Ngày về tóc mẹ màu mây
Vì con nên phải thân rày xứ xa
Nhiều đêm khắc khoải nhớ nhà
Thương cha nhớ cháu lệ nhòa bờ mi
Vô tình con có biết chi
Tưởng rằng mẹ mãi xuân thì như xưa
Cuộc đời gian khổ nắng mưa
Thân cò lặn lội, sớm trưa riêng mình
Phòng không gối chiếc trăng in
Vì ai mẹ đã hy sinh cuộc đời!?
Nuôi con khôn lớn nên người
Thương con...quên cả nụ cười tuổi xuân
Nhìn trời mây trắng bâng khuâng
Bây giờ tuổi mẹ đất gần trời xa
Thương thân, cám cảnh nỗi nhà
Hai đầu nỗi nhớ xót xa cả lòng
Các con có hiểu mẹ không?
Tấm lòng người mẹ như dòng đại dương.
Thanh Tâm
(Thương tặng hai con Vinh, Khánh )