.
Q.
Quên mình đang giữa mùa đông
Quên câu thơ ấy bên đường quạnh hiu
Quên hình dáng ấy bên người
Khi ai hờ hững khất lời chờ mong
Con tim đã chẳng thật lòng
Thì mong gì giữ chặng đường đi chung
Bóng người đổ xuống lưng chừng
Ở bên bờ cũ ánh trăng chờ người
@nguyênhạ
RƠI CHỮ
Anh vội vàng quá thể
Như sợ mình đánh rơi chữ
Khi ngồi viết cho em
Bài thơ tình dài nhất thế kỷ
Bài viết có dính chữ nợ duyên
- -
Làm sao em có thể hiểu
Những điều anh vụng về không biết nói
Ngôn ngữ đàn ông đầy những cộc cằn
Đàn ông sợ người ta thấy mình khóc
Ở những điều kể ra rất buồn bã
Đàn ông sợ thấy mình yếu đuối
--
Khi anh thật tình ngồi tư lự
Ở một buổi chiều đánh rơi cơn bão
Bão thổi ngang đây
Căn phòng nhỏ trống vắng ngập đầy
Phím chữ của anh oằn mình dươí ngón tay anh
Khi anh viết...
---
Chiều uể oải tự tay đánh rơi chiều
Anh sợ mình đánh rơi chữ
Như thể đánh rơi em
( Em đi lạc và anh cũng lạc lối
Sẽ tội nghiệp hai đưá ! )
Chữ ơi đừng bỏ ta đi
Chữ ngồi ở lại thầm thì vơí nhau
Nắng kia cũng sẽ phai nhoà
Còn ta ở lại cùng nhau kết tình.
--
Như thế đó
Buổi chiều của anh trôi qua
Như vậy - em
Đã là tình yêu.
@nguyênhạ & đăng sơn.fr
THEOCÁNHCHIMBAY _______________________
vỗ cánh bay đi một cánh chim
phương trời mơ ấy,mây đi tìm
dòng sông khô cạn chân trời tím
chừng như nhỏ máu từ mũi kim
có ai vá được tình đã cũ ?
vạt áo phai rồi ân ái xưa
tình ai lạc vào tiếng vượn hú
mộng lòng rơi xuống,tan vào mưa
N.duy toàn.
TÌNHXA. _____________________
Đã ra đi thì xin đừng quay lại
Từ cơn mơ ấy,trả cho người
Nhìn cơn mưa nhỏ,lòng tê tái
Cụm hoa đã héo nụ cười tươi
Biễn vẫn ru hoài con sóng động
Bãi cát dẫn đường ta tìm ta
Trời nhả sương mù dưới hang động
Thoáng cơn mộng ấy rồi tình xa
Trần.K.Sơn
RƠI CHIỀU
bên phố ấy ______________________
Có ngày mới ấy - vui đi,người
Ta về gom lại kỷ niệm nhỏ
Xóa bức thư tình đầy nỗi nhớ
Nhạc lòng ta đã cạn kiệt rồi
Ở đường phố ấy - lạc đi người
Bên khung trời ấy,mưa ướt đẫm
Tình hoài vô vọng,vẫn vậy thôi
Từ đây,thả lại khoảng chiều rơi....
@nguyênhạ