CHỖ HẸN CŨ
-
XƯA
____________
đăng sơn.fr
Xưa như lụa đào và hoa gấm
Khi em đến bên anh
Để thành chuyện đôi mình
Xưa từ thời còn kẹp tóc
Áo trắng ngang trường vào cửa lớp
Anh ngơ ngẩn chợt hồn như muốn khóc
Em ngại ngùng dấu nụ mắt ở góc môi
Xưa từ ngày nào có bài hát Hoàng Thị
Hoàng Thị thế nào ta chẳng hiểu
Ngày ngày hai buổi
Ngày ngày nắng mưa
Ngày ấy ướt mưa
Lối về đầy hoa nhỏ
Ngày ấy của đôi mình
Những nhịp tim thình lình
Cứ vậy mà thấy nhau
Bây giờ thì là xưa
Xưa ở một kỷ niệm
Buồn biết mấy cho vừa
Cứ như thế mà xưa....
NGƯỢC MÙA
_____________________
đăng sơn.fr
Quay lưng từ khoảng đồi
Gió lộng gió
Mây xám đang trôi
Tôi bỗng thấy bóng tôi
Qua cánh cửa kính nhà hàng xóm nơi em ở
Cánh cổng gỗ nâu nhà em đóng kín mít
Cái hộp thư tràn ngập giấy quảng cáo
Cành cây khô trụi còn lại vài nhánh rã rời
Tôi đứng thật lâu như thế
Để biết em đã xa rời
Xa tiếng cười của tôi
Xa như một ngày cũ nào đó
Tôi đã có em rồi ta quay mặt, chân rời
Nụ mắt lấy đi giọng cười ngày đó
Ta lạc hẳn nhau dưới ánh mặt trời
Bao nhiêu ngày hạ đỏ trôi ngang
Bao nhiêu muà xuân chạm mặt nhau trở lại
Bao nhiêu chỗ hẹn vắng ngắt
Bao nhiêu lần trời rụng mưa nửa chừng
Những nỗi lặng yên trở lại
Khi tôi đi ngang cánh cổng nhà em
Nhìn tấm bảng số nhà như một nỗi muộn phiền
Nằm lơ lững ở góc trống trãi trong trái tim
Cánh cửa sổ có lỗ chỗ điều han rỉ
Như giọt nước mắt tôi đang tìm đường trào ra cửa mắt
Tôi nhìn thấy mùa đông
Ở từng cánh cửa gỗ mục
Tuyết nói vơí tôi là em đã đi mất
Hơi lạnh tròn ở đầu môi nữa chừng
Rồi mùa đông cũng bỏ đi
Những ngày ngập nắng ấm tìm trở lại
Tôi vượt con dốc
Vẫn đi ngang nhà
Vẫn lặng thầm sót sa
Cánh cửa đóng - Hộp thư đóng chặt,khu vườn ngập cỏ hoang cao đến đầu gối
Tôi ngồi bệt xuống bậc cầu thang ngoài vườn nhà em
Đếm riêng cho mình bao ngày đã trôi ,trôi nghiêng
Dòng sông trong tôi cạn
Tình đã cho em - còn đầy trong nỗi lặng thinh
Tôi ,có lẽ - chẳng còn gì để đếm như thế nữa
Bao nhiêu ngày mây xám trôi
Bao nhiêu ngày đi ngang thấy bóng tôi
Người ta nói : Em đã ra đi - xa lắm !
Tôi nói vơí tôi : Tôi vẫn đợi em
Đợi em -
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2012 14:50:29 bởi dang son >
rồi - cũng sẽ quên
quên đường xưa lộng gió chiều
quên
những lần ở bên nhau
những khung cửa sổ khép
những vòng xe dạo vơí đời khép lại
những dòng sông mang tuổi trẻ trôi
như bãi nắng đi ngang một chỗ ngồi
rồi
những muà xuân trở lại
hai chiếc bóng đôi mình không trở lại
con đường xưa và những cơn dốc thoải cũng vẫn mang cái tên cũ
tình chúng ta chẳng còn lại gì
rồi - đôi ta trở thành cũ kỹ
như một lớp buị thời gian bay đi
bay đi - bay đi -
BAY ĐI CHIẾC BÓNG của nhau
____________________________ @nguyênhạ - đăng sơn.fr
Mưa Tím Ở Em
___________________
@nguyênhạ & đăng sơn.fr
mưa nho nhỏ trên cánh dù màu tím
em đi về ,đoạn đường ướt nhớ em
gió bềnh bồng trên cánh tóc cài bím
có lẽ rồi,anh cũng biết nhớ thêm
nhớ chừng ấy,biết khi nào mới đủ
chỗ đi về thăm thẳm một cõi riêng
em chừng đó vai tròn run run ướt
anh buổi chiều dịu dàng nỗi yêu thương
( quán mơ )
--
-
MÃIMÃI
là Em
__________________
đăng sơn.fr
Những ngày mưa như thế
Vẫn tìm về chỗ hẹn
Một chút nắng như thế
Xen kẻ vào chỗ chúng mình
Em cứ đến
Dù nắng tủi thân nắng đi mất
Anh ngồi lại chờ em
Em cứ đến
Có một chỗ ngồi nơi quán vắng
Anh vẫn có chỗ nhìn mưa và chờ đợi
Hãy đến và mang theo nụ cười em
Mang thêm tập vở có giấy trắng
Để anh viết lên đó tên em
Anh vẽ lên đó một cơn mưa màu tím
Anh pha hơi ấm ở nụ hôn
Để anh biết mình có em
Và
Em sẽ mãi mãi là em....
CÓ NHỮNG CHỖ để xa nhau
_____________________________
N.duyToàn & @nguyênhạ
Ở chỗ nào ta sẽ có nhau
Khi mà không còn điều gì có thể giữ được nhau
Quay lưng đi về góc biển
Quay lưng tìm về chỗ có hốc núi
Mây bay vẫn chỉ là mây trên cao
Mấy tầng mây có vì nhau rơi xuống
Mấy chỗ hẹn có gì để giữ nhau
Mấy bậc thang tối chắc gì đã quen nụ hôn luống cuống
Ở chỗ nào cho nhau ?
Ở một bóng đêm hình như rất lạnh
Ở chỗ người ta ngồi im lặng
Khi chợt thoáng nghĩ về nhau
Thời gian có vết răng nhọn lễu
Thời gian biết cắn đứt dây tình
Để bụi mờ là vết thẹo cho cuộc tình
Để người xa người và biết xa thêm chút nữa
Chỗ nào em ? - Ở chỗ nào anh ?
_
-
" LẠI GẦN Với NHAU " ...
_______________________________
Đó cũng có thể là một cái tựa mà anh định chọn cho một bài văn xuôi theo thể loại Tuỳ Bút sắp viết để kể chuyện sau những chuyến đi xa.
Lại gần với nhau để làm gì - em ?
Lại
GẦN BÊN NHAU
_____________
đi tìm một chỗ ngồi
trong ngày gió mưa
mưa pha màu nắng
nắng trộn mùi mưa
Cứ thế - Như thế
Để em và anh
Chúng mình có một chỗ hẹn
Để cùng ngồi ở góc quán có những tình khúc màu xanh
Màu xanh như màu của biển
Trong ánh mắt em xanh ngát
Khi em đến bên anh
Như thế
Ta có vài điều để kể cho nhau nghe
Từ những nơi chốn đi về
Từ một nơi mà thời gian không bao giờ có sức mạnh của cơn giông bão
Đã bao lần tàn phá loạn cuồng trên những cánh đồng thảm thê
Như thế
Em ngồi thật yên
Nghe câu chuyện có pha phần cổ tích
Của một buổi trưa hè thật bình yên
Chuyện của anh có tiếng hò mẹ ru ngồi đưa võng
Đong đua từng lọn tóc
Có tiếng trẻ nhõng nhẽo đòi kẹo
Có bước chân nhỏ bé ngày nào đi học
Có cả những ngày ngật ngưỡng lười biếng để trốn học vơí những hòn bi trong túi
Tròn xoe và rất vô tội
( Thằng bé tí xíu như thế làm gì biết có tội
Dù nó mê vui đùa hơn là những hàng chữ của thầy cô trên sách vở lấm lem mực ? )
Chuyện thằng bé lớn lên theo thời gian
Chuyện thằng bé trở thành đàn ông để biết yêu
Yêu không vội vàng như kẻ trộm
Cho dù có đôi khi giả vờ ,giả vịt giận hờn quay mặt đi và sưng mặt như con gái
( Người ta nói trong cái nhìn con trai cũng có cái nhìn của con gái )
Ở nơi quán có tiếng nhạc rất khẽ
Để anh có thể kể cho em nghe nhiều chuyện về tình yêu
Và cả chuyện những người thử đeo mặt nạ
Vì họ chạy trốn tình yêu và vì nghe chuyện tình yêu biết nhát ma
Như thế - Em ! Em !
Em ngồi yên bên anh
Môi chúm lại cong cong bên ly nước
Như thế em - Em sẽ biết tại sao người ta hay viết trong những bài hát :
" Lại Gần Với Nhau " ____________________
đăng sơn.fr
( Viết cho chủ đề : ChợtNhiên )
ĐÃ LÂU RỒI -
LỜI HẸN CŨ
..
Lâu quá,không về chốn hẹn cũ
Hàng cây đứng,lâu quá cũng buồn thiu
Lâu rồi,không trở lại nơi chốn đó
Có người lỗi hẹn chẳng chờ nhau
Thời gian như nước dươí cầu
Tình ai cũng đã quên rồi - Từ đâu ? đăng sơn.fr
.
16
___________
16 tuổi - em hiền như nắng lụa
Anh ngang nhà ngơ ngẩn mấy ngày liền
16 tuổi - em vui như chân sáo
Đi học về tập sách thấy có duyên
Ngồi xoã tóc đợi cơn mưa chạm đến
Mỗi buổi chiều đầu ngõ gió cuốn lên
Bờ vai nhỏ,con mắt cười e thẹn
Mỗi lần anh ghé ,ở lại thăm
16 tuổi - Nhỏ biết chi mà nói
Lời thầm thì như lá ép vở kia
Anh cứ ngỡ nhỏ biết lòng anh chưa nói
Ai dè
nhỏ cứ nhỏ thế ,thì thôi
16 nhỏ -bé lắm như con nít
Anh cũng nhỏ ngơ dại ở mắt em
Cành hoa tím thấy giọt mưa chạm đến
Anh về nhà buồn bã cứ làm sao
Mười sáu ấy,em ơi - đừng vội lớn
Để tình anh ươm đượm thuở mộng mơ
Bài thơ nhỏ vừa ướt mi khi hờn dỗi
Tình ta thế dịu ngọt giữa vần thơ
16 sáu nhỏ - Ừ thì ,em còn nhỏ
Anh gọi thầm Nhỏ ơi lớn làm chi ?
Cứ nhỏ xíu như ngón chân con thỏ
Đừng chạy trốn tình anh vội những khi
16 ơi,có bài thơ anh vừa hứa
Hứa vơí em cho hồng ngọt giọng em
Anh làm mưa để tìm em khi nhớ
Tuổi nhỏ thế,anh đành đứng nhìn em....
đăng sơn.fr
Tuổi vừa Lớn.
16 tuổi nhỏ
Làm như con nít
Thấy mặt quay đi
Làm như còn nhỏ
Hở chút,dỗi hờn
17 ánh trăng
Thấy anh chung dường
bỗng chợt thấy thương
18 tuổi ngồ ngộ
Tóc bím cài hoa
Đúng chờ mưa qua
Chân ai chạm ngõ
Tình trần ngây thơ
19 đủ lớn
tập viết thơ tình
Ép vào tập vở
Ngơ ngẩn ,ngẩn ngơ
Thơ ai vừa ướt
Từ buổi chiều mơ
19 thấp thoáng
20 gần kề
Làm như còn bé
Làm như ngu ngơ
Làm thử bài thơ
Gửi người ta đó
21 người lớn
Ra trường ngoài lớp
Có chàng ngấp nghé
ngoe nguẩy chẳng ưng
--
Có thời con gái
Đẹp tựa dòng sông
Sông trôi từng khúc
Có khúc ngắn dài
Có đời trôi nổi
Biển hồ nặng vai
_____________
Tuổi vừa Lớn.
@nguyênhạ
-
DU
HẠ
cuốithángnăm
_________________________
Với tay chạm năm tháng
Đếm vừa kịp ngón tay
Ru kịp mình vào nắng
Hát đủ lời tình say
Gần cuối tháng năm,có nụ hôn vừa chạm
Ngồi như thao thức ở cuối ngày
Em chợt đi,con gió mát vừa đến
Nụ hoa hồng thoang thoảng ngất trên vai
Ngày cứ chạm những điều ta hằng có
Ngơ ngẩn hoài từ thuở cổng trường tan
Cặp vở ấy giữ mùi hương thơ ấu
Tháng năm nào đưa hạ về bên nhau
đăng sơn.fr
-
GIỮA CHIỀU RƠI
Chiều !
Một mình
Nghe lòng mình hiu hắt
Hình như thầm lặng theo ngày tháng trở về
Trên bài thơ xưa khi ngồi đọc lại
Để nhung nhớ ái ân ngày cũ
Ngày trôi theo ngày
Như vết bay của những con chim sẻ
Như lời dấu yêu vẫn còn mặn trên môi
Chiều buông
Buông theo tiếng đàn hụt hẫng
Đàn nghe vọng lại ở cõi tịch liêu
Buồn theo tiếng dương cầm chạy về
Buồn và nỗi lặng thinh ôm lấy nhau ve vuốt
Như những ngón tay tình nhân
Buồn ứa môi,buồn đến nơi cùng cạn
Chiều
Lằng lặng - Im hơi !
Chiều rơi,chiều rơi !
đăng sơn.fr
.
Ô CỬA MÀU NÂU
__________________________
ThyNguyên 81
Dấu hỏi lặng trong vô thức khơi gợi
em vẫn còn đây
hằn in trên môi anh gầy.
Cây gai
còn tãi mình trên vết xước
lại nhớ về sự tích tầm gai...
Trên cao
dưới thấp
em thả ước mơ lên trời theo con trăn gió
tìm về dốc cạn mùa sinh.
Ở đâu đó
thoai thoải bên kia đại dương
linh hồn anh còn neo về trú ngụ
nguồn gốc này
ô cửa màu nâu này
vẫn đợi ngày
xâu chuỗi chữ
phía mặt trời chếch chếch đông.
Mưa Xuân
Mưa đến nhẹ nhàng thôi mưa nhé
Con cơn nhớ nhung nho nhỏ về nhau
Làm sao biết được nhớ thương dài hay ngắn
khi mưa xuân rơi trên má lụa đào ..
biểnhồng
________________________
CHỈ NHƯ MỘT THOÁNG
_________________________________
@nguyênhạ
Buồn buồn con mắt ngó nhau
Biết rằng tình đã nhạt màu trong nhau
Nước trôi,gió cuốn chân cầu
Biển xanh ngời ngợp mỗi lần sóng lên
Tình yêu,chẳng phải tình yêu
Chỉ như một thoáng những điều đã xa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2012 23:20:01 bởi dang son >
.
NẮNG TƠ TRÊN BIỂN
Nắng dưới cây
nắng thành vải lụa
Quanh quẩn chân tôi một lúc nào
Biển quanh co,trải mùi dưa hấu
Hồng khúc da trời mát thịt nhau
Nắng trên đầu
nắng tươi nhè nhẹ
Vẽ kín hồn ai những lối về
Đưòng em đi dưới hàng phượng vĩ
Rủ tôi về
kín những giấc mơ....
đăng sơn.fr
.
@nguyênhạ - GÓC THƠ
RÊU -
say em một thoáng
rượu cạn bờ môi
tỉ như gió thoảng
vai tóc rối bời
say đòi ngủ gật
tình cũ rêu phong
ta đầy hay mất
một thời yêu thương
MUỘN -
muộn ngoài cửa bếp
muộn trời khép nép
muộn lời muộn tình
muộn cả duyên anh
XALẠ -
dối gian làm gì
ở lời biệt ly
dối lòng làm chi
đã cạn tình xa
quay lưng với nhau
là đã một chốc
nắng đã bạc màu
để người quên mau
TỰKHÚC
vì em là đêm
đêm nhỏ hạt sầu
lạnh lá bên thềm
em cóng cuối đêm
vì anh là anh
mỗi khi thầm nhớ
kể chuyện đôi mình
để em nhớ anh
LÁRƠI
hỏi khi nào chiếc lá cũ rơi
cội thông già muôn đời như thế
con đò chiều rời bến tôi
bờ sông buồn quá thể
hỏi khi nào trăng rụng
ở cuối nẽo đường làng
rụng đầy đáy thúng
gánh mòn cõi chung
hỏi khi nào là dưng
khi nào thôi chung đường
đường tình sao chợt vắng
bạc cả trời yêu thương...
__________________________________
@nguyênhạ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: