THẾ GIỚI ẢO VÀ TÌNH THẬT
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 15 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 215 bài trong đề mục
Ct.Ly 22.06.2012 01:59:31 (permalink)
#76
    dang son 02.08.2012 02:43:34 (permalink)
    .







    Thêm Những Cái Mặt Nạ Đời


    __________________________________________


    Con người hay mang cái bệnh buồn bã.
    Có khi buồn vô cớ và có khi vịn rất nhiều vào những lý do để buồn.

    Để được vui và để giải toả những sự buồn phiền đó,người ta có nhiều cách,chẳng hạn như : Mặc quần áo,leo lên xe phóng đi lang thang,đi dạo phố sắm sửa,đi bơi,đi xem chiếu bóng hoặc tìm nguồn vui tinh thần bằng sách báo,âm nhạc.

    Mỗi người mỗi kiểu ở đời,chẳng ai giống ai.

    Tôi không có nhiều thì giờ cho lắm để cơn muộn phiền có thể ghé thăm.Khi đi thăm bạn bè trong những buổi họp mặt,bạn bè tôi hay rỉ rên thê lương vơí những bản nhạc kiểu " lính chê - Chế Linh ,Trường Vũ " và có người rặn thêm ra để thêm mắm muối,để thêm phần ảo não,ướt nhèm nhẹp.Nghe một vài bản thì thấy thâm thấm,nghe đến hết cái đĩa karaoké chừng chục bản như thế thì thấy không ổn và hãi hùng.

    Ai cũng để ý và nói là nhạc Việt Nam thường có những ca từ buồn bã đến tận cùng. - " Anh bỏ em,em bỏ anh - Tình đôi ta chỉ thế thôi - Phải chi,phải chi ta đừng quen nhau....''
    Tôi yếu đuối,nhạy cảm nên tôi né.Né bằng cách lẻn ra vườn hít thở mùi cây cỏ hoặc thả bộ đi lang thang ngắm đường xá quang cảnh.

    Vào những ngày nghỉ,tôi có dịp ra phố,kiếm cái quán nước khá yên tĩnh ngồi đọc báo ,đọc sách hoặc nghêu ngao viết .

    Có lần gặp một ông bạn quen ở trong thương xá khi đứng sắp hàng ở quày hàng cà phê.Ông rủ :
    - Nè bạn.Tấp vào cái bàn kia nói chuyện cho vui.Có nhiều người vui lắm,tha hồ tán gẫu...

    Tôi liếc về nhóm người đầy đủ đàn ông,đàn bà đang xì xào,thấy thêm một hai gã Ảo rât " Ảo ".Tôi dùng chữ Ảo - viết hoa - để tránh gặp họ vì tôi đã thuộc làu làu những câu chuyện họ đang kể và sẽ kể.Họ nói về tiền về xe đẹp nhà cao cửa rộng và những mánh lơí kiếm tiền và lắm lúc không THẬT qua những cung cách bịp của họ.Những người thích đeo cho mình những cái mặt nạ và mở máy " NỔ " lắm lúc đã làm tôi bức rứt không ít vì tôi không thích đeo bất cứ một cái mặt nạ nào khi nói chuyện.

    Ngỏ lời từ chối lời đề nghị của ông bạn sơ giao thì nghe ông ta nói :

    - Bộ ông có tính kỳ thị người việt hả ?

    Tôi chỉ biết tủm tỉm cười nhè nhẹ.Ai nghĩ sao cũng được.Có những cái đám đông rất vui nhộn để ta có thể chọn lựa và hoà mình vào trong phút chốc để kiếm niềm vui.Tôi thích sự yên tịnh khi chọn được một chỗ ngồi đọc sách báo,ngắm thiên hạ.Trong cảnh một " mình ên ",tôi có nhiều cách thức để anh bạn tên BUỒN không thể đến thăm ( Đang bận rộn - miễn tiếp ) Thế là anh bạn mang tên Buồn tiu nghỉu và lộ mặt giận hờn để đi chơi chỗ khác.Có khối chỗ để anh ta có thể đến thăm.


    Khi ngồi một mình thì tôi có cuốn sổ tay trước mặt và những trang giấy lại được ghi chú đầy những con chữ.Và dĩ nhiên, tôi thấy hài lòng khi mình có điều để viết.

    Ở thế giới Net có rất nhiều điều để đọc và để viết.Dân cư mạng có thói quen gọi là Thế Giới Ảo hoặc là Phố ( từ chữ Phố Rùm - Forum ) .Từ những bài viết đó ,người ta quen nhau khi vào trang viết để đọc và để lại lời góp ý.Cũng từ cái thế giơí Net này,tôi có cái cảm tưởng là người ta đang trang điểm,mặc quần áo đủ màu sắc và có lắm khi trang bị thêm những cái mặt nạ để dự những buổi dạ hội hoá trang.

    Đã có một vài lần,tôi được dự vài buổi dạ hội hoá trang ỏ đây đó ngoài đời.Có những người hoá trang rất khéo léo và họ có thể biến đổi giọng nói để người khác không nhận ra.Lần đầu thấy lạ thì thích nhưng vài lần sau thì tôi không tìm thấy có điều gì để thích và ở lại.
    Trở lại việc nói về cái thế giới ảo đầy khói sương,tôi theo dõi và thích đọc những chủ đề của những người luôn thiết tha vơí một cái tên nick,cho dù họ có tham dự ở bất cứ diễn đàn nào,họ vẫn giữ nguyên một cái tên vơí một cung cách viết.Để thay đổi,có khi họ đổi tên nick nhưng vẫn ký lại bên cạnh cái bút hiệu cũ.

    Ở thế giơí NET của dạ vũ hoá trang đầy hình ảnh màu sắc,đầy âm thanh xập xình thì tôi cũng thấy có biết bao điều vui buồn.Vui để có thể cười ồ và buồn cũng có hình dạng của sự thấm thía.Thí dụ như khi sinh hoạt từ vài diễn đàn,tôi có dịp giao lưu quen biết và " thân thiết " vơí một số rất ít bạn viết ( dùng chữ ít vì bản tính thận trọng ) và thấy thích những người bạn này vì tính trung thành để giữ nguyên một cái tên nick đã chọn.
    Và một ngày kia,nhân khi vào đọc một chủ đề văn xuôi,tôi nhận thấy một phong cách viết y như những bài viết mà mình đã vào blog riêng của bạn để đọc.Tưởng là có kẻ chớp bài đạo văn,tôi thử so sánh thì thấy là cùng một bài viết mà có đến hai cái tên và cùng có nhiều tên ở một diễn đàn .
    Thấy ngỡ ngàng khi tự hỏi : " Hoá ra thân vơí nhau,chia sẻ vơí nhau nhưng vẫn qua một hình thức dạ hội hoá trang.

    Ngỡ ngàng và chợt hiểu rằng : Đôi khi những kỷ thuật của sự điểm trang ( hay là cách đeo mặt nạ để viết ) cũng rất cần thiết.

    Tôi hỏi lại chính mình : Khi ngươi viết,cái mặt nạ của ngươi là gì ? Đeo nó vào hay không đeo ? Và lúc nào cần phải chế biến ra nó và đeo lên mặt để tự bảo vệ mình ?

    Tôi cũng nhớ lại một câu viết và nói của một cái nick trên phố .Cô ấy nói :
    - " Net là một trò chơi.Thật quá để làm gì ? " - Người ta có thể lên Net để sáng chế ra một trò chơi.Trong những trò chơi vui vẻ ấy có món gọi là tình ảo "

    Sau câu nói ấy,cô ( hay anh ấy ?) biến mất.Biệt tăm !


    ----


    Thấy cũng vui.Hình như trong cái vui ấy có loáng thoáng hình ảnh của một cái bóng biết đeo mặt nạ.Cái mặt nạ ấy tên là Buồn.


    Buồn ơi ! Ta không chào mi.Bận rộn lắm !
    Xin đừng đến - Miễn Tiếp !





    đăng sơn.fr
    #77
      dang son 31.08.2012 01:16:29 (permalink)
      .






      VIẾT Ở MỘT GÓC SÁNG RẤT THẬT.



      Để từ giã,bạn tôi viết :

      "ẢO" chỉ là danh từ để gọi một thế giới mà không quen biết mặt ai.
      Nó không có tội "giả tạo" chỉ có con người đã tạo cho nó mang cái tội "giả tạo".
      < Songngan <


      ………………

      Với những sự kiện đến và đi (biến mất ) ở thế giới Ảo này,tôi nghĩ mình có nhiều điều
      để viết.Nhưng….Viết với một thái độ như thế nào ? Buồn bã ? Bực Bội ? Nuối tiếc ? Thất Vọng ? Chán chường ?.....v…v.

      Trước khi bực bội,chán chường,tôi phải cám ơn thế giới Ảo trước.Có nó,con người được tạm thoát ra khỏi cảnh đời thường nhật của cơm áo ràng buột.Với nó,người ta có thể tạm thời sống với nội tâm và mơ tưởng.Tôi cám ơn Thế Giới Ảo nhưng có lẽ không bao giờ tôi ‘’ Biết Ơn ‘’ nó .

      Ngồi trước màn ảnh và phím chữ,ngoài sự truy cập tài liệu và tin tức và đọc được một số bài vở có giá trị,tôi cũng như bao người đã chứng kiến được nhiều hình thức giả tạo.

      Giả tạo ư ? Vì đâu có sự Ảo tính và Giả tạo ?

      Đã có nhiều câu trả lời.
      Dễ quá ! Cái Ảo nằm ngay trong đầu óc của người tạo ra nó.Giống như để lừa bịp người khác,người lừa khoác cho mình một lớp áo và một hình dáng ( từa tựa,na ná như một Diễn Viên trong phim ảnh để diễn vai xuất thần ) Người đóng càng diễn hay thì người xem sẽ nhập tuồng để sống với nhân vật…..
      Diễn say mê cho đến khi hết phim thì đóng bộ diễn lớp khác……Diễn với một hình dáng,tên tuổi và diễn cả với phong cách của mình…….


      Ở ngoài đời - chỗ này - chỗ kia….Đã có bao nhiêu người nhập cuộc và mất đi sự định tâm của thực tế để mình cuốn theo bụi ảo và bị lừa gạt bởi những kẻ có lòng muốn lừa gạt ?

      Đã có bao tờ báo,cuốn sách của các tác giả lên tiếng báo động vì những trò lừa
      tình ,lừa tiền ?

      Tôi đang bực bội để nói về mặt trái của thế giới ảo đó ư ?

      Bực làm gì , Cưỡng chống nó làm gì ? Được gì ?
      ……….

      Hết giờ ngồi viết rồi.
      Cuộc đời thật đang chờ ngoài cổng.
      Sẽ trở lại với một vài điều cần nói thêm .
      Nói dở và nói dai cho cái Ảo rơi xuống đất.Cái thật lòi ra.






      đăng sơn.fr

      #78
        dang son 31.08.2012 16:09:46 (permalink)
        .






        THÊM MỘT CÁI NHÌN.


        ___________________________________




        Thứ bảy này,nhà có tiệc họp mặt bạn bè.Nhúm bạn có tí xíu khoảng 6,7 cặp đủ vui,đủ cười rất thân tình ở sau vườn.Trời nói thời tiết sẽ hây hây đẹp. Nàng nhà phấn khởi lên một cái liste danh sách bạn mời để tiện việc sắp xếp bàn ghế chỗ ngồi và chén bát đãi đằng.

        Nhìn cái liste ấy,tôi nói nhỏ :

        - Bébé nè.Anh xin em loại cái ông ấy ra khỏi danh sách.Anh muốn mình vui trọn vẹn vơí những người mình mời....


        Nàng nhăn,thảm hại :

        - Kỳ vậy.Mình đã ăn uống nhà người ta,phải trả lễ chứ ,anh ? Chơi vậy thì chơi vơí ai .


        Tôi thử im lặng trong chốc lát và nói lý do,để nghe nàng ta phản pháo :

        - Anh kỳ cục. Không ưa thì đừng nói chuyện...


        Nói gì ? Vui gì ? Bạn có bao giờ thích gần gũi và mời đến nhà một người mà bạn không hề có thiện cảm trong sự giao tiếp ?


        Cái nhân vật mà tôi không muốn gặp,không muốn ngồi chung bàn ở trong bất cứ bữa hội họp,tiệc tùng nào vơí bạn hữu là một nhân vật đứng tuổi nhưng kỳ lạ,kỳ bí ( chỉ có nàng vợ khả ái của ông là không kỳ quặc như ông ) - Tôi khẳng khái bày tỏ thái độ và sự suy nghĩ của mình vơí nàng nhà.

        Nàng nghe xong,thủng thỉnh :

        - Sao anh không nói thẳng vơí ông ta điều anh nghĩ và sự mất thiện cảm của anh trong những trường hợp đụng ấy ? Anh thẳng tính lắm mà ? Hay là anh cứ nói thẳng vơí bà vợ ông ấy chuyện tại sao anh đã và sẽ từ chối những bữa tiệc họ mời mình ?


        Rồi nàng thêm vào câu :

        - Hay là tại ông ta đã đọc được những gì anh viết,anh kể về ông ấy ?


        ___


        Cuối cùng,nàng nhà nhượng bộ loại cái tên ấy ra khỏi danh sách mời .Tôi biết,sẽ có một ngày ,mặt đối mặt,tôi sẽ thủng thỉnh nói ra cái lý do tại sao vơí người trong cuộc.

        ( Trong khi chờ đợi,tôi thấm thía vơí câu : " Không phải ai cũng là bạn của mình - Khi thấm thía như thế,ngón tay của tôi ấn vào cái danh sách mail box để xóa đi những cái tên đã có lần giao tiếp nhưng thời gian đã cho thấy những gì ảo ,rất ảo trong những dòng chữ có vẻ thành thật... )


        Thời gian nào cũng có câu trả lời cho riêng mình.





        đăng sơn.fr

        #79
          dang son 01.09.2012 23:41:10 (permalink)
          .






          ĐIỀU GÌ ĐÓ KHÔNG ỔN
          TRONG THẾ GIỚI ẢO VÀ TÌNH THẬT



          ___________________________







          Có lắm lúc ,tôi muốn đổi tên cho cái chủ đề này vì nhiều lý do : Tôi ghét cay đắng chữ ẢO.

          Ảo có nghĩa là không thật,là mù mờ,là gian dối.Ở đời,một con người có tính gian dối,lương lẹo thì người ta
          nói : " Người này có nhiều ảo tính ".

          Tôi đã gặp hạng người có nhiều ảo tính.Tôi gặp họ ở khắp nơi,ở những buổi hội hè,ở cửa nhà thờ,chùa chiền,đám ma,đám cưới....Họ có nụ cười nhơn nhởn và óng ánh như những thứ nữ trang,quần áo của họ.Họ có vẻ rất hãnh diện vì những chiếc xe láng bóng đắt tiền và họ thử đoán được ý nghĩ của những người nhìn họ lập loè hoa dạng và họ nổ....

          Năm vừa rồi,báo chí đăng tải một cái tin về trúng số.Kẻ trúng số và có nhiều may mắn ấy là một gã đàn ông trẻ - 34 tuổi. Gã có một cái tiệm bán thịt và lao động rất chân chính cho đến một ngày đẹp trời kia,gã vừa cắt thịt vừa nghe tin tức để biết mình trúng Loto.Trúng lớn !

          Thế là vui lắm.Cuộc đời tươi hẳn ra,gã tức tốc bán quách đi cái tiệm thịt và mua ngay một chiếc xe của hãng Ferrari .Gã tuyên bố vung vít vơí báo chí và bắt đầu vung vít ăn chơi.Các em chân dài thấy gã thì xúm xít lại từ các hộp đêm,phòng trà,sòng cờ bạc.Với chiếc xe đắt tiền và bảnh bao quần áo,gã uống rất nhiều rượu khi đi ăn,đi chơi và bị phạt nhiều lần về tội lái ẩu,quá tốc độ.Cái thế giới nhung lụa ấy làm gã sung sướng và chơí vơí trong sự truỵ lạc.Chỉ hơn một năm sau,báo chí lại loan tin gã bị bắt về nhiều cái tội đánh nhau và gã đang nằm trong một nhà thương tâm thần.

          Đó chỉ là một trong trăm ngàn chuyện của cuốn phim đời lẫn lộn vừa ảo ,vừa thật.



          Bây giờ thì nói về cái thế giới Ảo.

          Trong một thời gian ngắn gần đây,tôi nhận được vài cái pm ở các trang Net. Vài người bạn viết đã tâm tình sau khi đọc loạt bài của tôi và khuyến khích tôi đập mạnh thêm,thẳng tay hơn về những tính ảo hình ,ảo dạng của những người dùng Net để lừa gạt về tình và tiền.Có biết bao nhiêu người bị lừa vì những tên đạo tặc biết cách ru ngủ họ ?

          Chuyện người bị lừa tình,lừa tiền hoặc bị đánh cắp thư từ,hình ảnh trong các vụ xì căng đan tình ái đang xảy ra ở Net không liên quan gì đến tôi - một người viết - Cho dù tôi đã được đọc rất nhiều những lời ta thán về chuyện giao tình và bị lừa tình,ghen nhau đấm đá nhau qua những cái tên ảo ở net.

          Bởi thế,người ta nói : Net là đời sống thứ hai sau đời sống thật của cơm áo,nợ nần.

          Bởi thế,tôi nghĩ : Tạm thời thì cứ để nguyên cái tên " Thế Giới Ảo và Tình Thật " cho chủ đề này.

          Giữ nguyên như thế khi mình biết rất rõ câu : Viết để làm gì ?







          đăng sơn.fr
          #80
            dang son 17.09.2012 14:38:21 (permalink)
            .







            THÊM MỘT CHỖ
            để Suy Nghĩ....



            ________________________________________





            Nên hay không nên ?


            Ngồi giữa bạn bè,tôi thấy,tôi nghĩ mình có đôi ba điều để viết.Viết như một kiểu kể chuyện.

            Bạn bè kể câu chuyện " tình " và không " tình "


            Người này nói,kể :

            " Hắn,gã bác sĩ có ăn có học đang gặp chuyện tình theo kiểu gặp nhau,nghía nhau,nắm tay nhau cho yêu đời.Chuyện gì đến - tính sau .Người hắn đang cặp kè con nhà bình thường,hắn kể cho nàng về nghe những người đã đi qua đời hắn.Có người học nhiều,cao cấp,có kẻ học ít để hắn có câu nói như : " tôi đã vớt cô ta lên từ một vũng bùn "


            Tôi,thằng ngồi nghe,đau lòng và ngờ nghệch không tin mình nghe câu nói nặng nề như thế.Thế nào là một Vũng Bùn ? Nhơ nhớp,hoen ố chăng ? Từ trong một ổ điếm chăng ?

            Những lần gặp nhau sau đó,có dịp bàn thảo vơí nhau,tôi hỏi kỹ càng lại một người bạn khác.Người này có sự trung thực,rất trung thực khi nghe ai kể lại : - Câu Vũng Bùn đã được sửa lại là " Tay lắm,chân bùn "


            Hắn - kẻ có ăn,có học lại có thể khinh người như thế hay sao ? Hắn - Kẻ mệnh danh là trí thức ,có địa vị trong xã hội lại nói được một câu như thế khi kể chuyện quá khứ vơí người yêu mới ư ?


            Tôi nóng mặt ,thấy muốn nổi giận.


            Buổi tối vơí bạn bè đang rơi.Có những chuyện tình đời,tình người đang rơi.Tôi hỏi bạn chủ nhà :

            - Nè ! Bạn có số điện thoại cầm tay của hắn không ?

            - Để làm gì ?

            - Hơ hơ.... Tôi dốt tiếng việt và những định nghĩa của ngôn ngữ Việt.Tôi muốn hỏi thăm hắn : Thế nào là Vũng Bùn và thế nào là Tay Lắm Chân Bùn từ mắt kẻ trí thức ?


            Mọi người nhìn tôi như thằng hành tinh du mộng rơi xuống đất :

            - Dở hơi ! Sao cứ muốn kiếm chuyện ?



            Tôi không kiếm chuyện.Tôi yêu những con người biết tự chủ,học cao nhưng không khinh người.Tôi đi nhiều,gặp nhiều hạng người đủ mọi thành phần.Từ cái bắt tay đầu tiên,sự thiện cảm hay không,từ một cách thức chào hỏi và nhìn người,tôi e sợ,hãi hùng cho những cái thế giới ảo nằm ngay trên những khuôn mặt thật - Rất thật.


            Và có lẽ,tôi cần dùng thì giờ để viết thêm vài chương cho chủ đề " Thế Giới Ảo và Tình Thật " -


            Giả hay thật thì người trong cuộc phải tự biết.





            đăng sơn.fr
            #81
              dang son 24.09.2012 16:03:36 (permalink)
              ..








              .. WARNING /

              TIN CẤM TRẺ EM TRÊN 89 tuổi :





              " Tin giờ chót nóng hổi :


              Cô bạn viết gửi cho tôi,cái mail đại để :


              " Anh nè. Em rất sợ chiến tranh,thích hoà bình.Anh viết thẳng quá.Không khéo lại bị gài mìn,đặt bom " Sự thật mích lòng ,anh ơi ! "


              Tôi suy nghĩ tí xíu rồi trả lời :

              " Nhỏ nà ! Anh hiền hoà,nhút nhát.Anh biết câu " sinh sự,sự sinh "


              Anh hiểu mà.Anh có điệp viên thuộc loại CIA - FBI đã báo cho anh biết lắm kẻ đeo mặt nạ ẩn trên các mạng từ bao năm.Hắn ( họ ) có khi đổi hệ nhanh như cái click của con chuột pc ,nhanh hơn tài rút súng của truyện Lucky Luke. Có những kẻ ẩn hình rất lâu năm dươí chữ và cái nick tên phụ nữ và lẩn như những con chuột nhắt.

              Đừng lo cho anh.Nhà anh có nhiều đạn dược- Nhưng thứ vũ khí hỏa lực mà anh luôn dự trữ là luồng ánh sáng của sự thật.Đứng lâu dươí ánh sáng chói chan của mặt trời thì bị nóng ".



              Chủ đề "Thế Giới Ảo và Tình Thật " này chỉ dành riêng cho những người chịu vận não và thích nói thẳng . Có nhiều chuyện cấm trẻ nít và nhiều chuyện cấm cả các vị bô lão.


              Có thể gây chứng kích não,kích tim ( ! )




              đăng sơn.fr

              ( Ngụy Húc )
              #82
                dang son 15.11.2012 02:30:31 (permalink)


                CHUYỆN KỂ -














                ______________________________________






                Chuyện vui buồn ở đời này xảy ra như cơm bữa. No quá thì buồn ngủ,Vui quá thì cũng có khi phát khùng. Đọc báo thấy kể chuyện :


                " Có gã bán thịt đang buồn đời,chán đời,chán tình đâm ra trời thương cho trúng số.Trúng một cách lạ kỳ của cái gọi là độc đắc.Gã bán quách cái tiệm thịt đang ế ẩm nơi góc đường để sống một cuộc đời bá vương.Gã trở thành bảnh tỏn vơí số tuổi mem mém 40 ( ở tuổi này,chưa lấy vợ thì trở thành bẳn tính hay cạu cọ cho dù là được sống kiểu tự do,muốn đi đâu,về lúc nào thì về,chẳng có con mụ vợ chằng lửa nào kiểm soát ).


                Gã bán thịt nay đã có tiền thì thành bảnh bao.Rủng rỉnh như thế thì mặc sức mà chơi và hưởng.Tội gì phải lấy vợ,lỡ chẳng may xảy ra cái ly dị phải chia của thì đâm phiền.Gã Bảnh mua hai chiếc xe thể thao,loại đắt tiền nhất để chiều chiều lạng phố biển lấy le.Cứ tà tà đậu chiếc xe bỏ mui ngay cửa những hàng quán sang trọng nhất phố,ngó ngang ngó dọc là thấy mấy em váy ngắn,váy dài liếc theo để thèm thuồng được trèo lên xe,ngồi cạnh gã đảo vài vòng phố. Thế là thiên hạ tha hồ lác mắt đổ ghèn....


                Gả Bảnh biết như thế nên chẳng dại gì để em nào đeo cứng lâu .Có tiền mua tiên cũng được.Gã lấy câu niệm chú ấy làm đầu nên cứ hai tối,gã đổi em để đưa em vào sòng bạc. Trò cờ bạc có cái thú căng thẳng,gã học được cách thức không biểu lộ sự vui mừng khi thắng cũng như nỗi buồn bực khi thua như từ một cuốn phim có tay tài tử hách xì sằng ngày nào đã xem.


                Gã thích sự thán phục trầm trồ của những người đẹp vây quanh gã bên sòng bạc và trong các tiệm rượu.Ở cạnh những người đẹp hấp dẫn,gã luôn thích sự tâng tiu,chiều chuộng và ngọt ngào nữ tính của họ.Họ làm gã quên đi mấy thằng quản lý của hai cái nhà hàng ăn mà gã đã tậu đang đến đà thua lỗ vì kiểu cách làm ăn lùm xùm cộng thêm kiểu ăn chận đầu chận đuôi của chúng.


                Cạnh người đẹp thơm phức,khề khà ở các quán rượu sau những đêm khuya,gã thích phóng xe rất nhanh theo kiểu phấn chấn hứng khởi và nhiều lần gã bị rút bằng lái nhưng vẫn cứ lái ( Khi nào say quá thì người đẹp lái hộ,chẳng chết con ma nào )




                Chuyện gì đến phải đến....


                Bài báo viết đến đoạn ấy thì ngừng ( để hẹn đến ngày hôm sau sẽ kể tiếp ) _ Tôi để cho bạn đoán phần đời thật phần hai của gã..... Bạn cứ đoán theo ý bạn.Sao cũng được.




                Bây giờ cái bao tử đang xuống đường réo gọi tôi phải ngừng viết.Chuyện của bao tử là một chuyện thật - Rất thật.






                đăng sơn.fr
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2012 02:37:38 bởi dang son >
                #83
                  dang son 02.12.2012 21:53:15 (permalink)
                  .






                  NHỮNG CÁI TÊN
                  để gọi.







                  Sinh ra đời thì được đặt cho một cái tên ( Tên trên giấy tờ và hoặc có khi có tên riêng để gọi ở nhà theo kiểu thân thuộc )

                  Khi nối mạng trên net - cái thế giới '' Ảo '' rộng mênh mông .... .Thênh thang từ những sợi sóng vô hình. Và người ta tự chọn cho mình một hay vài cái tên gọi là NICK.

                  Tên đẹp hay xấu là tùy ở cái mình thích.Có những cái tên rắc rối và cũng có những cái tên gọi rất thơ,rất đẹp.( --------------- ) .


                  Thế nhưng -

                  Ở những cái tên đó là một bộ óc,là một chiều sâu ( nông hay cạn ? ) là cả một tâm hồn được định hướng theo cung cách suy nghĩ.

                  Ta suy nghĩ gì để vào một hay những diễn đàn ? Ta đóng góp điều gì ? Ta nhìn nhận hoặc đả kích điều gì ?

                  Những câu hỏi đại loại như thế được đặt ra hàng ngày trên mặt báo chí có những bản tin về những dối gian,lừa đảo nhau.Và từ đó,đã có những lời cảnh cáo để ta nên thận trọng ( Thận trọng như một trong những cách để bảo vệ mình )



                  Những chuyện nhiễu nhương còn dài như truyện phim tập mà người xem truyền hình hay chờ đón.

                  Là một người viết,tôi nhìn thấy những cung cách,những điều có thể làm người viết có lòng và người đọc cũng lắm khi rất buồn lòng.


                  Đó là mặt trái và mặt phải của chuyện đời.Và ta chọn lựa ra sao ?





                  đăng sơn.fr

                  #84
                    dang son 21.12.2012 01:17:13 (permalink)
                    .






                    KHI KHÔNG CÒN NHỮNG GIẤC MƠ.



                    ---------------------------------------------------------------



                    Một ngày kia,em đã nói :

                    " Em không có giấc mơ " - - -


                    Làm sao tôi có thể tin
                    Ở một câu nói đơn giản mà có chứa bao điều thất vọng và buồn bã.

                    Tôi đã đi qua rất nhiều con đường
                    Đã gặp biết bao người dưng- rất dưng
                    Đã chạm đến biết bao nhiêu nỗi buồn không kể hết
                    Và chưa bao giờ tôi gặp được một kẻ không bao giờ mơ mộng
                    Để sững sờ và ngạc nhiên quá đỗi

                    Những ước mơ của một con người
                    Là một khoảng xanh của bầu trời xanh ngát
                    Là một khu vườn có đủ màu sắc
                    Là một hơi ấm cho những mùa đông lạnh giá
                    Là tất cả những điều mà sự hiện thực khó cho phép


                    Tôi đã có những giấc mơ,những ao ước mà kể ra thì thật phi lý
                    Tôi mơ sự hoà bình trên ghế giơí
                    Mơ những con người chỉ hiền lành nhìn nhau và học cách yêu thương nhau
                    Mơ những điều được kể trong kinh thánh là sự thật
                    Mơ những nhà hiền triết hãy tỉnh táo hơn một chút
                    Ngoài những quyển sách viết toàn điều thừa thãi

