộp nhỏ nhỏ để trên kệ sách. Mỗi năm học xong, mẹ lại cho sách vở vào từng thùng và thêm những thùng đựng games của con. Dưới chân bàn và chung quanh phòng toàn những món con muốn giữ lại. Games chuyền tay từ các anh chị hai bên nội ngoại, từ đời xa xưa, từ ngày con chưa đi học, cũng như từ lớp tiểu học, vv và vv... Thêm quà sinh nhật hàng năm từ cô dì chú bác. Thêm sách chuyện của con và của các anh chị cho con... May mắn, mẹ không cho con mua nhiều games cũng như những món lặt vặt, mỗi năm chỉ được hai món games là tối đa. Vậy mà mang ra phòng ngoài cũng hết buổi sáng của con.

Dọn hết các món tủ bàn ra ngoài, còn phòng trống nhìn thấy thảm mới tinh, sạch sẽ. Tôi lại ngần ngừ không muốn thay thảm nữa, thấy tiếc gì đâu. Nhưng nghĩ lại, bao nhiêu bụi bặm nằm trong đó, dù nhìn thấy sạch nhưng cũng là ổ chứa bụi, mình thường hay hắt hơi nhảy mũi cũng vì từ đó mà ra. Thế là quyết định làm.

Căn phòng nhỏ nên làm nhanh, cắt thảm ra thành những tấm nhỏ, tháo gương cửa sổ vất thảm ra ngoài để không mang thảm đi ngang trong nhà. Làm sạch sàn bên dưới và lót gỗ. Cưa cắt tí xíu, mọi việc chỉ cần một buổi. Đang làm ngừng lại ăn trưa nên kéo dài đến tối mới xong. Cũng chả sao, việc nhà mình, thích thì làm, thích thì nghỉ, không có gì phải gấp rút.

Nhìn căn phòng với sàn gỗ mới, thích lắm. Chưa cho món nào vào, phòng trống, cảm giác thích hơn nữa. Thật là nhẹ nhàng thảnh thơi nếu mình không phải vướng bận gì, y như căn phòng trống vậy.



Hôm sau, dự tính sẽ dọn xong phòng con thì bất ngờ, xe thành phố mang gỗ vụn đến. Tháng trước khi biết họ sẽ mang đến tận nhà cho mình nếu cần, tôi có ý muốn xin một ít trải dưới gốc cây cho mát. Ái dà, chỉ xin nửa xe thôi mà quá nhiều, họ trút xuống trước sân và mình phải tự mang vào vườn sau.

Thế là cả nhà phải ra xúc xúc mang mang cho hết đống gỗ vụn vào trong sân. May mắn trời nắng nhưng không nóng lắm, khoảng gần 80 độ và có chút gió nên dù làm việc ngoài nắng cũng chưa đến nỗi bất tỉnh. Mang được hết vào trong vườn chỉ mới một nửa phần việc. Từ từ phải trải dưới gốc cây và chung quanh chân tường. Nhìn một đống cao, thật là sợ. Không ngờ nhiều quá như thế, chỗ đâu mà trải cho hết?





Nghĩ thầm trong lòng, may quá, không cần phải thúc dục tập thể dục và nhịn ăn, sau chuyến này ai cũng sẽ xuống cân và thon thả vì làm việc tay chân quá nhiều. Từ hôm Tết đến nay hình như tôi "có da có thịt" hơn chút đỉnh rồi đó.

Và thế là hết một tuần nghỉ của cả nhà. Loay hoay chơi với sàn nhà, chơi với gỗ vụn và dọn dẹp cỏ cây ngoài sân. Thôi cũng được. Không đi đâu, không tốn tiền mà làm được bao nhiêu thứ. Cảm giác hoàn thành những việc cần thiết đã lắm, không có gì thế được.

Nguyệt Hạ
Mar 30, 2015
 
 
 


Tóc nâu 05.04.2015 15:41:31 (permalink)
 
 
Thương chúc Nguyệt Hạ một ngày Lễ Phục Sinh thật vui, thật nhiều hạnh phúc bên canh gia đình nha và đầy Phúc ân Chúa nữa.
Hôm nào vào phá nàng một trận xem...hôm nay nàng có ra vườn lục tìm trứng chocolat không?
 

 

 


Attached Image(s)
Ct.Ly 05.04.2015 17:40:54 (permalink)
Nguyệt Hạ 07.04.2015 07:30:55 (permalink)
 
Cám ơn chị Ly và Tóc Nâu chúc Easter cho NH. Tóc Nâu ơi, năm nay trời nóng quá nên mang trứng chocolat ra vườn dấu bị chảy mềm hết trơn. Cuối cùng chỉ còn trái trứng chocolat trong tủ lạnh ăn được thôi. Bên đó Tóc Nâu có mục gì vui cho ngày lễ Easter?
Chị Ly ơi, ở đây cũng hoa nhiều nên dị ứng quá chừng. Mắt mũi lúc nào cũng nhấp nháy, phiền ơi là phiền.
Hết lễ rồi, thương chúc chị Ly và Tóc Nâu ngày nào cũng vui như ngày lễ nha.
 
 




Nguyệt Hạ 07.04.2015 07:51:24 (permalink)
 
 
Thực Trạng Đau Lòng

Những ngày gần lễ Phục Sinh tôi nghe tin về cuộc thảm sát 148 người, phần lớn là sinh viên ở Garissa University in Kenya. Vài tuần trước tin 150 người tử nạn khi chiếc máy bay Germanwings lao vào núi. Thương tâm khi thấy những cái chết oan uổng, ngậm ngùi khi thấy ngày càng thêm người bớt đi lòng nhân ái. Hàng ngày toàn tin bắn giết, chết chóc  làm tôi chán nản không muốn mở TV hay nghe radio nữa. 

Nghĩ hoài không sao hiểu được. Tại sao con người lại đối xử bạo tàn với nhau như vậy? Mấy mươi năm trước, lúc tôi còn nhỏ, thế giới chưa đến mức tàn tệ và chém giết nhiều như chục năm sau này. Sự sống và cái chết gần kề nhau, trong tích tắc mạng sống có thể mất đi, đôi khi chỉ vì một cái nhìn, có khi chỉ vì một câu nói. Rất nhiều chuyện vô lý xảy ra nhưng chỉ một ví dụ: bạn học đánh nhau và quay phim để lên mạng cho mọi người xem như chuyện giải trí. Trai cũng như gái, người trong cuộc cũng như người ngoại cuộc, hình như không còn thú vui nào khá hơn là hành hạ người khác hay nhìn người khác bị hành hạ để thoả mãn thú tính của mình. Tôi không bao giờ xem, cũng như không bao giờ nghe và bàn cãi những chuyện ấy, vì thấy mình bất lực quá, nhắc đến thêm xót xa. Những hành động đẹp, những cư xử nhân đạo ít khi được người ta trầm trồ và ca tụng bằng những chuyện mọi rợ tàn bạo giữa đồng loại với nhau.

Cứ như vậy, từng ngày qua, thêm tội ác và thêm đau lòng. Rồi sẽ đi đến đâu thế giới này, khi căn bản đạo đức không còn, tôn ti trật tự xã hội mất đi và thú tánh cao hơn nhân tánh?

Nguyệt Hạ
April 6, 2015
 


Nguyệt Hạ 15.04.2015 01:42:57 (permalink)
 
 
 
Làm Bếp
 

Hôm nọ tôi nói chuyện với cô em họ về bánh bột lọc trần, cô em bảo,
- Chị làm bánh gói lá đỡ mất thì giờ hơn. Làm bánh bột lọc trần, phải cán bột, phải cắt cho tròn rồi cho nhân vào, bắt bánh bằng tay cho đều... Làm vậy lâu lắm. Gói lá chỉ cần múc bột cho vô gói lại, khi hấp cũng tiện. Làm nhiều để tủ đá, khi nào muốn ăn chị hấp lại, ngon như mới.
- Chị muốn làm một lần cho biết, hồi nào giờ chưa làm lần nào.
- Chị làm thử rồi sẽ thấy như em nói.

Cuối tuần tôi bày ra. Chưa xong đã thấy lời cô em đúng. Pha bột không sao, phần cán bột, cắt bột và bắt bánh có mất thì giờ thật. Tôi muốn làm bánh nhỏ nên không dùng khuôn như hôm làm món bánh cheese và cua chiên. Nếu dùng khuôn đó chắc cũng nhanh. Đến phần luộc bánh, tôi khám phá ra một điều, đọc nhiều nơi không thấy ai nhắc nhở đến.





Lúc đầu tôi theo cách chỉ dẫn từ các trang web: "luộc bánh thấy nổi lên và trong là bánh chín". Tôi thấy bánh nổi lên nhưng chưa thấy bánh trong, cứ chờ mãi. Lâu quá, vài phút bánh vẫn không trong, tôi vớt ra cho vào nồi nước lạnh, nghĩ thầm, bánh không trong cũng được, luộc lâu quá không được. Và tôi ngạc nhiên khi thấy trong nồi nước lạnh bánh trở nên trong suốt. Thế là có một bí quyết mới, tự mình tìm ra.





Cân lượng tôi làm 200gr bột năng, 25gr bột sắn dây, 1cup nước sôi. Được 30 chiếc bánh bột lọc nhỏ nhỏ xinh xinh. Bánh dai, mềm và ngon lắm. Chàng hiếm khi thích mấy loại bánh ăn vặt của tôi nhưng hôm đó cũng khen ngon và chia hai phần bánh tôi làm.

Thêm một điều, làm bánh này có nhiều dầu. Luộc bánh cũng cho dầu vào nước, sau đó còn làm hành dầu trộn vào bánh nữa. Dù chỉ vài thìa dầu nhưng đối với tôi là nhiều. Khi ăn tôi cứ tưởng tượng có quá nhiều dầu vào bụng... ơn ớn làm sao. Lần sau tôi sẽ làm bánh gói lá. Có làm mới biết và khám phá ra những gì không ai nói cho mình biết.
 
Nguyệt Hạ
April 12, 2015
 
 
Nguyệt Hạ 14.07.2015 01:38:48 (permalink)
 
 








Hoa, Trái và Nước



Sáng thức sớm, tôi ra vườn tưới tí xíu nước, chỉ tí xíu thôi, cho mấy thứ cây đang có trái, thương lắm không nỡ nào để các trái bé tí bị khô và rụng xuống vì thiếu nước. Những cây chanh dây, thu đủ, mãng cầu, chanh, ổi ... đang ra trái nhiều, làm sao có thể để mặc kệ không tưới nước được? Thành phố tôi ở kêu gọi mỗi nhà, mỗi người nên dùng nước ít hơn, cây cỏ chỉ được tưới hai lần một tuần và mỗi khoảng tưới được 15 phút. Hàng ngày tôi để dành nước sạch khi rửa rau ... mang ra tưới thêm cho cây cỏ. Mọi nơi đang thiếu nước, hạn chế được chừng nào quý chừng đó.

Nhìn trái trên cành như vầy, không thương sao được...





Thu đủ này ngọt, đặc ruột, không hạt và ngon giống như trái ở bên nhà, không bở như giống thu đủ của Mexico.





Cây chanh dây trồng mùa hè năm trước, năm nay ra trái thật dễ thương, dù không nhiều trái nhưng nhìn những trái đầu tiên, thích lắm.





Hoa hoàng anh mấy tháng nay ra khá nhiều dù không tưới, cành dài cành ngắn đâm ra lung tung vì không có giàn cho nó tựa. Thời gian qua không có giờ nên tôi nhờ anh cột tạm cho đỡ vướng lối đi. Sáng nay, tháo hết dây nhợ ra, làm lại cây hoa yêu quý của tôi. Có lẽ phải tìm mua mấy miếng khung người ta làm sẵn cho cành cây tựa lên. Không thể để như vậy hoài, cũng không nỡ cắt bỏ những cành cây... Thương lắm, hoa có từ tháng hai đến tháng mười một. Không hiểu sao mà có hoa liên tục, có lẽ cây thương tôi vì tôi thường nói chuyện với hoa? Cây lên mạnh, chả bao giờ cho phân bón gì, thỉnh thoảng tưới tí nước. Vừa rồi tôi không tưới hoa và cỏ hơn hai tuần vậy mà hoa vẫn nở hàng ngày, vàng rực khung cửa sổ của tôi. Giống như đám cúc mỗi mùa thu, năm nào cũng ra hoa ngập tràn khoảng sân nhỏ.





Hoa sứ vẫn có đều đặn mỗi mùa hè, lúc sau này con trai thường mang vào tặng mẹ. Để trên bàn lúc nào cũng thoang thoảng mùi hương thật dễ chịu.






Bây giờ thì cầu xin trời mưa, lạy trời mưa xuống, lấy nước tôi uống ...

Nguyệt Hạ
July 12, 2015


 
 


Ct.Ly 14.07.2015 05:29:51 (permalink)
Nguyệt Hạ 15.07.2015 01:24:35 (permalink)
 
 
 
Chị Ly,
Mèn ơi, gọi là cách hưởng thụ riêng mà chỉ chăm sóc con nít mí lại cây cỏ vườn tược thì ... có lợi cho nhiều người khác quá
Bên chị có cháu để bận bịu, em không có cháu ở gần chứ nếu có chắc cũng lăng xăng với tụi nhỏ rồi. Em thương con nít lắm, lo lắng cơm cháo tóc tai áo quần đủ điều nhưng trêu chọc cho nó mếu máo cũng vui (Chỉ được mếu thôi, không được nhè, bà babysit này có luật lệ nghiêm ngặt lắm á.)


Vậy là bên chị cũng có lúc nóng quá ha, em tưởng ở Tây chỉ có mưa dầm dề suốt ngày đêm? Có lần em có mặt ở Paris đúng ngày này 14/7, buổi chiều tối mưa như lụt, mưa cả đêm, mưa hết cả thời gian em ở đó, không thấy mặt trời đâu hết.


Cám ơn chị mang cành hoa đẹp vào cho em, chúc chị vui với con nít và đừng thành heo quay trong mùa hè nha.
Thương,
Nguyệt Hạ
 
 
 
Nguyệt Hạ 29.07.2015 23:12:31 (permalink)
 
 









Xôi Tôm Khô Lạp Xưởng

Một buổi chiều trong tuần, ngẫm nghĩ hoài không biết nấu món gì cho buổi tối. tôi vào trang ẩm thực của thư quán tìm món mới ... Chiều nào cũng nấu, hết thịt đến cá, tôm, cua, mực, từ cơm đến mì xào, bún khô, bún nước, bánh xèo, bánh đúc, gỏi, cháo, món Tây, món Mỹ, vv ..., lâu ngày hết ý, không biết nấu gì cho lạ. Nhìn thấy món xôi lạp xưởng tôm khô, đọc sơ cách nấu thấy dễ và nhanh nên tôi chọn.

Từ khi rời quê nhà, tôi không còn ăn tôm khô vì lúc nào cũng có tôm tươi. Khi cô em về Việt Nam thăm nhà, mang sang một ít món làm quà, trong đó có tôm khô. để hoài trong tủ, hình như bảy tám năm gì, vẫn còn nguyên. Bây giờ thấy món xôi này cần tôm khô, tôi mang ra dùng. Từ khoảng hai mươi năm trước, có người mua cho tôi một gói xôi lạp xưởng bán ở chợ, ăn thử, tôi không thấy ngon vì mùi tôm khô nặng và lạp xưởng cứng, mọi thứ rời rạc, dầu mỡ ướt nhẫy, từ đó tôi không bao giờ nghĩ đến món xôi lạp xưởng nữa.

Nếp trộn với đậu xanh cà nấu bằng nồi cơm điện. Dầu nóng phi hành hương vàng xào tôm khô (đã ngâm nước sôi và xay nhỏ), nêm nếm tí xíu nước mắm và đường. Chiên lạp xưởng, làm dầu hành lá... Tôi nêm nếm theo ý tôi chứ không theo đúng liều lượng trong công thức. Làm xong các thứ cũng vừa lúc xôi chín, chưa đến một tiếng. Dọn lên, thật không ngờ, món xôi này ngon quá. Cả nhà ai cũng thích và tấm tắc khen. Xôi dẻo có đậu xanh còn nguyên hạt bùi bùi, tôm khô mặn mà, khô ráo và thơm mùi hành hương, lạp xưởng xắt mỏng chiên dòn, dầu hành lá thơm phức, tất cả các vị hoà cùng thật tuyệt. Thế là từ nay ở nhà có thêm một món ngon miệng. Cám ơn Ngọc Mưa đã viết ra công thức này. (Công thức ở đây).



Lần này tôi muốn chia sẻ với các bạn một điều. Theo công thức khi nấu xôi cho lạp xưởng vào nấu chung. Từ lâu nay, tôi vẫn xắt mỏng lạp xưởng cho lên chảo chiên để chảy bớt mỡ ra, lần nào cũng thấy cả nửa chén mỡ trong chảo. Nếu nấu chung với xôi, từng ấy mỡ trộn trong xôi ăn vào chắc không tốt. Các bạn nhìn hình dưới đây, chỗ này là 6 cây lạp xưởng (thịt gà và heo) loại ngắn, xắt mỏng cho vào chảo (không cần dầu), chiên khoảng 5, 7 phút cho ra chừng ấy mỡ, chiên lâu cho đến khi miếng lạp xưởng dòn sẽ cho ra nhiều mỡ hơn, vì có mỡ heo nên loại bỏ được nhiều chừng nào, tốt chừng ấy. Sau khi tắt lửa, tôi cho lạp xưởng lên giấy paper towel để thấm bớt mỡ nữa.







Với cách chiên như vậy, những món có lạp xưởng như bò bía, cơm chiên, ăn vào cũng yên tâm là mình đã loại bỏ khá nhiều mỡ trong đó. Khi nấu ăn, tôi luôn tìm cách hạn chế tối đa số lượng dầu mỡ phải dùng.


Nguyệt Hạ
Jul 28, 2015

 
 
 


Nguyệt Hạ 18.09.2015 03:16:10 (permalink)
 
 

Con Đi Học Xa

Dạo này có quá nhiều thứ để stress out, nói theo kiểu người Mỹ ở đây. Tôi thấy dùng chữ stress hình như nhẹ nhàng hơn dùng chữ áp lực, khi nói đến áp lực sao nặng nề quá... 

Ngày tháng cứ bình thản đi ngang, việc làm cứ tuần tự lớp lang... Tuần này con tôi sẽ vào trường ... và ở lại đó ... Chỉ mấy chữ thôi, nhắc đến tôi thấy lòng mình trầm xuống. Có thể mọi người sẽ cười tôi nhưng sự thật là vậy. Con chưa bao giờ xa nhà, cùng lắm là đi với trường, với bạn một tuần... đi chơi rồi về. Bây giờ con sẽ phải dọn vào dorm ở đó vài tháng, rồi về thăm vài ngày, rồi lại đi... 

Nhiều tuần qua, hai mẹ con đi mua sắm vài thứ lặt vặt cho con mang theo. Con sắp xếp sách vở của 12 năm qua, cất giữ những món kỷ niệm, loại bỏ giấy tờ không cần thiết. Con trai tôi tình cảm như mẹ, nhìn con nâng niu những món từ lúc mẫu giáo, lớp một lớp hai thấy thương lắm. Tôi làm mặt tỉnh, nói cho con biết đời sống ở trường đại học là một chân trời mới cho con. Biết rằng bao nhiêu thứ hay thứ tốt cho con học, nhưng cũng có biết bao sự nguy hiểm cạm bẫy sẵn sàng nếu con không có sự hướng dẫn đúng đắn bên cạnh. Mấy mươi năm trước thời tôi đi học, chưa có nhiều thứ kinh khủng như bây giờ, từ kỹ thuật đến văn hoá, đến tình người... Mọi thứ đã tiến đến một mức độ kinh hoàng, hay cũng quá là hay, ác cũng tột bậc và vượt khỏi tầm suy nghĩ của người thường. Là mẹ, tôi không tránh khỏi những lo lắng và suy nghĩ xa xôi khi con sống xa nhà...


Hôm cuối tuần, cả nhà đi ăn kem ở một tiệm nỗi tiếng vùng Pasadena, thấy trong tiệm chưng bày cho ngày lễ ma quỷ, tôi cũng bấm vài tấm hình vì thấy mấy cái mặt nạ đẹp. Nếu đừng có những hình ảnh cũng như hành động quỷ quái man rợ ngoài đời thì cũng không có gì đáng sợ lắm...

 




Chuyện con đi học xa nhà ... sẽ còn nhiều thứ để lo ...


Nguyệt Hạ

Tháng 9, 2015
 
 


Ct.Ly 18.09.2015 04:45:57 (permalink)
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 13 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 188 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9