Đông Khúc Anh trở về chiều mùa đông giá lạnh
Thành phố xưa ngơ ngẩn đón sương mù
Ánh đèn vàng mờ tỏa nỗi ưu tư
Lên hàng phượng trơ cành đong rét mướt
Những chiếc lá rơi từ mùa thu trước
Nằm cô đơn nhớ mãi dấu chân chim
Én lạc nhau đã mải miết đi tìm
Nơi hóc núi vọng vang lời tha thiết
Thương dĩ vãng còn vương hương ly biệt
Xa lạ rồi lối cũ viết tên nhau
Những hoàng hôn bên kỷ niệm phai màu
Mà nhớ mãi lần đầu trao môi ngọt
Mấy mùa xuân tóc pha sương bất chợt
Để bàn tay chai vuốt mộng chung đường
Đâu bóng hình một thuở đã yêu thương
Người năm ấy bao giờ quay trở lại
Anh trở về chiều mua đông tê tái
Phương trời kia em có thấy trăng phai
Thoảng gió heo may động dáng đông gầy
Nghe ân ái đã lạc ngoài vụ trụ