Lời Cuối Cho Em Tự thuở đôi bờ ta cách ngăn
Từng thu hiu hắt bước phong trần
Yêu thương như chết từ lâu lắm
Ta viết cho em cuối một lần
Giữa lúc trời mây sầu ủ rũ
Lòng ta chìm đắm cuộc phân ly
Bấy lâu mong đợi còn đâu nữa
Vì sớm mai nầy ta cũng đi
Đây đó sầu đơn như bóng nhạn
Bên trời xa thẳm ngút ngàn đau
Cho quên dấu tích tình tan vỡ
Để thấy bình yên một thuở nào
Nếu một mai nầy em trở lại
Bến chờ sông nhớ lúc chưa xa
Thuyền mơ cho dẫu phai mờ bóng
Dòng nước yêu thương vẫn mặn mà
Em hỡi!- Mai em về chốn cũ
Đừng buồn khi thấy cõi lòng đơn
Đừng khơi giọt nhớ bờ mi nhỏ
Và chớ sầu tư, chớ tủi hờn
Bước khẽ cho trời mây gió ngủ
Bên hoa hồn bướm trọn tình say
Cho đôi chim nhỏ còn mơ mộng
Không ngỡ ngàng trên đôi cánh bay
Nơi đó, bên ngàn hoa cỏ dại
Hồn ta xây đắp mộ yêu thương
Có đau có xót tình dang dở
Em đốt cho lòng một nén hương
Rồi hãy lặng im đừng thổn thức
Giọt buồn em giữ để ngàn sau
Chớ nên nhỏ xuống dòng dư lệ
Cho nước hồ thu khuấy động sầu
Ta vẫn cô đơn đời lẻ bóng
Bên trời thu lạnh gió đong đưa
Cơn đau tình ái chừ yên giấc
Sau những năm dài trong bão mưa
Lời cuối cho em lời vĩnh biệt
Hồn đơn ta thấy nhẹ lâng lây
Như xa một cõi trong trời đất
Trả hết cho đời những đắng cay
Viễn Phương