Cô độc trước cuộc đời
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 11 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 154 bài trong đề mục
wind.stt 26.11.2012 01:54:54 (permalink)
0
lẽ ra là ta đã chia tay
lẽ ra là
nên như thế
tình yêu sinh ra không phải để ta tô vẽ
thơ thẩn làm gì?
lẽ ra là anh đã ra đi
lẽ ra là hai chúng ta đang ở tít xa hai đầu ngã rẽ
lý trí trái tim đều tranh nhau thân thể
nên chúng ta đã đứng lại và nhìn
rồi cứ bước gần nhau và lặng thinh
cứ vô tình tha thứ
hai chúng ta không ai níu giữ
đứng lại làm gì?
lẽ ra là ta nên quay đi,
ừ, lẽ ra là nên như thế
lý trí bảo chí trai bốn bể
trái tim dịu dàng - ta sẽ quên sao?
rồi vô tình ta lại nắm tay nhau,
và biết bao lần
đã vô tình như thế
shibuya chiều rơi lệ,
vô tình thôi...
ta về

--- wind --- viết tạm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2012 02:09:26 bởi wind.stt >
#91
    wind.stt 26.11.2012 03:06:19 (permalink)
    0
    "đừng bao giờ em hỏi
    vì sao ta yêu nhau..."


    khúc ca đau
    dường như cả bầu trời khóc nức
    quán vắng lắm rồi
    bài ca lại bật lên đúng lúc
    đôi nhân tình ngờ vực... đôi tay
    họ nhìn đời như giữa một cơn say
    khúc hát yêu thương giữa một ngày chua chát
    biến họ thành đôi tình nhân độc ác
    ướm chân trần dẫm nát tin yêu
    chỉ còn đôi ánh mắt trái chiều...
    điệu nhạc cuốn theo... lòng se thắt
    cô gái nghiêng đầu và khóc
    còn chàng trai đang chiêm nghiệm cuộc đời
    hay thu lượm cuộc chơi
    đến hồi kết thúc
    khúc ca yêu vẫn điềm nhiên như vô thức
    ai khóc ai cười?
    còn tôi - người ngoài
    im lặng nhìn bầu trời trên cao xám đục
    thế rồi
    họ nắm tay nhau như vô thức!
    nhưng chẳng ai cười...
    điệu nhạc trôi,
    chàng trai bật khóc...
    họ cứ ngồi
    nắm tay nhau như vô thức
    còn tôi nhìn bầu trời trên cao xám đục
    bằng đôi mắt người đã từng ngờ vực tình yêu!

    --- wind --- Tình cờ trong quán cafe
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2012 03:10:23 bởi wind.stt >
    #92
      wind.stt 28.11.2012 01:10:51 (permalink)
      0
      cái facebook nó có tội tình gì
      kẻ đến rồi đi
      để lại gì?
      ngoài những giấc mơ không có thật
      chốn cộng đồng chả thành nơi ẩn dật
      những thứ xa xưa ta cất lại làm gì?
      dù nỗi buồn đã bé tí ti
      sao đôi lần oằn mình trổi dậy?
      để ta tự hỏi ngươi là ai đấy
      rồi nó lại trả lời: "ngươi chẳng phải là ta"
      vì ta là ngươi vừa mới bước qua
      cũng như ngươi đã bảo ta chẳng bao giờ đáng nhớ
      lúc này ngươi đang nhạo cười cái triết lý ương ương dở dở
      để ngày mai lại nhạo cười cái hiện hữu hôm nay
      ừ ngươi cứ xóa đi
      ta là thứ vô tri
      nhưng tồn tại bằng ý thức
      rồi mai này sẽ có một thằng ngươi ngờ vực
      kí ức năm nào ta cất dấu ở đâu đây?
      rồi ngươi lại là ngươi của hôm nay...

      --- wind --- xóa facebook
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2012 01:12:51 bởi wind.stt >
      #93
        wind.stt 28.11.2012 23:03:48 (permalink)
        0
        anh bỏ bầu trời vào túi,
        mang về nhà rồi cất đi
        như đã từng mang tình yêu vào hờn tủi
        rồi mang hận thù vào từ bi
        anh mang mây về núi
        rồi anh ngủ lại với mây
        cũng như những ngày bên nhau em đã thấy
        anh yêu và anh say
        nhưng tất cả là vô nghĩa
        thứ nguyên là vô tri,
        u mê là bản thể,
        dấu chân người ra đi,
        giờ thơ anh phẳng lặng
        không mưa nắng trên đầu,
        không mặt trời, trăng tỏa,
        không yêu và không đau,
        anh bỏ bầu trời vào túi,
        mang về nhà và cất đi
        như tập quên một khoảng trời trong suy nghĩ
        trong nụ cười vô vi...

