NHỊP SỐNG CHUNG QUANH TA
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 37 bài trong đề mục
mưa phố núi 21.08.2011 13:24:21 (permalink)
SỞ THÍCH
 

 
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/24F64F4C3CBD469CBE7335146FD6049D.jpg[/image]

Sở thích làm nên chí nguyện ,và chí nguyện hình thành thân phận cho mỗi con người.Đúng không các bạn? nói ra thế nào bạn cũng cười chê tôi ,cho rằng tôi theo chủ nghĩa duy vật.Bạn cứ việc cười tôi thoải mái đi nhé ! nếu như nụ cười đó làm bạn cảm thấy dễ chịu thêm.Phần tôi sẽ rất vui theo nụ cười của bạn ,
nụ cười ,sẽ đưa chúng ta xích lại gần nhau. Nào !cùng cười vui nhé...hahaha...hihihi...

Theo quan điểm của tôi,số phận của mỗi con người tùy thuộc vào ngày giờ mà bạn chào đời. Đó chính là lá số tử vi của bạn ,là tính cách của bạn ,
sở thích,nhân cách...hay còn gọi là số mệnh.Số mệnh là thứ đã được sắp đặt không thể cãi được ,nhưng vẫn có thể trau dồi ,thêm bớt để làm cho số mệnh của mình đẹp hơn ,nhẹ hơn.Đó là ý :đức năng thắng số.

Từ nhỏ thì tôi đã bị cuốn hút vào những điều này rồi.Tôi không phải là kẻ mê tín dị đoan ,tôi tin vào khoa học và những giải thích logic.Khi tôi lớn
dần lên cứ thấy mình có những thắc mắc kỳ cục.Quá nhiều thắc mắc,đâu ai trả lời nổi cho mình ,tôi chỉ còn cách là tự tìm hiểu lấy thôi.Dần dà ,tôi trở thành con mọt sách ,tôi đọc bất cứ quyển sách nào vô tình vớ được.
Hiểu cũng đọc ,mà không hiểu tôi cũng đọc.Có những quyển sách chỉ đọc một lần đã hiểu.Có những quyển phải đọc đi đọc lại nhiều lần vẫn không hiểu tác giả muốn nói gì? Đành gạt cuốn sách đó qua một bên ,cứ cho là mình ngu ngơ quá không đủ iq để hiểu được những phức tạp của cuốn sách...Rồi một ngày nào đó,theo nhịp sống chung quanh ,bỗng dưng ta tình cờ gặp phải một hoàn cảnh ,tự nhiên bắt ta nhớ đến những điều lý giải trong cuốn sách mà ta đã đọc nhiều lần vẫn không hiểu.À há ! thì ra mọi điều sẽ đơn giản hơn khi lý thuyết đụng phải thực hành.Và cứ thế ,mỗi ngày tôi ngộ ra một chút ,rồi một chút nữa ,thêm một chút nữa ,thế là gần như nắm bắt nội dung cuốn sách.Thở phào nhẹ nhỏm ,vậy ra mình đâu đến nỗi ngu muội ,chỉ là chậm hiểu mà thôi !

Vậy đó bạn,chẳng cần phải trường lớp gì nhiều.Hãy dành thời gian đi học cho những công việc chuyên môn.Với những sở thích ngoài lề ,làm gì còn thì giờ mà học.Làm tối mặt tối mày mới đủ sức lo cho cuộc sống.Rồi còn bao nhiều điều vặt vãnh mà cuộc sống đòi hỏi ta.Cứ học trong trường đời bạn nhé ! đơn giản ,dễ hiểu,không cần phải tốn nhiều tiền ,hơi mắc công suy nghĩ chút thôi.

Tất cả các bạn đang dạo chơi thư quán đều có cùng sở thích.Đọc truyện ,
đọc thơ ,đọc ba cái thứ tầm phào Mưa đang viết.Sung sướng biết bao khi chúng ta là bạn bè,cùng chung tiếng nói ,chung sở thích.Và nếu chung ý nguyện nữa thì thật tuyệt vời ! hạnh phúc ở đâu xa? chính là tự trong lòng mình mà ra.Bạn thân mến ! chúc bạn dạo chơi vui vẻ nhé !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2012 15:50:38 bởi mưa phố núi >
Attached Image(s)
#1
    mưa phố núi 21.08.2011 15:06:35 (permalink)
    SẮC MÀU

    Tôi không phải là họa sỹ ,nhưng rất thích nghiên cứu về sắc màu.Với tôi màu sắc là cả một thế giới nghệ thuật,mỗi màu sắc đều cho ta cảm nhận riêng biệt.Màu sắc là một thứ ngôn ngữ của tâm hồn ,mà chỉ những ai để tâm để tư vào thì mới hiểu ra.Sở thích màu sắc nói lên cá tính của bạn.
    Tùy theo tuổi tác mà người ta có sự thay đổi sở thích về màu sắc.

    Hồi còn đi học ,Mưa mê nhất là màu tím hoa cà.Tím nhè nhẹ ,tím phơn phớt ,lúc nào cũng đòi Mẹ phải mua sắm cho Mưa theo ý thích.
    Chiếc xe đạp Mi ni đi học ,Mẹ mua lại từ một người quen hết 2 chỉ vàng
    màu trắng sữa của Pháp rất đẹp.Chỉ 3 tháng sau Mưa òn ỉ xin Mẹ tiền ,dắt xe ra đầu phố gởi bác thợ quen nhờ bác tân trang lại.Mưa đòi bác phải kiếm bằng được sơn tím của Pháp bóng lộn màu hoa cà giống như trong một catolog mà Mưa tình cờ nhìn thấy. Bác kiếm cả tuần lễ không được.
    Rốt cuộc ,Mưa cũng phải đồng ý dể bác sơn màu tím nho ,hơi đậm nhưng rất sang trọng.Bác bọc lại nệm ghế cũng tím,sơn lại cặp dè ,giỏ xe phía trước cũng tím.Báo hại Mẹ phải chi ra thêm nữa chỉ vàng.Năm đó Mưa mới 15 tuổi !vừa thi đậu vào cấp ba,lớp 10 trường Bùi thị Xuân quận 1 TPHCM
    (Nguyễn Bá Tòng cũ ) trường điểm mà rất nhiều người mơ ước.

    Ở nhà Mưa rất ngoan,ngoan hết biết luôn,nhưng ở trường xí xọn hết chỗ nói.Dạo đó tự nhiên dạn dĩ lạ lùng ,chẳng sợ ai cả ,chẳng sợ bất cứ điều gì.Việc gì trong trường Mưa cũng xăng xái đóng góp ,Mưa không chỉ chơi với các bạn trong lớp không đâu ! Mưa quen hầu hết toàn trường ,đặc biệt là các anh học lớp 12.Trường có 3 tầng ,lớp của Mưa ở tầng 2.Giờ ra chơi
    Mưa chẳng đi đâu cả cứ đứng nơi ban công mà nhìn xuống sân trường.Chỉ
    vậy thôi mà ối anh trồng cây si.Có anh còn làm luôn bài thơ tím cho Mưa

    thương quá là thương ,ai tím ơi !
    chao nghiêng cánh tím bước qua đời
    guốc ai cũng tím màu thương nhớ
    tím cả sân trường một bóng thôi.

    Hồi đó Mưa chỉ có hai bộ đồ tím thôi ,nhiều khi giặt ủi không kịp phải mặc màu áo khác ,thế nào cũng có người hỏi
    -Ủa? bữa nay bé không tím à !
    Không biết các bạn còn nhớ cảm giác lúc vừa chuyển cấp không?
    Từ cấp 2 chuyển qua cấp 3 đó,cứ như từ một đứa bé trở thành cô gái.
    Cảm giác rất lạ lùng ,có chút bỡ ngỡ ,pha lẫn khám phá ,dạn dĩ ,Mưa cảm thấy như mình lớn lên rất nhiều vậy.

    Đó là thời gian vui vẻ nhất của một người con gái ! Thời điểm mà mình đang từ từ định hình ,mình vẫn là của chung toàn trường không thuộc về ai cả.Thời gian đó mình vẫn vô tư với tất cả bạn bè ,không phân biệt nam hay nữ ,dường như lúc đó không có gì thầm kín riêng tư,chưa biết đến những dỗi hờn bóng gió.Mưa có thể nhoẻn miệng cười với bất kỳ ai.Ai nói chi cũng dạ cũng thưa ,nếu có ai làm mình khó chịu chỉ việc chạy ù về lớp.
    Thời gian đó không có chỗ cho những giọt nước mắt ,không biết trách hờn
    ai quá 3 ngày,cũng không biết đến những đòi hỏi ganh đua.

    Cả một bầu không gian ửng tím ,tim tím của những ước mơ dại khở vừa nhen nhúm.Tím của những chú chim non chỉ biết chia sẻ tiếng hót và những vũ điệu thần tiên.Ai mà lại không như thế nhỉ ? một thời của áo tím vừa lớn ,qua mau ,rất vội.

    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/00C103C4628545D4BAE6A596F68791CF.jpg[/image]
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2012 15:44:42 bởi mưa phố núi >
    Attached Image(s)
    #2
      mưa phố núi 22.08.2011 11:30:39 (permalink)
      MÀU TRẮNG
       
       [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/C8BB2E103C1E482B88653E32F78B751A.jpg[/image]

      Tốt nghiệp phổ thông trung học lúc 18 tuổi ,Mưa lại bước vào đời bằng màu trắng.Hồi đó Mưa rất mê thơ của chú Hàn Mặc Tử

      mơ khách đường xa ,khách đường xa
      áo em trắng quá nhận không ra
      ở đây sương khói mờ nhân ảnh
      ai biết tình ai có đậm đà?

      Có một số bạn bè của Mưa chê thơ chú Hàn buồn quá ,mỗi lần đọc cứ tê tái trong lòng.Đa số các bạn mê Xuân Diệu với Nguyễn Bính hoặc là các nhà thơ mới hơn như Xuân Quỳnh,Tế Hanh.Mỗi nhà thơ đều có phong cách riêng,Mưa thấy thơ chú Hàn thanh tao ,thoát tục.Cuộc đời chú quá khổ ,nên vầng thơ cứ ray rứt một nổi buồn.Sao người tài hoa lại bạc mệnh thế nhỉ ? sau này được coi cải lương và xem phim về cuộc đời của chú ,Mưa rất cảm thông với chú.Cuộc đời buồn não nề mà ! làm sao chú làm thơ vui cho được? Thơ ! chính là tiếng nói của tâm hồn ,nếu mình buồn mà làm thơ vui hay ngược lại thì là sạo quá rồi ,ai thèm đọc !nếu người làm thơ không gởi hồn mình vào đó ,người đọc sẽ không bao giờ cảm nhận được những tâm tư mà người viết gởi trao.Thơ phải khác với văn chứ ! Văn chuyển đạt ý tưởng ,thơ gởi gắm linh hồn.

      Chú Hàn kính yêu ơi ! ba Mưa hồi xưa cũng mê thơ chú lắm.Tên thật của Mưa là do ba Mưa copy tên của một cô người yêu của chú đó.Ba Mưa cũng mất sớm như chú vậy ,nếu không cũng đã là một thi sỹ.Chú Hàn phải thương Mưa nhiều ,phù hộ độ trì cho Mưa ,để Mưa ngày càng tiến bộ hơn chú hỉ !thấy chưa? cả cái giọng Huế của chú Mưa cũng mê luôn nè !
      Mưa thích nhất bài Đây thôn Vĩ Dạ,người con gái thôn Vĩ của chú có gương mặt chữ điền giống Mưa quá nè ! ủa hổng phải ,Mưa giống cổ chứ,
      nói lộn hoài chú về vặt cổ Mưa sao? Thương nhớ chú nhiều lắm ,chú Hàn ơi ! cuộc đời của mỗi người dài hay ngắn nhiều khi không quan trọng bằng sự nghiệp người đó để lại.Thơ của chú vẫn được các bạn trẻ yêu
      chuộng ,người lớn thì khỏi nói rồi.Cháu vẫn cứ thắc mắc mãi về cái tên của chú đó.
      Ai biết làm ơn giải thích giùm cho Mưa với nhé ! tại sao lại là Hàn Mặc Tử?

      Màu trắng là màu của bắt đầu hay kết thúc ? tại sao cô dâu mặc áo trắng cho lễ cưới ,tại sao màu trắng cũng dùng cho tang lễ nữa.Vậy thì cuộc đời con người bắt đầu trước hay kết thúc trước? cũng như ai đó đã từng đặt vấn đề ,con gà có trước hay quả trứng?

      Với riêng Mưa ,màu trắng không bắt đầu mà cũng không kết thúc.Từ xưa đến nay Mưa vẫn yêu màu trắng song hành cùng màu tím.
      Màu trắng của tinh khiết lắng đọng ,màu trắng còn đại diện cho tha thứ và bao dung ,giống như bức tượng Phật Mẫu Quan Âm ở nhà Mưa vậy đó !
      trắng ngời ngời tinh khiết. Ban đêm mà bước ra vườn ,bạn sẽ nhìn thấy gì?
      xin thưa những đóa hoa màu trắng ,như những vì sao lấp lánh trong vườn đêm.Tia sáng trắng lấp lánh của những vì tinh tú ,trắng của những đám mây bồng bềnh ,trắng của những cơn mưa tuyết ,trắng trinh ngàn vàng của người con gái...

      Ngày tết ,nhà nào cũng rực rỡ đủ sắc màu ,vậy mà Mưa vẫn trung thành
      với màu trắng. Hoa Đào trắng ,hoa Mai trắng ,hoa Cúc trắng ,khăn trải bàn cũng trắng.Mẹ cứ hay cẳn nhằn :
      " con này ,chẳng biết kiêng cữ gì cả? "
      Mưa đâu có tin dị đoan đâu mà kiêng cữ.Vì thích màu trắng nên Mưa nhìn cái gì cũng thấy nó đẹp ,cứ như là nhìn thấu suốt mọi thứ vậy.Vì điều này mà đời Mưa trả giá cũng không ít.Mắt Mưa nhìn thấy màu trắng,nhưng có thể chỉ là ảo tưởng ,có rất nhiều thứ tưởng trắng hóa ra lại đen xì xì ,hoặc xám ngắt,buồn ơi là buồn ! dù sao đi nữa ,Mưa vẫn thích nhìn đời qua lăng kính trắng như những cơn mưa trắng xóa ngoài kia.Màu trắng còn là sắc nền để phản chiếu tất cả các màu khác cho đẹp hơn ,rõ ràng hơn,linh động hơn-quang phổ.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2012 15:43:21 bởi mưa phố núi >
      Attached Image(s)
      #3
        mưa phố núi 22.08.2011 12:58:39 (permalink)
        MÀU XANH


        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/64D70CDAA7934047BFC04077C1B30A01.jpg[/image]
         
        Khi bắt đầu tập tễnh yêu đương,Mưa bắt đầu hâm mộ màu xanh.
        Xanh dương đậm ,xanh lơ bầu trời ,xanh thăm thẳm như nước biển.
        Màu xanh của những niềm hy vọng không bao giờ tắt. bạn trai đầu tiên của Mưa tánh tình rất mạnh mẽ ,anh là dân chơi thể thao mà !đa số quần áo anh mặc đều màu xanh ,hoặc đen. Để chìu Mưa thỉnh thoảng anh cũng chọn màu trắng ,nhưng anh ngại màu trắng mau dơ.Anh rất lười giặt giũ ,
        áo sơ mi trắng không thể mặc qua ngày thứ hai.Chỉ một vết bẩn nhỏ trên áo anh sẽ làm Mưa khó chịu.Khi yêu người ta thường thay đổi dần dần để thích hợp với đối tượng mình yêu chứ ! hổng thôi mất sao?
         
        Hồi đó Sài Gòn rất thịnh hành mốt tình nhân.Xí xọn như Mưa sao lại bỏ qua cho được.Mỗi khi đi chơi với anh,Mưa cố gắng chọn những thứ hợp với phong cách của anh.Anh mặc Jean ,Mưa cũng jean.Anh mặc trơn,Mưa cũng  trơn.Nếu anh mặc sọc ,Mưa cũng sọc-ô là la ! rồi Mưa còn học làm thợ may,tự may lấy những cặp sơ mi tình nhân rất phong cách.Đây chính là điều mà anh H mê Mưa nhất.Mưa xí gái lắm mà ,nhưng anh H lại rất đẹp trai ,galant hết sẩy, hào hoa phong nhã thứ thiệt luôn. Anh đi đến đâu là đàn bà con gái cứ rụng rụng rơi rơi. Vậy mà Mưa chẳng biết ghen đâu nhé ! cứ phớt tỉnh Ăng Lê. Ngược lại anh H ghen như điếu đổ,anh canh chừng Mưa kỹ lắm ,phong tỏa mọi ngã đường.Anh đút lót mẹ và ba đứa em
        để tụi nó mách lẻo đường đi lối về của Mưa.Hồi đó Mưa có mộng vô đại học báo chí ,đã nộp đơn vào trường ở Thủ Đức. Chưa đến ngày đi thi thì đã bị trả đơn về ,lý do là hoàn cảnh gia đình không thích hợp.Chắc là vụ lý lịch rồi.Thôi !vỡ mộng văn hóa ta chọn nghệ thuật vậy...Đời ta vẫn xanh một màu xanh tràn trề niềm đam mê ,bay bỗng ,ta nào có biết sợ là chi đâu hà !
        Năm Mưa 19 tuổi ,Sài Gòn mở khóa đại học điện ảnh đầu tiên.
        Mưa cùng với hai cô bạn chơi thân trong nhóm kịch của nhà văn hóa quận 5 xăng xái đi tuyển sinh.Hai cô bạn của Mưa rất xinh đẹp,đang là sinh viên y khoa năm thứ nhất ,lại là con ông cháu cha.Hai cô bạn đạt tiêu chuẩn ngoại hình nhưng lại rụng ở phần diễn xuất.Còn Mưa đậu diễn xuất nhưng...thiếu thước tấc.Cô giám khảo hôm đó là diễn viên điện ảnh nổi tiếng rất có cảm tình với Mưa.Cô giới thiệu Mưa qua xưởng phim giải
         phóng nơi chồng cô là một đạo diễn nổi tiếng đang công tác.Ở đó người ta đang tuyển sinh lớp lồng tiếng cho phim ,Mưa có giấy giới thiệu của cô giám khảo nên được ưu tiên vào thi ngay mà không cần phải chầu chực nộp hồ sơ.Chưa có cuộc thi nào lại dễ đến thế ,người ta cho mình xem kịch bản rồi chuẩn bị trong vòng 15 phút ,sau đó nhìn lên màn ảnh nói lời thoại theo đúng diễn đạt của diễn viên.Chắc như bắp,trúng tủ rồi vậy là đậu.Người ta bảo mình về nhà chuẩn bị tinh thần tham gia lớp đào tạo cấp tốc 3 tháng vô biên chế nhà nước hẳn hoi.Lòng Mưa vui như tết vậy ,thấy sao cuộc đời mình cứ thênh thang rộng mở,một con đường nghệ thuật đang lộng gió xuân ,thứ gió mang màu xanh huyễn hoặc như bầu trời cao xanh trong vắt
         
        Nhưng anh H không đồng ý,mẹ sợ anh buồn hay sợ vuột mất chàng rễ xịn
        nên cũng cấm cửa Mưa luôn,sau đó cấm luôn cái vụ Mưa tham gia nhóm kịch nhà văn hóa quận 5 (trước 1975 là sòng bài khét tiếng ) Xong !tàn đời cô Mưa , tắt mầm sân khấu.Hồi đó mới tham gia câu lạc bộ có mấy tháng mà Mưa đã có vinh hạnh diễn trên sân khấu thể nghiệm (không bán vé -free )đó là vở kịch của Nga :Đợi đến mùa xuân.Mưa thủ vai cô công nhân Tanhia 20 tuổi yêu say đắm một anh sinh viên 22 tuổi.Hai người thường hò hẹn dưới gốc gốc cây bạch dương đàn hát cho nhau nghe và mơ những giấc mơ rất đẹp,về tương lai nước Nga thời hậu chiến.
         
        Mấy bữa trước,tình cờ nghe lại tình khúc Kachiusa ,một bài hát yêu thích của cô công nhân Tanhia đã hát với người yêu của mình trên sân khấu ngày nào.Có những khoảnh khoắc bất chợt mà sân khấu và cuộc đời dường như gặp gỡ.Cám ơn Anh ,người anh khả kính !Anh như vừa gióng lên trong lòng Mưa một nhịp trống khác để Mưa có thể bắt nhịp theo anh,một lối rẽ  khác của nghệ thuật -Mộng làm thi sĩ.
         
        Chẳng biết anh H nghĩ gì ,lại xem Mưa như là kho báu.Lúc nào đi với bạn bè anh cũng ca ngợi Mưa.Một hôm anh dẫn Mưa lên hồ Kỳ Hòa dự đám cưới một cặp là bạn học cùng trường với anh-đại học Y dược TPHCM.
        Đây là lần đầu tiên anh đem Mưa ra mắt các bạn.Trời ơi ! mọi người như bỏ Mưa dưới kính hiển vi vậy ,bạn bè anh đông quá ! phải chào hỏi tất cả mọi người rồi còn bị ép uống rượu.Từ nhỏ tới lớn Mưa có biết uống rượu hồi nào đâu ,mỗi ly rượu mời Mưa chỉ nhấp môi có lệ,vậy mà cũng say bí tỷ.
        Bạn anh còn chụp hình con say là Mưa liên tục ,làm Mưa dị bắt chết.
        Con gái say rượu có gì đẹp mà chụp ha?
         
        Bữa đó Mưa đã chuẩn bị mặc áo dài xanh thiên thanh bằng lụa tơ tằm rất đẹp.Nhưng anh H không chịu ,cho rằng áo dài quê mùa lắm ,đám cưới ở nhà hàng sang trọng phải mặc đầm mới sang.Mưa đâu có sẵn váy đầm phải mượn đỡ của mẹ.Váy dài lượt thượt phải mượn luôn đôi giày cao gót của mẹ nữa chớ.
        Bữa đó mẹ thắt bím tóc cho con gái ,cài lên một cái nơ bự tổ màu xanh,rồi đánh mắt xanh cho Mưa nữa.Giờ nghĩ lại sao giống đào cải lương vậy ta?
        Vậy mà mẹ với anh H cứ bảo là đẹp.Từ đó về sau Mưa không bao giờ để cho mẹ với anh H làm đạo diễn nữa.Tự một mình Mưa thôi ,theo phong cách của Mưa ,không bao giờ mượn đồ của mẹ nữa,mắc cỡ chết đi nè trời.
         
        Màu xanh cho Mưa rất nhiều hy vọng ngút ngàn ,màu xanh đưa Mưa vào một tình yêu đam mê cuồng nhiệt.Anh H nói gì Mưa cũng thấy có lý.Hồi đó nếu có ai đe dọa hãm hại anh H ,Mưa chắc chắn sẽ xã thân để cứu anh.
        Sống ở Sài Gòn 10 năm ,em đã quen anh hết 5 năm.Đó là 5 năm đẹp nhất của đời em ,anh đã cho em 3 quả thông khô thay cho 3 hạt dẻ ,anh đã biến một con lọ lem phố núi quê mùa nhút nhát thành một nàng công chúa nhỏ kiêu sa.Anh cho em niềm tin để ngẩng cao đầu mà làm người ,thách đố với nhân gian.Em đã hy sinh một giấc mơ rất đẹp của đời mình để làm vui lòng anh.Em chưa bao giờ hối tiếc bất cứ điều gì đã làm vì anh.Định mệnh khắc nghiệt không cho em đi chung đường cùng anh,em không có diễm phúc làm vợ anh ,
        5 năm cũng là quá đủ cho những ký ức tốt đẹp của một đời con gái.Mình vẫn mãi có nhau trong đời phải không anh? Bây giờ anh đã rất thành đạt,em rất hãnh diện vì anh ,hãnh diện vì đã từng là một thiên thần trong trái tim anh.
         
        Bóng dáng của mối tình đầu
        lãng vãng trong tim em một đời một kiếp
        không thể nào quên !
         
        Còn anh?
        Anh có quên em không ,
        Có từng nghe nức nở ở trong lòng,
        có đếm ngàn sao trên lối cũ
        Nhớ chăng lời thề thuở xa xăm...
         
        Thuở ấy có em đi nhẹ vào đời
        Cuộc tình như gió thoảng mây trôi.
        Có nghe nhung nhớ chiều phố vắng,
        Nắng nhạt màu rồi ,phố cũ mưa vẫn rơi.
         
        Thềm hoang xưa vẫn tràn đầy nhung nhớ.
        Để em tìm hoài tìm mãi bóng anh xưa...
         
        Gió ơi ! vừa đủ nhớ
        Nắng ươm ,vừa đủ mơ  
         
        Để mỗi chiều về lòng dưng dưng nổi nhớ
        Hình bóng của người từng là chúa trong tim em.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2012 15:42:29 bởi mưa phố núi >
        Attached Image(s)
        #4
          dang son 22.08.2011 14:23:35 (permalink)









          KHÔNG PHẢI LÀ THƯ TỪ Nơi Xa.



          _____________________________________




          Mưa !


          ... Chú đã đọc các bài viết của Bé Mưa.Đọc để hiểu Mưa thêm một chút nữa.Đọc để biết Mưa Núi thích màu trắng và để không thể nào tạm trả lời cho các câu hỏi của Mưa.


          * Tại sao Hàm Mạc Tử có cái tên ấy ?
          - Vì ông ấy thích cái tên ấy ?

          * Tại sao Mưa lại có cái tên là Mưa Phố Núi ?

          - ......


          Màu trắng tượng trưng cho sự tinh khiết.Trinh nguyên.Chú cũng yêu màu trắng.Yêu đã từ lâu ở những ngày áo trắng bé dại đến trường.Đáng lẽ những dòng chữ gửi cho Bé ở trang này cũng là màu trắng.Chú sợ tải lên bằng màu trắng thì Mưa sẽ không đọc được.

          Thí dụ :

          ( )




          Đó.Chú đã viết rồi đó.Bé thử đọc nhé.


          Chúc Bé ngoan và mưa nhiều.




          Ký tên :

          Chú người dưng

          đăng sơn.fr

          #5
            mưa phố núi 07.10.2011 15:53:26 (permalink)


                            THƠ CA DAO


             
                           Công cha như núi Thái Sơn
                   Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
                           Một lòng thờ mẹ kính cha
                    Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con 
             
            Có người Việt Nam nào trong chúng ta lại không biết đến những câu ca dao này không? Bài học vỡ lòng mà , chỉ bốn câu lục bát ngắn gọn thế thôi là một bài học luân lý ở đời rồi. Bài học này cứ bám sát gót chân ta theo suốt một đời , làm sao mà quên được. Nếu đổi lại là một đoạn văn ngắn chắc không làm chúng ta nhớ dai đến vậy. Từ nhỏ thì tôi đã nhận ra sức mạnh của ca dao , tục ngữ,vè , đồng dao...vv
                    Đó là những thứ văn thơ đơn giản mộc mạc ,gần gũi với tâm hồn mọi người ,mọi nơi ,mọi lúc ,rất dễ nhớ vì có vần có điệu

                       Bầu ơi thương lấy bí cùng
                       Tuy là khác giống nhưng chung một giàn

            Khi còn nhỏ đi học ,thể nào cũng gặp những chuyện trò này ăn hiếp trò kia , đánh lộn hoặc chưởi bới nhau ỏm tỏi. Thầy bắt phạt chép 100 lần câu ca dao trên , vậy là nhớ đến muôn đời.Nhờ đó mà biết yêu quý mọi người chung quanh ,không sanh sự ỷ lớn hiếp bé ,không cậy thế nhà giàu ăn hiếp kẻ nghèo.
                       
                       Một cây làm chẳng nên non
                       Ba cây chụm lại nên hòn núi cao
             
            Dễ thương hông? Đó là tình đoàn kết,chỉ cần đoàn kết hiệp lực đồng tâm thì bất cứ chuyện gì chúng ta làm cũng phải có kết quả
             
                       Trai khôn tìm vợ chợ đông
                       Gái khôn tìm chồng giữa chốn ba quân

            Mưa Phố Núi đặc biệt thích những anh chàng bậm trợn mày râu ,đáng mặt nam nhi.Cho dẫu có xấu trai chút xíu hổng sao cả ,nam tính là thế mạnh ,đàn ông cho ra đàn ông.

                       Làm trai cho đáng nên trai
                       Xuống Đông ,Đông tĩnh lên Đoài ,Đoài yên

            Ui chao ! nếu bậm trợn mà biết làm thơ nữa thì hỏi ai không mê đứt đuôi con nòng nọc. Nếu anh chàng nào mà lỡ sanh ra mang tiếng con nhà nghèo ,lại bị trời bắt xấu thì cứ nghe lời nhỏ Mưa này một lần. Anh cứ việc tập làm thơ cho thiệt hay thì thể nào cũng toại nguyện
                    
                      Mưa có một chị bạn ,khi còn trẻ rất đẹp gái ,con nhà giàu. Trước 1975 gia đình ở Sài Gòn mở tiệm vàng lớn ,lấy tên chị tiệm vàng Kim Tiên. Chị nay đã trên 60 ,góa chồng từ khi 40 tuổi. Nhìn chị đẹp mặn mà , Mưa lấy làm tiếc cho chị. Mưa cứ hay tìm cách gán ghép người này người nọ cho chị mà không xong.Mưa và chị hay nói chuyện văn thơ sách báo với nhau ,thương quý chị như mẹ ở nhà vậy. Một bữa Mưa thỏ thẻ hỏi chị
                      - Coi chị còn mướt quá hà , ở góa hơn hai mươi năm chị không thấy buồn sao?
                      -Buồn chứ cưng ,buồn thê thảm luôn đó chứ ! Nhưng mình không gặp được ý trung nhân thì thôi chứ biết sao.     
                      -Vậy như thế nào mới là ý trung nhân của chị ?
                      - Phải là nam mỹ tử ,ăn nói nhỏ nhẹ ,ăn vận gọn gàng sạch sẽ ,đầu óc phải văn chương thi phú ,còn phải biết hát Karaoke.
                      - Ui cha trời đất ơi ! Kiếm đâu ra cho chị đây hở trời. Thôi để em làm tấm bảng
             " Tiết hạnh khả phong " tặng chị luôn cho rồi.
             
                    Tìm vợ chợ đông thì mới biết cô nào nhanh nhẹn vén khéo để sau này hầu hạ chồng cho đúng phép tắc chứ ! Chẳng lẽ đi tìm mấy cô thi sĩ trên thi đàn này sao? Con gái mà mơ mộng trăng thơ kiểu Mưa Phố Núi thì có mà ế chổng gọng nồi niêu. Anh nào ngoan cố cãi cha cãi mẹ rước về thì cứ việc từ từ mà hầu cô nàng cho đến khi sói trán.
             
                           Lỗ mũi thì tám gánh lông
                    Chồng yêu chồng bảo tơ hồng trời cho
                           Đêm nằm thì ngáy o o...
                    Chồng yêu chồng bảo ngáy cho vui nhà
                           Đi chợ thì hay ăn quà
                    Chồng yêu chồng bảo về nhà đỡ cơm
                           Trên đầu những rác cùng rơm
                    Chồng yêu chồng bảo hoa thơm rắc đầu
             
            Ai dám bảo con gái xấu là ế ? Có nhiều khi xấu trong mắt người này lại đẹp trong mắt người khác.Cũng có nhiều khi quá nhiều cái xấu gộp lại tự nhiên sanh ra cái duyên. Hay là theo cách suy diễn đơn giản của Mưa , mấy cô gái tự biết mình kém cõi dung nhan thường ra sức trau dồi đức hạnh, cho nên thường ngoan hiền hơn mấy cô đẹp.Nhờ vậy mà vẫn được yêu và thường hưởng hạnh phúc ,cuộc đời ít sóng gió , mà phải vậy thật hông ta ?

                   Vậy đó ,thơ chính là linh hồn của ngôn ngữ  !
            Với thời gian ,thơ được truyền miệng  trong dân gian lâu đời, dần dà trở thành ca dao hay đồng dao.
             
                    Thơ là nhịp cầu nối những con tim yêu đương khao khát đến với nhau gọi là thơ tình - thơ lãng mạn.
             
                   Thơ là sự giải thoát thanh tao của những tâm hồn muốn thoát khỏi hệ lụy thường ngày ràng buộc để trở thành thi đàn -bằng hữu tri giao.
             
                    Ngoại lệ có những vần thơ lơ tơ mơ thì gọi là thơ con cóc -thơ lãng xẹt.
             
                    Hiện tại có một số thơ rất hào hùng kêu gọi tình yêu nước và đoàn kết dân tộc ngay trên thi đàn mình đây thì gọi là chiêu hồn thơ -thơ ca
             
                    Muôn hình vạn trạng ,ôi nàng thơ !
             
                    Xưa yêu quê hương vì có chim có bướm
                    Có những ngày trốn học bị đòn roi
                    Nay yêu quê hương vì trên từng núm đất
                    Có một phần xương thịt của em tôi
                                             (Tế Hanh )
                  
                 


            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/F7071E0096A946989C9105C0AC820658.jpg[/image]
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2011 15:47:33 bởi mưa phố núi >
            Attached Image(s)
            #6
              mưa phố núi 19.10.2011 10:48:35 (permalink)
              MỘT BÔNG HỒNG CHO ANH




              Kính tặng hương hồn Anh STEVE JOBS
                              1955-2011



              Rụng xuống rồi ,một cánh hồng màu trắng !
              Thả rơi trên mộ Anh khi tuổi hãy còn xanh
              Gương mặt Anh phảng phất vẻ hiền lành
              Từ bi thông thái như một nhà hiền triết .

              Yên nghỉ đi nhé Anh ,cuộc đời tròn mộng mị .
              Mộng vẫn đong đầy trong đôi mắt sâu trong
              Bóng cây lớn ngã rồi nhường bóng nhỏ
              Cuộc đời mà sao tránh khỏi biển dâu...

              Trước cái chết mọi người đều bình đẳng
              Tiền tài danh vọng nào có nghĩa chi đâu !

              Bóng dáng anh phủ trùm theo ký ức
              Thuở thiếu niên cơ cực bần hàn
              Giờ đã có cho mình một vương quốc
              Lại bàng hoàng chống chọi ung thư gan ...

              Chưa bạc đầu hồn lại bỏ đi mau
              Về thôi nhé buông lơi bờ ảo vọng
              Cát bụi nào rồi hoá kiếp thân anh
              Yên giấc nhé ! ôi ngàn thu vĩnh biệt

              Tiễn hồn anh về cõi vĩnh hằng
              Một đoá hồng trinh trắng -kính tặng vong linh Anh 
               
                             -NAMO AMITABA-AMITABA-AMITABA -







              Được tin ông vua của Apple- Steve Jobs sinh năm 1955 vừa từ trần vì bịnh ung thư gan
              một cái chết đã được báo trước . Anh đã sắp đặt công việc trơn tru và nói lời từ giã với nhân loại ,bằng một thái độ thanh thản chấp nhận . Trước đó còn kịp đọc một bài diễn văn quan trọng tại đại học Stanford có tựa đề : How to live before you die ( sống thế nào trước khi nhắm mắt ) Một bài diễn thuyết trãi dài những tư tưởng ,nhân sinh quan giữa sự sống và cái chết ,một đề tài chẳng có liên quan gì đến khoa học kỹ thuật.

              * Một con người kỳ quái nhất !
              * Một ông chủ khó chịu nhất !
              * Một tỷ phú bình dị nhất !
              * Một cây sậy đầy tư tưởng nhất !

              Anh như một nhà hiền triết phương đông. Nhìn gương mặt Anh đâu có nét gì của đại gia ,giống một ông Đạo hơn.Buồn buồn ,nghiêm trang ,u uẩn ,đôi mắt sâu hoăm hoẳm như chứa đựng biết bao điều mà Anh còn đầy những đam mê khao khát. Không kịp nữa rồi Steve Jobs , kiếp sau Anh nhé ! Hãy làm lại con người của chính Anh hôm nay ,để tiếp tục khao khát ,đam mê ,nghiên cứu ra những thứ mới mẻ cho nhân loại mai sau. Anh đã theo Đạo Phật , Anh tin vào thuyết luân hồi ,phải không Anh ?

              Nội cái tên không cũng thấy được số phận của Anh rồi ! Một cuộc đời gắn liền với công việc ,tận tụy với công việc cho đến hơi thở cuối cùng

                                            VĨNH BIỆT ANH !

              Tôi vẫn chưa bao giờ có cái Laptop nào hiệu Apple cả ,vì giá thành rất cao trên hai ngàn đô la.Sáu tháng trước ,tôi cứ đi tới đi lui cửa tiệm Apple ở gần nhà để chầu chực mua cho được cái Ipad mới ra lò khoảng 700 đô la. Lần nào tới cũng nghe nhân viên bán hàng bảo hết hàng rồi. Ngày mai trở lại sớm sắp hàng đi ,oder qua mạng còn tốn kém hơn và phải đợi 3-4 tuần. Sao giống thời bao cấp vậy ta ? Tính tôi chúa ghét sự chờ đợi sắp hàng ,còn phải dậy sớm nữa hả ,miễn đi ! Tôi là công chúa ngủ nướng mà , giờ thì đại trà.Đi đâu cũng gặp , con nít cũng xài. 


              <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2012 15:49:42 bởi mưa phố núi >
              #7
                mưa phố núi 22.10.2011 15:27:04 (permalink)
                                 TA ĐÃ CÓ MÙA THU


                                         À ,thì ra ta đã có mùa thu
                                       Chìm trong nổi nhớ sương mịt mù
                                     Giăng giăng khắp phố -sương thu ấy
                                  Thêm chiếc lá vàng nữa là thu

                (mưa phố núi )



                 
                 
                 
                         Ai cũng biết mùa thu rất đẹp , nhưng sự cảm nhận của mỗi người đối với mùa thu khác nhau. Không phải ở nơi nào trên thế giới đều có bốn mùa. Và không phải mùa thu ở đâu cũng giống nhau.
                 
                         Thu Cali đến bằng cái gió se se lạnh
                         Thỉnh thoảng vài cơn gió chướng từ đâu đó ùa về đây, làm cho đất trời Cali cứ chao đảo ngả nghiêng. Mưa phùn gió bấc , đó chính là mùa thu Cali , rất giống với thời tiết ở cao nguyên Việt Nam.Vào khoảng từ tháng tám đến tháng mười một. Những cơn mưa dầm dề nơi phố núi cứ làm mọi thứ nhão nhoẹt , ướt mèm.
                 
                             Mưa thu ! Hay nước mắt mùa thu khóc ai trong chiều. Hàng cây trút lá nghĩa trang đìu hiu. Từng chiếc , từng chiếc...lệ khô vàng héo...
                 
                          Khi người đàn bà qua khỏi lứa tuổi bốn mươi được ví như giai đoạn vào thu của cuộc đời. Sao mà chạnh lòng thế nhỉ vì sự ví von này.Vậy thì phe mày râu bao giờ mới vào thu ? Trên năm mươi phải không ? Theo chỗ Mưa biết thì ở trong nước hiện giờ các chị bị bắt buộc phải nghỉ hưu khi 55 tuổi. Tội nghiệp ghê ! Ở Mỹ là 65 tuổi lận đó.
                 
                         Một người phụ nữ phải rời khỏi nhiệm sở khi mới 55 tuổi các chị sẽ làm gỉ ? Chăm sóc nhà cửa con cái , giữ cháu ,hay nuôi heo gà cho vui cửa nhà ?
                 
                             Nếu các chị mà có rủng rỉnh tiền thỉ khỏi lo rồi , đi du lịch cho thỏa ước mong nếu còn đầy sinh lực. Còn nếu các chị có mắc bịnh túi lủng thì chỉ còn cách ở nhà mà hầu hạ cơm nước cho đức lang quân thôi chị ạ.
                 
                          Ôí giời ơi ! chồng mình còn cho mình hầu là hạnh phúc lắm rồi.Nhỡ mà các anh ấy đỗ đốn ra , chẳng buồn ở nhà cho vợ hầu , lại cứ thích ra đường ăn phở . Vừa tốn tiền lại chẳng hợp vệ sinh tẹo nào thì mới khổ chứ lị !
                 
                                      Thu đến thu đi thu đợi chờ
                                     Hương gây mùa nhớ dệt vần thơ
                                   Thu tím trời buồn mộng mơ cũ
                                 Nhuộm ánh trăng thề say hương mơ.
                 
                                            ( mưa phố núi ) 
                 
                         Dù ta đợi mong hay không mùa thu vẫn cứ tự đến rồi tự đi , chẳng cần phải tiếc nuối làm chi. Mùa thu có lẽ đẹp nhất trong lòng những kẻ đang yêu và những kẻ tha hương. Nó đẹp ở sự hoài niệm lưu luyến. Nó đẹp ở sự nhớ mong ngẩn ngơ , Cũng có khi nó đẹp ở sự thiêu thiếu không toàn vẹn.
                 
                        Riêng với tôi mùa thu đẹp do thời trang. Đàn bà con gái ai lại không điệu. Đó cũng là một nét đẹp của nữ tính phải không các anh ? Mùa này mà lượn lờ ở các shopping Mall thì thích lắm !
                 
                         Thời trang năm nay lấy gram màu xanh dương làm nền chủ đạo cho thu đông đấy.Mới hồi đầu năm rất thịnh màu tím mà. Thời trang xứ này thay đổi nhanh quá , tiền đâu mà Mưa theo cho nổi đây. Sau giáng sinh năm ngoái nhân dịp big sale Mưa đã hốt trọn lô màu tím rồi. Bây giờ hơi bị de mode , thôi kệ cứ mặc vậy , nghèo phải ráng chịu chứ sao !
                 
                        Mùa thu mà được ra ngoài với thiên nhiên thích biết mấy. Không sợ bỏng rát nám da , không cần dậm thêm kem chống nắng. Không sợ mồ hôi nhiễu nhão trôi makeup xấu nhem khuôn mặt. Rất lý tưởng cho những cuộc dã ngoại picnic với gia đình.
                 
                        Tối nay Mưa phải lục lọi tủ quần áo của mình rồi. Những đôi giày boot cao tới bắp vế. Những chiếc áo măng tô buông lững ngang đùi. Khăn choàng cổ tơ lụa mỏng manh đủ mà sắc...vv
                 
                        Thời trang mùa thu là thích hợp nhất với chị em phụ nữ Á Đông mình đấy nhé ! Vì thân hình chúng ta thanh mãnh , nhỏ nhắn. Vì phong cách của chúng ta là kín đáo e ấp. Giống như những sợi nắng mùa thu chảy dài len qua khe cửa.
                 
                        Ôi mùa thu của sắc đẹp ! Thời trang và những cuộc rong chơi bất tận. Chần chờ gì mà không tận hưởng cho hết hương vị của mùa thu , các chị em yêu quý !
                 
                 
                         Bên này có một thứ nước hoa vừa mới tung ra thị trường năm nay có màu xanh tim tím được chiết xuất từ hương hoa Lavenda ( hoa oải hương ). Tên của nó là Romantic fall , tạm dịch Thu quyến rũ. Do một cô tài tử nào đó của Hollywood sản xuất và giá thành thì ngất ngưỡng. Chà ! Phải chi có anh chàng đẹp trai Galant nào đó mua tặng mình. Ước...ước...và mơ.








                 


                <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2011 15:37:38 bởi mưa phố núi >
                #8
                  mưa phố núi 29.11.2011 16:09:23 (permalink)
                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/F5A90789EEC44336A5EAB66F2976CCD5.jpg[/image]


                  TRÊN ĐỈNH MÙA ĐÔNG



                  Lại một năm nữa sắp hết rồi nhỉ ?
                  Thời gian cứ trôi vùn vụt ta đã kịp làm gì đâu nào ? Những chiếc lá cứ xoay xoay theo gió để mùa thu đi vào lãng quên . Mùa đông năm nay Cali lạnh kinh khủng , đêm nào mà không vặn heat tôi không sao ngủ được .Mùa thu sao ngắn ngủi quá chừng , chẳng đủ cho người ta ăn diện điệu đàng chút chút ...Ghét gì đâu hà !

                  Hỡi những kẻ yêu nhau trong mùa thu ! Đừng vì mùa đông đến mà vội vả chia tay nhé , nếu không mùa đông sẽ ảm đạm buồn thiu , thê lương biết mấy .

                  Cũng may mà mùa đông ở Mỹ được bù đắp cho những ngày lễ lớn . Thanksgiving qua rồi nè ,kế là Christmas rồi Newyear . Những ngày lễ náo nhiệt đã sưởi ấm mùa đông trên xứ người . Nếu không những kẻ tha hương tha hồ mà khóc than trong mưa gió bảo bùng . Tôi thấy người Mỹ sao khôn ghê ta , cứ bày ra đủ thứ lễ hội để moi tiền thiên hạ - để lấp đầy khoảng lặng của mùa đông

                  Khi những cành cây gầy khẳng khiu trụi lá , các lãng tử lại hồi đầu ,mau rảo bước về nhà với gia đình vợ con. Ai còn ham vui chết giá ngoài đường ráng chịu. Những người vì công việc hay hoàn cảnh mà phải sống xa thân nhân gia đình , nhân mùa lễ nghỉ đông lại trở về đoàn tụ. Để những bài thánh ca vang lên rộn rã nóc giáo đường.

                  Mùa đông còn là mùa cưới hỏi thành hôn !





                  Như đàn chim về tổ ,
                  người ta lại se đôi.
                  Để bốn mùa cuộc đời
                  luôn tràn đầy ý nghĩa.

                  Mùa đông dù lặng lẽ
                  Vẫn chộn rộn lòng tôi
                  Mùa đông sẽ rất dài
                  Khi hồn còn quạnh quẽ

                  Mùa đông bước khe khẽ
                  Để gió reo chơi vơi
                  Lay lắt cùng đất trời
                  Hạt mưa đông thành tuyết

                  Mùa đông không có tuyết
                  Chẳng trọn vẹn nghĩa đông
                  Một trái tim không mộng
                  Chẳng thể dệt tình nồng

                  Thi sỹ buồn lặng lẽ
                  Vá chiếc áo mùa đông
                  Bông tuyết rơi nhè nhẹ
                  Trắng xóa trời như bông.

                  Se lòng trong cơn lạnh
                  Chàng thi sỹ chùn chân
                  Chẳng biết về đâu nhỉ ?
                  Để mùa đông ngập ngừng...

                  Tuyết ơi bay đi nhé !
                  Lang thang qua từng vùng
                  Để nơi nơi được ngắm
                  Hoa tuyết rơi chập chùng

                  Trên đỉnh mùa đông tới
                  Hẹn chàng của riêng tôi
                  Dẫu mùa thu lạc lối
                  Đông về lại gặp thôi

                  ---muaphonui---
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2011 16:29:25 bởi mưa phố núi >
                  Attached Image(s)
                  #9
                    mưa phố núi 14.03.2012 13:18:16 (permalink)
                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/B86F0C7C521D4F59B40520370A9D409D.jpg[/image]

                    CHẠM BÓNG



                    Chủ nhật , Hân đến chùa đón các con lúc 3 giờ chiều . Cô giáo ra xin phép giữ các bé lại đến 6 giờ . Lý do : tập cho các bé múa hát để biểu diễn nhân mùa lễ Vu Lan tại chùa .

                    Ông xã hôm nay lại đi vắng , Hân ngại về nhà một mình . Sáng nay khi đưa các con đến chùa để học và sinh hoạt tiếng Việt , Hân đã đi chợ về làm xong bữa chiều . Còn 3 tiếng đồng hồ cho riêng mình , cô lái xe thẳng hướng Huntington Beach .

                    Biển chiều đẹp quá ! Nắng vàng rực rỡ đổ xuống biển xanh bao la . Vẫn còn là mùa xuân , chưa có nhiều du khách , biển vắng !

                    Hân thả bộ dọc theo bờ cát ướt , đây là một sở thích kỳ bí của cô . Mỗi lần được cỡi bỏ giày dép để cho đôi chân trần được dẫm lên cát ẩm trong lòng Hân lại dấy lên một niềm rạo rực kỳ lạ . Cát mịn êm êm dưới chân ...như vỗ về xoa nắn ...Hân thấy mình lại trẻ trung như ngày nào ...Hân có thể đi dọc theo mé biển cả giờ mà không biết chán . Bạn bè Hân thường rủ cô vào các phòng tập thể dục để rèn luyện thân thể . Cô chỉ thích buông thả tâm hồn theo lối riêng của cô .

                    Biển ! Giúp cô thả đi những ưu tư ...
                    Sóng biển dạt dào ru tâm hồn cô , trở về với lắng đọng và suy tư ...
                    Gió biển tanh tanh mằn mặn ...nhắc nhở cô cái bổn phận của một phụ nữ trần tục .
                    Mùi nồng của biển cũng giống như mùi vị của đàn ông mạnh mẽ , hoang dại và chiếm hữu .

                    Màu xanh biên biếc của biển chính là đôi mắt của cô . Một đôi mắt chỉ muốn nhìn thấy vẻ đẹp của đời mà tạm quên mặt trái của nó .
                    Bọt biển chạy lăn tăn trên mặt sóng tạo nên những đường viền rất đẹp , giống như tấm voan trắng phủ tóc cô dâu . Chúng cứ dập dờn nhấp nhô rồi tan vào làn nước ...mênh mông ...tít mù khơi .

                    Chỉ có biển mới rửa sạch những khát khao cháy bỏng đang hun đút trong lòng cô .
                    Biển ! Của một thời đã qua . Biển của nổi khát khao nhung nhớ ...đang chôn vùi tiềm thức .
                    Đứng trước biển Hân cảm thấy mình dạn dĩ hơn , đằm thắm hơn và...hoang dại hơn .

                    Chỉ có thuyền mới hiểu
                    Biển mênh mông dường nào !
                    Chỉ có biển mới biết
                    Thuyền đi đâu về đâu

                    Những ngày không gặp nhau
                    Biển bạc đầu sóng vỗ
                    Những ngày không gặp nhau
                    Lòng thuyền đau rạn vỡ ...

                    Nếu từ giã thuyền rồi
                    Biển chỉ còn bảo tố !
                    Nếu phải cách xa anh
                    Em chỉ còn nỗi nhớ ...

                    Thuyền và Biển
                    Thơ Xuân Quỳnh
                    Nhạc : Phan Huỳnh Điểu

                    http://www.youtube.com/watch?v=kqSdlDeNuuk&feature=related


                    Biển mênh mông và bao dung , như vòng tay anh sẽ ấp ủ tình em .
                    Biển gầm gào dậy sóng như khát khao nơi anh chờ mong em .
                    Biển nồng nàn vị mặn như hương vị anh - da thịt và những nụ hôn huyễn hoặc .
                    Và biển ! Sẽ mãi mãi đơn côi và nghiệt ngã như chính trái tim em .
                    Một Eva luôn luôn chạy trốn ...ẩn mình trong huyền thoại .

                    ---muaphonui---
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2012 14:48:03 bởi mưa phố núi >
                    Attached Image(s)
                    #10
                      mưa phố núi 15.03.2012 14:08:38 (permalink)
                      Hương biển

                      Chàng đang cố thu bóng nàng , nhỏ nhoi và đơn lẻ .Chiếc máy quay phim Digital chàng mua từ một cửa hiệu ngay tại phố biển này . Đã lâu , chàng chưa từng gặp lại hình ảnh một người đàn bà nhỏ bé , mong manh đến thế ! Chàng là một nhiếp ảnh gia nghiệp dư thích ngao du đây đó trong những lúc nhàn rỗi . Hành lý chàng gọn nhẹ nhưng không thể thiếu máy quay phim chụp ảnh .Riêng với người đàn bà này chàng không muốn dùng ống kính chuyên nghiệp thường ngày . Chàng mua chiếc máy Nikon mới tinh này chỉ để thu bóng nàng . Chiếc máy ảnh gọn nhẹ , đa năng , bé bỏng như cái bóng của nàng đang lang thang ngoài kia . Nếu bị nàng bắt gặp chàng còn biết đường mà chối .

                      Đã 3 ngày nay ,cứ khoảng 5 giờ chiều nàng xuất hiện , cỡi bỏ dép nàng đi vơ vẩn dọc mé biển . Thỉnh thoảng , nàng dừng lại cuối xuống cát tìm kiếm cái gì đó , một vỏ sò xinh đẹp chăng ? Có lúc nàng dùng hết sức quăng nó ra thật xa ...Gương mặt nàng thanh thản , vóc dáng tròn trịa hừng hực sức sống , mái tóc xõa dài tự nhiện. Những bước chân vững vàng in dấu trên cát ...

                      Chàng tự hỏi , nàng là ai ? sao có sức lôi cuốn chàng đến thế . Chàng tự cho mình là một kẻ từng trải , một kẻ lãng tử đã đưa chân gần như khắp nơi . Là đàn bà hay con gái ? Sao lại đến đây một mình , nàng không đến để tắm biển , không dừng chân vào quán uống nước .
                      Có vẻ như cô nàng đang hát . Quá xa để chàng nghe được giọng nàng . Khó mà đoán được cô ta bao nhiêu tuổi , có thể 30 -40 -hoặc 50 ?
                      Đàn bà thời nay biết cách làm đẹp , biết cách tập thể dục để giữ thân hình . Với những phương pháp thẫm mỹ hiện thời đàn bà có thể trẻ hơn 10-15 tuổi . Phép lịch sự đặt ra cho đàn ông xứ này là không bao giờ được hỏi tuổi đàn bà . Dung nhan đó chắc là thuần Việt rồi . Chàng bước hẳn ra khỏi quán Gió , một quán ăn nhẹ nằm sát bờ cát . Ba ngày nay , chàng cứ núp ở đây mà quay lén nàng . Thì cũng giống như những du khách khác , thích quay cảnh vật vậy thôi ! Điều khác lạ duy nhất là , trong máy chàng cho dù ở góc độ nào cũng
                      chỉ một tiêu điểm duy nhất - Nàng ! Hôm nay , chàng nhất định phải quay cận ...phải nắm bắt được những đường nét trên khuôn mặt nàng .
                      Với người đàn bà bí ẩn này , chàng có thể khám phá ra một bí mật nào đó chăng ?

                      Chàng rất thích viết , đêm nào chàng cũng lên mạng để viết vài điều ... Về cuộc sống , về tình yêu và đặc biệt là về những cơn mưa lãng mạn đầy hoài niệm . Trên phố ảo chàng có một nick name riêng , nhưng nhiều cô bạn nghịch ngợm vẫn gọi đùa chàng là Adam của những cơn mưa . Những cơn mưa của chàng thường rất êm , rất nhẹ ...là nguyên cớ của những mối tình chớp nhoáng dịu dàng mà lắng đọng trong ký ức thật sâu .


                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/45239737397641858C23FE4B531F918C.jpg[/image]

                      Chàng tiến về phía nàng , còn cách khoảng 50 bước chân . Chàng không dám đến quá gần sợ lộ tẩy .

                      " Mưa có rơi và nắng có phai , trên cuộc tình ngây thơ ngày nào ..."

                      Chu choa , bản tủ của chàng đây mà , chàng không cầm lòng được nên vuột miệng hát theo nàng phụ họa ...

                      "Ta đã yêu và ta đã mơ , mơ trăng sao đưa đến với người ..."

                      Nàng quay phắt lại nở một nụ cười dịu dàng ...

                      - Chào ông ạ ! Biển chiều đẹp quá ông nhỉ ?

                      Một phút ngẩn ngơ ...Giời ối giời ! giọng nàng sao thánh thót thế kia ...Lạy Chúa tôi ! Chàng lấy lại bình tĩnh , nụ cười gì hiền ngoan quá đỗi ...gió thoảng mây trôi vời vợi ...tình thơ rồi . Amen. Chàng quên bén mục tiêu của mình .

                      - Biển đẹp thật ...và càng đẹp hơn khi có cô ở đây .

                      - hihihi...hahaha ...cô cười tự nhiên quá càng khiến chàng bối rối .

                      - Thật đấy mà ! trước biển tôi thấy cô ẩn chứa một nét gì đó rất lạ lùng ...

                      - Có phải ông muốn nói em điên ?

                      - Không đâu ! Sao cô lại nghĩ thế ?

                      - Vì đã có người từng hỏi thế .

                      - Nếu vậy thì cô là người đàn bà điên đẹp nhất .

                      - Còn ông ? Ông cho rằng mình điên hay tỉnh ?

                      Bị một câu chất vấn quá bất ngờ nên chàng chỉ còn biết nhún vai . Nàng đưa tay vuốt tóc và hất đám tóc lòa xòa ra phía sau .Một gương mặt tròn bầu bĩnh , chiếc răng khểnh ...eo ôi , duyên ! Một gương mặt gần như không trang điểm , ánh mắt nũng nịu lay láy sắc biển chiều . Cô bỏ cả hai tay vào túi áo khoác . Cô đi từng bước lững thững nhẹ nhàng , như một định luật quán tính những bước chân chàng cũng lặng lẽ theo cô , vô định . Chàng ngắm bàn chân cô , đôi chân xinh xinh với những đầu móng được sơn màu hồng phấn dìu dịu như môi cô . Làn da cô trắng mịn màng , cát bám theo bước chân cô . Chàng còn đếm được mấy vệt cát bẩn dính trên chiếc váy dài . Cô nhỏ bé quá chỉ ngang tầm vai chàng , cảm giác này gây cho chàng chút xao xuyến . Tự nhiên chàng thấy mình muốn che chở người đàn bà này .

                      - Đợi thêm một lát nữa nhé ! Ông sẽ thấy hoàng hôn rất đẹp ở nơi này , không giống những hoàng hôn mà ông đã biết đâu ! Rồi ông sẽ nhớ mãi , thật đấy .

                      Chàng say mê nghe cô , mắt không rời những bước chân mũm mỉm . Sự tự nhiên của cô làm ông thấy dễ chịu .

                      - Có thể cho em xem những thứ mà ông thâu vào ông kính không ? Em chắc là có nhiều bóng dáng của em ở trong đó !

                      Chàng thấy chột dạ ,như kẻ trộm vừa bị bắt quả tang . Bản năng tự nhiên bảo lòng phải thành thật , ít ra là trước mặt người đàn bà này .

                      - Sao em biết là tôi đã quay em ? Tôi chỉ thâu cảnh biển thôi mà .

                      -Ông đang nói dối !

                      -Nói dối ? Để làm gì nhỉ ? Cần thiết phải nói dối với một người đàn bà vừa mới quen à ?

                      - Vì ông đã đổi cách xưng hô , ông đã quen em ba ngày trước .

                      Chàng thấy mặt mình nóng bừng bừng ...Quả là một cô gái bí ẩn . Chàng đã bị vẻ mặt trẻ con kia đánh lừa , ta nhất quyết không để mình đuối lý trước cô . Ta mà chịu đuối lý với đàn bà ư ? Cô còn chưa biết ta là ai đâu nhỉ , hãy đợi đấy ,cô em !

                      - Điều gì khiến cô nghĩ thế ?

                      - Giác quan thôi mà , không nói ra được , tất cả chỉ bằng cảm nhận mà thôi .

                      - Là giác quan thứ sáu thì phải , thứ đặc ân mà Thượng Đế chỉ ưu ái cho các Eva .

                      - Ông núp ở quán Gió từ ba ngày trước , ngày nào em chả đến đây . Quen thuộc mọi ngóc ngách , ông là du khách chỉ có mặt từ ba ngày qua .

                      - Và cô có thể nhận diện tất cả du khách ở đây ?

                      - Chỉ những người đặc biệt như ông ...

                      - Tôi đặc biệt chỗ nào ? Hân hạnh cho tôi đấy chứ !

                      - Da ông rất trắng không như người quanh đây . Có lẻ ông đến từ vùng đất lạnh .

                      - Hahaha...chết thật , lần sau tôi phải đi tanning trước .

                      - Giọng nói của ông hơi lạ và phong thái cũng khác .

                      - Hy vọng cô không cho là tôi quê mùa đấy nhé !

                      - Có khi quê quê một chút lại hay . Như em đây này , ông xem ! Em đâu có giống một cô gái đang sống ở California .

                      - Khó mà hiểu ý cô .

                      Mặt trời đang từ từ xuống biển , vầng dương đỏ rực như hòn lửa . Chiều ngả màu tím biếc , chàng vội lấy máy ra thu hết tầm nhìn . Bước chân của cô , và cả nụ cười nghiêng nghiêng rạng rỡ ...Chàng quay nàng từ phía sau ...mái tóc chờn vờn nhảy múa , bờ vai nho nhỏ run run trong chiều tàn . Chàng hạ thấp ống kính , bờ mông tròn trịa , lắc lư ...nhịp chân vui nhún nhảy ... Cô nàng bỗng bỏ chạy thật nhanh...Chàng níu lấy bóng cô đang xa dần ...bé bỏng ...Cô đưa một tay lên vẫy ...nụ cười nghịch ngợm ...lí lắc trẻ con ...Chàng không muốn bỏ sót một cử chỉ nào ...

                      - Bye ông nhé ! Mai gặp , và phải cho em xem những thứ ông đã quay . Nhé ...é ! Gió ...vọng ngân lời cô .

                      Nàng đã rời xa , bất ngờ như khi xuất hiện . Hồn nhiên và thân thương như họ quen đã lâu . Gió chiều se se lạnh , một mùi hương nhè nhẹ , dìu dịu mênh mang ...quen thuộc . Chàng hít thật sâu mùi hương đó , hương biển nơi này sao khác lạ thế nhỉ ? Chàng hít thêm một hơi thật sâu nữa cho đầy buồng phổi ...mùi hương đã loang vào gió biển thoảng vị nồng nàn ...

                      Chàng trở về quán Gió , mở máy xem lại những thứ vừa quay . Một đóa hoa Ngọc Lan be bé khiêm nhường cài một bên tai nàng , mái tóc lả lơi ngả gió khi cô đưa tay vẫy . Hoàng hôn biên biếc trong ống kính , lòng chàng rưng rưng biền biệt theo chiều ...Mai ???
                      Chàng thả hồn mình rơi ...nhè nhẹ !

                      ---muaphonui---
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2012 11:47:10 bởi mưa phố núi >
                      Attached Image(s)
                      #11
                        mưa phố núi 21.03.2012 15:48:46 (permalink)
                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/F5554FDBC0214EF5A8CCA48A00D76CB4.jpg[/image]


                        chiều rơi



                        Tôi nhìn đồng hồ tay , 5 giờ 30 rồi à ? Khiếp ! Sao chóng thế ? Tôi thấy mình hết sức vô lý khi đã để đầu óc mình rối rắm với những ý nghĩ về nàng . Một người đàn bà bé nhỏ mà tôi tình cờ bắt gặp trên biển chiều hoàng hôn .
                        Biển Huntington này cũng giống như bất cứ bờ biển nào tôi đã để bước chân mình lưu dấu . Cát ,sóng , và gió ...chỉ bấy nhiêu thôi , đâu có gì khác biệt ! Tôi đã giẫm lên biết bao nhiêu con sóng trong đời mình , tôi đã thử vị mặn của bao nhiêu đại dương . Tôi đã từng hò hẹn và ôm ấp biết bao nhiêu đàn bà trong tay mình . Tóc dài , tóc ngắn ,tóc thẳng , tóc xoăn thậm chí tóc vàng hoe hay bạch kim ?

                        Những người đàn bà sắc sảo , những gương mặt đa tình đến nỗi chỉ cần nhìn vào đôi môi mọng đỏ của họ là cái chất nam nhi bừng bừng trong huyết quản . Đôi môi tôi không bị thâm đen bởi thuốc lá , mà đã bầm dập nhiều lần vì những nụ hôn chóng vội . Tình chợt đến , chợt đi . Yêu cuồng và sống thả nếu không muốn mình là loại đàn ông bị rớt lại phía sau .

                        Cho dù tôi không muốn , cho dù phải đọc kinh hãm mình một trăm lần , thậm chí một trăm lẻ một lần thì tôi vẫn là tôi - Peter Nguyen .Một ký giả gốc mít 100% đàn ông .

                        Đàn bà rất kỳ lạ , khi có dịp gần gũi và tiếp xúc họ tôi bắt mình phải chú ý tập trung vào ánh mắt nụ cười của họ . Chú ý quan sát để hiểu họ , nắm bắt suy nghĩ tâm tình của họ mà vẫn giữ trọn lòng tôn kính đối với họ . Dù trước mắt tôi là đàn bà xấu hay đẹp , già hay trẻ . Tôi có bổn phận phải chứng minh cho họ , bản lĩnh đàn ông của tôi . Nếu không họ chỉ nhìn tôi bằng nửa con mắt , làm sao mà khai thác tin tức . Nói chi đến thu tiền ?

                        Có khi tôi giả vờ thờ ơ , thì lập tức bị chê là thiếu Libido . Mà nhỡ quá sốt sắng với họ lại bị liệt vào hàng dê cụ . Thật buồn cười ! Đàn ông không dê , đàn bà sẽ thích hay sao ? Bằng chứng là Viagra bán chạy như tôm tươi , dẫu đã có nhiều khuyến cáo của các nhà nghiên cứu rằng nó có thể dẫn đến trụy tim , hay bán thân bất toại .

                        Thỉnh thoảng tôi bắt gặp vài cô nàng trên phố rất gợi cảm khoe ra bộ ngực hở gần nữa , dù đang là mùa đông tuyết rơi.
                        Tôi mà không nhìn thằng khác cũng nhìn thôi . Theo báo cáo mới nhất của các tâm lý gia chuyên bảo vệ sức khoẻ , cánh mày râu chúng ta sẽ sống khoẻ gấp đôi nếu mỗi ngày được nhìn thấy từ 5- 10 phút những bộ ngực gợi cảm . Tim sẽ đâp mạnh và máu huyết sẽ lưu thông điều hòa . Điều này thì những chai rượu vang hảo hạng của Pháp vẫn còn kém xa ! Sức hấp dẫn của đàn bà dĩ nhiên không chỉ ở bộ ngực , nhưng đó là thứ mà mình dễ nhìn thấy nhất . Nó nhan nhản khắp phố và lồ lộ giữa chốn đông người .

                        Khuôn mặt của đàn bà có thể che dấu bởi son phấn , hoặc bởi bàn tay khéo léo của các bác sĩ . Chỉ cần nhìn vào vùng ngực họ bạn có thể đoán chính xác đến 80% tuổi tác thật . Dù là khuôn ngực tự nhiên hay do chỉnh hình mà có thì làn da trên cổ và ngực họ cũng tố cáo tất cả . Nếu tinh mắt một chút , bạn còn có thể phân biệt được hàng thật hay giả ?

                        Tôi rất chán quý bà quý cô ăn mặc kín cổng cao tường như các nữ tu dòng kín .
                        Ông bà ta có câu : " tốt khoe , xấu che ". Những vẻ đẹp tự nhiên mà Thượng Đế đã ban tặng cho Eva , chẳng phải là phần thưởng cho các Adam chúng tôi hay sao ?

                        Vậy sự thưởng thức tự nhiên đó có gì là xấu ?

                        Thật xấu nếu các bà đã có tuổi còn để lộ hàng , đừng khoe những thứ đã nhếch nhác quá đát xử dụng . Tôi rất hãi những bộ ngực vệ sĩ , vai u thịt bắp như đàn ông , hoặc lép kẹp khoe cả xương bọc da . Hàng đẹp là thứ hàng mỹ
                        miều , tràn nhựa sống , càng tự nhiên càng đẹp . Các bà các cô làm ơn nhớ giùm tôi một điều : Chỉ khoe in ít thôi ! Chừng 1/3 thì vừa , khoe nhiều đến nổi để bàn dân thiên hạ nhìn thấy lằn rãnh đào nguyên của mình thì quá lộ liễu rồi đấy . Lúc đó nữ tính sẽ nhường chỗ cho lẵng tính mất thôi . Sẽ khiến chúng tôi có cái nhìn mất thiện cảm đối với quý
                        bà . Và cũng kẹt cho chúng tôi lắm , khi phải làm việc với các bà trong tinh thần căng thảng bối rối .

                        Đàn bà Á Châu khác với sắc dân khác ở sự kín đáo , điềm đạm mà không kém phần sexy chút nào . Hỡi các nàng Eva ngoài phố !

                        Đã 5 giờ 45 , nàng vẫn chưa xuất hiện . À ! Ra ta đang mong nàng ư ? Sao lại mong chờ vào một lời hứa suông như thế . Vớ vẩn thật , ta đã biết gì về nàng mà nghĩ đến . Một người đàn bà không hẳn đàn bà , trẻ con không ra trẻ con . Chỉ vài câu đối thoại ngắn ngủi , chỉ một ánh mắt nũng nịu , và cả cái mùi hương ấy nữa , sao cứ đằm đằm ...dìu dịu ...Ngọc Lan ...hay Bạch Lan ? Và em nữa , tầm thường hay khác thường ? Tình cờ hay ngẫu nhiên ? Sao lại khiến ta nghĩ đến em nhiều như thế ?

                        Ta ! Peter Nguyen , một kẻ đã lê chân gần như khắp nơi . Có hương hoa nào mà ta chưa từng biết . Tôi bắt đầu nghi ngờ về cảm quan thẫm mỹ của mình rồi . Phụ nữ phải có thân mình bốc lửa , đôi môi phải mọng đỏ lựng mùi son , nước hoa Pháp nồng nàn quyến rũ ...
                        Đó mới chính là nhan sắc mà ta đã quen , đã muốn và đã nếm .

                        Hoàng hôn đã rơi rồi ! Khi biển chiều vẫn còn chưa tắt nắng . Phải không ? Sao tôi không nhìn thấy sắc chiều biên biếc như hôm qua ,như những ngày trước đó . Còn em ? Em đang làm gì ? Ở đâu ? Tôi vẫn nhớ lời em nói : " Đợi một lát nữa nhé , Ông sẽ thấy hoàng hôn ở đây rất đẹp . Không giống những hoàng hôn mà ông từng biết, thật đấy mà . "

                        Tôi tiếc một buổi chiều , tiếc một hoàng hôn màu tím bên em . Tôi lại lo cho em , em có khoẻ không ? Lạy Chúa ! Xin hãy ban cho em bình an . Tôi còn ở đây thêm hai ngày nữa , ngày nào tôi cũng thu xếp công việc vào buổi sáng và buổi trưa . Buổi chiều tôi muốn dành cho em , sẽ thu em vào ống kính , sẽ cùng em ngắm ánh chiều rơi .

                        Rồi tôi lại ra đi , như những cánh chim biền biệt không rõ ngày về . Tôi ở rất xa , xa lắm em nào biết .

                        Chiều ơi ! Sao vội rơi chóng thế ?

                        ---muaphonui---
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2012 11:34:57 bởi mưa phố núi >
                        Attached Image(s)
                        #12
                          mưa phố núi 22.03.2012 15:15:23 (permalink)
                          Chạm...!


                          Hôm nay nàng có đến không ? Tự hỏi để rồi lại ngờ vực chính mình . Đâu phải lời hẹn ước , ta chờ điều gì ?Từng này tuổi đầu ta có thể ngơ ngẩn như vậy sao ?

                          Biển chiều hôm nay lặng lẽ trời lất phất mưa rơi !

                          " Mưa , còn mãi rơi trên biển xưa êm đềm ,
                          Ta còn mãi nơi đây ngồi ôm kỷ niệm " ( Mưa trên biển vắng - Đức Huy )

                          Biển vắng lặng không người , chỉ mình chàng lang thang chờ đợi sự hão huyền .
                          Peter lững thững đi bộ ra cầu tàu (Pier ). Sự hoang vắng vô vọng , còn sót lại một người đàn ông buồn bã đang thả cần câu . Gương mặt ông bất động như một pho tượng đá . Peter đọc thấy một sự nhẫn nhịn đáng nễ trên mặt người đàn ông kia ! Chàng dừng lại quan sát. Chẳng có con cá nào cắn câu , chàng phì cười vì ý nghĩ vu vơ vừa thoáng qua đầu mình . Nàng cũng giống như một con cá , chẳng thèm cắn câu .

                          Chàng không đội mũ , không áo mưa , cái lạnh thấm vào tận chân tóc . Peter rùng mình , vào thôi ! Không khéo lại ốm mất .Chàng quay gót trở vào , đi ngang qua người đàn ông đang ngồi câu .
                          - Chào ông bạn nhé ! Chúc may mắn .

                          Không có tiếng trả lời , gió rít khe khẽ bên tai .
                          Mưa cũng chỉ lất phất , rơi rơi . Mưa chạm vào lòng Peter ...khắc sâu nỗi mong nhớ . Chàng cười một mình , cười cái sự lãng xẹt vô duyên chiều nay . Nhớ ? Ta nhớ nàng chăng ? Nhớ một lời hò hẹn ...vì cớ gì ? Vu vơ vậy sao ?

                          Biển vắng lạnh lùng !

                          Trở lại chiếc bàn quen thuộc của mình và ngồi xuống , mùi hương dìu dịu thoảng đâu đây ? Peter đưa mắt nhìn quanh tìm khắp quán , chỉ có người thu ngân đang lom khom dọn dẹp đàng sau quầy .Quái lạ ! Ta bịnh thật rồi chăng ? Chàng hít thật sâu vào ...Đúng là mùi hương Ngọc Lan hôm trước ... Chàng kéo ghế gần lại bàn , chợt thấy bình trà nho nhỏ để sẵn từ lúc nào, chiếc cốc sứ bằng men trắng tinh . Chà ! Chủ quán khéo thật , trời vừa chuyển lạnh đã nghĩ đến chuyện đãi trà . Chàng sờ vào bình trà thấy vẫn còn âm ấm . Chàng nhấc bình trà lên châm cho mình một cốc đầy . Có một mẫu giấy xếp làm tư gọn ghẽ nằm dưới bình trà , mùi hương càng thêm rõ rệt .Peter mở giấy đọc :

                          " Chào ông !

                          Cám ơn ông đã đợi em . Hôm qua xe em hư bất chợt không thể đến . Hôm nay thời tiết trở xấu , không được cùng ông ngắm ánh hoàng hôn . Em rất tiếc ! Dự cảm bảo cho em biết là ông vẫn đợi . Em đến hơi trễ ! Đã nhìn thấy ông đi bộ ra Pier . Em không tiện ở lại lâu .Nếu mai nắng em sẽ đến , hy vọng ông còn ở đây . Ông cứ yên tâm dùng trà , chính tay em pha mời ông đấy . Ngọc Lan từ vườn nhà, không có độc đâu . Mời ông , uống trà này giúp ông ngủ ngon , mộng đẹp . Tạm biệt ông . Ngọc Lan "

                          Peter nhấp môi , tu một ngụm trà , vị thơm thơm ngọt dịu mân mê nơi đầu lưỡi . Chàng mở nắp bình trà , có ba bông hoa màu trắng nổi dập dềnh trong nước trà vàng óng như mật .Peter nhón lấy một bông đưa lên mũi mình...thơm quá ! Đây là lần đầu tiên trong đời chàng được thưởng thức trà ướp hương Ngọc Lan tươi . Chàng dùng giấy lau khô cánh hoa một cách cẩn thận , khi về phòng chàng sẽ ép nó vào giữa quyển notebook . Sẽ mang nó theo bên mình như mang theo một kỷ niệm ngọt ngào .

                          Lòng tin ! Chỉ cần có lòng tin , cuộc sống luôn mang lại những điều tốt đẹp ngoài sự mong đợi . Như buổi chiều hôm nay, mưa rơi lất phất ta vẫn chạm bóng em . Ngọc Lan ! Ta sẽ đợi em , sẽ đợi . Đợi !

                          ---muaphonui---



                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/DE00A6F30D754CE99CE706D6F53EFA54.JPG[/image]
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2012 11:37:33 bởi mưa phố núi >
                          Attached Image(s)
                          #13
                            dang son 23.03.2012 15:57:31 (permalink)
                            -



                            ... Cô Mưa nhỏ !


                            Đã có dịp đọc 3 câu chuyện ngắn của em - Tôi ngửi thấy mùi hoa Ngọc Lan và nghe tiếng sóng biển rì rào.Câu chuyện của em hình như lấy từ một cuốn phim kiểu của Pháp - Một chút lãng mạn,một chút lãng đãng sương có mùi muối mặn.

                            Chuyện kể về một sự gặp gỡ tình cờ giữa một người đàn bà và một đàn ông.Họ vô cùng xa lạ với nhau.Họ có điều gì đó để có thể lại gần nhau qua vài câu nói vu vơ.Người làm phim có cách thức để ghép phần hình ảnh và dùng kỷ thuật cắt xén.Còn người viết qua ngòi viết định thành câu chữ ,họ làm gì để chuyển tải bằng ý nghĩ ? Họ làm cách nào để tạo ra tiếng nhạc để thay thế được các ý nghĩ trong đầu nhân vật ?

                            Điều này được thể hiện qua một phong cách và kỷ thuật viết.

                            Trong cuốn phim nhẹ nhàng của em đã có sự mong chờ ,bâng khuâng.

                            Và em đặt tên cho những đoạn phim ấy dưới cái tựa Adam & Eve.com _


                            Còn tôi,tôi xem những phân đoạn phim của em theo một cách khác của mình.Tôi thử chiếu lại cho em xem nhé.




                            *
                            đăng sơn.fr Production present :



                            BIỂN KHÔNG KỊP MƯA




                            _________________________






                            TỪ MỘT VỊ HƯƠNG BIỂN




                            Lang thang một chốc trên bãi cát úa nắng chiều,chàng cảm thấy hơi lạnh.
                            Đôi chân vừa kịp rã rời,cổ họng khô vì mùi mặn của gió lùa.Kéo cao cổ áo,chàng đậy nắp ống kính sau khi đã tỉ mỉ thu hình từng khía cạnh của những góc biển.Khi chụp ảnh,vẫn có những ý nghĩ lãng đãng trong đầu : Làm cách nào để ánh sáng có tiếng nhạc ? Sóng chỉ là sóng nhấp nhô,những bọt biển làm gì có điệu trầm bỗng của giọng hát Whitney Houston hoặc của một Diana Ross cao vút nồng nàn.

                            Trong các môn học về kỹ thuật và nghệ thuật,người ta phải học cách ghi chép và diễn đạt tâm hồn của riêng mình như một chữ ký. Chàng đã mòn mỏi những bước chân khắp các đồi núi,các thành phố đã viếng thăm.Một Vancouver nơi phố Tàu,một Los Angeles đầy dấu ấn của siêu sao ảo vọng,một Nevada của thứ Las Vegas rực màu và rực mùi tiền tài,sắc vọng..... Những hình ảnh thu nhập được từ cái nhìn riêng đã nói được điều gì cần nói ? Màu sắc,hình thù ra sao ?

                            Buông thỏng những ý nghĩ rời rạc như thế,chàng liếc mắt ,tìm một chỗ ngồi ở dãy quán ven biển.Chàng biết mình cần có điều gì trong một cái quán nước .Quán càng vắng vẻ càng tốt.Sự vắng vẻ đã nằm một phần lớn trong hồn chàng.Sự yên tĩnh luôn luôn cần thiết.


                            Quán nước có cái tên khá dễ yêu : Quán của Eva.

                            Bàn ghế mầu nâu,khăn trải bàn hồng nhạt, có những bình hoa ngọc lan nằm ở các góc bàn.Quán đang để những bài nhạc trữ tình của Pháp làm chàng đoán đại người chủ quán là một cư dân nguyên quán pháp quốc. Bản nhạc rất xưa mang tên Je pense à toi đang rủ rỉ từ những chiếc loa nhỏ khi chàng kéo ghế,gọi ly bia và ly cà phê đậm.Cà phê kiểu Mỹ làm chàng hay nhăn mặt.Chất Arôme không đến từ góc phố Paris ,không đến từ thành phố Rome của Ý .Ở âu châu,người ta nếm cà phê kiểu khác.Uống cà phê chậm rãi khi ngồi bên một người đàn bà là một cái thú.

                            Với đàn ông,đàn bà là một thế giới rất huyền bí.Không phải vì một bộ ngực,chưa hẳn là vì một thân hình thon gọn,cũng chẳng phải là vì một cái hương sắc gợi cảm sexy của siêu sao,tài tử.

                            Đàn bà có sẵn hình ảnh địa ngục và thiên đường trong đôi mắt và tâm hồn của họ.Đã có bao nhiêu đàn ông gục ngã thảm thê vì những Eve huyền bí ? Đã có bao nhiêu kẻ tìm thấy ngục hình sau những giây phút say sưa ngập lặn trên thân thể đàn bà ?

                            Đã chưa có một cái thống kê nào định rõ.Những tờ tạp chí đã ra những con số chỉ để làm vừa lòng người đọc họ.



                            Theo những bản nhạc nhẹ,ngoài cửa kính gió vẫn đùa trên sóng vỗ.Biển vắng lặng .Ngó từ xa xa ở triền cát,chàng thấy thấp thoáng một vài cặp tình nhân dạo biển,họ nghiêng đầu trên vai nhau và nói thầm thì với nhau một vài điều gì đó mà chỉ có họ hiểu với nhau. Tình yêu lúc nào cũng có điều để làm đẹp khi đi vơí nhau trên biển chiều.Gió vi vu lời tình,ngôn ngữ vi vu lời yêu ái.


                            Chàng uống cạn ly cà phê dở nhất trong ngày.Chàng nốc cạn ly bia vừa hết hơi lạnh.Một thoáng lưng lửng buồn bã nào đó kéo đến.Chàng gấp tờ báo mới mua gọn ghẽ để nhét vào túi sac của máy chụp ảnh.Bản nhạc có tiếng dương cầm đang lê thê.Chợt dưng,chàng thèm nghe lại bàì hát của một Đức Huy thời cũ : Để Quên Con Tim.

                            Chàng nhạc sĩ đã viết : ....Ngày rời Cali,anh đã để quên con tim.


                            Đẩy gọn chiếc ghế,đứng lên,trả tiền,chàng rời khỏi quán nước.Tiếng nhạc đuổi theo ở sau lưng.Trong tiếng nhạc ấy,chợt dưng chàng thèm gặp lại người đàn bà xa lạ ấy.Dù chỉ một lần.Một lần nữa thôi.





                            đăng sơn.fr



                            ________________






                            Note :
                            Ghi chú :

                            Để có thể xem tiếp phim bộ,Mưa có thể tìm đọc ở phần chủ đề : Truyện ngắn của @nguyênhạ đăng sơn.fr
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2012 16:05:55 bởi dang son >
                            #14
                              dang son 23.03.2012 16:19:13 (permalink)






                              -


                              Bonus.
                              ____________





                              Này cô Mưa nhỏ !

                              Đọc ở bên ĐT.net,tôi thấy có một bài thơ mơí như sau do MưaPN tải lên :



                              XA.


                              Em đi xa
                              Ngày đi qua
                              Những ngày hạ nở hoa
                              Những ngày trôi lặng lẽ quá !

                              Tôi cũng lặng lẽ đi trên những con đường vắng
                              Thì thầm đếm những bước chân mình trên đốm nắng
                              Trái tim tôi dường như cũng đi vắng
                              Hơi thở tôi chừng như nghe rất nặng


                              Em đi xa,em mang theo tình tôi


                              Em lấy đi những nụ cười tôi
                              Em làm tôi chẳng còn là tôi
                              Tôi hụt hẩng để quên mình là ai


                              Khi nào em quay trở lại ?
                              Để ngày tháng tôi vui trở lại

                              Cho đến khi nào - Em ?


                              * Adam S.




                              _____________




                              @ - Chú thích :


                              Thật là khủng khiếp. !

                              Rất lạ với cái tên tác giả là Adam S.



                              Tôi thử nhận xét như sau :

                              " Theo tôi biết là ở các webs,chưa có tác giả nào ký tên là Adam S. ( Đó là do một kiểu tưởng tượng của Mưa chăng ? )

                              Và khi định thần để phân tích cách đặt câu chữ,tôi đã rất ngạc nhiên -
                              Như sau :



                              Tôi cũng lặng lẽ đi trên những con đường vắng
                              Thì thầm đếm những bước chân mình trên đốm nắng
                              Trái tim tôi dường như cũng đi vắng
                              Hơi thở tôi chừng như nghe rất nặng




                              Và phần Out của câu cuối :



                              ...Khi nào em quay trở lại ?
                              Để ngày tháng tôi vui trở lại

                              Cho đến khi nào - Em ?






                              Mưa này !

                              Có điều nhắn nhủ Mưa. Hãy để tên nguyên thuỷ và nguyên quán của người viết để tránh chuyện Copyright có thể gây phiền phức trên mặt tài sản tinh thần.


                              Cô mưa nhỏ có thể cho biết tác giả bài thơ mang tên Adam S ấy là ai không ? Và ông ta đã viết ở đâu ?

                              Thân ái.


                              đăng sơn.fr
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 37 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9