THẾ GIỚI ẢO VÀ TÌNH THẬT
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 15 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 215 bài trong đề mục
dang son 14.02.2013 22:47:59 (permalink)
.








VIẾT VĂN HAY LÀM THƠ ?

_____________________




Đọc được ở Đặc Trưng.net có một bài phỏng vấn nhà thơ Hoàng xuân Sơn rất hay.Khi được nhà văn nữ Lê Quỳnh Mai hỏi về việc viết văn hay làm thơ,ông trả lời một cách rất đơn giản .


Làm thơ ,với ông,coi bộ dễ dàng hơn vì viết văn thì vất vả lắm ! Phải nặng đầu,nặng óc vì theo ông thì phải có một sức sống mãnh liệt và có tài năng sáng tạo phi thường và ông chọn thơ vì đó như là
tiếng nói của kẻ lười biếng,một cánh cửa của một phần đời... "


Sau đó,ông mở lời tâm sự về quan niệm làm thơ và sự sáng tạo.Ông cho rằng ông không có cái biệt tài để viết văn và " nghề Thơ " chỉ có cái vẻ hào nhoáng bề ngoài.Thơ ,vói ông chỉ là một phương tiện tâm sự và không rao truyền một thứ ngôn ngữ nào to tát.


Rồi nhà thơ tiếp lời với câu hỏi :
" Chung tình,trong đời sống lứa đôi là một đức tính tốt,nhưng trong sáng tạo văn chương,chung tình có phải là một trở lực không ? "

---


Đọc xong bài phỏng vấn để hiểu rõ cách ăn nói và quan niệm về sáng tạo cũng như cách bày tỏ tình thân với bạn bè và những người cùng viết lách,tôi cảm thấy có sự gần gũi và cảm phục ông về đức tính khiêm nhường.

Vậy mới biết,có tài,có danh mà vẫn không làm mình mất đi mình từ những điều đã viết.

Nhìn quanh ,nhìn lại thì thấy đã có biết bao ê chề đến từ những kẻ mệnh danh là Văn Thi Sĩ,rất văn hoa,tao nhã và bóng bẩy khi viết,nhưng một khi trở về vói con người thật của mình thì lại khác hoàn toàn.

Ngẫm nghĩ thì thấy và hiểu rằng : Văn chương có một trọng trách.Thật đó và Ảo cũng đó.Văn có tải được đạo hay không thì chỉ có người viết vơí lòng thành tâm mới hiểu được.



đăng sơn.fr


( Viết sau khi đọc bài : Phỏng vấn nhà Thơ Hoàng Xuân Sơn của Lê Quỳnh Mai < dactrung.net < )

--------------------------------------------------------------------------------









#91
    dang son 22.02.2013 16:27:53 (permalink)
    ..








    MỘT
    trong Những Câu Chuyện....




    ___________________________________________





    Ở cái thế giới có nhiều điều phiền toái phức tạp,tôi đọc ở một chủ đề Tùy Bút và đã ghi lại vài câu chào hỏi góp ý :

    "







    Chào bạn Didi.

    .




    Ghé đọc những đoạn tâm tình của bạn,tôi thấy thích cách hành văn của bạn khi bạn diễn tả một cách chính xác sự chuyển động trong tâm hồn của mình.


    Văn viết rất sáng,đẹp,gọn ghẽ. Và điều mà tôi thích nhất là sự tự nhiên trong cách diễn đạt.

    Hy vọng bạn sẽ vẫn tịnh như thế khi viết.



    thân ái

    Một người viết và đối diện vơí những điều giữa thế giới ảo và thật.


    đăng sơn.fr



    ____________


    Người ấy viết như sau :



    **

    Ảo Mộng Tàn




    Đã hơn ba tháng trôi qua kể từ ngày cơn bão Ike kéo về tàn phá tất cả... Sau ngày đó đã có rất nhiều lần tôi muốn viết... viết những dòng để kết thúc giấc mộng lòng của mình... nhưng rồi cứ chần chờ... lần lựa... chỉ vì còn hy vọng sẽ níu kéo được lại những gì đã mất... Nhưng cho đến hôm nay thì tôi biết tất cả đã thật sự chấm dứt... không còn cách gì có thể hàn gắn và cứu vãn cơn ảo mộng ngắn ngủi và tội nghiệp của tôi được nữa....
    Đọc lại những gì mình đã viết trong chuỗi ảo mộng của mình... nước mắt tự dưng rơi không cách nào kềm chế... Và hơn ai hết tôi biết rằng ngoài việc tự trách mình tôi chẳng thể trách một ai... Nếu ngày đó tôi không tham lam đón nhận thì bây giờ tôi chẳng phải buồn bã khi mất đi như thế này... hậu quả của việc mang theo tình cảm thật vào chơi thế giới ảo là sự đau khổ của hôm nay đâu phải tôi không đoán trước được.... vậy mà sao bây giờ tôi vẫn buồn, vẫn tiếc, vẫn cứ muốn trách người?


    Còn nhớ... cái tuần lễ mà tôi miệt mài cặm cụi làm c/t.... từ những việc lớn cho đến những điều nhỏ nhặt nhất... khi làm tôi đều nghĩ về anh... tất cả những ý tưởng của anh đưa ra đều được tôi cố gắng thực hiện cho bằng được... vì tôi biết... đó sẽ là kỷ kiệm duy nhất mà chúng tôi có với nhau... Trong những ngày đó tôi mong làm sao một câu thăm hỏi... dù thật ngắn ngủi đi nữa cũng sẽ khiến tôi vui... nhưng không... tuyệt nhiên không... và sau ngày đó... cũng vẫn không... Tôi biết bao nhiêu lời khen dành cho tôi cũng sẽ không thay thế được một điều tôi chờ đợi... là sự hài lòng của anh khi nhìn thấy những ý tưởng của mình đã được tôi nâng niu chăm sóc như thế nào... Buồn và hụt hẫng... Vậy mà khi làm xong c/t... tôi đã tưởng tượng rằng nếu có anh tôi sẽ ôm anh thật chặt và hôn anh... chỉ để chia sẻ niềm vui với mình... (nụ hôn này cuối cùng tôi cũng đã thực hiện được với tất cả can đảm của mình vì tôi vốn không quen chủ động như vậy nhưng có lẽ anh cũng không hiểu đâu...)


    Hai tuần lễ trôi qua... nỗi nhớ nhung đã gạt đi được tất cả giận hờn và tự ái.... để tôi gửi cái tối hậu thư bắt anh trả lời... tôi thật ngây thơ khi sau buổi nói chuyện phone hôm đó đã vui mừng hớn hở... nghĩ rằng khoảng cách giữa chúng tôi đã được thu hẹp lại... và có thể sẽ không còn nữa, sẽ trở lại như ngày xưa... Chỉ buổi chiều nói chuyện IM hôm sau tôi mới biết mình lầm, điều tôi lo sợ nhất đã xảy ra... anh quả thật nghĩ rằng tôi dùng những lời lẽ ngọt ngào để dụ dỗ những người khác giúp mình... và có thể anh cũng đã nghĩ rằng nếu cần tôi cũng sẽ nói yêu thương với người khác như đã... với anh để đạt được mục đích. Đến nước này thì tôi nghĩ tôi không cần phải biện mình nữa, hãy để anh nghĩ những gì anh muốn nghĩ...


    Rồi cuối cùng giọt nước làm tràn ly cũng đến, việc anh gửi bài nhạc M. để dán ra quả thật ngoài sức tưởng tượng của tôi... bởi vậy khi đọc cái thư của anh Dz chuyển qua tôi chỉ nghĩ rằng là ý của anh Dz muốn dán version cũ của bài đó ra nên đã xớn xác không đọc hết cái thư mà còn hỏi anh rằng anh có muốn dán cái final version ra hay không... Anh quên rằng dạo sau này mỗi khi muốn dán nhạc của anh tôi đều phải xin phép cẩn thận vì anh cho rằng đó là những đòi hỏi của tôi trong khi tôi nghĩ rằng việc làm này là những chăm sóc về tinh thần dành cho anh... Vậy mà bây giờ anh lại làm như vậy, làm sao không khiến người khác nghĩ rằng tôi không chịu dán nên anh cố tình chờ không có tôi mới đem ra... nếu có nghĩ đến cảm giác của tôi chút xíu thì có lẽ chẳng bao giờ anh làm như vậy... cho nên tôi đã nhận hoàn toàn lỗi về mình cho được việc.... sẵn tôi đã mang tiếng độc tài...


    Tất cả những việc đó đã khiến tôi nhận ra một điều là chẳng những anh không còn thương tôi nữa mà lại còn đang rất ghét tôi... Và như vậy tôi biết rằng tôi không nên nói thêm gì nữa cả, tôi không muốn cái hố sâu đã có giữa chúng tôi càng sâu hơn...


    Không ngờ mọi việc giữa chúng tôi lại kết thúc vô lý như thế này... từ đầu đến cuối có lẽ tôi chỉ làm một điều sai duy nhất là đã thương anh, cho đến bây giờ vẫn vậy... dù anh đã đối xử thât tệ với tôi nhưng mỗi khi nghĩ về anh tôi vẫn cảm thấy ngọt ngào... anh Dz có lẽ nhận ra tình cảm của tôi dành cho anh qua những lời lẽ của tôi... dạo sau này có lẽ vì anh nên tôi thường viết cho anh Dz... nhiều khi chỉ đùa nhưng cũng khiến đỡ nhớ anh phần nào...


    Trời, sáng nay đang cảm, đầu óc rối bời tôi viết lan man quá... bây giờ lại chợt nghĩ đến chuyện của mình bắt đầu bằng việc đọc hai bài thơ của anh... và chấm dứt bằng việc đọc hai bài thơ khác... có lẽ anh đã không nghe nên đã không nói tiếng nào... những việc tôi đang làm dang dở có lẽ chẳng nên tiếp tục... bởi sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa...


    Ước gì tôi có cái nút Delete giống anh nhỉ? Tôi sẽ click một cái nhẹ nhàng để xóa đi tất cả trong tim tôi những gì tôi đã trao và đã nhận... giống như anh đã làm... thì sung sướng biết bao nhiêu...
    Dù muốn dù không, dù có kể vạn lời... thì tất cả thật sự cũng đã hết... adieu zeee... adieu di_di... adieu những ngọt ngào đắm say ngày cũ... như đoạn văn mà tôi đã viết cho anh và mang ra đọc để làm lời giới thiệu bài Mong Anh Sẽ Đến... với hy vọng anh hiểu... nhưng anh đã không... và sẽ không...

    di_di




    *
    Tôi tìm mọi cách, mọi thủ đoạn để níu kéo anh trở về bên tôi khi tôi biết rằng anh đang theo đuổi một cô gái khác có nhiều tài năng trội hẳn hơn tôi. Tôi đặt điều và nói xấu cô ta với anh, tưởng rằng anh sẽ tin tôi nhưng không, anh lại càng xa lánh tôi. Mặc dù tôi email đến anh liên tục, viết những đoạn văn tình tứ lãng mạn, hát "love me tender" "viens m'embrasser" tha thiết tặng anh, diễn âm những bài thơ của anh rồi lồng nhạc Richard Clayderman mong làm anh cảm động. Tuyệt nhiên vẫn không hề có một hồi âm từ anh, hụt hẫng và đau buồn, lòng ghen tức nổi lên, tôi bèn viết những câu truyện đăng lên mạng, tôi hạ nhục đối thủ, người mà anh đang yêu mến, bằng cách cho cô ta nhập vai thành kẻ dành giật và thua cuộc trong tình trường ... Và tôi cảm thấy hả dạ vì tự ái được vuốt ve ít nhiều ... Thế mà khi đối diện với chính mình, tôi vẫn là kẻ bị anh bỏ rơi ...





    *

    En silence je t'aime, en secret je t'adore.
    Tu as su me changer, j'ai appris à t'aimer.
    Si un jours je meurs et que tu ouvres mon cœur
    Il sera écrit en lettre d'or :
    Je t'aime encore.
    (Proverbes d'amour)



    Tôi dùng bốn câu thơ anh dịch để viết một truyện ngắn, cố tình chứng tỏ cho mọi người biết là anh đã làm tặng riêng tôi. Trong câu truyện tôi phịa ra nhiều tình huống lâm ly, tôi đã tự "cố sát" mình, từ giã cuộc đời ảo, vì thiếu anh thì mọi sinh hoạt cũng sẽ không còn ý nghĩa ... Tôi cố tạo khung cảnh một khu vườn đổ nát, khu vườn mà mỗi khuya khi chồng tôi chìm vào giấc ngủ say thì tôi lại lật đật vào Yahoo chat tìm anh và nũng nịu kéo anh vào đọc và xem những công trình tôi làm tặng riêng anh mong rằng Anh sẽ thích, sẽ mê mẫn tôi mà tiếp tục giúp tôi những c/t nhạc kế tiếp ...

    Tôi nhớ khi bắt đầu có cảm tình với anh vì anh quá sốt sắng giúp đỡ, không làm khó dễ hay đòi hỏi tôi như những anh chàng trước đó ... mỗi lần nói chuyện trên phone bàn công việc tôi thường lái qua chuyện gia đình rồi sau đó từ từ hé mở chuyện phòng the, tôi than thở về chồng tôi không biết chiều chuộng ... giả vờ ngây thơ để lôi cuốn, dụ dỗ anh phải chia sẻ cùng ... dù sao đi nữa tôi cũng đã thành công khi anh đã sa lưới tôi một thời gian ... Vườn Khuya, nơi hẹn hò của chúng tôi, tôi không cần biết tôi đã đưa đẩy anh phạm tội ngoại tình, miễn sao tôi lợi dụng được anh, hào quang trên thế giới ảo mới thật sự là chủ đích của tôi ... Tôi tiếp tục sống với Ảo Mộng ...

    Sau một thời gian hẹn hò, bỗng dưng anh đổi hẳn thái độ, anh vẫn sốt sắng giúp tôi viết lời giới thiệu cho các tiết mục, nhưng tỏ ra cứng rắn không đáp ứng khi tôi đòi hỏi chia sẻ về phòng the ... rồi dần dà anh rút lui, yêu cầu tôi thay đổi cách làm việc, anh cho rằng làm các c/t Văn nghệ cần phát huy và đổi mới theo chiều hướng sáng tạo, cần những khuôn mặt mới cũng như tạo điều kiện cho người có khả năng tham gia, không nên ôm hết và tự mình dành quyền quyết định ... Tôi giận trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn đóng kịch chiều ý anh ... sau khi người khác thay anh giúp tôi một thời gian tôi mới cảm nhận được sự sốt sắng ở anh ... tôi có chủ ý cố tình làm cho anh ghen khi thấy tôi tình tự bên cạnh người đàn ông mới đang phụ tôi công việc sân khấu ... Anh cũng chẳng thèm bận tâm, tôi liền email và phone cho anh, nửa năn nỉ nửa hù dọa sẽ bỏ đi ra khỏi sân khấu ... Giả tâm của tôi cũng đã thành công khi anh bằng lòng giúp tôi thực hiện c/t cuối với 2 điều kiện: một, là giúp tôi khép cánh cửa sân khấu của tôi trọn vẹn và đẹp. Hai, là tôi sẽ vĩnh viễn ra đi không bao giờ được trở lại đúng như lời tôi hứa nếu anh nhận lời giúp hoàn thành c/t cuối.

    Vậy là tôi ra đi bằng một lý do rất chính đáng "đi làm ăn" thay vì lý do "thất tình" ... Khoảng sau một tháng theo dõi anh, thấy anh vẫn an nhiên sinh hoạt trên các diễn đàn, tôi lại nảy ra ý định tìm cách liên lạc và bằng mọi giá phải dụ dỗ được anh trở về bên tôi ... Tôi email và gọi phone cho anh bảo là emergency, để bắt buộc anh phải nói chuyện với tôi ... Khi được anh liên lạc, tôi nũng nịu than thở về cục bướu ở bầu ngực, để mong làm anh động lòng mà sẽ chăm sóc tôi ân cần ... Được voi đòi tiên, tôi dụ anh trở về sân khấu trước đây để sánh vai bên nhau như ngày cũ ... Tôi đâu biết rằng anh thừa thông minh để đọc rõ tất cả manh nha dã tâm của tôi ... Anh chỉ nói vỏn vẹn một câu rằng : "Anh sẽ rất khinh thường người không giữ lời hứa" và cũng từ đó, anh cắt đứt hoàn toàn mọi liên hệ với tôi ... mặc tôi vẫn thèm thuồng lôi kéo ...

    Hào quang thế giới ảo cùng với việc sợ mất chỗ đứng, sợ tên tuổi bút hiệu của mình chìm vào quên lãng, thêm nữa tôi muốn chứng minh với anh, tôi vẫn tìm được một sân khấu mới khác để tiếp tục diễn các vai, tôi sẽ dùng giọng của mình để tự đánh bóng các câu chuyện của tôi ... Tôi đã không u mê để giữ một lời hứa không trung thực khi cần thiết để phủ dụ những người đàn ông đến bên tôi ...



    *


    Tôi nghiệm ra một điều dù có khi đã muộn "vỏ quýt dày móng tay nhọn" ... Buổi đầu hợp tác, tôi biết rõ anh nhỏ hơn tôi vài ba tuổi nhưng tôi vẫn đõng đa đõng đảnh xưng "em" ngọt xớt mỗi khi chat hay nói chuyện phone với anh ... anh và tôi đều lợi dụng nhau cho chủ đích của chính mình ... Tôi dùng anh để cảnh cáo những người đàn ông đã giúp tôi trong quá khứ rằng họ bỏ tôi đi tôi vẫn dư sức tìm được người khác hơn hẳn thay thế họ, còn anh lợi dụng tôi để phô trương, để tôi đưa tên tuổi anh lên cao hơn, mượn sân khấu để anh có thể thu hút hấp dẫn khán giả mà đặc biệt là các cô .

    Anh gởi cho tôi nghe nhiều bài hát mà anh chọn lựa rất kỹ càng ... "Sometimes when we touch" , "I've got to get a message to you" , "lady in red" ... Tôi hãnh diện đem khoe với bạn bè và đinh đinh tự tin rằng anh thật sự yêu tôi như dòng chữ "zyd" anh vẫn ghi cuối email khi gởi cho tôi ... sau này khi không còn mặn nồng với tôi , anh đã chỉnh sửa ghi chú để tặng những bài hát đó cho cô gái khác, anh làm tôi mất mặt nhưng tôi vẫn cố vớt vát tìm lý do để biện minh rằng cô gái đó rồi cũng sẽ cùng chung số phận giống tôi ... Cuộc đời là những đổi chác kiếm lợi nhuận ... Anh mồm lanh mép khéo khi chào hàng, tôi tham lam như con thú săn mồi lạ ... thì rồi tôi cũng phải trả giá xứng đáng cho những chuyến hàng ngoại tình ...

    di_di







    Ảo Mộng Tàn


    ( nguồn đặctrưng.net )

    .....................
    #92
      dang son 25.02.2013 10:44:20 (permalink)
      ..







      NHỮNG TRƯỜNG HỢP NÓNG,LẠNH
      ___________________________________





      Sau cơm no áo ấm là : Ăn ngon,mặc đẹp.




      Ai mà chẳng biết là như thế .Đang hì hục cơĩ chiếc xe đạp,ngày ngày đạp lên con dốc bở hơi tai toát mồ hôi dươí nắng chang chang,lòng mơ ước có được chiếc xe gắn máy,tậu xong xế gắn máy chạy dươí cơn mưa lũ chèm nhẹp,lòng thèm được ngồi trong lòng chiếc xe hơi ấm áp,hì hà hì hục mua được chiếc xế hộp,ngó qua,ngó lại thấy chiếc xe mèm mèm của mình đã mèm mèm,ngừng xe ở chặng đèn đỏ thấy người ta xế láng,xế đắt tiền,mình nổi cơn buồn,cơn điên lên đòi chơi bảnh ( Phải chơi ngon hơn thiên hạ thì mình mơí gọi là bảnh-Phải cho chúng nhỏ dãi thèm thuồng thì mình mơí thấy khoái ! ! Chỉ cần liếc thấy con mắt tròn xoe của thiên hạ là mình mãn nguyện,thấy sướng )....



      Thế là ta có chiếc 4 x 4 bảnh cà tỏn,kiểu đời mới nhất,lạng qua lạng lại ở góc phố,thỉnh thoảng rú ga leo lên lề đường gây sự chú ý,thiên hạ không để ý thì mình bóp kèn,chớp đèn đỏ đit xe hoặc là khi leo lên leo xuống chiếc xe thì để nhạc kích động ầm ầm ( Tụi bây thấy tao chưa ? Ở đời thì có câu Bạo vì gạo,mạnh vì tiền.Xời ! Đời này mà không có tiền thì cũng chẳng có tình ! )

      Một cô gái đẹp ngồi khóc trên chuyến xe bus thì trông không đẹp quyến rũ bằng cái cô ngồi khóc mùi mẫn trong một chiếc xe loại thượng thặng.Bạn cứ để ý khi có dịp xem phim ảnh thì thấy.Nhất là khi cô gái ấy xách thêm chiếc ví hiệu,ăn mặc sexy kiểu cách như các nường ca sĩ,tài tử nữa thì ôi thôi.....


      Đó là chuyện hằng thấy ở đời.Đời là sự thật nghiễm nhiên,phim ảnh,sân khấu là dàn dựng theo chuyện đời.

      Nhắc chút đến chuyện sân khấu thì hôm nọ xem ca nhạc ở vidéo,nghe lời đối thoại dí dỏm của cái ông nhà văn kia,ông ta kể câu chuyện có người được cử đi đón cô ca sĩ cho một buổi trình diễn,người đi đón đã không nhận ra được khuôn mặt thật của cô ca sĩ ấy ( chuyện dễ hiểu thôi,vì cô ta đang đứng dươí luồng ánh sáng của thiên nhiên.Thật rất thật - Trần truồng.Khi lên đài,cô có đồ " trang bị " từ tóc tai,mỹ phẩm,quần áo,giày dép và ánh đèn kỹ thuật được dàn dựng khéo léo để được thành tiên nga giáng thế )



      Tạm gác qua cái chuyện ảo của đời và sân khấu,thử nhắc đến một chuyện nhỏ khác :



      Hôm kia,bò xuống giường,mở máy,tôi nhận được một dòng thư viết :

      " chào anh ndangson.
      Thêm một lần nữa D....yêu cầu anh làm ơn xóa bài của D.....mà anh đã đem đăng ở diễn đàn tao ngộ,
      thành thật cám ơn "



      .....


      Vậy sao ?

      Nghĩ thầm thầm,thấy uổng ! Tôi thấy tiếc như khi mình chụp được một tấm ảnh ưng ý,rồi bị một cái " Lý Do " để phải xóa đi.


      Vậy sao ?


      Tôi viết gọn chữ " OK " trả lời cho bức thư ấy và dùng chữ Xóa.Hỏi lại mình : " Làm sao có thể xóa nhòa được một màu nắng đẹp ? Làm sao có thể xóa đi một cảnh mưa lũ của hiện tại ? Là một người viết và người chụp ảnh,tôi không thích chữ XÓA !







      đăng sơn.fr





      _____________________________



      <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2013 11:30:05 bởi dang son >
      #93
        dang son 24.03.2013 01:01:09 (permalink)
        ..
         
         
         ÂN HẬN
        ( hay là Tử Tế (.......... )
         
         
         Trong nhóm bạn hữu,chúng tôi có một nguời bạn hiền lành,phải nói là anh hiền  như cục bột và anh là một nhân vật để bạn bè xúm lại cuời đùa trêu chọc hoặc có khi cợt nhạo anh.Anh vẫn tỉnh bơ,ít khi nào nổi cáu.
         
           Kể ra cũng hay,ta càng cáu kỉnh thì ta càng mau già nua và héo hắt.Chuyện đời thật của anh chàng này khá buồn khi người vợ bỏ anh sang sông với người cũ,anh ta buồn bã chun chút rồi nhập cuộc chơi khi bay về ViệtNam sau khi bán tống tháo nhà cửa,tiêu tan sự nghiệp.Ai khuyên răn,anh cũng mặc kệ,miễn là mình có điều để vui cho qua ngày,qua tháng.... Từ chỗ qua ngày đoạn tháng  như thế,anh cảm thấy yêu đời và yêu người ( anh có một hơi,một lúc đến 3,4 cô bồ trẻ bên ấy để điện thoại và chat ở net..... )
         
            Ngồi ở một góc bàn ,ngắm anh,đôi lúc tôi nhăn nhó trách móc anh ( tôi thấy mình dở hơi : Hơi đâu mà xen vào chuyện vui,chuyện tình hơ hơ,hờ hờ của kẻ khác theo kiểu lý luận hiện sinh - Khi nào vui được thì cứ vui,đời này có là bao... )
         
            Lỡ trêu anh vài câu ở một buổi tối nọ,bây giờ ngồi gõ những dòng chữ này,tôi thử đàng hoàng,không ba trợn nữa và trong lòng tự hứa là sẽ không xía vào chuyện của cái anh  " cục bột " ấy nữa. Hứa là phải làm.
         
            Tối nay,sẽ gặp lại anh chàng trong bữa họp mặt bạn hữu,tôi nghĩ mình sẽ hết sức tử tế và dịu dàng. Tình thật nằm ở sự tử tế với nhau .
         
           Để xem tôi sẽ tử tế ra sao ?
         
         
             đăng sơn.fr
         
         
         
        #94
          dang son 05.04.2013 15:03:52 (permalink)
          ..
           
          VIẾT  thêm HÀNG Ở THẾ GIỚI rất Lặng Im
           
          _____________________________________________________________
           
           
           
           
                   Tôi thấy bạn mình phì cười  sau khi tôi thú nhận :
           
                 -Hổm rày tao bị bón.Bón chữ !
           
                - Trời ! Nói chuyện thấy ghê. Dã man,bạo tàn ! Làm như....
           
                Bạn tôi bỏ lửng câu nói để muốn  hiểu sao thì hiểu ( tùy lòng hảo tâm ).... 
           
                Lời chú giải : "  Để hiểu " Bón Chữ " là gì ? Và tại sao lại bị  " Bón " - Xin hãy đọc thử dòng chữ sau :
               "  Troi oi ! Toi uc lam - Cau lam ! Bo chu bo dau tieng Viet cua VPS Keys bien dau mat roi ?!"
           
             Than trời,than đất như thế trong vòng gần một tuần lễ ,mặt mày bí xị héo hắt như tàu lá chuối thì may thay có sự trợ giúp của một vị ân   nhân chưa bao giờ gặp mặt ở Net - Vậy là hết bị bón vì nẹt.Hết nẹt thì quậy tiếp,húc tiếp,húc vào những điều đọc xong thấy nẹt.Nẹt dài dài....
           
           
               đăng sơn. fr
           ( Xin cám ơn Ân Nhân )
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2013 15:06:05 bởi dang son >
          #95
            dang son 05.04.2013 15:42:20 (permalink)
            ..
             
             
            TƯNG BỪNG MÀ VUI.
             
            _______________________________
             
             
             
                Nghe thiên hạ ngã lăn quay trong vòng mấy tháng liền tù ti,tôi hãi lắm,cho dù hay thầm nghĩ : sống chết ở đời này là chuyện phải có ,người ta hay là giày dép thì cũng có số.Nghe nhiều chuyện buồn thì mình muốn vui.Vui ở nhà bạn hũu - Nghe bạn hú ầm lên trong điện thoại là vác giày dép,áo quần chạy... ( Làm như sợ ngày mai không có điều để vui ?!  )

                Nhà bạn nằm trên đồi dốc của phố núi mờ mờ sương nên thấy bạn lãng mạn và " lãng xẹt " lắm cho dù là bạn mới về hưu : Bạn đóng cái nhà hàng ăn vừa sửa sang lại rất đẹp và dùng làm chỗ tụ nhau ca hát ,bạn chơi đẹp đóng luôn cái tiệm bán quần áo phụ nữ của bà vợ khi bạn cuời hi hi : - Tớ đang muốn hưởng đời. Già rồi,xưa kia thời niên thiếu nghèo đói,lang bang,bây giờ thì hưởng.Ngày nào,tớ cũng trèo vào net thi hát karaoké chấm điểm. Mấy em ở net mê tiếng hát của tớ và làm quen. Tớ tán tỉnh lung tung... "

               - Không ngại bà nhà ghen sao,ông ?

               - Xời ! Thế giới ảo mà.Cậu ngây thơ bỏ xừ ! Người ta lên net tìm vui.

                 Đám bạn bè kéo đến.Vui lắm. Dàn máy tưng    bừng  nhả   nhạc,mọi nguời tưng bừng khiêu vũ ,vỗ tay khen tặng nhau.Bạn tôi hứng tình,hứng chí trèo lên sân khấu hát một dọc 3 bản nhừa nhựa của Trần Thiện Thanh,chàng híp mắt,du  duơng quên cả  ton điệu,quên tempo nhịp nhàng và chàng bở hơi ruợt đuổi theo mặt chữ. Vợ chàng tiu nghỉu đứng trong góc nhà thở dài suờn suợt.
                 Thấy thiên hạ vỗ tay rào rào,chàng hứng quá chơi thêm bản Thôi bằng điệu chacha...Thôi,thôi mà.Cứ thôi,thôi nữa như thế chết tôi. Nếu tôi là các em chấm điểm ở net,tôi sẽ.............

                 Tưng bừng vui thì vui. Vui quá cũng có thể bị đứng tim   !




                đăng sơn.fr
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2013 08:27:46 bởi dang son >
            #96
              dang son 06.04.2013 22:54:31 (permalink)
              ____________________________________________________
                   . 
              

              dangson.fr
               
                 
              
              
               
               
               
               
               
               *   Bạn tôi viết trong Blog của cô :
               
               
                







              THẾ GIỚI THẬT = TÌNH ẢO
              THẾ GIỚI ẢO = TÌNH THẬT

              ----------------------------------
              m@anh 



               
              1.

              Gặp nhau, dắt nhau đi quán uống cà phê, nghe nhạc. Nàng hỏi chàng,

              - Anh nghĩ gì về Tình Yêu?
              - Anh nghĩ Tình Yêu là một Ảo Tưởng.
              - Thế tại sao người ta yêu nhau?
              - Người ta yêu nhau vì người ta chạy theo một cái Ảo tưởng, Ảo giác nào đó.
              - Thế khi người ta cưới nhau thì có phải vì Tình Yêu không?
              - Anh nghĩ người ta cưới nhau vì người ta sợ sự cô đơn.


              2.

              Chàng và nàng gặp nhau trên mạng. Email, chat chít với nhau đã nhiều, chàng tỏ tình với nàng,

              - Anh yêu em.
              - Anh nói thật hay đùa?
              - Anh nói thật. Anh yêu em thật lòng.
              - Anh chưa gặp em, sao anh có thể nói yêu em?
              - Dù chưa gặp em nhưng anh yêu tâm hồn em, anh hiểu em nhiều. Tình yêu này là thật. Anh yêu em thật tình.



              - ......

              Vậy, trong thế giới thật, Tình Yêu chỉ là Ảo tưởng, Ảo giác, hay nói một cách khác là Tình Ảo.

              Trong thế giới Ảo, Tình Yêu lại là tình thật !!!

               
               
               
               



















              #97
                dang son 20.04.2013 23:34:49 (permalink)
                ..
                 
                 

                ..BUỒN VUI ĐỂ VIẾT
                ____________________________________   


                Chiều nay đi làm về,trời ngập nắng ấm,thấy lòng thoải mái vui vẻ,ăn uống xong,ra vườn lơ ngơ ngắm cây,ngắm cối,vớ quyển sách mới mua ,đọc vài trang cho ra vẻ.Nhiều chủ đề không phải cứ đọc xong một lần là biết mình nắm vững vấn đề. Đọc một cuốn tiểu thuyết tình ái thì nhẹ nhàng và dễ hơn là đọc một chủ đề hóc búa cần suy ngẫm vì khó tiêu.

                Nhớ lại vài ngày trước,thấy máy báo có thư riêng trong hộp thư của một diễn đàn mà tôi hay viết.Mở hộp thư đọc thì thấy có hai bức thư đầy lời lẽ thoá mạ tục tằn kiểu  đại cao cấp ( những danh từ của một loại cẩu cắn càn ! )

                   Lạ cái điều là thơ mang tên  gửi của  một nguời bạn viết mà tôi hằng qúy mến khi thỉnh thoảng viết bài thăm hỏi nhau như một nhịp cầu tình thân văn nghệ. Dĩ nhiên là như bao lần bị nhận thư rơi kiểu hằn học,thoá mạ như thế,tôi phát bực mình tỏ thái độ bằng cách báo cho Ban Điều Hành  (..... ) để có phương thức giải quyết - Lần này thì khác ,đọc qua loa vài câu  " cắn càn,cắn bậy "  như thế xong,tôi thấy tôi bị điếc và án binh bất động. Tác giả hai lá thư ấy thấy tôi làm điếc ,lại không đủ kiên nhẫn chờ,lại phán tiếp cho nạn nhân của  hắn lá thư thứ 3 với lời lẽ tương tự....

                Tôi buồn cuời ,đành buồn  cười thêm vài lần nữa và không phản ứng. Biết ai là ai mà phản hồi thư ?

                Không lẽ mình làm mặt giận viết trả lời thư cho  cái tên tác giả ( nữ )  ấy rằng :

                   ".... Ôi trời !  Tôi đâu có tội tình gì mà lại viết thư nặng lời sỉ vả . Là người nếu có đủ học thức và sự tự trọng lễ phép với chữ nghĩa thì có thiếu gì chữ hay ho để mắng nhiếc  nếu có điều gì bất bình ..... "



                Mà thôi !

                Thôi mà.Khi viết,tôi là một kẻ rất trầm tĩnh.Tôi  yêu thích sự sòng phẳng,yêu người đối diện với ánh sáng.Là kẻ rất sợ ma quỷ cho nên tôi rất sợ những cái nhá nhem của những đáy cùng của đêm địa ngục.Cõi âm và cõi dương là hai thế giới đối nghịch nhau.......

                Thôi mà.





                đăng sơn. fr








                CHÚNG MÌNH
                 
                 
                 
                #98
                  dang son 27.04.2013 12:43:37 (permalink)
                  ___________________________________________________________________________ 
                    
                   
                  .   CHUYỆN HẬU TRƯỜNG
                    
                   
                  ..
                   
                   
                   
                   Để bình tâm viết và bớt bực bội,tôi chọn  những bài nhạc nhẹ,êm để viết dù trong lòng mình đang muốn làm bão tố,cuồng phong

                    Và ở một góc sáng này - tôi viết :

                   - '' 8 "

                     Chiều hôm qua,trời mưa phùn,lạnh,tôi điện cho cô em ở xa với vài lời thăm hỏi,cô nói :

                     - Anh cẩn thận ! Họ điện cho em,họ nói anh  hay phone tán tỉnh cô này ,cô kia.Họ rù rì đầy các diễn đàn...

                     - Họ là ai?  Nói cho anh nghe và cho anh biết tên nick của họ - em?

                      - No ! No ! Anh chỉ nên biết thế thôi.Anh phone để tán tỉnh,yêu đương ai thì anh biết.


                       Trời đang muốn làm bão với gió mạnh - Tôi nói sơ cho cô em gái nghe là thỉnh thoảng có kẻ lấy nick của người này ,người kia gửi vài cái thơ để thóa mạ tôi với những lời lẽ rất nặng nề và  tôi không trả lời,trả vốn gì.Tôi bình tâm !


                    Chuyện gì ở  xảy ra ở đằng sau hậu truờng của những diễn dàn viết?  ( Cho dù là những diễn đàn có những  nhãn hiệu rất hiền lành ,có vẻ học thức? )

                    Họ ! Những cái tên đã chọn dù đẹp hay xấu và có lắm lúc thay đổi Nick Name liên tuc..Họ muốn gì ở cái ảo tính của họ?

                   Có phải là theo họ thì những kẻ làm thơ,viết văn đã có rất nhiều ảo tính để trăng hoa và cũng có thể là sau khi đọc xong những bài văn xuôi,những bài thơ nào đó thì họ cần đóng phim với sự thêu dệt phong phú của họ? Và họ viết gì,cần gì để viết? Họ viết và diễn đặt như thế nào?

                     Họ có cần lấy những cái tên rất bóng bẩy và chui vào thế giới ảo để tìm kiếm và chọn bạn tình lý tưởng không? Những điều họ muốn thì họ có đầy đủ lý do,nguyên cớ vì sự tự do riêng của họ.

                      Chuyện hậu trường và chuyện " tán " (  - 8 -  nói theo kiểu văn hoá Net ) là chuyện riêng và quyền của họ. - Tôi ! Kẻ bình lặng để viết với một cái tên duy nhất ở các diễn đàn,tôi có danh dự  và cái tên gia đình của mình.

                      Tôi không cho phép mình tự bôi nhọ mình khi viết. Và tôi sẵn sàng làm giông bão.






                       đăng sơn.fr
                         ( - France - )

                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2013 12:46:56 bởi dang son >
                  #99
                    dang son 27.04.2013 22:42:15 (permalink)
                    ___________________________________________________________
                     
                     
                     "  
                    Khi quý anh mình thì cô em nào cũng muốn bảo vệ hình ảnh đẹp cho anh cũng như cho mình vậy thôi.

                    Huế nghe chút hờn giận ( có người  gọi là  "hờn ghen") dễ thương của cô em, đáng yêu lắm. "  ( từ MTN.net )
                     
                      Huế đã viết như trên thì anh trả lời Huế để khỏi làm cơn sóng dữ :
                     
                     
                         THƯtừNơiXa -

                      "   Nói thật ra ,anh ghét cái Thế Giới Ảo.Nó không có tội tình gì ,nó vô tội vì là một trong những support cho  nguời ta có chỗ viết,tâm tình,chơi bời hoặc xả hơi,xả stress.... Anh đã có nhiều bài viết để nói về cái tốt và cái hại của những kẻ không hoặc chưa đủ bãn lĩnh để đối diện với cái Ảo Tính của mình.
                     
                        Anh không khẳng định theo kiểu vơ đũa cả nắm  vì anh học về lý luận và ngôn ngữ học trước khi viết trên một  cuộc hành trình khá dài từ lúc anh  bắt đầu viết khi tròn 16 tuổi. Khi đọc để nhận thức điều mình muốn đọc để học hỏi thì ta nên cần những điều gì của thuật tư tuởng?  Thế nào là có óc so sánh và óc suy đoán để có thể lập luận? Lập luận như thế nào để không bị kết án là ngụy và biện luận?
                     
                        Có lắm lúc (trước và sau  khi rời bàn  viết  ) anh đã rất thất vọng vì tình người với nguời.Phải chăng cái hỉ nộ ái ố là những điều  " rất cần thiết để làm người và có phải là : Hễ làm nguời là phải chứa rất đầy cái Ảo Tinh? Trong ảo tính có sự ganh ghét,có những điều làm  nguời khác đau lòng.
                     
                        Có lắm lúc ,anh bàng hoàng tự hỏi mình : Viết để làm gì? Viết để phải nghe thêm những lời xì xào gây tai hại thêm cho danh dự của mình ư ?
                     
                        Và anh đã viết gì?
                     
                     
                        đăng sơn.fr
                        ( Trích từ THƯ TỪ NƠI XA )
                     
                     
                       -----
                     
                     
                     
                       Cám ơn Huế đã ghé.
                    dang son 12.05.2013 22:36:46 (permalink)
                    ...............................
                     
                     
                     
                    

                    dangson.fr
                     
                     
                    .. Và tôi biết,sẽ có ngày tôi từ biệt cái Thế Giới Ảo này. Và không có gì mà luyến tiếc .
                     
                     
                     
                     
                        đăng sơn fr
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2013 22:48:11 bởi dang son >
                    dang son 12.05.2013 23:23:45 (permalink)
                    - Ra Đi !
                     
                    dangson.fr
                     
                     
                     
                     
                      Em tôi viết :
                     
                     ... "   Bỗng dưng huethuong muốn mở một trang Lưu Bút Diễn Đàn để các bạn mình vô  viết những giòng "lưu bút".  Để  cho nhau  email liên lạc, khi giã từ cõi NET, ta vẫn còn có nhau, hỏi thăm nhau khi nhớ và quan tâm bạn bè, anh chị quanh ta ra sao.

                       ...   
                    Lưu Bút Diễn Đàn  sẽ  giúp ta lưu lại được những kỷ niệm đẹp, gạn chắt những điều quý cất vào hộp kỷ niệm riêng trong lòng  và  ta thả trôi những rác rưởi, bèo bọt vào lòng đại dương....... "
                     
                     
                    ..
                     
                     
                     
                     
                        Tôi đọc xong , ngẫm nghĩ và trả lời :
                     
                        Hình như tôi  nhạy cảm.Đàn ông mà quá nhạy cảm thì không tốt - ( vì nhiều lẽ... )
                     
                     
                        Chiều nay trời rưng mưa,mưa ,tôi uể oải,đã uể oải với tình đời và tình người.Chợt thèm ra biển,nhìn bãi sương mù và  thấy sương  bay trên biển  cũng giống như cái thế giới ảo này..
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                    đăng sơn. fr
                    dang son 31.05.2013 13:16:58 (permalink)
                    ..
                     

                     
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2013 22:52:51 bởi dang son >
                    dang son 31.05.2013 13:20:39 (permalink)
                    .
                     
                     
                     
                    Ở MỘT NƠI GỌI LÀ TRÍ NHỚ


                    ....



                    Có những điều ta nên quên cho nhẹ nhàng bộ nhớ của não bộ .Nhưng có những thứ cần giữ lại cho dù thời gian chạy nhanh lắm - Thấm thoát như bóng ngựa chạy .

                    Vì biết mình có lắm lúc sợ hãi thời gian nên tôi hay đọc,viết và biết quý chữ nghĩa .



                    Và thời gian đã trôi .Nhanh lắm .....








                    đăng sơn.fr
                      ...





                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2013 22:54:02 bởi dang son >
                    dang son 03.06.2013 15:21:37 (permalink)
                    .. 
                      
                      
                      
                     
                         THẬT TÌNH
                      
                      
                       _________________________________ 
                      
                      

                      
                    Cái ông kia trong một buổi họp mặt,thấy tôi đến  trễ,ông rời mắt khỏi màn ảnh Tv đang trải dài một buổi live show của cô ca sĩ uốn éo gào thét,ông lên tiếng :

                       - Hơ hơ. Đến trễ v ỉ   đang bận ôm mấy em ảo trên nét há ?


                       Ơ ơ ! Hơ hơ ! Tôi muốn nổi cạu cọ,muốn săn tay áo hỏi lại ông  : "  Em ảo là em ra sao,ông?  Thế nào là ảo há ông? Trong cái ảo nó có cái gì và thật  thì là THẬT ra sao ,ông ơi ?  "


                       Mà thôi,thôi thì thôi.

                       Tôi sợ cái uốn  éo,vặn  mình vặn mẫy của cái em ca sĩ Việt Nam hát và cách kéo dài ngân nga ở cuối câu hát gầm gừ theo kiểu băt chước ca sĩ da đen R'n 'B nên bỏ ra vườn nhà bạn ngắm cây,ngó  trái,ngó trời mây lang thang.

                    Ở Nét có cái gì để ta lạng vèo vèo,và có thể làm mê say?

                       Câu trả lời dành riêng cho những câu hỏi và sự định hướng riêng theo từng ý thích của mỗi người.Với tôi,Nét là một thế giới của  chữ,của âm thanh và hình ảnh.Ai muốn dùng internet ra sao ,kệ họ. Khi dùng thì giờ mở máy,tôi có chỗ riêng của mình : Một vài trang viết theo dạng tùy bút,đoản văn ( tôi né những chủ đề đấm đá thiên về chính trị tranh chấp ở các mục giao tranh ý tưởng - nếu cần đọc về những ý tưởng và quan điểm về chính trị thì ta  có rất nhiều báo chí,đài mục ở radio và TV.... ) Có lắm khi bị chữ,bị  bí ý tưởng để có thể viết thì tôi tìm đọc những bài viết về thơ văn sáng tác. Có điều thích ,có điều không.....

                      Hôm nọ,đọc thêm một đoạn viết ở mục tâm tình,có cô nhỏ kia viết :

                      " Xanh thấy Nét rất gần gũi hay không muốn nói là một phần trong cuộc sống con người của thời hiện đại. Cách đây hơn 10 năm lúc Xanh mới biết đến cyberspace, internet vẫn còn hạn chế, vào Nét chơi, người ta khoác lên một hay nhiều chiếc áo, một hay nhiều cái nicknames, một hay nhiều gương mặt, một hay nhiều nhân cách, không ai biết ai.

                    Có một thời Xanh cũng gọi đây là thế giới ảo. Nhưng dần dà, kỹ thuật tiên tiến hơn, internet mở rộng hơn, thế giới như thu nhỏ lại, và khó còn là chỗ dễ dàng dung thân cho những bóng ma ảo dùng Nét để đạt mục đích lừa dối tình, lừa dối niềm tin ở người khác. Ở mốc thời đại này rồi khó còn ai tin rồi trao tình, trao sự tin cậy vào một đối tượng trên Nét chỉ thuần túy qua những lời nói ba hoa suông.

                    Máy điện thoại loại hàng mã nhất cũng có chức năng chụp được hình đăng lên làm minh chứng cho điều người ta muốn nói, muốn ba hoa hay là muốn xạo xự. Tuy nhiên, vẫn còn hàng khối người tin vào những lời vẽ vời mà không dựa vào một yếu tố thực tế nào để kiểm định nên vẫn còn hàng khối người tiếp tục ba hoa hết ba ga.

                    Với Xanh, Nét là Nét. Không thể là ảo được và nó gắn liền với cuộc sống đời thường. Chỉ có con người ảo trong thế giới nét thôi chứ bản thân nét không ảo. Cuộc sống có nhiều mặt, nhiều vẻ, và Nét là một trong những khuôn mặt của cuộc sống, nó là một phần của đời sống. Thật - Không Ảo. Xanh vẫn tin chân tình có ở trên Nét chứ. Nhưng Xanh chứng kiến nhiều những phù phiếm, tạm bợ và những sự trớ trêu đầy tính khôi hài. Những điều đó đã làm Xanh dè phòng hơn trong những mối giao tiếp mới trên Nét. Đối với bạn cũ, những người bạn thân thiết và có ít nhiều ân tình, Xanh vẫn luôn chan hòa......  ""


                      Đọc xong như thế,chợt nhiên có một lúc tôi thấy ghét cay , ghét đắng cái tên đã đặt cho chủ đề của mình.

                       Tình thật và thật tình là điều mình mong hằng có ở những người luôn có một tấm lòng.

                       Để khi ghé vào trang viết - Mình thấy mình ấm áp.


                      
                      
                         đăng sơn. fr
                       

                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2013 22:54:49 bởi dang son >
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 15 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 215 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9