NẾU MAI MỐT Nếu mai mốt em không làm thơ nưã
Có ai buồn hay tưạ cưả ngóng trông
Có chờ những cánh thư hồng
Lời êm như mật ấm lòng thi nhân
Nếu mai mốt em xa dần thi tứ
Hỏi lòng ai có trăn trở thâu canh
Bên này dòng nước sông Seine
Ngóng sang chỉ thấy màu đen chập chùng
Nếu mai mốt cánh phượng hồng tan tác
Bởi thu tàn đã rưã nát đời hoa
Ai người thương xót dùm ta
Cánh hoa giưã chốn ta bà nhiễu nhương
Nếu mai mốt ta đường ai nấy bước
Biết bao giờ mới được gặp lại nhau
Nhớ về giây phút ban đầu
Vui tình tri ngộ giòng châu đầm đià
Đêm hiu quạnh canh khuya lời gửi gấm
Những ân tình thấm đậm không hề phai
Sông thơ ví đã chia hai
Xin em cất bước mong ai đừng buồn
Biết là sẽ lệ tuôn giờ ly biệt
Cúi đầu đi mải miết chẳng dám quay
Khi em về chốn phương Tây
Paris có ngóng mong ngày trông đêm
Nếu mai mốt lỡ thềm xa vắng bóng
Người có còn dệt mộng thả thơ rơi
Đó đây cách biệt trùng khơi
Tình thi mãi nhớ một đời không quên
Nhưng...
khi hồn thơ chẳng kề bên
Thì...
con chữ cũng xóa tên em rồi
Sương Anh
Bài Hoạ
Sẽ Mãi Bên Em ( Gửi người TT )
Anh sẽ mãi bên em dù chăng nữa!
Vẫn một đời ôm nỗi nhớ chờ trông
Trao em những đóa thơ hồng
Ru đời lạnh giá cõi lòng tha nhân
Anh sẽ mãi bên em vui tình tứ
Sưởi ấm hồn cô lữ suốt năm canh
Thuyền quyên lạc bến sông Seine
Ngậm ngùi mặc khách tấc riêng thương chùng
Anh sẽ mãi bên em đời tan tác
Dẫu mai về xơ xác mảnh tình hoa
Dù đường mây chỉ còn ta
Trần gian thỏ lặng ác tà nhiễu nhương
Anh sẽ mãi bên em dù mất bóng
Kết thơ tình dệt mộng mỗi chiều rơi
Thả dòng thơ thắm xa khơi
Khắc ghi nỗi nhớ muôn đời chẳng quên
Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2020 05:19:30 bởi Viễn Phương >