Đã mười năm
Trang nhật ký gấp lại rồi em nhỉ
Mắt đỏ phượng rơi bao kỷ niệm bay vèo
Những ngây ngô là quá khứ trông theo
Từng dấu chân đời trôi mưa dạt nắng...
Góc hạ ấy chắc bây giờ hoang vắng
Tí tách rơi... cơn mưa nhạt cứ rơi đều
Trái tim ta chắc bây giờ lành lặn...
Chỉ chút bồi hồi thoảng nghe tiếng ve kêu,
Anh vẫn hiểu cuộc đời như thân gỗ
Từng vòng xoay là định mệnh tuổi ban chiều,
Nhưng em ạ, ta vẫn còn trẻ lắm!
Cớ sao lòng đã sợ một tiếng yêu?
Anh vẫn hiểu tình yêu đầu sâu đậm
Nhất với "người già" - như em vẫn hay trêu
Hay bởi những nụ hôn chưa từng đằm thắm
Nên hạnh phúc chao bay như lơ lửng cánh diều?
--- wind --- cho người vừa gặp hôm qua
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2012 01:20:18 bởi wind.stt >