:..Thư Cho Người Tình..:
:..Thư Cho Người Tình..: 3.1.2006 HONORE DE BALZAC Anh,
Hôm nay, ngay giây phút này... mọi tin tức từ Mẹ em bên Sài Gòn, Anh ở Lyon, Philippe bên LA, Thiên Kim ở trong Paris 14 và chung quanh những bạn bè gần xa tất cả đều bình yên. Tinh thần của em cũng nhẹ nhàng không bận lo lắng gì cả.
Em vẫn biết còn lắm người đói nghèo ở ngoài kia, và khắp nơi trên quả địa cầu này. Làm sao "Lắp Bằng" cho nổi đây !
Em chỉ thường cầu nguyện cho những kẻ khốn cùng được một cuộc sống tương đối vừa đủ. Nghe qua cũng buồn quá hả Anh !
À, còn hơn tháng nữa là kỷ niệm chúng mình sẽ được 23 năm. Em còn nhớ, có chị bạn nói : "Ô, bồ gặp R ngày "Lễ Tình Yêu = Saint-Valentin" sẽ bền lắm đó...". Lúc ấy, thật sự em chẳng nghĩ gì hơn ngoài việc tìm "Quân Tử" để giúp em ra khỏi việc làm ban đêm - có việc làm ban ngày để lo cho 2 con em như người mẹ bình thường. Trước khi gặp Anh, em đã "bị" người ta gạt liên tu bất tận - Em cũng có bao lần ôm "hận" trong lòng... Nhưng rồi tự an ủi :
"Mò kim đáy biển đâu màn
Một người tử tế đổi ngàn bất nhân"
Thế là em gặp Anh... Lẽ đương nhiên em cố gắng cầu nguyện Ơn Trên giúp em "xóa hận" mà chỉ tìm một người tử tế "Đại Trượng Phu" có tấm lòng bao dung rộng lượng và làm chủ mới đủ khả năng giúp em...
Ô, Đức Mẹ ! Phải ! Em nhớ rồi, Đức Mẹ Lộ Đức báo mộng, bằng hào quang tia sáng và một cành hoa tuyệt đẹp... Hình như hoa hồng này nè Anh ơi ! Sao lại có sự trùng hợp lạ kìa ? Tâm hồn em đang mơ màng lâng lâng thật kỳ diệu đây ?
???
..............
Khi ấy, 2 con em đang vào tuổi dậy thì. Em rất sợ bỏ chúng vào ban đêm - nên em cầu nguyện Đức Mẹ và Quan Thế Âm Bồ Tát - Một đêm mùa đông đó, em nằm chiêm bao gặp mẹ Maria "bay" xuống - ánh sáng rực rỡ, Mẹ đến vuốt tóc em và tặng cho em 1 đóa hoa giông giống như hoa hồng này... Em vẫn còn nhớ mồn một y như thật...
Từ ngày Ơn Trên gởi Anh đến với em. Trong Suốt 23 năm về vật chất em sung sướng vô cùng. Còn tinh thần thì có phần thiếu may mắn - Vì con Anh... Còn con em thì gặp bệnh nan y không thể chữa dứt được... Dể an ủi : Trên đòi không thề có hạnh phúc tuyệt đối được. Cũng phải có một khía cạnh nào "bất như ý" Anh à ! Thôi, mình hãy chấp nhận Anh nhé !
Chắc chắn cũng nhờ lòng thành, tâm lành và cộng thêm đức tin tuyệt đối của em đối với những Đấng Lành như : Phật, Chúa, Mẹ Quan Âm & Mẹ Maria - Tất cả những Đấng Lành ấy đã họp lại cùng đưa em qua bao cây cầu "Sông Lửa" giữa đời này. Và em tin chắc là các Đấng Lành này đã gởi Anh đến tặng cho em.
Em rất hãnh diện, chính em là kẻ lái chiếc "Thuyền Tình" này đến ngày nay được êm đẹp - Tất cả mọi người đều được hạnh phúc. Nhất là Tata (BX) của Anh. Nhờ Tata là người đàn bà hiền lành, không tò mò. Tata rất xứng đáng hưởng thụ những hạnh phúc ấy. Em là kẻ núp bóng của Anh mà thôi.
Tâm hồn em không bị mặc cảm tội lỗi gì cả - Mà ngược lại hạnh phúc nhẹ nhàng - Bởi, chính em là người xây dựng & giúp Anh đem hạnh phúc về với gia đình... Đến giờ này thì xem như "ván đã đóng thuyền" hạnh phúc vững bền tới hơi thở cuối cùng. Em biết mình không thay đổi - Và tin tưởng Anh cũng chẳng đổi thay. Ngoại trừ khi chúng ta đến ngày "Trả Nợ Đất" phải chấp nhận thôi. Ý, mà em hẹn Anh kiếp sau. Vì em nguyện thay xác già nu - Sẽ trở lại thế gian với thân thể khác. Nhưng tâm hồn "Bách Nhẫn - Thái Hòa" em xin giữ mãi mãi.
Mãi ghi nhớ tình Anh.
................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2006 00:43:57 bởi Viet duong nhan >
:..Thư Cho Người Tình..: 4.1.2006 Anh,
Chiều mùa đông, nghe trong lòng bao nhớ nhung
Tình của Anh chẳng đủ lời để nói tận cùng
Lòng bao dung giữa đời chỉ có Anh thôi
Gió cuốn mây ngàn trôi
Anh hứa một câu rồi, Anh mãi giữ y lời...
Rằng :
Này cánh hồng bé nhỏ của Anh ơi !
Anh sẽ yêu em suốt cuộc đời
Anh sẽ cho em hạnh phúc tuyệt vời
Và, Anh sẽ xóa đi những ngày xưa dĩ vãng.
Đem em về ru giấc ngủ đài trang
Em là cánh hồng của riêng Anh
Ôi, cánh hồng xinh đẹp nhất trần gian
Em yêu ơi ! Dù đời em gặp lắm phũ phàng
Anh dang tay đón rước nồng nàn
Dâng lên em trái tim vàng Anh đó
Xóa kiếp đời gió bụi lầm than ...
*
Sáng nay em lại "vài vần sót lại" cùng Anh.
Nghe Anh kể ba ngày Tết tây, Anh vui đùa với thằng cháu ngoại mới 6, 7 tháng tuổi - Bé E vui tánh dễ chịu giống Anh há ! Bất cứ trẻ con hay người lớn, mà vui cười hoài là tâm hốn cởi mở lắm đó Anh. Hí hí, giống Anh và em "mèo khen mèo dài đuôi".
Em còn nhớ, lúc trước còn đi làm việc chung với Anh - Anh là người hay mời khách ăn uống những nhà hàng lớn. Dù trước mặt mấy ông "tai to mặt bạnh(*)" - Anh vẫn "khôi hài" như thường - Làm các ông cười híp mắt khoái quá trời.
Suốt 10 năm cuối tuần em đứng bán băng nhạc ở "TTBNPH" - Mình mời được bao nhiêu Ca-Nhạc-Sĩ đi nhà hàng ăn cơm chung rồi Anh nhỉ ? Cũng không phải tất cả, mà cũng không ít ?! Nhớ lại hồi trước vui thật Anh há ! Em chẳng bao giờ nghỉ, em viết lách gì ráo, nên em không có chụp hình để kỷ niệm gì nhiều với những Nghệ Sĩ quen biết thân thuộc - thật là uổng ghê !
................. ____________________________________________________________
(*) (Theo Nhân Tướng Học)Thường làm quan lớn hoặc đại doanh thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2006 01:03:51 bởi Viet duong nhan >
:..Thư Cho Người Tình..:
19.1.2006
Anh,
Hôm kia, lối 2 giờ khuya, em đang miên mang "đọc" thơ... Bất chợt nghe cái "reng"... Em nhìn lên "Yahoo Instand Messenger = YIM" thấy tên "Vocanhchim" vài hàng chữ : "Chị Tuyết ơi, cứu em !".
- Em hết hồn, viết và hỏi :
- Chuyện gì vậy Q ?
Im lìm không ai trả lời - em lo lo ??? 5 phút sau, hiện trở lại có incôn vỗ tay với chữ "hên quá !".
Em hỏi tiếp :
- Mà chuyện gì ?
- Chị ơi ! Em tìm kiếm đủ người, nhưng không ai giúp em được ! Em biết chị tốt với em ! Chị giúp được !
Em cười cười...:
- Nếu không quá sức của chị thì, chị tốt với tất cả mọi người ! Mà giúp cái gì giờ này vậy em trai ?
- Không. Ngày mai !
- Rồi, chị nghe đây !
- Ngày mai, từ 2 giờ trưa chị phải có mặt nhà em để người thợ ống nước đến xem và định giá cả - cho chủ nhà sửa vòi nước tắm của em.
- Chỉ có thế thôi à ! Ok, được !
- Em biết gặp chị là được liền - Nhưng vì em không muốn làm phiền chị, nên em đi hỏi lòng vòng - cuối cùng chẳng có ai ngoài chị ra !
- Ok, thôi, đừng nói nhiều - Bây giờ chị phải đi ngủ sớm - Vì thường thường chị thức khuya 3, 4 giờ mới ngủ - Nên ngủ trễ tới 12, 1 giờ trưa mới dậy.
- Dạ, Q cảm ơn chị nhiều.
- À, này ! Làm sao chị vô nhà em ?
- Em sẽ nhờ TT đứng chờ chị trước cửa nhà em để đưa chìa khóa.
- Ok, tốt ! Bonne nuit em trai !
Thế là hôm qua em làm được việc cho tha nhân - Sẵn đó em đi chợ VN mua cá bông lau, rau nhút, đùi chim cúc giá , bạc hà, cà tô mách, rau ôm để nấu chanh chua & cá kho tiêu & đùi chim cúc rô ti...
Anh thấy không ? Q có gia đình anh, chị, em và bạn bè đông lắm lắm... nhưng khi gặp lúc "ngặt" có chút xíu vậy mà tìm người nhờ không ra - cuối cùng "gõ cửa nhà em" thì được ngay.
Còn em ! Anh hay lắc đầu và nói : "Ai làm phiền em cũng được, ngược lại em không "dám" làm phiền ai cả !". Ai đi phi trường, lúc em còn xe - em đưaa hết người này tới người kia - Rồi tới phiên em đi đâu xa bằng máy bay, em phải đi bằng taxi, không ai đưa dùm em được !".
Tại tánh em thích "ra ơn" hơn chịu ơn. Thật ra, khi nào đối đế lắm, em cũng chạy lòng vòng mượn người này người nọ... Em cũng thọ ơn nhiều người lắm đó Anh à !
Như ơn của Anh - Ơn của J.H. (người chồng cũ) - Nhất là Ơn mưa mốc - từ ngọn rau tất đất của nước Pháp & người Pháp - Ơn ấy thật trọng đại và to lớn vô cùng - Còn những cái lẻ tẻ không tính.
- Cầu nguyện Ơn trên cho Anh & gia đình bình yên khỏe mạnh...
- Cầu xin Ơn trên xoa dịu những "cơn khủng hoảng tệ nạn" của nước Pháp đã qua.
- Cầu nguyện cho thế gian AN HÒA HẠNH PHÚC.
- Em mãi ghi khắc tấm lòng bao dung đại lượng của Anh....
.......
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2006 01:14:48 bởi Viet duong nhan >
:..Thư Cho Người Tình..: 15.2.2006 Anh,
Anh đã hồi sinh... Em cũng hồi phục... Hôm qua mưa suốt ngày - bữa nay nắng tỏa chan hòa cả vòm trời Paris. Như thế mới là đời Anh nhỉ ! Hôm mưa, bữa nắng...
Vừa bước qua năm thứ 24 chuyện tình "Đêm Lễ Tình Yêu" của hai đứa mình.
Được tin Anh rồi - Em yên lòng - Tuy các xác còn mệt mệt - Nhưng em nghe lời Anh và J sẽ hẹn Bác Sĩ để chữa bệnh - Và em sẽ đi xin Visa sang Úc đổi gió 1 tháng nha !
Úc là Châu thứ 5 em chưa tới - Lúc còn làm việc trong hãng "HTCL" - Anh giao nhiệm vụ cho em - Nhưng cuối cùng công việc không ổn - làm em đi hụt mấy lần !
"Con Tim Vui Trở Lại" rồi !
..........
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2006 00:40:16 bởi Viet duong nhan >
Dậy là Mẹ định sang Úc nghỉ mát ạ? Chúc Mẹ có những giây phút vui vẻ nha.....!
Trích đoạn: Hat Bui
Dậy là Mẹ định sang Úc nghỉ mát ạ? Chúc Mẹ có những giây phút vui vẻ nha.....!
Mẹ mới dự định tôi - Nhưng nay mẹ mới đi BS - BS bắt mẹ phải chụp hình tổng quát trong cơ thể coi có cái gì không còn tốt không ? - Vì hỗm rày mẹ hay bị mệt mệt.
Chúc con an vui
:..Thư Cho Người Tình..: 18.3.2006 Anh,
Anh gọi... nghe giọng nói yếu run run - Em cố gượng vui... Trời, tới nay Bác sĩ vẫn không tìm ra bệnh của Anh ? Quái lạ thật ! Em chẳng biết làm gì hơn Anh ơi ! Chấp nhận ! Chấp nhận !
Định kể cho Anh nghe chiều và tối hôm qua, em đi Paris 13 gặp những ai và ai ? Nhưng thôi, có vui gì đâu mà kể. Em nghe trong người em cũng mệt mệt...
Mẹ em đang đau nhức oằn oại trên giường - Còn Anh cũng nhức đau mệt từng cơn - tinh thần xuống thấp - không còn ham sống nữa - Hiện tượng gì đến với em trong một lúc như vầy ? Hai vị không có thể ai thay thế trên đời đều muốn "Trả Nợ Đất".
Mong Anh được toại nguyện. Cầu mẹ em cũng tròn ý muốn. Còn em thì chấp nhận tất cả... Đời là VÔ THƯỜNG mà !
Em nghĩ, hồi còn trẻ Anh làm việc quá sức - Nên bây giờ hết hơi sức rồi ! Chỉ là như thế thôi - Chứ ở Pháp bác sĩ giỏi lắm - mà mấy tháng nay không tìm ra bệnh của Anh. Đó, tiền bạc, bao nhiêu cái nhà nó không làm cho Anh khỏe lại được. May là em khuyên Anh bán hãng "HTCL" để nghỉ ngơi - Thế rồi Anh lại nhận lời là Chủ Tịch cho "Hội Hoa Hồng Âu Châu" Tuần nào cũng phải di chuyển xứ này qua xứ kia, tỉnh này đến tỉnh khác. Rồi họp hội ăn uống... Hai năm trước Anh than mệt quá - Em khuyên Anh nên từ chức... Anh không chịu - Bây giờ kể như không từ chức... nhưng Anh không thể nào đi dự... hay hội họp gì được nữa. Em biết Anh buồn bực lắm !
Trời, giống như em trách Anh đây ! Tại em thấy những ham muốn của Anh không biết đủ... Xin lỗi Anh - Tại vì, chẳng qua em thương yêu - quí kính Anh.
Thật sự, em không biết tâng_bốc vuốt_ve nịnh_bợ xu_hướng hay khen những điều ngược lại - Mà là con ngươì Anh tốt lắm - Tốt từ trong nhà ra tới ngoài đường. Tốt với tất cả nhân viên, từ ông Giám Đốc đến bà lau chùi (femme ménage)... Anh không phải là hạng người "thượng đội - hạ đạp" - Anh không khen ai quá lời và cũng không chê ai thậm tệ. "Người Đàn Ông Tuyệt Vời" chính là Anh.
Chúc Anh bình an.
.........
:..Thư Cho Người Tình..:
31.3.2006 Rose_Mystère
Anh,
Ngày thứ ba vẫn không có tin Anh ! Em nhớ lại kỷ niệm ngày xưa ấy :
Một ngày vắng nhau trời sầu, đất tủi
Vạn sao buồn cũng lặn khuất trong mây
Bây giờ hai đứa mang nỗi đọa dày
Em đợi tin, Anh có còn... không hỡi ?!!
Biết bao nỗi buồn ta cùng an ủi
Bấy nhiêu niềm hạnh phúc hưởng bên nhau
Rồi hôm nay, đôi dòng lệ tuôn trào
Trông ngóng nhạn, nhạn bặt tăm im tiếng ?!!
Bỗng dưng, em không còn tha thiết sống
Một kiếp người đủ quá sáu mươi năm
Lên xuống lên, sao lắm đỗi thăng trầm.
.......
Anh nhớ nhé !
Nếu có "đi" hãy chờ em theo với !
...
.........
