TẠI SAO CHÚNG MÌNH LÀM THƠ ?
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 113 bài trong đề mục
dang son 26.09.2011 15:51:28 (permalink)
0




TẠI SAO CHÚNG MÌNH LÀM THƠ ?


______________________________





1. Tại Sao ? Và Tại Sao ?



Có nhiều người nói : " Thơ thẩn, văn chương không thực tế và chỉ dành cho những kẻ viễn vông mơ mộng... Thơ hoặc văn chương không nuôi sống nổi con người và chỉ có cơm gạo, ổ bánh mì, quần áo, nhà cửa, điện nước là thực tế mà thôi !"

Ok. Đồng ý và không đồng ý cùng một lúc.

Xin mời Chúng Mình đọc và phân tích sự ích lợi của Thơ Văn qua một bài viết của FLAVIA SALVI dưới tựa đề: " Mettez de la Poésie dans votre vie - ( Hãy Để Thơ Vào Đời Bạn ) được tạm chuyển sang Việt ngữ như sau :

" Thi phú được xem là một phương thức và là một công cụ để giúp chúng ta biến đổi, tìm hiểu bề sâu trong tâm hồn mình. " Đó là một đoạn viết của một ông giáo triết người Pháp mang tên Jacques de Coulon.


Ông giáo khẳng định : Thơ, từ cung điệu đến sự chuyển động hài hòa giữa màu sắc, hình ảnh, âm thanh được dùng để diễn đạt " tình trạng " riêng của căn nhà mang tên Tâm Hồn .

Con người được xây dựng và tái tạo qua thơ bằng những câu chữ, từ vần điệu chọn lọc trong tiềm thức. Thơ còn có khả năng chữa trị được những đớn đau của tâm hồn ( Hồn Thơ - Tâm Trạng ).

Cũng theo nhà giáo Tây này : Chữ Poésie ( thơ ) của Pháp ngữ đến từ chữ Poiêsis của người Hy Lạp - Grec = Poiêsis = Création ( sáng tạo ). Như vậy Người làm thơ đồng nghĩa với sáng tạo.

Khi Thi Sĩ trở thành Người Sáng Tạo, thơ sẽ được nối liền với mạch sống của tâm hồn và biến đổi từng cái nhìn ( nhận thức ) của chúng ta với đời sống thực tế !

Nếu thơ - Poésie - không được xem là một tấm màn nhung để = che giấu đi cái xấu xa của nhân loại, ít ra thơ có thể cứu rỗi và làm chúng ta nhận thức được sự nhạy cảm riêng của tâm hồn mình và lương tâm...

Bài viết của Salvi trong Nguyệt san Tâm Lý đã phân tích và diễn đạt Sự ích lợi của thơ theo 4 điểm như sau :

1. Tập trung vào Điểm Chính
2. Để thoát ra khỏi Cái Tôi và những con đường lồi lõm của mình
3. Để vượt ra khỏi nỗi khó khăn của Đời Sống Thường Nhât
4. Thơ làm nên sự giàu có của Tâm Hồn Mình và Đời Sống.




2 .CON NGƯỜI THƠ VÀ CHỮ NGHĨA :



Với vấn đề rộng lớn này,chúng mình hãy thử đọc lại vài bài thơ dưới đây của Các Bậc Tiền Bối trong Văn Học Lịch Sử :


• Phỗng Sành


Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mắt thời thao láo, mặt thời xanh
Vuốt râu nịnh vợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh
Bài bạc kiệu cờ cao nhất xứ
Rượu chè trai gái đủ tam khoanh
Thế mà cứ nghĩ rằng ta giỏi,
Cứ việc ăn chơi chẳng học hành

* Tú Xương (Trần Tế Xương )

.....

Chinh Phụ Ngâm

Thuở trời đất nổi cơn gió bụi,
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên,
Xanh kia thăm thẳm từng trên,
Vì ai gây dựng cho nên nỗi nầy?

…Thiếp xin muôn kiếp duyên này,
Như chim liền cánh, như cây liền cành.
Đành muôn kiếp chữ tình thì vậy,
Theo kiếp nầy hơn thấy kiếp sau,
Thiếp xin chàng chớ bạcđầu,
Thiếp thì giữ mãi lấy màu trẻtrung.
Xin làm bóng theo cùng chàng vậy,
Chàng đi đâu cũng thấy thiếp bên….

*** Bản Tiếng Nôm: Đoàn Thị Điểm ( Chinh phụ ngâm )

.....

Bài Thơ Hạ Châu


Ven bờ lầu phố chập chùng
Hoa xinh nở dưới bóng tùng rợp cao
Mở tung cổng sắt xe vào
Hầu nguời da trắng toàn nào da đen

** Cao Bá Quát
(Kỷ Tỵ 1809-Giáp Dần 1854)


................


( Xin được để một Khoảng Trống để người Yêu Thơ và Hiểu Thơ lưu niệm ! )


................





Trong Bài Phỏng Vấn về Thi Ca và Văn Chương của nhà văn, thi sĩ Phan nhiên Hạo,nhà thơ Tô Thùy Yên đã nói :

- Thi sĩ là kẻ nhuốm bệnh thời khí trước tiên và khỏi bệnh sau cùng !

Để Định nghĩa về Thi sĩ theo TÔ Thùy Yên, thì Ông trả lời một cách kỳ lạ :

- Thi sĩ,ngươi là ai ? Bất thần bị hỏi căn cước,thi sĩ chắc phải lúng túng thôi.Hắn không có căn cước nhất định,căn cước đích thực của Thi Sĩ là Bài thơ hắn đã làm ra.Vì vậy ,hắn có nhiều căn cước khác nhau.MỖI BÀI THƠ LÀ MỖI CĂN CƯớC CỦA HẮN,CHO DÙ ĐÃ QUÁ HẠN ! ).

Ông nói tiếp : - " Thi sĩ đã mãn phần sau khi làm xong Bài thơ của hắn ! Và nếu muốn,tự hắn sẽ thoát đi,hóa thân thành 1 thi sĩ khác ở bài thơ sau..... "

Khi được hỏi về vấn đề Làm Mới Thơ ca,ông trả lời và " giả vờ " lúng túng :

- Sự vô định của Thơ là Bản chất Phiêu Bạt của Hồn Thơ.Khi hồn Thơ không bị chặn đứng và hủy diệt,tự Thi sĩ phải biết những gì cần Làm,những gì cần Tránh trong những Bài Thơ sắp tới.
Mỗi thi sĩ trong mỗi bài thơ đang làm của mình,theo dẫn dắt của hồn thơ phiêu bạt,hắn sẽ tự chọn lấy một đặc thù và sự nhất thời.....Như vậy là thực sự Làm Mới - Hãy làm Thơ theo như mình cảm nghĩ......"




Bài viết về cảm nghĩ của Tô Thùy Yên khi định nghĩa về thơ và phong cách phiêu du của Thi Ca đã làm tôi nhức óc vì suy nghĩ....


Thấy suy nghĩ nhiều sẽ có hại cho " chất xám " ,tôi rời bài Phỏng Vấn để tìm đọc những bài thơ kiểu mới,rất ư " Tân Thời " theo kiểu của Đinh Linh,một nhà thơ trẻ đã làm thơ bằng Ann ngữ.

Khi có dịp viết bằng Việt ngữ ,anh chàng đã làm một bài thơ như sau dưới tựa đề :


NÓ .


Níu người xa lại gần
Đẩy người gần đi xa
Nó xóa không gian và thời gian
Thậm chí nó còn xóa cái phòng
Nơi bạn đang ngồi để cởi nó

Vào nó,tôi luôn bồn chồn ngứa ngáy
Chẳng yên thân,tôi nhấp nhỏm liên hồi
Thỉnh thoảng tôi còn phải tụt quần ,nhăn mặt
Nhíu mày, rồi lại phải kéo quần lên,chỉ vì Nó


Nó là 1 dạng vượt biên đùa
Nó là 1 dạng hồi hương đùa
( Tôi xuýt viết, " Nó còn là một dạng đụ đùa "
Nhưng thấy tục quá nên không viết.)
Nó biến tất cả thành nhà văn
Kể cả những kẻ gần như mù chữ
Và các hội viên Hội Nhà Văn......


Bài thơ " NÓ " của Đinh Linh ở Usa còn 7 đoạn dài nữa....Trong đó có những câu ẩn dụ giữa sự làm tình cửa hai người như : " Nhưng nay,nhờ nó hai người này có thể đùa với nhau cả ngày....."



Chúa Mẹ tôi ơi !

Kẻ dốt đặt cán mai như tôi lại điên đầu,nhức óc về Thể Cách mới của bài thơ quái ác này.

" NÓ " ?! Theo ý nghĩ riêng của Bạn, " Nó " là Ai ?

- Một cục thịt có gân,bầy nhầy,lủng lẳng hay là một ÁM NGỮ của sự dẫn dụ khi tác giả nhắc đi ,nhắc lại liên hồi về Nó qua những câu :
"...Tôi nhấp nhỏm liên hồi....
... Tôi còn phải tụt quần,nhăn mặt "

hoặc : - ( Tôi xuýt viết, " Nó còn là một dạng đụ đùa " ) ?????????? !!!!!!!!!



Tôi ngu lắm,nhưng tôi không ngu ngơ đến nỗi không hiểu được sự phóng khoáng ( làm Cách Mạng ) của người làm thơ. Chẳng có biên thùy,ranh giới nào cấm được người làm chữ nghĩ phải ngừng lại.Vì tư tưởng là điểm phát xuất của sự Tư Duy và Hành Động.

Nếu gọi Văn Chương,Thơ Ca là Nghệ Thuật Chơi với Chữ Nghĩa,người chơi phải thoáng,phải thoát ra một vài khuôn mẫu hạn định chứ không phải lúc nào cũng rập khuôn phép điệu vần từ cấu trúc ,từ cách chọn lọc đặt câu theo kiểu bút pháp thời Hán Nôm của các Bậc Tiền Bối hoặc Đàn Anh,Đàn chị đã mở đường.

Cái đẹp ( theo một nghĩa nào đó ) của Tú Xương,Đoàn Thị Điểm,Cao Bá Quát..Bà Huyện Thanh Quan là cái sâu sắc của thời phong kiến sợ phạm húy khi thi cử...Lề lối của Kẻ Sĩ là : Lắng Nghe nhưng KHÔNG CHẤP NHẬN ( Kháng Cự ).

Thời ấy,để kháng cự lại những lề luật và sự bất công,kẻ Sĩ viết và dùng chữ đẩy Thơ thay lời Nói.

Thời nay ?
Thời của văn minh Internet,Facebook,Coworking,Dedipix,Sexting..... Người ta đã Nghĩ gì ? Viết gì khi sáng tạo ? Sáng tạo là suy nghĩ để chế biến và cải cách ?

Sáng tạo theo kiểu gì để Khác những điều người khác đã " sáng tạo " ?

Sáng tạo theo kiểu làm Thơ dịch từ Anh Ngữ,Pháp Ngữ trong tư tưởng để làm ra những bài thơ Kiểu " NÓ " đã làm kẻ viết bài này dựng tóc ,kinh hãi .

Đọc một bài Văn xuôi,một Bài Thơ Cảm thấy Hay hoặc Dở là do sự cảm xúc và mức độ nhạy cảm và trình độ thưởng thức riêng của từng người.
Nhưng nếu muốn Lý Luận một cách chững chạc sau khi đã đi và sống với kinh nghiệm từ thực tế của đời sống và Văn Chương ,Thi Ca ( Nghệ Thuật của Cầm, Kỳ,Thi, Họa )ta phải và nên lý luận như thế nào để Đánh Giá cái hay,cái dở - Không Nên Có -của một số nhà mang tên Văn Sĩ,Thi Sĩ ?.

Có phải chăng viết đại một bài Viết,bài Thơ là ta nghiễm nhiên thành Văn,Thi sĩ ? Văn ,Thi, Họa ..Giới Y Học theo ngôn ngữ Việt hay có chữ Sĩ đi kèm !
Viết hoặc suy nghĩ " bá láp " cũng đươc chữ SĨ đi kèm = Lòi Sĩ,chẳng hạn
( sic ! )


< Xin tạm ngừng máy viết ở đây.Vì phải đến giờ rời văn phòng.Chuyện đời đang chờ.
Sẽ có dịp hầu bạn đọc ở phần tiếp nối.....
Hy vọng sẽ còn những Cái " SĨ " khác để chúng mình cùng bàn luận.





đăng sơn.fr




#1
    dang son 26.09.2011 16:24:53 (permalink)
    0
    ..


    Thơ và Ngẫu Hứng


    __________________________________




    Đọc xong Bài thơ " NÓ " của anh chàng thơ sĩ làm thơ theo kiểu Anh Ngữ,tôi cũng bật ra cái hứng mần đại làm bài thơ con cóc bằng tiếng mẹ đẻ như sau ( Xem có chết thằng Mỹ,thằng Tây nào không ? ) :


    TRẦN TRUồNG GIỮA EM VÀ THƠ


    Giống như em và anh
    Thơ ở trần như nhộng
    Thơ biến thể ở đùi mình
    Thơ níu kéo ( nỗi ) lặng thinh
    Trong căn phòng khép chặt cửa

    Chỉ còn đôi mình
    Trần truồng lúc làm tình

    Giữa cơn cuồng phong vũ bão
    Thơ ùa đến gây xúc cảm
    Anh vẫn có thể ngừng lại
    Quay mặt đi - để khỏi thấy thân thể em
    Vì vần thơ đang ám ảnh
    THƠ nói với anh một điều :
    ..." Bỏ người Yêu,rời người Tình
    " Để làm tình với Thơ đến sáng "

    Thơ nói Thơ Thèm Khát !
    Như lúc muốn cảm khoái một mình ( Masturbation ! )
    Thơ muốn hoan lạc với một phần của trí tuệ
    ( Vừa mù quáng,vừa thông minh không phải Dễ ! )


    Anh phải làm như thế nào ?
    Để không mang tiếng phụ bạc nhau ?

    Bỏ rơi Thơ đang ( nhảy múa ) thèm khát gục đầu ?!
    Bỏ Em bơ vơ với mảnh khăn quàng ngang ngực ?!


    Anh phải làm sao ? Qu'est ce que je dois faire ?!
    Khi Thơ đang ở truồng chờ đợi
    Thân này ví sẻ làm hai
    Giữa Em và Thơ,lõa thể,vời vợi.....

    Anh cũng đang ngờ vực lấy chính mình
    Làm cách nào để chọn ?
    Khi mình đoán : " Có một ngày nào đó...
    Cuộc tình mình chấm dứt và Em bỏ anh "

    Sẽ chỉ còn Thơ chung thủy - Ở lại
    Thơ sống gọn trong từng hơi thở
    Thơ đã từng ấn tiếng đập ở tim mình
    ( Giữa chúng mình,Em,Anh và Thơ )

    Anh biết Mình chọn chính Mình ,và Em đã hiểu rõ
    Điều mà anh đang và sẽ chọn
    Khi tình yêu tỉnh dậy,mặc quần áo
    Tình vẫy tay từ biệt
    Thơ nán lại,Thơ trần truồng tinh khiết
    Thơ mở rộng hồn cho anh có thể
    Viết Tên EM để đỡ nhớ giữa vần Thơ.........

    đăng sơn.fr

    °°°°


    * Và khi muốn gửi bài thơ nầy cho tờ báo " khỉ gió " của Tây,hắn biết hắn sẽ phải khổ sở với sự chuyển ngữ.

    Làm thế nào để dịch bài thơ tồi tệ này sang tiếng Pháp ?
    Dịch sát nghĩa hay chỉ là Phỏng Dịch,đại khái gọi là....
    ( Dịch thơ ,có phải là " Chết " trong lòng một tí như có người đã nói ? )

    Cái khó nhất là đọc thơ,làm ( tình )với Thơ thì phải Hiểu và Nắm Bắt được cái mạch chính và sự chuyển động hài hoà của Nàng.Nàng rên rỉ bằng thứ âm thanh thầm kín gợi cảm,nàng run lên bần bật khi đối tượng của Nàng nhắm mắt,sảng khoái đê mê.

    Đê mê nhưng vẫn còn đủ ý trí để biết Làm Chủ lấy ngòi bút ( hoặc phím chữ ) của riêng mình.


    Chuyển Ngữ ư ?.Thử xem sao ?


    " TRẦN TRUỒNG GIỮA EM VÀ THƠ


    Giống như em và anh
    Thơ ở trần như nhộng
    Thơ biến thể ở đùi mình
    Thơ níu kéo ( nỗi ) lặng thinh
    Trong căn phòng khép chặt cửa

    Chỉ còn đôi mình
    Trần truồng lúc làm tình.....


    > NUE ENTRE TOI ET MOI.

    Comme Toi et moi
    la poésie se met toute nue
    Elle se transforme entre nos deux cuisses
    Elle détient ( le ) silence
    Dans cette chambre bien fermée

    Il ne reste que nous deux
    Toute nue,quand l'on fait l'amour *
    Dans la tempête- bien violente
    La poème arrive

    Pourque je puisse tout s'arrêter
    cacher le regarde et ne plus voir ta nudité
    Elle - La poésie - me possède

    Elle me dit :
    " Laisse tomber ton amour
    pour faire l'amour avec elle - jusquà l'aube
    ( elle voulais me dire : ''
    " Tại Sao Chúng Mình Làm Thơ ? " )


    ____________________


    Nđs.
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2012 15:06:43 bởi dang son >
    #2
      Thảo Lam 26.09.2011 16:35:38 (permalink)
      0
      Anh Đăng Sơn kính mến !
       
      Thảo Lam không ngờ một người theo Tây học như anh lại có sự thấu hiểu khái quát về văn chương Việt mình như vậy.Vấn đề này thì TL em hoàn toàn mù tịt.Nhưng em rất thích bài viết trên của anh.Tuy nhiên có một vài từ TL nghĩ anh nên tránh né.Bạn đọc không phải ai cũng cởi mở như em và anh.Em hiểu anh chắc có lý do chính đáng để phơi bày.Đây là trang thơ không phải trang bình luận.Vì anh hỏi cảm nghĩ của riêng em nên em mới thẳng thắn đưa ra lập trường của mình ,có thể lập trường của em đại diện cho phái yếu.Với cảm nhận của riêng em ,thơ thì phải đẹp.
              Trên đây anh có đặt vấn đề "nó"-TL lại cho rằng vấn đề nằm ở nhận thức của người dịch. Theo suy đoán của em ,người viết không phải có ý đồ dẫn giải về nhục dục. Có vẻ nghiêng về bản năng hơn,cũng có thể là tính tự ngã,hay khát vọng.
              Kiến thức em rất hạn chế ,không có cơ hội để tham khảo nhiều như anh.Em rất thích làm thơ với anh.Anh có một phong cách rất phóng khoáng.Nếu anh không chê em vụng về ,không câu nệ kiến thức hạn hẹp của em ,cho em được sát cánh cùng anh -chỉ trong thơ thôi nhé !
      Em chẳng biết gì hơn thế đâu.chúc anh vui -khoẻ-sáng tác mạnh ! TL
      #3
        dang son 26.09.2011 16:47:01 (permalink)
        0





        ..............



        < Vài hàng để trả lời Thảo Lam.


        * Cám ơn Thảo Lam đã ghé đọc bài và ghi lời cảm nhận.

        Hiểu em là người quý chữ nghĩa - anh chỉ viết vắn tắt như sau :

        Cái đẹp cũng có nghĩa là trừu tượng và nằm ở nghĩa " tương đối ". Đẹp hay xấu là do sự nhận thức và trình độ thẩm định riêng của từng người.Nhưng trong lãnh vực thơ văn,anh đã có nhiều dịp đọc được những bài viết thơ văn kiểu Tả Chân và đầy hàm ý... ( Đôi khi tả thực quá thì cái Đẹp lại biến thành cái xấu ! )

        Với cách suy luận của riêng anh : < Anh chống lại bài thơ NÓ của cái anh chàng Mỹ gốc Việt đó < Trong quá khứ,anh đã đọc được những bài văn xuôi của tác giả ấy - ( Và chúng đã không tục tằn như bài thơ đó ! )

        ..Vài lời chia sẻ cùng Thảo Lam.
        Anh chúc em vui.


        nđs.
        #4
          dang son 27.09.2011 04:14:53 (permalink)
          0
          ...





          [b] a - Thơ và Phong Cách riêng.



          Mỗi người làm thơ ( theo nhịp độ sâu hoặc nông cạn của tâm hồn ) nên có một phong cách riêng biệt.

          Ta hãy thử đọc lại bài thơ Phổng Sành của cụ Tú Xương :


          • Phỗng Sành


          Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
          Mắt thời thao láo, mặt thời xanh
          Vuốt râu nịnh vợ, con bu nó
          Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh
          Bài bạc kiệu cờ cao nhất xứ
          Rượu chè trai gái đủ tam khoanh
          Thế mà cứ nghĩ rằng ta giỏi,
          Cứ việc ăn chơi chẳng học hành

          * Tú Xương (Trần Tế Xương )


          Danh từ ‘’ Phổng Sành ‘’ có nghĩa hơi khó hiểu ( Phổng = hống hách,tự đại,kiêu căng,lừa phỉnh ? ) / Sành = Sự giả tạo chăng ?! )


          Tự định nghĩa mình là kẻ thất chí, ở lì nhà để vợ tảo tần bán buôn.Còn Ông ? Ông làm gì ? Ông có sự cao ngạo và khá hài hước khi gọi Vợ nhà là Con Bu Nó ! Và ông khoái trò ninh vợ như một cách nhớ ơn – Ơn vợ đã ‘’ chịu khó’’ chịu đựng những thói hư tật xấu của mình.
          Ông đã tự bêu rêu với những tật xấu ăn chơi của mình ( loại Thích đủ Thứ ! )

          Rồi thì :

          …Thế mà cứ nghĩ rằng ta giỏi,
          Cứ việc ăn chơi chẳng học hành…

          Ai dám nói Ông dở,chẳng học chẳng hành ? Chỉ tại…bởi ở cái thời thế phải thế, ông thất chí chán đời mà thôi.

          Như vậy Phong cách Thơ và thái độ sống ,nhìn đời của Tú Xương thế nào ?


          Còn Nữ Sĩ Bà Huyện Thanh Quan trong một tuyệt tác của bà mang tên :

          ‘’ QUA ĐÈO NGANG “

          Bước tới đèo Ngang bóng xế tà
          Cỏ cây chen lá đá chen hoa
          Lom khom dưới nuí tiều vài chú
          Lác đác bên sông chợ mâý nhà

          Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
          Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
          Dừng chân đứng lại: trời non nước
          Một mảnh tình riêng ta với ta


          < Câu’’ Bóng xế tà’’ mang lại cho ta một nghĩa từ mộc mạc, nghiêng về hình ảnh của một người chụp ảnh có tâm hồn.Chụp ảnh là một cách vẽ hình với ánh sáng !

          4 câu trên diễn tả như bức họa tuyệt tác của một danh họa và có đủ chiều sâu để dẫn dắt cái nhìn của người thưởng ngoạn đi vào tâm khảm.

          Tâm khảm nằm ở chỗ những câu thơ dưới ; Từ chữ Nhớ đến chữ Thương,từ chỗ Dừng chân ‘ (action ) đến nỗi cảm giác của mảnh tình riêng ta với ta giữa trời đất.Cái hay,chỗ tuyệt của Nữ Sĩ là đã tả được cái cảm giác của mình trước vật cảnh và nỗi cô đơn thấm thía của riêng mình.

          Đó là Nỗi cô quạnh có chất nhạc thơ làm nền - Chữ Thi Ca đến từ đâu ?

          Thời áo trắng mài đũng quần ở lớp 9,lớp 10 ,ta có bao giờ thự hỏi mình đã cảm được cái đẹp cuả bài thơ ấy như thế nào để có dịp cảm tác ,ta cũng bầy trò làm thơ ?

          Bậc Hậu sinh đọc một hai bài tuyệt tác như thế có còn đủ sức tự mình làm thơ ?


          Làm thơ theo kiểu nào để 10 năm sau đọc lại, tự thấy cái yếu điểm của Thơ mình ?
          - Bố cục không đủ vững như một đoạn truyện ?
          - Luật cân đối chưa được điều hoà cuốn quyện vì để những cảm xúc ngoại vi lấn át và làm thơ rất vội vàng ?
          - Chất nhạc trong thơ chưa đủ chuẩn như một hình thức hoà âm ( Lấy một ví dụ : Bài thơ Áo Lụa Hà Đông của Nguyên Sa đã được NS Ngô Thụy Miên soạn nhạc theo hình thức,tempo chậm, slow rã ruợi với tiếng vĩ cầm dặt dìu.Nếu bài Áo Lụa này được biểu diễn bằng một cách hòa âm mới Disco hoặc RnB,liệu chất thơ có còn đủ thấm và bản nhạc có còn giữ được nguyên vẹn hồn thơ ? )


          - b / Tạo Phong cách theo hình thức mới – Thơ Tự Do –



          Có thể nói Du tử Lê và Thanh tâm Tuyền là những nhà thơ đi tiên phong cho phong trào Thơ theo thể loại Tự Do .

          Thế nào là Thơ Tự Do ? Tự do là không cần khuôn phép hay vần điệu bó buột ? Ok cả hai tay hai chân,nhưng nếu không đủ ý tưởng và chiều sâu của tâm hồn để vượt ra khỏi cái giới hạn thường tình của ngôn ngữ hàng ngày thì chất thi ca sẽ đi đến đâu ? Lấy tiêu chuẩn nào để có thể khẳng định là trong hồn thơ có chất nhạc ?

          Dưới đây là bài Thơ của một trong những người đã mở đường,mở ngõ cho Thơ Tự
          Do .Tác giả Du tử Lê có nhiều bài thơ được chuyển ngữ sang tiếng Anh và trưng bày trong các dịp đại hội văn hóa Á Đông ở các viện Đại Học Usa :

          . Phúc âm nàng

          …..Vâng chúng tôi thường gặp nhau vào mỗi chiều thứ sáu
          ngày chúa bị đóng đinh
          ngày giáo dân không được phép ăn thịt
          (để tưởng nhớ đến ngài)
          tôi là kẻ đã tự đặt mình ra ngoài vòng tín ngưỡng
          nhưng đôi khi cũng bàng hoàng
          chợt nhận ra dù mình vô thần nhưng cuối cùng đã mặc nhiên tôn thờ một chúa

          (chúa của tôi, ôi chúa của tôi
          vô cùng yếu đuối)
          nàng buồn như trái chín
          mắt gầy đêm mưa xanh
          hồn căng trên thập tự
          đầu cúi xuống dương gian
          chớp hoài đôi mắt ướt

          tôi thích được quì dưới chân nàng
          để xin những điều vớ vẩn

          vốn là kẻ đa nghi
          tôi không tin thượng đế
          nhưng lại chắc một điều
          hạnh phúc nào cũng thật
          như trong tình yêu tôi
          vốn cả trăm điều gian dối

          đời sống ta như một ô chữ cũ
          có sắp hoài cũng chẳng khác hơn
          ngoài những giòng vô nghĩa……

          Du tử Lê - 1969 -



          …. tôi không tin thượng đế
          nhưng lại chắc một điều
          hạnh phúc nào cũng thật
          như trong tình yêu tôi

          ----


          < Có thật như thế không ?



          đăng sơn.fr
          #5
            dang son 28.09.2011 00:43:46 (permalink)
            0






            ..



            ** Trích Đoạn Một Lời Góp Ý :


            Thân gửi anh dang son.fr !
            Như đã hứa với anh, hôm nay tôi xin có đôi lời "luận bàn" cùng anh về thơ !
            Trước hết phải nói rằng anh đã đưa ra một chủ đề không mỡi nhưng chưa bao giờ cũ, nó cũng giống như thơ vậy, đã trăm năm, đã nghìn năm rồi đã và sẽ mãi còn tồn tại !

            Tại sao chúng mình làm thơ ư ?
            Một câu hỏi thật sự giản đơn nhưng không dễ có được câu trả lời thỏa đáng !
            Có thể mỗi người có những cơ duyên khác nhau để đến với thơ, để làm thơ và để được dâng hiến cho thơ !

            Thế thì trước hết chúng ta phải thống nhất với nhau, phải định nghĩa rõ:
            - "Thơ là gì ? "
            - Thơ là người !
            Nói thế thì chung chung quá;
            - Thơ là sự phản ánh chân thật nhất về một trạng thái tâm hồn của con người bằng ngôn ngữ nhưng được chuyển tải bằng giai điệu; Giai điệu của âm nhạc, của lời ru, của sự trình tấu bằng những sân khấu truyền thống hay hiện đại...
            - Thơ là nỗi lòng được phô diễn bằng ngôn ngữ có vần điệu hoặc khúc thức...

            Định nghĩa này nghe có vẻ ổn hơn, nhưng có vẻ vẫn chưa đủ... Mà thật ra sẽ chẳng có định nghĩa nào có thể diễn đạt ngắn gọn về thơ cả.

            Thực ra tôi là một người làm công tác khoa học, từ hồi còn đi học phổ thông tôi cũng mê toán hơn văn (dân chuyên toán mà lại!) và như đã nói, có một cơ duyên đã dẫn tôi đến với thơ, đó là cuộc chiến. Những năm ở chiến trường, ngoài những lúc quên mình vì bom, súng... Lúc yên tĩnh nhất (trước một trận đánh, hay sau một trận bom...) đó là lúc con người ta mềm yếu nhất và chính lúc đó ta rất cần một cái gì đó để "vịn" vào...
            Mẹ thì ở xa, người yêu thì chưa có, khái niệm em thật trìu tượng cứ chợt ùa về và bỗng dưng ta thật khát khao, thật ham sống... Cứ thế bất chợt thơ chợt đến trong một câu hát ru cho chính lòng mình để vững dạ vượt qua bão tố...
            Thế đấy, thơ và tôi, cơ duyên cũng chỉ giản đơn như vậy...

            Vì một người làm công tác khoa học là chính nên câu cú, chữ nghĩa tôi đâu có nhiều; Vì vậy tôi chỉ dám nói những điều mình biết và mình đã làm, đã sống vì thơ...

            Có 2 lý do tôi làm thơ:
            1. Để nói những điều mình muốn nói mà văn xuôi không nói được (mà nếu có nói được thì nó cũng quá tốn kém về thời gian bởi sự mô tả phải chia ra từng lang, từng lớp...) Thơ không như vậy, nhiều khi chỉ đôi câu thôi đã đủ giúp tôi xóa tan đi tất cả những khát khao, thèm muốn rồi...
            Ví như:
            Tháng bảy anh ôm vào lòng một khoảng trời xanh
            Hạnh phúc như một vầng mây ấm
            Nhưng tháng bảy này anh lại ôm vào lòng ngọn lửa
            Đang bùng lên trên mặt chiến hào

            Ngày cưới em ơi, đành hẹn mùa sau !"
            (NGÀY HẸN CƯỚI)

            Hoặc:
            Phố nhà em từ đó em ơi
            Cứ xẻ thẳng vào tim anh rạo rực..
            (QUA PHỐ NHÀ EM)

            ....

            2. Để mềm đi, để thư thái hơn sau những tư duy về hóa học, toán học vô cùng khô cứng...

            Nói các bạn đừng cười nhé, có thể làm thơ để dễ bề "tán gái", lấy vợ nữa đấy ! Nhưng thực ra thì điều này đã là một sai lầm ghê gớm nhất trong đời tôi bởi vì chính thơ đã quay ngược lại 180 độ để hại tôi; Hóa ra, tất cả phụ nữ VN đều yêu thơ nhưng hễ nói đến việc phải yêu các thi sĩ thì tất cả "bọn họ" đều phải xách dép mà chạy bởi vì từ lâu lắm rồi các thi sĩ đều bị chung một tiếng xấu là tâm hồn luôn "treo ngược cành cây".. Ấy vậy thì làm sao mà chung thủy được, làm sao mà đáng tin cây được !!!

            Và nói như ai đó "Cơm áo không đùa với khách thơ" thì quả chỉ còn bước đi ăn mày nuôi chồng là thi sĩ nữa thôi. Ngày này, có một phần về chuyện cơm áo là rất đúng với các nhà thơ...
            Buồn thay !
            Chẳng ai bán thơ để tự nuôi sống bản thân mình cả, nếu...

            Thôi thì cũng tạm có đôi lời đàm đạo thế đã nha; Có thể đúng, có thể không đúng, nhưng sai thì chắc là không rồi; Mọi người cứ việc tha hồ mà bàn luận bởi thơ suy cho cùng cũng chỉ là một cuộc chơi, nhưng là cuộc chơi rất cần có văn hóa !

            Xin chân thành cảm ơn !
            Kiều Anh Hương ( NCD.com )
            #6
              dang son 28.09.2011 00:52:09 (permalink)
              0



              ..



              b / Tạo phong cách theo hình thức mới –Thơ Tự do ( phần tiếp )




              Dưới đây là vài bài thơ ngắn của nhà thơ Thanh Tâm Tuyền,giống như nhà thơ Du tử lê, ông là người thơ rất có duyên với âm nhạc và các nhạc sĩ.


              . Bài ngợi ca tình yêu

              Em gối đầu sương xuống
              Chuyện trò bằng bóng hình
              Tôi đẹp như hình tôi
              Như cuộc đời
              Như mọi người
              (...)
              Em là lá biếc ,là mây cao, là tiếng hát
              Sớm mai khua thức nhiều nhớ thương
              Em là cánh hoa là khói sóng
              Ðêm màu hồng
              …………………….


              Lệ đá xanh

              … Tôi biết những người khóc lẻ loi
              không nguôi một phút
              những người khóc lệ không rơi ngoài tim mình
              em biết không
              lệ là những viên đá xanh
              tim rũ rượi

              đôi khi anh muốn tin
              ngoài đời chỉ có trời sao là đáng kể
              mà bên những vì sao lấp lánh đôi mắt em
              đến ngày cuối
              đôi khi anh muốn tin
              ngoài đời thơm phức những trái cây của Thượng Ðế
              mà bên những trái cây ngọt ngào đôi môi em
              nguồn sữa mật khởi đầu
              đôi khi anh muốn tin
              ngoài đời đầy cỏ hoa tinh khiết
              mà bên cỏ hoa quyến rũ cánh tay em
              vòng ân ái
              đôi khi anh muốn tin
              ôi những người khóc lẻ loi một mình
              đau đớn lệ là những viên đá xanh
              tim rũ rượi
              ……………………………

              (...)
              Ðiếu thuốc bỗng trở niềm hắt hủi
              Khói tím buồn
              Vì chiều theo chân em sang bên kia đồi
              Nụ cười mang theo

              thơ Thanh tâm Tuyền.


              Để thưởng thức tài nghệ ân ái với chữ nghĩa và hình ảnh của ngôn từ,xin mời bạn đọc ghé thăm web « Chính Nghĩa – Thơ TtT ‘’
              Nói về thơ và những cảm xúc được gói ghém ở thơ,người thơ đã có khi sống trong một trạng thái xuất hồn – Nói theo nghĩa « Đồng bóng « , trạng thái xuất hồn có nghĩa là hồn cõi âm muợn tạm một thân thể và dùng giọng nói của thân thể này để thốt lên bằng lời lẽ.

              Nếu có một chút dịu dàng trong tâm hồn, khi nhìn một cơn mưa ngắn ngủi trên dưới bầu trời xám,hẳn bạn có lúc cũng rưng rưng buồn để nhớ lại một kỷ niệm nào đó.Bạn có vài cách thức để ngắm mưa : Hồi tưởng , tiếc nuối – Nhăn nhó,phiền muộn,làu nhàu…

              Hoặc hay hơn nữa,với một cây bút và tờ giấy trắng,bạn có thể xuất hứng diễn tả nỗi lòng của mình qua màn mưa.Bạn ngồi nhìn một góc phố mù hơi nước,cái quán nước vắng và cửa kính mờ cho bạn thấy những cây dù đủ màu sắc và những bóngngười đang vội vã dưới những hàng hiên phố, xa xa một cặp tình nhân đang ríu rít dưới cây dù nghiêng nước….Bạn nghĩ gì với những điều thầm kín nhất ở tâm hồn ?

              Bạn thấy gì qua cách nhìn riêng của bạn,cách nhìn mà chỉ có sự nhạy cảm riêng tư mới diễn đạt được ?
              Hãy làm thử bài Thơ ‘’ Mưa ‘’ dưới mưa,sau màn mưa hoặc ở cạnh cơn mưa thử xem. (Không ai đọc thì tự mình đọc ) Đọc lại để biết mình còn chút nhớ nhung, để đanh thức dậy thưở nào rung động bên nhau….

              ... Mưa có chút buổi chiều
              Mưa dính ướt hình ảnh em
              Anh ngồi một mình trong quán
              Im lặng mà tưởng mình ngủ quên
              Mưa,mưa và mưa cứ mưa
              Nỗi nhớ nơi anh đã vẫn thừa
              Biết xa nhau mà sao vẫn thiếu
              Thiếu những ngày nào mình có nhau….*


              Đó là viết theo vần điệu cho ra vẻ trật tự ,lớp lang.
              Có ai dí súng vào đầu mình bắt buột mình viết theo điệu, theo vần.Thơ mà lị.
              Cảm xúc đang dâng trào thì cứ thế mà thẳng tay đấu vơí mình và với
              nàng ( thơ ) .

              < Thử cách khác xem sao :

              … » Trời ơi, mưa !
              Trời ơi là trời ơi !
              Mưa làm tôi nhớ em
              Nhớ em giữa trời mưa
              Để trời mưa cũng nhớ em…..**

              (Đúng là lãng nhách,lãng xẹt thay vì lãng mạn !)



              Mà kệ .Lãng gì thì lãng,lãng đãng theo kẻ lãng tử đứng dưới mưa để nhớ nàng thì cũng chẳng chết con ma nào.
              Mưa có cái hay của mưa.Mưa làm mình rưng rức buồn. Ít có ai ngắm mưa mà bật cười ha hả ( trừ mấy nhà cầy cấy chờ mưa sau cơn hạn hán )
              Như vậy , để làm thơ,ta chẳng cần có nhiều thứ của vật chất chằng chịt vây quanh.Ta chỉ nhìn ngắm vài điều nhỏ ở chung quanh,ta lục lọi trong tâm hồn mình ,nỗi rung động,xúc cảm cứ tuần tự,tự động đẩy ngón tay ta và ta viết.

              Viết rồi đọc lại, ưng ý thì giữ,không ưng ý hoặc cảm thấy bị bó buột,xấu hổ với bài thơ tồi tệ của mình thì mình xóa.Nhưng ít ra,thơ và chữ viết cũng mang lại cho ta vài an ủi cần thiết cho cuộc đời dịu lại.
              Sáng nay,tôi gặp một người đàn ông vui vẻ và qua những mẫu chuyện nho nhỏ,tôi hỏi ông về Nghệ Thuật sống có ý nghĩa và được hạnh phúc.

              Ông nói :
              ‘’ C’est très simple,Soyez poète dans votre vie et regardez la vie d’une façon poétique.Il y a trop de cons sur cette pauvre terre.’’
              • (Dễ lắm.Hãy thành nhà thơ và nhìn cuộc đời theo cách thơ. Vì Đã có quá nhiều kẻ ngu dần trên quả đất tội nghiệp này…. )


              Vậy thì tôi xin được viết và làm thơ để thử cám ơn cuộc đời theo một cách riêng của mình !






              đăng sơn.fr
              #7
                HonDuTu 28.09.2011 01:29:10 (permalink)
                0
                Dạ kính chào Đăng Sơn ạ .
                Những bài viết của chú Đăng Sơn hay lắm sao lại ngưng ngang vậy ?
                Trong 24 chữ cái của Việt Nam, mới có a, b cái ngưng ngang làm Khờ tế ghế cái ầm hahahaha
                Xin chân thành cảm tạ chú Đăng Sơn đã đăng những lời thật từ đáy lòng mình qua quá trình nghiên cứu về thơ nói cái sự thật của của lời thơ .Khờ đang chờ nghe tiếp sau chữ b sẽ còn nhiều đề tài định nghĩa và triết lý về thơ đó chú Đăng sơn .
                ---- Ví dỏm vài câu cho vui nha chú Đăng Sơn đưng giận hi? -----

                Cứ nghĩ thơ là, khúc bánh mì
                Thêm bơ với sữa cũng lâm ly
                Khát lòng uống tạm cùng lời tự
                Đói dạ nhai nhờ với chữ ghi ...?
                1:28pm 09/27/2011
                Một Gã Khờ
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2011 03:07:13 bởi HonDuTu >
                #8
                  HonDuTu 28.09.2011 02:32:26 (permalink)
                  0

                  2 .CON NGƯỜI THƠ VÀ CHỮ NGHĨA :



                  Với vấn đề rộng lớn này,chúng mình hãy thử đọc lại vài bài thơ dưới đây của Các Bậc Tiền Bối trong Văn Học Lịch Sử :


                  • Phỗng Sành


                  Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
                  Mắt thời thao láo, mặt thời xanh
                  Vuốt râu nịnh vợ, con bu nó
                  Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh
                  Bài bạc kiệu cờ cao nhất xứ
                  Rượu chè trai gái đủ tam khoanh
                  Thế mà cứ nghĩ rằng ta giỏi,
                  Cứ việc ăn chơi chẳng học hành

                  * Tú Xương (Trần Tế Xương )

                  Thật ra đôi khi cũng có nhiều sai lầm về nhận định của ý thơ , Thơ mang nét Trào Lộng tự giễu, và có khi nó cũng là thứ vũ khí âm thầm mà không ai biết. Nên khờ có nói mấy câu sau đây :

                  Thơ là lưỡi kiếm,bén Không hình
                  Giết cả thân mình với chúng sinh
                  Ngỏ Phật chào thua câu tịnh độ
                  Đường Trần bỏ chạy,chữ Vô tình ...?(*)
                  MGK

                  Khờ cũng cám ơn chú Đăng Sơn đã post bài Thơ Phỗng Sành của Tú Xương, Khờ cũng mới vừa hoạ lại xong 1 bài thơ với Tú Xương nhưng không tiện post ra đây, vì lời chỉ đùa vui nhưng nó liên quan mật thiết tới 1 Nhân Vật và liên quan tới 1 sự kiện lớn của nước VN, vì đây là trang web của ViệtNam nên thôi .Chúc chú Đăng Sơn vui vẻ vạn an và thơ nhiều chút nha.
                  (*) đáng lý ra gọi là Vô Hình và Vô Tình, Nhưng vì Đưởng Thi Luật cấm kỵ lập từ,lập vận Nên Khờ phải dùng chữ Không, Chữ Vô và không cũng đồng nghĩa, nhưng khi chỉnh âm thì lời thơ kém đi sự nhạy bén và hùng mạnh của nó, Nên nói Thơ làm càn làm ngang xương thì đọc lúc cũng cảm thấy là hay , nhưng về chiều sâu của nó thì hong có. 4 câu thơ trên cũng mang sắc niệm nhà Phật , Sắc tức thị không, không tức thị sắc, sắc sắc không không ....vânvân và vân ..... Vì vậy đã có 1 số người lạm dụng vào Văn Thơ để chửi xuyên xéo người Khác . Không biết chú Đăng Sơn còn nhớ cái chuyện 1 câu Đối : Nhất Thần Đại Điểm . Không ? Đó cũng là cách chửi người khéo léo bằng ngòi bút .
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2011 06:43:18 bởi HonDuTu >
                  #9
                    dang son 28.09.2011 02:56:25 (permalink)
                    0




                    -----------




                    @ - Rất vui khi có chữ của HồnDuTử ghé thăm -

                    .... Thế gian con người là xảo trá
                    Đạo học chỉ chắp vá biện ngôn
                    Ta là vật thể vô hồn
                    Trong vòng vũ trụ vùi chôn thói đời !



                    < Rất thích chữ " Biện Ngôn " từ câu viết của bạn.
                    Hy vọng sẽ có dịp được bàn luận về chữ " biện ngôn " và cách thức biện luận của thói đời.


                    Mến chúc Hondutu luôn vui.


                    thân ái !

                    nđs.
                    #10
                      HonDuTu 28.09.2011 03:17:06 (permalink)
                      0


                      Trích đoạn: dang son

                      -----------




                      @ - Rất vui khi có chữ của HồnDuTử ghé thăm -

                      .... Thế gian con người là xảo trá
                      Đạo học chỉ chắp vá biện ngôn
                      Ta là vật thể vô hồn
                      Trong vòng vũ trụ vùi chôn thói đời !



                      < Rất thích chữ " Biện Ngôn " từ câu viết của bạn.
                      Hy vọng sẽ có dịp được bàn luận về chữ " biện ngôn " và cách thức biện luận của thói đời.


                      Mến chúc Hondutu luôn vui.


                      thân ái !

                      nđs.

                      Dạ chú Đăng Sơn nói quá Rồi, Khờ chỉ là 1 gã khờ trong nhân gian thôi hong dám nói bàn và luận với chú đâu . à mà chắc chú Đăng Sơn còn nhớ câu người xưa nói hi? : mãnh hổ tầm sư .
                      ai da da chú lại ngạo Khờ mất rồi, hết chuyện ai đi bàn luận với 1 người khờ nè, và cháu Khờ thì cũng hong dám phạm thượng với chú đâu , dạ chú cho Khờ xin lỗi việc đó nha . Kính chúc chú và gia quyến luôn vui vẻ .
                      Kính bút
                      MGK
                      #11
                        dang son 28.09.2011 03:41:03 (permalink)
                        0




                        ....



                        TẠI SAO CHÚNG MÌNH LÀM THƠ ?




                        * ( Phần 3 ).


                        THƠ GIỮA NGƯỜI VÀ TA , CÙNG NHỮNG HỆ LỤY



                        ____________________________________________




                        Có lắm lúc người làm thơ tìm cách thức “ảo thuật “ để biến mình thành một người khác.

                        Ở những lần đầu,hắn làm thơ để bộc lộ và diễn đạt cảm súc riêng tư ( vui,buồn,giận,ghét …).
                        Nhưng trong lãnh vực làm thơ Tình,không hẳn lúc nào hắn cũng yêu đương đầy đặn.Tình yêu và cảm súc là một thứ tâm trạng thuộc loại thủy triều lên xuống.Khi yêu,hắn ( người làm thơ ) thấy cuộc đời toàn màu hồng hưng phấn,hắn tung tăng bay nhảy sung sướng như đứa trẻ nhận được quà,hắn vung vít tả về những cuộc hẹn hò,những nụ hôn nồng cháy,những nhớ nhung khao khát từ cái nắm tay,từ ánh mắt nhìn nhau trìu mến.Thơ của hắn ướt, ướt đẫm mùi tình ái.


                        Giả dụ như :

                        ‘’ Anh thèm hôn bóng đêm
                        Trong tận cùng đáy mắt em
                        Anh chưa xa em mà đã nhớ
                        Từ cọng môi ướt …….’’

                        ( Đến đoạn này hắn bị ‘’ bí chữ ‘’ vì quá yêu ,quá say đắm,tim hắn đập thình thịch ,tay chân hắn bủn rủn và dĩ nhiên,với một trạng thái bị thần ái tình mang cái tên Em vật vã như thế - Hắn bị bí vần,bí chữ để hoàn thành cái đoạn cuối là chuyện dễ hiểu,chuyện thường tình ). Chẳng lẽ hắn đang bị bí vần thơ rồi nhảy đại qua viết văn xuôi.Loại thơ tự do không phải cứ viết thành văn rồi cứ cắt đoạn cụt, đoạn ngắn mà thành thơ.

                        Yêu đã đời,yêu say mê rồi cũng đến lúc xảy ra chuyện ‘’ Đoạn cuối của tình
                        yêu ‘’. Hắn,cái nhà thơ khi thất tình sẽ viết được điều gì ?

                        Giả dụ như :

                        …. Bây giờ - năm tháng trôi vùn vụt
                        Những ngày mưa, ngày nắng vô cớ
                        Chuyện tình của nhiều người cũng không còn lý do gì để tồn tại
                        Như chuyện em và tôi.
                        Mưa nhòa nhạt,nhạt nhòa
                        Mưa làm đôi mình biết khóc

                        Em đẩy chiếc ghế sát vào bàn và quay đi
                        Tôi ngồi nán lại
                        Nghe cho hết bài nhạc đã một thời kỷ niệm
                        Và khi quay lại
                        Thì em đã ra đi
                        Không còn một cái vẫy tay
                        Không còn một tiếng cười
                        Tôi ngồi nghe mưa rơi
                        Nghe hồn mình buồn sũng
                        Và bản nhạc chiều mưa cũng vừa dứt
                        Để lại một khoảng trống.
                        Chơi vơi – chơi vơi…..



                        < Mặt khác, trong cái tâm trạng hiện thời Không Yêu quá Yêu,không thất tình quá đổi,hắn,người thơ, tìm trò ảo thuật để kể về chuyện đời,chuyện người.Hắn thử biến thể để tự đặt mình vào tâm trạng của người khác để kể một vài câu chuyện tình… Nhân vật trong thơ mang tên EM hoặc ANH sẽ không phải là chuyện của hắn nữa.Hắn vẽ vời rên rỉ than vãn với một nỗi buồn biệt ly nào đó….Hắn say sưa với thơ từ câu chữ, và nếu may mắn thay lời thơ của hắn được người đọc cảm nhận thì nhịp cầu cảm thông sẽ đẹp biết mấy.

                        Thơ được đón nhận từ một góc độ rung cảm và thơ ( trên diễn đàn net ) được đáp trả bằng những dòng thơ họa lại theo âm điệu và lắm lúc chuyện hệ lụy giữa người làm thơ và người đọc thơ bắt đầu.Chuyện phiền thoái hệ lụy ra sao? Người viết xin để độc giả mường tượng và tự có câu trả lời riêng cho mình. ( Trong giới văn chương thơ phú hay có câu ‘’Viết Lách’’.
                        Viết như thế nào và lách khỏi vòng hệ lụy như thế nào ? - Chuyện không phải dễ ! )



                        đăng sơn.fr
                        ( Vừa viết vừa lách ở một chiều mưa )




                        ________________




                        < Hondutu mến !

                        Đã đọc và thấy trái tim được ấm.
                        Xin chia sẻ vơí bạn bài viết như trên.


                        nđs.
                        #12
                          mưa phố núi 28.09.2011 17:23:16 (permalink)
                          0
                          Kính chào ông chú thân mến !
                           
                          hihihi...
                          Trước tiên Mưa phố núi xin gởi lời chúc mừng chú khai trương gian hàng này nhé ! chú giỏi thiệt nha ,hình như có người muốn tranh chức của chú Nguyễn Ngọc Ngạn phải hôn...Trời ơi có ai muốn làm Kỳ duyên hông nè.
                           
                                 Cháu đọc từ đầu đến cuối thấy bài nào cũng hay hết trơn.Chú ơi ,bữa nay cháu thấy chú phong độ ,hách xì xằng lắm á.Người đi trước phải cất bước cho người đi sau chứ.Bữa giờ chú cứ làm thơ tình không hà ,ích kỷ quá chừng luôn.Bữa nay mới thấy ra tay anh hùng hảo hớn hén.Mà nè ông chú phúc hậu ơi làm ơn tránh né dùm mấy vấn đề tế nhị chút xíu hén,hồi nãy thiệt tình là cháu muốn tránh...cái bài thơ dở hơi kỳ cục quá.Cháu đồng quan điểm với chị Thảo Lam nêu trên.Thơ ,đặc biệt là thơ tình thì phải đẹp ,bởi nó chính là phần hồn.Người ta hay nói hồn thơ hay hồn thi sỹ ,ít khi nghe hồn văn hay hồn nhà văn.Cháu rất mê những áng thơ đẹp ,chỉ đẹp thôi đã đủ sức chinh phục rồi ,nếu hay và đúng cú pháp nữa thì người đọc sẽ ngẩn tò te.Có người chỉ làm vài bài thơ thì đã nổi tiếng như cồn rồi.Có người làm cả một đời vẫn không ai hay biết.

                              Gởi anh Kiều Anh Hương !

                          Anh là thi sỹ đừng lo đàn bà con gái không mê anh.Chỉ những người không cảm thơ thì mới chê thi sĩ là tâm hồn treo ngược trên cành cây thôi.Mpn mê thơ từ nhỏ nên trong mắt em chỉ cần anh chàng nào biết làm thơ là đã đẹp trai tự nhiên rồi. Đây là vẻ đẹp của tâm hồn anh ạ ! sẽ không phai nhạt theo thời gian. MPN thà được nói chuyện với một anh thi sĩ nghèo mạt rệp còn hơn là hầu chuyện với một ông đại gia chỉ biết đến tiền.
                           
                          Cháu post bài thơ của nữ sĩ Trần Mộng Tú vào đây tặng chú và bạn đọc ,đồng thời bày tỏ lập trường của cháu.Ai cũng có cách để kiếm ra tiền nhưng không phải ai cũng có thi hứng đâu nhé ! và làm thơ hay đâu phải dễ.MPN làm khoảng 100 bài thơ rồi có thấy bài nào ra hồn đâu ,chỉ là thơ thẩn cho vui thôi. Ôi thơ ơi là thơ ! ta yêu em biết mấy.
                           
                          Kiếp sau
                           
                          Hôm qua em nằm mơ
                          Mẹ đem em gã chồng
                          Cho một chàng thi sĩ
                          Số chàng rất long đong
                           
                                       Hai vợ chồng làm thơ
                                       Trong một gian nhà nhỏ
                                        Mái dột mái cứ dột
                                        Làm thơ vẫn làm thơ.
                           
                          Thơ chàng treo trên vách
                          Thơ em che trời mưa
                          Một đàn con tám đứa
                          Lớn lên chỉ yêu thơ.
                           
                                          Ngoài vườn hoa đua nở
                                          Trong hồn ngập mộng mơ
                                           Cửa nhà thường không khép
                                           Nên xuân đến bốn mùa.
                           
                          Em cầu cùng thượng đế
                          Kiếp sau có lấy chồng
                          Xin lấy chàng thi sĩ
                          Dẫu biết chàng tay không.
                           
                                  TRẦN MỘNG TÚ
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2011 15:13:58 bởi mưa phố núi >
                          #13
                            dang son 30.09.2011 14:24:41 (permalink)
                            0






                            ____________________________





                            < Cám ơn Mưa đã ghé với chữ + chữ và bài thơ của Trần Mộng Tú.

                            Có dịp,chú sẽ viết một bài về không khí Thơ của nữ sĩ Trần Mộng Tú.Trong khi chờ đợi,trang viết này xin được giới thiệu một bài thơ song ngữ của nữ sĩ :



                            Just Picture Me



                            Just picture me in
                            a strange new house
                            alone in my language
                            alone in my skin
                            alone in my eyes’ color
                            alone in my tears

                            Just picture me in
                            my accidental destination
                            forlorn as a White-eye bird
                            crying in my red cage

                            Just picture me in
                            a new and different city
                            I’m sad as river water
                            mourning at a forked stream

                            Just picture me in
                            a new and foreign land
                            I’m like a flower in winter
                            longing for an absent spring

                            Just picture me as
                            a ruptured levee
                            a depleted heart
                            a soul full of fragments
                            I’m no longer myself
                            Please do not love me.







                            Hãy tưởng tượng ra em


                            Hãy tưởng tượng ra em
                            ở một căn nhà lạ
                            mình em một ngôn ngữ
                            mình em một mầu da
                            mình em một mầu mắt
                            mình em một lệ nhòa

                            Hãy tưởng tượng ra em
                            ở nơi không định tới
                            em tủi như chim khuyên
                            khóc trong lồng son mới

                            Hãy tưởng tượng ra em
                            ở một vùng đất mới
                            em như hoa sầu đông
                            khóc mùa xuân không tới

                            Hãy tưởng tượng ra em
                            ở một thành phố khác
                            em buồn như nước sông
                            khóc chia dòng tan tác

                            Hãy tưởng tượng ra em
                            một đời sông cát lở
                            một cuộc tình hư hao
                            một hồn đầy mảnh vỡ
                            Em không còn là em
                            xin chàng đừng yêu nữa.



                            Trần Mộng Tú

                            ♦ Chuyển ngữ: Đinh Từ Bích Thúy


                            ( by Tạp Chí Da Màu. )


                            ------------------



                            < Chúc các bạn mãi yêu thơ.
                            #14
                              Khù Khờ 30.09.2011 14:57:05 (permalink)
                              0
                              Thưa anh,

                              Vì chưa biết tuổi nên tôi xin phép dùng chữ anh để gởi lời chào đến tác giả của những bài thơ, bài văn trẻ trung. Tối nay tôi đọc thấy chủ đề khá bắt mắt nên ghé thăm và để lại đôi lời về thơ. Có lẽ thơ nghiêng nhiều về cảm xúc nên không có định nghĩa chính xác. Đôi khi ta làm thơ để trải lòng hay trốn khỏi cuộc sống bận rộn dăm phút. Cứ để thơ là chuỗi câu mơ hồ để thỉnh thoảng ta tìm lại những cảm xúc rất thật chợt dấy lên khi ta viết ra.

                              Chúc anh dồi dào cảm hứng trong văn thơ.

                              Thân chào,
                              Khù Khờ


                              Tại sao tôi lại làm thơ?
                               
                              Trước, với tôi, thơ là khung trời xa lạ
                              chẳng hiểu gì, dăm chữ ghép thành câu
                              dấu ngắt câu tự ý bỏ giữa dòng
                              chữ đảo lộn rối vò như tóc dúm.
                              Tôi từng nghĩ … thơ, bài thuộc lòng dễ nhớ
                              như câu hò lục bát thấm vào tim
                              bài thơ hay … chắc ở … nhịp trắc/bằng
                              hay điển tích từ bên Tàu khó hiểu.
                              Tôi thử học, học rồi, quăng bỏ xó
                              quy luật này …
                              cách thức nọ …
                              nhớ, rồi quên
                              lời thơ chưa viết xuống đã muốn cười
                              nghe non nớt … ê, a câu trẻ nhỏ.
                              Có lẽ vậy, thơ và tôi: hai cõi
                              thơ - khung trời, tôi - mảnh đất, chẳng gần nhau
                              thơ mộng mơ, tôi cằn cỗi, chẳng lại gần
                              chẳng lại gần, tôi và thơ, xa lạ!
                              .
                              Tôi thoáng nghe có người đọc thơ như ca hát
                              lúc thăng trầm … ngừng … nghĩ … giữa lưng câu
                              có lúc vui, tiếng lục lạc lắc không ngừng
                              có đoạn buồn … làm mưa rơi … lách chách.
                              Tôi đọc thơ, thở theo những gì họ viết
                              chỗ này ngừng. Chỗ kia lướt
                              chỗ … (đăm chiêu)
                              tay bịt tai vì con dấu / quá thình lình
                              làm tim loạn … ngập ngừng, xong đọc tiếp.
                               
                              Tôi làm thơ … ờ, thơ nay gần gũi
                              đến với tôi, thơ không khoác áo cầu kỳ
                              khi tôi buồn, thơ lẩn quẩn cạnh bên
                              khi tôi vui, thơ tung tăng như pháo.
                              Tôi làm thơ … vì còn mê cổ tích
                              tin cuộc đời đầy thánh thiện như xưa
                              thơ ngây ngô vì tôi chưa muốn lớn với đời
                              chất phiền muộn làm già đi cuộc sống.
                              Tôi làm thơ … chỉ viết nhăng, viết cuội
                              chẳng có đầu, thiếu đoạn, mất đuôi
                              thơ của tôi “gài” câu hỏi ỡm ờ
                              giấc mộng mị … còn có tôi đứng đón?
                              Tôi làm thơ vì chợt nghe tim nói
                              tiếng thì thầm …
                                  đừng dại
                                       viết vào thơ.
                               
                              Khù Khờ
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 113 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9