THẾ GIỚI ẢO VÀ TÌNH THẬT
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 15 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 215 bài trong đề mục
dang son 19.10.2011 13:10:18 (permalink)





.............





@ Cám ơn chữ của nhỏ M@nh đã ghé thăm.Đọc thấy mà ớn...

Ui ! Ui !


nđs.
#31
    dang son 24.10.2011 04:40:41 (permalink)



    ..




    Ảo Giác và SỰ THẬT.



    ______________________________





    Có một dạo vài Đài Truyền Hình của Pháp hàng loạt bắt chước các chương trình Real TV của Mỹ để đẻ ra một loạt chương trình Trình Chiếu về đời sống của những kẻ bình thường nhưng thích được '' Nổi Tiếng ''

    Nổi tiếng như thế nào ? Khi Mình không thật sự có tài năng thì thèm Nổi Tiếng bằng cách chường bản mặt trên màn ảnh TV sau vài cái trò Casting.

    Ngày ngày lòi cái mặt mình, ẹo qua,ẹo lại trước ống kính quay 24/24 giờ từ phòng khách ra cửa bếp,từ phòng tắm đến giường ngủ và nói dăm ba câu phải gió ( theo phương hướng đạo diễn và viết truyện của đài Tv...)

    Từ chương trình Loft story đến Ile de tentation,từ Bachelot Kiếm người yêu lý tưởng đến Chàng công tử Triệu Phú.....

    Dân thích xem ba cái lẩm cẩm thấy gì ? Học được điều gì qua ba cái hôn hít ,ưởn mông,chổng đít ?

    Báo chí thấy có nhiều khách xem ,xúm lại chụp ảnh,phỏng vấn đăng thêm vài chuyện tình xếp đặt giả tưởng cho ra vẻ ..phim bộ nhiều tập.... Hãng thương mại quảng cáo tha hồ tung tiền và hốt bạc !

    Với quan niệm '' Tiền đẻ ra Tiền '' Mấy tay mê được Nổi Tiếng
    ( xấu ) cũng lượm được bạc cắc ( Có khi đến hàng triệu qua các màn phỏng vấn tranh thủ đớp mồi...)

    Thấy họ tuyên bố hùng hồn lắm...
    Nào là :
    - Dù thắng hay bại,em cũng có dự dịnh ra các kiểu quần áo thời trang,nước hoa ,nữ trang...mode ..vân vân và v.....v v v v v !
    - Tôi sẽ có dự án ra đĩa hát làm ca sĩ,người mẫu hoặc đóng phim.....

    Nghe các dự án thấy mà mê tơi !


    Kết quả ra sao với câu Thời Thế Tạo Anh Hùng hoặc Chủ nghĩa Cơ Hội ?

    Vài tháng sau,khi các chương trình vớ vẩn chấm dứt.Thân phận họ ra sao vói sự Nổi Tiếng quá đà ?

    Có kẻ ngáp ngáp với vài vai phụ trong các phim rất rẻ tiền.
    Có kẻ điêu đứng với số bán đĩa không có gì gọi là Kỷ Lục dù với cách quảng cáo loạn xà ngầu !
    Có kẻ ngơ ngác vào viện Tâm Thần nghỉ mát !

    Ít tài hoặc không dủ tài nghệ thì rã đám cả lũ - Sớm hay muộn chỉ là vấn đề của thời gian và sự đào thải.

    Gần đây,báo chí lại loan tải các nguồn tin về một trong những
    '' Nạn Nhân '' của sự Nổi Tiếng vì quậy !

    Tên của Nàng là Loanna,xuất thân từ cảnh bi hàn,thất học,nàng chửa hoang và thẩy con vào viện mồ côi để làm nghề gái nhẩy chân dài,loại thường thấy ở các chốn ăn chơi nóng bỏng,khách đàn ông vỗ tay thèm chảy nước dãi trước màn ưởn mông vẫy ngực ( giả ) rất ư là khiêu khích - Girl à go go -

    Nàng ghi tên vào chương trình rác rưởi có cái tên Loft Story.Nàng đã quen quá những màn khoe ngực giả,nàng không từ chối cả cảnh làm tình dưới nước với một thằng nhóc mặt bơ sữa.Báo chí xúm lại đăng hình bàn tán xôn xao.....Có báo kể về cuộc đời,những cuộc tình khó khăn của nàng....

    Dân nhàn rỗi xem xong,đọc xong, cảm động sụt sùi và bầu bán cho nàng đoạt giải nhất .

    Kẻ thắng trận vênh váo chạy chọt ra cái đĩa hát loại single hạng bét ( vì nàng thều thào khi hát với cái giọng rỉ sét )
    Nàng cũng ra một cuốn sách ( Không phải do Nàng viết,nàng mướn một tay bồi bút viết hộ ! ) mang tên Miettes de vie - Những mảnh Đời -

    Nghe đâu sách bán được hơn 100.000 cuốn !
    Nàng hì hục mướn người vẽ các kiểu thời trang quần áo dưới cái thương hiệu mang tên nàng....

    Thế là đời lên hương.....Và đời cũng từ từ quên biến nàng.

    Để có tiền và gỡ vốn,mấy tờ báo lại nghĩ cách khác để khai thác cái tên cúng cơm của Nàng..Báo vẽ chuyện nàng bị ngất xỉu,máu me tùm lum ,chuyện bị hôn mê trong phòng tắm với nhiều nghi vấn : Tự tử ? Bị Hành hung hay Ám sát ?

    Ít lâu sau - Ở bệnh viện ra,nàng lại bò lên Tv kể lể chuyện tình,chuyện chơi bời,nàng biết sụt sùi khi nhắc đến chuyện bị Gã tình nhân đánh đập vì nàng vẫn khoái đi nhảy nhót ,chích choác ở các Hộp đêm và có khi cởi cả áo khe bộ ngực vĩ đại kiểu Ca sĩ Họ Lâm Thuý...của Asia mình !

    Và báo nói thêm : Kể từ đây,Loanna sẽ hăng hái làm việc nghĩa ,xung phong vào các Hội Thiện Nguyện để trợ giúp, bênh vực các Phụ Nữ bị hà hiếp và lên án mấy Thằng Vũ Phu. ( Nàng quên bẳng mình cũng là một loại Vũ Nữ mơ màng trong thế giới ảo ! )


    Khi Tình Thật không Có Thật,thì Thế giới Ảo trong đầu cũng Không Có Thật - Cả Hai Thế Giới đều phải có cái giá để trả.Đắt hay Rẻ là còn tùy thuộc vào lòng " Hảo Tâm " của các nhà làm Quảng cáo.

    < Chuyện còn dài <





    đăng sơn.fr
    #32
      dang son 02.11.2011 12:12:03 (permalink)


      ..




      NGU VÀ ẢO GIÁC…




      __________________________________




      Tạm nói về một,hai điều.



      Phần đông,khi nói về mình,con người sợ người khác nói mình Ngu Dốt và Hạ Cấp.
      Thế nào là Ngu ? Và Khôn ở chỗ nào ?

      Theo khoa tâm lý học và Science Humaine , đã là con người thì sự tự tôn luôn đi kèm.Ta thích và thèm nói về ưu điểm của mình ( theo kiểu xấu đậy,tốt khoe ) .Càng có học để tự nhận là trí thức,ta thấy ta cao hơn kẻ khác và ta khoe khoang để ‘’ dạy đời ‘’ thiên hạ !

      Trong bàn tiệc giữa đám đông,khi ta nói về ta,ta kể ta có nhà cao cửa rộng,ta có bằng cấp và được trọng vọng khi có địa vị trong xã hội.Ta kể về gia đình và sự tiến triển về nghề nghiệp của ta…Cứ thế và cứ thế…..

      Người sợ ta thì tâng bốc,nịnh nọt ta.
      Người kém thì ganh ghét, đố kỵ,nói xấu.
      Người biết ta,biết mình chỉ tủm tỉm cười và yên lặng để nghe ta ‘’ Nổ ‘’ và khoác lác !

      Cả tỉ,tỉ người và cả tỉ tỉ cái TA.
      Ta là ai ?. Một cái đầu với bộ óc có bao nhiêu trọng lượng ? Một thân thể có tay chân và một trí tuệ phải chăng mà trời ban cho theo nghĩa sở trường và sở đoản….

      Môn triết học và tâm lý con người coi vậy mà khó nhai,khô khan.Trong những đề thi tú
      tài , với môn khó nhai này,học trò ít khi được 16/20.
      Ngưòi ta nói Triết là trừu tượng ! ( Cái gì vậy ?
      -Tư tưởng huyền ảo chăng ? )

      Tôi không đủ khả năng để trả lời khi đã tự đặt vấn đề cho riêng mình.
      Kẻ ngu đọc sách,tìm hiểu để vỡ lẽ ra cái Ngu của mình. Đời như biển sâu,như bầu trời !


      Ngày hôm nay.Buổi chiều.Tôi đã rất ngu.Ngu vì không giữ vững được sự trầm tĩnh muốn tập của mình.Tôi đã phẩn nộ với con cái.Tôi đã quên rằng đứa con trai 19 tuổi chưa có kinh nghiệm và sự từng trải như mình.Tôi ‘’tưởng’’ nó là đối thủ của tôi và tôi ngu đần để giận dữ,làm mất hòa khí !

      Cái ngu muội của tôi nằm chềnh ềnh trên trang sách.Tôi đã đọc gì ? Và tôi có đủ khả năng hiểu thêm dược điều gì sau cả ngàn quyển sách Học Làm Người ?
      Sự ngu muội của tôi,phải chăng, đà nằm ở cái Ảo Tính của con người xác thịt ?

      Nói về Ảo Tính.
      Tôi biết rõ tôi đã làm mích lòng khi chạm đến sự nhạy cảm riêng của từng người ở thế giới Net .
      Net là gì ? Một thế giới của chữ,của hình ảnh và âm thanh ?

      Ảo là gì ? Là không Hiện Thực như sờ soạng,nhìn sâu vào đáy mắt người đối diện ?.
      Khi viết,tôi đã cố tình cưỡng chống lại Thế Giới Ảo.

      Kháng cự lại thì làm được cái gì ? Và có bao nhiêu người đã vào góp ý ? Với một thái độ và phong cách riêng như thế nào ?
      Có bao nhiêu người đã chịu khó và định tâm để suy nghĩ và dùng cái Tâm của mình để viết , để giảng giải hộ tôi : Thế nào là Ảo ? Thế nào là Tình Thật ? Thật tình để không giả dối !
      Và có bao nhiêu người dã nhăn mặt,khó chịu để có kẻ nói tôi’’ ngạo mạn’’,tự nâng cao bản thân trong thế giới ảo .
      Vào net để làm gì ?
      - Để thư giãn,học hỏi lẫn nhau ? Để nói những điều vớ vẩn, để châm chích,trêu ghẹo, đố kỵ,cãi vã…… ????????


      Tôi đã im lặng,thấm thía sau khi đọc và viết, để lòi ra cái ngu của mình.
      Tự mình phải biết .



      đăng sơn.fr
      *Viết giữa đêm không Ảo Giác -
      #33
        dang son 02.11.2011 13:02:08 (permalink)




        ..





        _____________________________________________________________________


        LỜI NGUYỆN Ở MÙA THU

        ______________________________________________________________________






        @ From : nđs.

        To : Ông Trời < gmail.com




        ---



        Thưa ông.


        Lâu lắm rồi em không hỏi thăm ông.Có lẽ ông giận lắm ?
        Nhưng vơí sự thông minh sẵn có của một đấng tối cao,ông hiểu tại sao mà.

        Thú thật vơí ông,em hư lắm ! Em là một con người phàm tục và dĩ nhiên là em giống như bao kẻ trần gian khác :

        - Ham chơi
        - Ham sống ,ham yêu
        - Mê ăn,mê ngủ
        - Mê đàn đúm,mê sắc dục
        - Dễ nổi giận khi gặp việc không vừa ý
        - Tham lam,kèn cựa.....

        Người ta có bao nhiêu cái xấu thì em cũng kèn cựa để không chịu thua kém.


        Ông Trời biết không ? Dạo này em có vẻ hăng tiết vịt lắm,ngày nào em cũng lạng lên Net.Em đọc lung tung khi thấy có nhiều cái để đọc,muốn đọc cái gì thì cứ việc phang con chuột click vào cái đó.Em thấy ở Google - Gù Gờ - thì tiện vô cùng. Thí dụ như khi em click vào chữ Créateur de L'univers - đấng tạo hoá - thì Gù Gờ cho chạy ra một dọc chữ và các mối dây liên hệ chằng chịt để nói về ông.

        Có bài viết nói ông là một người rất im lặng ( vì ông không biết nói ) .Có kẻ bảo là ông không có thật,có đứa nói ông có tài tàng hình... Còn em thì em tin là có sự hiện diện của ông nên em ngoáy cho ông vài chữ.


        Ông nè ! Có lúc em cũng bất mãn vì sự thiếu công bằng của ông.
        Tỉ dụ như :

        Ông tạo ra làm chi nhân loại hả ông ? Trong nhân loại có nhiều kẻ xấu xí lắm,sau cái màn đánh đấm nhau hầm bà lằng để dành đất đai và chia biên giới,có đứa khùng điên chế ra bom đạn,súng ống để dễ dàng bắn giết nhau..

        Sự bất công của ông nằm rõ ràng trên những mảnh đất cằn khô nứt nẻ hoặc bị ngập ứ lụt lội,có nước thì túng quá,nghèo quá,có nước giàu có thì quá phung phí ...

        Mà ông nè ! Nói qua chuyện khác để thay đổi không khí nha ông . Hỏi ông câu này : Ông có biết tình yêu là cái gì không ? Và ông có biết rằng tình yêu đã đẻ ra bao thứ kỳ quái không ?

        Con người gặp nhau,mết nhau rồi cũng lìa nhau như cơm bữa,ông ơi ! Vưà đây thôi nè : sau một vài bài viết của em trên mạng ảo,có một con nhỏ lạ lắm.Nó gửi cho em một cái thư.Trời ơi ! Đọc xong,em chỉ muốn bỏ nhà cửa,bỏ công ăn việc làm mà khăn gói quả mướp đi theo nó,dù chưa biết mặt mũi nó ra sao và vì thư nó viết ngọt hơn đường phèn.Trời mẹ ơi ! Em là đàn ông,em giống như loài ong bướm thích hoa thích mật dù em đã thuộc cái câu : " Ngọt Mật Chết Ruồi " ( Em không phải là con ruồi - em là đàn ông ) .Con nhỏ trong thư đã quậy mật khi nói là em mần thơ da diết lắm,rồi nó phang thêm một câu nghe muốn nổi da gà : " Anh nè ! Yêu ai cũng vậy,yêu đại em cho rồi "


        Chúa phật ơi ! Trời đất ơi !

        Em hãi lắm ! Em phải đọc kinh cầu nguyện để được tỉnh táo và giữ được lòng thanh tịnh khi viết.

        Đọc xong thư này,ông Trời có nghĩ được cách gì để giúp em không ?

        Thiện tai ! Thiện tai !


        Chúc ông luôn vui khoẻ và ngoan !





        đăng sơn.fr

        -- --



        @ - Trích từ chủ đề " Thư Từ Nơi Xa "
        ( viết cho một người ảo )
        #34
          dang son 04.11.2011 14:43:23 (permalink)




          ..




          GIỮA ĐIỀU ẢO VÀ SỰ THẬT.



          _______________________________




          Cuối buổi chiều,trước khi ngừng việc,mở mailbox,nhận đuợc một số hình ảnh và tin nhắn.Có một lá thư ngắn của cô nhỏ em gái.Cô viết :
          ....’’ DĐ phức tạp ghê hồn... Anh cứ lạnh lùng như xưa đi... Chính vì vậy mà em mới tự nguyện "giúp" (hay phá...?) anh vô điều kiện đó thôi... Anh cũng đừng "ưu ái" em quá... Mấy cô gái DĐ lại ganh ghét với em rồi phá em cho coi... ‘’


          Vậy là sao ?
          Tôi không tài nào hiểu được.Cái computer trong đầu tôi bắt đầu chạy cực nhanh để tạm phân tích vấn đề :

          1. Diễn đàn Net là nơi phức tạp.

          Phức tạp như thế nào ? Chuyện choảng nhau,bôi nhọ,tháu cáy nhau bằng phím chữ là chuyện thường tình. Người vào net,lên mạng để tìm cách giải trí hoặc dể tìm tài liệu học hỏi,hoặc để thông tin,truyền thông,vui chơi hoặc để kết bạn kiểu hệ thống giao lưu Face book ( Résaux Sociale )….

          2. Phong Cách ‘’ Lạnh Lùng ‘’ ?

          Trong cách thức góp ý trao đổi giao tế,ta nên giữ một thái độ như thế nào cho hợp lý và giữ tình ? Lễ độ kiểu nho giáo hay xuồng xã một cách quá thân mật ? Tôi chọn cho mình thái độ không nho giáo và không xuồng xã bám cứng.Và tôi biết ‘’ lạnh lùng’’ khi cần thiết.

          3. Ưu Ái !

          Tôi thích danh từ khá đẹp này. Là một người viết để diễn đạt trong niềm mong muốn dược chia sẻ cãm nghĩ,tôi trân trọng những lời góp ý và sự giao tiếp bằng hữu.Và tôi nghĩ mình là người viết khá chung thủy và trung thành với những điều mình diễn đạt.

          4. Người Đọc.

          Người viết không thể chọn riêng cho mình một tầng lớp ‘’ độc giả ‘’ riêng biệt theo kiểu phân biệt Nam Nữ. Hắn viết theo kiểu của hắn.Người đọc là điều và sự việc mà hắn không thấy được. ( Hắn chỉ mù mờ đoán người đọc là phái nam hay phái nữ nếu có sự góp y và phần tiểu sử l ýlịch đi kèm – Mà có chắc gì cái tên nick name là thật ( Authenticité ). Ở thế giới Ảo,người ta có thể thay hình đổi dạng và thay tên trong những cái click. Đang là đàn ông,ta có thể biến thành đàn bà trong cái tích tắc để dùng nó vào một mục đích riêng tư.

          Đã từ bao năm viết lách từ các tờ báo ở chỗ này chỗ kia,tôi không tài nào làm được một cái thống kê cá nhân để biết người đọc mình thuộc dạng hình và theo môn phái gì ?

          Khi dùng Net để chuyện đạt ý tưởng,tôi biết mình được đa số là phái nữ đọc.Hình như cách hành văn kiểu tôi chỉ để dành cho phái nữ ( sic ! ) Và họ sẵn sàng đáp ứng,phản hồi.

          Nhắc và nói về chuyện Ưu Ái.Thế nào là ưu ái?.Và ưu ái đến độ nào để các ‘’ Cô ‘’ khác phải ghen tức hoặc ghen ghét ?!
          Chỉ là một người viết với cách viết riêng biệt của mình,tôi không nghĩ mình là một anh kép cải lương hoặc là một tên tài tử,ca sĩ để được fan ái mộ.

          Ngồi trước màn ảnh,tôi tìm cách ‘’ ăn cắp ‘’ thì giờ trong văn phòng làm việc ( thường là cuối giờ vào buổi tối trưoóc giờ ăn ) để có thể đủ thì giờ viết.Công việc và trách nhiệm với việc làm và gia đinh không cho phép tôi đi quá cái giới hạn mà mình đã đặt ra.
          Khi tải đăng bài và nếu có may mắn nhận được vài lời góp ý hoặc dược sự góp công viết chung bài với những người có khả năng viết và hiểu rõ điều mình muốn viết gì ? Viết ra sao ? Tôi luôn giữ chừng mực để không gây hệ lụy.

          Tôi đã có những người bạn viết rất cao quý và biết tôn trọng chữ nghĩa.Từ chữ nghĩa và sự áp dụng đúng theo một vài nguyên tắc cơ bản,họ và tôi luôn khuyến khích,nâng đỡ nhau trong một chiều hướng đi lên.

          Vừa rồi,tôi nhận được vài hàng chữ của một cây viết bậc tiền bối viết như sau :


          “” Chào người bạn trẻ Đăng Sơn,

          Còn Chữ để gởi thăm nhau
          có bao giờ Nghĩa nhạt màu cộng sinh
          chỉ là ngôn bất tận trình
          đành trầm mặc ý cho phiêu linh đời !

          *
          Sơn đọc "Thư Gởi Bạn Già" là biết anh đang thời ẩn cư . Dùng chữ nghĩa để chữa bệnh lão hóa .
          Trộn lẫn ước mơ và hiện thực và uống từ từ từng liều chữ nghĩa cho thấm hương vị đời . Thảng hoặc, lòng có chút xôn xao, thì lại rung bút khua vài chữ như thể thưa cùng bạn: mình vẫn còn đây .
          Để góp thêm tri thức, anh vẫn chưa "lười" đọc đâu Sơn, "nỡ" nào quên chữ nghĩa . Vẫn thường ghé vào vườn chữ nghĩa của bạn đó chứ, chì vì chưa có ý hay để gởi lại cho Sơn đó thôi .
          Mừng cho Sơn vẫn còn đủ sức vung bút . Không như anh, chỉ còn đủ sức "rung" .
          Chúc Sơn thân tâm an lạc.
          Tình thân .


          **Cao Nguyên.
          ( Đặc Trưng.net )




          Dĩ nhiên là tôi cảm kích.Cảm vì thấy mình được ủi an và cũng uống được thêm một liều thuốc trợ lực.Tôi không nghĩ là mình vung bút.Tôi viết vì biết mình có một chủ trương và sự định hướng để có thể nhận thức được những cái Ảo và Thật giữa trần gian.

          Trong quá khứ,tôi đã chịu đựng sự quá khích và điều đố kỵ của một vài phần tử ngứa mắt muốn gây rối và kiếm chuyện trong lời góp ý ở các chủ đề có định hướng của mình.Tôi đã giữ mình và tự chủ để chuyện rối rắm qua đi. Câu trả lời thường nhất của tôi là sự im lặng.Tôi,cái người viết, cần biết nín lặng để suy nghĩ và giữ được sự quân bình đã tập và sẽ còn tập.

          Khi ngoái cổ hoặc đủ can đảm nhìn mình lại trong cái gương phản chiếu sự ẢO,con người Ảo sẽ nhận ngay ra mình.Hắn không thể chối cãi với chính hắn.


          Để chấm dứt thời gian ngồi trước máy,tôi đã trả mời Cô em gái được sự " ưu ái '' của tôi như sau :
          ...‘’ Anh chúc em bình tâm khi viết vì anh biết em muốn viết gì và muốn làm điều gì .Can đảm ! “




          đăng sơn.fr

          #35
            dang son 14.11.2011 00:47:09 (permalink)



            ..



            Sự Thật ở Net .

            __________________





            Vẫn có nhiều điều vui khi đến với net đó chứ !

            Điều vui nằm ở chỗ :

            Nhờ mạng nối toàn cầu mà nhiều người đã tìm thấy nhau sau bao nhiêu năm thất lạc,xa cách.

            Con người tìm được tài liệu học hỏi một cách tiện lợi,nhanh chóng qua vài cái click…

            Các công việc giao dịch,thông tin,kêu gọi trợ giúp liên quan đến sự thiện nguyện,cứu trợ hoặc khuyến khích về các vấn đề giáo dục, bảo vệ môi trường thiên nhiên được nhanh chóng trôi chảy hơn….

            Rất có nhiều điểm để tán dương nếu chúng ta nhìn theo một bình diện tốt đẹp của ý tưởng tốt.

            Còn những điểm xấu,tệ hại thì đầy khắp. Chỉ cần lươt vào các bản tin hàng ngày,ta cũng nghe và thấy rõ…

            Có kẻ dùng Net như một phương tiện để biểu diễn và tuyên truyền các hành động thách thức của mình :

            • Tay anh hùng xa lộ lái xe như bay ,vượt quá tốc độ để mong đạt kỷ lục quốc tế trong khi bạn ‘’ anh hùng’’ ngồi ở đằng sau quay video để bắn lên Daily motion với hàng chữ chạy tít thách thức cảnh sát .
            • Những đứa trẻ vị thành niên tạo Blog để tâm tình,rủ rỉ và hẹn hò nhau đến điểm tự tử .Có đứa tạo ngạc nhiên cho bạn bè sau một buổi họp mặt bằng cách nắm tay nhau cùng nhảy xuống lầu chết tan sát. ( Sau khi đã gởi mail để hẹn hò thêm một vài phần tử chán đời khác,cũng như viết rõ ngày giờ và địa điểm quyết định ! )
            • Không thiếu gì những Blog được dựng lên bởi những người theo tà đạo kiểu Gotique,Satan
            và họ thi nhau viết về những điều kỳ dị, đen tối chống lại xã hội…..

            Khi có bạn viết : ‘’ Thấy thế giới Net cho ta thấy nhiều khía cạnh rất thật. Một sự thật đến nao lòng’’


            Sự thật vẫn là sự thật.
            Và ta sẽ làm cách nào để nhận thức và xoay chuyển vấn đề theo một chiều hướng tốt hơn trong khả năng của mình ?

            Xin cám ơn những tấm lòng và những đôi mắt đặt trên những dòng chữ này và đã có lòng góp ý.



            đăng sơn.fr

            #36
              dang son 18.11.2011 15:43:47 (permalink)





              DẠ HỘI HOÁ TRANG




              ______________________________________






              Con người hay mang cái bệnh buồn bã.
              Có khi buồn vô cớ và có khi vịn rất nhiều vào những lý do để buồn.

              Để được vui và để giải toả những sự buồn phiền đó,người ta có nhiều cách,chẳng hạn như : Mặc quần áo,leo lên xe phóng đi lang thang,đi dạo phố sắm sửa,đi bơi,đi xem chiếu bóng hoặc tìm nguồn vui tinh thần bằng sách báo,âm nhạc.

              Mỗi người mỗi kiểu ở đời,chẳng ai giống ai.

              Tôi không có nhiều thì giờ cho lắm để cơn muộn phiền có thể ghé thăm.Khi đi thăm bạn bè trong những buổi họp mặt,bạn bè tôi hay rỉ rên thê lương vơí những bản nhạc kiểu " lính chê - Chế Linh ,Trường Vũ " và có người rặn thêm ra để thêm mắm muối,để thêm phần ảo não,ướt nhèm nhẹp.Nghe một vài bản thì thấy thâm thấm,nghe đến hết cái đĩa karaoké chừng chục bản như thế thì thấy không ổn và hãi hùng.

              Ai cũng để ý và nói là nhạc Việt Nam thường có những ca từ buồn bã đến tận cùng. - " Anh bỏ em,em bỏ anh - Tình đôi ta chỉ thế thôi - Phải chi,phải chi ta đừng quen nhau....''
              Tôi yếu đuối,nhạy cảm nên tôi né.Né bằng cách lẻn ra vườn hít thở mùi cây cỏ hoặc thả bộ đi lang thang ngắm đường xá quang cảnh.

              Vào những ngày nghỉ,tôi có dịp ra phố,kiếm cái quán nước khá yên tĩnh ngồi đọc báo ,đọc sách hoặc nghêu ngao viết .

              Có lần gặp một ông bạn quen ở trong thương xá khi đứng sắp hàng ở quày hàng cà phê.Ông rủ :
              - Nè bạn.Tấp vào cái bàn kia nói chuyện cho vui.Có nhiều người vui lắm,tha hồ tán gẫu...

              Tôi liếc về nhóm người đầy đủ đàn ông,đàn bà đang xì xào,thấy thêm một hai gã Ảo rât " Ảo ".Tôi dùng chữ Ảo - viết hoa - để tránh gặp họ vì tôi đã thuộc làu làu những câu chuyện họ đang kể và sẽ kể.Họ nói về tiền về xe đẹp nhà cao cửa rộng và những mánh lơí kiếm tiền và lắm lúc không THẬT qua những cung cách bịp của họ.Những người thích đeo cho mình những cái mặt nạ và mở máy " NỔ " lắm lúc đã làm tôi bức rứt không ít vì tôi không thích đeo bất cứ một cái mặt nạ nào khi nói chuyện.

              Ngỏ lời từ chối lời đề nghị của ông bạn sơ giao thì nghe ông ta nói :

              - Bộ ông có tính kỳ thị người việt hả ?


              Tôi chỉ biết tủm tỉm cười nhè nhẹ.Ai nghĩ sao cũng được.Có những cái đám đông rất vui nhộn để ta có thể chọn lựa và hoà mình vào trong phút chốc để kiếm niềm vui.Tôi thích sự yên tịnh khi chọn được một chỗ ngồi đọc sách báo,ngắm thiên hạ.Trong cảnh một " mình ên ",tôi có nhiều cách thức để anh bạn tên BUỒN không thể đến thăm ( Đang bận rộn - miễn tiếp ) Thế là anh bạn mang tên Buồn tiu nghỉu và lộ mặt giận hờn để đi chơi chỗ khác.Có khối chỗ để anh ta có thể đến thăm.


              Khi ngồi một mình thì tôi có cuốn sổ tay trước mặt và những trang giấy lại được ghi chú đầy những con chữ.Và dĩ nhiên, tôi thấy hài lòng khi mình có điều để viết.

              Ở thế giới Net có rất nhiều điều để đọc và để viết.Dân cư mạng có thói quen gọi là Thế Giới Ảo hoặc là Phố ( từ chữ Phố Rùm - Forum ) .Từ những bài viết đó ,người ta quen nhau khi vào trang viết để đọc và để lại lời góp ý.Cũng từ cái thế giơí Net này,tôi có cái cảm tưởng là người ta đang trang điểm,mặc quần áo đủ màu sắc và có lắm khi trang bị thêm những cái mặt nạ để dự những buổi dạ hội hoá trang.

              Đã có một vài lần,tôi được dự vài buổi dạ hội hoá trang ỏ đây đó ngoài đời.Có những người hoá trang rất khéo léo và họ có thể biến đổi giọng nói để người khác không nhận ra.Lần đầu thấy lạ thì thích nhưng vài lần sau thì tôi không tìm thấy có điều gì để thích và ở lại.

              Trở lại việc nói về cái thế giới ảo đầy khói sương,tôi theo dõi và thích đọc những chủ đề của những người luôn thiết tha vơí một cái tên nick,cho dù họ có tham dự ở bất cứ diễn đàn nào,họ vẫn giữ nguyên một cái tên vơí một cung cách viết.Để thay đổi,có khi họ đổi tên nick nhưng vẫn ký lại bên cạnh cái bút hiệu cũ.

              Ở thế giơí NET của dạ vũ hoá trang đầy hình ảnh màu sắc,đầy âm thanh xập xình thì tôi cũng thấy có biết bao điều vui buồn.Vui để có thể cười ồ và buồn cũng có hình dạng của sự thấm thía.Thí dụ như khi sinh hoạt từ vài diễn đàn,tôi có dịp giao lưu quen biết và " thân thiết " vơí một số rất ít bạn viết ( dùng chữ ít vì bản tính thận trọng ) và thấy thích những người bạn này vì tính trung thành để giữ nguyên một cái tên nick đã chọn.
              Và một ngày kia,nhân khi vào đọc một chủ đề văn xuôi,tôi nhận thấy một phong cách viết y như những bài viết mà mình đã vào blog riêng của bạn để đọc.Tưởng là có kẻ chớp bài đạo văn,tôi thử so sánh thì thấy là cùng một bài viết mà có đến hai cái tên và cùng có nhiều tên ở một diễn đàn .
              Thấy ngỡ ngàng khi tự hỏi : " Hoá ra thân vơí nhau,chia sẻ vơí nhau nhưng vẫn qua một hình thức dạ hội hoá trang.

              Ngỡ ngàng và chợt hiểu rằng : Đôi khi những kỷ thuật của sự điểm trang ( hay là cách đeo mặt nạ để viết ) cũng rất cần thiết.

              Tôi hỏi lại chính mình : Khi ngươi viết,cái mặt nạ của ngươi là gì ? Đeo nó vào hay không đeo ? Và lúc nào cần phải chế biến ra nó và đeo lên mặt để tự bảo vệ mình ?

              Tôi cũng nhớ lại một câu viết và nói của một cái nick trên phố .Cô ấy nói :
              - " Net là một trò chơi.Thật quá để làm gì ? " - Người ta có thể lên Net để sáng chế ra một trò chơi.Trong những trò chơi vui vẻ ấy có món gọi là tình ảo "

              Sau câu nói ấy,cô ( hay anh ấy ?) biến mất.Biệt tăm !


              ----


              Thấy cũng vui.Hình như trong cái vui ấy có loáng thoáng hình ảnh của một cái bóng biết đeo mặt nạ.Cái mặt nạ ấy tên là Buồn.

              Buồn ơi ! Ta không chào mi.Bận rộn lắm !
              Xin đừng đến - Miễn Tiếp !







              đăng sơn.fr

              < ( Thêm Những Cái Mặt Nạ Đời )

              #37
                dang son 28.11.2011 06:40:15 (permalink)


                ..







                THẬT HAY GIẢ ?




                ___________________





                ** Một :


                Đêm khuya khoắc.Bà chị bạn hỏi tôi,vẻ tò mò :
                - Chị thấy em giao thiệp rộng ! Có nhiều bạn lắm hả ? Mà bạn thân nhất là ai ?
                - Bạn thân theo nghĩa nào,chị ?
                - Chẳng hạn…bạn tri kỷ…

                Tôi ngẩn người và bắt đầu đếm.Không đếm bằng đầu ngón tay mà bằng trí nhớ,tôi nhớ rõ rằng mình đã có nhiều bạn : bạn học thời thơ ấu,bạn thời tuổi trẻ và bạn…bè.

                Bà chị vẫn không dể tôi yên khi tôi nói về điều đó.Chị lập lại câu hỏi về bạn Tri Kỷ .
                Tôi ngần ngại :
                - Chắc là không,chị ạ .
                - Có lẽ em không xem chị là bạn ?.Hay tại em thích sự cô độc và khó tính ?

                Tôi ít khi thích những câu hỏi dồn dập và khó trả lời nên lái câu trả lời theo kiểu ‘’ Đi Dạo mát ‘’ :
                - Người ta có ‘’ bè ‘’ nhiều hơn là bạn theo từng lãnh vực.Chị có nghĩ Tri Kỷ nên là người phối ngẫu của mình cho tiện việc sổ sách không ?
                Chị bạn nhất định ‘’ chiến đấu ‘’ với câu hỏi từ ban đầu :
                - Ngoài ngưòi bạn đời,em chắc chắn không có tri kỷ thật sao ?

                Tôi gật đầu,cố giữ sự yên lặng khi nghĩ về những điều chung quanh việc Xã Giao thuờng thức và những sự đồng tình trong tình thân hữu ở đời, ở những bàn tiệc họp mặt, ở chỗ công ăn việc làm….

                Ngày xưa,tôi có vài bạn rất thân ở thời trung học,hoàn cảnh đời dã đẩy chúng tôi tung tán,xa nhau và biến mất ( dù đã mỏi mắt đi tìm ).Sau đó,tôi có duy nhất một tên bạn thân người việt,thân hơn anh em để chia sẻ những buồn vui và cả những cảm nghĩ thầm kín nhất. Ở một đêm rất khuya,hai đứa bạn đã rủ rỉ gọi nhau là : ‘’ Tri Kỷ ‘’ và Tri Âm.

                Ngày qua ngày.Tri Kỷ đã chỉ là một danh từ làm dáng,một tiếng gọi.
                Bây giờ thì………..



                **** Hai :



                Thường thì mỗi khi có dịp họp mặt và ăn uống,các gia đình hay sắp chỗ cho tôi ngồi cạnh hai ông bạn già ở đầu bàn. Ông Thường,vị bác sĩ hưu trí trẻ,tuổi mới độ ngoài 70,tính tình cởi mở và rất hào hoa,vui tính, ông thích ngồi đầu bàn bên trái tôi và luôn luôn cạnh ông Mạnh,nghề gõ đầu trẻ,môn Triết thời Đà Lạt.Tôi là kẻ trẻ tuổi nhất giữa nhóm bạn lớn tuổi nhưng có nhiều nghệ sĩ tính để cho phép tôi gọi là anh chị để ‘’ tạo phép lạ ‘’ trong tình thân hữu dù họ đáng tuổi cha mẹ của tôi.


                Buổi tối nay, đặc biệt hơn, ông Thường nhường chỗ cho một ông tây - cựu hiệu trưởng một trường trung học ở Lyon - ngồi cạnh tôi bên trái ,và bên phải tôi là một bà cũng thuộc loại cựu giáo sư trung học, dạy pháp văn thời Sàigòn.Tôi nghĩ bụng,tối nay chắc những câu chuyện chỉ vòng quanh những vấn đề giáo dục và chính trị như bao lần……

                Vừa kịp cụng ly sau bài ‘’ diễn văn ‘’ họp mặt,bà cựu Gs tên Phương ghé tai tôi :

                - Này em ! Đừng lên internet trao đổi,viết qua,viết lại ba cái làm nhàm.Cẩn thận.Toàn là Ảo không đó em.

                Tôi cười cười,lãng câu chuyện và quay sang đấu hót với ông tây tóc vàng.

                Sau món ăn đầu,bà Phương lại khều tôi :

                -Này cậu.Chúi đầu viết lăng nhăng,chít chát ở Net chỉ tổ mất thì giờ. Để thì giờ đó mà lo việc làm ăn,việc gia đình .Có ích lợi hơn.Vả lại mấy cái đứa làm thơ khóc mây thương gió toàn nói xạo không à ……

                Và bà giáo tiện việc ,vui miệng tặng tôi một tràng dài khi kể về những cạm bẫy trên Net với đầy đủ chi tiết và kinh nghiệm đã thâu thập được từ đây, đó….

                Lần này thì tôi dấu nhẹm nụ cười cầu hòa và cầu tài của mình vào đáy ly vang,tôi lấy can đảm nốc cạn nó và lên
                đạn - nổi cáu – tôi nhìn sâu vào mắt nàng,hai cặp kính của nàng và tôi có dịp được gần nhau .

                Tôi rủ rỉ với nàng rằng :

                - Chị có vẻ mang nặng thành kiến với cái Thế Giới Ảo và lên án những cái nhì nhằng có thể có và xảy ra ở nó.Em nghĩ ,với sự hiểu biết sẵn có của chị,chị có thể chọn một vài Diễn Đàn và một vài Chủ Đề để viết và xây dựng.

                Thấy bà giáo có vẻ chăm chú nghe và có vẻ gật gù,tôi đổi tông cho bản nhạc và
                ‘’ HÚC ‘’ nàng vài cái nhè nhẹ :
                - Chị cũng có thể giữ ý nghĩ là người ta vào net chỉ để tán gẫu và tán tỉnh nhau thì đó là quyền của chị.Nhưng chỉ mới gặp em một vài lần với nhóm bạn mà chị đã có lòng nhắn nhủ em rồi.Chị chưa vào đọc thử một vài điều em lảm nhảm,nhăng nhít ở net ,phải không ? Khi thử đọc xong ,xin chị cho biết vài ý kiến,có lẽ cũng chưa muộn.Chị nhỉ ?

                Đôi mắt đẹp dịu đi,tỏ ý thông cảm.Nàng lại gật gù :
                - Ừ há.Chị đã có phần quá đáng với em và Net.Chị sẽ có dịp ghé vào chủ đề để đọc cậu.Cho chị xin tên mấy cái site đó đi.Sẽ vào đọc.

                - Em mong thế.Và có dịp,em sẽ húc chị vài lần.Thật đấy.

                Nói vậy cho ra vẻ là mình biết trả đũa thôi.Tính tôi hiền lành.Người ta đọc mình,cảm thông thì cám ơn.Húc như dê húc để làm gì ? Được gì ? Mà có chắc gì mình thấy rõ và biết ai là ai để mà ’’ húc ‘’ ? Không khéo lại tai bay họa gởi !


                đăng sơn.fr


                #38
                  dang son 03.12.2011 12:45:27 (permalink)




                  ..



                  THỬ ĐỌC VÀ VIẾT THEO MỘT CÁCH KHÁC .


                  ____________________________________________






                  Buổi sáng,dậy sớm,có tí thì giờ đọc vài trang trên một vài Website.Có những bài văn,sưu tầm được tải lên,đọc thấy khoan khoái,dễ chịu vì những dòng,những trang chữ đã cho mình được cái cảm giác sống.Phải thế.Đọc cũng có nghĩa là SỐNG,là thu nhập.


                  Mở thêm vài trang net,thấy có cái tựa viết về một Ngài " Tiến Sĩ " giấy.Bài viết kể về sự ngu dốt cực độ của một ngài TS khi ông ta sang Nhật Bản có thông dịch viên.Ngài ấm ớ hội tề trước những câu hỏi của người có học thật sự đặt ra.

                  Đọc và buồn cười quá ! Không nhịn được cười.Định viết vài câu ngắn gọn để cám ơn người đã có lòng tải bài sưu tầm lên và có thể cùng nhau suy ngẫm.

                  Lại thấy có nhiều người vào viết lời Góp Ý.Có những lời góp ý rất trung dung và sát thực.Đọc thêm vài lời nhân dịp bài viết để lợi dụng tìm
                  cách " Choảng nhau '' và " Húc " nhau.Thế là những câu chữ viết lời góp ý thành những trận thư hùng thanh toán nhau và phá hư cả cái Chủ Đề.


                  Lại hết nhịn cười được.Cười trong cái méo mó.Cười khi đọc và cảm nhận thấy trên những câu chữ và cách hành văn có đầy những hậm hực và những lời thóa mạ bất chấp sự tự trọng của cá nhân khi phải dùng đến chữ.


                  Ô hay ! Chuyện net,chuyện viết,chuyện đời là như thế.

                  Ô hay ! Ngẫm nghĩ tại sao ta lại phải bi quan trưóc cái thảm cảnh tiêu điều và sự không biết tôn trọng chữ nghĩa ?.Nói như thế,nghĩ như thế là ta có thể tách " Chữ " ra khỏi cái " Nghĩa " bình thường như một chất lõi phải có.


                  Đọc xong,thừ người vài phút và nghĩ rằng mình không nên viết thêm một lời GÓP Ý nào đến từ chữ của mình.Vô ích mà thôi truớc những dòng chữ đã được thể hiện như một đấu trường hoang dã.


                  Người nói nhiều hay nói ít cũng là nói.
                  Nói sau khi suy nghĩ và biết tôn trọng điều mình nói và điều người khác đã diễn đạt một cách đứng đắn hay không là một chuyện cần phải đặt ra.


                  Nghĩ như thế.Mình có những ý nghĩ để viết ra những câu viết này.


                  Xin thành thật chia buồn cùng Chữ Nghĩa của thánh hiền và cũng xin ngả nón chào chữ nghĩa.
                  Xin chữ nghĩa chớ buồn.Vẫn còn những kẻ viết biết tự trọng và dùng trí tuệ để diễn đạt ý tưởng đó chứ.


                  Chữ nghĩa và cách dùng chữ để viết ư ? Viết để học,để diễn giải ,viết và học không phải chỉ để có cái bằng Tiến Sĩ.Có học thức mà không có đủ được một dúm của SỰ TRI THỨC thì có đến 10 cái bằng đại học cũng phải vứt đi.







                  đăng sơn.fr
                  #39
                    Ct.Ly 03.12.2011 18:14:23 (permalink)
                    #40
                      dang son 05.12.2011 00:54:02 (permalink)



                      ..


                      Chào Công Tử Lỳ.

                      Vui khi có nàng đến thăm và để lại chữ.Chữ là thật.Thật đến từ tấm lòng có hơi ấm để sưởi ấm lòng người đọc.

                      Và từ hơi ấm đó có một niềm vui.

                      Chúc Ly nhiều niềm vui ở một thế giới rất thật tình.

                      Thân ái




                      đăng sơn.fr
                      #41
                        dang son 11.12.2011 23:35:19 (permalink)


                        ..





                        @ - BẠN ẢO - TÌNH ẢO - ĐỜI ẢO...



                        _______________________________




                        Thú thật,với chủ đề này,tôi ghét danh từ ẢO vô cùng.Và nghĩ mình có đủ lý do để ghét nên tôi viết :


                        Ở một ngày cũ,tôi có dịp đọc một bài viết về tâm tình ở Net , thấy bài viết rất hay và tự nhiên nên tôi cho phép mình click vào ô cửa " góp ý " để cùng viết một vài dòng cám ơn và chia sẻ. Ít lâu sau,chủ nhân của chủ đề viết tâm tình ấy có viết một câu trả lời đại khái : "... Cám ơn bạn ảo đã viết để chia sẻ ..."

                        Đọc lời cám ơn có vẻ lịch sự như thế,tôi chợt thấy ngậm ngùi vơí cách nhìn và đọc của chủ nhân câu viết.Tôi nghĩ rằng tôi không phải là một người bạn của người viết đó.Nếu chịu khó suy nghĩ thì rõ ràng là người ấy và tôi hoàn toàn xa lạ cho dù có cùng góp mặt trên một diễn đàn của Net,và tôi không kết thân để được nhận cái danh từ và vai trò " Bạn Ảo " !

                        Tôi ghét chữ Ảo.Và muôn đời ghét nó.

                        Ảo là một cái gì đó xa vời thực tế.
                        Văn chương có cái ảo riêng của văn chương.Những bài thơ tình và những người " tình thơ " có cái mơ hồ và ảo riêng của họ.

                        Khi ngồi viết bằng cây bút hoặc là gõ thẳng chữ trên bàn phím,mỗi người có một tâm tình ,một cái nhìn riêng cho hành động viết của mình.Con chữ chỉ là một phương tiện để diễn đạt thay cho lời nói.Khi đối diện vơí nhau,ta có thể đoán đuợc ít nhiều sự thành thật từ đôi mắt và cử chỉ của người,còn khi đối diện vơí nhau qua mặt chữ trên màn ảnh,nguời ta có thể rất gian dối,rất ảo hình qua một cách thức màu mè diễn đạt.

                        Thơ và những vần điệu có tâm tình,có sự sáo ngữ nhu một sự điểm trang để làm đẹp tâm hồn giống như người tài tử,ca sĩ trên sân khấu được trang điểm,được trưng diện để hoàn thành nhiệm vụ của họ.

                        Còn người viết với một tấm lòng chân thật,y có cần che đậy điểm trang bằng những câu viết đầy hoa mỹ nhưng sau cái vẻ hoa mỹ ấy,phong cách viết,ý tưởng trình bày và diễn đạt một vấn đề sẽ ra sao ?

                        Thiết tưởng cái thật hay cái ảo sẽ có một lúc hiện hình trong một thời gian.


                        Đời có cái ảo của đời.Người có cái ngụy trang đội lớp ảo của người.Đời và người mượn chũ viết để ảo tình,ảo dạng trên thế giói ảo sẽ có lúc chớp mắt nhìn thấy rõ mình thật hay ảo ngay từ trong tâm hồn của chính mình.



                        Ôi !






                        ---------------




                        đăng sơn.fr




                        #42
                          Ct.Ly 12.12.2011 16:48:22 (permalink)
                          #43
                            dang son 16.12.2011 14:58:58 (permalink)




                            ..



                            KINH
                            HẠNH PHÚC -




                            _______________________





                            Quỳ xuống
                            Gục đầu thử nhớ lại bài kinh hạnh phúc
                            Kinh viết bằng màu tối nhất
                            Màu của một thứ tình yêu chẳng khi nào có thật
                            Từ một hang động mà loài người kêu rên,thống khổ

                            Ở cái động sâu ấy
                            Có thứ trái gọi là trái cấm !

                            Vườn địa đàng trong chuyện cổ tích
                            Đã có một trái cấm của một Eva trần truồng
                            Adam ăn trái cấm của đàn bà để quỵ ngã

                            Adam và Eva bây giờ của một thời đại internet
                            Trong thế giơí ảo không bao giờ có trái nào tên là trái cấm

                            Thế giới ảo chỉ có những người biết đeo mặt nạ khi viết
                            Họ làm thơ tình bằng cách gõ trên phím chữ
                            Họ nói họ thương nhau qua bao điều nhớ nhung
                            Tình yêu của họ nhanh như cái bảng Ipad đang thịnh hành
                            Tình yêu của họ biết đụng ngón tay vào nút cancel
                            Họ biến tình yêu thành một món đồ chơi kiểu hiện đại của Xbox và họ nhảy múa ,ca hát trước màn ảnh


                            Trò chơi tình yêu cũng có lúc làm con người chán nản
                            Những cái mặt nạ cũng có ngày tơi tả
                            Vì một lẽ :
                            " Chẳng có gì tồn tại mãi vơí thời gian "

                            Một khi tình vội vã lặng lẽ bỏ đi
                            Như những tấm bích trương hô hào đã mỏi miệng sau ngày bầu cử
                            Tình cũng bắt chước vài cơn bão cuối năm
                            Tình bỏ ra đi

                            Trái cấm ảo trở thành một món vật dụng có cái tên của ký ức

                            Ký ức biến dạng thành câu kinh giả vờ của hạnh phúc
                            Kinh tình rơi sâu xuống vực thẳm
                            Và...

                            Biến tan đi để trở thành một bài thơ giả hình tên Kinh Hạnh Phúc....







                            Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr








                            __________________________________





                            @ - Cám ơn Ly đã ghé thăm.

                            nđs.
                            #44
                              dang son 02.01.2012 02:47:15 (permalink)



                              ..




                              CHUYỆN LỚN,NHỎ Ở NET.



                              _____________________________




                               Tại Pháp.

                              Đứa bé gái 14 tuổi đã được tìm thấy sau 5 ngày bỏ nhà ‘’ đi bụi ‘’ để gặp và hiến dâng người tình Thật bằng xương,bằng thịt sau màn ảnh Net.
                              Cả nhà cô đã nhốn nháo sợ hãi đi tìm khắp nơi ,nhưng Cô thì tỉnh bơ,thở phào sau khi được biết người tình 44 tuổi của cô lại bị giam vào tù với thành tích đã 17 lần phạm tội dụ dỗ và xâm phạm tình dục trẻ con .

                              Được biết thêm là cô nhỏ đã thường xuyên Chát,Chit bằng Net được gắn từ điện thoại di động để thoát khỏi vòng kiểm soát của gia đình.


                              ** Tại Mỹ.

                              Vừa qua,cả ngàn ‘’ khán giả ‘’ đã thích thú theo dõi trực tiếp một vụ Tự Tử on line !
                              Cậu nhỏ tên Abraham Biggs vừa tròn 19 tuổi xuân đã làm một màn uống độc dược để từ giã cõi đời ô trọc kiểu trực tiếp trước ống kính wedcam sau khi thông báo ngày giờ và ý định muốn tự tử ở một diễn đàn .
                              Chuyện lạ thường là hơn 1500 người đã ngồi xem màn hấp hối trong vài giờ mà không một ai ngăn cản hoặc gọi cấp cứu ! Có người còn khuyến khích cậu ta với hàng chữ : ‘’ Hãy thêm liều thuốc để chết nhanh và thoải mái hơn ‘’

                              ***

                              < Paris. PHÁP.

                              Ông chồng Tây rất yêu quý bà vợ trẻ của mình đã tâm sự với người bạn thân như sau :
                              - Bà nhà tôi mê wedcam và có 3 tình nhân ở net để có cái cảm giác được sống khác lạ với đời thường ! Thôi kệ ! Thà nàng ngồi nhà chat ở net còn hơn tôi bị mất nàng ở ngoài đời .

                              Ôi ! NET ơi là NET !
                              Net thấy muốn Nẹt.


                              đăng sơn.fr
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 15 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 215 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9