TÂM TÌNH
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 13 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 188 bài trong đề mục
Ct.Ly 30.03.2012 03:53:07 (permalink)
#16
    Nguyệt Hạ 09.05.2012 01:13:02 (permalink)


    Trích đoạn: dang son


    KHOẢNG KHẮC





    __________________________






    Bây giờ là đêm - 23.50 pm trên góc đồng hồ của máy -

    Đáng lẽ tôi đã đi ngủ sau một ngày khá dài của việc làm.Vậy mà tôi chưa ngủ được vì có diều để viết sau những vui buồn của đời sống.


    Đời sống ư ?

    Có khi vui ,rất vui .Có khi mỏng manh,mong manh như chiếc lá rơi.


    Trước khi nói về sự buồn bã,tôi xin nói về cái vui trước :


    Hôm nay là ngày sinh nhật của một người bạn lớn tuổi- Người việt đã sinh sống ở xứ Lào từ trẻ - 70 tuổi của anh đẹp lắm.Anh hồng hào,tráng kiện,vui vẻ,thoải mái và sung túc trong đời sống.Quan niệm của anh là hãy sống bình thản và hãy hiền hoà với bao người chung quanh.

    Bữa tiệc sinh nhật có hơn 30 người thân được tổ chức từ 12 giờ trưa và sẽ chơi với nhau đến tối. Như mọi lần,vì việc làm nên tôi đến muộn và sẽ vui muộn.

    Xe trờ tới đầu đường thì thấy hai chiếc xe cứu thương chớp đèn đậu chắn ngay đường nhà anh.Tôi tắt máy,xuống xe và đoán có chuyện chẳng lành.Say sưa ,quá chén rồi ngã té chăng ?

    Câu trả lời đến rất nhanh khi bước vào cổng.Có người nói là có bà bạn bị kích ngất tim và ngã lăn quay trên piste nhạc.Bà đang nhảy twist,đang tươi cười.

    Tất cả mọi người ngồi xúm quanh nhau ở ngoài vườn hừng hục gió lạnh buốt.Ở trong phòng khách thì các y sĩ đang làm hô hấp cấp cứu ,chỉ có chồng bà đến muộn với hai đứa con trai đang ở cạnh bà.

    Khi bác sĩ lắc đầu thì hai đứa con trai ngồi bệt xuống đất khóc nức nở.Có mấy người ôm lấy chúng vỗ về.Gió đổi cơn lạnh buốt.Ly rượu vang trên tay tôi lạnh buốt.Lạnh và cũng rất ấm như hình ảnh ông chồng quỳ xuống,gục đầu bên thi hài của vợ.

    Tôi chỉ biết ngắn gọn chia buồn với người chồng và xoa đầu hai thằng con đang khóc.Sự mất mẹ là điều đau đớn.Mình biết nói gì ?

    Xe nhà đòn đến chở xác người đàn bà đi.Ai cũng nói đây là một cái chết rất đẹp vì đang sung sướng vui đùa.Đẹp thì đẹp nhưng cũng rất xấu vì bà chết đúng ngày sinh nhật của đứa con trai út .Nó ngồi gục đầu ,lặng thinh.



    --

    Mọi người lục đục ra về.Chỉ còn một nhóm khoảng 15 người ở lại.

    Không khí trầm đi trong một chốc rồi lại náo động trong bữa ăn tối.Người người nói đến sự sống và cái chết.Chết trong lúc đang sung sướng là điều hạnh phúc


    Có Cậu bạn rên lên khi ăn :

    - Em xin ! Em xin đổi đề tài được không ? Nói cái gì cho vui hơn một tí há ?

    Tôi ngừng đũa,nhìn cậu :

    - À há.Nếu chú muốn vui thì anh sẽ tặng chú những điều vui.


    Thế là tôi làm mọi người cười vui để bầu không khí nhẹ nhàng trở lại.


    Anh chủ nhà ngày sinh nhật 70 nói trong cái cười :

    - Thằng em này nói thì con kiến trong hang cũng phải bò ra...


    Tôi cười nhẹ.Chẳng thấy con kiến nào bò ra nghe tôi nói.Tôi chỉ nghĩ mình đang làm một bổn phận nhỏ nhoi của một người bạn : Mang điều vui.Đừng mang đến điều buồn bã.


    Ai nấy đều có một nụ cười. Buổi tối qua nhanh với từng mẫu chuyện thân tình và ấm áp.Không ai để nhạc nhưng đã có những tình thân ấm cúng giữa người và người để thay thế.



    --


    Bây giờ là 12.15 pm.


    Tôi ghi lại những dòng này với hình ảnh hai đứa con ngồi gục đầu bên xác mẹ hiền.

    Tôi nghĩ là tôi đang cay ở mắt khi viết.Cái mặt nạ làm hề của tôi rơi xuống vỡ tan khi mình đối diện với chính mình.

    Vì thế - Tôi viết - Viết để.......







    đăng sơn.fr

    15/04/2012






    Trích đoạn: dang son


    Tôi chỉ biết ngắn gọn chia buồn với người chồng và xoa đầu hai thằng con đang khóc.Sự mất mẹ là điều đau đớn.Mình biết nói gì ?

    Xe nhà đòn đến chở xác người đàn bà đi.Ai cũng nói đây là một cái chết rất đẹp vì đang sung sướng vui đùa.Đẹp thì đẹp nhưng cũng rất xấu vì bà chết đúng ngày sinh nhật của đứa con trai út .Nó ngồi gục đầu ,lặng thinh.




    đăng sơn.fr







    Anh Đăng Sơn thân mến,


    Câu chuyện xảy ra thật nhanh và có lẽ câu hỏi "tại sao..." sẽ được lập đi lập lại....


    Tuy nhiên NH thấy có một điều hơi lạ ở đây, nếu hôm nay là ngày sinh nhật của cậu con trai út, thì sao bà mẹ lại không ở nhà mừng sinh nhật con mình mà lại đi dự sinh nhật người khác từ trưa đến tối?


    Nếu có người mẹ như vậy thì quả thật là tôi nghiệp cho những đứa con ....


    Thắc mắc vậy thôi, nhưng NH cũng biết đây là chuyện người ta, mình ở ngoài thì không thể nào biết được chuyện nội bộ phải không anh....


    Vài hàng góp ý với anh....


    Nguyệt Hạ

    15/04/2012




    #17
      Nguyệt Hạ 09.05.2012 01:14:17 (permalink)



      Trích đoạn: dang son




      ** KHOẢNG KHẮC ngắn như Câu Chuyện


      ______________________________________________





      Ở đời,và tuỳ theo thế đứng để nhìn nhận một sự việc thì đàn bà và đàn ông có những cách nhìn khác nhau.Khi nhìn việc ở một khía cạnh thì dĩ nhiên là chỉ thấy việc qua một phía.

      Với sự nhạy cảm, có khi người đàn bà dùng trực giác để xét việc và sẽ lý luận theo cách riêng của họ.Đưa ra một ý kiến theo cái nhìn riêng mà không soi xét theo các phía cạnh khác thì có thể hiểu sai vấn đề.

      Chữ kép " Có Khi " này cũng dùng được cho cả hai phái nữ và nam.Theo cách thức của Thuật Tư Tưởng thì trước khi nói về một sự việc thì ta nên có đủ dữ kiện để xem xét qua cách thức tìm hiểu,so sánh và sự phán đoán sẽ đến sau cùng.

      Thử lấy một thí dụ nhỏ để dẫn chuyện như sau : Khi nghe xong một câu chuyện về sự sô sát giữa 2 người,là người ngoại cuộc thì ta nghe và đưa ý kiến .Có thể ta chẳng biết ai phải ,ai trái trong câu chuyện...Như thế,ta có nên nghiêng về một phía vì tình cảm mà phán đoán hay không ?


      Bởi thế,khi nhận định về một vấn đề nào đó tuỳ theo nặng hay nhẹ,người chứng kiến để viết nên hết sức thận trọng.

      Thận trọng là một điều cần thiết để không hiểu sai và đi sai con đường mình muốn đi.

      Viết cũng là một cách tìm đường để đi.Ta đi đâu ? Sẽ đến đâu ?




      đăng sơn.fr







      _________________________






      @ - Chào Nguyệt Hạ -



      Khi em thắc mắc để đặt câu hỏi liên quan đến câu chuyện về KHOẢNG KHẮC :

      "
      .... Câu chuyện xảy ra thật nhanh và có lẽ câu hỏi " tại sao..." sẽ được lập đi lập lại....

      Tuy nhiên NH thấy có một điều hơi lạ ở đây, nếu hôm nay là ngày sinh nhật của cậu con trai út, thì sao bà mẹ lại không ở nhà mừng sinh nhật con mình mà lại đi dự sinh nhật người khác từ trưa đến tối?


      Nếu có người mẹ như vậy thì quả thật là tội nghiệp cho những đứa con .... "





      -------



      Tôi xin trả lời cho Em như sau : Buổi sinh nhật của ông bạn được tổ chức vào buổi trưa.Bà mẹ đi dự và sẽ về ăn sinh nhật của con trai út vào buổi tối vơí bạn bè - ( theo lời kể lại của một vị bạn khác )


      Và khi em viết :

      " Nếu có người mẹ như vậy thì quả thật là tội nghiệp cho những đứa con .... "



      Em biết không ? - Câu viết như trên của em có thể làm tôi nổi cáu... Nhưng thôi,nghĩ lại thì em không phải là em gái, cũng không phải là một người yêu của tôi..Tôi nổi cáu với em làm gì khi nghĩ rằng em là một người viết khá nóng tính để suy việc ( ? )

      Step by Step - Từng bước - Từng bước là một khẩu hiệu và là kim chỉ nam của riêng tôi khi viết và diễn đạt.

      Văn và cách viết truyện ngắn của Nguyệt Hạ đã rất gọn ghẽ,ngăn nắp,chỉnh tề - Thế nhưng tôi biết,tôi sẽ có vài điều để có thể Húc em khi em cứ phán đoán với câu hỏi của em như thế.


      Vài hàng để trả lời em.Tôi chúc em dịu hơn,hiền hơn khi đặt câu hỏi với tôi nhé.

      Sẽ có một ngày nào đó,tôi sẽ vào chủ đề Thơ Thẩn của em để thử làm thơ đường và tôi nghĩ,tôi sẽ dùng chữ nghĩa như để đánh cờ tướng vơí em.


      Vui nhé em .




      nđs.

      15/04/2012








      Anh ĐS thân mến,


      Đọc lại hai bài viết của anh, NH thấy có vài điều muốn viết thêm.


      Dĩ nhiên là phái nam và phái nữ có hai cái nhìn hoàn toàn khác biệt nhau. Và cũng từ đó mới có chuyện để nói, chứ nếu giống nhau thì đời này có lẽ nhàm chán lắm.



      Trích đoạn: dang son

      .....Theo cách thức của Thuật Tư Tưởng thì trước khi nói về một sự việc thì ta nên có đủ dữ kiện để xem xét qua cách thức tìm hiểu,so sánh và sự phán đoán sẽ đến sau cùng.




      Trong câu chuyện Khoảng khắc, nếu anh đưa ra đầy đủ dữ kiện thì.... đã có nhiều cái nếu khác, ( ôi sao mà NH thích chữ NẾU ghê...) theo ý của NH.


      1.Cái NẾU thứ nhất,

      Nếu anh đừng viết câu, "Bữa tiệc sinh nhật có hơn 30 người thân được tổ chức từ 12 giờ trưa và sẽ chơi với nhau đến tối."

      ... Thì NH đã không có ý kiến gì.


      2. Cái NẾU thứ hai,

      Nếu anh viết thêm câu, "Buổi sinh nhật của ông bạn được tổ chức vào buổi trưa.Bà mẹ đi dự và sẽ về ăn sinh nhật của con trai út vào buổi tối vơí bạn bè - ( theo lời kể lại của một vị bạn khác ) "

      ... Thì NH đã không thắc mắc gì.


      3. Cái NẾU thứ ba,

      Nếu anh đọc kỹ câu viết của NH, " Nếu có người mẹ như vậy thì quả thật là tội nghiệp cho những đứa con .... "

      NH chỉ viết cho trường hợp chung chung chứ không ám chỉ ai, đây là một ý kiến khách quan của một người mẹ khi nghĩ đến những đứa con NẾU bị bỏ rơi....

      ... Thì anh đã hiểu rõ ý của NH.



      4. Cái NẾU kế tiếp,

      Nếu anh có đọc câu cuối NH viết, "Thắc mắc vậy thôi, nhưng NH cũng biết đây là chuyện người ta, mình ở ngoài thì không thể nào biết được chuyện nội bộ phải không anh.... "

      ... Thì có lẽ đã không có gì để bàn cãi thêm.


      ... Những cái Nếu tiếp theo,


      - Nếu anh muốn HÚC ... thì có lẽ NH phải dùng đến tấm khăn đỏ chị Ct. Ly đã tặng NH hôm nọ.


      - Nếu anh HÚC ... thì NH sẽ treo tấm khăn đỏ lên đầu hàng, để anh tha hồ HÚC một mình và sẽ chiến thắng 100%, khi ấy có lẽ anh sẽ vui vẻ thoải mái và không còn muốn húc ai nữa....


      - Nếu anh muốn vào trang Thơ Thẩn để làm thơ Đường Luật ... thì NH xin mời anh cứ tự nhiên và NH cũng sẽ để anh làm thơ một mình, vì NH chưa bao giờ biết làm thơ ĐL với chữ nghĩa như chơi cờ tướng cả. Cũng có thể sau khi anh làm loại thơ đó, NH có thể học được cách mới để làm thơ chăng?


      - Nếu anh đã đưa ra đầy đủ dữ kiện trong bài viết Khoảng Khắc, để NH có thể xem xét, tìm hiểu, so sánh ... thì có lẽ NH đã không mang tiếng là người nóng tính.


      - Nếu NH vào đọc bài của anh và im lặng đi ra, không hỏi han théc méc gì .... thì chắc đã không bị mang tiếng là một người viết khá nóng tính khi suy việc (?)



      ... thêm cái NẾU nữa,

      -Nếu NH không vào trang của anh đọc bài ... thì chắc NH đã không phải lý sự cùn, chuyện không có gì mà ầm ỉ, phải không anh???

      ....



      Đến đây thì NH đã bị tẩu hoả nhập ma rồi, NH phải chạy ra khỏi nơi đây, ở lại thêm nữa chắc NH sẽ bị chóng mặt và ngã lăn đùng ra, sợ rằng có người phải gọi cấp cứu thì phiền hà lắm.


      Chúc anh luôn vui khỏe để tiếp tục húc.
      Tất cả chỉ cho vui thôi anh nhé.


      Thân mến,
      NH



      * NH phải quote lại hai bài viết của anh nơi đây, sợ nhỡ anh nổi nóng lên xoá bài thì chữ nghĩa của NH đứng một mình bơ vơ lắm.

      16/04/2012


      #18
        Nguyệt Hạ 09.05.2012 01:26:32 (permalink)


        Trích đoạn: dang son


        -



        VỚI NHỮNG CHỮ .... " NẾU " ___


        ____________________________________




        Hay thật vơí đôi diều của chữ nghĩa ! Mỗi ngày,có thêm vài điều để ghi nhận và có thể học hỏi.

        Mỗi buổi sớm,sắp xếp xong những thứ việc,tôi luôn dành cho mình một khoảng khác để đọc dây đó và có thể viết một vài điều khi đọc xong ( nhưng chưa chắc gì đã tiêu hoá hết sau khi đọc )

        Ở những trang webs,tôi tìm được một vài điều thú vị khi khám phá ra một vài cây bút rất thông minh và bén nhạy.

        Thử hình dung đến một khuôn mặt,một ánh mắt trước màn ảnh,tôi nghĩ đến những ngón tay thoăn thoắt gõ trên phím chữ .Bài viết một khi đã gõ xong,được tải đi thì lại có thêm đôi điều thú vị khác : < Đó là nhận được lời góp ý hay những câu trả lời.

        Và trong sự yên ả của một góc sớm,nghe thêm vài bài nhạc nhẹ,tôi có thể viết đôi điều....

        Viết để : ----------------------




        đăng sơn.fr




        __________________



        @ NguyệtHạ !


        Tôi nghĩ rằng em là một cây bút rất thông minh và có nhiều máu khôi hài.

        Và tôi cũng sẽ loại bỏ cái ý nghĩ hung hãn khi muốn húc em bằng chữ.

        Như thế,biết đâu câu " hoà bình trên hết " sẽ mãi mãi có ý nghĩa.Chúc em vui vẻ khi hoà bình vơí tôi.




        nđs.

        16/04/2012





        Hy vọng là sẽ có hoà bình.

        #19
          Nguyệt Hạ 09.05.2012 01:38:08 (permalink)

          GÔ DẤU CHỮ VIỆT


          Có bao nhiêu chuyện xảy ra với bộ gõ dấu tiếng Việt trên bàn phím ?


          Con trai sanh ở Mỹ, rất thích nói và viết tiếng Việt, hôm nọ con gởi cho mẹ vài hàng,

          - Con đang ở truồng,


          Hết hồn, mẹ hỏi lại thì con trả lời bằng tiếng Anh,

          - I am at school

          thì ra con không rành bỏ dấu tiếng Việt nên đã để dấu sai.



          Hôm nọ nhận được một cái email của chị bạn. Có câu như vầy,

          .... nhưng da85t mình làm người ....



          Tôi giật mình, đàn bà con gái thường không hỏi tuổi nhau, và cũng không ai muốn nói ra cho người khác biết tuổi thật của mình. Trừ khi đã quá lão nên không còn dấu nữa.

          Tôi không biết tuổi thật của chị bao nhiêu, như thấy chị viết như vậy thì thấy chị đáng nể thật. Đã bằng ấy tuổi rồi mà hàng ngày hàng đêm vẫn lọc cọc gõ computer để viết bài trên mạng...

          Tôi gởi mail hỏi lại chị thì ra lỗi tại bộ gõ dấu tiếng Việt. Đọc câu trả lời chị mà thở ra. Tôi hay chọc ghẹo đùa giỡn với chị, nghĩ là chị trẻ trung, chứ nếu với một bà lão 85 thì có lẽ tôi không dám giỡn mặt !



          Hôm nay lại thấy một vụ gõ dấu ra số nữa. Đọc đoạn dưới đây,

          "...Mới xa Huế có 5 năm mà CtLy qutuo61o61t, vì chỉ ghé và ở lại Huế có 2 ngày thôi...."


          Có phảI người viết 61t không ? Chị CtLy ơi cho em biết có phải tuổi thật không nhé ? Théc méc lắm lắm ....





          #20
            Ct.Ly 09.05.2012 01:56:44 (permalink)
            #21
              dang son 21.05.2012 01:35:36 (permalink)
              .






              THƯ CHO MỘT NGƯỜI BẠN VIẾT tên là " Nếu "




              ________________________________________





              Chào Cô bạn Viết .



              Dĩ nhiên rồi,cô người viết đã một lần đã " khều " tôi và đã thắc mắc trong một bài viết của tôi không có cái tên là Nếu. ( : Nếu anh viết rõ ràng thì tôi không hạch hỏi và thắc mắc ..Nếu và Nếu .... ) Nhưng tôi vẫn thích gọi Nguyệt Hạ là Cô Nếu.


              Vậy mà thấy vui.
              Hôm nay bận quá nên vào thăm vơí vài chữ thôi.

              Hẹn sẽ trở lại thăm cô " Nếu " sau.



              đăng sơn.fr

              #22
                Nguyệt Hạ 21.05.2012 08:22:47 (permalink)




                Dạ thưa anh Đăng Sơn.fr


                Nguyệt Hạ cũng vui khi anh gọi NH với tên mới "Cô Nếu".


                Nếu (lại nếu nữa) anh tỉnh táo gõ chữ đúng đắn đàng hoàng thì Cô Nếu bình thường.

                Nếu anh mệt mỏi gõ nhầm chữ N thành M thì cô Nếu trở thành cô Mếu thì....hết vui.


                Đàng nào thì anh cũng sẽ mất thì giờ với cô ấy. Bình thường cô ấy sẽ có nhiều cái NẾU khác để hỏi anh, anh phải giải thích. Làm cô ấy trở thành Cô MẾU thì anh cũng phải dành thời gian để dỗ dành đấy. Có ai mà muốn thấy cô bạn mếu máo cả ngày phải không ạ?



                Mong anh sẽ luôn vui khi ghé vào trang của Cô Nếu.


                Thân mến,
                Nguyệt Hạ



                #23
                  dang son 21.05.2012 16:45:48 (permalink)






                  .




                  NẾU ( - - - - - )



                  ________________________________





                  Chữ nghĩa có điều để vui.Nếu cắt hẳn ba mẫu tự C.H.U thay vì viết thẳng là CHỮ thì chữ không có ý nghĩa nữa.Chữ chỉ tròn vẹn ,đầy đặn khi có Nghĩa.Vì thế người ta hay nói chữ và nghĩa phải đi đôi vơí nhau.Trong Chữ Nghĩa có chữ Tâm Tình.

                  Ở chủ đề Tâm Tình của cô người viết tên Nếu có những bài viết mà ( nếu ) tôi không dùng thì giờ để đọc thì cũng chẳng biết cô người viết đã viết gì,đã nghĩ gì trong những cuộc đi chơi xa hoặc là những lá thu tâm tình cùng bạn....


                  Ở đời này,người ta thấy thiếu nhiều thứ lắm : Thiếu tình,thiếu tiền,thiếu thời gian.Và người ta có lắm khi đặt câu hỏi :

                  Phải chi tôi có thêm tiền,thêm tình,thêm thì giờ,thêm bạn và thêm.....

                  Nếu cứ ngồi mà Thêm như thế thì sẽ không bao giờ mình có đủ những điều mình muốn.Nếu cứ lẩm cẩm để đánh vòng đi dạo với những câu hỏi cho cuộc đời mình thì thời gian sẽ vuột chạy.Thời gian là một vòng tròn,nó đã như một người tình ham hố vui đâu chầu đó rồi cao xa bay chạy....

                  Đã có lúc,tôi cũng hay lẩm cẩm để dùng chữ NẾU. Giả tỷ như :

                  - Nếu trái đất này chỉ có sự hoà bình và lòng công bằng bác ái thì.....

                  - Nếu ở xã hội này ,ai cũng ý thức được công việc,trách nhiệm và chỗ đứng của mình ở các lãnh vực gia đình,học đường,việc giáo dục con trẻ thì ....

                  - Nếu những nhà lãnh tụ biết có đức độ,biết hy sinh để lo cho đất nước và con dân thì....

                  - Nếu từng người trong chúng ta biết hạn chế sự tiêu thụ và viết cách bảo nhau để bảo vệ môi trường thiên nhiên thì.....


                  Mà thôi.Thôi mà.Cứ với những chữ NẾU và sau đó là chữ THÌ như thế thì có ngồi gõ chữ mờ người đến khuya nay thì cũng sẽ không bao giờ dứt để có thể ra một quyển sách mang tên là : NẾU.



                  Cô bạn viết !

                  Tôi không có cái tham vọng ấy,tôi không thích có quyển sách tên là NẾU như thế.Chữ Nếu nghe như có điều gì trắc trở trong cái nghĩa rất hạn chế.Nếu và nếu - Nếu không xong thì sẽ Mếu !


                  Chữ nghĩa của con người có khi kinh khủng lắm.Chỉ cần láu táu viết sai một mẫu tự thì sẽ có chuyện chẳng lành.Mếu là một động từ lấy ra từ Mếu Máo ( con nhỏ phụng phịu mếu máo đòi quà mẹ,ông chủ mếu máo sa thải nhân viên để đóng cửa hãng xập tiệm,gã nhân tình mếu máo khi người yêu của hắn đi lấy chồng ...vân vân và vân vân.... )

                  Chữ nghĩa của ngôn ngữ việt có dấu để làm rõ chữ.Có lần ai đó đuà nghịch đã viết một dọc chữ không bỏ dấu ở một cái mail gửi cho nhau và câu chuyện ấy đã được tải đi một vòng thế giới của net.Chữ của người Pháp cũng có khi có dấu ,có khi không . Pháp có cái nhà bán đồ đạc tên là Bayle - Người mình trớ đi là Bảy Lé. Pháp có nhà bán đồ trang trí ly tách,khăn bàn tên là Lethu,mình đọc trại đi là LệThu hoặc họ có cái tên họ ông bà cha mẹ đặt là Coulon - thế mà lại có kẻ láo lếu tinh nghịch đọc và phát âm trọng trẹo đi khiến người đàng hoàng phải đỏ tía mặt mũi.

                  Lắm khi tôi ngẫm nghĩ thấy buồn cười.Cười để đời có cái mà vui.Và như thế,chữ nghĩa cũng có thể giúp ta vui và ta cần yêu nó.Nếu không có chữ nghĩa,không còn người viết và người đọc thì chữ nghĩa chỉ là món vô dụng.

                  Nếu không có sự đồng cảm khi đọc thì sẽ không có luồng điện tâm giao.Người hát,người chơi đàn cần có người nghe .Ông Beethoven nếu không bị điếc từ bé thì có lẽ ông sẽ không thể nào có những bản nhạc bất hũ khi nghĩ đến người yêu để sáng tác.

                  Ở đời,có nhiều chữ Nếu để thắc mắc và tìm câu trả lời.Giả như cô người viết không quờ quạng ,cập bờ lờ đọc một bài viết để thắc mắc và bị " húc " thì có lẽ muôn đời cái câu hỏi vẫn không có sự trả lời.

                  Một bà mẹ trẻ nếu không đặt câu hỏi như sau :

                  - Nếu ta bỏ con để đi theo nhân tình thì con ta sẽ ra sao trong cảnh gà bố nuôi con ?

                  Thì.......


                  Những người tập tành yêu nhau nếu không đặt câu hỏi như sau :

                  - Nếu chúng ta không biết cách dẹp bỏ cái tôi riêng để chung sống và xây dựng thì....


                  Tại sao lại cứ Nếu - Nếu và Mếu như thế ?


                  - Đơn giản thôi theo cái nghĩa ắt có và đủ.Điều kiện chỉ có thể đáp ứng nếu ta hội đủ điều kiện khi xem xét nó qua nhưng khía cạch và sự cho phép của khả năng . Nếu ta không đủ sự ắt có ấy thì ta loại bỏ chữ Nếu ( đòi hỏi ) của mình.

                  Chuyện có gì khó hiểu lắm chăng ?

                  * Ông đem lòng đi yêu một cô tài tử điện ảnh sau khi đã là fan của cô ấy.Anh không bao giờ lấy được cô thì anh nhăn nhó đau khổ.Vì anh biết rõ một điều : Nếu anh không nổi tiếng và có chỗ đứng ngang hàng vơí cô thì yêu cầu anh cất chữ NẾU ấy vào nhà kho.

                  * Một Whisney Houston nếu không có một thiên tài ở giọng hát đầy sức sống thì cô sẽ không bao giờ đạt lên chỗ chót vót của hào quang và nếu như cô đừng thả đời mình theo những thác loạn thì.....


                  Biết là như thế.Đặt để chữ Nếu thì chúng ta đoán được điều gì có được và xảy ra sau chữ Thì và mấy cái dấu chấm ( Thì ...... ) -



                  Trở lại cái chuyện viết lách thì có điều để buồn vui.Hai thái độ này còn tuỳ thuộc vào điều mình muốn diễn đạt và còn tuỳ vào sự cảm nhận từ phía người đọc.Có vài người viết văn,làm thơ lý sự : Chữ nghĩa là một trò chơi - Làm thơ là sáng tạo ,là luyến láy đánh vật vơí ý tứ,chữ nghĩa.Viết văn là cách thức hành lạc với đầu óc trí tuệ.

                  Trong thế giới của chữ có những luồng ánh sáng và những bóng tối.Người viết có phương cách rọi đèn vào khoảng tối nhất từ vực thẳm tâm hồn của mình.Ánh đèn của họ mạnh hay yếu ớt lu mờ là do tâm thức và sự trưởng thành của tư tưởng.Nếu chịu khó lý luận như thế thì khi viết,ta nên đặt lại sự suy nghĩ và xem xét lại kỷ thuật viết của mình.



                  Cô bạn viết !


                  Đọc đến đây,nếu cô đã mỏi mắt thì xin cô ngừng đọc.Vì đọc nhiều cũng có thể làm loãng đi chất xám của mình.Với đôi mắt díu lại thì có khi ta đọc nhầm và ta có thể bị rầy la và bị Húc.


                  Thấy rải rác trên mạng Net,có nhiều người rất lơ đãng khi viết và khi đọc.Viết gì ? Đọc gì ? Có những người viết rất hăng tiết vịt và thích đánh đấm với chữ nghĩa.Và như thế,lắm khi chữ nghĩa bị méo mó và bị thương phải cần sự băng bó. Có khi,tự thấy,tự xưng tội là tôi cũng có thể nằm trong những loại người như thế.Tôi quên đi sự hiền lành nhẫn nhịn khi tôi nổi doá và lên đạn bằng chữ.

                  Viên đạn chữ bắn ra khỏi nòng thì không thể nào lấy lại theo kiểu bút sa gà chết.Một ông đồ nho có cái thâm thuý riêng của một kẻ sĩ đối với hạng thất phu và ông đã viết.Viết như một cách hạ thủ.Kẻ thất phu khi nhận ra điều sai lầm của mình thì đã quá trễ.


                  Từ câu chuyện ấy,tôi,có khi ngừng gõ trên phím chữ để nghĩ lại đôi điều :
                  Khi người ta đọc và không hiểu mình là do lỗi của người hay là lỗi nơi mình ? Khi quá độ,nhỡ tay,nhỡ chân húc ai bằng chữ thì làm cách nào để băng bó cho người ta ? Và có nên nhẹ tay,nhẹ mình nhẹ mẫy với họ hay không ?


