:..Thư Cho Người Tình..:
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 19 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 271 bài trong đề mục
Viet duong nhan 28.08.2006 22:09:00 (permalink)


Chữ Nhẫn này của Sư Đệ Mars - 7 mang đi khắp chân trời
:..Thư Cho Người Tình..:
27.8.2006



Anh,

Sáng giờ em lu bu bận việc xém chút quên tuốt luốt Anh rồi đó.
Bỗng tiếng Anh văng vẳng vọng về, Anh cười cười khà khà và nói :
- Em quên sao được mà quên - Anh là Thần Hộ mạng của em mà...
Anh đến salon_sofa ngồi chễm chệ cười khà khà.. Em ngồi kề cọ vai bên Anh - hỏi Anh một giọng nhão nhè nhão nhẹt :
- Nè, Anh có nhìn ra bàn tay em không ? Em đeo chiếc cà rá của Hương mua ở bên Prague (Cộng Hòa Tiệp Khắc) làm bằng pha-lê màu xanh và có gắn những hột xàng nho nhỏ trong đẹp mắt ghê há !
Anh nâng tay em lên và hôn nghe cái "chóc"... Anh gật gật đầu :
- Ừa, đẹp lắm - Mà chắc là nữ trang... "bi đong" đồ giả rồi !
Tôi nũng nịu :
- Sao mừ Anh biết...?
- Làm sao qua mặt Anh được !
- Anh tài quá xá Em rất phục Anh...
Em tự nhủ : Nhưng em ngoại tình sức mấy mà Anh biết được ha ha...
- Anh là người thông minh nhứt... nhứt... nhứt...
- Làm gì Anh cà lăm cà lặp vậy ?
- Vì Anh mới nghĩ định nói... Anh thông minh nhứt trên đời... bất chợt nó bay mất - thành ra tới đó... như cái dĩa hát rè nên nó bị cà lăm...
- Ý, ý... Em thấy hình như trên đầu Anh mọc sừng kìa...
Anh giựt mình.. đưa tay sờ lên đầu, miệng tươi cười nói :
- Em giỡn với Anh hoài, làm Anh tưởng Anh mọc sừng thật... Em và Tata Y. cả hai đều chung thủy với Anh.
- Sao Anh không giống tụi em - Cũng chung tình, chung thủy thử coi !
-.... !!
Anh cứng họng.. biến mất... trong mây.........


............
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2006 01:53:03 bởi Viet duong nhan >
#46
    Viet duong nhan 28.08.2006 22:10:12 (permalink)
    :..Thư Cho Người Tình..:
    28.8.2006


    Anh,

    Còn hơn ba tuần lễ nữa mới vào thu - Nhưng sao tiết trời se lạnh, mây xám giăng giăng mưa phùng rơi rơi như màn lụa mỏng buông lơi. Anh ơi ! Anh ơi ! Em buồn ! Em buồn ! Em muốn... muốn....
    .... Một ngọn gió lùa vào khe cửa em nghe ớn lạnh... lạch cạch..:
    - Ôi, sao Anh thấy em buồn và buồn quá vậy ? Này hỡi em yêu của Anh :

    Thu chưa đến, mà lòng em vàng úa
    Tình nồng nàn, sao dạ tưởng đã tan
    Anh vẫn còn, em cứ mãi thở than !
    Như cô phụ sống bẻ bàng duyên số.

    Thôi nhé em ! Đừng nên than thở nữa
    Cho lòng Anh bối rối phận chẳng tròn
    Làm em khổ, nên chờ đợi mỏi mòn
    Một ảo ảnh mà em chưa bắt được..

    Tình của Anh yêu em thật tha thiết
    ...............


    Bỗng ngoài trời mưa đá rớt lọc cọc... em hoàn hồn trở lại, chạy đi đóng cửa sổ ... thì Anh biến đâu rồi... Anh hỡi, Anh ơi !
    Hôm nay em cũng "bay" sang Mỹ "rinh" vườn hoa hồng này về cho Anh nè ! Có gì tối em viết thư tiếp cho Anh nha !
    ...........

    #47
      Viet duong nhan 06.09.2006 06:50:55 (permalink)
      :..Thư Cho Người Tình..:
      5.9.2006


      Anh,

      Em loay hoay mà đã gần khuya mới chợt nhớ tới Anh. Đôi khi em muốn quên nhưng làm sao quên được phải không Anh ? Không có Anh còn ai để cho em tâm sự đây ? Chỉ có Anh và duy nhất chỉ mình Anh thôi. Như "Bá Nha chỉ có Tử Kỳ" mà thôi !

      Sáng sớm hôm nay có anh HK (bạn đồng minh) gọi em thật sớm để hỏi thăm... coi có chuyện gì... xẩy đến với em không ? Em nói, chẳng có gì hết - "Thôi để cho tui ngủ ông ơi !"... Nhưng rồi em đâu có ngủ được... Ngồi dậy đi nấu nước pha cà phê như thường lệ... Nhưng thấy còn sớm mà trong người hơi mệt mệt... Em leo lên giường nhắm mắt cố dỗ giấc ngủ trở lại. Em mới thiu thiu ô là la... NS TNH gọi hỏi thăm sức khỏe em vậy thôi... Nói ba điều bốn chuyện rồi từ giã.. Em xoay qua ôm gối nhắm mắt lại ráng ép mình ngủ tiếp... Tiếng điện thoại reo tít tít... Thôi tiêu đời "gái già rồi" - em hết ngủ lại được.....
      À ha... em rất vui gặp lại người "tình cũ" thuở em còn tuổi đôi mươi... Dạo đó , đời em cũng đã nếm chút phong sương gió bụi rồi - Nhưng anh ấy nghĩ em là sinh viên "Dược khoa" - Vì anh biết em qua mấy người bạn học về môn đó. Thuở ấy, ban ngày em đi học... ban đêm em làm tiếp đãi viên phòng trà - Quen một thời gian rất ngắn, em quyết chí cho anh ấy biết sự thật đời em là vậy vậy... Theo quan niệm sống của em có sao em nói vậy - không che đậy - vì có ăn cắp ăn cướp của ai đâu mà dấu diếm. Thương được thì thương, thương không được thì đi nhanh. Cho cả đôi bên khỏi mất thời giờ... Giống như gần hai mươi bốn năm qua em quen biết Anh. Em còn nhớ có nhiều chuyện em kể cho Anh nghe - mà dường như không tin. Mới quen Anh em nói thiệt hết... Đến giờ vẫn còn y như thật - Sự thật ngàn đơì mãi thật - Quanh co, dấu diếm như cây kim để trong bọc nylon lâu ngày thế nào cũng lòi chành ra. "Le voila"... Thôi nha Anh... Để dành mai em kể tiếp - Nay BS LTS tìm em đó nha ! Người mà đã hứa hết mình cứu chữa bệnh tình của hơn mười năm về trước - Nếu Anh lên nhà thương CC. Paris chữa bệnh... - Người ấy có hỏi thăm sức khỏe của Anh - Em có trả lời....
      ...............
      Em nhớ LTS nói một câu mà em mới thấy rằng trên còn có người đàn ông... thật tốt.
      Chiều hôm ấy đã qua hơn mười năm... Em hẹn LTS để đưa cho cuốn băng K7... và kể lể căn bệnh của Anh. Rồi LTS nhìn lên trời, nói : "Đời của em anh không lo được - Nay có dịp anh sẽ hết mình lo cho bạn của em... Vâng, Anh sẽ lo hết mình..." - Làm lòng em như mở được cái "gút" mà em đã "tự cột" chặt từ lúc còn xuân xanh.


      Nhớ Mùa Mưa Đổ

      Nhớ lại ngày xưa dạ bồi hồi
      Nhớ mùa mưa đỗ lá me rơi
      Gió bồng mái tóc, áo em ướt
      E thẹn rụt rè, môi mím môi.

      Đưa tay anh nắm bước lên xe
      Vạt áo lao chao... dường lắng nghe
      Đôi tim đập mạnh cùng nhịp điệu
      Giật mình... em thấy đời khắc khe !!
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2006 06:52:26 bởi Viet duong nhan >
      #48
        Viet duong nhan 12.09.2006 10:02:05 (permalink)

        :..Thư Cho Người Tình..:

        11.9.2006


        Anh,

        Trở lại ngày này năm rồi coi em viết gì nha !
        Đây nè Anh ơi !
        Chúc Anh Bình An Hạnh Phúc....


        :..Thư Cho Người Tình..:
        11.9.2005
        Một phút mặc niệm cho
        Ngày 11 tháng 9 năm 2001




        Anh,

        Ha ! Hôm nay đúng 4 năm quân khủng bố "Al Qaïda" làm sập 2 tháp đôi bên New York. em vừa đề ngày chợt sực nhớ ngay.
        Để em kể cho anh nghe ngày hôm ấy :
        Vào 15 giờ 15 chiều thứ Ba (giờ Paris) tức 9 giờ 15 New York. Đúng pin giờ đó, em bị tụi "du côn" tấn công trên chuyến Métro số 7. Giữa trưa đông người mà chẳng ai dám làm gì chúng nó cả. Tại vì em ngồi ghế phía bên trong...
        Anh còn nhớ, hè năm ấy, Cô H nhờ em vào trông chừng nhà và đưa rước cậu con trai 7 tuổi của Cô. Vì cả hai vợ chồng đều bận việc...
        ...
        Thằng nhỏ, tuổi chừng 18, 20, theo sau có 2 thằng nữa. Nó thấy còn một ghế trống, liền chen vào ngồi - 5 phút sau nó kéo "fermeture" quần xuống... Nó móc "thằng con" của nó ra và bảo em... Em giận xanh mặt, diếng cả người, nói với nó : "Tao đáng bà Nội mày...". Nó trả lời : "Đâu có sao !". Em nhịn hết nổi bèn hét lên : "Cứu tôi ! Cứu tôi !". Hành khách kẻ đứng, người ngồi nhìn dáo dác như tìm tiếng kêu cứu, rồi sang nhìn thấy em, họ tĩnh bơ. Không ai nói gì cả - Mắt em nhìn lên chỗ "báo động SOS" cách xa em khoảng 5 người đứng. Em nhìn đồng hồ 15 giờ 15. Trong đầu em chợt nghĩ : "Trời, mình mà bấm chuông báo động thì nguyên chiếc Métro phải ngừng, trễ giờ rước Bé Ti, vì Ti ra 16 gờ 30, và làm phiền biết bao người sẽ bị trễ nãy...". Em chùng người lại, mà tim em nó đập thình thịch sắp lọt ra ngoài lồng ngực - Tự nhủ : "Mình phải ráng nhịn, để không ai vì riêng mình mà bị trễ nãy - nhất là đã hứa với H. sẽ đến rước Bé Ti đúng giờ...". Sắp tới trạm kế xe ngừng, thằng "du côn" kéo "Fermeture" lại và nó đứng dậy đi xuống Metro... Lúc đó, em chỉ còn nước là niệm : "Nam Mô Cứu Khổ Cứu Nạn Quan Thế Âm Bồ Tát" ...
        Tới gare De l'Est sang qua RER về Gagny... Em đi như chạy, về tới nhà H mở cửa vào để lấy chìa khóa xe đi rước Bé Ti, nhìn đồng hồ còn hơi sớm, em đến bấm TV... Ôi, hỡi ơi ! Thấy chiếc máy bay đâm vào Tháp đôi New York... - Xướng ngôn viên đài TF1 nói : "Tin đặc biệt tai nạn máy bay..."... Em ngồi xem cỡ 15 phút... rồi em đi rước Bé Ti về tới nhà gần 17 giờ. Vừa vô tới cửa lại nghe TV nói gì khủng bố, khủng bố ! (em không tắt TV)
        Em lên phòng khách xem thì thấy chiếc máy bay thứ 2 đâm vào Tháp còn lại, khói lửa ngút trời NY... Ôi thôi, em gọi điện thoại cho bạn bè hay lung tung beng... Em lại nghĩ tới con trai em, Philippe và vợ nó hay đi công chuyện làm ăn ở New York - Em phone hoài chẳng có ai trả lời chỉ nhắn máy - Lòng em lo lo...
        Nhưng rồi chuyện gì xẩy ra sau đó thì nay Anh và tất cả mọi người đã biết hết rồi - Chúng ta nên mặc niệm cho những nạn nhân vô tội đã chết oan trong thảm cảnh "911 Twintowers New York" !
        ...............

        Tưởng Niệm


        đến hơn 3.000 nạn nhân tử vong vì khủng bố
        ngày 9 tháng 11 năm 2001 tại NEW YORK.



        New York trước 9.11.2001
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2006 10:05:26 bởi Viet duong nhan >
        #49
          Viet duong nhan 14.09.2006 00:13:57 (permalink)
          :..Thư Cho Người Tình..:
          13.9.2006


          Anh,

          Anh ơi ! Anh ơi ! Em đang ngồi trên "Lửa Đời" đốt thiêu cả tâm hồn em đây - Gọi đt xuống Cannes, nhà Papa Thiên Kim không có ai trả lời. Chẳng biết TKim có "lên cơn" không nữa ? Khi căn bệnh "tâm thần" của Kim "lên cơn" thì thứ nhất, Kim bỏ nhà đi vô định hướng - Thứ hai, tìm cách tự tử. Chỉ hai cách ấy, TK đã làm 12 lần trong 22 năm nay.
          Ráng cách mấy cũng chẳng vui được hôm nay Anh ơi !

          Bây giờ Anh ở đâu ?
          Trên trời hay dưới đất?
          Trên giường hay nghĩa trang ?
          Hồn em đang bàng hoàng...!!
          Thôi, em chẳng thèm than !
          Mặc bèo hợp mây tan...

          ........

          ...............
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2006 00:14:58 bởi Viet duong nhan >
          #50
            Viet duong nhan 16.09.2006 23:45:25 (permalink)
            :..Thư Cho Người Tình..:
            16.9.2006


            Anh,

            Sáng nay vừa thức dậy pha cà phê ngồi lên NET để trả lời thư của bạn bè bốn phương... Tiếng điện thoại reo... Thật tình trong lòng em không muốn nhấc lên. Em nghĩ : "Ai mà gọi mình giờ này vậy cà ?". Vì nhìn đồng hồ chưa tới 12 giờ trưa. Nhưng đt tít tít đến 3 lần... :
            - Alô !.....
            - Alo, Anh đây ! Em thức dậy chưa ?
            - Thức rồi. Anh ra sao ? Có khỏe hơn nữa không ?
            - Cũng vậy thôi em à !
            - Nghĩa là sao?
            - Tùy bữa - Có hôm "đen" hôm "trắng"...
            - Anh ăn ngủ lại bình thường không ?
            - Anh ăn ngủ được - Lên ba ký lô rồi.
            Nghe giọng của Anh rất vui... Em quên hỏi thăm Elzo, thằng cháu ngoại của Anh. Nhờ có El cho Anh đùa giỡn... Em hỏi tiếp :
            - Còn thuốc men có giảm bớt không ?
            - Có. Bác Sĩ đã cho Anh giảm bớt thuốc rồi.
            - Theo em nghĩ, bây giờ Anh chỉ ráng ăn ngủ và đừng nghĩ gì nữa cả - Chung quanh Anh có đầy đủ... Nào là; Vợ hiền, con ngoan, cháu xinh, nhà cao cửa rộng sang trọng không ai bằng ... và ở nơi xa xa có "Người Tình Nhỏ" luôn nghĩ nhớ đến Anh.
            - Oui, Anh biết ! Anh biết !
            - Anh hạnh phúc hơn VUA nữa đó. Đừng hy vọng, chớ nên mơ mộng gì xàm quấy nữa nha !
            - Anh nghe lời em ! Anh nghe lời em !
            - Anh hãy nhớ, chính Anh ban niềm vui cho bao người chung quanh gia đình Anh và cả em nữa đó nha !
            - ........!!
            Anh nín thinh... Em hiểu ngay tâm trạng của Anh - Em liền đổi đề tài :
            - Anh còn nhớ BS LTS không ?
            -..... Anh nhớ mài mại thôi.
            - Hơn mười năm trước, lúc Anh bệnh nặng... BS muốn lo cho Anh nếu Anh lên Paris vào nhà thương "Cochin" giải phẫu đó...
            - À, à Anh nhơ nhớ rồi - Anh có nói chuyện với BS LTS qua điện thoại.
            - BS có hỏi thăm Anh - Chúc Anh mau bình phục - Hôm nào LTS có dịp đến nhà em - em sẽ cho Người đt nói chuyện với Anh.
            - Ok, thôi Anh đi nghỉ - Tata Y. sắp về rồi.
            - Tata đi đâu hôm nay vậy ?
            - Tata đi làm tóc - Vì chiều nay nhà Anh có vài ngươì bạn đến nướng thịt ngoài vườn ăn chơi.
            - Hồ tắm của Anh còn lội được không?
            - Hôm nay hơi lành lạnh - Nhưng nếu muốn cũng lội được - Nước khoảng 20°C.
            - Còn trẻ thì dám lội - Chứ già già lội là bị vọp bẽ chìm luôn đó.
            - Anh không lội đâu !
            - Vậy thôi nha ! Em chúc Anh vui vẻ với gia đình cùng bạn bè... Hôn bé Elzo dùm em và hôn anh ngàn lần.
            - Ok, Anh cũng hôn em triệu triệu lần... bye bye em !

            ..............
            #51
              Viet duong nhan 18.09.2006 08:39:55 (permalink)
              :..Thư Cho Người Tình..:
              17.9.2006


              Anh,

              Xin lỗi Anh nhiều ! Hôm nay em bận quá chừng. Chẳng có gì quan trọng Anh ơi ! Em tìm cảm hứng làm thơ chơi - Ai dè đâu, em làm một bài thơ "Tôi Khóc !" - Em lại khóc thiệt nên bây giờ đôi mắt hơi mờ mờ đây...

              Đêm nay trời phủ mây
              Chẳng một vì sao cài
              Lòng chợt buồn khắc khoải
              Đôi mắt mờ lệ cay


              ........ Chúc anh an vui - Em mãi ghi khắc tình anh đã đang và mãi mãi cho em.
              ..........
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2006 08:42:16 bởi Viet duong nhan >
              #52
                Viet duong nhan 21.09.2006 08:08:21 (permalink)
                :..Thư Cho Người Tình..:
                18.9.2006