III
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2006 21:40:35 bởi Viet duong nhan >
:..Thư Cho Người Tình..: 12.4.2006 Yến tiệc cuối cùng mùa hè 2005 Bóng Anh bên đời Anh,
Dâng Anh một đóa bạch hồng
Một ngọn nến trắng, Non Bồng chờ em
Anh cứ yên lòng ra đi - Chắc chắn chúng mình sẽ gặp nhau - Anh đã làm tròn bổn phận một người Chồng, một người Cha và một "Người Tình Tuyệt Vời":
"Vào trong phong nhã, ra ngoài hào hoa"
Nghĩ rằng : Anh đã đi xa
Nhưng KHÔNG : Anh vẫn là đả bên em.
Ngàn đời không thể nào quên
Tình Anh em đặt lên trên "ĐỈNH ĐỜI"
Bây giờ em đến nhà BophaTuyết_Hoa (bạn mới) dùng cơm trưa. Và sẽ kể chuyện tình của chúng mình, từ đêm 14 tháng 2 năm 1983 trong "Đêm Lễ Tình Yêu = Nuit Saint-Valentin"...
Đêm Lễ Tình Yêu phủ tuyết sương
Quân Tử lang thang giữa đêm trường
Bỗng dưng dừng bước nhìn hoa dại
Tim lòng vương vấn chuyện yêu đương.
Với tay nhặt lấy cành hoa ấy
Ấp ủ tình nồng tỏa ngát hương
Bao năm bôi xóa đời gió bụi
Tan biến đoạn trường, dứt đau thương.
Từ đó, Anh ban cho em một TÌNH YÊU VÀ cuộc sống TUYỆT VỜI
Tạ ơn Anh và mãi mãi ghi khắc tình Anh đã cho em...
.......... !!
Xin quí vị & ACE đừng CHIA BUỒN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2006 22:06:45 bởi Viet duong nhan >
:..Thư Cho Người Tình..: 13.4.2006 Hoa hồng trắng của TY Anh,
Đang giữa mùa Xuân mà bầu trời Paris mây xám giăng giăng... Nhưng nhìn dưới sân nhà hoa mai 'Tây' đang nở vàng rực trông cũng vui mắt...
.......
Mặc dù em dứt khoát tư tưởng... cho Anh đã "Trả Nợ Đất". Nhưng hương hồn Anh vẫn bên em... Không gì thay đổi... Mỗi ngày em vẫn viết thư tâm sự cùng Anh...
Kể chút này cho Anh nghe :
Hôm qua em đến nhà TH... tưởng đâu em kể chuyện tình mình... Nhưng không. Em để TH kể chuyện chồng của của Nàng... Em nghe bàng hoàng như người đang trong cơn ác mộng... Chồng TH ngoại tình hơn 18 năm mà Nàng mới biết hay được 2 năm nay - Thế là hai vợ chồng... đang ly dị trong "chiến tranh lạnh" với sự căm thù của TH - TH gọi chồng Nàng là : "Kẻ gian xảo thuộc loại Thượng Thừa" - Vì hắn lừa Nàng lấy hết tiền bạc - rồi bỏ đi với một người đàn bà mà cũng là "chị bạn" của TH - Tình cảnh hơi giông giống với gia đình em ngày trước - Nhưng chồng em không có "ôm" hết tiền ra đi - mà ông rất sòng phẳng - chia đôi tất cả những hiện kim và hiện vật với em - Ôi ! Khi lòng người đổi trắng thay đen ! (Bất luận đàn ông hay đàn bà !) - Họ tàn nhẫn ghê lắm !
Từ từ em sẽ kể tiếp cho Anh nghe nha ! Chúc Anh bình yên.
........... :..Thư Cho Người Tình..: 13.4.2006
bis Anh,
"ANH TRỞ VỀ"
Em bàng hoàng kinh động... không thể tuởng tượng là giọng nói của Anh... Nhưng mà là sự thật.. của 1% em có nói với những người bạn của em.
Em thốt lên "Anh trở về" - Em không dám khóc... vì sợ Anh xúc động... Anh trả lời một giọng như "ngườì về từ cõi chết" - lời nói đứt khoản nặng nề... : "Anh.. trở về... chắc thời gian... ngắn lắm... Anh mệt lắm... khi nói chuyện... chúc em bình an..." - Lại một lần nữa Anh trối trăn ! Anh vẫn còn sống ! Vậy mà em "chôn" từ hôm qua !
Nay em phải chờ đến hôm nào Anh gọi đây ? Thôi thì kỳ naỳ em gia hạn 1 tháng nha !
Tâm hồn em vẫn bàng hoàng như nắm mơ đây Anh ơi ! Nhưng biết chắc chắn là tiếng nói của Anh - Và Anh còn sống... Anh ốm lắm... mệt lắm vì Anh không ăn... Cái lo lắng làm cho con người Anh bệnh hoạn tới mức này thì thật rõ ràng - Anh không phải là người thật sự HẠNH PHÚC - như bao người chung quanh nghĩ tưởng... Tiền của tràn trề - Danh vọng vẫn còn đó... Mà vì lý do gì Anh phải nông nổi thế ?!
Tata rước Anh về nhà - Và Tata đi ra nhà thuốc Tây mua thuốc - Anh "nhảy dù" gọi ĐT cho em liền - Em cảm kích vô vàn - Nhưng cũng vô vàn đắc tội với Tata_người đàn bà HIỀN và ngây thơ - Thật sự Anh YÊU em đến hơi thở cuối cùng. Cũng có thể nhờ vậy mà tâm trí của Anh vẫn còn minh mẫn - trong đầu luôn còn nhớ số phone của em...
...........
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2006 02:54:46 bởi Viet duong nhan >
:..Thư Cho Người Tình..: 19.5.2006 Anh,
Nay Anh khỏe khỏe và tinh thần nhẹ nhàng đôi chút rồi - Ngồi ngẫm nghĩ bao ngày, em đã tìm ra nguyên nhân tới 99% là, tại sao Anh bị bệnh "Trầm Cảm" quá nặng như thế ?
Câu chuyện này em sẽ cấu trúc thành truyện ngắn hi hi ... À ha... Sẽ có người cho em "dạy đời" nữa - Nhưng không sao - Ai nói gì mặc ai - Chuyện này em không thể bỏ qua được - Phải la lên cho mọi người biết. Em chỉ lấy kinh nghiệm của Anh và em thôi - đâu có đụng tới ai. Em cứ "kết tội" Anh hoài há !
Suốt bao năm chuyện gì Anh cũng nói cho em biết hoặc hỏi qua em - Mà kỳ này vì vì lẽ gì Anh dấu em - Đến khi Anh sắp tắt thở Anh mới "hé" ra với em. Lẽ đương nhiên, Anh biết em không phải là người hay tranh chấp hơn thua - Em luôn đề cao cảnh giác, tránh né tối đa (bút sa gà chết) những vụ lên xuống Tòa Án - hay lấy Luật Sư chống đối hoặc thưa kiện... Em cứ giải quyết theo thinh thần hòa nhã - miễn sao mình đừng thua thiệt, mà người cũng không thiệt thua - Ráng làm... chỉ được huề cả làng cũng vui rồi. Hoặc đôi bên đều có lợi với nhau. Tánh Anh đôi khi quá háo thắng - Nhưng từ khi có em, Anh giữ được chút thăng bằng - Nhờ thế mà công việc làm ăn phát đạt một cách không ngờ. Rồi "... niềm vui nằm trong thiên tai...(*)" - 10 năm trước cũng vào những tháng này Anh ngả bệnh trầm trọng. Nhờ Thầy giỏi, thuốc hay, Anh thoát khỏi Tử Thần... Ôi, chúng ta thật có phước !
*
Anh còn nhớ hồi trước (chắc cũng đã 15, 20 năm qua) những chuyện mấy hãng nho nhỏ cũng đồng nghề nghiệp với mình , họ "cọp-bi" hình ảnh của Anh chụp không ? Anh biết được, Anh sừng sộ lên, đòi lấy Thừa Phát Lại "chụp" họ - Em khuyên : "Đừng Anh ! Bây giờ mình đến thẳng hãng của họ mà hỏi - Rồi coi họ có nhìn nhận "cóp" của mình không. Nếu họ nhận là mình có ăn-chia phần trăm (%) rồi".
Sau đó, Anh nghe lời em thực hiện việc ấy - Phần nhiều họ nhận là có. Em hân hoan tươi cười nói :
- Thấy hôn, họ sẽ chia phần trăm (%) cho mình... Đi "đánh giặc" không hao tốn gì hết mà được lợi - Sự hòa nhã thường đem đến cho mình và người sự lời lộc hơn mất mát...
Anh ngồi suy nghĩ... Bất chợt :
- Không. Không được !
Em quay sang bình tĩnh hỏi :
- Vì sao không được vậy Anh ?
Anh châu mày, lắc đầu và nói :
- Tụi nó in ra mấy triệu bản... mà nói với mình có năm trăm ngàn (500.000) thì đâu có được ! Tụi nó ăn-gian mình. Anh phải cho Thừa Phát Lại đến kiểm tra.
Em kéo điếu thuốc lá dài 120 mm đốt hít một hơi mạnh... từ từ nhả khói, đưa ánh mắt nhìn thẳng vào mặt Anh, điệu bộ nghiêm chỉnh và nói gằn gằn :
- Năm trăm ngàn... thì mình chia % trong năm trăm ngàn đó... Em hỏi thật Anh. Chúng mình có "ăn gian" không ? Làm ăn ai ai cũng có chút "mánh" trong đó mà.
Anh im ru nhìn em... rồi đổi giọng êm êm :
- Thật, em là con Bé ma-lanh ! (Tu es une petite maline)
Em khoái chí ngẩng mặt lên trời cười cười - tay chỉ thiên :
- Vạn sự nhờ ông trời đó Anh - Chứ em có tài giỏi gì đâu !
Em còn nhớ hồi trước ai nói em "ma-lanh" - Em không thích chút nào - gương mặt xụ xuống liền - Vì cứ ngỡ "ma-lanh" là "xảo trá". Nhưng sau này em hiểu, nên nghe ai nói 2 tiếng đó, em không thấy khó chịu nữa .
Những sự biệc trên, Anh nghe lời em - Mình gây thêm bạn - không tốn hao tiền Thừa Phát Lại và Luật Sư. Mình thâu gồm gần hết những khách hàng lớn nhỏ trên toàn nước Pháp.
Còn tiếp
...
Có chị bạn (Nữ Sĩ Bophatuyết_hoa) ở xóm trên nhà em. Chị vừa gọi rủ em chiều nay đến nhà chị ăn cơm.
.......
..........2
______________
(*) Vũ Thành An
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2006 23:41:40 bởi Viet duong nhan >
:..Thư Cho Người Tình..: 28.6.2006 Peace_rose_small Sự Thật Tình Đời Anh,
Tối hôm qua xem trận đá banh Pháp thắng Tây Ban Nha 3 - 1 vui quá xá - Sau đó em uống mấy thứ thuốc... đi ngủ sớm. Thế là ngủ no hai con mắt nên hôm nay em thức dậy sớm đây nè Anh ơi !
Hôm qua tuy em bệnh mà tinh thần đúng thật là ngày vui - Được nghe giọng nói của Anh và "Gà Tây" nhà mình thắng trận . Trò chơi thì phải có kẻ thắng người thua mới hăng Anh nhỉ ! Nói đến đây làm em nghĩ về tâm tánh của Anh... Gần như một đời Anh không chịu thua... Nhờ thế mà Anh không cờ bạc - Vì Anh biết "Cờ Bạc" là 100% phải thua. Khôn quá há !
Anh người đàn ông không cờ bạc, rượu chè, bê bết... Mà chăm chỉ siêng năng làm việc trong hãng - Làm chủ mà Anh luôn tới hãng sớm và về trễ hơn nhân viên... Còn về nhà Anh lo làm vườn, cắt cỏ, đi chợ nấu cơm cho vợ con - Thật tuyệt !... Nhưng chỉ có một lỗi.. Cha, lỗi này "BỰ" lắm à nhen ! "Sự Thật Tình Đời", em nói lên hết - "khi chết nhếch miệng cười" cho xong há ! Sợ ai mà phải dấu phải không Anh ? Lỗi của Anh là, Anh có Em suốt hơn 23 năm trời mà Tata Y. không hay biết. Nay Anh bệnh hoạn yếu đuối, Tata Y. còn khỏe mạnh lo cho Anh mọi bề. Em thầm cảm ơn Tata Y., người hiền thục ngây thơ.
Sẵn đây em "tuyên dương" Anh là loại "XẠO Thượng Thừa" (em mới học câu này của chị bạn) - Anh không để lộ chân tướng người chồng ngoại tình. Còn những gì Anh "XẠO" với em - em đã bắt gặp hết rồi - Nhưng em giả vờ ngu_khờ mà chẳng thèm "lật tẩy" Anh nữa. Dù sao Anh cũng rất tốt với em và thật tình có yêu em. Còn Tata Y. là ngây thơ, nhất định Bà không thể giả vờ khờ_ngu như em được. Nhờ vậy Bà mới hưởng hạnh phúc tràn trề và giờ này Anh đang được bà hết sức mình lo lắng cho Anh - Chứ nếu Bà biết Anh có em thì Bà sẽ bỏ phế mặc Anh rồi.
Ai người có tội trong chuyện này Anh nhỉ ? Em hay Anh ? Hay là cả đôi ta. Nhưng biết đâu không có em thì Tata suốt đời ở trong nhà thương điên ? Ngày xưa ấy, Anh cứ bỏ phế mặc Tata trong dưỡng trí Viện... Anh đi đâu không hề gọi về, không hề cho vợ biết địa chỉ nơi nào... Anh đi làm ăn, và tìm chơi "HOA LẠ" hay "những cô thư ký TRÁ HÌNH với mấy ông chủ ĐA TÌNH" (lời bà Giám Đốc trong tuồng "Con Gái Chị Hằng" do Quốc Hương ca diễn). Dạo đó, ngoài đời em đang đóng vai cô thư ký "trá hình" kiêm cố-vấn gia đình, kiêm luôn thông dịch viên tiếng Anh cho Anh... - Còn trên sân khấu thì em đóng vai bà GĐ đi bắt ghen Cô Hằng... Chẳng biết em là ai, là gì giữa cõi trần này ? Vì gần như cái vai nào cũng có em nhảy vào - Đúng là tạp-sạp há - Bởi em thường nói, cái gì không có ai làm là em làm... Từ VĂN_THƠ cũng vậy - Hồi mới ra hải ngoại hổng có ai viết lách, làm thơ - Nên em nhảy ra viết và làm "đại" đó... Có sao em nói vậy, sự thật là vậy - có gì mà phải sợ hi hi - Làm vui cho đời mà - Nay "thứ thiệt" tràn đầy thì em làm "hề" cũng cho vui đời ha ha.
Sau khi Anh gặp em, thì Anh gần như 'bị' em "bao vây" mọi hướng... Bởi những kinh nghiệm sống với "Rừng Đời" mà em từng trải qua - Anh nhúc nhích là em thấy liền - Anh khó mà qua mặt em - Sự thật, người nào hiểu biết nhiều thì khổ nhiều chứ có gì hay ho đâu ! Ngày xưa xửa ấy, nhiều cô thư ký "tương tợ như em" nhìn em bằng ánh mắt ghen ghét - ganh tỵ. Rồi có bao cô "đóng tuồng" ve vuốt, tâng bốc Anh trước mặt em - cố ý làm cho em bực tức hay máu ghen nổi lên.... Nhưng... có lẽ em "đóng" giỏi hơn các cô ấy... Nên em bình tĩnh và điềm nhiên mà trên môi luôn nở nụ cười tế nhị. Có khi em cũng làm "Điêu Thuyền" đấy chứ ! "Đôi mắt đưa tình , gợi hồn lãng mạn" lẳng lơ như ai đó đó !
Anh còn nhớ không ? Bao lần Anh bảo em tìm chồng... Em ngẩng mặt lên trần nhà, ghim điếu thuốc vào đôi môi và hít thật mạnh nhả khói từ từ mà tự nhủ : "Tìm chồng ! Sao mỉa mai quá ! Chồng có "thớ" thì sẽ bị chúng "rinh" hoặc giống như Anh đây - Còn chồng "tầm thường"... Chắc em khó gặp !". Bây giờ thật rõ ràng em tin theo lá số Tử Vi do Bác Trần Hữu Ích giảng giải nói, cung "Phu" của em rất tốt - Đời em gặp toàn là đàn ông có học và có tài... Ha ha... có tài thì luôn luôn mang cái tật phải không Anh ? "Trải qua mấy cuộc bể dâu" - Thì đúng lắm... Chồng trước của em cũng khá giỏi... Mr. A. M. Người trước Anh cũng không dở... Và Anh thật là Người ngoại hạng rồi... Anh rất có tài... có học, có óc sáng tạo, tế nhị, hào hoa phong nhã, và đa tình "số dách" nữa... Như em đã từng nói : "Anh là Người đàn cuối cùng đời em". Nhưng lâu lâu "Mây Lãng Mạn, Gió Đa Tình" nó "bay" vào tim em nên làm em thả hồn phiêu diêu lênh đênh giữa lừng trời tình_tính_tang đôi chút... Anh biết quá chuyện này... Nhưng Anh tự tin và thường nói :... "Trên đời này không có ai yêu em bằng Anh. Nếu em lạng hoạn thì sẽ gặp thứ vũ phu, lỗ mãn thì ráng chịu..." - Hic hic hu hu ... Anh ơi ! Em gặp rồi... nhưng không phải ngoài đời mà ở trong "ẢO" á... hu hu... đáng đời cho em ! Anh mà nghe em kể chuyện này chắc Anh cười ngất quá. Anh sẽ nói : "Em thích sống trong mộng mơ ... Lâu lâu gặp ác mộng đó... " - Ác mộng là cái chắc đấy Anh ui ! Hỏi em có chừa không ? Em trả lời rằng : Dạ, thưa không ! Em cứng đầu quá há ! Có sao em nói vậy - Thà nhận sự thật với đời - dấu diếm chi mất công thế gian...
Nghe tin tức nhắc chuyện đá banh tối qua kìa... Chưa gì hết mà Tây Ban Nha "trù ẻo" Gà Tây nữa đó - Giễu cợt, ngạo báng Tây suốt ngày hôm qua - Tối "bị" thua ha ha... - Đúng là : cười người... trước... chút xíu là người người lại... Ở đời phải khiêm nhường, thòng lưới... không tự hào, tự đại, cho ta là nhứt - khi bị rớt "đài" quê xệ hay làm giặc là vậy.
Chúc Anh mau bình phục dẫn em đi ăn nhà hàng thượng thặng ở Paris vài lần nữa nha !
..........
Rồi rồi, em có bạn vừa gọi rủ ra Paris 13 ăn mừng ước mong của em cho Pháp thắng tối qua - Cũng có Đồng-minh với em và toàn nước Pháp nhiều lắm đó Anh ơi ! Hẹn Anh ngày mai nha !
Allez Les Bleus - Allez La France
Em định đi ra Paris 13 với Ph., Kh., L... Nhưng nghe trong người còn hơi mệt mệt - Em ở nhà nghỉ ngơi - Trong nhà còn đồ ăn... Gọi trả lời là em còn bệnh há !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2006 00:11:17 bởi Viet duong nhan >
:..Thư Cho Người Tình..: 6.7.2006 Poésie Thiên Kim Agbès Hiver La douleur et le désespoir Hélas, je ne peux rien t’offrir
Je risquerais de te nuire ou de te détruire
N’insiste pas
Passe ton chemin
Tu auras mille chances ailleurs
Va donc, et ne regrette pas
Car tu n’as rien perdu
Bonne route !
Mon coeur brisé encore une fois
Au fond, je pleure
Mon triste sort
Pas une lueur d’espoir
Mais des larmes
Si lourdes à porter.
Thiên Kim Agnès HIVER Đau thương và tuyệt vọng, Buồn, chẳng tặng được anh
Ngoài đổ vỡ đau thương
Đừng dừng bước phong sương
Đường trần xin tiếp nối
Ngàn sao đang trải lối
Đừng hối tiếc bâng khuâng
Những gì anh không mất
Chúc thượng lộ bình an !
Lần nữa tim em vỡ
Thầm khóc phận hoa trôi
Chỉ có nuớc mắt thôi
Còn mong gì hy vọng .
Song Anh thoát dịch
Ngày 16 /03/06 Anh,
Bao nỗi "Đau Thương và Tuyệt Vọng" của Thiên Kim như thế này...! Mỗi lần em đọc lại nghe đứt từng đoạn ruột - Thiên Kim sanh và lớn lên không thiếu thốn về vật chất - Nhưng thiếu cái nôi "hạnh phúc gia đình" - Đến bây giờ em mới nhận thức là, chắc chắn tại vì trong cuộc ly dị của em - gần Mẹ xa Cha - Dạo ấy, Thiên Kim đau khổ đứng 'balcon' nhìn xuống đường chờ Ba nó về để làm bài... - Cuối cùng thất vọng, quay trở vào bàn nước mắt lăn dài trên đôi má - gục đầu ngồi khóc thút thít một hồi... rồi phải làm bài một mình... Đối với em vợ chồng lấy nhau có con rồi mà vì ích kỹ tình riêng đòi ly dị để các con gần Mẹ xa Cha, hoặc gần Cha phải xa Mẹ thật "bậy" - Trẻ con vô tội - Vì người lớn "ham vui" sanh chúng ra - Khi hết "vui" bỏ nhau mà chẳng nghĩ các trẻ con vui_buồn ra sao khi chúng phải chịu cảnh xa Cha hoặc vắng Mẹ... - Phần nhiều làm đầu óc tinh thần trẻ con mất thăng bằng... (theo em nghĩ vậy).
(............)........
Nhờ thơ ! Phải ! Nhờ thơ mà Thiên Kim bớt bệnh... Như em cũng thế... Nhờ thơ_văn mà em trở lại thương Người và thương Đời. Ngày xưa ấy, Ba em chết thật Anh Hùng - Vài năm sau, Mẹ em bỏ em đi theo "Tiếng Gọi Ái Tình" - Với đầu óc và cặp mắt non dại mà đầy tự ái ... của một đứa trẻ 6, 7 tuổi - Em nhìn chung quanh và trên đời không còn ai thương em hết - Thế nên em "thù" tất cả vạn vật muôn loài... Bắt thằn lằn, rắn mối, đĩa, sâu giết để trả thù cái "thằng cha" bắt Mẹ em đi... Đó, đó hồi nhỏ em vậy đó. Dữ thấy mồ luôn, chớ có hiền từ gì đâu !
Nhờ đến khi ra khỏi hẳn gia đình ruột thịt... thì em được người dưng nước lã thương yêu em như ruột thịt... Ông Trời thật công bình xuôi khiến gởi người nhân đức đến bù đáp lại cho em phần nào... Rồi lớn lên với những "Gió Đời" sóng lớn thành bão giông đưa đời em lênh đênh... mãi lênh đênh đến nay như vầy... Nhận rằng; đã thật khổ và cũng có hưởng những HẠNH PHÚC tuyệt vời - Nhiều nhất là nhờ tình Anh yêu em..
.............
:..Thư Cho Người Tình..: 7.7.2006 Ce n’est pas fini Je ne te connais pas
Et pourtant
Je ne veux pas que tu quittes la vie
Ne sois pas pressé
Ne t’en va pas
Ne t’envole pas vers un monde inconnu
Pour disparaître de la surface de la terre
Ne suis pas cette irrésistible envie !
Reste, vis ici et maintenant
Ce n’est pas fini
Je l’ai demandé, je l’ai décidé
Tu as encore des choses à découvrir
Reviens
Je te montrerai des étincelles que
Tu n’as pas connues
Ton sourire se dessinera sur tes lèvres
Et tu sauras que j’avais raison
Il n’y a rien de
Perdu
Tant que la vie demeure !
........
Thiên Kim Agnès Hiver *
Chưa dứt đâu anh Em nào biết anh,
Thế đó
Mà lòng như không muốn
Cõi thế anh lìa xa,
Nhân gian thôi luyến tiếc,
Đừng vội vã anh nha !
Hướng về nơi vô định.
Hãy cưỡng lại đi anh
Niềm khát khao quyến rũ
Em mời anh ở lại
Đời vẫn còn vấn vương
Em mong và tin thế
Hãy trở lại đi anh
Em sẽ chỉ cho anh
Những tia sáng tuyệt vời
Mà lòng anh chưa tỏ
Môi cười anh sẽ nở
Vì bất chợt nhận ra
Từ lời em đưa ý :
Ta mất gì đâu anh
Khi đời còn vương vấn !
……..
Song Anh thoát dịch
Ngày 21/03/2006 Anh,
Lại thêm một bài nữa của Thiên Kim - Bài thơ "Chưa Dứt Đâu Anh"... Dù biết rằng người bạn của Kim đã ra không trở lại... Nhưng Thiên Kim vẫn cho là còn... Còn giữa em và Anh thì sao ? Còn cũng như không... Hơn nửa năm nay mình không thấy mặt nhau. Thỉnh thoảng chỉ nghe tiếng nói thều thào của Anh - Giọng nghèn nghẹn của em qua điện thoại... Em cố đè nén không cho xúc động khi nói chuyện cùng Anh - Em cố tìm đủ mọi cách để lãng quên bao nỗi buồn trong lòng... Cũng tại vì vậy mà em dễ bị xúc động ở một môi trường khác ... Rồi cũng gượng cười trở lại, cố đánh đuổi những sự việc không hay cho nó qua mau...
Anh vẫn sống chứ? Hỗm rày bao ngày rồi, em không có nghe tiếng của Anh... Em không gia hạn ngày tháng nữa - Cứ để cho thơì nó trôi như dề lục bình lênh đênh giữa dòng sông đời của chúng mình...
Mong Anh vạn sự được bình an
Nhớ chủ Nhật ủng hộ "Gà Tây" nhà mình được "kiệu" WC2006 dìa Paris nha Anh ! Em biết Anh cũng "mê" đá banh lắm lắm !
Mãi ghi khắc tình Anh cho em.
............
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2006 09:30:31 bởi Viet duong nhan >
:..Thư Cho Người Tình..: 23.8.2006 Tặng Anh cây viết hiệu Mont_blanc Anh,
Đêm tàn, ngày lại dựng lên
Bình minh ánh nắng tỏa trên vòm trời
Paris rực rỡ Anh ơi !
Nơi mình gặp gỡ của thời tóc xanh
Đã xây bao giấc mộng lành
Tuyệt vời hạnh phúc... nay đành nhớ nhau
Tuổi trời leo nấc thang cao
Em_Anh tóc đã bạc màu thời gian.
Nguyện cầu nhân thế bình an
Tâm Từ ban trải chẳng màng thân_sơ.
***
Qua một đêm em ngon giấc - không mộng mị buồn_vui - Nên sáng nay nhảy ra mấy "cóc_nhái" nôm na mộc mạc chân thành ... Em liền hạ tay gõ lia lịa trên phím máy PC - Vì sợ nó "bay" mất.
Thế là thêm một ngày vui ... Hôm nào vui thì cứ vui tới nơi - Hôm nào buồn thì buồn cũng tới bến... Đôi khi vui quá... Em lại thích phiêu phiêu buồn buồn... Nhưng buồn trong cái vui thì thích hơn cái buồn chồng lên buồn Anh à !
.........
Bỗng Anh vỗ vai tui và nói :
- Ô, em yêu ! Em tặng cho Anh cây viết máy hiệu Mont-Blanc !
- Sao Anh giật mình dữa vậy ?
- Làm sao Anh xài ?
- ???
Anh đưa hai bàn tay ra :
- Tay Anh gun gẩy như vầy làm sao viết được ?
- Thì Anh cứ vắt trong túi áo cho nó oai !
- Có mà "xài" không được trưng bày ra làm gì ?
- Ậy, Anh cứ cất đi để lấy le với người ta.
- Giờ này chắc còn "lấy le" với MA - chứ HOA nào dòm ngó Anh ?
- Hì........ "Thôi Không Nói" nữa..........
Anh cúi xuống hôn tui... rồi biến đâu mất.........
..............
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: