Cô độc trước cuộc đời
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 11 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 154 bài trong đề mục
wind.stt 20.01.2013 22:57:46 (permalink)
0
Tôi gặp em đôi mắt nồng sơn cước
Buông ước mơ con chữ dọc triền sông
Rồi họ đến giăng chiếc cầu trên con nước
Dòng chữ lem trên trang sách lưng tròng

--- Quốc Phong --- con gái người lái đò
wind.stt 20.01.2013 22:59:06 (permalink)
0
Mua bán lương tâm mùa trượt giá
Đầu cơ, vay, trả biết đâu là...
Riêng bán lạnh lùng tôi cũng khá,
Bao kẻ vỡ mặt đời rồi lành lạnh ghé qua

--- Quốc Phong ---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 23:18:53 bởi wind.stt >
wind.stt 20.01.2013 23:08:39 (permalink)
0
khi số người giàu không đủ mua chuộc số người nghèo
thì xã hội xoay tròn quanh những luồng phản đối,
Nằm ngoài đúng sai và những điều lầm lỗi
Sự thật xưa nay vốn như thế... mãi rồi!
Nằm ngoài bọn họ, nằm ngoài tôi...
Khi miếng ăn không đủ nuôi cho con người lễ nghĩa...
Thì chớ hỏi cớ gì con người trần tục thế!?
Chan chứa yêu thương mà bước lạc... không về!
Khi cái đói giục sinh tồn ra khỏi u mê
Thì cái bản năng còn cần chi lý lẽ?
Khi lý trí sẽ đấu tranh với từng phần cơ thể
Thì hào nhoáng chung quanh... chỉ mang ý nghĩa
một trò hề!

--- Quốc Phong --- ngược hướng nhìn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 23:10:54 bởi wind.stt >
wind.stt 20.01.2013 23:12:49 (permalink)
0
Ngày tôi thả những nồng say
Nàng đem thả tấm vai gầy lên tôi
Mà ai trôi thả nữa vời?
Để yêu thương đọng lại đôi mắt ngày
Mặc đời tôi thả vòng tay
Mặc người
Tôi mặc
thế này
cuốn trôi!

--- Quốc Phong ---
truclam_999 21.01.2013 00:07:17 (permalink)
0


Ngày tôi thả những nồng say
Nàng đem thả tấm vai gầy lên tôi
Mà ai trôi thả nữa vời?
Để yêu thương đọng lại đôi mắt ngày
Mặc đời tôi thả vòng tay
Mặc người
Tôi mặc
thế này
cuốn trôi!

--- Quốc Phong ---

Xin được hoạ cùng

Đêm rừng thả ánh trăng suôn
Sáng ngày thả cánh chim muông tìm đàn
Nắng hanh trải mỏng vai quàng
Sinh ra số kiếp người - mang nợ trần
Trả tôi
tôi trả
dần lân
Trả vay cho trọn kiếp trần - nhân gian

truclam_999
wind.stt 21.01.2013 09:08:53 (permalink)
0


Trích đoạn: truclam_999

Xin được hoạ cùng

Đêm rừng thả ánh trăng suôn
Sáng ngày thả cánh chim muông tìm đàn
Nắng hanh trải mỏng vai quàng
Sinh ra số kiếp người - mang nợ trần
Trả tôi
tôi trả
dần lân
Trả vay cho trọn kiếp trần - nhân gian

truclam_999



Chào truclam thêm bạn thêm vui mà

Yêu chi lắm thế mà thơ
Sầu chi lắm thế mà chờ mà mong
Chân thời gian bước long bong
Chân thơ vẫn bước mà... không bước nào
Nép gần đây các vì sao!
Dỗ dành lũ trẻ lao đao kiếm tìm...

--- Quốc Phong ---
wind.stt 22.01.2013 08:46:25 (permalink)
0
Thấy bọn họ sống phù phiếm quá
Nghe chạnh lòng thương thương lắm em tôi
Chút ngọc ngà bước qua đời vất vả
Cất tiếng rao thay mơ ước không lời...

--- Quốc Phong ---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2013 21:33:36 bởi wind.stt >
wind.stt 23.01.2013 00:29:54 (permalink)
0
Những ngày qua thơ đã chán ta chưa?
Khói thuốc bay
hỏi lưu lạc mấy mùa?
Rơi lác đác mà không lời đề tựa...
Gợn chút men nồng lẫn chút hương xưa...
Ta ngủ lâu rồi thơ đang tỉnh hay mơ?
Đang bận khóc than, hay còn vẫn trông chờ?
Hay vẫn nhặt đâu đây vài mảnh nhớ
Một chút thôi,
rồi lại bảo... vô bờ?
Ta hết đau rồi thơ hết nhói đau chưa?
Hay vẫn nhìn đời sang nơi ấy màn mưa?
Để tự dối bằng môi cười phẳng lặng?
Mà chẳng thứ tha...
cho năm tháng dại khờ!?

--- Quốc Phong ---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2013 00:31:06 bởi wind.stt >
wind.stt 24.01.2013 11:47:43 (permalink)
0
Đôi khi viết một bài thơ
Cũng là lúc cảm xúc xưa lặp lại
Thấy mình như một lão già lãi nhải
Nhai đi nhai lại nỗi buồn!
Đôi khi muốn viết những yêu thương,
Thấy đôi chân run và sự chán chường làm ta mềm yếu,
Rồi như một kẻ nhoẻn miệng cười cam chịu
quá vô thường...

Rồi ngồi đọc những nỗi buồn xưa cũ còn vương,
Dòng thơ xưa - ta đã từng như thế đó!
Rồi hình dung một con hẻm sâu trong một thành phố nhỏ
Có một kẻ chưa từng đặt chân ra ngỏ,
Ôm ấp giấc mơ:
hiểu rõ một con đường!?

--- Quốc Phong ---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2013 11:49:49 bởi wind.stt >
wind.stt 25.01.2013 23:32:59 (permalink)
0
Khi lũ nỗi buồn lúc nhúc kéo nhau đi,
Tôi còn lại tâm hồn căng phồng như quả bóng,
Vô định hay trống rỗng...
hoặc cả hai...
Khi nỗi nhớ ùa về
len qua đầu từng ngọn tóc mai,
để lại tôi cái yên bình không thể nào lý giải,
nỗi cô đơn hay đại loại...
một món ăn cay đã từng nuôi tôi suốt tháng năm dài!

--- Quốc Phong ---
truclam_999 26.01.2013 23:30:51 (permalink)
0


Mình mới vào thơ
Lời ngu ngơ lắm lúc nghe như lải nhải
Ngấp nghé hoạ thơ người mà lòng cứ lo cứ ngại
Sợ bị la là : "Đồ con nít quỷ quái"
Cứ thập thò bước qua ... rồi trở lại
Muốn vào thơ người ... nhưng sợ bị mắng ... đến mặt tái
Lẩn quẩn một hồi lâu ... buồn đi ngay
Đi mà lòng tiếc thơ nên mắt còn ngó ngoái
Thơ bổng trầm... cô đọng ... dàn trải ...
Thấy là muốn dừng lại đọc nữa ... nữa đọc hoài
Thơ như gió vi vu ru ... mềm cả lòng ai

Thơ lòng theo bánh thời gian quay
Nêm trong kí ức ngân dài Thu xưa
...

<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2013 23:47:46 bởi truclam_999 >
truclam_999 27.01.2013 00:00:14 (permalink)
0


Trích đoạn: wind.stt

Tôi gặp em đôi mắt nồng sơn cước
Buông ước mơ con chữ dọc triền sông
Rồi họ đến giăng chiếc cầu trên con nước
Dòng chữ lem trên trang sách lưng tròng

--- Quốc Phong --- con gái người lái đò



Một chiều trở lại vùng xưa băng tuyết
Nhặt trắng mù sương xếp lệ bên sông
Thời gian quay bánh ... xa xôi ... biền biệt
Dòng trôi mi nặng ướt sũng đoanh tròng

wind.stt 27.01.2013 01:56:03 (permalink)
0


Trích đoạn: truclam_999


Một chiều trở lại vùng xưa băng tuyết
Nhặt trắng mù sương xếp lệ bên sông
Thời gian quay bánh ... xa xôi ... biền biệt
Dòng trôi mi nặng ướt sũng đoanh tròng



Cảm ơn bạn đã họa thơ Mình thấy thơ bạn hay và có cảm xúc, không giống như người mới viết đâu
wind.stt 27.01.2013 01:57:28 (permalink)
0
Muốn hẹn giờ lúc một giờ ba mươi
Để người khác nghĩ là mình vừa thức giấc
Nhưng vẫn băn khoăn giữa lầm tưởng và sự thật
Rồi sẽ mang theo những lợi ích thế nào...

Muốn cùng một ai đó yêu nhau
Để người khác không nghĩ rằng mình cô độc
nếu thế thì... sẽ ra sao... ?

Muốn giả vờ ngu ngốc
Để nhìn yên bình từ trên cao
Vẫn không thấy yên bình nơi phía thấp
Bởi nó đã ra đi từ lúc dối trá đi vào...
truclam_999 27.01.2013 12:00:05 (permalink)
0

Một chiều trở lại vùng xưa băng tuyết
Nhặt trắng mù sương xếp lệ bên sông
Thời gian quay bánh ... xa xôi ... biền biệt
Dòng trôi mi nặng ướt sũng đoanh tròng

truclam_999


Cảm ơn bạn đã họa thơ Mình thấy thơ bạn hay và có cảm xúc, không giống như người mới viết đâu
wind.stt


Người cứ nói _ Ta lắng nghe từng lời cả ý
Ý của người lời nói cứ cứ ghi
Ta cứ viết những gì ta nghĩ
Người cứ suy theo ý ... chẳng hề chi
Trăm ngàn lẻ ngỏ đường không dị kỉ
Mọi bước chân dài ngắn bên đời
Thế gian này _ Rốt cuộc cũng về nơi
Thân cát bụi _ Trả về cát bụi
Thơ rong chơi _ Cho vơi buồn, bớt tủi
Có bạn bè đỡ cô độc trước cuộc đời
Thơ chỉ là thơ thả _ nhặt đầy vơi
Cho kí ức đong thời nhân thế
Hãy viết đi những lời muốn kể
Để mai này không trễ chuyến về xa
Huyệt mộ _ hồn lạnh trắng tiếng canh gà
Là tiềm thức bay qua _ rời nhân thế

@ Thơ truclam_999 dở ẹc luôn ! Có ai cho là hay đâu ! Chỉ có wind.stt nói vậy thôi ! Hì
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2013 12:15:46 bởi truclam_999 >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 11 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 154 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9