KÍNH MỜI HOẠ
QUÊ HƯƠNG VÀ TÌNH YÊU / NỮA HAY THÔI ?
1
Ta sắp say rồi !!! rót nữa thôi ? / Rượu vào khó bảo bạn ngừng thôi
Cờ chưa tàn cuộc vẫn còn chơi !!! / Ly cạn ly đầy nối cuộc chơi
Giang hồ gác mái bên sông vắng, / Ngả ngựa sa trường lo bạn trách
Trăng nước thuyền neo giữa trận cười./ Dừng chân bến rượu sợ em cười
Em vẫn nàng trăng- màu lụa bạch, / Chén chú chén anh tung lại hứng
Ta chàng lãng tử - cánh mây trôi. / Rượu mừng rượu phạt nổi rồi trôi
Nửa đêm thức giấc hồn ngơ ngác, / Canh tàn lơ lửng chân nghiêng ngả
Rưọu hết tìm em - tận cuối trời… / Theo vệt sao rơi rụng giữa trời
2
Cuối trời rót nữa! Cạn đi thôi !!! / Giữa trời sao rụng mãi chưa thôi
Trận đài chưa kết vẫn còn chơi. / Chửa thấy mềm môi cứ nhậu chơi
Lưu Linh rượu hết tiền đâu trả , [1] / Mắt vẫn mở to nhìn thấy rõ
Lý Bạch ôm trăng miệng mĩm cười. / Miệng còn nói mạnh rộn câu cười
Ta kẻ giang hồ mê lãng bạt, / Sá gì sự thế mà lo lắng
Em là thiếu nữ thích mây trôi. / Mặc kệ dòng đời cứ chảy trôi
Rượu say ta quyết tìm trăng để, / Đệ tử Lưu Linh nào ngán sợ
Hẹn gặp em xưa ở cuối trời… / Mấy thằng bợm nhậu đúng con trời !*
* ca dao :
Hiu hiu gió thổi đầu non
Thằng nào uống rượu là con Ngọc Hoàng
3
Cuối trời xin hẹn gặp lại em, / Con trời cháu phật cũng là mình
Cho ấm bờ vai mắt hữu tình. / Chớ để ai kia phải nặng tình
Cho thắm bờ môi ngày tái ngộ, / Chí cả trắng tay nên sự nghiệp
Cho nồng hương lữa kiếp ba sinh, / Hùng tâm bạch phát vẫn mưu sinh
Duyên xưa xuân đến bao lần gặp, / Khi hên ngàn dặm không mà có
Tình cũ thu đi chẳng dễ tìm . / Lúc bĩ kề bên muốn phải tìm
Rượu hết bên nhau chìm lối mộng, / Cứ thế dòng đời trôi lặng lẽ
Hoa đào một cánh nở nguyên trinh… / Mây trời vân cẩu mãi trung trinh
4
Nguyên trinh còn lại bao xuân nữa, / Trung trinh dâu bể còn thay đổi
Lữa lựu hè sang đỏ thắm tường. / Thiên lý ngàn xưa đã tỏ tường
Bạn cũ trở về say hẹn ước, / Dẫu biết có duyên nên chọn lúc
Người xưa nhớ lại lúc tha hương. / Rõ ràng hữu xạ tự nhiên hương
Hoa trôi bến chợ đời lưu lạc, / Đường trần muôn lối đi trăm hướng
Bướm đậu vườn hoang cảnh đoạn trường. / Số kiếp đơn côi kém sở trường
Mẹ ngóng tin con mòn mõi đợi, / Quanh quẩn giang hồ tay vẫn trắng
Tiếng gà xao xác gáy thềm sương. / Đêm tàn canh lụn lạnh rèm sương
5
Thềm sương tiếng cuốc gọi bên hè, / Rèm sương phơ phất trải bên hè
Giọng chị hò ơ dưới luỹ tre . / Gió thốc bụi vần phủ khóm tre
Giã gạo nuôi em ngày mẹ yếu, / Nhạn trắng chào xuân kêu bạn đến
Bồng con đứng đợi buổi anh về . / Oanh vàng đón Tết rủ nhau về
Canh rau tối ngủ còn lưng bụng, / Dưới lùm hoa cúc màu tươi thắm
Cơm nguội khuya nằm dạ tái tê . / Một lũ dế mèn giọng tỉ tê
Những tưởng ngày xuân tràn mộng đẹp, / Trước ngỏ cuốc kêu như nhắc nhở
Nào hay mưa dột chẳng tranh che. / Nhà sau mưa tạt thiếu phên che.
Tú lang thang / Lá chờ rơi 01-11-2011
ĐÔI ĐƯỚNG
Anh nói qúa nhiều!!! nói nữa thôi.
Tình anh rốt cuộc chỉ trò chơi.
Những câu thề biển là gian dối
Và chuyện hẹn non để mỉm cười???
Vậy ý nguyện mang đầy rác rưởi.
Cùng tâm thành chứa rặc bèo trôi
Thôi đi anh, những lời môi mép
Mà cứ váo vênh giữa đất trời
Đất trời minh chứng chuyện lòng thôi
Thơ thẩn yên vui dạo bước chơi.
Cũng chẳng bận tâm - khi ổn định
Cũng không lo nghĩ – thỏa vui cười
Thân tâm an lạc không lo nghĩ
Thần trí yên vui thả lỏng trôi.
Chìm đắm trong rừng cây lá thắm
Hồn như bay bổng tận chân trời
Chân trời hai ngã chuyện đôi mình.
Đổ lỗi cho ai dứt khóat tình.
Chẳng tại anh men nồng đã nhạt
Không là tôi rượu đắng tồn sinh
Cũng như thề hứa rồi quên lãng.
Cũng giống nguyện tâm lạc lối tìm.
Anh vẫn thế nụ cười lãnh khốc
Tình yêu phai nhạt sắc hương trinh
Hương trinh muôn thuở trong say đắm.
Bao phủ tình yêu trọn kết tường
Đúng vậy thoạt nhìn duyên khởi sắc.
Thật ra ngắm lại khói tàn hương
Hai ta vĩnh viễn hai phương hướng.
Mỗi đứa thênh thang mỗi sở trường
Duyên phận chẳng qua là kiếp nợ.
Thu về lá rụng kiếp phơi sương
Phơi sương, phơi nắng ở sau hè.
Cay đắng sa thân chốn bụi tre
Mỗi thuở Xuân tươi khoe lá thắm.
Là thời hoa nở rủ ong về.
Để rồiThu nhuộm màu tàn héo.
Bao lượt Lá rơi sắc tái tê
Gió cuốn lá bay trôi khắp hướng
Như anh đánh mất mái nhà che
Thảo Uyên
10-31-2011
TAO NGỘ
Này bạn cùng ta cạn chén thôi.
Bên nhau trong buổi tiệc vui chơi.
Tấm lòng, ánh mắt thân tình… nhậu
Men ngọt, mồi ngon ngạo nghễ…cười
Cật ngựa, chiến trường - xin gác lại!!!
Rượu nồng, gió mát - uống cho trôi!!!
Phút giây thanh thản vô cùng hiếm!
Tận hưởng men say dưới góc trời
Góc trời tâm sự của mình thôi.
Đất nước lầm than xoá cuộc chơi.
Xương trắng, máu đào vun bón đất.
Biển sâu, đồng ruộng ấm duyên cười.
Duyên nhà, tình nước luôn nung nấu.
Vó ngựa, chiến trường mãi nổi trôi.
Vận nước trói thân trai chiến quốc,
Gởi ai tâm sự một phương trời.
Phương trời êm ả của riêng mình.
Trân quý tin yêu một mối tình.
Những lúc hiểm nguy nơi chiến trận.
Bỗng nhiên luyến nhớ hẹn ba sinh
Và khi đối địch trong còn mất.
Là lúc tình yêu đến viếng tìm
Nợ nước, tình nhà như sóng dậy .
Tinh yêu tuyệt đẹp thuở nguyên trinh
Nguyên trinh thuấn khiết tình trong trắng.
Ánh mắt trao nhau hiểu tận tường.
Em gởi nhớ thương trong ngấn lệ.
Anh trao buồn tủi kiếp tha hương
Chiến tranh vĩnh viễn là ly biệt
Tình ái hiển nhiên lắm đoạn trường
Quyến luyến, đau thương cùng lối mộng
Mơ màng lạc bước cõi mù sương
Mù sương bao phủ khắp trời hè.
Lưu lại xuân tình trên bến Tre.
Mờ ảo sương gieo cơn lạnh đến
Lung linh nắng trải ấm nồng về.
Mời người nâng chén - chung vui hỉ
Tặng bạn câu ca - nhớ thuở tê
Hội ngộ tình cờ trên bến lạ.
Màn trời, chiếu đất , áng mây che
Trần Mạnh Hùng
Đất nước và Tình yêu
Một
1.
Mình đã xa rồi, cũng thế thôi
Trở về làng cũ thỏa lòng chơi
Sông hồ đổi bến môi tròn méo
Sóng biển thay son miệng mỉm cười
Nghĩa cả không sờn duyên nợ hứa
Tình thâm vẫn đậm chiếc thuyền trôi
Nhiều đêm ngắm ánh trăng huyền ảo
Để thả hồn thơ ngút tận trời
2.
Tận trời xanh thẫm, vững lòng thôi
Nắng mới vươn cành bướm lượn chơi.
Thỏa chí tung hoành, nghiêng mắt nhái
Bền tâm ngang dọc, nhếch môi cười
Sông hồ phiêu bạc mau quên lãng
Sóng nước đầy vơi dễ cuốn trôi
Một bước ra đi vùi thảm cảnh
Cho lòng thanh thản đến chân trời
3.
Chân trời xưa cũ, chuyện đăng trình
Cất bước ra đi, vững cuộc tình
Ánh mắt nồng nàn duyên trọn ý
Bờ môi thắm đượm nghĩa hy sinh
Đường đời dầu dãi khôn mong gặp
Lối đạo thẳng ngay dễ kiếm tìm .
Danh lợi buông trôi trong phút chốc
Trở về thanh thản giấc lương trinh
4.
Lương trinh giữ mãi tình xuân thắm
Ngọn nến thương yêu vẫn tỏ tường
Bến cũ ngày về đêm mộng ước
Làng xưa chốn đợi thuở ly hương
Mây xanh thanh thản lưu đường ấn
Khói trắng nhàn an buổi tựu trường.
Thu đến trong mùa xây lửa loạn
Còn người xuôi ngược mãi dầm sương
5.
Dầm sương tiếng gọi vọng sau hè
Võng mẹ ầu ơ tại Bến Tre
Cái thuở Xuân thì xây lá thắm
Bao thời Hạ ấm đợi em về .
Tuổi trời chồng chất rồi tha thiết
Lối mộng nồng nàn đến tỉ tê
Có nghĩ chiều mơ đầy ý tưởng
Nào đâu lo nghĩ mái dừa che
Nguyễn Gia Linh