Thơ Viễn Phương
Thay đổi trang: << < 555657 > >> | Trang 56 của 72 trang, bài viết từ 826 đến 840 trên tổng số 1068 bài trong đề mục
Viễn Phương 19.08.2021 04:10:12 (permalink)
0
Tạ Ơn Song Thân

Tạ ơn công đức mẹ cha
Một đời sinh dưởng tạo ra thân nầy
Bao năm khó nhọc công dày
Bôn ba lặn lội hao gầy xác thân

Vui buồn ngọt đắng không phân
Nuôi con khôn lớn thành nhân với đời
Rồi trong một sớm đổi dời
Xui con phiêu bạt quê người tha phương

Ngày con rời bỏ quê hương
Hành trang là gánh yêu thương nặng quằn
Thương con cha mẹ bâng khuâng
Nén lòng đau xót lệ dâng mắt sầu

Ngậm ngùi không thốt thành câu
Giấu dòng lệ thấm quay đầu tiễn con
Giã từ cha mẹ nước non
Thuyền xa xa bến lòng con rối bời

Sóng xua con nước từng hồi
Ngước nhìn quê mẹ lệ rơi rã rời
Rồi con lưu lạc xứ người
Xa xôi muôn dặm giữa trời thương đau

Dòng đời ôi mãi lao xao
Người đi kẻ ở nghẹn ngào thở than
Con buồn viễn xứ mênh mang
Mẹ cha ngồi đếm thời gian đợi chờ

Trông con từng phút từng giờ
Năm dài tháng rộng ơ hờ bước qua
Tuổi già gần đất trời xa
Nỗi sầu ấp ủ mang qua cửu tuyền

Còn đâu người mẹ dịu hiền
Người cha dũng cảm trung kiên nhân hòa
Ơn cha nghĩa mẹ bao la
Con chưa đền trả người đà ra đi

Hóa công ơi hỡi xui chi
Dòng đời tử biệt sinh ly đoạn trường
Đời con viễn xứ tha phương
Không về thắp được nén hương tiễn người

Mộ phần ai sẽ trông coi ?
Hay là hoang phế giữa trời cô đơn
Phận con hiếu thảo không tròn
Xin người tha thứ đứa con lạc đàn

Niềm đau còn mãi dâng tràn
Nhớ thương cha mẹ hai hàng lệ rơi
Đêm đêm khấn nguyện đất trời
Hồn thiêng cha mẹ thảnh thơi suối vàng

Con còn trôi nổi dương gian
Bóng hình cha mẹ còn mang trong đời
Âm dương cách biệt nhau rồi
Con thành tâm kính dâng lời tạ ơn

kì giỗ thứ mười của mẹ 89-99
kì giỗ thứ hai của cha 97-99
Westminster,CA Jul 07, 1999
Viễn Phương
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2021 01:20:37 bởi Ct.Ly >
Viễn Phương 23.08.2021 12:15:17 (permalink)
0
Tỉnh Mê Đời

Phố vắng chiều nay phố văng người
Mộng đầy thương nhớ mộng đầy vơi
Hoàng  hôn buông đổ hoàng hôn đợi
Chiếc bóng xa xưa chiếc bóng vời

Khắc đậm yêu thương khắc đậm rồi
Thế mà cay đắng thế mà thôi
Tơ vương chi bấy tơ vương rối
Tận đỉnh đau thương tận đỉnh đời

Vẫn lối ta đi vẫn lối về!
Bước chân nhẹ bẫng bước chân quê
Sầu nhân trả lại sầu nhân thế
Ảo thực ai hay ảo thực hề

Viễn Phương
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2021 01:28:52 bởi Ct.Ly >
Viễn Phương 02.09.2021 08:31:35 (permalink)
0
Nhớ Mãi Khôn Nguôi

Chiều buồn gợi nhớ những chiều xưa
Mưa trải thênh thang lạnh cũng vừa
Sưởi ấm đời nhau cơn mộng tưởng
Tơ sầu giăng mắc mãi đong đưa

Xa rồi ngày tháng thuở vào yêu
Da diết niềm riêng bóng ngả chiều
Nhớ nụ hôn môi trên bến cũ
Tình  đầu thấm đậm biết bao nhiêu

Dòng đời rong ruổi với thời gian
Nỗi nhớ vùi sâu ngập lá vàng
Ôm mối tình thu duyên đến trễ
Điệu buồn dang dở vẫn âm vang

Lòng còn ôm ấp khối tình thơ
Có lúc chiều buông lại thẫn thờ
Dẫu biết tình như mây gió cuốn
Sao hoài gọi nhớ giữa cơn mơ?

Viễn Phương
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2021 02:30:14 bởi Ct.Ly >
Viễn Phương 08.09.2021 20:56:01 (permalink)
0
Ngại Buổi Hoàng Hôn

Ngọn gió buồn tênh đổ xuống đời
Cơn sầu nhân thế cũng buông lơi
Đò ngang tiễn khách lòng man mác
Trĩu nặng hồn đơn giữa đất trời

Hỡi khách tha hương ghé bến nào?
Qua rồi mấy đoạn sóng lao xao
Đăm đăm dõi mắt chân trời vắng
Trút nỗi niềm riêng nhẹ thở phào   

 Vạt nắng tan dần sắc nhạt phai
Chiều hôm lặng lẽ vấn vương ngày
Sông thương mấy khúc chia dòng nước
Ngơ ngẩn con đò gọi nhớ ai?

Cứ hỏi chiều qua nắng có buồn?
Nhìn đời e ngại buổi hoàng hôn
Sợ đêm mưa đổ ru tình chết 
Chiếc bóng người xưa mãi chập chờn

Viễn Phương
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2021 22:57:37 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)
Viễn Phương 11.09.2021 02:04:28 (permalink)
0
Mưa Tháng Chín
( Đoản Khúc Cho Người )

Người viết cho ai đoản khúc buồn?
Dưới trời tháng chín giọt sầu tuôn
Tiếc thương trên bến tình dang dở
Mộng vỡ!-Vì ai đã bắt nguồn?

Màu nắng chiều vương bóng nhạt nhòa
Chạnh lòng lữ khách giữa phương xa
Ước chi hội ngộ người xưa nhỉ!...
Ta kể nhau nghe nỗi nhớ nhà

Biệt khúc hoài ru giấc mộng tình
Cõi hồn phiêu lãng dạ kiên trinh
Buồn thương da diết sầu đơn lạnh
Ngơ ngẩn đường trăng một bóng mình

Thuở ấy ai hờn quay bước đi?
Trời mây man mác lúc phân kì
Nắng mưa dẫu xóa tình thơ cũ
Bến mộng muôn đời vẫn khắc ghi

Mưa mãi ru sầu trong cõi không
Khơi bao lạnh giá vết thương lòng
Mưa đêm tháng chín sầu dâng mắt
Ta nhớ ai mà!-Ai có trông?

Viễn Phương
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2021 02:27:25 bởi Ct.Ly >
Viễn Phương 16.09.2021 20:39:20 (permalink)
0
Sầu Nhân Thế

Chiều tàn dõi mắt giữa xa khơi
Gió lộng từng cơn thấm lạnh đời
Biển nhớ cuồng điên dâng sóng vỗ
Trời buồn lặng lẽ trút mưa rơi

Bao lần tang hải đày nhân thế
Mấy bận phong ba phủ kiếp người
Kẻ khổ ngày đêm ru ước mộng!
Người giàu rồi cũng khóc chơi vơi

Viễn Phương
Viễn Phương 24.09.2021 21:13:52 (permalink)
0
Ơn Nghĩa Cha

"Công cha như núi Thái Sơn"
Núi nào là núi cao hơn công người
Ơn cha nuôi dưỡng bằng trời
Cha là điểm tựa cuộc đời của con

Cha là ánh đuốc soi đường
Là trung, là hiếu, là gương sáng ngời
Là muôn tia nắng giữa đời
Sưởi lòng con ấm khi trời giá băng

Nuốt bao mặn đắng không rằng
Thương con nào quản khó khăn tháng ngày
Ơn cha biển rộng sông dài
Vì con lặn lội dạn dày gió sương

Gian lao khó nhọc không sờn
Mong sao con lớn thành nhơn với đời
Hôm nay con lớn nên người
Lời cha dạy bảo vẫn ngời tâm con

Một đời con nguyện sắt son
Thương cha tôn kính giữ tròn nghĩa ơn
Ví dầu còn nước còn non
Công cha dưỡng dục mãi còn khắc ghi

Viễn Phương
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2021 17:03:54 bởi Ct.Ly >
Viễn Phương 24.09.2021 21:16:24 (permalink)
0
Ơn Nghĩa Mẹ

Mẹ !-Một tiếng, yêu thương tràn tâm trí
Bởi thân nầy do mẹ nặng cưu mang
Dù gian lao khốn khó trải lầm than
Trọn một kiếp hy sinh vì con trẻ

Ơn sinh dưỡng lấy chi đền đáp mẹ
Công đức nầy muôn kiếp mãi không vơi
Nghĩa ân sâu gìn giữ trọn một đời
Tôn kính mẹ khắc ghi trong tiềm thức

Người còn mẹ có muôn vàn hạnh phúc
Kính mẹ hiền mang đến những niềm vui
Dẫu dòng đời xuôi ngược dẫu xa xôi
Yêu thương mẹ ai người không nghĩ tới

Mẹ còn đó mẹ còn trong tay với
Xin chu toàn giữ trọn đạo làm con
Ngày tháng sau khi mẹ mất không còn
Ôm nuối tiếc người ơi thôi đã muộn
 
Viễn Phương
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2021 17:09:00 bởi Ct.Ly >
Viễn Phương 29.09.2021 00:49:59 (permalink)
0
Tự Tình Trăng

Trăng nằm sóng soải đỉnh đồi cao
Không nghĩ, không mang ước vọng nào
Soi sáng nhân gian hiền dữ bước
Mặc người thầm lặng kẻ nghêu ngao

Đi về hiện ẩn giữa không gian
Vui thú điền viên cảnh thác ngàn
Rong ruổi vui cùng mây gió lộng
Khi mờ lúc rỏ chẳng kêu than

Rồi trong một thoáng hận tình đời
Có kẻ âm thầm mang sẻ đôi
Người nỡ đem trăng vàng rao bán
Ân tình nặng nhẹ thế mà thôi

Trăng tàn vương víu cũng về không
Cứ nghĩ mà thương kiếp má hồng
Nhỡ bước phong ba vùi ước nguyện
Sông tình ai biết nước đục trong

Canh thâu trăng tỏ chút tình riêng
Hờn ghét rồi đây chẳng lụy phiền
Trả hết yêu thương vào cõi mộng
Xin về sống lại chốn an nhiên

Viễn Phương
 
Viễn Phương 02.10.2021 12:52:43 (permalink)
0
Chiếc Bóng Thu

Chiếc lá vàng rơi lộng tiếng ru
Đêm sâu tĩnh lặng phủ mây mù
Về qua bến mộng tìm hương ấm
Trở lại đường tình kiếm dáng thu

Phơ phất ru hời cơn gió nhẹ
La đà chen chúc lớp sương nhu
Người ơi thu đến đây rồi đó
Chiếc bóng xa nào biết!... thực... hư?

Viễn Phương
 
Viễn Phương 02.10.2021 19:02:48 (permalink)
0
Thương Em Mỏi Đợi
 
Từ lúc thân anh phủ bụi đường
Đăng trình theo tiếng gọi quê hương
Thương em soi bóng ngoài song cửa
Dõi mắt chờ trông suốt dặm trường

Anh chẳng quân vương giữa cõi trần
Nên nào mơ mộng bóng giai nhân
Ước mong ta mãi tình son sắt
Dù kẻ đồi non đứa hải tần

Đời còn dậy sóng nổi phong ba
Non nước quê ta khói lửa nhòa
Vạn bước chân chen rừng sương gió
Nghìn thuyền trôi dạt biển mù xa

Dân Nước Việt ta da một màu
Một dòng máu đỏ chí hùng cao
Yêu thương Tổ Quốc tình Dân Tộc
Đánh đuổi ngoại xăm dẫu má đào

Đã mấy thu rồi em vắng anh
Màu chiều vương vãi nắng vàng hanh
Thư xuân bao cánh phai màu chữ
Biết thuở nào tương hội yến anh

Xa thẳm đôi bờ nhớ lặng câm
Trần ai nhịp bước vẫn thăng trầm
Em hoài ôm mối sầu thương đợi
Anh mãi đi tìm hương cố nhân

Viễn Phương
 
Viễn Phương 02.10.2021 20:43:05 (permalink)
0
Hỏi Tình Thơ

Cứ hỏi tình thơ có trở về?
Đất trời lặng lẽ gió lê thê
Mây giăng tám ngả buồn thin thít
Biệt khúc xa xăm vọng não nề

Thu đã đến rồi em biết không?
Heo may se thắt mối tơ lòng
Lơ thơ lá đổ ngoài sân vắng
Giọt nắng soi vàng nỗi nhớ mong

Anh vẫn trông chờ thu có em
Dìu nhau qua bến mộng êm đềm
Vui say cạn chén tình thơ nhớ
Cho nỗi thương chờ giấc ngủ yên

Ru khúc tình đơn giữa đất trời
Một thời mơ ước đã đầy vơi
Chiều thu rồi những chiều thu nữa
Cứ hỏi tình thơ có trở về?

Viễn Phương
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2022 22:32:44 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 06.10.2021 00:56:26 (permalink)
0
Ngày Buồn

Gió lạc xa đâu?-Nắng chẳng về!
Mây sầu giăng mắc rũ cơn mê
Rưng rưng giọt đắng tình rơi vỡ
Vọng tiếng xa xưa những ước thề

Phố vắng người xa cứ lạnh lùng
Trông chiều se thắt mối tình chung
Hoàng hôn buông phủ niềm thương nhớ
Sương đổ vờn bay trắng điệp trùng

Dẫu biết yêu nàng sẽ dở dang!
Lòng sao vương vấn giấc mơ tàn?
Ngày qua sầu tới riêng riêng chạnh
Đêm  đến buồn về nghe thở than

Viễn Phương
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2021 09:14:06 bởi Viễn Phương >
SuongAnh 06.10.2021 22:00:01 (permalink)
0
Viễn Phương


Hỏi Tình Thơ

Cứ hỏi tình thơ có trở về?
Đất trời lặng lẽ gió lê thê
Mây giăng tám ngả buồn thin thít
Biệt khúc xa xăm vọng não nề

Thu đã đến rồi em biết không?
Heo may se thắt mối tơ lòng
Lơ thơ lá đổ ngoài sân vắng
Giọt nắng soi vàng nỗi nhớ mong

Anh vẫn trông chờ thu có em
Dìu nhau qua bến mộng êm đềm
Vui say cạn chén tình thơ nhớ
Cho nỗi thương chờ giấc ngủ yên

Ru khúc tình đơn giữa đất trời
Một thời ước vọng đã đầy vơi
Chiều thu rồi những chiều thu nữa
Cứ hỏi tình thơ có trở về?

Viễn Phương


 
Cám ơn anh Viễn Phương luôn nhớ về nàng thơ nha. Covid-19 bên Pháp vẫn còn nhưng không mạnh mẽ như trước nữa, và năm học mới vừa khai giảng nên SA hơi bận lại. Chỉ trừ khi có hứng thì mới vào thả thơ. Đôi khi trả lời chậm đừng buồn SA nhen. Chúc vui.
 
Sao Lại Hỏi
 
Không đi sao lại hỏi quay về?
Mù mịt đất trời cảnh thảm thê
Đâu cũng nghe lời rên thút thít
Vọng âm ray rức thật ê chề

Rồi đây chẳng hiểu có còn không?
Chờ đợi làm chi sẽ chạnh lòng
Nghe tiếng lá rơi ngoài hẽm vắng
Buốt lòng với những nỗi thương mong

Xin đừng ngóng đợi chớ vì em
Nếu để lạc lòng sẽ yếu mềm
Buông thả nỗi sầu vào chén nhớ
Men yêu phai nhạt thấy bình yên

Đã quen giá lạnh ở bên trời
Lỡ bước vào yêu sợ khó vơi
Khép cửa khuê phòng thôi mở nữa
Không đi sao lại hỏi quay về?

Sương Anh
 
Viễn Phương 21.10.2021 20:12:25 (permalink)
0
Chạnh nhớ xa xôi

Chiều chiều thủ thỉ với thời gian
Góp mảnh buồn vui gởi gió ngàn
Trên những phôi phai hàng nắng nhạt
Bên thềm thương nhớ trải thênh thang

Bốn mùa khe khẽ bước lần qua
Xuân Hạ Thu Đông nét nhạt nhòa
Có những hoàng hôn vờn trước ngõ
Âm thầm lặng lẽ giọt châu sa

Trời buồn thôi thúc chạnh tình riêng
Tìm chốn an nhiên giữa muộn phiền
Đợi cánh tay mềm hương ấm tỏa
Nhẹ nhàng xoa dịu giấc thần tiên

Đường trần xuôi ngược bóng đời nghiêng
Đếm bước thời gian nặng nỗi niềm
Thệ ước trăm năm tình mỏi đợi
Mãi hoài trông ngóng cõi vô biên

Viễn Phương
 
Thay đổi trang: << < 555657 > >> | Trang 56 của 72 trang, bài viết từ 826 đến 840 trên tổng số 1068 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9