..
Có những bài thơ viết chung với nhau. _________________________________________
LÀ.... Là mây,là bềnh bồng vô định
trôi từ quên lãng,vô tình,trôi
từ lặng gió,mây làm mưa rơi xuống
và lạnh vô cùng - vậy mà thôi
Là biển xanh,xanh một màu nắng
sóng chập chùng,sóng dữ đập cuồng
bọt bèo kia đuổi tung nhau - trắng !
lịm gió đời người chẳng biết yêu thương
Là bài thơ cho một người rất Huế
nón bài thơ đã cũ thời áo tím
ai đi về ngơ ngẩn lạnh hồn ai
lỡ câu thề,thế là chẳng còn đôi
Là lặng câm,âm thầm rưng rưng khóc
là mây xám trôi lừng lững mỗi chiều
là biển cũ đã rời xa nỗi nhớ
là vần thơ buồn bã lúc mất nhau.
* Trần Kiêu Sơn.
° ° °
SAY Say ngồi ngó đên,đêm câm lặng
Từng nỗi buồn chồng chất dính vào nhau
Say để tưởng mình quên một hình bóng
Khi chẳng còn gì thì cứ lặng lẽ quên
Quên dù biết có khi lòng còn nhớ
Nhớ ngày nào vừa cũ đã thoáng qua
Say vừa đủ để quên mình xót xa
** Duy Toàn
°°°
CHIA Khi đôi mình chẳng còn gì để nói
Con đường ấy cũng lặng lẽ chia hai
Ta chung nhau một nửa lời gian dối
Em giữ lại để tự mình hiểu thôi
Về bên ấy đi em,bên thơ cũ
Thơ của người,thơ một thời phiêu bạc
Bạc tình duyên,tỷ như mối tình ta
Có kẻ buồn thinh lặng vơí niềm đau
** đăng sơn.fr
( tặng M ,TD )
° ° °
NÓI VỚI MỘT Ô CỬA KHÉP. ( ta ) Đóng lại hẳn ô cửa nhỏ
giữ cho mình một khoảng thinh không
người cứ vui khi trở lại tình cũ
như ngày nào,ta đã chỉ là người dưng
( em ) Mở hẳn trong lòng một nỗi nhớ
bằng bài thơ,bằng nhịp tim xưa ấy
cứ vui đi ,như chưa bao giờ từng vui
và bây giờ bóng mình dã lìa đôi.
** NguyễnthịLoanPhiên.
_________