BÀI KHÔNG TÊN
(Từ những hạt tuyết trễ tràng trong mùa Xuân Bắc Mỹ Châu)
Xuân về mà vẫn như Đông
Đời sao lắm khổ chất chồng hoằng vai.
Cũng đành sống hết tháng ngày
Đưa tay đón cả chua cay, mặn nồng.
Vật vờ trong ngọn hàn phong
Hình như chan chứa bao dòng nhớ thương
Chập chờn chút nắng pha sương
Mơn man cánh lá, đoá hường nhà bên.
Ngập ngừng thơ vội không tên
Gởi theo hạt tuyết rơi lên Xuân hồng
Đất trời nắm níu mùa Đông
Như người vương vấn tơ lòng đầy vơi.
Trôi theo ngày tháng sầu rơi
Có người cô quạnh bên trời xa xôi
Cho xin một ít đơn côi
Rằng tình đồng điệu để tôi cùng buồn!
A.
April 22, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2013 08:57:24 bởi Anh Tú >