[URL]Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hoàng
Lãng mạn
Cho H…
Em hỏi anh sao không làm thơ lãng mạn ? Làm thơ tình với hoa lá cỏ cây Em biết không anh như con én lạc bầy Kêu thảm thiết trong hoàng hôn tìm bạn Anh lớn lên trong một cơn biến loạn Sống tha phương từ lúc bước vào đời Không gia đình nên con én đơn côi Lông chưa đủ đã rời đôi cánh mẹ Ấm lạnh buồn vui không người chia xẻ Đất lạ quê người trơ trọi chỉ mình anh Nhiều đêm về thức trắng suốt năm canh Nhớ cha mẹ, nhớ quê hương đứt ruột
Em biết không những đông về lạnh buốt Nhớ làm sao nắng ấm của quê nhà Nhớ nhánh sông buồn năm tháng chở phù sa Nhớ mảnh trăng non chiếu dài trên ruộng lúa Nhớ quá em ơi, nhớ nhiều và nhiều nữa ! Nhớ quá tuổi thơ , kỷ niệm tuổi học trò Tuổi của dại khờ chưa biết nghĩ biết lo Thần tiên quá, tuổi thơ còn đâu nữa ! Bỗng một ngày kia một cơn mưa lửa Ngọn sóng thần đã ụp xuống quê hương Cuốn anh ra tận giữa Thái Bình Dương Anh trôi dạt và trở thành người vong quốc. Quê hương đau, đau như xé gan bể mật Anh cuộn mình mang vết thẹo quê hương Mấy chục năm trời anh lê gót tha phương Ôm hờn tủi anh mãi làm thân lữ thứ Nên thơ của anh luôn mang buồn viễn xứ Mang tâm hồn hoài niệm tuổi thơ ngây Không vui buồn với hoa lá cỏ cây Đùa với gió mây, mang hồn lãng mạn . Trăng có sáng nhưng vẫn là trăng viễn xứ Giòng Seine buồn nhưng không chở nặng tình quê Paris kiêu sa nhưng tình chẳng tràn trề Champs-Élysées kiêu hãnh nhưng không bằng lũy tre quê Mẹ Giờ em đã biết rồi đừng hỏi anh nữa nhé ! « Tại sao không làm thơ lãng mạn tặng em ? » Anh hứa với em rằng ngày huynh đệ đoàn viên Anh sẽ tặng em nhiều… nhiều tình thơ lãng mạn . Nguyễn Ngọc Hoàng France, Ivry sur Seine novembre 2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2013 21:02:32 bởi Viet duong nhan >
Tương Tư
Em đã đi lấy chồng
Bên kia sông Danube
Anh vai nặng cong oằn
Gánh mãi trái tương tư
Đã yêu thì phải nói
Nhưng anh cứ ngập ngừng
Chỉ sợ em từ chối
Quê… độn thổ không chừng ?
Em giờ « Bỏ cuộc chơi »
Anh ruột rối tơi bời
Từ đây và mãi mãi
Se sợi buồn em ơi !
Bên chồng em còn nhớ
Gã thi sĩ khù khờ
Đã nghèo còn nhút nhát
Ngỡ tình là giấc mơ…
Thôi hẹn kiếp lai sinh
Chấp nối lại duyên mình
Anh vẫn là thi sĩ
Làm thơ tặng người tình
Nguyễn Ngọc Hoàng
(France, Ivry Sur Seine septembre 1995)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: