Mùa Thu và Kỷ Niệm
Thức dậy sớm hôm nay, em nhớ lại lời anh chiều qua, "... Ai cũng có kỷ niệm ... Anh tôn trọng kỷ niệm của mỗi người ..." Em cũng nhớ đến câu này, hình như đọc được nơi trang đầu tiên ở một tác phẩm của Duyên Anh,
Kỷ niệm là tất cả nếu ta gìn giữ, kỷ niệm sẽ không là gì nếu ta bôi xóa.
Từ khi đi học và có bạn bè, em bắt đầu biết gìn giữ kỷ niệm. Lúc ấy ở tuổi nhỏ, kỷ niệm chỉ là những gì đáng yêu của tình bạn ... Lớn lên một tí, giữa thành phố trên cao, sáng chiều đi về những cơn dốc với mưa bùn gió bụi, trong em đã vương chút khói sương của tình cảm mới lớn. Bao nhiêu năm qua với những sự thay đổi tưởng chừng như một vòng quay 360 độ, em vẫn giữ gìn mọi kỷ niệm đã có. Dù vui hay buồn, em vẫn nâng niu gìn giữ, đó cũng là một phần của đời sống em.
Kỷ niệm đã như những cột mốc cây số trên con đường đời dài hun hút. Nếu cột cây số cho mình một khái niệm về địa danh sắp đến thì kỷ niệm cũng là những cột mốc đánh dấu những chặng đời của mình. Khi đi trên một con lộ, không thấy những cột cây số (hay bảng tên), có lẽ mình không thể nào giữ được hy vọng để tiếp tục đi đến nơi mình muốn. Khi đã qua khỏi chặng đường đời, nhìn lại, nếu không có kỷ niệm thì coi như mình tự bôi xoá một phần đời của mình vậy.
Từ đời sống thật em cảm thấy mình may mắn có một cuộc sống quá phong phú, với đầy đủ hỉ nộ ái ố, (theo tiếng anh dùng chữ colorful và rich), nên em rất quý những gì em đã và đang có.
Anh cũng đã nói, "... Quá khứ tạo nên con người chúng ta hôm nay, nên trân trọng chứ không nên chối bỏ..." Em học nhiều điều từ quá khứ, và nhớ đến kỷ niệm như những bài học trong đời, không ai có thể dạy cho mình được. Ôi, phải nói, cuộc sống muôn hình vạn trạng, và bao nhiêu năm qua, em vẫn thấy mỗi bước đi lúc nào cũng như một khởi đầu, mình không bao giờ biết sẽ có gì trước mặt.
Anh em mình đang ở vào mùa thu, tự nhiên em tưởng tượng ra mùa thu của cuộc đời. Thời điểm có một chút lãng mạn mà sâu lắng, chậm rãi không vội vã, nhìn, ngắm và trân trọng tất cả mọi thứ quý giá cuộc sống trao tặng cho ta. Vui hay buồn, hạnh phúc hay khổ đau, hơn hay thua, được hay mất... tất cả đều là những món quà cuộc đời dành cho mỗi người, em cảm thấy giàu và có quá nhiều. Chỉ sợ em không giữ được hết mà thôi.
Buổi sáng mùa thu đang đi ngang ngoài khung cửa sổ của em, với nắng vàng trải nhẹ và những đoá hoa vàng hàm tiếu gửi đến anh.
Nguyệt Hạ
Oct 4, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2013 11:33:12 bởi Nguyệt Hạ >