:..Thư Cho Người Tình..:
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 19 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 271 bài trong đề mục
Hoa Tong 18.02.2007 21:15:04 (permalink)

Trích đoạn: Viet duong nhan

:..Thư Cho Người Tình..:
18.2.2007
Tết Nguyên Đán Đinh Hợi
 
Anh,
 
...........................!!



Ôi sao mà thống thiết
Ôi sao mà ngọt lành
Ôi sao mà nũng nịu
Anh,...........................!!
Viet duong nhan 19.02.2007 06:24:15 (permalink)

Trích đoạn: Hoa Tong


Trích đoạn: Viet duong nhan

:..Thư Cho Người Tình..:
18.2.2007
Tết Nguyên Đán Đinh Hợi
 
Anh,
 
...........................!!



Ôi sao mà thống thiết
Ôi sao mà ngọt lành
Ôi sao mà nũng nịu
Anh,...........................!!

Chào bạn Hoa Tong !
vdn rất vui được bạn ghé vào đây........ chia sẻ..... và để lại mấy vần thơ dễ thương.....
.............
Sáng Mồng Một... khai bút bằng chữ "Anh........!!" và sau đó........
........................
Mến HT & bảo quyến một năm mới AN KHANG THỊNH VƯỢNG & VẠN SỰ NHƯ Ý.
 
vdn
 
Viet duong nhan 19.02.2007 07:46:20 (permalink)


:..Thư Cho Người Tình..:
18.2.2007
Tết Nguyên Đán Đinh Hợi
 
Anh,
 
...........................!!
 
 
 Sáng sớm nay có vợ chồng Philippe phone về chúc TẾT  cho em - Giống như em được bao lì xì thật BỰ vậy.
Hôm nay đúng là mùa Xuân - Ánh nắng chan hòa khắp bốn phương - Em đốt đèn dâng hương lên Phật và Má em xong ... em chạy qua bên ĐNH GPMX ĐinhHợi vui quá chừng luôn ... Bây giờ em sửa soạn đi chúc TẾT những người quen ngoài Paris 13 .... Hẹn Anh khuya nay nha !
............. Năm nay Philippe đem nguồn vui cho em rồi ... Còn Thiên Kim thì khỏi nói ... Cô bé ngoan lắm .. Nhưng đừng "lên cơn"..... Bệnh hoạn phải chăm chước ........ Hạnh phúc về bên em hôm nay ngaỳ Mồng 1 TẾT Nguyên Đán Đinh Hợi
.......
...............................
 
Giờ Cali. 2/18/2007 4:20:27 PM
 
Hồi chiều em có chụp hình trên đại lộ Ivry Paris 13 - Nhưng bây giờ khuya quá khuya rồi ... - Em phải gọi sang Mỹ chúc Tết vài gia đình bà con và bạn bè ...
Chúc Anh luôn khỏe mạnh và an lành .
.......
Viet duong nhan 22.02.2007 20:10:44 (permalink)
:..Thư Cho Người Tình..:
19.2.2007
 
Anh,
 
Vừa viết thư cho Anh thiệt dài thì máy PC bị "té" mất hết bài ...
 
Monique đến ăn cơm với em và M vừa ra về .... Mất cảm hứng kể chuyện Anh nghe rồi ... Cơn làm biếng nổi lên ... Em đi nghe bà ... UCV TTPháp (Đảng Xã Hội) trả lời những câu hỏi của Cử Tri ..?
..................

Viet duong nhan 22.02.2007 20:13:44 (permalink)
:..Thư Cho Người Tình..:
20.2.2007
 
Anh,
 
Hôm qua Anh điện thoại cho biết Anh đã bình phục em mừng lắm. Viết bài bị mất .. Thế thì tối Monique đến nhà em ăn cơm ... Vài tiếng đồng hồ sau đó em bị đau bụng ... Từ tối qua đến giờ "nó" quậy em quá xá - Chắc ốm được vài ba ký lô rồi - Bây giờ em chạy qua bà Bác Sĩ.
 
Trong tíc-tắc con bệnh nó xăm nhập làm ngả quỵ con người. Em chẳng lo lắng sợ sệt gì cả - Ở đây có Thầy giỏi thuốc hay - Chỉ tới số là "hui nhị tỳ" thôi . Gần chết tới nơi mà vẫn cười. Cười cho cái tội "ham" ăn rau sống.
Sự bình yên không có kéo dài lâu ha Anh ! Nghĩ lại cũng chẳng có gì đắng giao động. Đói ăn rau - đau uống thuốc mà.
Chúc Anh và tất cả
 AN LÀNH
.....................
 
Viet duong nhan 22.02.2007 20:17:04 (permalink)
:..Thư Cho Người Tình..:
21.2.2007
 
Anh,
 
........................!!
 
Tối qua xém chút em gọi số 15 chở vô nhà thương rồi - Vì uống thuốc mấy tiếng đồn ghồ mà không thấy nó "cầm" ......... Ráng chịu đựng thêm vài lần nữa thì nó từ từ giảm bớt và dứt luôn tới giờ. 2 loại thuốc : Péracel 2mg (Antidiarrhéique), Diafuryl (Antibactérien Intestinal) này thật hay. Bây giờ đi đâu phải mang nó theo phòng hờ. Đi xa chuẩn bị thuốc men thấy mà ngán luôn ! 
 
Sang nhà bà chị em cho đổi gió và hai chị em kể chuyện buồn_vui - chớ chẳng ham đi đâu xa - Có thể xuống San José thăm Dượng Tư "Đại Đồng" và gia đình vợ chồng Vĩnh Khanh và Vĩnh Thống thôi.
 
Bữa hôm Anh nói, để chờ cho Anh lên thêm vài ký lô nữa sẽ chụp hình Anh và bé Elzo gởi lên cho xem - Chằng biết dung nhan của Anh bây giờ thay đổi ra sao ? Lần chót mình gặp và chia tay nhau là ngày 5 tháng 9 năm 2005 đến nay.
....................
 
Nhà hàng PIC (n° XI)
 
Anh ơi !
 
Hôm nay nhà hàng PIC (Valence - Pháp) được guide Michelin cho lên 3 Sao - Nơi đây Anh có đưa em đến ăn một lần, em không thích lắm. Vì họ không cho hút thuốc trong phòng ăn ha ha .. lúc đó em còn hút thuốc lá như ống khói nhà đèn, uống rượu như rồng hút nước - Cũng may thay em đã dứt bỏ được thuốc lá và rượu mấy năm nay .
 
Hồi trước Anh thường mời mấy khách hàng LỚN ăn ở đây ha ! Hình như còn một nhà hàng "Pyramide" gần nhà hàng PIC này cũng 2, 3 Sao gì đó ?!
..........
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2007 20:19:17 bởi Viet duong nhan >
Viet duong nhan 22.02.2007 20:20:26 (permalink)
:..Thư Cho Người Tình..:
22.2.2007
Nhà hàng La Tour d'Argent (n° XII)
Em đến ăn với Anh 2 lần và 1 lần với bạn
Hôm qua và ngày nay
 
Món Vịt sauce huyết (canard au sang)
 
"1582 : Entre la seine et le Couvent des Bernardins s'ouvre une auberge élégante à l'enseigne de LA TOUR D'ARGENT. Henri III vient y consacrer l'usage de la fourchette"
 
Click xem tiếp >> La Tour D'Argent
 
Anh,
 
Nhà hàng "La Tour d'Argent" có trước nhà hàng "Au Vieux Liège" 12 năm - Thế là em được ăn tới 3 nhà hàng (loại lớn) lâu đời nhất trái đất này. Không biết còn nhà hàng nào cổ xưa hơn nữa không nha ! Vì còn nhiều nhà hàng trong các lâu đài ở miệt Mains et Loire, từ từ em sẽ trở lại - Bây giờ em mời Anh ăn hàm thụ.
 
Vào thập niên 90, em đi ăn với Anh vào dịp lễ gì em không nhớ - Chắc chắn là không phải lễ Saint-Valentin rồi - Nhờ có Anh, em làm thực khách ăn được con vịt thứ 800.002 tại đây - Ăn xong có tấm carte và chữ ký của đầu bếp chánh (ông chủ). Tây thì lúc nào cũng kiểu cách. 
 
À, ha ...
Mình là Người Ta là đào kép hát của ông trời bỏ vai cho mỗi người để đóng tuồng giữa sân khấu đời này - Đến nơi nào thì trỗ màu nơi đó. Đến chỗ sang thì mình (cũng ráng) tìm áo quần ăn mặc giông giống họ - đến chỗ bình dân mình lèn xèn xuề xòa hòa mình chung vui.
..............
Viet duong nhan 23.02.2007 01:20:37 (permalink)
:..Thư Cho Người Tình..:
22.2.2007 (bis)
Nhà hàng thứ XIII
 
Anh,
 
 
Món cá bar nướng ...
Món tráng miệng
 
Lối giữa tháng 11, (hình như cuối thập niên 80) ngoài trời đã buốt lạnh, tuyết rơi mỏng - Mình tạm trú khách sạn "Mercure" để sáng hôm sau trực chỉ lái xe đi Alicante (miền Nam Tây Ban Nha) xứ trồng hạnh nhân ngon nhứt thế giới - Nhưng những ngày đó mình đến để chụp hình cà tô-mát và mướp - Đã dự định và đặt chỗ nhà hàng Pyramide hơn hai tháng trước. Đêm ấy, Anh và em diện "kẽng" lắm. Và cũng đúng năm đó Pyramide được giải nhất thế giới nữa và Guide Michelin cũng cho 3 Sao. Ở đây món nào cũng ngon hết - Ăn vét sạch dĩa  . Nhưng mắc quá mắc. Mình không gọi rượu đỏ hoặc rượu trắng mà chỉ uống Champagne cho nhẹ "túi". Em liếc sơ thấy giá rượu ngán luôn ...
..............
 
Alicante
Dọc theo bờ biễn Alicante (Tây Ban Nha) đẹp tuyệt vời !
 
Em nhớ mình ở đây 3 ngày - Trên đường về mình ghé Barcelone ở khách sạn ... sáng hôm sau khi xách valise xuống trả tiền thì Anh bị mất xách tay. Trong đó đủ thứ giấy tờ . Đi cớ bót mất hết nữa ngày ... Anh bảo em coi chừng - Em đứng đó mà tụi ăn cắp như tàng hình nhanh nhẹn "chôm".
...........
 
1 trong những Kỳ Quang của Barcelone
Thành Phố Barcelone (Tây Ban Nha)
Viet duong nhan 24.02.2007 04:41:46 (permalink)
:..Thư Cho Người Tình..:
23.2.2007
Ville de Lyon

Lyon -Pháp (XIV)
 
 
Anh,
 
Kỷ niệm mình ăn ở nhà hàng này mấy lần Anh nhỉ ! Ở đây có nhiều món ngon lắm ...
Nơi đây thường thường có các ông LỚN BỰ đến ăn.
..............
 
Nhà hàng Thành Phố Lyon-Pháp (tt)
 
Restaurant Les Trois Dômes (XV)
 
Trong khách sạn Sofitel có một nhà hàng thật ngon và phong cảnh nhìn ra dòng sông Rhône thật trữ tình lãng mạng ...
Có một lần hai đứa mình tranh luận - xém "dứt đường tơ" nơi này ! Em còn nhớ rõ - Lúc đó mình yeu nhau năm thứ tư (1983-1987). "Thuyền Tình" cũng đã đôi lần gặp sóng gió Anh ha ! Nhưng Anh là "Thuyền Trưởng" rất giỏi cầm tay lái... Chỉ có em hay "lên cơn" gây giông bão muốn cho "thuyền" lật chìm nhiều lần thôi.
 
...............
 
Chắc em đổi tựa Topic này là "Đoản Khúc Huy Hoàng" hơn là "Nhớ Về Dĩ Vãng" há Anh ? Chưa biết ?!!... sẽ gom góp soạn lọc lại và sẽ được người in sách tặng em đó !
Nhà em sắp sơn phết lại - bao sách báo phải cho đi về đâu đây ? Bỏ thì thương thương, vương thì ... chật nhà ... choáng chỗ .. Mai mốt em ngừng thở thì "Bộ Xã Hội Pháp" họ cũng cho vào xọt rác hết.
............
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2007 04:46:35 bởi Viet duong nhan >
Viet duong nhan 26.02.2007 05:57:31 (permalink)
:..Thư Cho Người Tình..:
24.2.2007
Auberge de la Reine de Sicile
49400 Saumur
 
 
 
 
Anh,
 
 
Hôm nay em chưa biết cho Anh "ăn lại" nhà hàng nào đây À, "Auberge de la Reine de Sicile" ở Saumur cách thành phố Angers 50cs - Nơi đây những món ăn cũng rất đặc biệt nhưng không mắc lắm - Và có những loại rượu "tráng miệng" lâu năm rất đắc tiền - Anh mời khách Quí đến đây để thưởng thức Cavadoce lâu năm. Em nhớ chai (liqueur) Armagnac năm 1911. Cách 20 năm mà 1 ly như vầy mà giá (500frs) khoảng 80euros bây giờ. Và, em được uống "ké" một ly "Grande Marnier" năm 1946 thơm và ngon tuyệt diệu.
Hơn 23 năm với Anh - Em được hưởng quá đầy đủ cuộc đời. Bây giờ rảnh rỗi ghi lại những vui_buồn đã đi qua.
...............
 
 
Những chai Armagnac lâu năm ..
Viet duong nhan 26.02.2007 06:01:44 (permalink)
:..Thư Cho Người Tình..:
25.2.2007
Nấm truffe (vàng đen của Pháp)
Anh,
 
Hôm nay ngày chủ Nhật ... cho Anh ăn chay - vì em nghe nói là đang Lễ Tro ngươì Công Giáo ăn chay. Để em đi kiếm nấm truffe cho Anh ăn (ngó) thay thịt nha !  Anh là chánh cống con của gia đình Ki-Tô Giáo - Lúc 12 tuổi có rước Lễ Compignon (?) ... (Em không rành Đạo Công Giáo). Ba Má Anh rất ngoan Đạo - Còn Anh ... lớn lên ham chơi ít khi nào đi nhà thờ. Nghe Anh kể lại, Ba Anh là Thầy Giáo làng - Má Anh Thợ May. Ba Anh rất nghiêm khắc - giáo dục con cái theo lối xưa - nhưng Anh thì phóng khoáng - nghệ sĩ tánh - không hiếu học - mà tối ngày xách cây đàn gảy tẳng tằng tằng tăng ngoài xóm làng - Ba xiềng chân Anh vào chân giường mà Anh vẫn tìm cách tháo gỡ để trốn đi chơi ...
 
Không ngờ lớn lên Anh thành công trên thương trường và lo cho Ba Má Anh một cuộc sống sung sướng nhàn hạ đến ngày cuối cùng. Thấy sự hiếu thảo của Anh - Em nhìn lại em không bằng Anh chút nào - Vì em chỉ gởi tiền nuôi Mẹ em thôi - Em chưa nấu được một nồi cơm, hay dâng tách trà cho Mẹ. Còn Anh thì khỏi chê nổi - Anh lo cho Cha Mẹ từ vật chất đến tinh thần. Bởi, em biết Anh, người con có hiếu, có nghĩa tình với tất cả mọi người ở gần Anh - nên em "đeo" Anh để được "dựa" hơi hướng đức hiếu, hạnh thảo của Anh.
..................
 
Ô, là la lá lá la la ... Em tìm được nấm truffe cho Anh đây. Anh hảo nấm này lắm lắm - Còn em thì không. Em ăn nghe như ăn đất ... Anh bảo, em là "Anamit Nhà Quê" . Món đắt tiền mà không ưa - Như trứng cá (caviar) rất đắt - em cũng không thích. Em chỉ thích gan ngỗng, tôm hùm, tủy bò con ... Cũng còn nhiều món ngon và đắt lắm... Nhưng bây giờ đối với em món ngon nhứt là rau muống xào tỏi chấm mắm tôm, ăn với cơm gạo mới nấu khô dẻo...ha ha ...
 
Dẫn chó đi săn nắm Truffe (vàng đen)
 
Nghe đâu năm nay tới 5 ngàn euros/kýlô (?) nấm này . Ở ngoài đen thui - mà bên trong trắng . Còn có loại truffe trắng nữa - Chà, chắc đắt hơn truffe đen ?
.................
Nấm Truffe trắng (đắt như vàng trắng)
Nấm truffe chẻ ra trong ruột như vầy...!
 
Ô, em được gặp may nữa đây - nấm truffe nằm trong Câu Chuyện Năm Bính Tuất ... Mời Anh và Quí ACE "nhàn lãm" ... - Theo em thì bài này Học Giả Hoàng Anh Tài viết về "Chó" hay tuyệt vời ! Chân thành cảm ơn HAT thật nhiều.
..............

NĂM BÍNH TUẤT KỂ CHUYỆN CHÓ

Con Gà ‘‘tử mị’’ đã mãn nhiệm kỳ và rút lui về vườn, nhường chỗ cho con Chó đến thay thế. Nhìn lại quá trình năm qua, cho thấy con Gà ‘‘kẹt giỏ’’ không hoàn thành nhiệm vụ một cách chu đáo.

Hầu hết khắp nơi trên thế giới đều xẩy ra những tai biến lớn, như : cuồng phong, bão lụt, động đất hỏa hoạn, tai nạn lưu thông trên đường bộ, đường thủy, đường sắt, và đường hàng không, môi trường sinh thái ô nhiễm hạn hán. Nơi thì đồng khô cỏ cháy, nơi thì thiếu nước. Nguy hại hơn hết là nạn khủng bố tự sát đã gieo hoang mang hãi hùng cho hầu hết dân lành trên mặt địa cầu không yên tâm làm ăn sinh sống ! 

Sự việc xẩy ra cho thấy lịch sử là một sự tái diễn không ngừng. Thời kỳ Ất Dậu 1945, tại Miền Bắc VN gần 2 triệu người bị chết đói, thì nay Ất Dậu 2005, hơn 1 triệu người dân ở Niger (Nam Trung Phi) hoàn cảnh cũng tương tự. Cách đây 60 năm, hai thành phố Hiroshima và Nagasaki của Nhật Bản bị hủy diệt do hai quả bom nguyên tử, thì nay Bắc Triều Tiên một quốc gia cộng sản, và Iran (Hồi giáo) lại hăm dọa tiếp tục chế tạo bom hạt nhân, bất chấp sự khuyến cáo của Liên Hiệp Quốc.
May thay, một năm đầy máu lửa và nước mắt vừa tàn, mọi người như cảm thấy vừa trút bớt một gánh nặng trên vai để cùng nhau hân hoan chuẩn bị đón chào năm Bính Tuất 2006, với một tinh thần phấn khởi và tự tin hơn bao giờ hết. Vì như lời người xưa đa từng nói : Mèo tới thì nhà khó, Chó tới thì nhà sang’’.
Như thưòng lệ, dựa vào những dữ kiện sẵn có và tích lũy một vài kinh nghiệm sống, cùng với niềm vui dân tộc, trong dịp Xuân về Tết đến, xin được trình bày hiến độc giả thân thương, đặc biệt các em cháu hậu duệ của chúng ta, đã sinh ra và lớn lên tại hải ngoại, thấu hiểu vài sự kiện liên quan đến Chó.
Tuổi Tuất cầm tinh con Chó, còn có những tên gọi khác nhau, như : Khuyển, Cẩu và Cầy.
Theo Tự Điển Larousse, trên thế giới có độ 340 loại chó. Chó thuộc loại có vú, và 4 chân. Trong 12 con Giáp, chó được xếp vào loại thứ 11. Giờ Tuất bắt đầu từ 19g đến 21g. Ba danh từ quen thuộc mà người VN chúng ta thường dùng để gọi những giống chó, như : Chó Tây, Chó Nhật Bản, Chó Ta (tức chó VN). Thông thường ở VN có những loại chó, như : chó Bông (nhỏ, có lông trắng và xù) thường nuôi để làm kiểng, chó Mực (lông đen); chó cò (lông trắng), chó chóc (chó nhỏ con); chó lài (chó ở miền bắc VN), chó vện (chó vá có vằn trên lưng), chó cộc (cụt đuôi).
- Ở rừng, có chó rừng (chacal), chó sói (loup), và linh cẩu (hyène). Các loại này rất nguy hiểm và rất hung dữ.
- Dưới biển, thi có chó biển (loại cá mập), hải cẩu (phoque)
- Cây súng lục tiếng lóng là ‘‘chó lửa’’
- Miếng sắt thật nhỏ, nằm trong cái ru-lip (roue-libre) xe đạp cũng có tên là ‘‘con chó’’
- Ngoài Bắc, có giống cây tên là ‘‘cây máu chó’’. Trong Nam có giống rau gọi là ‘‘rau húng chó’’, để xơi thịt cầy.
Một nhà văn đã mô tả đức tính của chó như sau : hào hiệp, can đảm, thanh cao, trung thành, tận tụy, chăm chỉ, vô tư, khiêm tốn, vị tha, quân tử và kín đáo, dễ bảo, thông minh, khôn ngoan, dè dặt...
Người ta nuôi chó để dùng vào việc : giữ nhà, đi săn, hướng dẫn người mù đi đường, tìm nạn nhân mất tích trong những trận động đất, hay bị chôn vùi dưới tuyết, làm xiếc, tham gia chiến trận, đánh hơi khám phá ra chất nổ hoặc xì ke ma túy... Gần đây, chó còn được huấn luyện đóng phim, làm quảng cáo cho các dịch vụ thương mại. Tại miền Nam nước Pháp ở tỉnh Provence, chó còn được tập luyện tìm nấm ‘‘Truffe’’, một loại nấm qúi và rất đắt tiền.
Ngoài ra, chó cũng đã góp phần hữu hiệu giúp các văn nhân thi sỹ lão thành hay hiện đại nguồn cảm hứng để lưu lại cho hậu thế những chuyện cực kỳ thú vị cũng như những dòng thơ bất hủ.
Danh từ Chó qua Tục ngữ, Ca dao, Thành ngữ và văn thơ :
Tục ngữ :
- Chó cậy nhà, gà cậy vườn (giang sơn nào anh hùng nấy)
- Chó cắn áo rách (đã khó mà lại còn bị chó cắn thêm)
- Loại trâu sinh chó đẻ (lời chửi rủa thậm tệ)
- Loại chó chết (lời miệt thị kẻ không ra gì)
- Chó gầy hổ mặt người nuôi (chỉ cần nhìn con vật, là đoán được người chủ như thế nào)
- Lầm lầm như chó ăn vụng bột (đi rón rén, mặt lấm la lấm lém y như kẻ rình kẻ trộm)
- Chó sủa chó không cắn (chê người nói phét, nhưng hễ đụng chuyện thì nhát như cáy)
- Rậm rật như chó tháng bảy (loại chó chỉ giao hợp về tình dục mỗi năm vào tháng 7, nhiều khi tranh giành chó cái nên chúng cắn lộn nhau và sủa ầm ỹ)
- Chửi chó mắng mèo (chửi đổng, chửi bâng quơ)
- Đánh chó phải kiêng chủ nhà (đó là điều dĩ nhiên nhất đói với con chó nhà quan)
- Chó hùa (ỷ chúng hiếp cô, ỷ đông người hiếp đáp kẻ cô thế)
- Chó đá vẫy đuôi (chỉ là chuyện bịa đặt)
- Chó dữ cùm to (chó dữ thường bị chủ nuôi xiềng xích)
- Chó dắt (chỉ người may mắn, như cờ bạc đánh đâu trúng đó, hay những người có sô đào hoa, làm nghề bán than mà vớ được con gái của quan)
-Chơi với chó, chó liếm mặt (thân quá, quá lờn) ‘‘La familiarité engendre le mépris’’
- Chó dữ thường hay bị cụp tai (Chien hargneux a toujours l’oreille déchirée)
-Chó sủa mặc chó, đoàn lữ hành cứ đi (khi đi đường nghe tiếng chó sủa mà dừng lại thì biết đến bao giờ cho đến đích)
- Lạc đàn nắm đuôi chó, lạc ngõ nắm đuôi trâu
- Chó treo mèo đậy (ở thôn quê VN thức ăn cần treo thật cao và đậy thật kỹ)
- Có tiền chó hóa kỳ lân, khiông tiền kỳ lân hóa chó (đời nào cũng thế : ‘‘Toàn lai thế sự kim năng ngã)
- Loanh quanh như chó nằm chổi (con chó trước khi nằm lên cây chổi thường đi loanh quanh mấy vòng).
- Lai rai như chó nhai giẻ rách.
- Nai vạc móng thì chó cũng le lưỡi (dĩ hòa vi qúy) cãi vã kiện tụng rồi đưa nhau ra đến tụng đình không có lợi bằng giàn xếp, nên nhớ : ‘‘Thắng kiện mười bốn quan năm, thua kiện mười lăm quan chẵn’’.
- Nắng tháng ba chó giàa le lưỡi
- Bán gà ngày gió, bán chó ngày mưa
- Mỡ gà thì gió, mỡ chó thì mưa (nhìn cây trên trời mà đoán được thời tiết.
- Hàm chó vó ngựa (Lời khuyên không nên trêu chọc chó).
- Lòng lang dạ sói (chê những kẻ phản bội không chung thủy.
- Thắt cổ mèo treo cổ chó (chê người hà tiện)
- Treo đầu dê bán thịt chó (chê hạng người lừa đảo)
- Sống dương gian ăn miếng dồi chó, thác xuống âm phủ biết có mà ăn ?
- Thông gia là bà con tiên, ăn ở chẳng hiền là bà con chó!
- Lên voi xuống chó (khi vinh quang tột đỉnh, ăn trên ngồi trốc, rồi sau cuộc đổi đời không đáng là ‘‘phó thường dân Nam bộ’’, để rồi oán Trời trách đất : Trời làm một trận lăng nhăng, Ông hóa ra thằng, thằng hóa ra Ông.
CA DAO :
- Chó đâu chó sủa chỗ không, chẳng thằng ăn trộm cũng ông ăn mày.
- Chó nằm hè gặm vỏ khoai, lợn nằm ủi đất ngâm hơi gầy gò.
- Nào ai buôn bán trăm bề, chẳng bằng nuôi chó huyền đề 4 phân.
- Nhà em thách cưới một tràng khoai lang, củ to thì để mời làng, còn như củ nhỏ họ hàng cùng xơi, bao nhiêu củ mẻ chàng ơi ! để cho con chó ăn chơi giữ nhà.
- Con mèo trèo lên cây vông, con chó đứng dưới ngó mông con mèo, mèo rằng sao chó chẳng theo, lên đây tao dạy leo cho mày.
- Con chó chê khỉ lắm lông, khỉ lại chê con chó ăn dông nằm dài.
- Chuột chê xó bếp chẳng ăn, chó chê nhà chật ra nằm bụi tre.
- Con chó khóc đứng khóc ngồi, má ơi đi chợ mua tôi đồng riềng.
- Nhà bà có con chó đen, người lạ nó cắn, người quen nó mừng.
- Hát cho chó cắn bò lông, hát cho con gái bỏ chồng mà theo.
- Cơm đâu nuôi chó nuôi mèo, để nuôi em vợ mà rèo mà.. . (chê người anh rể muốn sàm sở với cô em gái của vợ, nghĩ rằng chị cũng xinh, mà em cũng xinh, muốn hoa thơm đánh cả cụm.
- Hôm qua anh đến nhà chơi thấy mẹ vét chảo, thấy cha vét nồi, thấy em dựa cột niếm môi, anh tưởng con chó anh lùi chân ra.
- Sống được miếng dồi chó, thác được bó vàng tâm (chê người quá tham lam).
THÀNH NGỮ
Nhằm giúp trí nhớ các em cháu hậu duệ, xin được trích đăng một vài thành ngữ Pháp để nghe và sử dụng ngoại ngữ khi tiếp xúc với người Pháp.
- Ăn ở bừa bãi (vivre comme le chien).
- Bệnh nặng (malade comme un chien).
- Búi tóc xỏa xuống trán (coiffé à la chien).
- Cách đứt câu chuyện một cách đột ngột (rompre les chiens).
- Cuộc đời chó má (chienne de vie)
- Chịu thua không đoán được (jeter) Donner la langue aux chiens.
- Thân nhau như hình với bóng (C’est St Roch et son chien).
- Duyên dáng hấp dẫn (avoir du chien)
- Trời nhá nhem, tranh sáng tranh tối (entre chien et loup).
- Gió thổi lạnh (coup de chien)
- Bị bệnh di truyền bởi tật tốt hay xấu của cha mẹ (bon chien chasse de race)
- Tới không đúng lúc (arriver comme un chien dans un jeu de quilles)
- Mất tự do (être comme un chien à l’attache).
DANH NGÔN : U Mặc (Humour)
- Hai con chó con nhà kia đang vui chơi hòa thuận đùa giỡn nhau thân thiện, nhưng nếu ai đó liệng cho chúng một miếng xương, thì chúng sẽ cấu xé với nhau ngay chỉ vì miếng mồi.
- Đại văn hào Pháp ông Voltaire (1694-1778) tên thật là François Marie Arouet sau khi thành công với vở
kịch Oedipe, ông chọn bút hiệu Voltaire đã lưu lại một câu nói bất hủ : ‘‘Phần đông con người giống như đoàn chó tru, khi nghe ở xa các đoàn chó khác tru’’.
Sau đây xin sơ lược một vài vần thơ của các thi sỹ tiền nhân đã lưu lại.
THƠ :
- ‘‘Lò cừ nung nấu sự đời, bức tranh vân cẩu vẽ người tang thương’’. (Nguyễn Gia Thiều)
- ‘‘ Chiếc ngựa trắng đi về bốn bể, đàn chó xanh lẻ tẻ bên trời’’. (Cao Bá Nh ạ)
- ‘‘Đem lòng khuyển mã đền nghì bể sông’’. (Nhị Độ Mai)
- ‘‘Dẫu dày kiếp phong trần dám sá, giải được lòng khuyển mã là hơn’’. (Tự tình khúc Cao Bá Nhạ)
- ‘‘Ngọn đèn giữ trộm khêu còn bé, tiếng chó nghi người sủa vẫn to’’. (Trần Tế Xương)
- ‘‘Sông sâu bóng ngả, thuyền câu dập, đồng rộng hùm sa, lũ chó vây’’. (Cảm hoài Phan Văn Trị)
- Điếu Phan Văn Tòng (văn tế của nguyễn Đình Chiểu)
‘‘Vườn luống trông Xuân huê ủ dột’’
‘‘Ruộng riêng buồn chủ hóa khô khan’’
‘‘Bầy ma bất hạnh duồng ‘‘lâm nghiệp’’
‘‘Lũ chó vô cô cũng mắc nàn’’
(duồng) ám chỉ giặc Pháp tàn bạo.
- Nghìn năm Văn Vật :
‘‘Nghìn năm văn vật đất Thăng Long’’
‘Tham biện, tham buôn, tham cán sự’’
‘‘Đốc người đốc chó, đốc canh nông’’.
- Vịnh Ông Cò (Quận Trưởng Cảnh Sát) Trần Tế Xương.
‘‘Hà Nam danh giá nhất ông cò’’
‘‘Trông thấy, ai ai chẳng dám ho’’
‘‘Hai mái trống tung đành chịu dột’’
‘‘Tám giờ chuông đánh phải ngồi co’’
‘‘Người quên mất thẻ, ôi Trời cải’’
‘‘Chó chạy ra đường có chủ lo’’
‘‘Ngơ ngẩn đi xin may vớ được’’
‘‘Chuyến này ắt hẳn kiếm ăn to’’.
CHUYỆN CHÓ QUA NHỮNG ÁNG VĂN XUÔI
Người đi đường với con chó :
Quốc Văn Giáo Khoa Thư
Một người đi đường gặp phải con chó hoang cứ chạy theo sủa hoài, anh ta rất tức giận bèn nghĩ ra một kế là mượn tay kẻ khác giết con chó mất dạy kia. Khi đến một làng đông dân cư anh ta bèn la lớn lên : ‘‘Chó dại, cho dại’’. Thế là dân chúng đã xô ra đập con chó đến chết. Rõ giết nhau chẳng cái lưu cầu, một lời nói một giọt máu.
Con chó và miếng thịt :
Quốc Văn Giáo Khoa Thư
Một con chó vào quán ăn kia trộm được miếng thịt và chạy đến một chiếc cầu, trông thấy miếng thịt dưới nước to hơn miếng mồi của nó, liền nhả miếng thịt và nhảy ùm xuống sông toan vớt miếng thịt kia, nhưng hoài công vì đó là ‘‘thả mồi bắt bóng’’.
Con chó trung thành :
Một người chủ muốn giết con chó để ăn thịt, bèn bắt chó thồn vào bao bố, rồi đem con vật đi nhận nước, chẳng may gặp phải dòng sông sâu và nước xoáy nên suýt chết đuối. Con chó vùng vẫy thoát ra được, liền lội đến cắn cổ áo người chủ lôi vào bờ cứu thoát anh ta. Sự việc nói lên lòng trung thành của con chó.
Những con chó phản chủ :
- Theo tin báo France Soir ngày 19-7-2005, một con chó Nhật giống Akita-Inu, bản chất rất hiền, nhưng không biết tại sao lại cắn chết một em bé gái 2 tuổi, ở Finistère.
- Cách đó 10 ngày sau, tại Strasbourg một em bé trai cũng 2 tuổi bị con chó Rotweiller cắn trọng thương. Lẽ tất nhiên người chủ nuôi phải bị vạ lây.
Chó sói cắn cổ cừu :
Những bầy cừu của nông dân vùng Vosges và Alpes thường bị chó sói cắn cổ chết. Nhiều nông dân nổi giận và kiến nghị với chính quyền để xin triệt hạ loài lang sói ấy, nhưng vì giống thú rừng này còn quá ít, vả lại là loại thú cần được bảo vệ, nên chính phủ đang trù liệu biện pháp thích ứng để giải quyết vấn đề.
Đâm heo thuốc chó :
- Báo ‘‘20 Minutes’’ số ra ngày 8-2-2005, có đăng tin ông Roland Bondonny 72 tuổi can tội thuốc chết 140 con chó. Trong khi chờ đợi ra tòa, đương sự đã tự vận chết tại nhà giam.
- Báo ‘‘Le Journal du Dimanche’’ ngày 16-1-2005 loan tin về bà Simone Veil, một nhân vật lỗi lạc về chính trị và cũng là cựu tù nhân của Đức Quốc Xã thời đệ nhị thế chiến, khi đến dự lễ tưởng niệm những người đã bỏ mình trước đây tại trại tập trung Auschwitz (Áo), đã lên án những hành vi tàn bạo của SS (Schutz Staffel)và lập luận rằng : Tệ nhất là sự ô nhục mà người bị giam không được đối sử như con người. Bầy chó của bọn chúng còn được đối xử tử tế hơn chúng tôi.
- Báo ‘‘Libération’’ ngày 23-2-2005, đã tường thuật lại lời ta thán của chồng bà Ingrid Betancourt đã có lần dự tính ra tranh cử chức vụ tổng thống tại Columbia, nhưng sau đó bà bị phiến loạn bắt cóc. Tính đến nay đã hơn ba năm bà vẫn chưa được trả tự do. Chồng bà nghĩ rằng nhà cầm quyền Columbia không làm hết sức mình để giải thoát cho vợ ông, nên ông đã tuyên bố như sau : ‘‘Chính quyền coi như ông đã mất một con chó’’ (Pour le pouvoir c’est comme si j’avais perdu une chienne).
Đội quân khuyển :
Kể chuyện chó mà quên không nhắc đến Đội Quân Khuyển của Pháp là một điều thiếu sót. Nhân kỷ niệm ngày lễ 14-7-2005, tại Pháp, các lực lượng võ trang Hải Lục Không Quân, Cảnh Sát, Chữa lửa... đi diễn hành trên đại lộ Champs Elysée, nhìn lên khán đài chính có sự chủ tọa của Tổng Thống J. Chirac cùng qúi vị bô trưởng trong chính phủ và một số đông quan khách. Tất cả đều hoan hô vang dậy. ‘‘Đoàn Quân Khuyển’’ đoàn chó trận với những chiến công hiển hách, cổ đeo đầy huy chương, người xem không ngớt nồng nhiệt vỗ tay hoan nghênh.
Tiếng chó tru :
Ở thôn quê mà nghe tiếng chó tru dài hãy cẩn thận coi chừng nó mắc bệnh chó dại.
Bị chó cắn :
Ở thôn quê chẳng may bị chó cắn, người ta lấy dao liếc lên chỗ vết thương, hoặc nhai trái ‘‘bã đậu’’ đắp lên đó, băng bó trước khi chở đi bệnh viện cứu cấp.
Chó kỵ cây đòn gánh :
Không như chó các nước văn minh, chó ở quê ta thường được thả luông tuồng. Do đó, về quê mà đi đâu có cầm trên tay một chiếc đòn gánh có mấu là chắc ăn nhất, vì loài chó rất kỵ cây đòn gánh.
Thận trọng khi dùng tăm xỉa răng :
Theo truyền khẩu dân gian, sau khi ăn thịt chó xong mà lấy cọng lá dừa nước (palmier) làm tăm xỉa răng rất có thể nguy đến tính mạng.
Tài liệu lịch sử :
Cố luật sư Hoàng Cơ Thụy trong ‘‘Việt Nam Khảo Luận’’ có thuật lại bài viết của ông Trần Trọng Kim trong Việt Nam Sử Lược như sau : Khi ông Lê Lợi lên làm vua vì tính đa nghi nên đã giết những người có công như Trần Nguyên Hãn và Phan Văn Xảo. Nghĩ mà buồn thay cho các bậc công thần ngày xưa vì hai chữ công danh mà đem lòng son sắt đi phò quân vương lúc nguy nan, mong được hai chữ hiển vinh để thỏa chí trượng phu ở đời, ngờ đâu chim bay đã hết cung tốt cất đi, thỏ nhanh đã chết chó săn phải giết.
Phần trình bày về tài liệu liên quan đến năm Tuất xin được kết thúc nơi đây. Nhân mùa Xuân mới, mùa Xuân dân tộc, kính gửi đến qúi độc giả thân mến lời chúc lành ‘‘Tân Niên Vạn Phúc’’, luôn được nhiều sức khỏe, an khang thịnh vượng hạnh phúc.
 
Hoàng Anh Tài
2006-01-30
Viet duong nhan 27.02.2007 02:57:43 (permalink)
:..Thư Cho Người Tình..:
26.2.2007
Château Frontenac
 
Một thuở,
Từ Paris đến Montréal
Cánh chim lướt gió rẽ mây ngàn
Có lần hạ cánh trời hừng sáng
Có lần đáp xuống tuyết giăng ngang.
 
Đêm nay lại nhớ về thuở ấy
Chạnh lòng tiếc nuối bóng chim bay
Làm sao nắm níu thời gian lại ?
Thôi đành hẹn ở kiếp sau này.
......... 
 
Anh,
 
Hôm nay em và Anh trở lại Canada.
 
Mùa đông 1994 (?), Anh và em phi trường Mirabelle (Montréal) và lái xe đi Québec - Và mình ở trong khách sạn "Château Frontenac" ba ngày. Nơi đây có một nhà hàng Tây với những món ăn và rượu vin thật ngon.
Hôm nay em làm biếng nói chuyện với Anh - Vì hồi sáng này có Chị MH - ngươì đã giận em 9 năm qua - giận hờn về một chuyện không đâu - Em có xin lỗi nhiều lần mà chị không tha - em vờ giả giận lại và không thèm nói chuyện luôn lâu lắm rồi - Bỗng nhiên hôm nay chị điện thoại lại chúc Tết và nói chuyện trên trời dưới đất gần 2 tiếng đồng hồ - Nói nhiều quá, thì lại có chút lý luận ... Chị ấy cho tất cả sự đời đều do bàn tay định mệnh an bày sắp đặt sẵn.  -  Em cãi lại và tin theo : Vạn sự do Tâm : nghĩ điều lành, nói lời lành, thân làm lành, có thể thay đổi số mệnh - Ha ha ... em cũng bày đặt tranh luận... Cãi qua cãi lại cuối cùng .. Hi hi ... em chịu thua cho xong chuyện... Đàn bà nhiều chuyện thật há Anh ?
 
***
 

Vue du Fleuve St-Laurent et du Château Frontenac
(de la Salle Panorama du Hilton au 23e étage)
 
Vieux Québec De La Vieille Ville et De La Citadelle
 
........................... Có bài tiếng Anh này ....
 
I know that I have done a lot of travelogues lately but I started this one back in April and just now got around to finishing it... this is a place worth visiting.
France without the French

Don’t get me wrong, I have always enjoyed visiting  France.  Unfortunately, it’s a long way away, it’s expensive and I don’t speak French (and, at least in Paris, they don’t speak English,even if they do!). But did you know that Ambassadair travels to a wonderful "French destination" that you can reach in two hours?  Plenty of other airlines do too, but they have connections and take at least 4 hours.

Last September, we took a 4 night getaway weekend to scenic Quebec City.  It was our second trip, and proved to be as much or more fun than our first.  Founded in 1609, Quebec City is one of the oldest cities in North America and it has the buildings to prove it. Although the trip in from the airport makes you wonder why you came, since from the outskirts it looks like just another urban sprawl, a little like  82nd street in Castleton, only with the signs in French. 


But overall, it’s a fascinating city steeped in history, filled with 17th and 18th century architecture, where the streets are lined with sidewalk cafes and the menus are in French.  And, best of all, they say “bonjour,”  you say “good morning” and then they say “may I help you?” Suddenly, you’re off the highway and you climb the narrow, twisting streets up to the cliffs overlooking the St. Lawrence river.  Then you pass through the walls of the old city  where you lose about 200 years in the space of about two blocks. The old city is called "Vieux Quebec” and is dominated by the tower of Le Chateau Fontenac, one of the newer buildings, a 600 room hotel built in 1893.  Perched on the cliff overlooking the river, it towers over the lower port city at the base of the cliffs.  

Le Chateau Frontenac
 
While I am sure that there are plenty of other good hotels and inns in the old city, I cannot imagine going to Quebec city without staying at the Fontenac.  The hotel has been gradually remodeled over the last ten years and management has passed from the venerable Canadian Pacific Railroad to The Fairmont group.  Our accomodations were elegant and most of the hotel looks like a movie set from some “turn of the century” epic.   In fact, if you have the time, the tour of the hotel that they offer on the hour, complete with a guide in period attire, will really give you a glimpse of what life must have been like for the very rich in that graceful age. 

Forget a car, if you want a day trip you can rent one in the hotel.  This is a town to walk in… so bring your walking shoes.  A couple of our favorite walks were…
.....etc....
 
ST
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2007 06:25:07 bởi Viet duong nhan >
Viet duong nhan 27.02.2007 21:37:20 (permalink)
:..Thư Cho Người Tình..:
27.2.2007
Rose_Horticolor
 
Anh,
 
Màu hoa này chuyển qua ngày thứ mấy ? Vì hồi trưóc em trồng 1 gốc khi hoa nở em không có "rình" để ghi nhận - Từ lúc ra nụ đến khi tàn nó thay đổi rất nhiều màu - nhưng thật tinh khiết đến lúc tàn thì tàng hoa hoa toàn màu trắng. Khi còn búp búp là màu này   - Còn màu này ngày thứ mấy đây ?   và ngày thứ mấy nữa ? - Em chưa tìm được hình hoa tàn - Kìa, hình như lúc này Nàng sắp tàn - thấy có mấy điểm trắng ở vành hoa !!
Hì hì ... Anh thường nói giỡn giỡn với khách hàng, hồng H. giống em ... sáng_trưa_chiều_tối trong đầu có ý thay đổi... Hiện giờ lòng vòng trong đám bạn bè em, hoa hồng này được săn sóc kỹ lưỡng nhất là nhà của Myriam_Phương Mai - Chồng PM sau giờ đi lamé về là ra vuờn với mấy cây kéo để cắt cành cây khô... D. siêng lắm lắm ...- Nhà của Best_Lan thì bán rồi - Lê Anh Tuấn, nó làm biếng săn sóc để hoa héo tàn èo ột. Để em nhắn chồng của Phương Mai hè này chụp cho em vài hình lúc hoa tàn.
 
Từ Mùng 1 Tết đến nay em chưa ra khỏi nhà ... Ngồi ngay cửa sổ nhìn mây xám giăng giăng trông như mùa thu ảm đạm u buồn thật ! Thôi, em phải đi ra ngoài chút ...
......... Có thế đi Paris 13 tới khuya mới về ...!!
 
*
Anh,
 
Em nói em đi Paris 13 mà cuối cùng đi chợ "Champion" của Tây. Em mua thuốc gọi đầu, keo xịt tóc, lotion dưỡng tóc, thuốc rửa chén, giấy chùi tay, giấy toilette... và những gia vị nấu ăn....... Lượm lượm một hơi ra caisse tính hơn 1 trăm ô-rô làm em giật mình - Trời, vật giá leo thang mỗi ngày thấy mà ớn. Chắc em chạy qua Cali. sống quá hà hì hì ! ...
....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2007 02:47:36 bởi Viet duong nhan >
Viet duong nhan 28.02.2007 08:54:30 (permalink)
Anh,
 

Paris đã bước sang ngày 28-2-2007 - Anh đúng 70 năm cuộc đời - "Thất Thập Cổ Lai Hi" - Đấy cũng THỌ lắm đó Anh ! Biết Anh sẽ sống thêm vài chục năm nữa á !
Mời Anh 1 ly Armagnac năm 1937
cho ấm lòng - Em chưa chúc Sinh Nhật của Anh bây giờ - vì Anh sanh lúc 10 giờ sáng - Còn 9 tiến gđồng hồ nữa lận.  
Nhớ lại lúc Anh biết em thì Anh còn 45 tuổi - 2 tuần lễ sau Anh mới đúng 46 cái xuân - Và mới biết 1 chữ A (Amour = love = tình yêu luyến ái) thật sự trong tim. Đời không thể ngờ trước được Anh ha ! Tưởng là cánh bướm bay qua ... Nào ngờ hơn hai mươi bốn năm ... vẫn như là mới đây ... Chắc chắn do bàn tay định mệnh đã sắp bày cho hai đứa mình gặp nhau và đã khiến cho chúng ta đem lại sự an lành cho nhiều người. Không có Anh làm sao đưa được một số người em quen có chỗ làm - Vài người cũng còn nhớ ơn Anh và em.
 
*
 
À, bữa hôm em khuyên Anh nên viết hồi ký hay nhựt ký để cho bộ óc làm việc và duy trì trí nhớ.
Chúc Anh ngủ ngon - và Anh đã cho em biêt cuối tuần này Christine, con gái Anh sẽ làm lễ Sinh Nhật 70 năm của Anh lớn lắm.
............
Viet duong nhan 28.02.2007 20:08:36 (permalink)
:..Thư Cho Người Tình..:
28.2.2007
Joyeux Anniverssaire
Boby 
 
    
Anh,
 
Hôm nay ngày Sinh Nhật thứ 70 của Anh - Em chúc Anh dồi dào sức khỏe và thân tâm an lành - Đầu tiên em hôn Anh X và tặng cây kèn Saxophone cho Anh nhớ lại thuở xuân thời. Món nấm truffe và chai Armagnac 1937......
Anh còn nhớ không - Hồi trước khách hàng (LỚN) tới ngày Sinh Nhật của họ - Anh hay hỏi em : "Mình tặng họ thứ gì bây giờ ?" Em thấy ông nào nào cũng "mê" Armagnac, em nói : Mình nên mua 1 chai armagnac nhằm năm sanh của họ là họ sung sướng và vui lắm. Từ đó, hễ mỗi lần có Sinh Nhật ai thì em cứ ra tiệm "Fouchon" đặt Amagnac theo năm sanh. Đây cũng gọi là dùng tâm lý giữ "khách" hàng mà đem cho người ta hạnh phúc vô biên.
 
Có lần Anh giỡn giỡn : "Cô Phụ Tá này cố vấn khá hay - nhưng hơi tốn tiền !".
Em cười :
- Mình thả tôm càng, bắt tôm hùm. Chứ đừng thả tép riêu mà đòi bắt tôm hùm thì tham lam quá.
Anh gật đần làm theo những lời cố vấn của em ...
.............
Và đây, em tặng thêm cho máy chụp hình MAMIYA  này đã nuôi sống 38 nhân viên, gia đình Anh, gia đình em và bao người thân_sơ nữa.
.............
Hồi thập niên 80 máy lớn và nặng cỡ 7 ký lô - Mỗi lần thấy Anh vác trên vai để di chuyển trong những vườn bách thảo hay những trại trồng hoa_trái_cây_cỏ lòng em thương Anh vô cùng. Sau này thì máy nhẹ lại, chỉ còn vài ký lô thôi.
Sự hiện diện của em bên Anh chỉ để ghi màu và tên các loài hoa. À, còn mở hộp phim dùm Anh và ghi số. Em kéo cady lệt bệt theo sau Anh - Đôi khi Anh lo châm chú chụp hình không nói chuyện viớ em - Em bèn ngâm thơ hoặc ca vọng cổ giữa rừng (parc). Em thường khen Anh (lời chân thật) - Anh có một trí nhớ thần sầu quỉ khóc (trí nhớ như VOI).
Và đây những quyển sách (Edition by Horticolor) dạy cách trồng hoa - có dịch ra nhiều thứ tiếng : Pháp - Anh - Đức - Hòa Lan ... do Anh và một số kỹ sư Canh Nông nghiêng cứu.
Một kiếp ngươì thanéh côn gđén ngày về hưu phải qua nhiều gia đoạn - Nếu không có ngành nghề vững chắc trong tay - Anh thì kinh nghiệm nghề dạy nghề. Và gặp dịp may lên tự làm chủ laáy mình - Không nư ông chồng (cũ) của em học hành tới nơi tới chốn - mà chỉ làm tư chức cho một hãng ... tới ngày về hưu luôn. Với lương khá cao và cuộc sống của ông thật nhàn hạ.
.............
 
Đây là một trong những khách hàng lâu năm nhứt của Anh - Anh chụp hình cho những tập quảng cáo "Plation" hoa_trái_cây_kiểng của gia đình Travers đến 3 đời - Từ ông Nội, tới Cha và cậu con trai đang đứng trong trại hoa clématite này
 

Đôi dòng tiểu sử của một gia đình trồng trọt tại Orléans (Pháp)
 
LES PEPINIERES TRAVERS (Orléans)

Orléans et ses alentours sont depuis longtemps consacrés au jardinage et aux pépinières. Déjà, vers 1750, les pépiniéristes-jardiniers cultivaient plus de 30 000 arbres fruitiers et l'inauguration de la ligne de chemin de fer Paris-Orléans, en 1845, développa considérablement les perspectives commerciales.
C'est dans ces terres fertiles de l'Orléanais que la famille Travers a enraciné sa passion des plantes. Cette lignée de jardiniers débute avec Alexandre Travers, qui s'installe à son compte en 1895 sur la propriété de Cour Charette pour y cultiver de la vigne et des légumes. Dans le jardin d‘Alexandre pousse une clématite. Cette liane, peu connue à l'époque, intrigue voisins et amis. Pour répondre à cette demande naissante, Alexandre Travers multiplie quelques pieds qu'il propose au marché avec ses légumes et sa vigne.
En 1902, Aristide, le fils, reprend l'entreprise. Il abandonne la vigne et diminue la production de légumes. Pour développer la pépinière, ses efforts se portent, bien sûr, d'abord sur la clématite et les autres grimpantes auxquelles il ajoute les fruitiers et les rosiers. Les premières serres sont construites.
En 1924, Raymond Travers, le fils d'Aristide rejoint l'entreprise familiale dont il prend la direction en 1930. A la fin de la guerre, on abandonne définitivement la culture légumière et le maraîchage. La vente s'élargit à différentes régions de France dans les années cinquante : l’exploitation comprend alors une dizaine d'hectares et emploie une douzaine d'employés.
Bernard Travers, le fils de Raymond, prend la direction de l’entreprise en 1965. Au début des années 70, l'entreprise compte 40 employés. La pépinière commence ses exportations vers l'Angleterre, l'Allemagne, la Suisse, le Canada...
C'est en 1987 qu'Arnaud Travers rejoint l'entreprise. Grâce aux contacts qu'il a pu nouer avec d'autres pépiniéristes étrangers spécialisés eux aussi dans la clématite, il développe sa propre collection. Cette collection de clématites comprend maintenant 300 variétés. Elles s'adaptent à tous les usages : treillage et grillage, en association avec les rosiers, les arbustes, les haies, elles courent parmi les vivaces, elles ornent les bacs, les balcons, les terrasses.
Les pépinières Travers deviennent partenaires du parc floral d'Orléans-la Source, qui reçoit la collection de clématites. Les plantations y débutent en 2002 et la collection devient collection nationale du Conservatoire des collections végétales spécialisées (CCVS). Aujourd'hui, plus de 200 variétés sont déjà plantées dans le parc, et la totalité de la collection sera bientôt installée. Les variétés plantées au milieu des rosiers grimpants sont déjà spectaculaires. Au lieu d'alignements de grillage sur lesquels on fait défiler les variétés les unes après les autres, quoi de mieux que 35 hectares, où le public peut puiser des idées originales d'utilisation et d'association pour son propre compte ?
C'est un véritable conservatoire qui est en cours de création : trop de vieilles variétés ont été perdues et, même si de nouvelles obtentions présentent des qualités supérieures de rusticité, de durée de floraison, etc., il serait dommage de perdre définitivement la trace des variétés d'origine, comme c'est malheureusement le cas pour beaucoup de plantes.
 
BIBLIOGRAPHIE : par Arnaud Travers et Didier Willery
Le guide des plantes grimpantes (Horticolor) : un véritable outil de référence avec 1 photo + 1 descriptif par variété.
Clématites et Plantes Grimpantes (Ulmer) : 2 livres simples pour expliquer facilement les utilisations et les conseils de réussite au grand public.

ST
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2007 20:09:40 bởi Viet duong nhan >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 19 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 271 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9