Ngươi tồn tại hay ta tồn tại?
Ngươi ra đi hay ta sẽ ra đi?
Giữ nguồn gốc những vết xâm thủy quái
Những hàng chông đang trấn giữ biên thùy?
Mảnh quê hương bao phen bùng lửa đỏ...
Bao người anh hờn gai góc hàng mi?
Lễ hồi sinh phập phồng dâng máu nhỏ
Nước mắt rưng...
tay siết chặt tay ghì...
Ta bước qua những hình hài quái dị
Bờ vai nghiêng nâng hào khí đau thương,
Nghiêng niềm tin ngã vào phần ý chí
Góp tay ôm thành sức mạnh phi thường...
Những linh hồn cung nỏ vút trong sương
Cũng về đây từ khắp nẻo con đường
Những huyệt mộ vãi vương trên đất bắc
Nhờ Đằng giang rữa hận sạch triều cường...
Hàng cờ lau phủ phục giữa không trung
Chiều Hoa Lư còn vọng nét kiêu hùng
Vẳng rồng thiêng thét gầm run nhịp thở,
Hồn Thăng Long giục trận trống vang đùng
Những linh hồn áo vải ngược Phú Xuân
Hàng giáo nghiêng treo căm hận trùng trùng
Giữ cho tóc dài răng nhuộm thắm
Tiếng hò reo lành lạnh mắt gươm trừng!
Những linh hồn nhòe mắt Lệ Chi Viên,
Cũng về đây trong rưng rức câu nguyền
Hòa nước mắt bi hùng nơi viễn xứ,
Rợn lời thề gió lộng vọng đồng chiêm...
Giữa Hoàng Thành réo rắt điệu tơ cung,
Xiêm áo bay ai buông nhẹ tơ chùng?
Hỏi Sơn Trà tiếng ai cười lành lạnh?
Gọi hồn về theo nhã nhạc mông lung...
Độ mưa dầm uống cạn ché Hùm Thiêng,
Giục Đông Du ngòi bút nổi, tay chìm...
Chiều An Nam, Hàm Rồng còn khắc khoải!?
Đặt vệt son tô - tổ quốc - một đường viền...
Độ về đây đôi mắt mẹ quê ta,
Nắm máu xương ngã xuống... lệ chan hòa
Những giấc mơ phập phồng trên bếp lửa,
Độ về đây chung chén cạn Sơn Hà!
--- Quốc Phong ---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2013 10:35:13 bởi wind.stt >