THẰNG NHỎ
ngocduythanh 17.08.2011 16:26:06 (permalink)
THẰNG NHỎ
 





Nó mệt mỗi khi thức dậy lúc hơn 3 giờ sáng, sau mấy tiếng gọi của ba nó, vội vã  rửa mặt, vệ sinh… rồi lúp xúp chạy theo anh và ba nó. Cha con nó đi làm thuê cho một một dịch vụ dọn rác phố chợ tại một thị trấn nhỏ, phương tiện là một chiếc xa tải nhỏ, với ba công nhân là 3 cha con nó. Chiếc xe chạy chậm theo phố chợ, cha con nó phải tất bật gom hốt cả rác trên đường, trong điều kiện một ý thức xã hội thấp kém (đường lộ là nơi để người ta quăng rác và xác súc vật chết…) bỏ lên xe bằng sức lực của mình, nó luôn đứng trên xe để trợ lực cho anh nó đưa rác lên, chân nó luôn dẫm lên mọi thứ hôi thối mà con người vừa vứt bỏ. Sau mỗi lần như vậy, chiếc xe từ từ chạy đi, nó ngồi trên thanh sắt bên thành xe để thở…cứ thế đến tối mới về…





Anh nó 12 tuổi, lớn hơn nó 4 tuổi, là anh hai nên ở phía dưới xe và là nhân công chính trong tổ công nhân của 3 cha con. Cha nó chỉ đứng chi huy, khi những bọc rác to tướng, quá sức anh em nó thì cha nó mới ra tay. Cha con nó làm việc trong không khí trầm lặng ít nói, cười… thỉnh thoảng nghe tiếng quát của cha nó do anh em nó mệt mõi, lơi việc…





Chiếc xe tải rác của cha con nó là loại xe nhỏ cũ kĩ, đường lộ chợ nông thôn chật hẹp, với không khí oi bức nắng trưa, mọi thứ chở trên xe luôn tỏa ra một hỗn hợp mùi khó tả mà lũ ruồi nhặn luôn bám theo, nên mỗi khi chiếc xe chở thằng nhỏ chạy từ từ ngang qua chỗ đông người thì bị người ta nguyền rủa, tục tằn…





Mỗi ngày xe nó dừng lại và hốt đống rác cặp vách trường rào của một trường tiểu học bán trú, nó ngồi trên thành xe nhìn từ trên tường rào thấy bên trong, lũ trẻ trang lứa nó đang vui đùa giờ ra chơi giữa buổi, có khi lúc sinh hoạt ngoài giờ đầu tuần, có những bạn đang cầm micro múa hát hay nói, cười… dưới những trang phuc học sinh đẹp mắt…nó trầm ngâm, châm chú… như đang thèm khác điều gì… mà lẽ ra nó phải được như bao nhiêu bạn ấy… chiếc xe rác đột nhiên vọt về phía trước làm nó ngã người ra phía sau súyt rớt xuống đường làm nó bừng tỉnh lại.




Sau khi anh em nó theo sự chỉ huy của cha nó đưa rác lên đầy xe, chiếc xe ấy chạy ra ngoại ô thị trấn hơn hai ngàn mét rồi dừng lại ở một bãi rác, anh em nó hì hụt quăng xuống từng bọc rác đủ loại, trời mưa ướt nhũng, nó lạnh quá ngồi co ro trên xe, khi xe vẫn còn nhiều rác…
Như mỗi ngày, nhưng hôm nay nó không tài nào dậy nổi, đầu nặng và nhức như buá bổ, ba nó gọi mấy lần rồi, nhưng nó vẫn không dậy được… anh và ba nó bỏ đi … Cuối cùng nó vẫn phải dậy vì nó biết thiếu nó thì anh và ba nó làm không xuể, nó vội vã đưa tay vào khạp nước múc một gáo dội xuống bàn tay rồi vuốt mặt mấy cái, hóp ngụm nước phun phèo cho tỉnh khi đang cơn sốt, mệt mõi và vẫn còn buồn ngủ...
Nó trùm lên mình chiếc áo mưa bằng bọc nilon rồi chạy theo ba và anh nó khi ngoài trời mưa như trút nước… tối đen …


ngocduythanh
3/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2011 16:38:01 bởi ngocduythanh >
#1
    Vách Cũ 17.08.2011 23:45:53 (permalink)
    Hồi ấy, nhà VC cũng trong hoàn cảnh - con cái đi học là nỗi khổ của cha mẹ . Cơm không có ăn thì lấy đâu nói chuyện học hành ? Rồi lấy ai làm việc ?

    Đọc bài viết của bạn, VC có một thắc mắc . Hình như học sinh trung, và ngay cả học sinh tiểu học bây giờ đều phải đóng học phí thì phải ? Vì bên dưới là những văn tả ngây ngô dễ thương của học sinh tiểu học mà có đoạn nói về điều này ( chữ màu xanh ) :



    Những đoạn văn "bất hủ" của học trò

    Đề: Tả một buổi học.
    Tùng tùng tùng, tiếng trống vang lên báo hiệu đã đến giờ vào lớp. Không còn cảnh nô nghịch, chạy nhảy nhốn nháo nữa. Các bạn, ai ai vào vị trí của người đó. Sách vở để ngay ngắn trên bàn. Cô giáo bước vào lớp. Học sinh đứng dậy chào cô. Cô mặc chiếc áo dài hoa rất đẹp. Tóc cô thẳng mượt thả đến ngang lưng. Cô đặt chiếc cặp đen lên bàn và cất tiếng dịu dàng: "Hôm nay có ai đóng tiền không?"


    Đề: Tả buổi chào cờ đầu tuần.
    Sáng thứ hai tuần nào cũng vậy, trường em lại tổ chức chào cờ. Đầu tiên là thầy hiệu phó phụ trách lao động lên mắng mỏ một tí. Sau đó đến lượt thầy hiệu trưởng lên mắng. Khi thầy hiệu trưởng mắng, cái cục ở cổ thầy cứ chạy đi, chạy lại.


    Đề: Em hãy tả về bà của mình.
    Nhà em có nuôi một bà nội suốt ngày ngồi phẩy quạt nhưng ruồi không bay khỏi miệng, mồm luôn dạy cháu phải sạch nhưng bà lại lấy khăn lau bàn để lau ly uống nước.


    Đề: Tả ông nội.
    Nhà em có nuôi một ông nội, ông nội suốt ngày chẳng làm gì cả chỉ trùm chăn ngủ, đến bữa ăn ông ló đầu ra hỏi: Cơm chín chưa bây?



    ( Trích từ VnExpress)





    Xin cám ơn truyện viết về cuộc đời mà VC biết đó là tâm tư thật đối với nhiều em bé không được đến trường - vì lý do này hay lý do khác .
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2011 22:55:19 bởi Vách Cũ >
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9