                Anh,

                Em tìm được hoa hồng vàng này cho Anh đây - Anh nói hoa hồng vàng thường thường có mùi thơm dễ chịu lắm - Đúng vậy Anh à !... Anh biết không ? Cây bông hồng hường của em nó chết queo rồi - Tại em trồng trong bồn nhỏ không đủ đất - Coi vậy mà cũng được năm mùa hoa nở thơm cả "xóm nhỏ" này đó Anh .
                Hôm nay tinh thần của em vẫn vui và êm đềm - Thiên Kim có gọi về thăm em - Và Kim cũng vui vẻ. Anh cũng khỏe khỏe - Em chẳng gì lo lắng cả - Hằng ngày như mọi ngày - thơ thẩn ngẩn ngơ với máy PC của em đây - Giống như "Người Tình Câm" mặt vuông - chỉ lắng nghe em nói thôi -
                Anh à ! Tối mai em đi ăn cơm ngoài Paris 13 - Nhân dịp Sinh Nhật của BS LTS "70 năm cuộc đời" . Nhắm mắt lại bay cái vèo - Em quen với Người hơn 40 năm qua. Ban đầu như "Người Tình" thoáng qua - Em thấy không tới đâu nên tự rút lui - Và từ đó chúng em vẫn liên lạc với nhau trong tình bạn thật thanh cao tới bây giờ. Anh có tưởng tượng - Từ năm 1996 lúc Anh bệnh "thập tử nhật sanh", em gặp LTS cho đến nay chưa hề gặp mặt trong 10 năm mà chỉ nói chuyện qua điện thoại không thôi - Cả năm nay em cũng không có liên lạc với 2 cha con anh ấy - Dường như em quên mất - Thế là LTS gọi cho em...
                Ngày mai gặp lại nhau sau 10 năm - Chắc cả 2 sẽ phũ phàng - Vì đã già hết ráo rồi - Hai mái tóc bạc trắng phau... Sẽ mỉm cười nhìn nhau hi hi - Nghĩ tới đây lòng em thấy vui vui... Nhưng em đâu có nghĩ gì nữa mà sợ già hay trẻ. Hôm nay BS LTS có hỏi thăm Anh... Em kể lể bệnh tình của Anh mấy tháng trước tới cả tiếng đồng hồ........
                ................
                #53
                  Viet duong nhan 21.09.2006 08:13:31 (permalink)
                  :..Thư Cho Người Tình..:
                  19.9.2006


                  Anh,

                  Thăm Anh..... Chúc Anh bình an...... Hẹn Anh khuya nay - Nếu có chuyện gì hay hay sẽ kể cho Anh nghe nha !
                  .........
                  Cảm ơn Anh đã gọi điện thoại cho em... Em rất vui nghe giọng Anh khỏe và vui. Cầu mong Anh mau bình phục như xưa.
                  ..........
                  #54
                    Viet duong nhan 21.09.2006 08:22:03 (permalink)
                    :..Thư Cho Người Tình..:
                    20.9.2006


                    Anh,

                    Tối qua ăn tiệc Sinh Nhật của BS LTS rất vui... Tụi em có nhắc đến Anh. LTS có nói - Khi Anh cần cứ gọi điện thoại - Em sẽ cho số đt nhà của BS khi nào Anh gọi lại cho em. Giữa em với LTS liên hệ như thế nào em đã kể Anh nghe rồi. Nhưng em không bao giờ quên câu của BS LTS nói với em bằng một giọng chân thành, lúc Anh bệnh thập tử nhất sanh : "Đời em Anh không lo được - Thì nay, nhân dịp này Anh sẽ hết mình chửa trị cho bạn em...". Em NGHE lòng nhẹ bưng - Rồi từ đó dưới mắt em không còn nhìn đàn ông... có "thành kiến" với em nữa. Vậy mà hơn 10 năm sau mới gặp lại LTS... Mặc dù chúng em ở cách xa 10 phút xe hơi - Nhưng chỉ hỏi thăm nhau qua điện thoại mà thôi. Biết bao nhiêu lần em có dịp đi ngang nhà anh ấy - Nhưng em không muốn vấn vương gì cả... Thế là chuyện gì tới rồi sẽ tới... ha ha ha... Em tự Tin sẽ không gì thay đổi... ngoài tình bạn thanh cao từ mấy mươi năm qua. bây giờ có LTS cho em thêm tinh thần là có BS thân thuộc theo dõi những con bệnh lặt vặt của em. Anh thấy em hên không ? Rồi lại thêm BS (trẻ măng) LĐNhật Nam nữa.

                    ...((°_°))...


                    Tối này Thiên Kim lại bị "déprime" nữa - Em bảo Kim nói với Papa nó đổi "TGV" cho Kim trở về Paris sớm hơn 10 ngày - Kim nói hổng dám nói với Papa... Thật khổ cho con nhỏ - Sao mà nhát quá. Còn em cũng vô duyên mang "tự ái ba xu" - không chịu nói chuyện thẳng với Papa Kim - Mà em cũng sợ - Rủi vợ của chồng em bả ghen lên, bả "đứt" thêm vài sợi gân đầu nữa thì làm khổ ông chồng em thêm Anh ơi !... Thật oái oăm trong cái vòng lẩn quẩn... Ý, hình như có tiếng của ai... văng vẳng :
                    - Cái gì chồng của em ? Chồng "cũ" của em !
                    - Ố là lá... Lại là Anh... Em có chồng "mới" hồi nào đâu mà gọi ổng là chồng "cũ" chớ ?
                    - À, há ! Thật là "đặc biệt" !
                    - Thì Anh đã từng nói, tại em "đặc biệt" Anh mới yêu em dữ vậy đó !
                    - Anh thích "mê" người đàn bà "gàn gàn" như em mà...
                    - Thôi. Đừng có nịnh đầm !
                    - Anh là đàn ông mà em - Đàn ông mà không biết "nịnh đầm" thì đâu phải "nam nhi chi chí".
                    - Sao Anh lý sự hay quá vậy ? Ha, ha... em nhớ rồi !
                    - Trời ! Em làm Anh hết hồn !... Em nhớ gì này ?
                    - Nhớ lại hồi buổi mới quen Anh - Em vừa rút điếu thuốc lá ghim vào môi là Anh thò tay vô túi lấy hộp quẹt xẹt... cho lửa em liền.
                    - Nhờ vậy, Anh mới "cua" được em !
                    - Bởi vậy em mới cho Anh là ngươì đàn ông : "Vào trong phong nhã - ra ngoài hào hoa"* - Anh lại là người không bao giờ hút thuốc quái lạ chứ ! Trời, có ai điện thoại... bái bai Anh !
                    ..............
                    _________________
                    (*) "Kiều" Nguyễn Du
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2006 19:30:04 bởi Viet duong nhan >
                    #55
                      Viet duong nhan 23.09.2006 06:35:11 (permalink)
                      :..Thư Cho Người Tình..:
                      22.9.2006


                      Anh,

                      Em giựt mình ngơ ngác... Chợt nhớ mùa hoa iris năm rồi - Em và Anh còn đi rừng Vincennes chụp hình hoa này - Nay đúng một năm mình không gặp mặt nhau. Bây giờ cho đến bao giờ mình sẽ gặp lại nhau Anh hỡi ?! Thỉnh thoảng em được nghe tiếng nói của Anh qua điện thoại hoặc đôi khi em tưởng tượng Anh về trong hơi thở của gió... Giữa thực_hư đôi khi em không phân biệt được. Em đã tập quên dần những quá khứ xa xôi từ lâu rồi... Nhưng... Nói và nghĩ thì dễ dàng lắm - Còn thực hành mới thật là khó - Chỉ một ngọn gió nhẹ luồn qua TÂM hồn nghe se lạnh là "cát bụi" từ tiềm thức sâu thẳm nó ồ ạt trồi lên... mà thường thường trở về toàn là những kỷ niệm buồn đau ! Mình có biết bao dấu vết hạnh phúc tưng bừng Anh nhỉ ! Em ráng nhớ lại những buổi dạ tiệc "Royal" như vua chúa - Bao bạn bè của em đã cùng chia vui với chúng mình... Ủa, mà nay các bạn đi đâu mất hết rồi ? Các bạn còn đó, vẫn còn sống sờ sờ... Nhưng nghe đâu...: "Hết vui được với "Caroline" rồi. Gặp nàng, nàng cứ đọc thơ cho mình nghe riết mắc mệt...". Tại vậy đó Anh à ! Nên bây giờ hổng còn đứa nào đến với em nữa. Nhưng cũng cảm ơn các bạn đã chia vui với chúng mình suốt bao nhiêu năm.

                      Hôm nay em nhận carte Cannes của Thiên Kim gởi về cho em nè Anh ơi ! - Con nhỏ thật ngoan hiền.

                      Bãi biển Cannes (miền Nam nước Pháp)

                      Thiên Kim hiền, có thể giống em - Còn ngoan chắc giống Bà Nội... Em "hiền" chớ hổng có ngoan đâu. Tại tánh em hổng có cúi đầu khúm núm với ai hết - Phải thôi hà. Cứ "kính trên, nhường dưới" - Và học thuộc lòng "một câu nhịn, chín câu lành" để làm "Kim Chỉ Nam". Anh cũng biết quá tánh em - Hễ hờn mát là nính thinh. Hồi xưa với ông chồng em, có lần em nính thinh đến 15 ngày - Ông chịu hết nổi nên viết thư để hỏi lý do gì em giận ông. Em viết thư lại : "Có lý do "tui" mới giận chứ ! Nếu hổng xin lỗi "tui" thì "tui" nính thinh tiếp...". Thế là ông la-cà gần em và ôm hai vai em và nói : "Cho anh xin lỗi !" - Em nhe răng cười liền. Ông hay nói em như con nít. Em trả lời : "Chồng em phải là địa vị của người Thầy, người Anh, đôi khi đóng vai luôn người Cha nữa đó - Nhưng phải là Thầy dạy dỗ em, người anh thảo, người Cha hiền thương yêu cưng chìu em..." - Chứ hổng có uy quyền ăn hiếp em à nha !... Em thì không bao giở ăn hiếp ai trên đời này. Đôi khi bị bạn bè và gia đình ăn hiếp em thôi. Nhưng em luôn luôn ráng nhịn cho qua. Nhờ vậy em có thói quen nhịn-nhục và nhẫn-nhục nữa - Ai mà muốn kiếm chuyện gây gổ với em - em nính thinh "trốn mất" họ "bí" hết đường hết gây... "le voilà !" ha ha ha .
                      Hôm nay em vui !
                      Chúc Anh & gia đình

                      BÌNH AN HẠNH PHÚC
                      #56
                        Viet duong nhan 26.09.2006 08:31:58 (permalink)

                        :..Thư Cho Người Tình..:
                        25.9.2006

                        Bài thơ "Yêu Em" Anh làm cách đây 15 năm.

                        YÊU EM

                        Yêu em nhiều
                        Yêu em biết bao nhiêu
                        Yêu em mãi mãi
                        Yêu em êm ái
                        Yêu em si dại
                        Yêu em thật lâu dài..
                        (vdn thoát dịch)


                        Anh,

                        Giấc mộng y như gặp Anh thật. Vóc dáng Anh vẫn bình thường - Sau hơn một năm em không gặp mặt Anh...

                        Quang cảnh căn nhà ở gần bờ biển Nice...

                        Tiếng nhận chuông vang cả nhà - Em ra mở cửa và sửng sốt thấy Anh - Anh mỉm cười và bước vô nhà, thả valise xuống rồi ôm choàng hai vai em hôn hai bên gò má. Em nói nho nhỏ : "Có Ba của các con em về chơi...". Anh điềm nhiên không tỏ vẻ ngạc nhiên rồi đến salon ngồi và nói : "Thôi, cho Anh đi tắm !".
                        Anh vào nhà tắm, ngoài này em sửa soạn để chúng ta cùng ra ngoài hóng gió biển...
                        Hai con em vẫn chơi "jeu" trong máy "Computeur" với Ba chúng nó ở trong phòng... Anh tắm xong, hai đứa mình đi dạo theo đại lộ Anglais dọc bờ biển Nice - Bất chợt Anh chỉ cho em thành Phố cổ xưa bị chìm dưói đáy biển... Nhìn nước trong xanh hiện lên những bầy cá đủ màu đang bơi lội trên những nóc nhà nhấp nhô dưới đáy biển... Giấc mộng êm đềm và thật đẹp.
                        Anh à ! Có thể chút nữa Anh gọi em - hay là đã có thư của Anh dưới hộp thư ?
                        Vài hàng cùng Anh... À, chiều nay em có hẹn cô bạn KV ở nhà hàng SG dùng cơm chung. Ý cha, lâu quá Anh không ăn thịt kho tộ và cơm chiên - Chắc Anh thèm lắm há !
                        .........

                        Cuối cùng em ăn cơm một mình Anh à !
                        ..........
                        #57
                          Viet duong nhan 27.09.2006 05:08:54 (permalink)
                          :..Thư Cho Người Tình..:
                          26.9.2006


                          Anh,

                          Hôm nay em vẫn vui... Và vui nữa là bài thơ này được người ta trích mấy câu đề "Nụ Cười Đầu Xuân" do một "bạn thơ" đem về cho em nè . Những đứa "con tinh thần" của em được người ta "ẳm" đi chơi là em vui lắm đó. Ngày nào em xuôi tay là biến tan hết - ai thích thì lấy xài - không thích thì thôi - Viết để không quên tiếng Việt - Những gì em viết, em không có giữ bản quyền - Và cũng không ai có quyền giữ bản anh à ! Cho hết thế gian hì...

                          Nụ Cười...

                          Nụ cười nào mất tiền mua
                          Đời riêng chua chát, phải lùa vào trong.
                          Nụ cười làm đẹp tấm lòng,
                          Đến trong giấc ngủ mộng hồng yên vui.

                          Nụ cười tế nhị hòa hài,
                          Như ngàn hoa nở giữa ngày mùa Xuân.
                          Nụ cười là ánh nắng hồng,
                          Sang hèn, xấu đẹp đều đồng như nhau.


                          Đừng xem kẻ thấp người cao,
                          Nụ cười bình đẳng nồng trao tặng người.

                          (Paris 13ème, nhà hàng "Au Vieux Sàigon" xuân 22-04-1999)



                          NỤ CƯỜI ĐẦU NĂM
                          Ảnh của Nguyễn T. Hoa , Santa Ana, CA.(hình chụp xe hoa tại ngày diễn hành hội hoa hồng Rose Parade tại Los Angeles)

                          Nụ cười tế nhị hòa hài,
                          Như ngàn hoa nở giữa ngày mùa Xuân.
                          Nụ cười là ánh nắng hồng,
                          Sang hèn, xấu đẹp đều đồng như nhau.

                          (Trích thơ Nụ Cười của Việt Dương Nhân)

                          http://www.dunglac.net/photoart/PhongAnh-11.html

                          "Ảnh có trích thơ của Tỷ nè... ttl rinh về đây cho Tỷ... tính công 1 ly cà phê thôi"
                          *************

                          Đời Nghệ Sĩ vui chỉ bấy nhiêu thôi - Chẳng ham gì nữa Anh ơi !
                          .................
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2006 05:09:57 bởi Viet duong nhan >
                          #58
                            Viet duong nhan 03.10.2006 19:46:39 (permalink)
                            :..Thư Cho Người Tình..:
                            29.9.2006


                            Anh,

                            Trời giữa mùa thu nắng hanh hanh
                            Nghe lòng gợi nhớ, nhớ thương Anh
                            Đã tròn một năm mình không gặp
                            Ôi, thời gian bay, bay thật nhanh !!


                            Nhơ nhớ Anh thật đấy ! Cứ vào tháng mười (Octobre) là có vài đứa bạn hỏi em : "Sao, miss Caro. ! Năm nay tròn 60 niên có làm gì không vậy ? "- Em trả lời : "Chắc là không làm gì cho "moi" - Để dành "làm" chuyện khác ..." .. Nếu Anh khỏe lên Paris được thì em sẽ đãi tiệc - Còn không thì thôi. Hưởng thụ quá xá nói rồi - Bây giờ em hết ham tiệc tùng Anh ơi ! Và cũng phải cẩn thận cọng_trừ_nhơn_chia tài chánh - Xài phóng khoáng - hào hoa như xưa nữa - Rủi "hụt" một cái ha ha ha... Ngoài Anh ra, chứ không có trông cậy nhờ ai đâu. Em cũng phải tự biết lo thân - Philippe-Trí Tâm, con em nó "trốn" em rồi - Ai biểu em cho nó mượn tiền.. Hì hì.. đây cũng là bài học "đời" thêm nữa đó - Có dư cho đứt chứ đừng cho mượn - Nhất là thân bằng quyến thuộc - mà cả con cái nữa. Em muốn kêu nó, để em nói là "cho" - Nhưng em sợ nó ỷ y không lo.. Mà bây giờ thì trễ rồi !! Ôi, đời muôn sự cũng chỉ vì tiền. Tiền là hết ý... Đương nhiên xem như em cho "đứt" Philippe số tiền ấy rồi. Em cũng ráng chờ thêm chút nữa coi nó có gọi thăm em không ?
                            Mọi sự, xem như em vay kiếp trước - Kiếp này em trả là " HUỀ " "le voilà" ha ha ha... Hãy ráng cười và cười để tìm vui với dân gian dễ_thương này.

                            Sáng nay đời bỗng nhiên vui
                            "Thấy sung sướng được làm người khổ đau *"

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2006 20:20:11 bởi Viet duong nhan >
                            #59
                              Viet duong nhan 08.10.2006 01:08:36 (permalink)
                              :..Thư Cho Người Tình..:
                              7.10.2006

                              Elzo & gấu trắng


                              Anh,

                              Sáng nay em nhận thư Anh bên trong có tấm hình của bé Elzo, cháu ngoại của Anh và tấm ngân phiếu để em đóng thuế nhà, thuế thân, thuế... Tận đáy lòng cảm ơn Anh thật nhiều - Anh luôn nghĩ nhớ đến em và Anh hứa bất cứ điều gì - Anh chưa bao giờ Anh quên. Thật khâm phục và Anh xứng đáng được em gọi Anh là "Đại Nhân" của đời em.
                              Nghĩ sao hỏi vậy nha ! Chớ để trong bụng nó "sình" lên đó ! Xin Anh cho phép em nói thật cái chuyện này : Nếu em là "vợ" của Anh, hổng biết Anh có nhớ như vầy không đây ?... À, à, mà sau này Anh đi làm việc xa với em - Em thấy Anh hay gọi về cho Tata - Đôi khi Anh quên thì em "nhắc tuồng" liền - Nhắc nhở Anh hoài hoài riết rồi Anh thuộc "tuồng" lào lào - Nên sau này ít khi nào Anh quên làm bổn phận người "chồng & cha"... Nhờ thế mà bây giờ tất cả chúng ta đều đề huề hạnh phúc.

                              Thật tình mà nói - nhờ có chồng em và Anh, cho em biết nhiều "kẽ hở & mánh lới" của người chồng ngoại tình (không quơ đủa cả nắm). Còn ngươì vợ ngoại tình thì sao ha ? (Thôi Không Nói).

                              *

                              Nắng thu rực sáng cả vòm trời
                              Paris bừng vui nở nụ cười
                              Giọng ai đang hát như Tuấn Ngọc
                              Trầm trầm ấm ấm thật tuyệt vời.


                              Ô! Nữ Sĩ Thụy Khuê phỏng vẫn Nữ danh ca Thái Thanh trên đài phát thanh RFI (chương trình VN tại Paris) ... Thái Thanh đang hát bản "Tiếng Trùng Dương" hay quá xá...
                              ......
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 19 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 271 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9