Niềm Riêng...
Anh biết không?
Rằng em đã từng mong
Ngày mình bên nhau vượt qua sóng gió.
Và khi đó,
Hạnh phúc của em sẽ thật hiền hòa…
Nhưng…
Nếu em không thể được như là
Mối tình đầu ngây thơ mà anh từng đã,
Hoặc mối tình gần sâu đậm, thiết tha.
Thì ít ra...
Đừng xô em ngã
Hờn tủi, nhạt nhòa…
Đừng so sánh em như những cái bóng đã qua
In hằn dấu vết!
Tình đã hết như là người đã chết!
Vậy mà…
Kỷ niệm ùa về
Anh lại nhức nhối, xót xa…
Nuốt ngậm ngùi em cất lời ca
Xoa dịu nỗi đau bằng tiếng ru da diết…
Những nỗi niềm chơi vơi,
Ngả nghiêng, mải miết…
Kiên nhẫn đến khi nào?
Ai vỗ về để mà biết
Mọi chuyện rồi sẽ qua…?!
Hồn thả trôi về phía trời xa xa
Ảo tưởng êm đềm
Em lại rơi…
Vào quá khứ anh nghiệt ngã!
Quá khứ ám ảnh anh – tơi tả…
Quá khứ ám ảnh em – vật vã, tơi bời…
Người cần gì ở đời khi số phận nổi trôi?
Khi chính em cũng rất cần một nơi êm ái
Ươm mầm tình, ngạt ngào hoa trái.
Đó là lúc em thèm mái ấm nhỏ bình yên…
Và khi chính em vẫn yêu
Mơ cùng anh đi đến mọi miền
Thì,
Anh lại đăm chiêu ngược về chiều xưa cũ…
“Anh đang cố quên,
Anh sẽ không níu giữ!”
Sao vẫn cứ thở dài khi nghĩ về người xưa?
Chẳng thể biết đâu sẽ là đủ, là vừa.
Mặc tình lết lê,
Quệt loang vệt úa…
Những lời đã hứa
Mưa gió vùi nỡ dập hư hao…
Rồi em phải khóc cười ra sao
Khi cảm xúc nấc nghẹn ngào
Nén lòng mà hiện hữu trong cuộc tình xưa nào anh nhỉ?
Chấp nhận yêu
Chấp nhận em quên từng ích kỷ
Vì anh, vì hiện tại – mộng mị, dở dang.
Biết anh có chút chạnh lòng, ngổn ngang?
Để vì em, vì tình mình mà quên đi quá khứ?...
P/S:
Ai cũng có giông tố trong lòng.
Ai cũng cần niềm tin để sống.
Ai cũng khát khao một vòng tay ấm.
Và em cũng âm thầm chờ hạnh phúc đơn sơ…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2011 21:39:18 bởi Yuaz >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: