CHỖ HẸN CŨ
.
dangson.fr
TìnhNhânDẠOKHÚC đi xa có mấy ngả đường thoảng bờ gió cuốn chập chùng bãi mơ nhớ nhau ( khoảng giữa ) bài thơ khi tình nhân đã ghé nhờ tim nhau.. ỞKHOẢNGthươngnhau Chỗ kìa có khoảng trời mưa Có khi lộng gió chẳng chừa chỗ nhau Tóc mềm vai nắng nghiêng màu Hỏi ra mới biết ngọt ngào môi thương đăng sơn.fr
.
TÌMNƠIhẹncũ ta tránh chỗ mưa về ta tìm nơi hẹn cũ đếm thầm nỗi vu vơ vò võ một tình thơ dường như ta vẫn đợi từ một thuở xa xăm nếu người quên chốn ấy thì cũng đành xa nhau đăng sơn.fr BUỒN CŨNG ĐÃ QUEN chiều vơi nửa bóng thời gian chỗ nào không hẹn lỡ làm tình quên làm như buồn đến làm quen để như ta vẫn bon chen với người Trần.K.Sơn NGỦVÙI
Ngủ vùi ở giữa lặng thinh
Để quên một thoáng chuyện tình đôi ta
Để ta không thấy từ xa
Từng cơn lốc bụi đẩy xa chúng mình
Ngủ vùi một thoáng mong manh
Khi mà ngày mới cũng thành ngày xưa
nguyễntrườngan
(France - 2011 )
CHUYỆN THƯỜNG TÌNH,THẾ THÔI
Người ta yêu nhau vào những ngày đẹp nắng
tình yêu khoác vào người những tà áo trắng
tay trong tay với từng nụ cười
để thấy đời mình tươi
Người ta xa nhau vào những ngày mưa gió
buồn tìm đến khi bàn tay vẫy bàn tay
rồi thời gian chỉ còn là những hạt bụi
lẻ loi tan loãng giữa trời mây
Chuyện thường tình,thế thôi
Chỉ là những bình thường - Thế thôi...
nguyễntrườngan
( france )
.
--
LẶNGTHẦMNƠICHỖHẸN
em không nói - tôi có gì để nói
gió lặng thầm trên tuờng cũ nát vôi
mỗi buổi sớm là chừng ấy chờ đợi
chỗ hẹn nào đã khắc dấu chân tôi
trong khoảng nhớ,chỉ mình tôi chờ đợi
một nụ đời nghiêng ngả rụng lá tôi
chuyện tình nào cũng có lời ly biệt
chẳng lẽ em cũng là chuyện thế thôi ?
N.DuyToàn
&&
XA.
Em đi xa
Ngày đi qua
Những ngày hạ nở hoa
Những ngày trôi lặng lẽ quá !
Tôi cũng lặng lẽ đi trên những con đường vắng
Thì thầm đếm những bước chân mình trên đốm nắng
Trái tim tôi dường như cũng đi vắng
Hơi thở tôi chừng như nghe rất nặng
Em đi xa,em mang theo tình tôi
Em lấy đi những nụ cười tôi
Em làm tôi chẳng còn là tôi
Tôi hụt hẩng để quên mình là ai
Khi nào em quay trở lại ?
Để ngày tháng tôi vui trở lại
Cho đến khi nào - Em ?
-
Nỗi Lặng Thinh Mới Nhất Nơi ChúngMình
* photo by NguyễnNamPhi - France
LẶNGTHẦMNƠICHỖHẸN
em không nói - tôi có gì để nói ( ? )
gió lặng thầm trên tuờng cũ nát vôi
mỗi buổi sớm là chừng ấy chờ đợi
chỗ hẹn nào đã khắc dấu chân tôi
trong khoảng nhớ,chỉ mình tôi chờ đợi
một nụ đời nghiêng ngả rụng lá tôi
chuyện tình nào cũng có lời ly biệt
chẳng lẽ em cũng là chuyện thế thôi ?
N.DuyToàn
* Photo by NguyễnNamPhi - france
NỖIlặngthinhmơínhất
( nơi chúng mình )
___________________________________________________________________________
* đăng sơn.fr
Nhiều khi ta không cần nói với nhau
Kể cả chuyện dặn dò như mẹ dặn cha mặc áo ấm
Như ánh mắt trẻ thơ ngây ngô làu nhàu
Mỗi khi cần đi đâu đó
Nhiều khi cứ lặng thinh,lặng thầm
Ngồi nhớ lại những điều mình đã nói với nhau
Ngọt ngào
Ngọt kẹo ngâm đường ngọt vị môi nhau
Nhiều khi
Chẳng có một câu nói,một nửa chữ nào
Trên trang giấy trắng lạnh như mùa đông mặc áo trắng
( chúng ta :
Những kẻ đua đòi tập tành yêu thương
Khi đọc xong một chuyện tình trái mùa trở gió
Khi đọc xong một bài thơ ra vẻ yêu nhau đắm đuối lắm )
( chúng mình
Những kẻ không thể nào giả vờ yêu nhau
Gỉả vờ nhung nhớ nhau
và chúng mình không phải là diễn viên đóng kịch )
Nhiều khi giữ im lặng từ nhau như thế
Nỗi thầm thầm như bóng đêm chỗ em ở
Nỗi im hơi - lặng tiếng
Cũng là một thứ tình yêu có vẻ như tròn vẹn
Cho dù ... ( ............... )
Tôi để trống một khoảng có những dấu chấm như thế
Ở một câu viết không phải là thư tình
Khi lặng im là lúc tôi không còn biết viết gì
Từ một nỗi nhớ nhung không rõ rệt
Nỗi nhớ ấy vẽ hình dáng em
Dịu dàng như cọng gió
Ngọt lịm như giọt mưa ngày em dỗi hờn
Ở nụ hôn tôi đi lạc
Giữ im lặng đi em
giữa tiếng mưa chiều
Cứ như thế mà im
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2013 14:47:42 bởi dang son >
-
..
ngoanhiềnNhưBiển - ..
dangson.fr - La Rochelle -
ngoanhiềnNhưBiển hiền lành như buổi sáng anh nắm tay em,ra biển sáng hai đứa lặng thầm ngồi cạnh bên nhau hiền như lúc em gần khóc ở cuối tuần nhớ anh ( sáng thứ hai mưa đổ sáng thứ ba trời khóc chiều thứ tư một mình tối thứ năm lặng thinh ngày thứ sáu bận rộn chiều thứ bảy lạnh tanh ... ) hiền như nỗi nhớ gió bay qua ngõ em ngó anh,bỡ ngỡ bàn tay giữ hơi ấm biển buổi sáng lành lạnh ủ nơi hương tóc em anh cạnh em hiền lành để em mãi là em .................... đăng sơn.fr
.
..
dangson.fr
____________________________
lặng
lặng thầm thôi
lặng như tờ giấy trắng
lặng như nụ em cười
khi ngày thiếu nắng
những buổi chiều rơi
mình lặng thinh thấy vắng
một tiếng cười vui
Lặng thầm ở đó
Lặng thầm ở đây
Buồn ướt cánh vai
Yêu người,người nào hay ...
Lặng thinh - lặng thầm
Để rớt hạt mưa êm
đăng sơn . fr
............
CHẲNG BIẾT NHƯ THẾ CÓ ĐỦ KHÔNG?
Một con đường đi về với nắng
Một chỗ ngồi khi ta cần hò hẹn
Một ánh mắt có khi nhìn không nói
Một nụ cười mà không hiểu từ đâu
Chẳng biết như thế,có đủ không?
