Thơ Trần Trụi
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/54B0EADCD1E74E4A8265852744078BE5.jpg[/image]
2012
NHÂM THÌN
HY VỌNG MỚI - HẠNH PHÚC MỚI -CUỘC ĐỜI MỚI
Sắc Tình Yêu
Sao tôi biết tình yêu đa sắc thế
Sắc yêu thương hồng thắm một khung trời
Sắc giận hờn buồn tím nhạt đôi môi
Sắc nhung nhớ xám mờ vây lối đợi
Ngày em đến tinh khôi trong nắng mới
Nắng thêm vàng soi đỏ gót chân thon
Tà áo bay xinh trắng tựa tâm hồn
Mây ghen ẩn hay bởi trời xanh ngát
Từ em đi nâu quầng thâm đôi mắt
Trăng nguyên tiêu vàng võ vỡ trên ngàn
Dòng sông tình vẩn đục bến sang ngang
Sao tôi biết tình ta đa sắc thế
Tình Mưa Nắng
Em là mưa phố núi
Ta nắng cuối chân đồi
Gặp bên đời trần trụi
mưa về tnắngphai phôi
Bao lần mưa trong nắng
Bao lần nắng trong mưa
Tình thoáng là bẩy sắc
Chợt tan giữa hư vô
Đường trần trăm ngã nắng
và vạn nẻo mưa mờ
Ta em hai lối vắng
Tìm nhau đến bao giờ
Nắng chói bao năm tháng
Chẳng đủ ấm ngày mưa
Tình nắng mưa ấm lạnh
Chờ nhau rét mấy mùa
Cô Liêu
Vẫn chỉ mình tôi đi lại về
Mỗi ngày vẫn đấy ngõ lê thê
Chăn đơn, gối lẻ, phòng cô quạnh
Cơm bữa được, không, bữa chán chê
Thuốc đốt cô đơn buồn chẳng hết
Ai người thắp lại quãng đời vui?
Rồi mai khi bóng chiều lịm tắt
Còn nén hương nào thơm mộ tôi
Tình lỡ rồi, tim thôi muốn yêu
Vụng trao mà đón nhận cô liêu
Đành xin khép lại tim yêu đó
Sao biết tình không chỉ một chiều?
Nhớ Gì?
Ta nhớ gì ngày lên hai mươi tuổi?
Ngoài tấm thân lăn lóc giữa bụi đường
Đôi dép râu mòn dưới chân trôi nổi
Tìm góc đời lạc đâu giữa muôn phương
Ta nhớ gì ngày lên ba mươi tuổi?
Mối tình đầu dài đủ một mùa xuân
Bay như lá thu về cơn gió thổi
Mộng trăm năm tan giữa khói mây ngàn
Ta nhớ gì ngày lên bốn mươi tuổi
Nỗi cô đơn vừa bạc tóc hôm nao
Vai xương xẩu gánh cuộc đời lắm tội
Lúc xụm rồi còn chưa hiểu vì sao
Sẽ nhớ gì ngày lên năm mươi tuổi?
Những nỗi sầu trong dĩ vãng vô duyên
Dăm áng thơ lưu năm tháng ưu phiền
Hat vài khúc nhạc tình không đọan kết
Sẽ nhớ gì mai sau khi sắp chết?
Ôi biết còn thở hắt một lần không?
Lặng Lẽ Đời Ta
Ta tìm về phố xưa chiều nắng nhạt
Nắng lạnh lùng như buổi trước người đi
Ta còn nhớ cơn gió buồn man mát
Phớt qua hồn khi người nói chia tay
Hạnh phúc đó, đã bao lần được có
Giữ được đâu, ai níu được mây ngàn?
Tim tha thiết vẫn tươi màu máu đỏ
Khát vọng giờ như sương khói chiều hoang
Ta cố giữ nhưng đời nghiêng nghiêng mãi
Đến một ngày ngồi chân núi bâng khuâng
Đường lên đỉnh bình yên còn xa ngái
Lối tương lai biết còn ánh huy hoàng
Nhắm mắt lại nghe đời trôi lặng lẽ
Tình một mùa đủ lạnh giấc trăm năm
Ôi tiếng lòng năm xưa về rất nhẹ
Để đêm nay nằm nhớ chuyện xa xăm
Lạc Nhau Hay Đã Mất Nhau
Dòng đời cách biệt năm năm lẻ
Mơ bước chân về mộng thắm hơn
Thuyền yêu ngày mãi xa bờ bến
Lạc mất nhau trong nỗi giận hờn
Thư gởi bao lần không đến chốn
Bao lần tin nhạn lạc trùng dương
Nửa vòng trái đất bao xa nhỉ?
Mà tiếng yêu xưa đứt giữa đường
Nếu ngày mai giữa con đường nắng
Anh trở về bên góc hẹn hò
Chẳng biết em xưa còn liếc mắt
Mân tà áo lụa trắng ngây thơ
Hay làm thiếu phụ tay bồng bế
Môi gượng cười chân bước vội ngang
"Con phố hôm nay nhiều kẻ lạ
Năm tay mẹ chặt nhé con ngoan"
Bâng Khuâng
Tôi đứng bên này sông dĩ vãng
Ngùi thương con sóng tắp vô bờ
Vỗ hoài những tiếng buồn da diết
Của những hoàng hôn nhạt giấc mơ
Tôi đừng bên kia đồi kỷ niệm
Mà nghe gió thoảng gợi hương xưa
Hôm nào tóc ướt bờ vai lạnh
Tạm biệt nhau trời đổ gió mưa
Tôi đứng bên ngoài con hẻm cũ
Nhớ về thuở đó nắng xuân ngoan
Đợi em tan học về qua đó
Ngõ hẹp mà như lối địa đàng
Tôi đứng trên thềm ga buổi mai
Chợt nghe sương lạnh thấm bờ vai
Còi tàu hối thúc đời ly biệt
Sao chẳng ai chờ đưa tiễn tôi
Cây xuân nhánh nào hạnh phúc
Cây xuân nhánh nào hạnh phúc
Cho tôi giăng võng ngủ mơ
Mơ về một thời áo trắng
Mộng đời như những dòng thơ
Cây xuân nhánh nào hạnh phúc
Cho tôi tìm lại nụ cười
Lần nào trao nhau lỡ mất
Quên rồi ôi những niềm vui
Cây xuân nhánh nào hạnh phúc
Cho ương lại nụ một lần
Nụ nở hoa vàng một buổi
Tặng em ngày lễ tình nhân
Cây xuân nhánh nào hạnh phúc
Xin còn mãi mãi cho em
Mười Lăm Năm
Mười lăm năm gặp lại
Anh thôi mộng vu mơ
Bên những góc đợi chờ
Em quên thời hong tóc
Trưa nào trời xanh lơ
Mười lăm năm gặp lại
Áo dài thôi trắng tinh
Màu thời gian hoen ố
Trên mái tóc ru tình
Mười lăm năm gặp lại
Tình đau lại một lần
Xuân già đi dăm tuổi
Trán thêm mấy vệt nhăn
Mười lăm năm gặp lại
Em không còn ngây thơ
Thả hồn trên cánh phượng
Anh không còn dại khờ
Gởi thư tình không tên
Mười lăm năm gặp lại
Em giờ bước bên ai
Tim anh còn một nửa
Bây giờ biết trao ai
Vì Anh Là Con Trai
Vì anh là con trai
Nên chờ đợi cả ngày
Đợi em người con gái
Ngắn dài sợi tóc mai
Vì anh là con trai
Yêu người em tóc dài
Lớp học anh không đến
Núp bên cổng trường ai
Con trai là thế đấy
Dại như cánh chuồn chuồn
Một hôm buồn sa lưới
Tình em giữa muôn phương
Vì anh là con trai
Gánh tình trên hai vai
Để một lần bỡ ngỡ
Tay người trong tay ai
CON GÁI
Vì em là con gái
nên cứ hay dỗi hờn
làm duyên và nũng nịu
Để anh yêu càng yêu .
Mái tóc em nuôi dài
thả buông lơi hờ hững .
Để đi xa anh vẫn ,
nhớ hoài hương tóc em .
Anh mà trốn loanh quanh
tóc em đan thành mạng
Như lưới chụp chuồn chuồn
Anh khó lòng mà thoát ...
Con trai ơi hãy cứ ,
thật thà mối tình si .
để tim em còn mãi
Tươi nguyên nét xuân thì .
---muaphonui---
* Cám ơn đằng í nha ! bài thơ của anh dễ thương ghê khiến em nảy ra ý tưởng mới . Mình chơi tiếp hén ...dzui ...hihihi .
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/1B290A8897154920A9AE2FA0DEB66ABB.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2012 16:33:23 bởi mưa phố núi >
Vụng
Thơ tình anh nhờ gởi
Vụng về quên ký tên
Người đưa thơ không nói
Ngày qua đi hững hờ
Anh liếc qua đợi chờ
Em nhìn anh xa lạ
Như một đứa khạo khờ
Hạ vừa ngang trường học
Ve trổi khúc tương tư
Sầu anh giăng kìn cổng
Em bâng quơ tạ từ
Anh giả từ tình nhỏ
Vác nghiên bút trên vai
Em giả từ tỉnh nhỏ
Trường cũ biết còn ai
Anh một lần về lại
Mùa phượng đỏ con đường
Nhìn em trong áo cưới
Xác pháo đỏ ngàn phương
Em nhìn anh mỉm cười
Anh nhìn em tiếc nuối
Tình chưa đầu đã cuối
Mình anh biết mà thôi
Đời Gió - Tình Mưa
Xin hãy đừng như bao chiếc lá
Mỗi thu về là mỗi lúc biệt ly
Xin hãy đừng sống như đời gỗ đá
Nhìn đời khô khan, chẳng mộng mơ gì
Xin em hãy là em và mãi mãi
Mộng tình khôi như thuở bước vào đời
Xin em mãi giữ nguyên lời dấu ái
Cho riêng anh đừng chia chác cho người
Anh cố giữ tâm hồn tràn hoa nắng
Đón em vào ẩn trú những đêm mưa
Anh cố neo thuyền yêu dù bến vắng
Đợi em về cùng dạo cõi mộng mơ
Nếu em là mưa anh xin là gió
Gió đưa mưa lẩn trốn bóng tà dương
Nếu em là xe, anh là cửa ngõ
Ngõ chờ xe mang đến mộng bình thường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2012 16:38:41 bởi Trần Trụi >
Nụ Cười Ngây Thơ Đó
Ẩn trong những nụ cười ngây thơ đó
Có chứa nhiều buồn bã của hôm nay
Rồi đêm mai và những đêm sau nữa
Mắt môi xưa mặn đắng giấc mơ gầy
Ta cố giữ con tim si bình thản
Cố mà quên thuở ấy lạc đường yêu
Tình có lẽ ngàn năm như cánh nhạn
Chợt bay đi khi kỷ niệm đã nhiều
Ta dặn lòng không trách mình phận bạc
Nên gánh tình tàn lê khắp muôn nơi
Mỗi bước chân dẫu hằn tình tan tác
Nhưng trên môi cố vẽ nửa nụ cười
Mộng sắp tắt khi trái sầu sắp chin
Tóc rụng theo đường dĩ vãng đi về
Lối tình nào đèn đã tắt đam mê
Bởi nụ cười ngây thơ đó có ẩn chứa nhiều buồn bã
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: