Góc Đời_Thơ
Giọt sầu
Giọt sầu
Rơi rụng thế thôi
Nghìn năm thời vẫn - mùa trôi tiễn tình.
Họa hoằn
Dăm giọt lung linh
Con đò, bến nước
Chùng chình
…
Sao cơ ?
Ru đời
Là những dòng thơ
Trăm năm ?
Thì đấy -
Mộng mơ vĩnh hằng
TiCa
30/4/2014 [style="font-family: verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; line-height: normal; text-align: -webkit-center; background-color: #d4d4d4;"]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2014 06:41:32 bởi TiCa >
Thôi thì…
Thôi thì…
Quên chuyện có_không
Trời cao
Nào đã nặng lòng thế gian ?
Buồn chi ?
Giọt nắng chóng tàn
Từ vào thế cục đã mang khối sầu…
Oa oa
Là tiếng – thuở đầu…
Triều lên xua sóng, vũng sâu – trăng chìm
Cớ gì ?
Trĩu nặng buồng tim
Chắt chiu ngày tháng, bóng chim mịt mù
Thì rằng…
Vẫn kiếp phù du
Hạ nồng quay gót, vàng thu trở về
Ai người
Góp nhặt nhiêu khê ?!
Thôi thì thôi nhé !
Bến mê giã từ…
TiCa
4.20.2014
Bâng khuâng con sóng
Bao giờ
Gió chịu dừng chân
Thời Mây giũ bụi hồng trần thảnh thơi
Bạc đầu,
Con sóng trùng khơi
Vì đâu thịnh nộ, bến_ đời hợp tan?
Dẫu cho
Êm ả mơ màng
Vẫn e ngọn Gió đi hoang gọi hồn
Sao nào?
Lịm với hoàng hôn…
Sớm mai rực rỡ, ngày chôn chính mình
Sầm Thương trọn kiếp nặng tình
Nghìn năm thời vẫn điêu linh - Tấn Tần
Cớ gì?
Huyễn hoặc phù vân
Vu Sơn một thoáng, chín tầng đến đâu?
Buồn thay con sóng bạc đầu
Trở trăn rồi cũng... vó câu bạt ngàn
Mon men
Bên bãi cát vàng
Bâng khuâng con sóng, dã tràng ngày trôi !
TiCa
5.8.2014
Thôi thì… Thôi thì…
Quên chuyện có_không
Trời cao
Nào đã nặng lòng thế gian ?
Buồn chi ?
Giọt nắng chóng tàn
Từ vào thế cục đã mang khối sầu…
Oa oa
Là tiếng – thuở đầu…
Triều lên xua sóng, vũng sâu – trăng chìm
Cớ gì ?
Trĩu nặng buồng tim
Chắt chiu ngày tháng, bóng chim mịt mù
Thì rằng…
Vẫn kiếp phù du
Hạ nồng quay gót, vàng thu trở về
Ai người
Góp nhặt nhiêu khê ?!
Thôi thì thôi nhé !
Bến mê giã từ…
TiCa
4.20.2014
THÔI ĐÀNH …
Nhìn về bên ấy buồn mong
Triều dâng nước lớn nước ròng bâng khuâng
Thu về ... mấy độ ... ngoài sân
Lá vàng mơ sắc ... mưa ngân ngấn dòng
Trông về biển lặng sầu Đông
Buốt bờ cát trắng mênh mông Dã Tràng
Se hoài lầu gác mênh mang
Cho hồn Ốc Đảo vỡ toang ruột nhầu
Ngắm về chốn cũ dầu dầu
Màu mây tím bạc trũng sâu nỗi niềm
Nâng cung phím dở trầm nghiêng
Sầu tư mấy khúc đàn phiên lạc vần
Thôi đành lỡ chuyến … sông Ngân
UYỂN NHI
13.5.2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2014 15:56:17 bởi UYENNHI199 >
Chu niên…
(đệ nhị)
Bao năm Ta vẫn bên đời
Từ con miên viễn, mùa trôi - lại mùa
Cớ gì ?
Nắng sớm vàng thưa
Giọt sương rã rượi Bến xưa ngủ vùi
Theo dòng...
Ngày Tháng Buồn Vui
Cùng bao ước vọng xa xôi ngút ngàn
Ta_Con
Tựa bóng chung đàng
Vắng con hoa cỏ ngỡ ngàng bảo nhau... "Ai người nhỡ cả mùa ngâu ?
Hoài công ngóng hạt mưa mau một thời !"
Đêm qua Sao lịm góc trời
Bâng khuâng Ta viết mấy lời thăm con ...
Lặng lờ
Rũ bóng trăng non
Ngờ đâu câu_chữ hao mòn hơn xưa !
TiCa (8.23.2014)
Vấn vương hạt nắng
Hững hờ…bóng sổ - ngày qua
Buồm nâu dong ruổi, nhạt nhòa bến thương
Cô thân lữ khách dặm đường
Tằm xưa rũ rượi, tơ vương rối đầu
Như làn gió thoảng - còn đâu !
Có chăng mấy hạt mưa Ngâu trở mình
Ví mà…giữa chốn u minh
Đài hoa khép nhụy, hương trinh hảo_toàn.
Đất lành - sao chẳng hiền ngoan ?!
Chim trời mỏi cánh, đa đoan vạt buồn
Nhọc nhằn - nhọc cả luyến thương
Nhọc vầng trán rộng, phong sương – áo sờn…
Mây trời …
Ví giả dừng luôn
Trùng dương dâng sóng, cội nguồn lá lay
Màu rừng mấy lượt đổi thay
Ta về gom hạt nắng phai cuối trời.
U hoài - một giấc mơ rơi
Mong manh sợi nhớ…ru hời sợi thương
Sợi dài - dài nỗi vấn vương
Vần thơ ủ mộng đêm trường - buốt tim.
TiCa
(12.10.2014) r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2015 15:50:22 bởi Huyền Băng >
Nghìn trùng dấu yêu
Thôi đừng…hạnh ngộ kiếp sau
Dẫu hoa hé nhụy ngọt ngào - dấu yêu
Vu Sơn - ngọc tửu mĩ miều
Hài Tiên trở gót
…liêu xiêu giọt tình.
Chất chồng…đà lắm niên linh (年齡)
Hắt hiu nửa mảnh đăng trình…
Vì ai ?!
Giá mà…
Vua Sở ngự ngai
Thời “Cao Đường”…Phú – bổng bay vút trời
Gửi tình theo gió ngàn khơi
Từ thân cát bụi, mùa rơi chẳng dừng.
…
Ai xui cánh Vạc – não nùng ?
Đông_Đoài đôi ngã
Mịt mùng dấu chân.
TiCa
(1.5.2015)
Vấn vương lữ thứ (Ngũ độ thanh) Năm tàn, nhủ dạ: gắng mà vui Quẳng gánh sầu vương, tiễn ngậm ngùi Dẫu cánh mai vàng không nở vẹn Dù o én nhạt mãi say vùi Đò xưa vắng lặng mây vờn rũ Chốn cũ u hoài nắng dợm lui Mệt mỏi bên đời thân lữ thứ Bao mùa lá rụng dễ nào nguôi TiCa Nguyễn Xuân Hòa (02.24.2015)
Cầu Jetty (Pulau_Bidong)
Một ngày…
Một ngày…
Vạc nắng liêu xiêu
Đơn côi Quỳ Tử mộng chiều cố hương
Bạc lòng – lữ khách viễn phương
Sầu dâng ngọn cỏ
Buồn vương gót trần.
Tháng tư ngày cũ úa dần
Bốn mươi năm chẳn bâng khuâng kiếp người
Ngại ngùng đếm cánh mùa rơi
Thoảng như làn gió
Nốt đời bỏ quên.
Bidong
– Hoang lạnh
– Mông mênh
Dăm ngôi mộ lạn vùi bên khóm Tùng
Jetty – một thuở tương phùng
Sickbay tàn tạ theo cùng tháng năm
Kê Ti* đưa tiễn lệ thầm
Bước chân vô định mù tăm bến đời
…
Một ngày…
Con sóng trùng khơi
Tự tình gối mộng ru hời gió trăng
Lửng trời – trẩy hội hoa đăng
Xênh xang Nguyệt lão
Cung hằng ngẩn ngơ
…
Ta về …
Dệt nốt dòng tơ
Tháng tư đi_đến.
Lặng lờ ngày trôi.
TiCa NXH
(Cựu thuyền nhân PB205)
4.30.2015
* Kuala Terengganu (đọc gọn là Kê Ti)
Mộng Đường Thi
Gom từ, góp vận - ngỡ là thơ
Lụy cả đò xưa lẫn bến chờ
Những tưởng ươm nồng câu ước thệ
Hay còn sưởi ấm chuyện hoài mơ
Khan vần tự chuẩn càng áo não
Hạn chữ thanh trùng luống ngẩn ngơ
Nhọc lử chân trần tơ mãi rối
Đường Thi cõi mộng tít xa bờ
TiCa
July 4th, 2015
Chào
Xin chào ngày mới tinh khôi
Chào năm tháng rộng
Chào thời gian qua
Chào làn gió - thoáng mây xa
Chào hoa Bất Tử - nở ra mỗi lần
Xin chào tia nắng trong ngần
Chào bình minh đã góp phần lung linh
Chào ai kia với cuộc tình
Chào Tôi - gói lại tuổi mình rất xưa.
Xin chào
Ngày nắng
Đêm mưa
Chào dương gian lắm hư thừa ruổi giong
Chào mùa…
Xuân
Hạ
Thu
Đông
Chào nguyên sơ…
Biển mênh mông – bạc đầu.
TiCa
(7.20.15)
Thơ Tôi
Mơ đi ! Trải mộng một thời
Thơ Tôi vơ vẩn…giữa đời – vẩn vơ.
Mơ hoang - bướm lượn, hoa chào
Đi mây - rủng rỉnh xu hào, túi thơ
Trải bao hạnh ngộ, nào ngờ
Mộng tằm lỗi khúc, tiếng tơ chẳng thành
Một chiều tiễn gót vàng anh
Thời gian lắng đọng, duyên lành - tà huy
Thơ là thế đấy, còn chi
Tôi như Phổng Đá, lấy gì cho nhau…?
Vơ mây để lại ngàn sau
Vẩn vơ rồi cũng nhạt màu thế thôi
Giữa bão tố, cố lắm rồi
Đời vẫn là đời, vui chẳng trọn vui
Vẩn vơ, hoang tưởng - ngọt bùi
Vơ làn gió thoảng, ngậm ngùi tình quê
Ti nhung* trổi khúc ngày về
Ca Trù mai một, ủ ê tấc lòng
TiCa
8.5.15
* Dây đàn làm bằng tơ
Quen rồi
Nơi Nàng chìm khuất bóng trăng
Dõi Ta nửa mảnh cách ngăn góc trời
Thì thôi… chuyện cũ xa vời
Như làn gió thoảng nốt đời lãng quên
Quen rồi – ngày tháng mông mênh
Ngô Đồng rũ rượi lặng bên Phượng Hoàng
TiCa
8.6.2015
Kiếp trần
(ĐL - NĐT)
Mây trời tản mạn khuất ngàn dương
Lữ khách chồn chân tỉnh mộng thường
Bởi lỡ du hồn mơ dáng nguyệt
Nên đành bấm dạ ủ màn sương
Hưng thời lắm lượt nào viên mãn
Lỡ thế vài phen đủ đoạn trường
Nếu chẳng là duyên trời đã định
Cơ hồ khó giũ sạch buồn vương
TiCa
8.7.15
Tháng tám trời mưa Trời tháng tám
Mưa đem sầu cho lá
Mãi chờ mong chút ấm áp nắng vàng
Gió lơ đãng ở nơi nào – xa quá
Cho mưa về
Buồn!
Giăng kín không gian. Ta hụt hẫng
tìm gì - mưa tháng tám ?
Trống trơn rồi những ước vọng phù du
Quá khứ nhạt nhòa vỡ òa trong tâm tưởng
Theo trời cao sa thấp xuống - mây mù
Mưa tháng tám rơi vào vùng ký ức
Có giọt nào chia cắt não làm đôi ?
Một nửa ta âm thầm trong đời thực
Nửa dần trôi theo mơ ước xa vời. Ừ ! Tháng tám
mưa rơi hoài
…rơi mãi
Ngày âm u
mây đen kịt
buồn hiu !
Ta mong đợi được nhìn hoàng hôn tím
Lững lờ trôi theo bóng ngã cuối chiều.
… Tháng tám mưa về mênh mông thế đó
Gió lùa mây mù mịt cả không trung
Ngơ ngẩn
vụng về
…mưa giông - ta ngóng
Được gì không ?
Trong cùng tận tháng năm.
TiCa
(8.19-2015)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: