Thơ_Anh Tú
Từ Nước Lã Đến Cà Phê
Thuở áo cụt quần đùi đi chân đất Cơm nguội sáng ngày 'ba hột' lót lòng Vùng quê mùa...trò dại...thầy chân chất Đến trường... quá giang vì lớp cách sông. Vẫn quần đùi áo sơ mi 'dép nhật' Vẫn 'nước lu' chan cơm nguội điểm tâm Trường học xa nhà đi nhờ xuồng bạn Buồn vui chen tuổi dại bám mái dầm. Thuở áo trắng quần xanh chân giày nhựa Sáng đôi khi uống nước lã đến trường Ra tỉnh thành 'con nhà nghèo' ở đậu Tám năm dài bao tình nghĩa thân thương. Rồi có lúc cuộc đời cho may mắn Ăn sáng bánh mì...'sửa tí cà phê' Xe đạp 'cà tàng' giảng đường đại học Thêm bạn bè thêm ước vọng đam mê. Vào đời mênh mông lắm điều mới lạ Xấu tốt nhập nhằng sàng lọc gian nan Thuốc lá cà phê giao tình kết nghĩa Tháng ngày trôi chất chứa nặng hành trang. Bốn mùa xoay vần nhanh như ánh chớp Tuổi đã 'vàng' quanh quẩn dưới trời thu Sáng tối cà phê một mình đắng nghét. Ngắm lá vàng rơi nghe gió vi vu! Anh Tú November 6, 2016
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2016 04:22:18 bởi Anh Tú >
Vélosolex Vélosolex ngày xưa Ngang lưng tóc xõa đu đưa gió vèo Vạt áo trắng nón lá treo Phất phơ mời gọi lưng eo gợi tình Từ lâu lưu lại dáng hình Đậm sâu tiềm thức tuyệt xinh một thời Dỉ vãng xa tít mù khơi Đôi khi nhớ lại chơi vơi lòng mình. Anh Tú
November 8, 2016
(Bầu cử Tổng thống Hoa Kỳ)
Thơ Anh Tú mộc mạc chân chất tình quê.
Cám ơn Vo Bien Gioi ghé thăm trang của Anh Tú và cho nhận xét làm ấm lòng.
Một Điều Không Dám Nghĩ… Loay hoay đất trời xứ lạ Mấy chục năm rồi lạc hướng quê nhà Nên nhắm mắt lại thấy lục bình dong theo nước Tìm ven bờ bám lại sợ ra khơi Biển cả mênh mông sóng gió tơi bời Dồi dập nát tan thân mềm lá xanh bông tím. Loay hoay đất trời xứ lạ Mấy chục năm trường lạc lối quê cha Khi nhắm mắt lại chợt thấy cánh đồng vàng lúa chín Nông dân áo bà ba đen, quần xắn gối, lưỡi hái gặt mùa thơm Đất bùn phèn chua mồ hôi đổi bát cơm Nụ cười hiền luôn nở trên môi, mắt dõi theo mái chòi nghèo khói tỏa. Loay hoay đất trời xứ lạ Mấy chục năm trường xa cách bà con Cha ông chú bác cô dì đà khuất bóng Bạn bè thân sơ đứa mất đứa còn Nát lòng buồn nặng thêm nỗi héo hon Khi nghĩ đến một điều không dám nghĩ…* Anh Tú November 17, 2016 *Trước hết về quê-hương, ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2016 05:38:56 bởi Anh Tú >
Mặc Tuyết Lạnh.. Tia nắng cuối thu… xuyên cành trụi lá Ngồi bên mành lặng ngắm cảnh đìu hiu Tiếng Thu ca dìu dặt quyện sương chiều Kẻ lữ thứ hồn trãi dài theo nỗi nhớ. Trải khắp ngỏ đầu mùa hoa tuyết trắng Ta thấy buồn bay bén gót thời gian Bèn khoanh tay níu giữ chút bình an Để thanh thản đón mùa Đông đã đến. Bạn bên láng giềng nụ cười héo hắt Rằng lá bay mang giấc mộng xanh đi Là tình yêu đầu chết lúc xuân thì Nay tóc bạc bùi ngùi sầu dỉ vãng. Ví lá khô nằm vùi trong tuyết trắng: Lá khô ký ức… tuyết trắng thời gian Nghe nhập nhằng cũ mới tiếng thở than Rồi chồng chất nhớ quên đời lận đận. Tôi với bạn láng giềng chung ý nghĩ Tìm bình an quay về thuở thơ ngây Cha Mẹ yêu thương vĩ đại nghĩa ơn dầy Mặc tuyết lạnh xứ người…không quản ngại. Anh Tú December 1, 2016 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2016 10:09:12 bởi Nguyệt Hạ >
Có Một Nơi Như Thế. Tôi đến nơi này gió vắng mây Đông về Thu vẫn lẩn Xuân đầy Lá vàng tiết lạnh hoa còn nở Nắng Hạ giữa ngày. Ôi! Đẹp thay! Khoảnh khắc vùng trời ngây ngất say Mai đây rời khỏi lúc vui này Tương tư có dệt mơ và mộng Tìm lại tình say đã biến bay? Anh Tú
December 6, 2016
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2016 10:10:54 bởi Nguyệt Hạ >
CÓ NGƯỜI… “Chim bay về núi tối rồi” Có người viễn xứ bồi hồi nhớ quê Cách ngàn vạn dặm sơn khê Lòng không ngần ngại sẽ về thăm thôi Nắng chiều đã tắt sau đồi Có người lặng lẽ còn ngồi ngẩn ngơ Vời trông tổ quốc xa mờ Niềm riêng khó tỏ lững lờ trong tôi Đường đời sắp cuối nẽo rồi Có người buông thả rong chơi tháng ngày Thong dong xuống biển lên đoài An nhiên chờ đợi an bài Ơn Trên. Anh Tú December 21, 2016
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2016 22:13:36 bởi Anh Tú >
MERRY CHRISTMAS 2016 & HAPPY NEW YEAR 2017 !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2016 22:12:55 bởi Anh Tú >
Hoa Cỏ Cũng Liêu Xiêu Có những cặp đôi đang tràn đầy hạnh phúc, bất chợt một tai ương nào đó gây ra chia ly não lòng. Tôi, có khoảng đời trãi dài trong chiến tranh, thường bắt gặp người trai "đi xa", để người bạn nữ ở lại với đàn con. Tuyệt vời, nhất là những bà mẹ Việt Nam, vợ thay chồng vượt khó nuôi dạy con khôn lớn, thành nhân. Bổn phận tròn, hoài niệm về tình yêu không trọn là cái đau; sự nhớ thương người yêu càng dâng cao càng xót, cái xót lòng tựa như liều thuốc chửa bịnh tương tư. Rất cảm kích những bà mẹ vĩ đại, nhân đọc được những bài thơ trải lòng của vài người bạn trong hoàn cảnh này, cảm xúc cho tôi viết Hoa Cỏ Cũng Liêu Xiêu, xin chia sẻ cùng quý bạn. Đêm đông lạnh về khuya im ắng quá Gió thoảng đôi khi run lá xạc xào Tiếng côn trùng từng hồi vang ra rả Xoáy vào hồn đơn nghiêng ngả lao đao. Năm nào đó anh quay lưng xóm nhỏ Đành đoạn lòng rời bỏ mái nhà yêu Đang hạnh phúc em trở thành vò võ Ruộng vườn cau hoa cỏ cũng liêu xiêu. Đàn con dại: những cánh diều chao đảo Hỏi cha đâu sao lâu quá không về Em xót xa lòng nghẹn lời nuốt lệ Mẹ lục bình con ngày tháng tái tê. Đời mê cung gắng dìu nhau vượt thoát Bổn phận tròn em thanh thản nhớ anh Nỗi nhớ bây giờ thành liều thuốc đắng Cho bịnh tương tư tình ái ngày xanh. Anh Tú December 26, 2016
Em Đành Sang Sông Mùa Xuân nào em đành sang sông Không riêng mình anh nghe đau lòng Én đang lượn lờ buồn vỗ cánh Cây vừa chớm nụ dừng ra bông Mùa Xuân nào em đành sang sông Trời chợt chuyển mình thành mưa giông Lá vội rời cây bay ra biển Đêm không trăng ngày vắng nắng hồng Từ ngày nào em đành sang sông Cỏ cây chim chóc người người mong Một lần gặp nhau cho vơi nhớ Bây giờ nơi nào em biết không? Anh Tú January 14, 2017
Rằng Từ Vất Vưởng… Quê hương mưa nắng hai mùa Chiều mưa sáng nắng gió lùa mây bay Biết bao kỷ niệm không phai Núi sông ruộng rẫy thương hoài ngàn năm. Giờ đây tất cả xa xăm Lạc loài xứ lạ nhớ thầm hằng đêm… Xa rồi ngày Tết êm đềm Tâm tình tôi có làm mềm lòng ai? Vui buồn mặn ngọt đắng cay Âm thầm sống với tháng ngày tha hương Gởi về đất mẹ niềm thương Của người buộc phải lạc đường ước mơ. Rằng từ vất vưởng bụi bờ Tết là ngơ ngẩn bơ phờ tâm cang Một mai xong kiếp lang thang Xin được về với xóm làng thân yêu.. Anh Tú Chờ Tết Đinh Dậu 18/1/2017 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2017 08:47:36 bởi Nguyệt Hạ >
Như Cánh Nhạn Vào Mây Thứ bảy chiều Bonard dạo phố Sài Gòn xưa nhớ lắm ngày nào Có mái tóc đong đưa nhịp guốc Chân chim em nhún nhẩy lao xao. Hai vạc trắng tinh anh tuổi ngọc Mắt láo liên nghi kẻ trộm nhìn Lúng túng vấp chân chao đảo té May có người làm vách tựa mình. Líu ríu cám ơn lời thỏ thẻ Bẻn lẻn cuối đầu má đỏ gay Anh muốn làm quen mà nghẹn tiếng Hiểu lầm lợi dụng sẽ không hay. Chiều thứ bảy chờ mong gặp lại Em như cánh nhạn biến vào mây Buổi tao ngộ ngọt ngào chơi phố Một thoáng mỗi lần nhớ vẫn say. Anh Tú 1/31/2017 Mồng bốn Tết Đinh Dậu
BỒI HỒI PHỐ XƯA
Phố xưa nay vắng em rồi
Chim buồn ngưng hót mây trôi ngập ngừng.
Dạo quanh cùng với bâng khuâng
Kềm lòng mà mắt lại rưng lệ trào.
Nhớ em ngày tháng năm nào
Má môi hồng thắm tóc ngào ngạt hương.
Guốc khua gỏ nhịp đến trường
Gió vờn vạt áo vấn vương lòng mình.
Làm đuôi mắc cở lặng thinh
Vô tình em chẳng biết tình của tôi Bây giờ người đã xa xôi Tại sao ray rức bồi hồi nhớ thương? Anh Tú February 6, 2017
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: