-----------------
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 54 bài trong đề mục
dang son 25.08.2011 13:08:56 (permalink)





1. MỞ HÀNG .

______________




_ Nè ông ơi ! Tui đã đăng ký vào diễn đàn để viết chung với ông...

- Em sẽ viết gì ?

_ Hihihi..Em sẽ chọc ghẹo và " tán tỉnh " anh khi viết

- Tội nghiệp tôi mà em.Tôi đã có gia đình rồi.Hãy để tôi tu

_ Thì em sẽ hỏi thăm luôn vợ con anh khi viết



Cô bạn nhà thơ,nhà văn có cái tên mới toanh cười dòn rồi cúp máy.

Mãi đến mấy ngày sau,chẳng thấy cô viết bài nào ở mục nào,tôi lục lại cuốn tạp chí thấy có bài thơ ngồ ngộ của cô,tôi chộp lấy như một cách thức mở hàng cho những gì cô sẽ viết ở dây.



HẠ HỒNG



" Mùa hạ hồng nơi em, lồng lộng nắng gió
Sáng sương mù làm một người nghĩ đến người xa
Từng nơi chốn em đi qua
Từ mìền có tên gọi là ký ức
Em đã thu xếp hành lý, gói trọn tình anh mang theo chuyến đi

Chuyến đi xa, ngày qua ngày....
Anh đang nơi xa, càng xa dù em rất gần kề
Em đang đến nơi anh đã dừng bước,
Em đang đi trên vỉa hè nơi anh đã nghỉ chân....

Trời mưa Paris, em đang dầm mưa đi trong gió lạnh
Lòng vừa vui, vừa buồn khi nghĩ đến anh
Có anh trong ý tưởng, không có anh hiện hữu bên mình
Thôi cũng đành, nhưng em đã cảm được nỗi nhớ nhung từ anh

Và nhớ nhau,
nhớ những lọn tóc ướt nước mưa rũ xuống từ trán
thèm được lè lưỡi nếm những giọt nước mưa ngọt ngào đó
nhớ những ngón tay nói chuyện thầm thì với nhau
nhớ những vòng quay xe đạp trong bóng tối nơi anh....

Người đi xa không mang hình bóng tình yêu đi mất
Chỉ mang theo và làm đậm thêm nỗi yêu thương nhung nhớ
Để khi về ta lại tràn ngập có nhau
Ngày qua ngày, đêm rồi đêm....
Câu trả lời cho nhau.... không phải khó hay dễ
Chỉ biết muôn đời, em là cơn mưa làm ướt sũng hồn anh. "

Thơ của : m@anh





2. VIẾT ĐỂ.


____________



- Anh nè.Tui vừa đọc xong bài Viết Để của anh viết về tụi Hacker.Viết vậy còn nhẹ lắm !

- Cô muốn anh phải viết ra sao ?

- Với tụi phá phách cà chớn như vậy,anh nên đập mạnh hơn tí nữa.

- Không dám đâu. Tính anh nhát cáy và hiền lành.Viết mạnh quá,chúng nổi điên dập anh thì khốn

- Ông chỉ được cái tài đóng kịch.Ở ngoài đời thấy ông hung hăng con bọ xít lắm mà ?

- Ở ngoài đời thì khác.Lúc viết thì phải hiền hiền,người ta mới thương

- Hình như anh có nhiều người thương anh lắm ha ? Nhất là mấy cô ở trên mạng..Vì anh hay nịnh bợ họ...Khai thật đi.

- Nè.Xin cô cho tôi hai chữ bình an.Thiện tai.Thiện tai.


Viết để trải lòng..Nhưng có khi viết cũng có thể mang lại nhiều hệ luỵ.Tôi biết thế.





đăng sơn.fr

<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2012 02:20:10 bởi dang son >
#1
    dang son 27.08.2011 12:58:55 (permalink)








    3. QUÁN MƯA .




    ________________________________




    Cái thói quen đã bắt anh thức dậy sớm như mọi ngày,cho dù hai hôm nay là ngày " nghỉ hè " .

    7 giờ sáng.Ngoài cửa sổ vẫn còn nhá nhem bóng tối.Mùa hè đang trôi dần vào thu. Sáng lành lạnh,chiều tối sẽ xuống nhanh,lành lạnh.

    Chẳng biết hộp cà phê nhà thằng bébé con trai cất ở chỗ nào.Cả nhà còn ngủ kỹ lắm.Mẹ Bébé còn ngủ,cậu Bébé,người yêu nhỏ xíu của bébé vẫn còn ngủ.Những cánh cửa phòng đóng kín mít....

    Buổi sáng nào cũng thế,anh phải mở hàng cho mình bằng một ly cà phê có pha 10 giọt sữa. Bây giờ là buổi sáng đầu tiên mà anh thức dậy trong cái tổ ấm của gia đình con trai.Những cái thói quen bị thay đổi. Ly cà phê sữa cũng bị thay đổi.

    Anh tập xong màn thể dục hít thở.Mặc quần áo rời nhà.Cơn mưa rào đổ xuống bất ngờ.Cả cái góc phố thấy đẹp vô cùng.Anh với cây dù,rời nhà đi về phía đầu phố.Ở cái thành phố mang tên thung lũng này ,đi đến góc đường nào cũng có quán cà phê và đa số các quán đều mở sớm.


    Thế là ly cà phê thơm ngào ngạt gặp anh sau cái bàn sát cửa kính nhìn ra một bờ sông ngập gió mưa.Những chiếc xe chạy vụt ngang,những chuyến bus chầm chậm đón dám người đi làm...

    Tờ báo trải dài trước mặt cho anh đọc những bản tin không lấy gì vui.Chuyện lão Khadafi chạy vắt giò lên cổ và trốn nhủi như con chột cống,chuyện ông già 75 tuổi chán đời vác súng đi cướp một sòng bạc bị bắn chết vì đó là cách muốn tự xác của ông,chuyện hai người bạn thân từ hơn 32 năm kiện nhau ra toà vì một tờ vé số trúng 1 triệu euro..Chuyện.....


    Chiếc loa từ góc quán đang nói :

    " Bây giờ thì đài M-FM sẽ tặng bạn hai bản nhạc của Toni Braxton.Chúc các bạn một buổi sáng nồng nàn..."

    Và cô nàng ca sĩ hát.Un- Break My Heart ..Giọng nức nở.

    Anh run tay,run chân,rời tờ báo khỉ gió chộp cuốn sổ tay và cây bút.

    Anh viết :



    TÔI VẪN ĐỢI EM



    __________





    Don't leave me in all this pain
    Don't leave me out in the rain
    Come back and bring back my smile..... *



    Chiều nay mưa - mưa
    Tôi thấy tôi một mình trong quán nhạc xưa
    Xưa chỉ chừng đó - một mình tôi,mưa

    Mưa như rơi tiếng hát ngoài khung cửa
    Người ca sĩ hát :
    " Don't leave me in all this pain
    Don't leave me out in the rain
    Come back and bring back my smile..... "


    Ngụm cà phê đắng - tôi thấy nhói trong lòng
    Tôi chợt ghét cơn mưa tím ngắt
    Giọt nắng hồng trong em đã đi mất
    Cả cái thành phố này đen ngòm màu kỷ niệm
    Cả khu phố,ngõ ngách này xám ngắt trong góc hồn tôi


    Ngồi nghe bài hát và thử nhắm mắt
    Thử tưởng tượng ra em
    Thử nắm bàn tay em,mềm
    Thử nghe tiếng em hát :

    " Un- break my heart
    Say you'll love me again
    ...
    Un -cry these tears
    I cried so many nights....


    Bài hát cũ của em và tôi
    Từ một cơn mưa khi tôi đến đón em
    Một chiều nào bên nhau
    Em cười tươi thì thầm dưới cây dù màu tím nhạt
    Em đã cho tôi nụ hôn ngọt nhất thế kỷ
    Em nói điều gì đó vào tai tôi
    Em đã cho tôi,tặng tôi cả một thế giới
    Thế giới ấy chỉ đầy đủ khi em ngồi cạnh tôi trong lòng chiếc xe đậu ở góc phố
    Em nghiêng đầu hát bài hát mà tôi hằng ưa thích
    Tôi cũng khe khẽ hát theo em

    Hát cùng những nụ hôn không bao giờ biết vội vàng
    Những người yêu nhau dùng thì giờ để yêu nhau
    Họ mặc kệ thời gian
    ( Thời gian chỉ là điều hoang tưởng và vô nghĩa khi ta bên nhau - em ơi ! )


    Bây giờ.
    Người ca sĩ và tiếng hát trong mưa chiều...

    Don't leave me here whit these tears
    Come and kiss this pain away
    I can't forget the day you left.....


    Tôi đắng mình tôi - Chiều rơi mưa
    Đừng rời xa tôi - em
    Tôi đợi em - đợi em
    Dù có mưa thêm cả ngàn buổi chiều nữa như thế này
    Ở ngoài quán nước
    Ở trong quán nước
    Và ở bất cứ chỗ nào trên quả đất
    Tôi vẫn đợi em..

    Đợi em.

    -------------

    * Un - Break My Heart
    - Diane Warren - 1996 -




    Buổi sáng trôi nhẹ lắm.Cơn mưa sớm vừa ngừng rơi từ một thoáng chốc.Đường phố đã có nhiều xe hơn để trở lại dòng nhộn nhịp.Nguồn sống của một ngày là như thế.Anh sửa soạn rời quán cà phê.Hương vị của ly cà phê ngon nhất thế kỷ của một thành phố mưa sáng vẫn còn đọng lại trên lưỡi anh khi anh bước ra đường.

    Những chặng đèn xanh,đèn đỏ nhấp nháy.Từng hạt nước long lanh trên từng phiến lá và hoa màu vẫn nhắc chừng anh những thứ nhỏ nhặt cần làm cho ngày hôm nay.Có nhiều chỗ cần đi.Đi như một khám phá và anh sẽ có thêm những hình ảnh cho các thắng cảnh chen chúc nhau trong cái mémory card của máy ảnh.

    Anh nghĩ mình có thêm vài điều để viết.

    Và em sẽ đọc.





    đăng sơn.fr

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2012 02:22:31 bởi dang son >
    #2
      dang son 29.08.2011 04:22:48 (permalink)






      4. CHUYỆN KỂ THÊM.



      ______________________________




      Có những người thích nghe chuyện.Có những người thích kể chuyện.Giữa hai người là những câu chuyện.

      Em thích nghe chuyện gì ? Chuyện Ma kinh dị,chuyện ăn uống ẩm thực,chuyện đời,chuyện tình hay là chuyện ...linh tinh.... ?

      Anh không biết kể chuyện ma loại liêu trai kinh dị,huyền bí.Cũng không biết nói về cái nghệ thuật ăn uống.Kể về những chuyện tình thì anh lại thấy ngại và sợ.Ngại vì những câu chuyện tình thì đâu có gì là vui : Người ta quen nhau,thân với nhau rồi yêu nhau,yêu đã đời rồi bỏ nhau < Thấy tội lắm ! <

      Hay là để anh kể chuyện đời,chuyện lẩm cẩm linh tinh cho em nghe về hai ngày nghỉ hè của anh ?

      Cái linh tinh của anh đã bắt đầu từ một buổi sáng có mưa.

      Chờ mưa tạnh.Cả nhà anh bắt đầu dạo phố. Phố thung lũng hiền hoà và thơ mộng này có cái tên là Villeneuve sur Lot.Phố nằm ở phía trung nam của đất tây.Phố có núi thấp,có dòng sông lững lờ uốn khúc. Gần sát bờ sông là những con đường thương mại san sát nhau.Đứng ở một phía có cái tường thành của cái chuông và cái đồng hồ khổng lồ,em sẽ thấy mình ngơ ngẩn và nhỏ bé lắm.Nhỏ bé trước cảnh đẹp của những cấu trúc từ thế kỷ thứ 13, 14.

      Muà hạ có nhiều mưa như thế này đã làm vơi khách du lịch.Những cư khách người Mỹ,người Anh đã đáp xe trở về phía bắc.

      Khi nắng lên cao đến đỉnh chuông nhà thờ thì cái máy ảnh của anh cũng vừa hết điện.Nó cà giật theo cái nhăn nhó của anh.Càng nhăn nhiều thì anh càng khát nước và rủ cả nhà rời bờ sông ,ghé vào cái quán nước có đầy khách ngồi nhàn nhã nhìn sang phía hí viện chính của thành phố.

      Khi anh tỏ ý trầm trồ về cái yên lành và quang cảnh cổ kính của nơi con mình vừa xây tổ ấm thì thằng bé nói :

      - Ba mẹ biết không ? Thành phố này có hai bộ mặt.Ban ngày và ban đêm.Ban ngày thì đa số thấy người lớn tuổi,yên lành.Ban đêm thì toàn là dám trẻ kéo nhau tụ tập ầm ĩ ăn chơi náo loạn.Có khi kéo nhau về thanh toán nhau.

      Lời nói của cậu con trai làm anh nghĩ đến một đồng tiền có hai mặt.Con người làm chủ hoặc làm nô lệ cho đồng tiền cũng có hai mặt.Mặt trái,mặt phải.Anh đã rất chịu khó nhìn và ngắm nghía cái mặt phải của con người dù cho cái nghề của anh đã bắt buột anh nhìn và nhận diện cái mặt thật rất trái và oái oăm của lòng người.

      Mà thôi.Anh đang đi chơi vui,anh tránh nói về những điều không tốt.Lúc đi chơi,anh thích mình được biến thành một đứa trẻ để trầm trồ thích thú với những điều đang thấy.

      Đang uống nước,tâm tình với gia đình thì nghe một tiếng động cơ rú lên kèm theo tiếng la hét chửi rủa.Thì ra ông bộ hành vừa nhảy kịp lên lề đường để tránh một chiếc xe hơi chạy như điên phóng vụt đến.Trên xe là một thằng nhóc đội cái nón lưỡi trai nghêng ngang coi trời bằng vung.

      Thằng con của anh lắc đầu,chép miệng ngó vào tờ báo và nó đưa cho anh đọc.Bản tin chết chóc án mạng làm anh sửng sốt : Báo đăng tên bà thẩm phán vừa bị đánh chết trong xe hơi vào lúc 7.30 sáng ngày hôm trước.Bà này là một người quen biết của anh trong những vụ kiện cáo lo về vấn đề trẻ con....

      Vài hình ảnh vui buồn lại chạy về trong đầu anh.Hình ảnh của một người đàn bà trẻ,dáng gầy cao,có hai đứa con gái nhỏ , bà vừa rời bỏ người bạn tình mới hơn một năm nay,và ông ấy hiện đang bị câu lưu vì bị nghi là giết bà.

      Anh lẳng lặng ,chẳng nói gì với cả nhà về sự quen biết này.Vì anh nghĩ nên để cuộc đi chơi trọn vẹn.Và anh biết anh sẽ phải làm gì với người thân của bà ấy. Lại thêm một câu chuyện Tình và Đời....



      & & &



      Agen là một thành phố lớn cách cái phố núi của con anh.Anh có cái hẹn với vợ chồng cậu bạn.
      30 cây số để xe chạy vòng vèo theo những con đưòng quanh triền đồi núi.Mưa lại rơi.Cây quạt kính chạy vùn vụt cho anh thấy những chú bò vàng,những chú cừu vẫn thong thả nhơi cỏ trên cánh đồng nghiêng nghiêng.

      Khi xe đến Agen với những tấm bích chương đủ màu sắc quảng cáo lễ hội Pruneaux Show thì mưa đã ngơi. Đường phố lại có đầy người đi qua những hàng quán đã sửa soạn bàn ghế,rượu chè ăn uống cho 3 ngày lễ.Cả một cái quảng trường rộng lớn đã thấy dựng sân khấu khán đài vì sẽ có các buổi hoà nhạc.

      Cậu bạn anh và vợ hắn mở một cái nhà hàng nhỏ ở trung tâm phố từ hơn 10 năm nay.Với sự cạnh tranh của các nhà hàng tàu kiểu ăn bao bụng - Buffet à volonté - thì cái nhà hàng của cậu càng ngày càng ế. Ế sưng,ế sỉa.May mà cậu ta là người có tài đục đẻo để làm nhà cửa rất khéo tay và chịu khó. Cậu ta dựng lên mấy căn hộ cho mướn nên hai vợ chồng chẳng có gì lo ngại chuyện xập tiệm.

      Phố ở ngoài vui đông,nên hai bà nội tướng rủ nhau ra phố.Phố vui thêm khi có các nàng để shoping. Cậu bạn anh thì mải mê chúi mũi vào cái màn ảnh ở trong cái phòng bê bối bừa bộn nằm dưới tầng hầm của nhà hàng ăn.

      - Nè anh.Lại xem mấy cái này hay lắm.

      Anh biết là cậu ta chỉ mê ba cái diễn đàn Forum đánh đấm của chính trị nên nói :

      - Cậu cứ viết bình luận cho xong đi rồi lên đây chơi.Anh có thể chờ cậu .

      - Không mà. Em đập nhau ,chửi bới với tụi nó xong rồi.Bây giờ là chuyện chit chat .Có con nhỏ này ở ngoài Bắc .Dân Hà Nội.Lém lắm ! Con nhỏ đang rủa xả em thê văn thảm.Coi nè.


      Cậu bạn hứng chí kéo anh ngồi xuống trước màn ảnh.Sau mấy cái mục tranh luận về chính trị là mục tán phét .Cậu bạn chỉ tay vào hàng chữ và đọc :


      - Sao anh không gửi cho em cái hình nào để xem mặt mũi anh ra sao ? Bí mật quá ha ? Anh đã thấy ảnh của em rồi ..

      Bạn anh trả lời :

      - Anh sẽ gửi em mấy tấm ảnh lúc 3,4 tuổi.Cởi chuồng như nhộng.

      - Hihihi Hơ hơ hơ....Không sao.Sẽ không thấy gì .Đừng mắc cỡ.Gửi cả hình bây giờ nữa nha.Để em tưởng tượng

      - Để xem sao.Không hứa.

      - Anh thật là bí mật và đáng ghét.

      - Hơhơhơ hơ.....hahaha ...


      Cậu bạn ngừng gõ chữ.Thẩy cho cô bên ấy một bản nhạc của John Lonnon..Imagine....Rồi quay sang anh,nói :

      - Em không bao giờ cho con bé biết em làm gì,ở đâu... Con bé đoán em đang ở ngoài Việt Nam...Vậy mới vui.
      Và em biết rằng cô ấy rất khoái em...


      Anh nhăn.Lại nhăn :

      - Nếu là bạn tốt.Có gì hại cho em ? Sao lại cứ trêu ghẹo người ta ?

      - Cô này lém và chanh chua lắm.Có mấy thằng gửi vào những bài thơ kiểu ý tục lời thanh bị cô ta chửi cho một mách..Thế là dọt luôn.

      - Còn em thì sao ?


      Cậu bạn cười cười. Cậu loay hoay click vào các bản nhạc.Anh đâm chán nói chuyện với bạn :

      - Eh Nhỏ . Cho anh mượn cái màn hình.

      Thằng nhỏ xê ra nhường chỗ.Anh ckick vào Diễn Đàn.Chủ đề m@anh.

      Thấy có dòng chữ em viết :


      " Nè anh người dưng !

      Mấy hôm nay ,em bận rộn quá. Cứ viết tiếp đi.Em sẽ vào viết bài mới.

      Hẹn gặp lại ở đây.

      m@anh. "



      ......


      Cũng được. Vậy cũng được.

      Vậy mà mấy phút sau.Lạng vài vòng đọc bài.Trở lại thì dòng chữ của em biến mất.

      Ngày hôm sau,em phone lại nói vì bị trục trặc nên đọc lại thấy chữ chạy lung tung,phải xin Ban biên tập xoá !

      ....

      Không sao . Không sao.Miễn là những câu chuyện nhỏ mà anh đã kể không có chỗ nào chạy mất.

      ...


      Mỏi tay rồi.Anh ngừng gõ máy.Mai ngày nghỉ,anh sẽ kể tiếp .Anh biết anh có cái tính " cù nhây ".






      đăng sơn.fr


      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2012 02:23:59 bởi dang son >
      #3
        dang son 31.08.2011 13:09:33 (permalink)







        . CHUYỆN Ở QUÁN NƯỚC.



        _________________________________





        - Allo . Anh nè ! Rảnh tí nào không ?

        - Để làm gì ?

        - Hỏi kỳ ! Em đang ngồi ở cái quán ở đầu cầu gần chỗ anh làm việc.Em sợ buồn.Rủ anh ra uống nước,tán chuyện.


        Cái quán nước rất đẹp.Sát bờ sông nhìn qua phía bên kia thành phố.Thấy em có vẻ tử tế rủ thì anh đến.Em đã chọn một chỗ ngồi khá tốt để có thể vừa đấu hót vừa ngắm cảnh công viên có những hàng cây dầy bóng mát dẫn ra bờ sông.


        - Sao ? Cô có chuyện gì để kể ?

        Anh gọi ly cà phê và một ly bia có pha một tí grenadine trong khi em nhăn mặt :

        - Em chúa ghét chữ Cô,Cô của anh ! Hách dịch .Xì xằng.

        - Nè Nhỏ . Đừng kiếm chuyện với anh.Tuổi em nhỏ thì anh gọi bằng cô.Coi chừng có ngày anh gọi em bằng Bé.

        - Xời ạ ! Anh có cả chục cô bé để gọi họ bằng Bé.


        Anh nhìn những sợi tóc dài của em trên vai áo màu hồng nhạt.Anh thấy em đang dở chứng.Phải thú thật ,anh rất mệt khi nói chuyện với em.Lúc nào em cũng tìm cách chọc tức anh.Chả lẽ em không hiền hoà hơn được tí nào chăng ?


        - Anh nè ! Sao anh im lặng lâu vậy ? Có gì buồn hả ? Kể đi .Em nghe...


        Anh nhâm nhi ly cà phê có mùi arôme của Ý.Cà phê ở đây ngon ! Anh có gì để kể cho em nghe ngoài những chuyện khùng,chuyện điên ? Người ta nổi cơn khùng với cuộc dời nhiều quá.Em nghe nhiều thì cũng có ngày nổi cơn.Mất công anh phải chữa cho em.

        - Em có gì hay hay thì kể cho anh nghe.


        Em cười.Anh thích cách cười bằng mắt của em.Ngồ ngộ :

        - Em có nhỏ bạn tên là Gấu.Nó đang yêu một anh chàng ngộ lắm.Nó nói anh chàng ấy viết thư tình mùi lắm ...

        - Mùi cỡ anh không ?


        Em tròn con mắt :

        - Anh lạ ! Làm sao em biết được ? Có khi nào anh viết thư tình cho em đâu mà biết.Bữa nào thử coi sao ?

        - Cô lạ thật ! Tội chết.Anh có người quản lý đời anh rồi.

        - Em thấy khó mà tin những kẻ hay viết lách như anh - Lãng mạn một đống ! Nói xạo một cây !


        Anh thấy nóng ở mặt.Hình như từ bao năm nay,em quen với anh để gây chuyện với anh. Anh nghĩ thế và hậm hực với cái ý nghĩ sẽ có ngày anh đập em một trận.

        - Nè.Nhỏ.Kể chuyện tình của Gấu cho anh nghe.

        - Hihihi..Để anh dựa vào đó mà viết chuyện há ?


        Anh ngắm dãy nắng đang loà xoà trước khung cửa kính quán nước và nghĩ đến những câu chuyện tình.Xấu và đẹp.Buồn và Vui.....

        Và anh lắng nghe em kể chuyện........





        đăng sơn.fr


        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2012 02:24:59 bởi dang son >
        #4
          Thảo Lam 01.09.2011 16:16:47 (permalink)
          ...
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2012 11:51:39 bởi Thảo Lam >
          Attached Image(s)
          #5
            dang son 02.09.2011 01:02:42 (permalink)


            .... Vui và xin cám ơn Thảo Lam đã ghé thăm.
            Xin tự nhiên khi muốn góp vốn.Chô Thảo Lam ở,tôi dã có dịp ghé ngang ở một ngày cũ.

            Chúc vui nhé.



            Nđs.


            ______________
            #6
              m@anh 03.09.2011 14:19:43 (permalink)
              .



              <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2016 08:56:32 bởi m@anh >
              #7
                dang son 04.09.2011 00:02:58 (permalink)






                6. m@ngườidưng.





                Cô nhỏ !


                Thử đọc lại cái tựa trên thì thấy : Chữ @ như thế có thể thay thế cho chữ " và " của người mình,nếu lấy từ cái tên tựa : m@anh ( có nghĩa là một cách viết tắt của Em và Anh ! ).

                Anh vào đọc trang này thì thấy có sự lạ kỳ !

                Chữ xưng M thì chẳng có gì lạ vì đã từ lâu,ta có thể viết tắt chữ Em thành chữ M. M như ở Saigon đã có quán M và Tôi.
                Và từ các forum ở đây đó,người ta thấy xuất hiện chữ " M " - Nhỏ nhắn - Dễ thương !

                Em đã bắt đầu viết ở trang này và xưng là " m " để gọi anh là Anh Người Dưng ! Anh nghĩ kỳ cục và chướng tai vì có ai lại gọi bạn của mình là Người Dưng ?!

                Có phải cái chữ Người Dưng ấy đến từ một câu thơ xưa : " ..người dưng khác họ đem lòng... " ? - Trong quá khứ,nếu em để ý kỹ cách dùng chữ của anh thì có khi anh gọi một vài cô học trò của anh là Học Trò Người Dưng hoặc là anh đã có một chủ đề thơ mang tên chữ M.

                Những cái Người Dưng ấy,những chữ M ấy chẳng có dây dưa rể má nào đến Em < Cái cô bạn nhỏ kỳ lạ này của anh <

                Anh nói em kỳ lạ vì có khi em giống như một người hành tinh vừa bị rơi xuống đất và em quen với anh.Em có sự tinh nghịch lắm lúc đã làm anh chóng mặt và nhức đầu. Nói đúng ra là sự lém lỉnh của em làm anh ngán !


                Cô nhỏ !

                Em vừa viết :

                ... " Bây giờ vô đọc lại những bài viết của anh thấy ai đó nói không sai, bài vở của anh hấp dẫn phái nữ thật sự.... Nhưng không sao, như vậy chứng tỏ anh "normal", bình thường, không có gì đáng lo ngại.

                Chỉ sợ bài vở anh có sức thu hút phái nam thì chí nguy, chí nguy, chít......, m chạy trước .... "


                Đọc lại,anh lại thấy lạ lùng và ngại ngùng không phải ít :

                - Anh đã viết một cách rất bình thường mà thôi.Viết để sẻ chia,để trải lòng trong khi kể một vài mẫu chuyện.Vậy thôi .Có gì mà hấp dẫn phái nữ ? Còn về phái nam ? ..Ôi ! Như vậy là có những bài viết chỉ dành cho phái nữ đọc và có bài khác thì chỉ để dành riêng cho phái nam ? Vậy mà anh cứ tưởng văn xuôi của mình thuộc loại lưỡng tính (4 x 4 ) !

                Còn về điều " Chí Nguy " mà em đã đề cập đến sau sự thu hút phái nam kiểu đồng tính để em phải chạy thoát thân thì nghĩ như vậy sẽ tội nghiệp cho anh.Nếu em bỏ chạy thì cái quán thơ tên " Quán Mơ " của em sẽ bỏ lại cho ai ? Và ai sẽ mời anh đi uống cà phê để kể lể chuyện đời ?


                Đàn bà con gái thì hay có nhiều chuyện ly kỳ hấp dẫn để kể.Anh đang đoán em sẽ kể về điều gì ?

                Vậy đi.Trong khi chờ đợi,anh chúc em ngoan và hiền lành như ngày nào anh gặp em.






                đăng sơn.fr


                <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2012 02:26:22 bởi dang son >
                #8
                  Thảo Lam 06.09.2011 11:52:24 (permalink)
                  ..
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2012 11:54:29 bởi Thảo Lam >
                  Attached Image(s)
                  #9
                    dang son 06.09.2011 13:35:35 (permalink)






                    7. LẶNG !





                    - Có khi nào ta chẳng nói ,chẳng rằng
                    trong hai ba ngày không ?


                    - Có khi nào nghe gõ cửa mà ta không mở không ?

                    - Có khi nào lòng ta cứ như đá cuội để chẳng vui,chẳng buồn không ?



                    ..Khi tự đặt những câu hỏi như thế,hẳn là tôi đã có sẵn những câu trả lời :

                    - Không..và ..không ? Vì bởi lẽ những câu hỏi đã chấm dứt bằng chữ : KHÔNG.


                    Không nói chuyện với ai thì buồn chết.Mắc cái chứng gì mà làm mặt sưng lên và lẳng lặng im lìm ? Mắc cái chi mà không mở cửa đón khách khi khách đến thăm ? Còn cái chuyện chẳng vui,chẳng buồn thì là lẽ thường. Lòng con người có lúc cũng giống như chuyện thời tiết.Đang nắng rồi bỗng mưa.Đang sụt sùi rồi lại cười toe toét....


                    Sáng nay,tôi thấy mình chẳng vui,chẳng buồn.Cái đài radio tin tức sớm nói trời nắng đẹp ở cuối hạ.Mai rồi trời sẽ mưa.
                    Tôi mặc kệ thời tiết.Tôi thích mưa,thích nắng,thích những điều bình thường.


                    Sáng nay,tôi hẹn hò với ly cà phê sữa như mọi ngày.Tôi yêu nó,nó cũng yêu tôi.Không có nó,tôi thấy mình nhơ nhớ và khó chịu.Đã làm xong những việc lặt vặt cho nhà cửa.Đài nhả nhạc nhè nhẹ làm tôi thấy mình yên ả khi làm việc...Những xấp giấy tờ,hồ sơ đã yên bụng chờ tôi ngoan ngoãn trong chiếc cặp .Những vòng quay đều đặn của cái đồng hồ cũng chờ tôi với nhiều việc phải sắp xếp cho công việc.

                    Ly cà phê sữa theo tôi lên căn gác cao,chỗ văn phòng làm việc và cũng là cái " toà soạn " kiểu bỏ túi.Chỗ mà tôi xem như là một thế giới riêng biệt để hàng ngày mình có thể yên tịnh nghe nhạc,đọc và viết....

                    Màn ảnh bật lên.Màn ảnh cho tôi những trang chữ đầy.

                    Tôi click vào đây.Cái chủ đề tôi thấy lạ lùng vì mang một cái tên nhẹ nhàng.Gặp và thong thả đọc những dòng chữ của mình ,của một cô bạn mới đến từ thành phố biển và của cái người mang tên " m " từ tên của chủ đề.

                    Đọc lại như một cách đi dạo vơí ý nghĩ của mình.Để có cho mình một niềm vui thường ngày.. Và tôi bắt gặp một sự trống trải kỳ lạ !

                    Tôi nghĩ tôi có thể là một người trầm tính,điềm đạm nhưng lắm lúc tôi biết ghét sự im lặng,trống trải.Ở văn phòng,ở những ngày bận rộn vơí công việc của tôi,người ta đến không phải để lặng thinh.Người ta hay kể lể và có nhiều thở than như tâm sự.Tôi lắng nghe.Im lặng ,chăm chú để nghe và nói điều cần phải nói.

                    Còn ở trang viết này.... Tôi vẫn có sự im lặng đấy chứ.Tôi nghe tiếng thời gian trôi và bỗng dưng,tôi tập được cho mình sự kiên nhẫn.Kiên nhẫn một cách bình thường để viết ( dẫu là viết một mình cho những câu chuyện kể ) Và,tôi sẽ tập cho mình thêm sự bằng lòng để không chờ đợi.


                    Vài hàng thế thôi - Em nhỏ cứ thoải mái mà yên lặng.Yên lặng như thứ không khí của bầu trời xanh hoặc trời xám đục nơi chúng ta ở.Ngày qua ngày,những mùa của trời đất vẫn tiếp tục qua đi - Nhưng tôi biết,những dòng chữ mà tôi đã viết sẽ ở lại.






                    đăng sơn.fr

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2012 02:27:47 bởi dang son >
                    #10
                      dang son 07.09.2011 02:46:07 (permalink)





                      8 -

                      Tôi@tôi.






                      _________________




                      Buổi chiều xuống.Về nhà.

                      Tưởng mình thong thả để cùng vui với những vạt nắng cuối hạ.Tưởng mình sẽ vui như bao lần có được điều để vui.

                      Nhận được tin không vui : Cô bạn thân đã vĩnh viễn ra đi.Đi về một miền rất xa.Tôi không thích nghe tin buồn,tôi không muốn ai rời xa mình.....


                      Ngồi yên lặng.Ngồi lặng thinh với vài hình ảnh chạy lại trong ký ức.Thấy mình muốn viết vài điều.

                      Nhưng thôi . < Có khi nỗi lặng thinh là một câu chuyện kể đẹp nhất.

                      Nỗi lặng thinh muốn nói một điều cuối cùng là :

                      " Em nhỏ !

                      Khi đã ra đi như thế thì em còn điều gì để mà vui buồn.Cái thế giới ấy từ nay dã có em.Trên đời sống này,tôi vẫn còn ở lại vì còn sống.
                      Ở em,tôi sẽ còn giữ lại một vài điều để nhớ như đã còn nhớ một vài kỷ niệm.Người ta hay nói " Kỷ niệm nào cũng đẹp và nên giữ gìn "

                      Tôi chẳng biết có đúng không ?

                      Thôi nhé ! Bay đi em -Bay đi - Và hãy tan loãng vào không gian. "








                      đăng sơn.fr


                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2012 02:30:06 bởi dang son >
                      #11
                        dang son 08.09.2011 23:42:40 (permalink)






                        9. @TIN VỊT .





                        _______________________





                        ... Thật là chán cái mớ đời.Năm phút sau khi báo tin em ra đi vĩnh viễn,cô bạn thân tên Gấu của em phone lại nói :


                        - Anh à ! Em giỡn đó thôi . Con nhỏ còn sống sờ sờ..Em với nó thử một màn kịch xem phản ứng của anh ra sao ?

                        - .... ? ? ? - !!! .

                        - Anh nè ! Để xem anh khóc lóc ra sao đó mà ... Đừng giận tụi em nha anh.Tụi em quen giỡn hớt như vậy rồi.

                        - ...

                        - Sai im re vậy há ?

                        - Tôi đang bực tức mấy cô.Hết chuyện đùa rồi hay sao ?

                        - Hihihi... Thấy cái bài viết của anh thê thảm quá... Nào là Bay đi..bay đi..về nơi xa ấy.....Hihihi...

                        - Đừng cười nữa.Báo hại tôi đã phone đến nhà con nhỏ.Chẳng ai bắt điện thoại.Tôi để lại lời nhắn rồi thấy im ru...?

                        - Đỡ tiền phúng điếu rồi.Đỡ hao.Còn la làng gì nữa ?


                        Đợi anh lải nhải chửi rủa mấy câu,con nhỏ tên Gấu cười rồi biến mất.


                        .....



                        Thật tệ ! Thật là bực mình với mấy cái tin kiểu con vịt !
                        Anh chúa ghét mấy tên làm báo kiểu lá cải chuyên đang tin đồn thất thiệt.Ngày xưa ,nhớ có lần anh tài tử Alain Delon cải chính về cái chết đang trên báo của anh ta rằng :
                        ' ' Cha mẹ ơi ! Tôi còn sống sờ sờ đây nè.Vậy mà đài radio,báo chí lại đang tin tôi đã tử nạn vì tai nạn xe hơi ! "

                        Rồi cũng có một hôm ,ca sĩ già Charles Aznavour của Pháp cũng leo lên đài truyền hình la lối um xùm :

                        '' Tui nè ! Tui còn sống nè.Ai đã khai tử tui kỳ cục vậy há ? "


                        Thật là chán mớ đời.

                        ------



                        Vậy là chuyện đùa đấy sao ? Em còn sống thật ư ? Hãy chứng tỏ em còn hiện diện.

                        Nếu em ì ra đấy để xuất hiện lại trong vòng 1 tháng nữa thì tôi sẽ kinh hãi lắm - Tôi sẽ nghĩ em là một con ma nhỏ.Vì cái tên của em cũng bắt đầu bằng một chữ M = Ma !

                        Tôi rất sợ ma !






                        đăng sơn.fr

                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2012 02:30:57 bởi dang son >
                        #12
                          m@anh 09.09.2011 00:34:49 (permalink)
                          .

                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2016 08:57:40 bởi m@anh >
                          #13
                            dang son 09.09.2011 00:49:54 (permalink)







                            GIỮA HAI BÀI HÁT,CÓ MỘT BÀI THƠ.





                            -----------------------------




                            L'Eté Indien




                            Tu sais, je n'ai jamais été aussi heureux que ce matin-là
                            Nous marchions sur une plage un peu comme celle-ci
                            C'était l'automne, un automne oû il faisait beau
                            Une saison qui n'existe que dans le Nord de l'Amérique
                            Là-bas on l'appelle l'été indien
                            Mais c'était tout simplement le nôtre
                            Avec ta robe longue tu ressemblais
                            À une aquarelle de Marie Laurencin
                            Et je me souviens, je me souviens très bien
                            De ce que je t'ai dit ce matin-là
                            Il y a un an, y a un siècle, y a une éternité

                            ( Joe Dassin )




                            Marie la Mer


                            Le ciel était rouge et les algues étaient d'or
                            Comme de longs cheveux ondoyant sur la mer
                            Tu m'as souri, Marie la Mer
                            Il faisait beau dans tes yeux verts
                            Et on s'est regardé, longtemps, longtemps


                            ( Adamo )


                            ....


                            Như đã có lần nói : " Những người biết yêu nhau,khi hẹn hò đi dạo ở bãi biển,họ không thể nào không biết 2 bài tình khúc Marie la mer và L'été Indien này ".

                            Ở Marie la mer ,có tiếng mưa biển và lời tìm gọi tha thiết của 1 người yêu xa người yêu.

                            Ở L ' été Indien có lời tình nồng nàn như gió nhẹ cuốn trên cái robe của nàng.Và chàng nhìn sóng biển để nói với nàng :

                            " Em biết không ? Anh chưa bao giờ sung sướng như buổi sáng ấy
                            Chúng mình đã đi dạo trên bãi biển
                            Đã là trời thu,một mùa thu mà trời rất đẹp
                            Mùa ấy chỉ có được ở miền Bắc Mỹ
                            Mà ở đó,người ta gọi là mùa hạ Indien
                            Đơn giản là mùa của chúng mình
                            Với cái robe dài giống như em...


                            ....Tu sais, je n'ai jamais été aussi heureux que ce matin-là
                            Nous marchions sur une plage un peu comme celle-ci
                            C'était l'automne, un automne oû il faisait beau
                            Une saison qui n'existe que dans le Nord de l'Amérique
                            Là-bas on l'appelle l'été indien
                            Mais c'était tout simplement le nôtre
                            Avec ta robe longue tu ressemblais



                            ....


                            Ở những ngày mới như thế này,trời đang cuối hạ,tôi không đủ tài viết những lời lẽ như trên,nên tôi chỉ có thể viết :


                            HÁT LỜI BIỂN RU



                            Tôi nghe biển hát
                            Biển hát gọi người tôi yêu

                            Biển hát gọi lời chiều
                            Trong tiếng sóng có những tiếng cười êm
                            Em mềm mại trong cánh gió
                            Em dịu dàng hơn tiếng nhớ nhung thời đầu tiên

                            Tôi đang nghe biển gọi
                            Trên bãi cát dưới chân
                            Biển vời tiếng tình nhân
                            Bàn tay thả dài cuộn trên tóc
                            Tóc run run như từng hơi thở

                            Tôi đang nghe tiếng biển chờ
                            Chờ trên đợt sóng vời vợi tình yêu tôi.....






                            đăng sơn.fr


                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2012 02:33:40 bởi dang son >
                            #14
                              m@anh 10.09.2011 02:22:43 (permalink)
                              .
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2016 08:58:32 bởi m@anh >
                              Attached Image(s)
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 54 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9