.                           
Như   MộtChútGìCònLạiỞNhau .    
     
 
 em 
  rồi như dòng sông cạn
 em chờ tháng ba về
 Đám lục bình trôi, trôi
 Nỗi buồn nào đó như phù sa
 Dấu từ nỗi nhớ của kẻ xa nhà
  
 
 tôi đi xa , xa lắm
  rời những tháng ba vẫn trở lại chỗ em ở
 lấp ló đâu đó những cơn mưa trộm
 như kẻ đi ở nhờ
 đói lòng, đói tình và đói cả hơi ấm
  
 
  
 
 kể gì nữa cũng bằng thừa
 ở vũng mắt em ,khi ta hờ hững quay lưng
 ta có gì để kể nhau nghe
 những chuyện tình , lúc nào cũng có thể buồn bã
 như tấm ảnh đen trắng mà tôi đã chụp cho em :
 một nửa nhung nhung, một phần tư nhũn mềm
  
 
 Thời gian nằm lẻ loi ở giữa ngón tay em từ tháng 3 ở thành phố hiu quạnh ấy
 Đã trở thành dĩ vãng vàng vọt ở bàn đêm tôi ngồi viết
 Viết để quên đi những điều cay và đắng
 Quên những chuyện đời có khi chẳng vui
  
 
 Quên những dòng chữ hoang mang và những cái tên em đã chọn
 Như một bút hiệu để dấu đi thực thể của mình
 Từ ánh sáng lấp ló nào đó của bình minh
 Từ một ánh trăng màu hạ không có thật
 Vì những đường cong của ảo giác
  
 
 Còn gì lại ở nhau ?
 Còn chăng là sương mờ qua chân tóc
 Tóc làm gì biết viết và biết hát
 Tóc chỉ là nét trừu tượng khi người ta  có thể nói về nhau
 Và vài nỗi nhớ không bao giờ trọn vẹn
 Như thêm một bài thơ nữa kể chuyện em .....
  
 
 đăngsơn.fr & NhưThảo .