Geology Hut @ Glacier Point - Yosemite
Năm Thứ Hai
Mùa hè đi qua. Con đã vào trường cho năm học mới. Từ chỗ ngừng xe con đi một mình vào phòng, trong lòng tôi có cảm giác lạ, phần yên tâm, phần lo lắng.
Mấy tháng nay hai mẹ con làm được vài việc trong nhà, ngoài vườn, cũng vui vui. Cho con tập làm những thứ mới lạ, chưa bao giờ biết đến, nhờ mẹ nói nhiều chỉ dẫn kỹ nên con làm được và khá. Những tuần lễ hai mẹ con đi bơi hàng ngày qua thật nhanh. Rồi làm món ăn này khác, con khá hơn trong việc chiên trứng ăn sáng, làm oatmeal, nướng bánh mì... Tôi nấu bếp mấy mươi năm, cứ nghĩ rằng chuyện dễ ợt, nhưng không phải vậy. Đối với con, làm gì cũng từ từ, chậm rãi và nhớ kỹ từng bước, làm gì trước, làm gì sau. Ngay cả rắc muối vào trứng, hay vào oatmeal, con cũng nhớ mấy lần... Nói ra thật buồn cười, khi con hỏi mẹ cho bao nhiêu muối, bao nhiêu tiêu vào trứng, tôi ngớ ra, có bao giờ đong đếm mà nhớ. Chỉ nói chừng chừng, con cầm lọ muối rắc khoảng ba hay bốn lần là được, tiêu xay khoảng hai hay ba vòng là đủ. Con hỏi cần mấy phút cho trứng chín? tôi nói nhắm chừng mặt trứng vừa khô là được, (có bao giờ tôi canh giờ đâu mà biết.) Có lần cho con xắt hành tây nấu sốt cà làm spaghetti, con bị cay mắt, nước mắt ràn rụa, vừa làm vừa "khóc", thật thương. Con bảo, thôi con không nấu món này vì không chịu được cay mắt quá. Tôi chỉ muốn con biết làm thức ăn sáng phòng trường hợp cần, chứ tôi vẫn trả tiền để con đến "tiệm ăn" của trường.
Tuần lễ trước khi vào trường, con bắt đầu buồn vì sẽ không ở nhà hàng ngày với bố mẹ. Con là người thích không khí gia đình. Con thích ngồi ăn chung và nói chuyện với nhau. Hàng ngày, làm gì cũng chung, đi đâu cũng đi chung, ăn uống gì cũng có đủ mọi người. Con đến trường, sống với bạn chung phòng, dù tính tình hiền lành và vui vẻ với nhau nhưng không phải là bạn thân từ trung học. Có bạn thân học trường khác, có bạn thân học cùng trường nhưng môn khác nên chỉ có dịp gặp nhau vài lần một tuần.
Trường đại học ở đây tổ chức chuyện ăn ở cho các em hay lắm. Năm đầu các em sống trong dorm, khoảng 60 đến 80 em một căn nhà lớn, có một căn bếp và tủ lạnh dùng chung. Mỗi phòng hai em, bốn phòng chia một nhà tắm. Các em không phải lo chuyện dọn dẹp ở khu vực chung, chỉ phải giữ sạch sẽ trong phòng riêng và thu dọn khi dùng bếp hay phòng tắm. Trong căn nhà đó luôn có một người lớn trông coi các em, giúp đỡ những khi cần và giữ trật tự. Căn nhà có cửa trước, cửa sau luôn khóa kín, mỗi em có chìa khoá riêng. Có phòng khách với TV, có đàn piano cho các em tập. Có phòng để máy giặt máy sấy. Nói chung mọi thứ đều trong nhà và khóa cửa đàng hoàng. Điều rất hay của năm đầu dù ở trong dorm các em vẫn có không gian riêng của mình nhưng học cách sống và tôn trọng người khác bằng cách giữ luật lệ chung.
Năm thứ hai, trường cho các em ở những căn riêng bên ngoài (không nằm trong căn nhà lớn.) Mỗi căn hai phòng ngủ, mỗi phòng hai em. Trong đó có phòng khách, nhà bếp, phòng ăn và phòng tắm. Mỗi căn như vậy nằm riêng biệt một mình, lối đi thẳng từ ngoài vào. Trong khu này có khoảng trên 200 căn với cây cao bóng mát, bãi cỏ xanh mướt và lối đi sạch sẽ bao quanh. Phòng khách có cửa patio, phòng ngủ có cửa sổ nhìn ra sân cây cỏ dịu mắt và yên lành. Khu nhà này có trung tâm cho các em đến học bài, mở cửa 24 tiếng. Có phòng cho các em đến tập thể thao, có sân chơi bóng rổ, và có một cửa hàng bán đủ các thứ cần thiết. Tôi nghe các em khen cửa hàng đó bán nhiều mặt hàng giá cả rẻ như Costco nhưng số lượng nhỏ. Thật chu đáo. Phần lớn các em nấu ăn đến đó mua những gì thiếu, quên mang theo từ nhà. Phòng giặt có máy giặt máy sấy nằm trong căn nhà khác. Những người điều khiển khu nhà cũng ở trong những căn riêng của họ. Mọi thứ tiện nghi như vậy nhưng năm này các em phải tập sống theo kiểu người lớn hơn một chút. Sống với ba người cùng nhà, hy vọng các em sẽ biết cách chia việc để giữ căn nhà của mình sạch sẽ tươm tất. Bên cạnh đó các em sẽ đụng phải chuyện thực tế là mua những thứ lặt vặt trong bếp, trong phòng tắm và vật liệu chùi dọn nhà cửa, ai sẽ mua và tiền bạc chi phí sẽ chia nhau như thế nào... Tôi hy vọng các em sẽ học được nhiều thứ với cách sống thế này. Đây cũng là bước kế tiếp cho các em thực tập để khi ra trường có thể sống chung với người lạ.
Cuối tuần chúng tôi chở con đến trường, mang các thứ vào xong, chở con đi ăn tối rồi trả con về phòng. Nhìn con đi một mình từ bãi đậu xe vào, gần đến cửa con quay lại vẫy tay, chính lúc này tôi thấy nao nao và không yên tâm. Đèn chung quanh soi sáng lối đi nhưng có quá nhiều cây lớn rậm rạp, bóng tối cũng không thiếu. Tôi bắt đầu nghĩ đến lúc con đi học về tối, nếu có gì vv... và vv.... Ai dà... làm mẹ và lo lắng. Có lúc nào ngưng được...
Nguyệt Hạ
Sept 20, 2016