Thơ_Anh Tú
Dài thêm…Mềm hơn… Tới ngày em (anh) phải đi thôi Thương 'mình' ở lại đơn côi đêm ngày Tiếng quốc não nùng nhớ ai Đau lòng xót dạ đêm dài...dài thêm Ngày về giọt nắng bên thềm Anh(em) im lặng ngắm lòng mềm...mềm hơn Nỗi nhớ ẩn hiện từng cơn Thương em(anh) hình bóng chập chờn quẩn quanh Đêm dài có đủ năm canh Đôi ta sao chẳng yến oanh suốt đời? Anh Tú November 14, 2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2016 00:32:21 bởi Anh Tú >
Đóm Lửa Trong Tim Nhà bác kính thương bên rạch nhỏ Vào mùa nước nổi đỏ phù-sa Lớn ròng êm-ả thong-dong chảy Chuyên chở tình quê rất đậm-đà. Ruộng rẫy đôi công đời đạm-bạc Vào mùa khô lúa chín vàng đồng Sau khi gặt đất thơm mùi rạ Nồng đượm tình… trời đất Cửu-Long. Sau buổi học ra đồng giúp bác Giử trâu ngất-nghểu ngắm mây chiều Lừ đừ giọt nắng vơi man-mát Đôi mái nhà vương khói hắt hiu. Nhiều nữa…còn vô-vàn kỷ-niệm Thuở thơ-ngây phủ ngập hồn tôi Là hành-trang bước chân phiêu-bạt Trân quý suốt đời mãi mãi thôi! Anh Tú January 12, 2016
Xướng: Ngang Lưng Tóc Kẹp Nhà tôi ở đầu vàm sông Bên kia sông – cạnh hàng vông – nhà nàng Em thường dạo bước lang thang Ngang lưng tóc kẹp dịu dàng dáng đi. Tết về sương đọng bờ mi Em cho tôi dáng xuân thì ước mơ Có lần mưa rớt bất ngờ Em cầm lược chải ngẩn ngơ suối mềm. Hai tay tôi mãi ưu phiền Cầu mong hứng cọng tóc tiên cho mình Đem về ủ một chút tình Đến người trong mộng tay xinh búp dài. Đò đưa qua lại tháng ngày Tôi mơ khoảnh khắc trúc mai hẹn hò Từng đêm tôi dệt vần thơ Tả người con gái ơ hờ áo hoa. Từ em giả biệt quê nhà Gió lùa bến vắng ngân nga mỗi chiều Em đi có kẻ đăm chiêu Nhớ người tóc kẹp buồn hiu một mình. Dương hồng Thủy r
Cảm hoạ: Buồn Hiu Giận Mình Nhà nàng ở bên này sông Bên kia cạnh bụi tầm vông nhà chàng Đường không đủ rộng thênh-thang Để em yểu-điệu dễ-dàng bước đi. Nụ duyên đọng bám đôi mi Sẵn-sàng trao gởi lời thì-thầm mơ Có đuôi mắt đẹp không ngờ Chạm nhìn hồn phách lơ-ngơ lòng mềm. Bỗng-nhiên từ đó muộn phiền Mơ về một chuyến du tiên của mình Cùng ai dệt mộng xuân-tình Thiết-tha xây đắp đời xinh lâu dài. Đong-đưa ngày lại qua ngày Vui nay tiếng hát rồi mai câu hò Mãi đi tìm chữ dệt thơ Ai kia ngỡ bướm hững-hờ với hoa. Theo chồng nàng bỏ quê nhà Tầm-vông ở lại ngân-nga gió chiều Cợt người sao bỗng đăm chiêu Gục đầu lẩm-bẩm buồn hiu giận mình! Anh Tú January 15, 2016 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2016 15:16:58 bởi Huyền Băng >
Thứ Sáu Mùa Đông It's ...Friday! Nhớ lúc còn đi làm cu li kiếm cơm, sáng sớm của những thứ sáu,tiếng xướng ngôn viên phát ra từ radio của hảng với giọng kéo dài mừng rỡ chào ngày trước "cuối tuần", ngày mà đa số ai cũng đợi mong. Xa rồi những ngày xưa ấy, không ai còn dùng cách này đón weekend. Hôm nay Friday nhưng của mùa Đông,một đêm ngày lạnh lùng, im ắng, cô đơn, giấc ngủ già nua on/off chập chờn. Một cãm xúc lơ mơ , lang thang từ thuở bé đến bạc đầu, một chút đam mê viết lách, có những con chữ trãi dài trên note của điện thoại ngay trên giường ngủ. Bên một ly cà phê với cream không đường thêm chút nghệ chút quế, đưa tay vào bàn phiếm chép lại bài thơ ...xin chia sẻ với anh chị em: Khoảnh Khắc Chập Chờn Chập chờn giấc ngủ bơ vơ Thiếu cha còn mẹ con thơ tủi lòng Xuồng manh trên những dòng sông Loay hoay xuôi ngược long đong tháng ngày! Chập chờn giấc ngủ mê say Trong mơ tay nắm bàn tay mịn mềm Dìu nhau vượt khó ngày đêm Qua sông qua biển đến thềm yêu thương ! Chập chờn giấc ngủ mộng thường Trên con rạch nhỏ còn vương tình khờ Dưới trời xanh ngát tuổi thơ Vô tư bắt bướm hái mơ của đời. Chập chờn giấc ngủ chơi vơi Nửa say nửa tỉnh hụt hơi ta bà Quay nhìn lại quãng đường xa Có gì để phải thiết tha mãi hoài? Anh Tú Sáng sớm một thứ sáu mùa Đông January 22, 2016 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2016 15:18:03 bởi Huyền Băng >
Tết Đến Đón Tết nơi đây quá ngỡ ngàng Xứ người không thấy bóng Xuân sang. Sắc màu sáng sớm về nhàn nhạt Hơi ấm bình minh đến muộn màng. Không đóa hoa mai vàng khắp nẽo Chẳng chùm pháo chuột rộ không gian. Nhớ nhung tha thiết mùa thương cũ Càng thấy tháng năm quá vội vàng. Anh Tú January 25, 2016 Đông Bắc Hoa Kỳ
Em Đã Đến Em đã đến như cánh chim bay trên tầng trời Mang tình yêu dấu Lạnh lùng lãng mạn tuyệt vời! Vì yêu tay anh giử ấm Dịu dàng dìu nhau đi hết đường đời. Em đã đến tựa như những chiếc hoa trắng trinh Lượn chao theo gió Vẽ vời vũ điệu lung linh Vì yêu mắt anh rực sáng Chiêm ngưỡng đắm say trọn nét đẹp xinh. Em đã đến như cơn giông mãnh liệt ạt ào Quay cuồng điên đảo Vì yêu hồn anh dạt dào Mở lòng hân hoan đón nhận Để giữ tình ta mãi mãi ngọt ngào! Anh Tú January 23, 2016 (Trận bão tuyết đầu mùa Đông)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2016 06:49:59 bởi Anh Tú >
“Tây” Chúc Tết Xa xứ hề... Tết về trong Đông lạnh Việt Nam hồn anh có chạnh lòng không? Láng giềng mắt xanh tóc vàng cười mĩm Năm Mới chúc “mầy đạt được ước mong" “Get what you want” xã giao hàng xóm Gởi ai đang háo hức Tết quê hương Nhưng không rõ điều chi ta cầu nguyện Xin cảm ơn anh người bạn dễ thương. Lạ mà thân, thân lại xa ngàn dặm Chuyện đáng yêu còn quanh quẩn đâu đây ! Kệ kẻ tự xem là tâm vũ trụ Ta thong dong vui thú với tháng ngày. Anh Tú January 2, 2016 Đông Bắc Hoa Kỳ r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2016 22:15:27 bởi Huyền Băng >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2016 06:16:51 bởi Anh Tú >
Tết Của Tôi Cuối tháng Chạp rồi ...chợt mới hay Trằng liềm mỏng vánh khuất hàng cây Xứ người luôn ngóng hoài quê mẹ Bao Tết qua mà sao vẫn đây? *** Nhớ lại ngày xưa lúc dại khờ Mè nheo nhõng nhẽo bởi ngây thơ Khóc đòi áo mới khoe bè bạn Khiến mẹ vì nghèo phải ngẩn ngơ! *** Nếu muốn sống thời xưa của tôi Cũng đâu có được chuyện xa xôi Họa chăng nhắm mắt mơ dỉ vãng Mẫu tử tình trong tâm tưởng thôi! *** Như những Tết qua…cúng bữa cơm Ông bà ...đưa rước với nhan thơm Tổ tiên hồn hiện trong hương khói Mong chứng lòng thành của chúng tôi! Anh Tú February 7, 2016 (29 Tháng Chạp, ngày chót của Ất Mùi)
Hai Ta Hai ta nghìn trùng xa cách Chậm thư mấy chục... năm ròng Gió vờn - tưởng chừng hơi thở Thỏa lòng nỗi nhớ mênh mông. Hai ta chia tay... lâu lắm Chưa từng chạm mặt... ngày qua Đường đời trôi hoài vạn dặm Nhưng luôn say đắm…người xa. Hai ta không tròn mộng ước Với anh – em vẫn người tình Nửa đêm giật mình thổn thức Ngập ngừng rỉ máu buồng tim. Hai ta giờ hai lối rẽ Nhưng anh chỉ nhớ em thôi Có lần – anh đàn em hát Bãi trường ! Năm đó xa rồi ! Hai ta chắc khi gặp lại Mái đầu bạc trắng như vôi Cất riêng ...tình mình em nhé Cho vui lẽ sống cuộc đời !... Dương hồng Thủy (09/02/2016) ( Ối ! sáng mùng 2 Tết em đi lạc rồi Thầy ơi ! Em xin lỗi bằng cách kính chúc Thầy cùng bữu quyến hưởng một năm mới an vui và hạnh phúc. Thân kính)
Hai Đứa* Quen biết từ thuở mười hai Cùng làng khác ấp nhưng hoài gặp nhau Chung giòng sông nước lao xao Xuồng bơi đi học mắt trao ý tình Ngày qua tháng lại làm thinh Đến khi hai ngả giật mình buồn hiu. *** Tự hỏi lòng bảo còn yêu Tình đầu đâu thể sớm chiều phôi pha Dập dồn sóng gió phong ba Tháng năm chồng chất lướt qua đời mình Muôn thuở em mãi người tình Trong tim ngọn lửa lung linh miên trường. Anh Tú 13/2/ 2016
*Cảm tác từ Hai Ta của Dương Hồng Thủy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2016 20:14:29 bởi Anh Tú >
Tìm Ai Tôi mãi tìm ai giữa đêm dài Theo ngàn tinh tú đến sớm mai Hương khuya thầm thì bên làn gió Kể chuyện tình xưa đã nhạt phai Tôi mãi tìm ai giữa cuộc đời Mặc bao giông bão với đơn côi Nhặt chút sương sa trên thềm vắng Tìm chút ân tình lỡ đánh rơi Tôi mãi tìm ai giữa biển khơi Nước vòng ôm ngọn sóng chơi vơi Lấp chôn dã tràng vùi thân cát Bọt trắng xóa dần mộng buông lơi Tôi mãi tìm ai giữa muôn người Thật thà trao hết tuổi đôi mươi Bao nhiêu yêu dấu người mang cất Tôi chỉ còn đây mỗi nụ cười Nguyệt Hạ Tháng hai 2016
Xin Nguyệt Hạ cho phép mượn vần bài Tìm Ai:
Tìm Mình…
Cố gắng tìm mình suốt nẻo dài
Từ hoàng hôn tối đến ban mai
Không duyên được gặp… hoài tiếp bước
Để mỏn hơi rồi tim nhịp phai!
Cố gắng tìm mình chốn bụi đời
Mộng mơ thoát khỏi cảnh đơn côi
Đâu rồi đuốc tuệ buồn soi lối
Cúi mặt ngại nhìn hy vọng rơi!
Cố gắng tìm mình giữa sóng khơi
Lỡ đò sầu ngập tát không vơi
Bao năm khắc khoải đùn thương khó
Đọng lại thành mưa tí tách rơi!
Cố gắng tìm mình suốt kiếp người
Kể từ hăm hở tuổi hai mươi
Đến khi bụi bám đầu sơn trắng
Tuyệt vọng rồi nhưng cũng mĩm cười!
Anh Tú
March 1, 2016
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2016 16:11:19 bởi Huyền Băng >
Nước Và Bóng Trăng Đêm trăng dòng suối đến đi Có người gánh nước sá chi nhọc nhằn Trong thùng có cả bóng trăng Theo nhịp chân bước lăn tăn sóng vàng Đòn gánh nhún nhẩy nhịp nhàng Đột nhiên gánh gãy nước tràn trăng tan Tay trống không, hồn mênh mang Thấy đó bỗng chốc sang trang không còn! Anh Tú March 11, 2016
Tôi Đang… Tôi đang đếm bước của tôi Đường xa diệu vợi lên đồi xuống nương Hoa thơm cỏ lạ bên đường Khoe màu khoe dáng khoe hương ngạt ngào Tôi đang đi dưới trăng sao Ngất ngưởng chân thấp chân cao mệt nhoài Nghe tiếng dế mèn bên tai Thở than cho kiếp trần ai vô thường Tôi đang đến Thái Bình Dương Sóng chào vẩy gọi tây phương quê mình Đây chiều bên ấy bình minh Nơi nào nắng cũng lung linh gọi mời! Anh Tú March 7, 2016
Con Đường Chưng Hửng Em đổi chiều bước…con đường chưng hửng Lá me đang rơi … bối rối ngập ngừng Mùa Hạ đến cũng … e dè chậm bước Người bạn đi bên … bỡ ngỡ chân dừng. Bóng người đổ dài theo ngày nghiêng xuống U buồn như chiều tím ngắt chân mây Lủi thủi bước quay về căn gác trọ Trang sách học trân nhìn như mỉa mai. ***
Cám ơn sách là bạn thân trân quý Hướng dẩn đường tương lai nẻo ngay lành Đáng chi mối tình nhuộm mùi đong đếm Tựa kết thành bởi những sợi mong manh Không trách cứ chuyện tình thường tính toán Nhưng bất ngờ khi hụt hẫng niềm tin Có dấp ngã chân kiềng thêm vững chắc Cảm ơn người sớm tặng chữ bội tình. Anh Tú March 21, 2016
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2016 02:00:58 bởi Anh Tú >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: