:..Thư Cho Người Tình..: 27.10.2005 Plena_burr-less Anh,
Hôm nay em thức dậy nghe tâm hồn thơi thái. Lòng chẳng bận buồn_vui. Nhìn ánh nắng vàng chan hòa khắp vòm trời Paris, thật giống y như mùa xuân vậy. Em nghe TV cho hay khí tượng - thời tiết rất tốt và nắng ấm - mà tỉnh Anh ở nóng tới 23° C. Thế là như mùa hè giữa thu rồi !
.....
Bỗng em sực nhớ, lâu rồi em có soạn một bài vọng cổ này, có lẽ để cho Anh : vướng Sợi Tơ Tình
Ngâm Sa Mạc
Bướm xưa trở lại làm gì
Lòng ta khơi động sầu bi quay về
Yêu đương nay đã ê chề,
Nhắc chi những chuyện hẹn thề ngày qua...
Vọng Cổ
1-) Hỡi cánh bướm năm xưa sao còn trở lại làm chi nữa, nghe ai nói tiếng yêu đương mà lòng ta như vướng sợi tơ... tình. Chuyện ngày qua đà rã bóng tan... hình. Trăng bạc đã xa rồi mái trời hôm ấy, còn lại bây giờ là tiếng Kệ lời Kinh. Ngọn lửa ái tình nay đà nguội lạnh, hiu quạnh quen rồi những ngày thanh vắng, xin người hãy quên đi lời ước hẹn. Thương tiếc làm gì thêm trái ngang đau khổ.
2-) Tiếng chuông reo vang, tay nhấc lên nghe đầu dây bên ấy, giọng nói của ai làm khuấy nát tim... nầy. Mười sáu năm qua, gần sáu ngàn... ngày. Đã gặp biết bao nhiêu điều cay đắng, mà nợ tình còn vướng mãi hay sao. Cao sanh ơi ! định mệnh gì như thế nầy, biết đến ngày nào tâm được bình yên, ôm khối muộn phiền buồng tim se thắt, chất chứa trong lòng bao nỗi niềm riêng.
Lý Con Sáo
Nghe... tiếng ai....
Mắt lệ buồn rơi rơi
... ... ...
Tưởng rằng tình đã ra khơi
Ôi ! trải qua gần sáu ngàn ngày
Dây trái oan bó buộc hoài
Tháo gỡ rồi, sao vẫn đâu đây
Hỏi ai, ai nào thấu hay
Trời dành riêng ta mang khổ thay
Biết bao giờ thoát cảnh đắng... cay...
Vọng Cổ
5-) Đêm nay trong lòng ta đang gặp cơn giông bão, có ai mà hiểu dùm ta trong những phút giây đang bấn loạn quay... cuồng. Mưa gió về đây giăng phủ khối u... buồn. Tiến thoái lưỡng nan làm sao vượt khỏi, vướng mắc nợ tình khổ lắm người ơi ! Tưởng rằng tình ái đã ra khơi, nào ngờ oan trái mãi còn đeo đẳng, heo hút thâu canh nghe lòng trĩu nặng, khúc hát năm xưa nay vắng lặng rồi.
6-) Người ơi ! Ta chẳng còn lời gì để nói, mà chỉ giao đời mình cho số mệnh mà thôi. Bao đắng cay ta cam đành chấp nhận, xác thân nầy có nghĩa lý gì đâu, bởi đời ta có lắm chuyện âu sầu.
"Trải qua (mấy) cuộc bể dâu,
Những điều trong thấy mà đau đớn lòng (*)"
Nắng mưa sương gió chất chồng
Khổ đau dồn dập tim lòng tái tê.
(Bên bờ sông Seine, Gia Tự Diệu Thi, đêm 01-02-1999)
_________________
(*) "Kiều’’ Nguyễn Du
...*...*...*...
Anh còn nhớ không ? Em soạn bài vọng này trong lúc em đang mặc bộ đồ già lam xam xám... Em xả bỏ tất cả sự đời đẻ yên tịnh... Nhưng rồi...
Rồi Anh gọi và năn nỉ muốn gặp tạn mặt em. Em cũng chìu ý Anh và cho Anh đến nhà...
Vừa mờ cửa Anh thấy em, mặt Anh tái nhạt - Anh định ôm em để hôn như thường lệ - Em lấy chận lại và khoác khoác - Anh thẩn thờ đi vào phòng khách ngồi nhìn em - Rồi... Anh khóc òa lên như một đứa con nít - Em lặng thinh lòng nhẹ như lông hồng. Em "biết" đó là "Ai" khiến cho Anh xúc động mạnh dữ vậy. Em để cho khóc - em vẫn điềm nhiên ngồi nhìn Anh... Có lẽ Anh tự hỏi :
Gần đó, mà xa như vạn dặm
Hình ảnh xưa, nay ở nơi đâu
Lòng Anh tự hỏi những câu :
Vì ai em lại "cạo đầu" xa Anh ?
Anh ơi ! Em vẫn biết, mình nợ nần nhau - nên chưa trả xong - Sáu tháng sau, em để tóc và trở lại cuộc sống bình thường với "bề ngoài" - Còn sự thật trong lòng em dường như đã lắng yên từ lâu rồi.
Hằng ngày, em luôn đóng những vai như :
Vui_buồn_hờn_giận_tình_yêu_lận_đận_si_mê_ham_muốn...
Chứ thật ra lòng chẳng nắm níu một thứ gì.
Ôm ghì hai chữ "Vô VI"
Thuyền Từ_Bát Nhã khắc ghi nơi lòng
Luôn luôn khấn nguyện Quan Âm
Cầu mong Nhân Thế thăng trầm vượt qua.
Ai muốn sao, em cũng chìu theo hết - Vì em muốn cho tất cả được vui.
Mãi ghi nhớ ơn Anh, nhờ Anh, em mới được những giây phút yên tịnh an lành như thế này.
.........
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2005 03:58:21 bởi Viet duong nhan >