                  Tôi đang mỏi những ngón tay trên bàn phím.Trời buổi sớm đang mưa bên ngoài.Tôi tìm thấy nhiều điều vui khi tâm tình bằng chữ.Chữ của cô bạn viết đã mang đến cho riêng tôi một niềm vui nho nhỏ.Vì nhạy cảm,vì sự thông minh của một kiểu cách khôi hài.


                  Vài hàng thăm cô bạn viết.
                  Và tôi biết mình sẽ ký một cái hợp đồng thuận thảo vơí cô.




                  đăng sơn.fr

                  * Trích từ VIẾT ĐỂ LÀM GÌ -




                  ----------------



                  @- Nguyệt Hạ !


                  Hãy nhận lấy bài viết này như một món quà tinh thần sau khi em đã khều tôi để xém bị tôi húc đau.

                  Tôi còn nợ em một vài bài thơ Muối theo kiểu đánh cờ tướng.

                  Trong khi chờ học cách làm thơ Đường Ngọt,tôi xin chúc em ngoan và vui.



                  nđs.










                  _________

                  #24
                    dang son 21.05.2012 16:59:29 (permalink)


                    Trích đoạn: dang son

                    .




                    NẾU ( - - - - - )



                    ________________________________





                    Chữ nghĩa có điều để vui.Nếu cắt hẳn ba mẫu tự C.H.U thay vì viết thẳng là CHỮ thì chữ không có ý nghĩa nữa.Chữ chỉ tròn vẹn ,đầy đặn khi có Nghĩa.Vì thế người ta hay nói chữ và nghĩa phải đi đôi vơí nhau.Trong Chữ Nghĩa có chữ Tâm Tình.

                    Ở chủ đề Tâm Tình của cô người viết tên Nếu có những bài viết mà ( nếu ) tôi không dùng thì giờ để đọc thì cũng chẳng biết cô người viết đã viết gì,đã nghĩ gì trong những cuộc đi chơi xa hoặc là những lá thư tâm tình cùng bạn....


                    Ở đời này,người ta thấy thiếu nhiều thứ lắm : Thiếu tình,thiếu tiền,thiếu thời gian.Và người ta có lắm khi đặt câu hỏi :

                    Phải chi tôi có thêm tiền,thêm tình,thêm thì giờ,thêm bạn và thêm.....

                    Nếu cứ ngồi mà Thêm như thế thì sẽ không bao giờ mình có đủ những điều mình muốn.Nếu cứ lẩm cẩm để đánh vòng đi dạo với những câu hỏi cho cuộc đời mình thì thời gian sẽ vuột chạy.Thời gian là một vòng tròn,nó đã như một người tình ham hố vui đâu chầu đó rồi cao xa bay chạy....

                    Đã có lúc,tôi cũng hay lẩm cẩm để dùng chữ NẾU. Giả tỷ như :

                    - Nếu trái đất này chỉ có sự hoà bình và lòng công bằng bác ái thì.....

                    - Nếu ở xã hội này ,ai cũng ý thức được công việc,trách nhiệm và chỗ đứng của mình ở các lãnh vực gia đình,học đường,việc giáo dục con trẻ thì ....

                    - Nếu những nhà lãnh tụ biết có đức độ,biết hy sinh để lo cho đất nước và con dân thì....

                    - Nếu từng người trong chúng ta biết hạn chế sự tiêu thụ và viết cách bảo nhau để bảo vệ môi trường thiên nhiên thì.....


                    Mà thôi.Thôi mà.Cứ với những chữ NẾU và sau đó là chữ THÌ như thế thì có ngồi gõ chữ mờ người đến khuya nay thì cũng sẽ không bao giờ dứt để có thể ra một quyển sách mang tên là : NẾU.



                    Cô bạn viết !

                    Tôi không có cái tham vọng ấy,tôi không thích có quyển sách tên là NẾU như thế.Chữ Nếu nghe như có điều gì trắc trở trong cái nghĩa rất hạn chế.Nếu và nếu - Nếu không xong thì sẽ Mếu !


                    Chữ nghĩa của con người có khi kinh khủng lắm.Chỉ cần láu táu viết sai một mẫu tự thì sẽ có chuyện chẳng lành.Mếu là một động từ lấy ra từ Mếu Máo ( con nhỏ phụng phịu mếu máo đòi quà mẹ,ông chủ mếu máo sa thải nhân viên để đóng cửa hãng xập tiệm,gã nhân tình mếu máo khi người yêu của hắn đi lấy chồng ...vân vân và vân vân.... )

                    Chữ nghĩa của ngôn ngữ việt có dấu để làm rõ chữ.Có lần, ai đó đuà nghịch đã viết một dọc chữ không bỏ dấu ở một cái mail gửi cho nhau và câu chuyện ấy đã được tải đi một vòng thế giới của net.Chữ của người Pháp cũng có khi có dấu ,có khi không . Pháp có cái nhà bán đồ đạc tên là Bayle - Người mình trớ đi là Bảy Lé. Pháp có nhà bán đồ trang trí ly tách,khăn bàn tên là Lethu,mình đọc trại đi là LệThu hoặc họ có cái tên họ ông bà cha mẹ đặt là Coulon - thế mà lại có kẻ láo lếu tinh nghịch đọc và phát âm trọng trẹo đi khiến người đàng hoàng phải đỏ tía mặt mũi.

                    Lắm khi tôi ngẫm nghĩ thấy buồn cười.Cười để đời có cái mà vui.Và như thế,chữ nghĩa cũng có thể giúp ta vui và ta cần yêu nó.Nếu không có chữ nghĩa,không còn người viết và người đọc thì chữ nghĩa chỉ là món vô dụng.

                    Nếu không có sự đồng cảm khi đọc thì sẽ không có luồng điện tâm giao.Người hát,người chơi đàn cần có người nghe .Ông Beethoven nếu không bị điếc từ bé thì có lẽ ông sẽ không thể nào có những bản nhạc bất hũ khi nghĩ đến người yêu để sáng tác.

                    Ở đời,có nhiều chữ Nếu để thắc mắc và tìm câu trả lời.Giả như cô người viết không quờ quạng ,cập bờ lờ đọc một bài viết để thắc mắc và bị " húc " thì có lẽ muôn đời cái câu hỏi vẫn không có sự trả lời.

                    Một bà mẹ trẻ nếu không đặt câu hỏi như sau :

                    - Nếu ta bỏ con để đi theo nhân tình thì con ta sẽ ra sao trong cảnh gà bố nuôi con ?

                    Thì.......


                    Những người tập tành yêu nhau nếu không đặt câu hỏi như sau :

                    - Nếu chúng ta không biết cách dẹp bỏ cái tôi riêng để chung sống và xây dựng thì....


                    Tại sao lại cứ Nếu - Nếu và Mếu như thế ?


                    - Đơn giản thôi theo cái nghĩa ắt có và đủ.Điều kiện chỉ có thể đáp ứng nếu ta hội đủ điều kiện khi xem xét nó qua nhưng khía cạch và sự cho phép của khả năng . Nếu ta không đủ sự ắt có ấy thì ta loại bỏ chữ Nếu ( đòi hỏi ) của mình.

                    Chuyện có gì khó hiểu lắm chăng ?

                    * Ông đem lòng đi yêu một cô tài tử điện ảnh sau khi đã là fan của cô ấy.Anh không bao giờ lấy được cô thì anh nhăn nhó đau khổ.Vì anh biết rõ một điều : Nếu anh không nổi tiếng và có chỗ đứng ngang hàng vơí cô thì yêu cầu anh cất chữ NẾU ấy vào nhà kho.

                    * Một Whisney Houston nếu không có một thiên tài ở giọng hát đầy sức sống thì cô sẽ không bao giờ đạt lên chỗ chót vót của hào quang và nếu như cô đừng thả đời mình theo những thác loạn thì.....


                    Biết là như thế.Đặt để chữ Nếu thì chúng ta đoán được điều gì có được và xảy ra sau chữ Thì và mấy cái dấu chấm ( Thì ...... ) -



                    Trở lại cái chuyện viết lách thì có điều để buồn vui.Hai trạng thái này còn tuỳ thuộc vào điều mình muốn diễn đạt và còn tuỳ vào sự cảm nhận từ phía người đọc.Có vài người viết văn,làm thơ lý sự : Chữ nghĩa là một trò chơi - Làm thơ là sáng tạo ,là luyến láy đánh vật vơí ý tứ,chữ nghĩa.Viết văn là cách thức hành lạc với đầu óc trí tuệ.

                    Trong thế giới của chữ có những luồng ánh sáng và những bóng tối.Người viết có phương cách rọi đèn vào khoảng tối nhất từ vực thẳm tâm hồn của mình.Ánh đèn của họ mạnh hay yếu ớt lu mờ là do tâm thức và sự trưởng thành của tư tưởng.Nếu chịu khó lý luận như thế thì khi viết,ta nên đặt lại sự suy nghĩ và xem xét lại kỷ thuật viết của mình.



                    Cô bạn viết !


                    Đọc đến đây,nếu cô đã mỏi mắt thì xin cô ngừng đọc.Vì đọc nhiều cũng có thể làm loãng đi chất xám của mình.Với đôi mắt díu lại thì có khi ta đọc nhầm và ta có thể bị rầy la và bị Húc.


                    Thấy rải rác trên mạng Net,có nhiều người rất lơ đãng khi viết và khi đọc.Viết gì ? Đọc gì ?
                    Có những người viết rất hăng tiết vịt và thích đánh đấm với chữ nghĩa.Và như thế,lắm khi chữ nghĩa bị méo mó và bị thương phải cần sự băng bó. Có khi,tự thấy,tự xưng tội là tôi cũng có thể nằm trong những loại người như thế.Tôi quên đi sự hiền lành nhẫn nhịn khi tôi nổi doá và lên đạn bằng chữ.

                    Viên đạn chữ bắn ra khỏi nòng thì không thể nào lấy lại theo kiểu bút sa gà chết.Một ông đồ nho có cái thâm thuý riêng của một kẻ sĩ đối với hạng thất phu và ông đã viết.Viết như một cách hạ thủ.Kẻ thất phu khi nhận ra điều sai lầm của mình thì đã quá trễ.


                    Từ câu chuyện ấy,tôi,có khi ngừng gõ trên phím chữ để nghĩ lại đôi điều :
                    Khi người ta đọc và không hiểu mình là do lỗi của người hay là lỗi nơi mình ? Khi quá độ,nhỡ tay,nhỡ chân húc ai bằng chữ thì làm cách nào để băng bó cho người ta ? Và có nên nhẹ tay,nhẹ mình nhẹ mẫy với họ hay không ?


                    Tôi đang mỏi những ngón tay trên bàn phím.Trời buổi sớm đang mưa bên ngoài.Tôi tìm thấy nhiều điều vui khi tâm tình bằng chữ.Chữ của cô bạn viết đã mang đến cho riêng tôi một niềm vui nho nhỏ.Vì nhạy cảm,vì sự thông minh của một kiểu cách khôi hài.


                    Vài hàng thăm cô bạn viết.
                    Và tôi biết mình sẽ ký một cái hợp đồng thuận thảo vơí cô.




                    đăng sơn.fr

                    * Trích từ VIẾT ĐỂ LÀM GÌ -

                    dactrung.net




                    ----------------





                    @- Nguyệt Hạ !


                    Hãy nhận lấy bài viết này như một món quà tinh thần sau khi em đã khều tôi để xém bị tôi húc đau.

                    Tôi còn nợ em một vài bài thơ Muối theo kiểu đánh cờ tướng.

                    Trong khi chờ học cách làm thơ Đường Ngọt,tôi xin chúc em ngoan và vui.



                    nđs.










                    _________

                    #25
                      Nguyệt Hạ 22.05.2012 02:48:02 (permalink)




                      Cám ơn anh Đăng Sơn.fr đã tặng một bài viết dài. (Thấy dài như vậy biết ngay là anh cũng mất khá nhiều thì giờ để viết).


                      Cô Nếu này nếu thấy nhiều chữ thì hãi lắm, nên có lẽ sẽ để dành bài viết của anh khi nào rãnh rỗi và ở không thì sẽ nghiền ngẫm từ từ. Bây giờ thì cứ cám ơn trước cái đã.


                      Mà anh cẩn thận ghê, đăng bài một lần chắc sợ cô Nếu không thấy, lại phải đăng đến hai lần. Đọc một lần còn chưa đọc hết, hai lần chắc là trốn luôn.


                      Thôi thì cám ơn anh lần nữa.



                      Xin chúc anh sức khoẻ dài dài để viết nhiều, viết khoẻ....


                      Thân mến,
                      Nguyệt Hạ





                      #26
                        Nguyệt Hạ 23.05.2012 05:09:15 (permalink)




                        CHUNG VUI CHIA BUỒN



                        Tiếng Việt mình thật hay và phong phú. Người ta thường hay nói, chung vui và chia buồn. Vui thì nên chung vui với người khác, không nên chia bớt niềm vui của họ. Buồn thì nên chia buồn với bạn, san sẻ bớt để bạn không một mình gánh hết nỗi niềm. Dĩ nhiên đó chỉ là một cách nói, nhưng cũng đủ để thể hiện được tình cảm giữa những con người với nhau.


                        Từ ngày lớn lên trong chúng ta không ai thoát khỏi những lúc tâm hồn bị chao động bởi những tin tức chung quanh. Tin từ người thân quen, tin từ người xa lạ.... Vui có, buồn có, tùy theo mức độ nhạy cảm của mỗi người mà sự ảnh hưởng của các tin tức đó có tác động nhiều hay ít đến tâm trí của mình.


                        Khi còn nhỏ tuổi phản ứng ngây ngô chỉ biết cười hay khóc hùa theo người khác. Chả hiểu gì, thấy người ta cười thì cười theo, thấy người ta khóc thì khóc theo. Bây giờ lớn lên rồi, hình như nụ cười và giọt lệ có giá hơn nhiều. Không còn dễ dàng cười theo và khóc hùa như lúc trẻ thơ. Có những lúc muốn cười mà hình như nụ cười trở thành cái mếu. Đôi khi muốn khóc thì đôi mắt lại ráo hoảnh, không thể nào có được những giọt lệ dễ dàng như trước.


                        Đời sống thực tế quá làm cho sự thể hiện tình cảm của tâm hồn cũng trở nên chai sạn đi phần nào. Có thể đối với một số người, niềm vui nỗi buồn bây giờ cũng chỉ như những món gia vị trong bữa ăn cuộc đời, mà nụ cười giọt lệ là những món trang trí xa xí phẩm không phải ai cũng có thể xử dụng được. Chuyện biểu lộ tình cảm giữa người với người hình như bị máy móc hoá, hiện đại hoá, sơ sài đại khái qua vài cái mặt cười mặt khóc ở bàn phím chữ, hay ở ngoài đời thì qua vài chữ hi, hello và cái bắt tay qua loa...


                        Cũng còn nhiều điều an ủi khi mình vẫn có những người bạn thiết chung quanh. Tình thân vẫn còn, sự quan tâm, an ủi hỏi han vẫn đó, chỉ có là ở xa nhau quá nên không có điều kiện gặp gỡ nhau thường xuyên. Thôi thì còn có được bao nhiêu tình thân bạn hữu hãy ráng giữ gìn đừng để cho cái chuyện kỹ thuật tiến hoá làm hiện đại hoá tình bạn thì chán lắm. Nhưng nếu nhờ kỹ thuật hiện đại làm cho mình xích lại gần hơn thì quá hay.



                        Nguyệt Hạ


                        Xin tặng tất cả các bạn vài đóa hoa trong vườn nhà, hãy để tình thân lúc nào cũng tươi thắm như những bông hoa này.


                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/95738/C91E73A5629E4B5999270CD86F56951E.jpg[/image]
                        Attached Image(s)
                        #27
                          Nguyệt Hạ 13.08.2012 08:53:30 (permalink)


                          Năm nay thời tiết nóng và khô hơn mọi năm, nhưng trong vườn nhà hoa lại tươi thắm rực rỡ hơn bình thường.
                          Mang một ít vào đây để giữ lại màu sắc của mùa hè, cho trang chữ của mình vui mắt thêm một tí.





























                          #28
                            Ct.Ly 13.08.2012 16:17:22 (permalink)
                            #29
                              Nguyệt Hạ 17.08.2012 04:07:35 (permalink)



                              À há, thì ra cũng có người ganh tị vì hoa hoè hoa sói haha... j/k.

                              Mấy cây hoa sứ cần ít nước và càng nóng thì càng tốt phải không chị Ly? Hôm trước NH tưới cây sứ Thái lan nhiều, nó sũng nước không thèm ra hoa, chàng phải năn nỉ nàng đừng tưới nữa, để mặc kệ nó một thời gian mới có hoa đẹp vậy đó

                              Hy vọng khi bớt mưa, trời nóng lên thì cây sứ Thái lan của chị sẽ có hoa. ( NH quen miệng gọi cây này là sứ cùi, không biết có đúng không? )

                              Hoa hồng nhà chị màu đẹp ghê, đủ màu rực rỡ phải biết. Ở đây NH không có màu đỏ như của chị, nhưng có màu vàng, màu cam, màu hồng và hoa hai màu cũng đẹp lắm ...


                              Chị Ct.Ly nè, chị nói gì máy chụp hình cũ mang hết những albums hình của chị xuống mồ rồi ?
                              Chứ không phải chị chụp hình cho vào memory card rồi lấy ra? Hay là chị save thẳng trong memory của máy chụp hình ? Như vậy thì tiếc lắm lắm.


                              Kỳ này chị có đi nghỉ hè thì nhớ chụp hình nhiều nhiều và save ở memory card riêng để khỏi bị cùng số phận với mớ hình kỳ trước nha.









                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 13 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 188 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9