Tứ Tuyệt Sương Anh-Viễn Phương Thơ hết còn duyên hết mặn mà
Nên người chẳng đến để cùng ta
Tình thơ dệt mộng đan mơ gởi
Cho những yêu thương rất đậm đà...
Sương Anh
Một mối tơ lòng tha thiết trao
Chờ em chẳng biết đến khi nào?
Tình thơ sao mãi hoài hai lối?
Gối mộng thương chờ nỗi khát khao
Viễn Phương
Anh đã cho em những ngọt ngào Tình thơ mờ xóa nét lao đao Đường đời dù vẫn còn chia lối Hồn chuếnh men yêu thấy dạt dào Sương Anh Hẹn ước cuộc tình trên bến thơ
Bao thu vẹn giữ nỗi thương chờ
Mai sau cho dẫu hoài hai lối
Xin mãi còn em trong cõi mơ
Viễn Phương
Mơ người trong mộng đã bao năm Giọt nhớ trên mi vẫn lặng thầm Người hỡi bến chờ em vẫn đợi Nhưng người yêu dấu bóng mù tăm Sương Anh Tiếng vọng yêu thương vẫn lặng lờ
Lệ tình đẫm ướt giữa cơn mơ
Tìm trên cõi mộng người xa khuất
Kiếm giữa trần gian bóng nhạt mờ
Viễn Phương
Mờ nhạt khung trời nơi cõi xa Tìm chi mắt dõi tận quan hà Sông sâu núi thẳm không ngăn cách Nhưng biết bao giờ... Người với Ta?! Sương Anh Tình dẫu một lần ta chuốt trau
Nghìn năm hương sắc chẳng phai màu
Dù Sông núi cản đời ngăn cách
Trên áng thơ tình vẫn có nhau
Viễn Phương