                    Chiến tranh,mùi tử khí của bom đạn
                    Đã giết dần mòn những ước mơ của tôi
                    Những tâm hồn ghẻ lở và những ánh mắt hận thù
                    Đã thành lời ai oán
                    Trong một lời kinh đêm


                    Tôi đã nhận thức và hiểu rất rõ
                    Thế nào là tình đời ?
                    Thế nào là tình người
                    Ở một góc địa ngục

                    Tôi đã nhìn thấy những giọt nước mắt
                    Của những đứa trẻ mồ côi
                    Của kẻ tử tội trước giờ lên ghế điện

                    Tôi đã sợ hãi
                    Khi nhìn và lắng nghe lời kết tội của những quan toà áo đỏ
                    Khi bắt gặp những tia nhìn hồ hởi của những kẻ chuyên nghề kết tội

                    Tôi đã gập người để không còn tìm được lời lẽ nào
                    Để chạm mắt vào những dòng chữ in đậm trên báo chí
                    Báo in đậm những câu chuyện rất " lá cải " và lấp liếm
                    Để kể về chuyện trăng hoa,ăn cắp,thâm lạm của những gã mặc đồ đẹp làm quan lớn
                    Chuyện lăng nhăng ở căn phòng khách sạn
                    Chuyện con đàn bà mở to cặp mắt mơ thấy tên tuổi mình rủng rỉnh hám hơi tiền


                    Những giấc mơ,những từng ấy ước ao
                    đã trở thành nỗi ám ảnh của một thân phận con người

                    Tôi muốn biến mình thành đá sỏi
                    Muốn mất đi từng cảm giác đói ,lạnh,khát khô
                    Muốn đừng có trí tuệ và trái tim nhạy cảm
                    Để không còn đau khổ,chua cay,thất vọng

                    Và có lẽ khi trở thành đá sỏi của sự tận cùng thất vọng như thế
                    Có lẽ tôi sẽ hiểu câu nói của em

                    Em và tôi ơi !
                    Chẳng lẽ ta hoài thất vọng ?
                    Chẳng lẽ những lần tôi ngậm ngùi ngồi gõ chữ
                    Là toàn thảy những đắng cay ,những tiếng gào thét vọng lại từ thinh không?


                    ? ? ?




                    đăng sơn.fr



                    #85
                      dang son 27.12.2012 01:44:49 (permalink)
                      .








                      Trở Về
                      KHÔNG NGUYÊN VẸN



                      __________________________________




                      Ở một diễn dàn nọ,có người viết cho tôi sau bản truyện ngắn tên ĐịnhMệnh của tôi :






                      < 12/24/2012




                      " Chào anh Đăng Sơn,
                      Em ghé vào để lại chữ cho anh vui.
                      Suỵt! Nhưng không được nói tên của em đó nha,gọi em là TG nhá...hihihi...
                      Chúc anh luôn vui ,khỏe và có nhiều bài viết hay. "





                      Và sau đó :



                      " ....
                      << Chúc cô vui.>>


                      Cái từ " cô " của anh ĐS làm em giận lắm đấy. Nhưng rồi em nhớ ra là : À,cái anh này anh chọc quê mình đây mà . Ừ, cũng bắt đầu từ vụ giải thích với anh về chuyện chữ " cô " ở Việt Nam không được phụ nữ yêu thích nghe cho lắm mà TG bắt đầu quen biết anh ĐS hén.Kỷ niệm ! Ôi,kỷ niệm nó là cái gì vậy anh nhi ?? Thực sự, người ta có nên nuối tiếc kỷ niệm,cho dù là đẹp hay chăng khi sự đời đã thay đổi ??- Hỏi thì hỏi cho có vậy thôi phải không anh ,mỗi người đều tự có câu trả lời riêng cho mình. Cám ơn anh đã có trí nhớ khá tốt để nhắc cho TG về kỷ niệm cũ ấy.


                      (Anh thì lúc nào cũng xưa - và cũ ....)


                      Anh nói bậy, có khi TG còn xưa và cũ hơn anh đấy chứ, vì tấm áo chẳng làm nên thầy tu . hihi. Anh thấy em có khác xưa chỗ nào chăng ?? Nếu anh nhìn thấy hình ảnh em bây giờ,chắc chắn anh sẽ xót em nhiều lắm đấy, em gầy nhom gầy nhắt, mặt mày không có mũm mĩm như ngày xưa anh thấy đâu. Còn anh ,vẫn "mập và lùn" như hồi đó anh nhỉ ?? hihi...

                      Em vẫn là em, vẫn long đong,lận đận nhưng vẫn đầy tràn lòng nhân hậu. Đôi mắt em vẫn sáng,vẫn đẹp và em vẫn ngắm nhìn nó trong gương để tự nhủ phải sống sao cho xứng đáng với đôi mắt đẹp này .hahahah


                      Em nói với người quen : Em vào đây trả nợ . Người hỏi : Em nợ gì ai vậy ??? hihihi.. Thật khó trả lời phải không ? Chẳng biết nợ ai, nhưng chỉ biết rằng đây là nơi đầu tiên em bước chân lên mạng,vì vậy,dù xa,nó vẫn là một nơi dễ đến, dễ đi . Đi rồi trở lại, trở lại rồi đi. Vì vây,cái tên nào mà em cảm thấy mình yêu thích nhất em không thể đặt ra được, em sợ sẽ đánh mất nó. Anh hiểu vậy không ???

                      Hẹn viết cho anh khi có dịp nhé.

                      Thanhgiang.


                      .............................




                      đăng sơn.fr


                      #86
                        dang son 27.12.2012 01:46:00 (permalink)
                        ..









                        THỬ TRẢ LỜI

                        cho một câu chuyện .

                        _______________________________________




                        Nếu học về kỷ thuật biện thuyết và chứng minh điều mình tin tưởng,ta sẽ có nhiều cách .

                        Giả thử :

                        Nếu bạn tin là trái đất hình tròn hoặc hình bầu dục,bạn hãy chứng minh.

                        Giả thử :

                        - Trong cuộc án mạng này,tôi nghĩ là người ấy có tội ( Hoặc vô tội )

                        Khi ta tin và khi ta nghĩ là hai điều khác nhau : Ta tin vào điều ta muốn tin sau khi đã được " huấn luyện " và thừa nhận,ta nghĩ là dùng cảm quan,tâm trạng ,sự so sánh để nghĩ.


                        Còn ở trên thế giới ảo khi ta vào sinh hoạt thì sao ?

                        Hẳn nhiên là sau một thời gian đọc và viết,ta sẽ có bạn để giao thiệp.Ta tỏ tình thân thiện dươí những cái tên gọi.Ta thật tình hay ta giả vờ thật tình thì chỉ có mình ta biết vì những lý lẽ của ta.

                        Một ngày nào đó,mối giao tình biến mất,ta còn ở lại tiếp tục con đường riêng của mình ( một cuộc chơi ư ? )

                        Một ngày nào đó,ta nhận được vài dòng chữ thân tình dươí một cái tên mới,xa lạ.Ta ngẩn người tự hỏi :

                        - Ai là ai ở muôn trùng cõi âm dương của thế giới ảo ?



                        -------------


                        Tôi chỉ là tôi - Xưa - Nguyên thể.Tôi nghĩ và tin như thế để tiếp tục viết.......







                        đăng sơn.fr
                        #87
                          dang son 02.01.2013 13:05:40 (permalink)
                          .









                          THỪA -
                          __________________________




                          Thừa mứa là chuyện có thật ở đời sống thật : Người ta thừa thời gian để nói câu " tôi buồn chán,tôi muốn giết thời gian ... ! " - Người ta ăn uống nhởn nhơ đến nỗi ứ bụng,bỏ lại những món đã gọi bừa theo kiểu con mắt to hơn cái bụng.

                          Có kẻ mơí vừa than phiền xong câu " Vật giá,xăng dầu đắt đỏ leo thang ".Vừa than xong thì bị kẹt xe khá lâu trên đường phố tắt nghẽn,thay vì tắt máy xe cho đỡ tốn xăng dầu và đỡ hại cho thiên nhiên thì kẻ ấy vẫn để động cơ quay đều...

                          Bao nhiêu phần trăm lương thực đã bị vứt vào thùng rác ? ( Có cần đi vứt nguyên con gà nướng khi mà ta chỉ thích ăn có mỗi hai cái đùi gà ? Có cần dổ nguyên một nửa nồi soupe khi mà ta có thể giữ lại trong tủ lạnh để ăn vào những ngày sau ? )


                          Ta đến nhà bạn bè,nếu chịu khó để ý sẽ thấy những cái màn ảnh Pc bật nguyên con và chẳng có ai ngồi trước màn ảnh . Biết bao nhiêu cái màn ảnh TV trơ trọi nhảy múa vơí hình ảnh trong phòng ngủ,phòng khách như một cách để hình ảnh,âm thanh cho vui nhà....... ( ? )




                          Đó chỉ là một trong những hình ảnh " thật " của một thế giới rất thật.







                          đăng sơn.fr




                          #88
                            dang son 15.01.2013 13:11:56 (permalink)
                            .






                            HÃY THẬT TÌNH VỚI NHAU Ở THẾ GIỚI NÀY



                            _________________________________________________








                            Người mê chữ nghĩa và đọc quá nhiều thì hay được xem là con mọt sách.Có những con mọt khi đọc quá nhiều đâm ra ngơ ngơ,tỉnh tỉnh,có con mọt khác thì đâm ra đăm chiêu khi phải đối ứng giữa sự đời và sự việc xảy ra trong sách vở....

                            Mỗi con mọt có một căn bệnh hoặc những lề lối ứng xử với đời khác nhau.Có vài người nghĩ là mình quá tỉnh táo và đủ sống sượng để hay gọi Mọt Sách là người thiếu thực tế.


                            Còn người viết.Hắn lấy điều gì để viết ?
                            Viết theo chiều hướng nào ? Viết để suy diễn và diễn đạt từ một vài tài liệu đã tham khảo hoặc theo kinh nghiệm riêng của đời sống cá nhân thì có vẻ khô khan.

                            Viết theo loại tiểu thuyết thì lại bị gọi là hoang tưởng.Tiểu thuyết là những hoàn cảnh của từng phần đời góp lại của các nhân vật.

                            Trong tiểu thuyết,nhân vật nữ và nam có những lề lối suy nghĩ và ăn nói khác nhau.


                            Ở Face book,hoặc Twister,My space gì gì đó,người viết gửi vài dòng chữ,vài tấm ảnh hoặc âm nhạc theo kiểu thông tin cập nhật thì là điều thường thức thôi.


                            Để thoát khỏi cái cô đơn và sự giam hãm của nỗi lặng thinh,người lên mạng tìm cách nối mạng và kết bạn với nhau.
                            Có rất nhiều hình thức để kết bạn.Bạn Ảo hay bạn Thật thì chỉ có người trong cuộc mới biết.Biết ra sao ? Biết như thế nào khi đã dùng thì giờ kết đến ba bốn trăm người bạn ( Thống kê mới nhất của Mỹ thông báo dân chơi trên Facebook trung bình có đến hơn 500 người bạn ! )


                            Khi ngồi gõ phím chữ,chẳng hiểu nỗi cô đơn có bị tan loãng đi không ?

                            Hay ta chỉ tổ mất thì giờ thật cho những người bạn Thật ngoài đời ?

                            Đìều này nên cần nghĩ lại. Thế giới càng văn minh,con người sẽ có càng nhiều phương tiện kỹ thuật hơn.Khỏi cần mất thì giờ ra chợ mua đồ ăn.Cứ order ở Net là có sẵn đồ gửi đến( Tiết kiệm được thời gian để ngồi Net ! )

                            Có lẽ,đến một ngày đẹp trời nào đó,con người chắc sẽ chẳng cần sự giao tiếp thưòng thức giữa người thật và người thật nữa.Cái gì cũng phải cần đến máy móc !



                            Nghĩ lẩm cẩm để nói xàm, nói gỡ cho vui mà thôi.Cái giả thuyết ấy khó mà có thật.Vì dù sao đi nữa,những mối chân tinh một khi đã được giao kết theo một quan điểm dung hòa để có thể đến gần với nhau ,để thật sự có nhau và là niềm vui cho nhau vẫn là điều mà những người bạn thật tình hằng mong muốn.


                            Vậy đi.Vậy là vậy cho những hàng viết rất nhanh nhưng khá thành thật này.








                            đăng sơn.fr

                            #89
                              dang son 25.01.2013 21:03:10 (permalink)
                              ..









                              L ' ESSENTIEL

                              Điêu Cần Thiết _




                              * essentiel, adjectif - Féminin : elle :

                              Sens 1 Qui concerne l'essence d'un être, d'une chose. Synonyme profond Anglais essential

                              Sens 2 Indispensable, très important. Synonyme capital Anglais essential, basic



                              ______________________________________________







                              Sau giấc ngủ dài.Ăn uống nhẹ,nghe nhạc nhẹ,đọc vài điều mình thích như để " Sống " thêm một cách khác.Mắt ngừng ở trang chữ có bài viết : Aller à L'essentiel - Điều cần thiết .


                              Đó là một trong những tựa chính của loạt bài viết về tâm lý và cuộc đời.Có đoạn viết làm tôi bật cười,cười vô tư thoải mái :


                              " Anh chàng kia,40 tuổi,tâm sự :

                              Năm ngoái,tôi đã vất bỏ cái TV.Tôi cũng đang dự định dẹp luôn cái radio cho dù là mình rất thích vài chương trình ở đài.Ba cái chuyện lèo nhèo ởđài,ở báo chí chỉ là chuyện thừa thãi .... "



                              Người ta đã nói gì,đã xúm nhau bàn luận điều gì ở những chuyên mục tin tức,bình luận ? Mỗi ngày cũng chừng đó.Những tiếng động ầm ĩ rồi rơi vào sự thênh thang của đáy vực mang tên lãng quên !


                              Ừ.Phải rồi.Sẽ quên đi những ngày mưa gió bão bùng.Sẽ quên đi những điều quá ư là không cần thiết đã bám cứng,ràng buột làm mình cách ngăn với sự yên tĩnh trong tâm hồn.Cái cần thiết của sự ăn no,mặc ấm đã theo thời đại tiến hóa theo câu chữ : Ăn ngon,mặc đẹp.


                              Con người cầu tiến không bao giờ ngừng lại ớự ham muốn bắt nguồn từ ngành công nghệ quảng cáo tiêu thụ.Cái gì cũng đẹp,cũng tân tiến để đáp ứng nhu cầu tiêu thụ.Ai chẳng biết là như thế.Nếu mọi người không mua may bán đắt thì nền kinh tế sẽ thảm hại ( Và nếu sản xuất quá đà dư thừa,tiêu thụ quá mạnh thì sự tàn phá thiên nhiên sẽ là một hiểm họa về sau ... )


                              Ai chẳng biết là như thế.Chuyện lẩm cẩm cũ mèm,mèm !




                              *



                              Sáng hôm kia,gặp bạn ngành thương mại,thấy mặt bạn có nụ cười,buồn buồn.Bạn nói về kinh tế đang đà kéo nhau xập.Đứng nghe bạn nói,chia sẻ cảm nghĩ vơí bạn.

                              Một chập sâu,như để lấy lại sự cân bằng cho trí tưởng,bạn cười hiền,nói :

                              - Ờ,mà chả sao.Ai sao mình vậy.Mình không phải là tỷ phú giàu có nhưng đủ ăn,đủ mặc là mừng rồi á !


                              Tôi giở chướng xúi bạn :

                              - Bạn thử mua tờ vé số,biết đâu bạn sẽ là ông tỷ phú tương lai.

                              - Sướng há.Tha hồ vi vu há ?



                              - Dĩ nhiên rồi.Này nhé,giả tỷ bạn trúng lớn,trúng độc đắc đi ( khoảng 150 triệu Euros ) Bạn sẽ tậu một cái biệt thự hoành tráng trên cánh đồi phố biển.Bạn vớt hai ba chiếc xe thể thao kiểu Ferrari,Porsche,BMW cực mạnh,cực đẹp.Cứ tưởng tượng mà xem,chiều chiều nắng ấm,bạn tà tà lạng vài vòng nơi eo phố biển,đi ngang mấy cái quán nước lộ thiên,ném cái nhìn bảnh tỏn về phía mấy em chân dài,eo thon hấp dẫn- em nào em nấy chảy nước bọt nhìn chàng trên xe mà thèm- thèm.

                              Trời ! Chàng chỉ đá con mắt nheo đa tình,ngoắc nhẹ là em nhảy vào lòng xe,tóc tai,người ngợm thơm phức,thế là nhà hàng,vũ trường,du thuyền,sòng bạc,phòng trà....


                              - Ui ! Ui !




                              - Cứ Ui Ui như thế cho đến ngày những phiền toái gói trong sự nhung lụa xa hoa bắt đầu thò ra....Phải vậy không ?



                              Ui Ui ! Bạn lắc đầu : Thôi ! Nếu thế thì đừng trúng số nữa.Đang sống như vậy được rồi.Vợ hiền,con ngoan....



                              Hai người bạn từ giã nhau trong tiếng cười.Cười vài phát cho đời lên hương.


                              Bạn ngoắc theo vơí cái nheo mắt :

                              - Chiều nay,nhớ mua vé số nha ông ....


                              *

                              Trời ! Biết đâu ........








                              đăng sơn.fr
                              ( thếgiớiẢo và TìnhThật )







                              ___

                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 15 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 215 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9