        --- wind ---
        #94
          wind.stt 29.11.2012 00:27:24 (permalink)
          0
          muốn làm thơ cần bao nhiêu kỷ thuật?
          có ai trả lời không?
          để tôi vẽ thơ cho từng góc khuất,
          dù là góc rác rơm đang ngơ ngác trên đồng,
          muốn làm thơ cần bao nhiêu thể loại?
          có ai trả lời không?
          là thực thể hay lớp lang in trong sách?
          xén góc đóng khung cho giun dế nên rồng?
          muốn viết thơ cần bao nhiêu đọc giả?
          có ai trả lời không?
          trang sách gấp nét chữ chừng xa lạ,
          rải vần thơ cho cảm xúc lên đồng?
          bao câu hỏi chạy lòng vòng vật vả,
          nên cái nhất thời thôi cũng thả chạy rông,
          để thơ viết lên cái thằng tôi - bản ngã,
          mới cân bằng với khói thuốc mênh mông

          --- wind ---
          #95
            suongthu_99 29.11.2012 00:45:24 (permalink)
            0
            muốn làm thơ cần bao nhiêu kỷ thuật?
            có ai trả lời không?
            để tôi vẽ thơ cho từng góc khuất,
            dù là góc rác rơm đang ngơ ngác trên đồng,
            muốn làm thơ cần bao nhiêu thể loại?
            có ai trả lời không?
            là thực thể hay lớp lang in trong sách?
            xén góc đóng khung cho giun dế nên rồng?
            muốn viết thơ cần bao nhiêu đọc giả?
            có ai trả lời không?
            trang sách gấp nét chữ chừng xa lạ,
            rải vần thơ cho cảm xúc lên đồng?
            bao câu hỏi chạy lòng vòng vật vả,
            nên cái nhất thời thôi cũng thả chạy rông,
            để thơ viết lên cái thằng tôi - bản ngã,
            mới cân bằng với khói thuốc mênh mông

            --- wind ---



            TA VIẾT THƠ

            Ta trải lòng bằng thơ trong cõi mênh mông
            Theo cảm xúc chạy rong con chữ
            Ta làm thơ tự ý từ thành câu ủy mị
            Khi yêu mến các loài lúc giận dỗi ưu tư

            Ta làm thơ không biết thể loại gì
            Chỉ duy nhất là nói lên nỗi lòng người lữ thứ
            Những nhịp hoang lông nhông chưa đủ
            Ta cũng gom góp chút ý từ thương

            Thiên nhiên
            Con người
            Cây cỏ
            Hoa lá cành vương những chiều Thu Sương buông xuống
            Từng hạt châu lung linh màu trắng
            Kết thành chùm thạch thảo rơi tiếng vương

            Ta viết thơ để trải lòng mơ
            Chốn hư ảo ngu ngơ nào biết có ai chờ đọc đến
            Thơ ta viết để trải lòng ta khêu tàn ngọn nến
            Leo lét vần sầu nơi chốn hư không

            Ta viết thơ chỉ để trải chút nỗi lòng...

            SƯƠNG THU
            28/11/2012

            @ Tiểu tiểu muội xin phép học hoạ thơ với huynh cho vui nha! Hi hi hi ...

            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2012 02:02:03 bởi suongthu_99 >
            #96
              wind.stt 03.12.2012 00:16:47 (permalink)
              0


              Trích đoạn: suongthu_99


              TA VIẾT THƠ

              Ta trải lòng bằng thơ trong cõi mênh mông
              Theo cảm xúc chạy rong con chữ
              Ta làm thơ tự ý từ thành câu ủy mị
              Khi yêu mến các loài lúc giận dỗi ưu tư

              Ta làm thơ không biết thể loại gì
              Chỉ duy nhất là nói lên nỗi lòng người lữ thứ
              Những nhịp hoang lông nhông chưa đủ
              Ta cũng gom góp chút ý từ thương

              Thiên nhiên
              Con người
              Cây cỏ
              Hoa lá cành vương những chiều Thu Sương buông xuống
              Từng hạt châu lung linh màu trắng
              Kết thành chùm thạch thảo rơi tiếng vương

              Ta viết thơ để trải lòng mơ
              Chốn hư ảo ngu ngơ nào biết có ai chờ đọc đến
              Thơ ta viết để trải lòng ta khêu tàn ngọn nến
              Leo lét vần sầu nơi chốn hư không

              Ta viết thơ chỉ để trải chút nỗi lòng...

              SƯƠNG THU
              28/11/2012

              @ Tiểu tiểu muội xin phép học hoạ thơ với huynh cho vui nha! Hi hi hi ...




              Viết thơ mà có bạn họa thì còn gì bằng huynh dạo này hay suy nghĩ linh tinh nên viết một bài thơ theo kiểu linh tinh vậy

              Ngày xửa ngày xưa có gã lười
              Những ngày hạnh phúc hắn lười cười
              Người ta hò hẹn hắn ngại đến
              Đến rồi hắn lại thấy ngại vui

              Mỗi ngày sinh nhật hắn lười mời
              Vài cái chạm ly ngại nhấp môi
              Làm thơ dăm chữ câu ngăn ngắn
              Thị vị chưa tuôn đã mệt rồi...

              Sách truyện năm xưa ngại viết dài
              Bởi lười thường kết ở chương hai
              Dự định thì trông chi người bảo
              Cuối tháng gãi đầu thôi để mai

              Nhớ lại khi xưa trưởng đội cầu
              Loằng nhoằng 5 tháng chẳng thấy đâu
              Giữa đàng họ hỏi đi đâu đấy
              Lười rồi nên tớ chẳng tới đâu

              Nghĩ đời dang dở cũng thấy đau
              Mơ ước trôi đi mấy ngọt ngào?
              Nên nhắn ai lười như thắng ấy
              Liếc mắt trông mình những ngày sau

              --- wind ---
              #97
                wind.stt 03.12.2012 00:24:04 (permalink)
                0
                Nghe đồn đất nước tôi có một thế hệ bỏ đi
                đang nuôi dạy một thế hệ đáng bỏ đi gấp bội
                và một thế hệ giàu sang đang lạc lối
                giương mắt trêu ngươi một thế hệ câm lời
                và nghe đồn có một thằng tôi
                đang sống trong một thế hệ đang tức tưởi
                nhìn biển đông răng chạm run đến lợi
                rụt rè nhìn từng lớp sóng tràn sang
                đinh ninh mình trong dáng vẻ nghiêm trang
                hềnh hệch cười những cái thằng tôi khác
                ôm bàn phím gõ từng dòng khoác lác
                tự nhận rằng trong bọn chúng chẳng có tôi!
                và nghe đồn có một thế hệ nước mắt rơi
                đã nằm lại trong nghĩa trang xơ xác
                tổ quốc ghi công những con người đã thác
                nhưng lại tôn vinh... muôn thứ cỏ rác trên đời
                tôi nghe đồn một thế hệ ở trong nôi
                mắt thiên thần miệng bi bô tập nói
                đâu biết những điều bọn tôi đang đánh đổi
                bằng tương lai từng đứa trẻ ra đời

                --- wind ---
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2012 00:30:24 bởi wind.stt >
                #98
                  wind.stt 04.12.2012 00:05:13 (permalink)
                  0
                  Hôm nay rảnh như con chim sâu ngồi hót chẳng bắt mồi
                  Thả thời gian trôi tuột qua từng ngọn lá
                  Lướt báo online xem đời mặt cả
                  Sạp báo thả rong liu ríu tiếng mời
                  Vài cái tin giật gân... giật mình... đếch thèm coi
                  Thời gian chừng đó thôi đọc cái gì chính quy... cho nó phỉ!
                  Góc phải tin bóng đá nước nhà tạm thời ngủ nghỉ...
                  Rồi đến cái tin hàng nhái Gucci,
                  next đi,
                  thêm cái tin ngọc trinh đồ lót chấm bi
                  thế nó chấm gì để chúng mày không đớp tin xì lên mặt báo!?
                  thêm vài tâm sự của thanh niên giả tạo,
                  tiến sĩ giả danh,
                  vài kẻ hiền lành giả như mình không nơi đó,
                  thêm cái tin cáp tàu bị giật tung trên màn cờ đỏ,
                  không ý kiến gì,
                  lên tiếng làm chi - nhu mì trong tổ quốc,
                  tiếng nói không nơi chứng thực...
                  lũ trẻ con ngu dại kể làm gì!?
                  nhìn sang cái tin đồ lót chấm bi,
                  cái uất ức phun phì phì muốn tìm nơi mắng mỏ...
                  một ngày rảnh rỗi của con chim sâu quá nhỏ,
                  thời gian tuột trôi trên màu trời rực đỏ,
                  ngoài kia còn một đàn chim đang nhìn nhau... cọ mỏ,
                  chúng nó muốn nói gì!?

                  --- wind ---
                  #99
                    suongthu_99 06.12.2012 15:51:17 (permalink)
                    0
                    Viết thơ mà có bạn họa thì còn gì bằng huynh dạo này hay suy nghĩ linh tinh nên viết một bài thơ theo kiểu linh tinh vậy

                    Ngày xửa ngày xưa có gã lười
                    Những ngày hạnh phúc hắn lười cười
                    Người ta hò hẹn hắn ngại đến
                    Đến rồi hắn lại thấy ngại vui

                    Mỗi ngày sinh nhật hắn lười mời
                    Vài cái chạm ly ngại nhấp môi
                    Làm thơ dăm chữ câu ngăn ngắn
                    Thị vị chưa tuôn đã mệt rồi...

                    Sách truyện năm xưa ngại viết dài
                    Bởi lười thường kết ở chương hai
                    Dự định thì trông chi người bảo
                    Cuối tháng gãi đầu thôi để mai

                    Nhớ lại khi xưa trưởng đội cầu
                    Loằng nhoằng 5 tháng chẳng thấy đâu
                    Giữa đàng họ hỏi đi đâu đấy
                    Lười rồi nên tớ chẳng tới đâu

                    Nghĩ đời dang dở cũng thấy đau
                    Mơ ước trôi đi mấy ngọt ngào?
                    Nên nhắn ai lười như thắng ấy
                    Liếc mắt trông mình những ngày sau

                    --- wind ---

                    @ Huynh wind ơi ! Tựa đề Topic của huynh "Cô độc trước cuộc đời" khiến ngón tay lướt phím của Tiểu Tiểu muội phải ghé vào đồng cảm tí đấy !

                    Ngày xưa có cô Bé Ngốc
                    Ngốc nhưng không bao giờ khóc
                    Mắt luôn to tròn cười ngất
                    Khi buồn vui đều vào thơ wind mà đọc

                    Mỗi ngày Bé Ngốc đến trường học
                    Lúc đi về ... lá me bay chạy dọc
                    Bé Ngốc lẩm nhẩm hát thơ Người Cô Độc
                    Trước Cuộc Đời đầy ô trọc ...

                    Hôm nay tan trường Bé Ngốc chạy về lốc cốc
                    Xem vần thơ "Gã Lười" trầm bổng như lên - xuống dốc
                    Lời thơ bình dị mộc mạc nhưng có tiết tấu nốt nhạc
                    Nên Bé Ngốc chúm chím miệng hát bài thơ của Người Cô Độc

                    Rồi tự vỗ tay khen một mình : " Hát hay quá chừng nè Bé Ngốc SƯƠNG THU!"

                    SƯƠNG THU
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2012 18:23:27 bởi suongthu_99 >
                    wind.stt 09.12.2012 22:33:02 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: suongthu_99


                    Ngày xưa có cô Bé Ngốc
                    Ngốc nhưng không bao giờ khóc
                    Mắt luôn to tròn cười ngất
                    Khi buồn vui đều vào thơ wind mà đọc

                    Mỗi ngày Bé Ngốc đến trường học
                    Lúc đi về ... lá me bay chạy dọc
                    Bé Ngốc lẩm nhẩm hát thơ Người Cô Độc
                    Trước Cuộc Đời đầy ô trọc ...

                    Hôm nay tan trường Bé Ngốc chạy về lốc cốc
                    Xem vần thơ "Gã Lười" trầm bổng như lên - xuống dốc
                    Lời thơ bình dị mộc mạc nhưng có tiết tấu nốt nhạc
                    Nên Bé Ngốc chúm chím miệng hát bài thơ của Người Cô Độc

                    Rồi tự vỗ tay khen một mình : " Hát hay quá chừng nè Bé Ngốc SƯƠNG THU!"

                    SƯƠNG THU



                    Ngẫu hứng nick name của Sương Thu tí

                    Hạt sương rưng giữa đời ô trọc,
                    Cô lập giữa bốn mùa có khác nhau không?
                    Sao cứ nhất định là thu mà không phải là đông?
                    Hay em sợ mùa lạnh run lòng thực tại?
                    Ừ... mà cứ là thu mà chẳng phải xuân hồng?
                    Hay em sợ mưa phùn lạc mình...
                    Chốn đông người e ngại?
                    Còn mùa hạ? hay em sợ tiếng ve nao lòng khắc khoải?
                    Hay có lẽ...
                    Tồn tại nào cũng sinh ra giữa hai lời đối thoại...
                    Nên em chọn vội một mùa chưa dừng lại...
                    Ở mùa đông!?

                    --- Quốc Phong ---
                    wind.stt 09.12.2012 22:38:40 (permalink)
                    0
                    Lạc vào ngả rẽ mang tên hồ đồ
                    Bước vào khung trời sáo rỗng
                    Sáng tạo lên ngôi...
                    Khái niệm sinh ra để đổi dời
                    Nhân sinh quan,
                    Thế giới quan,
                    Bát chính đạo bỏ rơi...
                    Con người sinh ra - cuộc chơi cuồng vọng,
                    Tôn thờ bản ngã - lòng vòng vạn chữ "ta"
                    Tịnh độ giữa ta bà,
                    Đạo đức kinh
                    Điểm hỏa!
                    Lão tử cười - giác ngộ vô vi!?
                    Khổng tử xua tay - Tam thập nhi - Lập - Bất tri thiên mệnh...
                    Phật lắc đầu - luân hồi nào giữ chân người đến?
                    Sinh tử đâu là nghiệp của từ bi?
                    Nên quả vô tình từ nhân của vô tri!

                    --- Quốc Phong ---
                    khucniemtu 10.12.2012 02:46:54 (permalink)
                    0

                    Thơ hay quá !
                    Xin phép được đọc ạ !
                    wind.stt 11.12.2012 09:06:40 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: khucniemtu


                    Thơ hay quá !
                    Xin phép được đọc ạ !



                    Cảm ơn khucniemtu quá khen em khách sáo quá anh ngại đấy


                    Anh đau đầu
                    Ngày nhàu trong mệt mỏi
                    Uốn que diêm thành chấm hỏi
                    đốt lên...
                    Chờ mưa giăng cỏ một miền
                    nơi nào dập tắt?
                    khoát tạm trên vai,
                    chiếc áo của ba phần sự thật...
                    còn bảy phần cố giữ để vẹn nguyên,
                    chút hơi tàn đốt lại chiếc que diêm,
                    hơ nóng lại những giấc mơ buồn tội lỗi...
                    cháy cạn cùng đủ phỏng tay rồi ném đi vồi vội
                    chiêm ngưỡng lụi tàn của mộng mị triền miên...
                    mảnh tàn rơi như một đường viền
                    ngước nhìn anh
                    nghiêng nghiêng
                    chấm hỏi...

                    --- Quốc Phong ---
                    wind.stt 13.12.2012 00:50:22 (permalink)
                    0
                    Ngày mai
                    Tôi sẽ về ngang qua ngày mai
                    Nghe có vẻ quá dài
                    Nhưng thật ra gần lắm
                    Có cô gái ngồi thêu trên lụa trắng
                    Có bầu trời xanh cỏ ướm chân trời
                    Có tiếng dế rơi
                    Dấu chân người bước nặng

                    Ngày mai...
                    Có một người ngồi soi bóng trăng soi
                    Thằng thi sĩ vẽ vời trên tóc ướt
                    Có ước mơ bay qua...
                    ai với tay rồi để vuột
                    Thương hoàng hôn đậu trên cánh chim lả lướt
                    mỏi cánh rồi chim hờn ta sướt mướt...
                    không bay

                    Ngày mai...
                    Ta sẽ là một thằng say...
                    Bước vô định trên nẻo đường không ai bước
                    Mảnh đất lạ lùng nuôi dưỡng thêm quen thuộc
                    Để ta vỗ về cánh chim bỏ cuộc
                    Nẻo tung bay

                    --- Quốc Phong --- Hẹn ngày mai
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 11 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 154 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9