Hay sẽ thêm con đò vào bến nước
Hay sẽ rưng rưng dòng lệ nóng
Bởi vì xa cách là nhớ thương
@nguyênhạ
_______________________________________________________
_______________________________
@ - Chuyện phim cho Biển. Tự hỏi mình,một mình Mình đang muốn gì ? Nghĩ gì ? Muốn ?! Không phải muốn mà được. Nghĩ gì ? Đã bao lần cãi nhau với ý nghĩ Mình là Ai giữa cuộc đời đang ở trọ ? Mình làm gì giữa ngày tháng chơ vơ ? < Không lẽ cứ sống để mà sống ? Sáng sớm,mở mắt thức dậy Ngọ nguậy bật máy pha cà phê… Bữa quà sáng trong thinh lặng Lát bánh mì và mảng bơ béo ngậy Rồi mở cánh cổng Leo lên xe, đề máy Trời chợt mưa,mưa rồi nắng Mình nghĩ gì trên đoạn đường xe chạy ? Cũng từng ấy những nẻo đường nghẽn xe Chỉ chừng ấy mấy vòng quay của giờ giấc °°° Cánh cửa văn phòng mở toang ngổn ngang giấy tờ,chữ và số Chẳng có chữ nào trên bảng kế toán mang tên Em Chẳng có con số nào ghi ngày Sinh Nhật của em ! Chợt bắt quả tang mình đang nhớ Nhớ gì nhỉ ? - Để thử nhớ xem sao… ‘’… Nhớ ánh mắt nâu của em qua khung cửa sổ Ở một ngày nắng rất đẹp Ta dắt nhau đi dạo Ta thì thầm điều gì đó với nhau Chuyện trời trăng,mây gió Bàn tay em đã ấm Bờ tóc em loà xòa ngang vai áo Tiếng cười em khúc khích như tiếng sóng biển Vỗ rì rào trên ghềnh đá và bãi cát Hai đứa cởi bỏ giầy dép Nô đùa như trẻ nít Ánh mắt em nhí nhảnh ( như trẻ nhỏ ! ) Làm tôi quên mình đã là người lớn Để tôi cũng trở thành trẻ con Em nằm dài,lưng trần trên bãi cát Tôi ngu ngơ hát nho nhỏ : …“ Marie – la mer Au creux d’une vague,je t’ai trouvé étrange et belle Comme un oiseau de mer Marie – la mer… ’’ Em bật dậy hỏi tôi,nhỏ nhẹ : - Có nghĩa là gì,hở anh ?! - Tại sao Marie - và biển cả Mà bài hát của Adamo không mang tên em và Biển hoặc tên em và anh ? Tôi nhăn mặt,làu nhàu : (đã xấu trai,khi nhăn càng thêm xấu ! ) - Hỏi chi kỳ lạ - Cứ biết thế là đủ rồi. Marie – La mer là bài hát kỷ niệm Thời áo trắng bỏ trốn giảng đường Có khi bỏ cả buổi lễ ngày chủ nhật Dắt ‘’ Người ấy ‘’ vào quán nước quen Chỗ Hẹn Cũ của Nắng Saigon Để nhìn sâu vào mắt người Thêm Một Lần Nữa Để biết phải Nói gì Với Nhau Để hôn một cách riêng tư bằng mắt ( Thời ấy,dễ gì được hôn nhau trong bóng tối dù rất vắng của quán nước hoặc muốn hôn khi đứng trước một cửa tiệm ) Hôn nhau bằng mắt Bằng những ngón tay chạm nhau Ở vòng tròn của ly nước Là cũng đủ lắm rồi ! Thời ấy,thời ấy….. Mà thôi Em ! Đừng khơi sóng dậy ở ngày cũ Dĩ vãng đã là dĩ vãng < Ta đang nằm bên nhau Bãi cát xõa tóc trên ngực em Biển buổi sáng hay biển buổi chiều chỉ là tên gọi của nỗi rạo rực… Tôi thèm hôn em Gục đầu vào rừng tóc Ngửi thấy mùi da thịt của một Eva rất đàn bà Tôi bảo em ‘’ Hãy nhắm mắt ‘’ - Nhắm mắt để làm gì ?! ( Em khẽ hỏi ) Tôi nghe tiếng em thở,run rẫy Tôi biết em giả vờ ngây thơ (.. cụ ) Nhắm Mắt để tôi dùng ngón tay làm cây bút Vẽ chữ ‘’ love ‘’ trên đầu ngực em Cái cảm giác rung rợn đê mê ấy Là chữ ký của riêng tôi Những chữ viết trên khoảng ngực đầy Là nét chữ của đàn ông Có nhiều cách làm Đàn ông để yêu Đàn bà Như bài hát rất quen : ‘’ When a man loves a woman ‘’ Em biết tại sao tôi miên man viết không ? Bỏi vì em đã hết là Người Dưng Em thuộc về tôi từ ngày tôi nói yêu với cách riêng của một Façon d’être ( Thể Cách ) Tôi làm bùa bằng những ve vuốt Trên những phân vuông trên da thịt Tôi tạo khoảng khắc của thời gian gồm ngày đêm, ánh sáng,bóng tối Ở chỗ thầm khí nhất trong sự tưởng tượng của M Nếu mai này,lỡ em xa tôi sống một mình với một đời sống khác Mỗi lần em thay quần áo Mỗi lần em son phấn ra đường và… mỗi lần em trở về nhà Vào phòng tắm,thoát bỏ xiêm y Nhìn bầu ngực mình trắng hồng và những ngấn thịt trên da cổ Là Em nghĩ đến tôi …. Nghĩ đến và nhớ lại chữ viết bằng đầu ngón tay ngón tay biết viết và biết nói bằng ngôn từ riêng giữa Em và tôi đã một lần in sâu trên da thịt… Những lần nhung nhớ như thế ( hay thỉnh thoảng cũng được ) Là em biết tôi đang nghĩ gì Nói gì và nghe gì…. …Tôi đang nghĩ về em Tôi nghe lại bản nhạc cũ : … ‘’ Ở nơi đây,mùa đông mưa rơi Buồn hiu hắt… Giờ em làm gì bên ấy ….. ‘’ * Bản nhạc buồn bã như thế Không phải do tôi viết Bản nhạc buồn và duy nhất Mà tôi viết, là điều em đang đọc .. Tôi đã tiêu xài hết nhiều năm tháng Để khi rời xa em Ngồi ở đây,bàn giấy và mớ sách báo Màn hình vi tính đứng im trước mặt… Tôi xưng tôi là Mình Mình đang làm gì ? Nghĩ gì ? < Em biết rồi đó < Tôi click vào word windows 7 Tìm bộ chữ Vpskey bỏ dấu tiếng việt để có thể viết ‘’ Marie la mer 2 '' và ‘’ Giờ Em đang làm gì bên ấy? ‘’* … Chỉ vậy thôi. đăng sơn.fr
( viết cho chủ đề Marie – la mer và Yên Lặng Giả Vờ Quên )
* Nhạc và lời của Đức Huy - Đỗ Quỳnh Hương *
.
dangson.fr
. CHỖHẸN củaTháng 2 ---------------------------------------
nguyễnthịChữNghĩa
Ở bài thơ thứ 2001 Em làm mãi không xong Chừng như gió trên sông Sông buổi chiều sao quạnh vắng Ở bài thơ tự do thứ 2002 Em thấy em buồn như gió Trên dòng sông chữ nghĩa anh Từ câu chuyện chúng mình Em ở xa anh chừng đó Mà gần gũi ở cửa tim Mỗi lần anh tìm em ở ngón tay toả vị hương đêm Khi anh cúi xuống tìm môi em giữa tiếng nhạc Hơi thở chừng như hơi ấm ngang con phố núi Cơn dốc anh đặt tên thung lũng cuối Chừng như mang tiếng gọi rất thầm Thầm thầm nhung nhớ của bài thơ mang tên " chỗ hẹn cũ " của anh ngày nào đó Bài thơ 2003,em đành bỏ dở Anh muốn đọc thì anh biết chỗ ấy Là chỗ thầm thầm ở tim em
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2013 13:29:25 bởi dang son >
-
CÓ KHI
( ta ) CŨNG CHẲNG CẦN NHAU
_____________________________________________
Những con đuờng vắng
Những vỉa hè phơi nắng
Nắng uà ập trên một đoạn cầu
Khi chúng mình lìa nhau
Chẳng ai quay đầu lại
Tiếc gì cũng vậy thôi
Những hẹn hò chốn cũ
Đẫm từng ấy cơn mưa
Đã mòn nhẵn đón đưa
... Và,thảng hoặc
Có một lúc mình buột miệng :
Ừ,thế ! Có khi ta cũng chẳng cần nhau
đăng sơn.fr
..
dangson.fr
CũngCóThể _
Cũng có thể chứ sao không
Anh gửi em chữ " Ơ Hơ " nhẹ nhàng
Anh gửi em một nụ hôn không thể đoán
Ở đầu gối mỗi đêm em nằm mộng
( như một lời tình khúc ...)
Cũng có thể trong giấc mơ nào đó của em
Có một bàn tay nắm
Dắt em đi dạo ở một đoạn cầu mưa bay mềm
Mùi tóc ngây ngây giữa đoạn cầu Paris lộng gió
( những khoảng trời và
thời gian của Paris đẹp lắm )
Cũng có thể chứ - em
Làm gì mà không đoán được từ hai con mắt tròn xoe của em
Từ quyển truyện tình mà anh viết mãi chẳng bao giờ xong
( Ở một trang không có thứ tự nào đó
Anh đã nhại lại - nếu không muốn nói là " ăn cắp " ý tưởng của người viết kia
Vì một cái chủ đề ( Tình Nhỏ làm sao quên )
Vì anh biết rõ một điều :
' Từ lúc ấy mình quen
Tình của em không còn nhỏ nữa
Em trồng những cây hoa hồng có đủ gai nhọn
Em thách thức anh trèo cổng nhà em hái trộm hoa hồng như trộm cả trái táo cấm
Và cũng có thể từ lúc ấy
Anh cũng đã ngang ngạnh lấy trộm cả trái tim nhỏ xíu xiu của em
CũngCóThểĐươc - chứ sao không - Em ?
nguyễnDuCôn.fr & đăng sơn.fr
.
.
dangson.fr
KHÔNG PHẢI LàThưTình .. Anh đã viết hơn 10.000 trang viết Anh đã đi qua những khu phố tồi tệ của trái đất Đã quảng hết vài chục đôi giầy mòn vẹt đế Và đã làm hỏng cả chục cái máy ảnh cổ lổ sĩ nhất ( Và anh tìm thấy em Ở một khúc tối om om ) Em hiền lành ngồi nghe anh kể chuyện cổ tích Chuyện cái thằng bạo tàn ngổ nghịch ngồi giữa bạn bè Chuyện cũ mèm có vẻ lê thê Từ cái nhìn khiêu khích của những kẻ chuyên đấu võ mồm Và những chuyến về quê kiểu áo gấm về làng Em cứ hiền lành như thế Để anh làm nguội anh lại - em Nóng nẩy với chuyện đời - chuyện thiên hạ để làm gì ? - Sao không thả lòng,nhẹ nhõm viết lá thư tình Có tẩm mùi hương ngọc lan ở một thời tha thiết Sao không để lòng mình ngọt hơn trái táo vừa cắn Hình dung đến vị môi em Hình dung đến ánh mắt em ngọt bùi hơn ly chè bà ba,chè đậu trắng ? Có thể như thế,được sao ? Để thấy mình trẻ lại thêm chút nữa Để tóc mình mỗi ngày đừng bạc thêm chút nữa Và em cũng thấy em còn nhỏ xíu,nhỏ xiu ( khi em bên anh ) Không phải là một bức thư tình mà anh đang viết Không phải là một lời cầu nguyện suông như chiều qua anh hứa với em ( Hình như Chúa Phật của chúng ta bận bịu lắm Họ đi nghỉ hè ở một vùng đất có lắm thiên tai nào đó ) Anh lợi dụng sự đi vắng của họ Nhìn rất sâu vào đôi mắt hay ươn ướt của em Không cần nói tiếng " Yêu Em " lập đi lập lại đến nhàm chán của người đời Những lá thư tình ,lắm khi, không còn cần thiết nữa Miễn là .......................... ** đăng sơn.fr
( Để trống để tự điền vào chỗ thích hợp )
.
XA -
Rưng rưng lòng thấy rưng rưng
Người ta không biết vì đường cách xa
Xa xăm như cái vách nhà
Người ta quay mặt - sót sa lòng mình....
đăng sơn.fr
__________________________________________________________
dangson.fr
GÓCTỐI
Ta gửi cho người một góc tối Người pha vào ly cà phê buổi sáng Người ngồi ngó bóng mình ngang cửa sổ Thấy tờ lịch bắt bụi - rơi ! Gửi cho người một khoảng đường nào đó Có dấu vết nỗi chia xa Khoảng trống không của niềm im lặng Cũng là kỷ niệm nỗi niềm chúng ta đăng sơn.fr
VIẾT CHO NHỮNG KẺ LẶNG THINH .
rụng ngày rơi xuống để mát cơn mưa lặng thầm luống cuống thấy mình chợt xa Rơi em xuống chiều Rơi ta cánh lá Một góc lặng thầm Chỉ là bấy nhiêu Thà cứ im lặng như thế Thà cứ mỏi mòn như thế Rồi đời qua mau ...... đăng sơn.fr
dangson
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2013 16:39:11 bởi dang son >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: